Bạn đang đọc truyện Đại Đường tiểu lang trung trên trang truyenkiemhiep, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện kiếm hiệp hay, mới nhất!!!
>> Xuống danh sách các hồi
>> Xuống bảng liệt kê truyện các tác giả khác
Đại Đường tiểu lang trung là một trong những tác phẩm của Mộc Dật.
Những năm đầu Đại Đường khai quốc, trong huyện thành Thạch Kính có một hiệu thuốc tên Quý Chi Đường, chủ hiệu thuốc Tả Quý y thuật bình thường, thê tử Lương thị nhu nhược nhút nhát, nhi nữ đanh đá thương đệ đệ, cả nhà sinh hoạt hết sức gian nan, hiệu thuốc ít khách đổ bể tới nơi. Cuối năm rồi trong nhà chỉ có banh bao đen trộn rau dại, còn bị chủ nhà đòi nợ, không nộp được tiền sẽ đuổi khỏi nhà...
Tả Thiếu Dương là nhi tử độc nhất của nhà đó, từ đây y bước trên con đường hành y đầy chông gai, cũng không thiếu bóng hồng bầu bạn.
>> Danh sách các hồi của truyện:
- Hồi 101 : Lật lọng
- Hồi 102 : Phản quân vẫn còn
- Hồi 103 : Bán y bán hiệp
- Hồi 104 : Cọng cỏ cứu mạng
- Hồi 105 : Ba cái hộp
- Hồi 106 : Toàn bộ Nghê gia tới rồi
- Hồi 107 : Trị bệnh tiểu thiếu gia
- Hồi 108 : Nếu như có duyên
- Hồi 109 : Lên công đường
- Hồi 110 : Huyện lệnh tới nhà
- Hồi 111 : Phán quyết
- Hồi 112 : Bồi thường
- Hồi 113 : Củ sâm trăm năm
- Hồi 114 : Vẫn còn chưa thôi
- Hồi 115 : Tiên nữ lạc phàm trần
- Hồi 116 : Tình ngay lý gian
- Hồi 117 : Phải kiếm thật nhiều tiền
- Hồi 118 : Gian như cáo
- Hồi 119 : Người khác cũng biết rồi
- Hồi 120 : Câu chuyện trên mái nhà
- Hồi 121 : Chuẩn bị lương thảo
- Hồi 122 : Toàn thành mua lương
- Hồi 123 : Tái ngộ giai nhân
- Hồi 124 : Không tin thì không chữa được
- Hồi 125 : Sai một li đi một dặm
- Hồi 126 : Không đáng một đồng
- Hồi 127 : Vị khách bất ngờ
- Hồi 128 : Bệnh tình Cù lão gia chuyển biến xấu
- Hồi 129 : Một đêm không bình yên
- Hồi 130 : Nước giếng có độc
- Hồi 131 : Lại bị đốt lương
- Hồi 132 : Tiểu lang trung tuổi trẻ tài cao
- Hồi 133 : Tin xấu liên tiếp
- Hồi 134 : Không cứu được hay không muốn cứu?
- Hồi 135 : Chỉ có nhân sâm mới cứu được
- Hồi 136 : Hết chịu nổi
- Hồi 137 : Bàn hôn sự
- Hồi 138 : Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm
- Hồi 139 : Té ra chẳng có gì cả
- Hồi 140 : Tiếng sấm giữa trời quang
- Hồi 141 : Đôi oan gia
- Hồi 142 : Cháy rồi
- Hồi 143 : Cứu hỏa
- Hồi 144 : Bi Vàng hộ chủ
- Hồi 145 : Bóng hồng giữa chiến trường
- Hồi 146 : Chẳng dại làm ơn mắc oán
- Hồi 147 : Phản quân chẳng phải nghĩa quân
- Hồi 148 : Truyền thuyết về Mạn Đà La
- Hồi 149 : Cho cô biết tư vị hố lửa
- Hồi 150 : Không chơi nữa
- Hồi 151 : Nhất quyết nói không
- Hồi 152 : Bận rộn chữa bệnh
- Hồi 153 : Nói không là không
- Hồi 154 : Ai hiểu cho lòng thiếu nữ
- Hồi 155 : Những tin đồn
- Hồi 156 : Chẳng ai giúp được ai
- Hồi 157 : Phản quân toàn kẻ ghê gớm
- Hồi 158 : Người oan ức nhất thiên hạ
- Hồi 159 : Đài sen độc nhất
- Hồi 160 : Ngày đầu làm nô tỳ
- Hồi 161 : Va chạm ở nơi phát cháo
- Hồi 162 : Không đành lòng
- Hồi 163 : Đổi lương thực lấy tơ lụa
- Hồi 164 : Kế hoạch phá sản của Tả Thiếu Dương
- Hồi 165 : Tang gia cạn lương
- Hồi 166 : Lấy lương thực đổi quán trà
- Hồi 167 : Nữ chưởng quầy
- Hồi 168 : Cưới Tiểu Muội Làm Thiếp?
- Hồi 169 : Tâm sự của Hoàng Cầm
- Hồi 170 : Túi xanh bên gối
- Hồi 171 : Phúc cả đời
- Hồi 172 : Lệnh trưng thu lương thực
- Hồi 173 : Không thể nộp lương thực
- Hồi 174 : Thảm cảnh nhân gian
- Hồi 175 : Sắc dụ
- Hồi 176 : Vẫn còn muốn thêm
- Hồi 177 : Tả gia lấy lương thực ở đâu?
- Hồi 178 : Ngày tháng gian khó
- Hồi 179 : Một đôi huynh đệ
- Hồi 180 : Kế hoạch cứu tế
- Hồi 181 : Chỉ bán giá gốc
- Hồi 182 : Chết đói hay chặt đầu?
- Hồi 183 : Đêm quyết chiến
- Hồi 184 : Cấp cứu trên chiến trường
- Hồi 185 : Binh bại như núi lở
- Hồi 186 : Vết thương có thể trí mạng
- Hồi 187 : Dù gặp Diêm Vương không cúi đầu
- Hồi 188 : Lại bị cưỡng hôn rồi
- Hồi 189 : Không phải là hôn
- Hồi 190 : Khi đi thì đứng, khi về lại nằm
- Hồi 191 : Răng Thỏ và Gà Con
- Hồi 192 : Ảo tưởng của Phàn đội chính
- Hồi 193 : Kế hoạch cần phải điều chỉnh
- Hồi 194 : Cô cắn ta phải không?
- Hồi 195 : Thái thái cho gọi
- Hồi 196 : Nha đầu đó đúng là sinh ra để hành hạ mình
- Hồi 197 : Đặt mua
- Hồi 198 : Có kẻ ăn thịt người
- Hồi 199 : Lệnh trưng thu lương thực
- Hồi 200 : Lời thế là lời thề