Vay nóng Tinvay

Truyện:Phong lưu Tam Quốc - Hồi 353

Phong lưu Tam Quốc
Trọn bộ 380 hồi
Hồi 353: Tuyệt kế
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-380)

Siêu sale Shopee

Tào Hưu vô duyên vô cớ tổn thất mấy nghìn binh sĩ, nhưng Cự Dương quân tình khẩn cấp chỉ có thể lên Bắc.

Lúc này Thái Sử Từ uy áp Tế Nam khiến cho Tào Hưu không dám hành động thiếu suy nghĩ, làm bộ ra Bắc Hoàng Hà.

Lần này Tào Hưu luống cuống nuế như quân Từ Châu thực sự ra Bắc HoàngHà, sau lưng là vùng đất bằng phẳng, không hiểm có thể tử thủ, quân TừChâu bốn phía xuất kích, Tào Tháo chỉ có thể diệt Viên Thiệu sau đó lậptức chỉ huy xuôi nam, ỷ lại căn cơ hùng hậu của Hà Bắc, mặc dù quân TừChâu hiện tại binh lực chiếm cứ phía bắc dường như khó có khả năng, nhưng nếu như bọn họ bốn phía phá hư, hủy diệt kim ngân là đủ.

Tào Hưu bối rối, ra chiêu lĩnh một vạn đội ngũ quay trở lại cứu viện TếNam, một vạn đội ngũ tử thủ Tủ Bình, vừa vặn trúng suy đoán của Thái SửTừ, Thái Sử Từ từ phía bắc điều tới là giả, mang đi một bộ phận binh lực là thực, hắn thấy Tào Hưu mắc lừa, chia ra Tế Nam lập tức thay đổiphương hướng, tập hợp binh mã bắt đầu khởi xướng thế công mãnh liệt vớiTử Bình, thủ thành Tào Binh ngăn không được mười ngày liền đầu hàng, nghênh quân Từ châu vào thành.

Cự Bình thất thủ, Đông A tràn ngập nguy cơ, một khi Đông A không chịuđược thì Sung Châu khó mà giữ được, chẳng những Hạ Hầu Uyên hai mặt thụđịch mà ngay cả đại quân của Tào Tháo cũng phải đối mặt với cục diện hai mặt thụ địch.

Sung Châu bắt đầu rung chuyển, Trung Nguyên trở nên bất an, các tập đoàn Giang Đông cường thế xuất kích.

Thái Sử Từ sau khi nắm lấy Cự Bình thoáng cái đã điều chỉnh bộ pháp gia cố phòng tuyến phòng ngừa quân Tào phản công.

Mà Hạ Hầu Uyên cũng thúc thủ vô sách không biết phải làm sao cho phải, chỉ có thể suốt đêm đi báo nguy cho Tào Tháo.

Tào Tháo sau khi nhận được tin tức thì suốt đêm triệu khởi chúng mưu sĩ thương nghị quân tình.

Hí Chí Tài nói:

- Trương Lãng phòng thủ ở Hoài Nam, kiềm chế chủ lực quân đội chúng ta, mà hai cánh của bọn chúng không ngừng xuất kích Chu Du Nam Dương tiếnquân tới Dĩnh Xuyên, một đường do danh tướng Trương Liêu tới hiển hiênTrương Lãng vẫn chưa đầy đủ hiện trạng bắt đầu bắc phạt Trung Nguyên màTừ Châu Kinh Châu chính là ván cầu của bọn chúng bây giờ nhìn lại NamDương bị Tuần đại nhân ước chế, Hạ Hầu tướng quân không chịu được sựtiến công của Trương Lãng, nếu như có gì sai lầm, Trương Lãng để choTrương Liêu lên bắc Trung Nguyên xâm lấn Hoàng Hà.

Tào Tháo vô cùng khó hiểu mà nói:

- Diệu Tân ở Sơn Dương cùng với Trương Liêu kìm chế nhau nhiều năm đốivới binh pháp của hắn hiểu rõ tại sao lần này lại biến chủ động thành bị động, cố thủ vậy?Hí Chí Tài nói:

- Dò xét tin tức thì Trương Lãng bố trí Thái Sử từ Cao Thuận ở trong hỗtrợ khai chiến lại để danh sĩ Điền Phong tương trợ Hạ Hầu tướng quân tuy có dũng tam quân nhưng khó ngăn cản bốn tay bị thua là hợp lý.

Tào Tháo nói:

- Vậy quân sư có lương kế gì?

Hí CHí Tài vuốt râu không nói.

Tào Tháo thấy thế thì đưa mắt nhìn về phía Cổ Hủ, mưu sĩ số một thời Hán.

Cổ Hủ càng ngày càng ít xuat hiện rất ít phát biểu ý kiến nhưng đây chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi.

Cổ Hủ thấy Tào Tháo chờ mong thì bình tĩnh đứng dậy nói:

- Trương Lãng lần này Bắc Phạt Trung Nguyên cho thấy vô cùng rõ ràngmuốn tiến công ba hướng sông Hoài Từ Châu cùng Kinh Tương bởi vì sôngHoài chính diện quá xa hắn công thủ mất đi sự dựa vào cộng thêm Hà Namtứ chiến cs thể công nhưng không nhất định có thể thủ, trùng hợp Từ Châu Kinh Tương địa thế đủ để làm bình chướng cũng có thể dựa vào cho nênTrương Lãng chủ thủ Giang Hoài kiềm chế Vĩnh Tương bộ phận bộ đội màphương diện Kinh Tương phía Bắc thì chia làm hai đường, Chu Du Chu Thái ở Từ Nam tiến công tới Hứa Xương Lạc Dương, Tưởng Khâm thì làm xu thế vềVũ Quan làm bộ kìm chế tác chiến, phương diện Từ Châu thì Thái Sử Từkhai mở nhập trạch Hoàng Hà, Trương Liêu lập đại quân trấn thủ SơnDương, đợi đường thủy khai thông sẽ nhập Hoàng Hà mà tây tiến lần nàytác chiến vô cùng hùng vĩ, mấy phương hợp lại, đủ để cho toàn cục căngra quân ta tình thế tương đối nghiêm trọng nhìn chung toàn bộ chiến cuộc muốn biến bị động thành chủ động thì vẫn phải xuất kích trước, chỉ cầnmở ra lỗ hổng hai bên điạ quân sẽ cố kỵ về thủ Bành thành Kinh Tương, mà nếu như muốn xuôi nam, Thọ Xuân vẫn là lựa chọn đệ nhất, cho nên VĩnhTương vẫn phải tiếp tục tiến công.

Cổ Hủ dừng một chút thấy Tào Tháo nghe xuất thần liền cười thản nhiên:

- Đường Từ Châu có vẻ không ổn, Trương Lãng bị Vĩnh Tương áp chế khôngthể biểu lộ ra chiến sự chỉnh thể, cuối cùng thế đơn lực bạc khó có thểuy hiếp, mà chiếu theo tin tức báo lại, Hạ Hầu tướng quân lúc này cũngđã thảm bại ở Sơn Dương, quân Giang Đông xuất động thiết giáp liên hoàn, đúng là đối phó với quân đội này chưa đủ nên mới thảm bại, trực tiếpảnh hưởng tới phòng tuyến Thái Sơn, cuối cùng bị Thái Sử Từ đánh bại, lúc này đây tin rằng Hạ Hầu Uyên sẽ giao phong bên trong, cho dù khôngngăn chặn được thiết giáp liên hoàn mã tối thiểu cũng sẽ có chuẩn bịkhông thua thảm như trước, Sơn Dương tuy tạm thời không có vấn đề gì lớn tuy nhiên Đông A thì khó nói, nếu như không bảo vệ tốt sẽ làm cho TháiSử Từ nhập Hoàng Hà, tuy nhiên cho dù Thái Sử Từ nhập Hoàng Hà đả thôngthông đạo trên nước nhưng chỉ cần Hạ Hầu tướng quân không thất thủ SơnDương thì Trương Liêu cũng không dám động binh xâm lấn, cho nên mới nói, tình hình Từ Châu cũng không nguy hiểm như vậy, với ánh mắt của thuộchạ, thừa tướng điều viện quân là tất nhiên mà đường Kinh Tương chiếutheo tình huống trước mắt có Tuần đại nhân canh gác trong thời gian ngắn quân địch khó tiến nửa bước, tạm thời không cần phải lo.

Tào Tháo hai tay chắp lại mà từ từ đi lại, tiếng bước chân trở nên trầm trọng hắn bất mãn nói:

- Cái này bổn tướng quân hiểu rõ, ta mới thu được công văn đã để cho Hàn Hạo Hạ Hầu Đức cầm lệnh phù tiến về Thanh Châu, điều mười vạn binh mãThanh Châu phòng ngự, ngươi có biện pháp gì tốt không?

Cổ Hủ lắc đầu:

- Có chỉ là không muốn nói.

Tào Tháo ginậ dữ mày râu dựng thẳng Cổ Hủ thản nhiên nói:

- Kế của thuộc hạ có cảm giác mất đi thiên hòa, cho nên không muốn đưa ra.

Tào Tháo ngẩng đầu trầm giọng:

- Văn Hòa cứ nói thảng không sao hết, có thể đem làm tham khảo.

*****

Cổ Hủ vẫn bình đạm nói:

- Nếu như muốn biết thuộc hạ đành nói, Hạ Thái vường vặn từ sông Hoài và sông Dĩnh Thủy mà xây dựng, cộng thêm mùa xuân mưa dầm nếu như chúacông tuyệt đê hạ lưu chắn nước, một khi thuỷ triều nghịch phản, chảyxuống Hạ Thái chỉ cần liên tiếp mấy ngày mưa to lúc đó biến thành biểnlớn mênh mông, chỗ mưa đi qua chó gà không tha, người chết bị diệt, Trương Lãng cùng mười mấy vạn đại quân của hắn chết đuối ở thành HạThái, đương nhiên trong đó còn có những dân chúng vô tội, như vậy chẳngnhững tiêu diệt tai họa lớn trong lòng mà không uổng phí người nào, chỉlà kế này tổn thương thiên hòa, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thìkhông nên dùng.

Tào Tháo kinh ngạc mà nhìn Cổ hủ, trong mắt của hắn bắn ra hào quang lăng lệ.

Mà Hí Chí Tài bọn họ thì hít một hơi lạnh, nhìn trên mặt không chút biểu tình của Cổ Hủ mà sởn gai ốc.

Tào Tháo nhìn Cổ Hủ sau đó nói:

- Kế này đúng là làm tổn thương thiên hòa, hơn mười vạn tính mạng không thể qua loa bỏ đi, Văn Hòa còn có diệu kê khác khong?

Cổ Hủ bỗng nở ra nụ cười:

- Có có thể tìm trong doanh ra một người tướng mạo đường đường, sau đóđể cho hắn tới Vĩnh Tương, dẫ năm vạn binh mã tới Dĩnh Thượng, lúc nàydụ dỗ quân Giang Đông, vì hạ thái ra Dĩnh Thượng cũng không xa cho nênTrương Lãng sẽ không hoài nghi gì, chỉ cần hơi lộ hành tung Trương Lãngsẽ sai người phục kích mà lúc này quân ta làm bộ không địch lại trở raDĩnh Lâm huyện.

Tào Tháo nhíu mày:

- Dĩnh Lâm là một tòa tàn thành, nếu như Trương Lãng khu binh cường công thì Dĩnh Lâm mười phần không chịu được mà thất thủ đã vậy không phảilàm cho năm vạn binh mã kia hi sinh sao?

Cổ Hủ nói:

- Dĩnh Lâm tuyệt không thể thủ nhưng có thể kiên trì năm mười ngày, tình hình như vậy bất đồng.

Tào Tháo ngứa ngáy:

- Văn Hòa xin nói thẳng.

Cổ Hủ gật đầu:

- Đúng thế năm vạn binh mã này là lừa Trương Lãng ra khỏi thành, mà thừa tướng vây đánh binh mã của hắn, chỉ có điều năm vạn binh mã này chỉ sợcuối cùng toàn quân bị diệt, thi cốt khó còn, chỉ sợ Vĩnh Tương cũngkhông dùng kế này.

- Cái gì?

Tào Tháo giận dữ hỏi?

Mà Hạ Hầu Đôn cũng bất mãn với tâm cơ của Cổ Hủ nộ khí trùng thiên mà nói:

- Cổ Hủ ngươi quá độc ác rồi, chuyện trước không nói, nhưng bây giờngươi muốn các huynh đệ đi dụ dỗ Trương Lãng, không công chịu chết, đâythật sự là quá mức.

Cổ Hủ đối với vẻ mặt như sát thần của Hạ Hầu Đôn thì không để ý mà nói:

- Hi sinh một chút tính mạng binh sĩ để đạt được thắng lợi lớn nhất có gì không thể sao?

Hạ Hầu Đôn hét lớn:

- Không được tuyệt đối không được.

Cổ Hủ làm ra vẻ lạnh nhạt:

- Vậy không cần dùng kế này rồi. Tào Tháo không kiên nhẫn mà ngắt lời:

- Náo loạn cái gì các ngươi không coi bổn thừa tướng ra gì phải không?

Cổ Hủ và Hạ Hầu Đôn thấy vậy liền run sợ.

Tào Tháo nhìn Cổ Hủ tràn đầy thâm ý mà nói:

- Chuyện này hôm khác lại bàn lại.

Sau đó Tào Tháo quay đầu nói với Hí Chí Tài;

- Không biết ý của quân sư thế nào?

Hí Chí Tài nói:

- Hiện tại toàn bộ phòng tuyến Hoài Tế dưới sự bố trí của Trương Lãng đã sớm không còn sơ hở gì, quân ta dụng ký, mà Trương Lãng không hànhđộng, tình hình trước mắt trừ khi là cường công còn không không cóphương pháp nào khác.

Tào Tháo thở ra một hơi:

- Chẳng lẽ thực sự như thế?

Hí Chí Tài ucgf với Tư Mã Lãng nhìn nhau cả hai bất đắc dĩ gật đầu.

Tào Tháo hít một hơi thật sâu rồi nói với Hạ Hầu Đôn:

- Đã vậy chuẩn bị cho binh sĩ tấn công Thái thành.

Hạ Hầu Đôn hưng phấn ứng tiếng.

Mấy ngày sau đó Tào Tháo tăng cường công thành, tam quân không ngừng thay phiên nghỉ ngơi.

Trương Lãng sớm đã mang không ít nhân mã tới Hạ Thái, tự mình chỉ huy một trận chiến với Tào Tháo.

Quân Tào chẳng phân biệt được ngày đêm cường công, mà Trương Lãng thì trầm ổn chỉ huy, bảo vệ cửa thành không mất.

Một tuần trôi qua, hai phe thương vong tiếp tục dâ cao, tuy nhiên tổngthể mà nói, quân Tào chết tổn thương thảm trọng hơn ước chừng tỉ lệ là7:3 Tào Tháo thầm nghĩ tiếp tục như vậy cũ không phải là biện pháp chỉcó thể một lần nữa xem lại mưu kế của Cổ Hủ, đang lúc hắn do dự thì Dĩnh Xuyên và Quan Trung đều truyền tới tin tức bất lợi, Mã Đằng tránh điTán quan mà đánh Tiêu Quan, chuẩn bị tiến tới Quan Trung, Tiêu quanchính là sơn khẩu của Lũng Sơn trấn giữ phương hướng tiến vào thông đạoQuan Trung Tiêu Quan một khi bị mất Mã Đằng dĩ nhiên chọn tuyến đườngtới Kính CHâu, bình định xu thế, mà Chu Du thì giữ Chu Thái ở TươngThành làm ngụy trang còn mình dẫn đầu bính sĩ công chiến Nghi Dương, chuẩn bị hành động xuyên qua Lạc Thủy nắm lấy Lạc Dương. So với Tào Tháo lo lắng, kỳ thật Trương Lãng cũng không khá hơn baonhiêu, hai bên chiến tuyến không dám đột phá, một đường Thọ Xuân đối mặt với áp lực của Tào Tháo, Tào Tháo cường công mặc dù không đánh hạ HạThái thành nhưng cũng không cho hắn cảm thấy bớt áp lực chút nào.

Sau đó vài ngày, Tào Tháo liên tục làm mưa làm gió tiến công bỗng nhiên trở nên biến thành một chút động tĩnh cũng không có.

Đang lúc Trương Lãng buồn bực thì thám tử đã mang tới một tin tức khiếncho hắn vô cùng lẫn lộn, Tào Tháo mang năm vạn đội ngũ hướng về phíaDĩnh Xuyên mà mở ra, Tào Tháo muốn làm gì chẳng lẽ Hạ Thái công lâukhông được muốn di chuyển trận địa sao, bắt tay vào An Phong Tân bắt đầu đả thông Dĩnh Khẩu, xuôi theo sông Hoài tiến tới Thọ Xuân?

Mà lúc này Chu Hoàn kích động chạy tới nói với Trương Lãng:

- Chúa công cơ hội thiên đại đã tới, Tào Tháo chỉ mang năm vạn đội ngũtừ Dĩnh Thượng đi lên, chuẩn bị đánh An Phong Tân nếu thừa cơ hội này mà phục kích thì không chừng một trận có thể bắt được.

Trương Lãng lắc đầu nói:

- Không đơn giản như vậy với tâm kế của Tào Tháo chỉ sợ không chỉ làmnhư vậy, đây là ngụy trang muốn dụ dỗ ta xuất kích sau đó phản phục.

Chu Hoàn nghĩ nghĩ liền nói:

- Chúa công nói có lý.

Trương Lãng nghi nghĩ rồi nói tiếp:

- Ngươi gọi Quách Gia tới đây ta có chuyện thương nghị với hắn.

Chu Hoàn đồng ý đi ra ngoài.

Không bao lâu sau Quách Gia tiến tới.

Trương Lãng phấn chấn tinh thần mà nói:

- Phụng Hiếu ngươi tới rồi.

Quách Gia thấy Trương Lãng tinh thần không tốt thì quan tâm:

- Chúa công có sắc mặt không tốt lắm, nếu không thì đi nghỉ ngơi trước đi.

Trương Lãng tựa trên ghế miễn cưỡng lắc đầu;

- Không cần, Phụng Hiếu ngươi nói xem Tào Tháo lên tới Dĩnh Thượng là có tâm gì?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Hồi (1-380)


<