Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Hoàng tộc - Hồi 260

Hoàng tộc
Trọn bộ 411 hồi
Hồi 260: Cử hành hôn lễ
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-411)

Mặc dù nói trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, đây là trình tự mà ai sớm muộn gì cũng phải trải qua nhưng trong lòng Tô Tốn lại bắt đầu có chút không vui. Một mặt Hoàng Phủ Vô Tấn cũng không phải là cháu rể mà ông ưng ý nhất, hắn và người nhà họ Tô không cùng một loại người, Tô gia là người còn hắn là quân nhân. Cuối cùng ông đồng ý chuyện hôn sự này cũng không phải là đã cân nhắc hết tất cả mọi mặt, trên nhiều mặt đều là bất đắc dĩ, thân Hoàng hậu lấy cháu gái vào cung để uy hiếp ông, khiến ông ta không thể không lựa chọn việc cầu hôn của Hoàng Thái Hậu.

Mặt khác, cũng là mặt mà ông lo lắng nhất, hôn nhân của cháu gái đã dần trở thành một loại quan hệ chính trị, điều này rất rõ ràng, Thái tử hệ và Lương Vương hệ rất có thể vì cuộc hôn nhân này mà sẽ kết hợp lại với nhau, điều này sẽ dẫn tới sự ghen ghét của Sở Vương hệ, Tô gia bọn họ tự nhiên bị cuốn vào vòng tranh đấu Hoàng quyền.

Những chuyện này không nên ở cùng một chỗ với quan hệ hôn nhân, khiến cho trong lòng Tô Tốn như bị một khối đá đè nặng, nhưng đã không còn kịp để quay lại nữa rồi, Tô Tốn cũng chỉ hy vọng cuộc hôn nhân này có thể phát triển theo chiều hướng tốt.

Không cần biết như thế nào, đội rước dâu lập tức sẽ tới, Tô gia cũng nên chuẩn bị cho tốt không thể để nhà trai chê cười.

Bọn họ bây giờ đang nói đến chuyện tiền mừng, Tô gia chuẩn bị 200 chiếc phong bao, theo những đại thần khác gả con gái. Đội rước dâu nhiều nhất cũng chỉ có 200 người, 200 chiếc phong bao là đủ rồi nhưng bọn họ vừa nhận được tin tức, phía nhà trai lại nhận được đặc phê (phê chuẩn đặc biệt) của Hoàng Thượng cho phép dùng Mai Hoa vệ tới rước dâu. Ngoài 100 người trong đội rước dâu còn có 500 người một chi đội Mai Hoa vệ, đùng một cái những phong bao mà họ chuẩn bị không đủ, ít nhất còn phải chuẩn bị 500 phong bao nữa, không chỉ là phong bao mà móng giò cũng không đủ. Tô gia trước giờ đều tiết kiệm, không phô trương, bọn họ cũng chỉ chuẩn bị 400 chiếc chân giò kho, mỗi người hai cái, chỉ đủ cho 200 người ăn.

Tiền lì xì không đủ có thể tiếp tục làm nhưng chân giò không đủ phải làm thế nào? Đây dù sao cũng là phong tục kết hôn, điều này đúng là làm khó Tô Tốn, đường đường là một Quốc tử giam tế tửu không ngờ lại bị chiếc móng giò làm khó.

Kỳ thực cũng không thể trách ông ta, Tô Tốn nói cho cùng vẫn là thư sinh, đầu óc không đủ linh hoạt khéo léo, những việc tục sự tùy cơ ứng biến này ông ta không am hiểu.

Lúc này, Tô Hàn Lâm cười nói:

- Phụ thân, bây giờ mà chuẩn bị móng giò e rằng không còn kịp nữa, hay là chúng ta thay đổi một chút.

- Thay đổi thế nào?

Tô Tốn quay đầu lại hỏi con trai.

- Họ tới tổng cộng có khoảng 600 người, nếu như đổi thành mỗi người một chiếc, thêm nhiều loại thức ăn khác, cái này cũng có thể ăn nói được. Nếu như mỗi người một chiếc chân giò thì chúng ta thiếu cũng không nhiều lắm, chỉ thiếu 200 chiếc, nghe nói nhà Vương Lang Trung trong ngõ Dư Khánh cũng gả con gái, họ định ngày mai xuất giá, móng giò chắc chắn đã chuẩn bị xong, chúng ta qua đó mượn 200 chiếc, tối hôm nay trả lại cho họ. Em trai Vương Lang Trung là môn sinh của phụ thân, ông ta chắc chắn sẽ đồng ý, như vậy có thể giải quyết được vấn đề thiếu móng giò rồi, sau đó theo phong tục của Tề Châu đưa cho họ thêm mỗi người một con gà quay và một con cá nướng. Cái này bên ngoài rất dễ mua, hơn nữa cái này còn dễ cầm trên tay hơn là hai móng giò, người rước dâu chắc chắn sẽ thích, phụ thân thấy thế nào?

Tô Tốn gật đầu tán thành, biện pháp này cũng không tệ, đứa con trai thứ ba này của ông ta từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, học hành cũng không bằng hai huynh trưởng, cho nên không làm quan được nhưng hắn xử lý các việc vặt thì lại rất có tài.

- Được! Chuyện này con đi xử lý đi, đi luôn bây giờ, đoàn rước dâu lập tức tới rồi.

Tô Hàn Lâm đáp lại một câu rồi vội vàng đi ra, Tô Tốn lại hỏi con trưởng,

- Danh sách họ Tô nhà ta đi tham dự hôn lễ đã có chưa?

Quê quán của Tô gia là ở Tề Châu quận Đông Lai, người trong gia tộc về cơ bản đều ở đó, mà cuộc hôn nhân lần này từ lúc đính hôn tới lúc rước dâu chỉ có khoảng 20 ngày, so với những nhà thông thường một tháng ngắn hơn 10 ngày, cho nên người trong gia tộc ở quê cũng không tới kịp. Tô Tốn bèn quyết định để những người thân ở gần Kinh thành đều tới tham gia, việc này cũng là để con trưởng Hàn Xương làm, ông ta cũng không hỏi, buổi chiều tới lúc tổ chức hôn lễ rồi ông ta bèn xác nhận lại một chút.

Tô Hàn Xương lấy một bản danh sách đưa cho phụ thân, Tô Tốn nhận lấy bản danh sách không khỏi sửng sốt, trên danh sách chỉ có khoảng 40 người, chỉ có người trong hai phủ của ông ta và em trai Tô Dật, những người thân khác không có một ai.

Đệ đệ Tô Dật của ông ta là tiến sĩ luật, cũng là một Đại nho nổi tiếng ở Kinh thành, phủ đệ của ông ta gần phủ đệ của Tô Tốn, con cái của ông ta nhiều hơn Tô Tốn, ông ta có 4 người con trai và 3 người con gái, con trai, con gái đều là người bình thường, người trong hai phủ tổng cộng lại cũng hơn bốn mươi người rồi.

- Những người khác đâu? Tứ thúc, Ngũ thúc của con đâu, sao bọn họ không tới?

Tô Tốn ở Kinh thành còn có hai tộc đệ nữa, họ hơi xa một chút, đều là địa chủ ở nông thôn, nhân khẩu trong hai nhà khá nhiều bình thường cũng không qua lại nhiều lắm chỉ là những ngày lễ tết mới qua lại lẫn nhau.

Tô Hàn Xương bình tĩnh nói:

- Phụ thân, hôn lễ hôm nay con không thông báo cho họ, con mời họ tham gia tiệc rượu lại mặt ngày mai.

- Tại sao?

Tô Tốn nhướn mày lên, tiệc cưới lần này tuy rằng được cử hành tại Lan Lăng vương phủ nhưng Vương phủ dự kiến cho Tô gia 200 người, ông ta cũng tính sơ qua, cho dù tất cả mọi người đều tham gia cũng chỉ có hơn 130 người thôi, như vậy cũng đủ rồi nhưng con trai sao lại không mời họ tới chứ.

Tính cách của Tô Hàn Xương cũng thư sinh giống phụ thân, khí phách tài giỏi khôn khéo hơn tam đệ Hàn Lâm nhưng lại có chỗ khác, khí chất quan trường trong xương cốt hắn rất nặng, tuy rằng phụ thân có chút không hài lòng với cuộc hôn nhân này, canh cánh trong lòng nhưng Tô Hàn Xương lại không có, hắn vô cùng hài lòng.

Bởi vì cuộc hôn nhân này đã mang tới cho hắn lợi ích thực sự, phụ thân vừa đồng ý cuộc hôn nhân này thì hắn được đề bạt lên làm Lễ Bộ thị lang, một bước đi lên quan lớn triều đình có thực quyền, mấy hôm trước Thái tử có nói chuyện với hắn, sở dĩ hắn được đề bạt là vì Tô gia và Lương Vương hệ kết thông gia.

*****

Tuy Tô Hạm là con gái của hắn nhưng từ đầu tới cuối hắn cũng không coi cuộc hôn nhân này đơn thuần là gả chồng cho con gái, hắn chỉ nhìn vào lợi ích chính trị đằng sau cuộc hôn nhân này, không chỉ là đối với cá nhân hắn mà cũng là đối với Tô gia.

Tô gia là dựa vào lập nghiệp, 200 năm trở lại đây đều được hưởng tiếng tăm ở Tề Châu, đến đời của phụ thân hắn Tố Tôn thì càng lên một tầng cao mới. Tô Tốn đảm nhận Quốc tử giam tế tửu đã mười năm, khiến cho Tô gia tỏa ra khắp thiên hệ, sự phát triển của Tô gia dường như đã đến đỉnh điểm.

Nhưng là một người của thế hệ mới, cách nghĩ của Tô Hàn Xương không còn giống như phụ thân nữa, hắn đã không còn bằng lòng với một gia thế giáo dục, mục tiêu của hắn là làm cho Tô gia trở thành một danh môn thế lực như Thanh Hà Thôi gia, trở thành một thế gia danh môn thực sự, bất luận triều đại thay đổi Tô gia sẽ không gục ngã.

Điều này cần Tô gia tiến hành thay đổi, từ thế lực giáo dục chuyển sang thế lực chính trị, huynh đệ Tô Hàn Trinh trở thành thứ sử quận Đông Hải, đi tuyến của địa phương, hiện tại hắn trở thành Lễ Bộ thi lang là đi tuyến của triều đình. Bước tiếp theo mục tiêu của hắn là hướng tới Lại Bộ Thị Lang, sau đó tiến lên, năm nay hắn mới 45 tuổi, hoàn toàn có cơ hội.

Tô gia chỉ có xuất hiện hai tướng quốc trên, họ mới có thể thành công trở thành thế gia danh môn, đây là lý tưởng của Tô Hàn Xương, kết thông gia cùng Lương Vương hệ, điều này là một chuyển biến hữu ích với Tô gia.

- Phụ thân, hôn lễ hôm nay đều là các quan tam phẩm trở lên và các nhà quyền quý tham gia, không chỉ có Hoàng Thái hậu tự mình chứng hôn, thậm chí Hoàng Thượng đều sẽ đến, con cảm thấy để họ tham gia không thích hợp lắm.

- Ngươi chê họ quê mùa làm mất mặt ngươi đúng không?

Tô Tốn có chút không vui, ông đã hiểu ra ý của con trai, con trai ông chê hai người tộc đệ của ông là địa chủ dưới quê, sợ làm mất mặt hắn.

- Nhưng đây là hôn lễ, bọn họ đều là người nhà gái tới tham gia hôn lễ, cái này thì có lien quan gì, ngay cả Lan Lăng quận Vương cũng không có ý kiến mà ngươi lại chê.

Tô Hàn Xương lắc đầu, thái độ của hắn vẫn như cũ,

- Lan Lang quận Vương khách sáo, ông ta ngại không dám nói là không được nhưng chúng ta phải tự biết chứ, đây là lần đầu tiên Tô gia xuất đầu lộ diện trong hôn lễ quy tụ các nhà quyền quý và các quan lớn, con không hy vọng bọn họ tới lại ảnh hưởng tới hình tượng của Tô gia.

- Ngươi ... ngươi như vậy có gọi là gả chồng cho con không?

Tô Tốn chỉ vào mặt con trai, tức giận đến nỗi toàn thân run lên.

- Phụ thân, hôn nhân vốn dĩ không phải là chuyện đơn giản, ngày mai lại mặt con sẽ giải thích rõ rang với họ.

Đúng lúc này từ xa truyền tới tiếng chiêng trống cùng kèn xô-na, bên ngoài cửa bắt đầu đốt pháo, đây là đội rước dâu tới, Tô Tốn không thể làm gì được, chỉ có thể nhẫn nhịn nói với con trai:

- Đội rước dâu tới rồi, ngươi ra đón tiếp trước, ta muốn ngồi một mình một lát.

Tô Hàn Xương thi lễ với phụ thân,

- Phụ thân, hài nhi là vì cân nhắc tới tương lai của Tô gia, mong phụ thân hiểu cho nỗi khổ tâm của hài nhi.

Nói xong hắn vội vàng đi ra ngoài, Tô Tốn một mình ngồi yên lặng trong đại sảnh, trong lòng ông ta lại dâng lên nỗi hối hận vô cùng mãnh liệt, thực sự không nên gả Hạm Nhi cho Hoàng tộc, danh dự hai trăm năm của Tô gia khả năng sẽ bị hủy trong cuộc hôn nhân này.

Trong tiếng pháo nổ đoàn rước dâu vòng quanh ba vòng Tô phủ, bắt đầu từ từ tiến vào cửa Tô phủ, 500 quân Mai Hoa vệ không vào phủ mà ở ngoài chờ, mấy người nhà dùng xe gỗ đẩy mấy giỏ đựng đầy phong bao và ngân lượng, bạc là một lượng một miếng, một bao hai miếng.

Mấy tên đệ tử của Tô gia bắt đầu phát tiền lì xì cho quân Mai Hoa vệ, bọn họ cũng biết đây là quy tắc rước dâu, người nào người đó đều ngại ngùng nhận lấy, rồi vui mừng đón nhận những thùng nguyên tiêu lớn đưa tới.

Vô Tấn đi vào cửa lớn Tô phủ nhưng cửa giữa lại đóng kín, muốn rước con gái Tô gia thì phải nghĩ cách mở được cửa, nói trắng ra là phải nhét tiền, nhà gái bằng lòng thì tự nhiên sẽ mở cửa.

Đây là việc của người rước dâu, Triệu Tư mang theo một cái túi, đút từng phong bao đựng ngân phiếu vào trong qua cái lỗ trên cửa nhỏ bên cạnh.

- Trong này có bốn tờ ngân phiếu một trăm lượng, đủ chưa?

- Chưa đủ!

Bên trong cười vang nói.

Hắn lấy ra một phong bao màu đỏ to nhất nhét vào trong,

- Đây là một tờ ngân phiếu một ngàn lượng, đã đủ chưa?

Cuối cùng cửa cũng được mở ra, đoàn rước dâu nhà trai vào, hai mươi bốn người khiêng kiệu đi vào, tất cả cùng hô tô,

- Mời tân nương lên kiệu.

Kiệu phu đi vào cửa hô to:

- Tân nương lên kiệu.

Đây chẳng qua chỉ là một loại thái độ, tỏ vẻ chú rể mà thôi, đối với đám kiệu phu thì là một trò vui vui đùa mà thôi nếu không thì tiền lỳ xì bọn họ cũng không cầm, móng heo cũng không nhận.

Đội ngũ đón dâu ở nhà gái ở trong nhà đại khái nghỉ ngơi một canh giờ, cùng với thân thích của nhà gái nói chuyện với nhau, đem tình huống nhà trai nói rõ cho họ biết, đương nhiên chỉ giới hạn ở phương diện tài sản những phương diện khác nhà gái cũng không có hứng thú.

Chú rể thì cùng với cha mẹ nhà gái nói chuyện với nhau, hắn sắp trở thành trượng phu dĩ nhiên cũng cần có trách nhiệm.

Những điều này ở nhà gái nào cũng có, chỉ là điều duy nhất khác biệt, Vô Tấn không nói chuyện với Tô Hàn Xương và Chu thị mà là nói chuyện với Tô Tốn.

Tô Tốn dĩ nhiên không ở thời điểm này mà hối hôn, hắn cũng không gánh nổi chuyện này trừ phi chú rể là bị gièm pha là gian lận hắn mới thoát khỏi. Nhưng Vô Tấn thì không được hắn chính là hoàng tộc dòng đích, nếu như Tô gia hối hôn vậy thì nề nếp gia đình của Tô gia cũng mất hết.

Tô Tốn từ từ nói:

- Ta mười năm trước đã vuốt ve đầu Cửu Thiên nghĩ xem tương lai cháu rể của mình thế nào lúc đó ta đặt ra mục tiêu nhất định phải là tuổi trẻ tài tuấn kém cỏi nhất cũng là tiến sĩ thám hoa, cũng không phải là ta yêu cầu nghiêm khắc mà là cháu rể đích trưởng chính là mặt mũi của Tô gia vô cùng quan trọng, ta không ngờ rằng cháu rể của mình lại là tướng quân.

Vô Tấn áy náy nói:

- Để cho tổ phụ thất vọng rồi.

*****

Tô Tốn lắc đầu:

- Cũng không phải là thất vọng, ngươi cũng có ưu điểm ngươi tuy là hoàng tộc nhưng quần áo không là lượt, không đi dạo thanh lâu, cho nên ta mới đáp ứng chuyện hôn nhân này, trở thành cháu rể đích trưởng của Tô gia. Ta cũng không bắt ngươi từ nay phải học hành, thi đậu tiến sĩ chuyện này không thực tế thẳng thắn mà nói, ta chỉ yêu cầ ngươi đức độ biết kìm chế bản thân kỳ thật mang binh đi đánh giặc cũng là một cách làm quan, ta cũng kiêu ngạo vì ngươi.

Vô Tấn yên lặng gật đầu, yêu cầu của Tô lão gia tử cũng không cao hắn vốn tưởng rằng Tô lão gia tử yêu cầu gì hắn hóa ra chỉ coi trọng một chút đức hạnh, xem ra lão gia tử này đúng là người thanh cao khiến cho người ta phải tôn trọng.

Có lẽ Vô Tấn khiếm tốn khiến cho Tô Tốn cũng có hảo cảm với cháu rể, chút hối hận cũng trở nên nhạt đi.

Lúc này ở bên ngoài Tô phủ tiếng pháo nổ vang rền, báo hiệu cho thời cơ đã tới, Tô Tốn đứng lên nhìn Vô Tấn mà nói:

- Được rồi ta đối với ngươi cũng không có yêu cầu gì chỉ cần sau này ngươi yêu thương Hạm chi là ta về sau yên lòng rồi.

Vô Tấn quỳ xuống cung kính dập đầu với Tô Tốn mà thành khẩn nói:

- Mong tổ phụ yên tâm, con cùng với Cửu Thiên nhất định sẽ tương kính như tân.

Giờ xuất phát đã tới lúc này kiệu phu cùng với nhạc công đều hành động, bọn họ được ăn cơm nước no nên, nguyên một đám tinh thần phấn chấn.

Hai phù dâu một là Tô Y một là Kinh Nương hai người đều ăn mặc váy màu xanh lá, đỡ Tô Hạm lên kiệu.

Sau lưng các nàng chính là Chu phu nhân Triệu phu nhân... mỗi người bưng một chậu đồng, trong chậu có nước.

Tứ nữ lên kiệu, kiệu phu bắt đầu phủ kín kiệu lại, thổn kèn cất tiếng:

- Khởi kiệu.

Theo tiếng nhạc, chiếc kiệu dần được nâng lên, chú rể thì cưỡi ngựa đi bên cạnh kiệu của tân nương.

Đội ngũ dọc đường phát ra từng tiến cổ nhạc, người xem náo nhiệt, hấp dẫn chú ý của vô số người.

Trong kiệu mấy thiếu nữ đang nói nhỏ với nhau, cả kiệu bịt kín ngay cả cửa sổ cũng không có, bọn họ không biết đội ngũ đã đi tới nơi nào.

- Muội không thích ngồi kiệu điên lên mất được muội thích ngồi xe ngựa ít nhất cũng nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.

Đây là Tô Y nhỏ giọng phàn nàn, nàng lại hỏi:

- Kinh Nương tỷ thích ngồi kiệu không?

- Ta?

Kinh Nương lắc đầu:

- Thành thực mà nói ta cũng không thích ngồi kiệu không phải là vì ngắm cảnh mà là không biết đã tới nơi nào rồi.

- Cái này muội biết rõ, tới Tuy Phúc phường rồi.

Tô Y cười hì hì nói.

Nha hoàn A Xảo kinh ngạc mà quay đầu lại hỏi:

- Nhị tiểu thư sao tiểu thư biết?

- Ta nghe thấy tiếng.

Tô Y dương dương đắc ý nói:

- Vừa rồi bên ngoài có người hô hình bộ thị lang Cao Hằng đến chúc mừng ta biết Cao Hằng ở Tuy Phúc phường cho nên biết nơi này ở đâu.

Ba nữ tử mỗi người nói một câu khiến cho trong kiệu dần trở nên náo nhiệt, Tô Hạm thì bảo trì sự trầm mặc.

Đội ngũ đón dâu từ từ mà đi, nhanh chóng đi lên cầu đi qua Lạc thủy, trong chốc lát đã tới cửa lớn ở Quy Nghĩa phường, đến nơi này mọi người liền đi từ từ hai bên phường náo nhiệt vô cùng.

Hơn mười người ở trước kiệu hoa đốt pháo, tiếng pháo đinh tai nhức óc, mùi thuốc súng tràn vào cả trong kiệu, mấy người Tô Y phải che kín lỗ tai lại.

- Hạ kiệu.

Hai tỳ nữ bước tới kéo màn kiệu ra, phù dâu thì đỡ lấy khăn che đầu của cô dâu, dưới sự dẫn dắt của bọn họ, Tô Hạm tới trước mặt thái hậu làm ra tư thế dịu dàng nói:

- Thỉnh an thái hậu, thỉnh an vương phi.

Hoàng thái hậu cao hứng cười nói:

- Hảo hảo hài tử, mau đi tới hậu viện.

Chúng cung nữ nha hoàn vây quanh tân nương từ từ đi tới hậu viện, lúc này khách nhân đã lục tục tới vương phủ.

Trước hôn lễ nửa canh giờ có một chiếc xe kèm theo mười mấy tên thị vệ hộ vệ hai bên đi vào Quy nghĩa Phường, ở trên cửa xe có viết ba chữ: Thân tướng quốc. Chiếc xe ngày chính là xe của Thân Quốc Cữu, hắn đang ngồi trên xe cùng với Thân Kỳ Võ tham gia hôn lễ của Hoàng Phủ Vô Tấn.

Tuy trên thiệp viết mơi vợ chồng và con cái của hắn tham gia nhưng Thân Quốc Cữu không mang theo vợ của hắn, phu nhân của Thân Quốc Cữu họ Tần năm năm trước bị trúng gió, khuôn mặt chịu ảnh hưởng cho nên Thân Quốc Cữu tham gia bất kỳ yến tược nào cũng không mangg nàng.

Thân Quốc Cữu nhắm mắt lại dựa lên trên xe, hắn lộ ra một vẻ mỏi mệt, hai tháng nay hắn không thuận lợi cho lắm, nhất là chuyện Quan Tịch bị gọt rửa thành dân, lễ bộ thị lang bị thái tử cướp đi, chuyện này vượt qua dự liệu của rất nhiều người, nhưng Thân Quốc Cữu rất rõ đây là chỗ cao minh của thái tử.

Hắn đem Tô Hàn Xương kéo thành người của mình, như vậy không chỉ có Tô gia toàn bộ tiến vào thành người của thái tử mà thái tử thông qua Tô gia ràng buộc đem Lương vương hệ kéo về bên mình, một trận này thái tử thu được toàn thắng.

Trong khoảng thời gian này, Thân Quốc Cữu đều liên tục điều tra chân tướng Quan Hiền Câu ăn gian, y đã nắm được rất nhiều manh mối, Quan Hiền Câu xác thực là lấy được đề thi từ chỗ của Hoàng Hồng Nguyên, tuy nhiên không phải là do thư đồng của hắn tiết lộ thư đồng khai ra là do Trần Trực vu oan giá họa.

Thân Quốc Cữu khẳng định Quan Hiền Câu đã trúng kế, vấn đề chính ở chỗ người liên hệ là Lưu quản gia ở Hoàng phủ, nhưng mà hắn một ngày trước đã mất tích, vợ cùng hai đứa con trai cũng biến mất không còn tăm hơi.

Không biết đến tột cùng là thái tử hay là Hoàng Phủ Vô Tấn đã hạ thủ nhưng Thân Quốc Cữu biết rõ nhất định là do một trong hai người này gây nên, đối với Hoàng Phủ Vô Tấn, Quan Hiền Câu cạnh tranh vợ với hắn, dĩ nhiên hắn muốn tiêu diệt Quan Hiền Câu, động cơ rõ ràng hơn nữa cái bẫy này có vẻ giống phong cách của hắn, lợi dụng nhược điểm của đối phương dùng kế gậy ông đập lưng ông, nhưng trong tay Hoàng Phủ Vô Tấn không có người đây lại là vấn đề lớn nhất.

Mà hiềm nghi thái tử càng lớn hơn, tiêu diệt Quan Hiền Câu, có thể bảo trụ sự trong thành của Tô Hàn Trinh với hắn, lại có thể đồng thời diệt trừ Quan Tịch cùng Hoàng Hồng Nguyên, sau đó đem Lương vương hệ lôi kéo, có thể nói là một mũi tên trúng ba con chim, tuy nhiên một gã hoạn quan mà Thân Quốc Cữu mua được ở đông cung báo cho Thân Quốc Cữu biết, thái tử cũng đang điều tra chuyện này khiến cho Thân Quốc Cữu phải ngạc nhiên.

Cuối cùng Thân Quốc Cữu tìm ra được đáp án chính là nhờ chuyện của Hoàng Phủ Võ Thực, Hoàng Phủ Võ Thực hiện tại sinh ra bệnh nặng bằng hữu tốt nhất của hắn đã nói cho Thân Quốc Cữu nguyên nhân chính.

Crypto.com Exchange

Hồi (1-411)


<