Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoàng tộc - Hồi 365

Hoàng tộc
Trọn bộ 411 hồi
Hồi 365: Thân Tể bất mãn
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-411)

Siêu sale Shopee

Lưu Kiện nghi hoặc trong lòng hắn không rõ vì sao Thân Quốc Cữu lại đối xử tử tế với người của Tề Thụy Phúc như vậy nhưng hắn không dám hỏi nhiều, chỉ đành đáp ứng, đem Thân Quốc Cữu tiễn khỏi phủ nha, sau đó thả người rồi phái người bảo hộ tiền trang.

Thân Quốc Cữu lên xe ngựa lập tức hạ lệnh:

- Đi tới phủ đại nguyên soái.

Phủ đại nguyên soái chính là quân phủ lưu thủ Tây Kinh hiện tại đổi tên là binh mã thiên hạ phủ đại nguyên soái, binh mã thiên hạ đại nguyên soái đầu tiên là Thân Quốc Cữu, tuy nhiên hắn từ Thục châu trở về liền từ đi chức đại nguyên soái đề cử Thân Tể thành đại nguyên soái đây cũng là vì để lung lạc Thân Tể.

Thân Tể cũng chính là phụ thân của Thân Như Ý, hắn chính là thân đệ của Thân Quốc Cữu từ nhỏ cũng với tam muội Thân Thấm Ngọc quan hệ rất thân mật, nhưng từ khi con gái Thân Như Ý của hắn tiến cung hắn cùng với tam muội đã hình thành ngăn cách, thực tế sau khi Hoàng Phủ Huyền Đức băng hà con gái Như Ý của hắn đã bị bố trí ở lãnh cung, càng khiến cho Thân Tể bất mãn với tam muội, hướng về phía đại ca Thân Trăng, khiến cho Thân Quốc Cữu nhanh chóng khống chế thế cục cuối cùng trở thành thế lực lớn nhất ở Tây Ninh vương triều.

Tuy nhiên ngày hôm trước một cỗ kiệu đã đưa con gái Thân Như ý trở về nhà mẹ đẻ, còn có một tờ giấy do chính tam muội viết, điều này khiến cho tảng băng giữa hắn và tam muội được tan ra, hôm nay mới có sự kiện Tề Thụy Phúc.

Phủ đại nguyên soái cũng là chỗ ở của hắn, phía trước là nha môn đại nguyên soái đằng sau là phủ đệ Thân Tể lúc này Thân Tể ở trong thư phòng, đang cùng với con trai trưởng Thân Tuấn Nghĩa thương lượng một số chuyện quan trọng, Thân Tuấn Nghĩa là tổng quản Hán Trung, nhận được thư bồ câu của phụ thân liền cấp tốc trở về Ung Kinh nửa canh giờ trước tới đây.

Thân Tể năm nay bốn mươi tuổi, lưng hùm vai gấu khí thế uy nghiêm hắn trước sau cưới mười ba phòng thiếp, sinh ra mười đứa con gái trong đó chinh thê BIện Tịnh sinh ra hai người, thứ thê Trương thị sinh ra một đứa con gái chính là Thân Như Ý.

Thân Tể lấy ra thư của Thân thái hậu đưa cho Thân Tuấn Nghĩa:

- Đọc đi!

Thân Tuấn Nghĩa cẩn thận tiếp nhận bức thư thời gian dần qua, lông mày của hắn co lại, cảm thấy không tưởng tượng nổi.

- Phụ thân đương kim hoàng thượng là con của thái hậu, thái hậu chịu đem giang sơn của của bà tặng cho Thân gia.

- Ta bảo ngươi xem thư hết thì ngươi xem hết đi rồi nói sau.

Thân Tuấn Nghĩa đọc thư, hắn vẫn lắc đầu:

- Phong phụ thân làm Tần vương thì có thể nhưng để hoàng thượng đổi thành họ Thân thì con cảm thấy không thực tế hoàng thượng dù sao cũng đã mười ba tuổi hắn chưa hẳn chịu nối dõi tổ tông hơn nữa người trong thiên hạ chưa chắc đã chịu đồng ý, con cảm thấy suy nghĩ của phụ thân và thái hậu hơi đơn giản.

- Ngươi đúng là tên khốn không ôm chí lớn.

Thân Tể hung hăng mắng con mình một cái rồi giận dữ nói:

- Ngươi cho rằng ta không biết sao nhưng thái hậu đã có suy nghĩ này, đây là may mắn của Thân gia, nếu như Thân gia không thể mưu quốc một khi hoàng thượng lớn lên đó chính là ngày Thân gia diệt một mà một khi Thân gia mưu sự thành công thì Thân gia ít nhất cũng giữ được giang sơn mấy trăm năm ta năm nay đã hơn bốn mươi tuổi nếu như vì mình thì ta thanh thản ổn định hưởng thụ hai mươi năm phú quý, Thân gia sống chết là chuyện của các ngươi, ta còn quan tâm làm gì.

Thân Tể giận dữ hắn chắp tay sau lưng đi lại nhanh quanh phòng, ở trong thư tam muội đã can đảm đề nghị Thân thị lập quốc đem nhi tử Hoàng Phủ Điềm đổi tên thành Thân điềm, sửa vương triều Hoàng Phủ thành Thân vương triều, đề nghị này không chỉ khiến cho bất mãn của Thân Tể với tam muội mất sạch mà hơn nữa còn khiến cho dã tâm vốn chôn sâu trong lòng Thân Tể có điều kiện xuất hiện.

Hiện tại vương triều Đại Ninh trên cơ bản là khống chế ở trong tay của Thân gia, đây cũng là thời cơ mưu quốc ngàn năm khó có, Thân Tể làm sao không động tâm.

So với dã tâm bừng bừng của phụ thân thì khác, con trai trưởng Thân Tuấn Nghĩa tỉnh táo hơn hắn cũng biết rõ mưu sự đất nước là một đại sự, không phải là cứ muốn là được.

Hắn thấy phụ thân tức giận thì giải thích nói:

- Phụ thân mưu quốc cần phải tiến hành bố cục lâu dài, điều kiện thích hợp, dùng phương thức nhường ngôi thực hiện đây không phải là chuyện vài năm có thể làm được tối thiểu cũng phải mưu đồ vài năm nhưng theo ngắn hạn mà nói, phụ thân phong làm Tần vương thì có thể dù sao đại bá cũng được phong làm Hán Trung quận vương, mở ra tiền lệ không được phong vương khác họ, cũng không có ai phản đối. Bây giờ để bá phụ phong làm hán vương sau đó sắc phong phụ thân làm Tần vương hài nhi cho rằng nên làm theo tuần tự triều thần sẽ tiếp nhận được.

- Tuy Thân Tể hận rằng ngay ngày mai mình có thể đăng cơ nhưng hắn cũng hiểu rõ lời của con mình có đạo lý, Thân gia mưu quốc, lực cản lớn nhất kỳ thực là từ bên trong, đại ca Thân Trăn của bọn họ, thái độ của hắn rất trọng yếu.

Hắn vừa muốn mở miệng thì ở cửa ra vào truyền tới tiếng bẩm báo:

- Lão gia đại lão gia tới.

Đại lão gia là Thân Trăn, Thân Tể sửng sốt, y lập tức nói với nhi tử:

- Ta vừa nói mọi chuyện ngàn vạn lần không để cho bá phụ biết, để ta tới thăm dò ngươi không được lỗ mãng.

- Vâng hài nhi lui xuống.

Thân Tuấn Nghĩa mở cửa đi ra ngoài, đi ra ngoài tiểu viện hắn trông thấy đại bá phụ tới, vội vàng thi lễ:

- Chất nhi bái kiến bá phụ.

Thân Quốc Cữu tới quý phủ của nhị đệ chưa bao giờ phải bẩm báo, liền trực tiếp đi vào trong thư phòng, hắn bỗng nhiên nhìn thấy Thân Tuấn Nghĩa, không khỏi sửng sốt một chút:

- Tuấn Nghĩa Hán Trung xảy ra chuyện gì sao?

- Bẩm bá phụ, Hán Trung gặp chuyện không may, chất nhi vào kinh là thăm phụ thân.

Thân Tể cười ha hả mà đi ra.

- Hai ngày nay thân thể của ta không khỏe, Tuấn Nghĩa đặc biệt từ Hán Trung tới thăm.

- Thì ra là thế nhị đệ sinh bệnh sao?

Thân Quốc Cữu lại cười hỏi?

Thân Tể khoát tay với nhi tử:

- Ta và đại bá nói chuyện con lui xuống đi.

Thân Tuấn Nghĩa thi lễ rồi lui xuống.

Thân Quốc Cữu cùng Thân Tể tiến vào trong thư phòng ngồi xuống, thị thiếp đã thu thập xong, đổi trà mới, Thân Quốc Cữu trực tiếp hỏi:

- Ta vừa rồi nghe nói, quân đội tra xét sản nghiệp của Tề Thụy Phúc, đây là vì sao?

Thân Tể trầm ngâm một thoáng rồi nói:

- Đại ca đây là ý chỉ của thái hậu thái hậu muốn kết minh với Tề vương cho nên kê biên tài sản của Tề Thụy Phúc để lấy lòng Tề vương, Hoàng Phủ Vô Tấn không phải cũng kê biên tài sản của Đông Lai thương hội sao?

*****

Trong lòng Thân Quốc Cữu giận dữ, hắn hung hăng trừng mắt:

- Chuyện trọng đại như vậy sao không nói cho ta biết?

Thân Tể không ngờ huynh trưởng giận dữ như vậy liền bình đạm nói:

- Đại ca ta cho rằng đây không phải là đại sự chỉ là một chuyện nhỏ, đại ca cần gì phải tức giận.

Thân Tể dùng ngữ khí bình tĩnh khiến cho Thân Quốc Cữu khẽ giật mình, hắn vốn tưởng rằng huynh đệ của mình sợ hãi thỉnh tội không ngờ hắn lại bình tĩnh như vậy, hơn nữa nhị đệ và tam muội gần đây không phải quan hệ không tốt sao, tại sao lại nghe theo.

Thân Quốc Cữu tỉnh táo lại:

- Nhị đệ đệ cho rằng đây là chuyện nhỏ sao?

Một thời gian dài cho tới nay Thân Tể một mực sinh hoạt dưới ánh hào quang của đại ca, mọi người chỉ biết tới Thân Quốc Cữu mà không biết tới Thân Tể hắn, mà Thân Tể cũng không cam chịu làm người tầm thường, chỉ là hắn không có thời cơ mà thôi.

Mà lúc này ba người có quyền lực nhất nhà họ Thân hắn là một trong số đó dần dần không chịu đứng sau Thân Quốc Cữu nữa rồi.

- Chẳng lẽ đại ca cho rằng Hoàng Phủ Vô Tấn là bạn chứ không phải là địch sao?

Thân Tể lắc đầu lại nói:

- Ta cũng biết đặc sứ của đại ca ở Sở châu bị giết sạch.

Thân Quốc Cữu dừng thật lâu trước mặt Thân Tể, hắn cảm thấy tiểu đệ của mình đã biến hóa, không chỉ giọng nói không giống mà rất nhiều thứ không giống trước kia.

Thân Quốc Cữu cố gắng khắc chế sự kinh nghi của mình thấm thía nói với huynh đệ.

- Sự tình không đơn giản như vậy, cho dù thái hậu muốn kết minh với Tề vương nhưng cũng không nên dùng phương thức đắc tội với Vô Tấn, Hoàng Phủ Vô Tấn cùng với Hoàng Phủ Hằng bằng mặt mà không bằng lòng, hắn là đối tượng chúng ta lôi kéo không thể coi là địch huống chi Hoàng Phủ Vô Tấn trong tay cũng không thiếu người của Thân gia, càng không đơn giản đắc tội, đạo lý này thái hậu có thể không hiểu nhưng nhị đệ chẳng lẽ không hiểu sao?

- Đại ca lo lắng an nguy của Kỳ Võ đệ có thể hiểu được nhưng đệ cũng tin rằng chúng ta niêm phong Tề Thụy Phúc chỉ là biểu lộ tư thái, Hoàng Phủ Vô Tấn cũng không vì vậy mà đem Thân Kỳ Võ giết đi, về phần lôi kéo Hoàng Phủ Vô Tấn đệ ủng hộ ý kiến của thái hậu Hoàng Phủ Vô Tấn sớm muộn gì cũng là đại đích của Ung châu, hắn hiện tại lá mặt lá trái không bằng làm ra thái độ tươi sáng rõ nét, rõ ràng hắn là địch nhân của chúng ta chúng ta mới có thể kết minh tốt với Tề vương.

Thân Quốc Cữu thấy nhị đệ không nghe lời của mình hắn nhị không được mà tức giận, lạnh lùng nói:

- Tại sao cứ phải kết minh với Tề vương, kết minh với Hoàng Phủ Vô Tấn không được sao?

Thân Tể sững sờ:

- Ý của đại ca là chúng ta kết minh với Hoàng Phủ Vô Tấn?

- Đúng chủ trương của ta là kết minh với Sở châu mà không phải là Tề châu kết minh với Sở châu cùng tiến công Hoàng Phủ Hằng, hắn cầm trong tay Kinh châu chúng ta được Dự châu, cùng đoạt được mà cùng kết minh với Tề vương chúng ta sớm muộn gì cũng phải tranh Dự châu, nhị đệ nắm lấy Dự châu chúng ta sẽ trì hoãn với Hoàng Phủ Vô Tấn, sau đó toàn lực tiến công Tề vương còn Hoàng Phủ Vô Tấn thì xuôi nam lấy Quảng châu, từ xưa đến nay nam bắc giằng co thì càng có thể lâu dài ổn định.

Thân Tể khinh thường mà nói:

- Đây là do huynh trưởng muốn mà thôi đệ không ủng hộ, đệ ủng hộ phương án của thái hậu cùng với Tề vương kết minh, đồng mưu Dự châu.

- Nhị đệ.

Thân Quốc Cữu đứng thẳng người lên quát chói tai:

- Đệ đến cùng muốn làm gì.

- Đệ cái gì cũng không muốn.

Thân Tể không sợ chút nào nhìn lại đại ca.

Thân Quốc Cữu ý thức được ngữ khí của mình quá nghiêm khắc, lại chầm chậm ngồi xuống, hòa hoãn nói:

- Nhị đệ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ta cảm thấy đệ giống như thay đổi thành người khác.

Thân Tể cười nhạt:

- Đại ca là huynh suy nghĩ quá nhiều, đệ kỳ thật không biến đổi vẫn là Thân Tể lúc trước có lẽ đại ca chưa từng xem đệ trong lòng nên thấy lạ lẫm.

Thân Quốc Cữu ngạc nhiên hắn nghe ra huynh đệ mình có chuyện có một bất mãn thật sâu liền hỏi:

- Ta lúc nào không để đệ trong lòng, đệ là em ruột của ta, chẳng lẽ ta đối với đệ không đủ dày, chăng lẽ đệ muốn ta đối đãi như những đại thần khác mới vừa lòng sao?

- Đại ca đối xử với đệ đúng là không tệ, tuy nhiên...

Thân Tể không nói tiếp hắn ngừng một chút rồi nói:

- Đệ kể cho đại ca một câu chuyện, năm trước phát sinh đó, một câu chuyện có thực.

Thân Quốc Cữu cũng không ngắt lời hắn, chờ hắn nói chuyện, Thân Tể nhìn nóc phòng nửa ngày sau mới từ từ nói.

- Năm trước vào tháng tám, đệ cải trang ra ngoài thị sát, lúc ấy tới Phong huyện, đệ nhìn thấy một lão nông tiến tới nói chuyện phiếm, hắn nói nhìn đệ giống một quan viên nhưng không biết là quan lớn nào, đệ cho hắn biết mình là lưu thủ Tây Kinh họ Thân hỏi hắn nghe qua chưa, hắn lắc đầu không biết, hắn nói hắn chỉ biết họ Thân nhưng là Thân Quốc Cữu và Thân hoàng hậu, đệ lại nói cho hắn biết, đệ là em của Thân Quốc Cữu, hắn bừng tỉnh đại ngộ vội quỳ xuống dập đầu hắn nói không biết đệ là Thân Quốc Cữu chi đệ thật đáng tội chết vạn lần.

Nói tới đây Thân Tể thở dài:

- Phong huyện cách Ung kinh chỉ có tám mươi dặm Thân Tể đệ thống soái hai mươi vạn quân Quan Trung, lại có người không biết, nếu đệ không phải là Thân Quốc Cữu chi đệ thì lão nông có lẽ không quỳ xuống, đại ca huynh chừng nào thì cũng nói với người khác, huynh là huynh trưởng của Thân Tể đây?

Thân Quốc Cữu im lặng hắn đã hoàn toàn minh bạch nhị đệ của hắn cứng cáp rồi không cam tâm phụ thuộc mình muốn tự mình bay cao.

Thân Quốc Cữu thở dài, hiện tại không có cách nào lung lạc nữa, nhị đệ oán hận đã sâu chỉ có thể dùng điều kiện thu mua liền dừng ở trên người Thân Tể mà nói:

- Vậy đệ muốn cái gì?

- Ta cho đệ làm binh bộ thượng thư.

- Không đệ không muốn tư chức này.

- Ngay cả tướng quốc đệ cũng không muốn vậy muốn làm gì?

- Đệ muốn làm Tần vương huynh có thể đáp ứng không?

- Cái gì?

Thân Quốc Cữu chấn động, Thân Tể muốn làm thân vương, điều này làm sao có thể.

- Không được, tuyệt đối không được ta làm hán trung quận vương đã là to lớn lắm rồi đệ còn muốn làm thân vương, đây không phải là vi thần chi đạo, nhị đệ đây là mưu phản.

Thân Tể nheo mắt nở ra nụ cười:

- Tại sao không được huynh không đáp ứng nhưng tam muội đáp ứng được, nàng đã đáp ứng ta rồi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Hồi (1-411)


<