← Hồi 211 | Hồi 213 → |
Triệu phu nhân chính là thê tử của Tô Hàn Trinh, nàng cân nhắc vấn đề này rất đơn giản, Cửu Thiên không phải con gái của nàng không tới phiên nàng làm chủ nhưng nàng biết rõ trượng phu là tâm phúc của thái tử Tô Hạm một khi gả cho em vợ Tề vương thì sẽ bất lợi với chồng của nàng.
Một câu này nhắc nhở khiến cho Lô phu nhân lập tức cười nói:
- Đúng là ta hồ đồ rồi, thân nhị của Hạm nhi làm sao có thể do ta làm chủ được dĩ nhiên là phải để cho tổ phụ quyết định, thành ý của vương phi ta hiểu rõ, đợi tổ phụ của nàng quay về ta sẽ nói chi tiết với tổ phụ, nhất định sẽ có câu trả lời thuyết phục cho vương phi.
Đã không thể đáp ứng thì đành từ chối là biện pháp tốt, La Khải Phượng cũng là nữ nhân lợi hại, nàng biết Tô gia cuối cùng sẽ giao cho tổ phụ Tô Tốn, nhưng nàng không lo lắng, chuyện cần phải làm chính là để Tô gia tiếp nhận lời cầu thân của nàng, về phần có đáp ứng hay không đó là bước tiếp theo cần đi.
- Vậy được rồi hôm nay ta đưa ra lời cầu thân chính thức tới Tô gia.
Nàng lấy ra một phong thư dày đặc đặt lên trên bàn:
- Đây là thân thư cùng ngày sinh tháng đẻ của tiểu đệ ta, hiện tại giao cho Tô gia, đồng ý nghị hôn hay không là do Tô gia quyết định.
Lô phu nhân cảm thấy đau đầu, Tề vương phi từng bước ép sát, ngay cả hôn thư cũng giao ra, nàng không thu thì đắc tội với Tề vương, nhất thời không biết phải làm sao cho tốt.
La Khải Phượng không cho bà ta cơ hội cự tuyệt liền đứng dậy cười nói:
- Vương phủ công việc bề bộn ta không thể ngồi lâu, xin cáo từ không cần đưa tiễn.
Nàng đứng dậy thi lễ bước nhanh ra bên ngoài, một chiêu này khiến cho Lô phu nhân trở tay không kịp nhất thời không biết làm thế nào cho tốt.
Thế nhưng mà người ta là vương phi làm sao có thể không tiễn Lô phu nhân đành phải bước ra ngoài, La Khải Phượng vừa đi ra khỏi sân nhỏ Tô Hạm đã ngăn nàng lại, hai tay nâng hộp gỗ tinh xảo lên:
- Đa tạ vương phi cho lễ gặp mặt đây là vãn bối đáp lễ, chút tâm ý mong vương phi nhận lấy.
La Khải Phượng nở ra nụ cười tươi:
- Tô tiểu thư không hổ là người biết lễ, ta đây thu hạ, đa tạ rồi!
La Khải Phượng lên xe lập tức phân phó nói:
- Hồi phủ.
Hoạn quan và các cung nữ thu hồi nghi thức, nhanh chóng lên ngựa từng chiếc xe lục đục xuất phát, La Khải Phượng cũng lên xe ngựa từ từ mà đi.
Nàng rất đắc ý với thủ đoạn của mình, trước khi đến nàng đã nghĩ tới đủ loại khả năng, từng bước tiến sát cuối cù thành công đem hôn thư của đệ đệ đặt ở Tô phủ, mấy nữ nhân vợ mọt sách làm sao có thể là đối thủ của nàng.
La Khải Phượng đương nhiên cũng biết, đặt hôn thư chỉ là bước đầu tiên đối phương có đồng ý nghị hôn hay không mới là vấn đề nếu như hôn thư đem trả thì cũng giống như chẳng có chuyện gì phát sinh vậy.
Để cho Tô gia không thể từ hôn nàng còn phải áp dụng rất nhiều thủ đọa, đệ đệ của mình muốn thành thân với con gái của Tô gia thật không thể dễ dàng, La Khải Phượng trong lòng thầm mắc đệ đệ một tiếng: Hắn muốn thàn thân với con gái thương hương tại sao trước kia không yêu quý thanh danh của mình?
Tô gia không đồng ý thân sự này mấu chốt vẫn là vì đệ đệ của nàng thanh danh quá xấu.
Trong lòng La Khải Phượng thầm thở dài một tiếng, nàng đưa mắt nhìn thì thấy hộp gỗ mà Tô Hạm cho nàng, trong lòng nàng không khỏi hiếu kỳ, trong chiếc hộp gỗ này rốt cuộc là có chứa gì đây?
Nàng từ từ mở cái hộp gỗ ra, sau khi mở ra thì thấy đó là một cây ngọc trâm, chính là Long Phượng Hí Kim Châu mà nàng vừa tặng cho Tô Hạm.
La Khải Phượng cầm ngọc trâm lên, nàng không ngờ Tô Hạm bề ngoài dịu dàng dễ gần lại cương liệt như vậy nàng ta chịu gả cho con của mình sao?
Trong lòng La Khải Phượng suy nghĩ ngàn vạn chuyện, đúng lúc xe ngựa rời khỏi phường môn, bà mới nghĩ tới một chuyện liền cất tiếng;
- Người đâu.
Một thị vệ lập tức xuất hiện trước cửa xe thấp giọng hỏi:
- Xin vương phi phân phó.
- Các ngươi nghĩ biện pháp cho ta ta không cần biết dùng cách gì nhưng nhất định phải thăm dò mục đích thực sự của Lan Lăng quận vương phi tới Tô phủ ngày hôm nay.
- Ty chức minh bạch ty chức sẽ đi sắp xếp.
Thị vệ liền lui xuống.
La Khải Phượng từ từ nhắm mắt lại, nàng dựa vào xe trầm tư, nàng rất hoài nghi Lan Lăng quận vương phi cũng tới cầu thân, nếu không tại sao lại đem cái vòng tay quý báu kia cho Tô Hạm.
Ở trong hậu hoa viên Lan Lăng quận vương phi đi qua một gốc nguyệt quế, bà cuối cùng cũng nói tới ý đồ của mình khi tới đây.
- Chu phu nhân ta lần này tới đây kỳ thật là muốn thay cháu của ta là Hoàng Phủ Vô Tấn cầu thân, hi vọng Tô Hạm tiểu thư có thể trở thành cháu dâu của ta.
Chu thị vô cùng thông minh, nàng thấy Lan Lăng quận vương phi đem vòng tay của mình trao cho Tô Hạm, là biết rằng Lan Lăng quận vương phi vì cầu thân mà tới, tuy nhiên nàng thật không ngờ rằng Lan Lăng quận vương phi lại vì Hoàng Phủ Vô Tấn mà cầu thân, bà lại càng không biết Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu trai của Lan Lăng quận vương.
Bà sửng sốt sau nửa ngày mới nói;
- Vương phi nói là Hoàng Phủ Vô Tấn?
Người này nàng biết rõ, hôm qua hắn chính là người cứu Cửu Thiên, nàng cũng nghe Tô Y khoa trương ba hoa chích chòe về hắn không ngờ Lan Lăng quận vương phi lại muốn cầu thân cho Hoàng Phủ Vô Tấn.
Chu thị lập tức phản ứng, vậy ngày hôm qua Vô Tấn cứu Cửu Thiên không phải là ngẫu nhiên rất có thể bọn họ đã hẹn gặp ở Thiên Tích Tự, khó trách tối hôm qua Cửu Thiên trở về muộn, nhất định là nó đã ở cùng một chỗ với Vô Tấn.
Chu thị xoay chuyển nhãn châu, nàng lại nhớ tới một vấn đề mấu chốt khác, xem ra người mà Cửu Thiên muốn được gả chính là Hoàng Phủ Vô Tấn này, hôm qua bọn họ hẹn gặp nhau hôm nay lại mời Lan Lăng quận vương phi tới cầu thân, nhất định là như vậy, cho nên Cửu Thiên mới nhận vòng tay quý báu của Lan Lăng quận vương phi.
Nghĩ thông suốt điều này, tất cả nghi vấn của bà đều giải quyết dễ dàng, Y nhi nói Hoàng Phủ Vô Tấn là người của Đông Hải quân, như vậy Cửu Thiên ở Đông Hải quậ nhất định biết hắn, cũng có hảo cảm với hắn, khó trách nó mấy lần nói muốn trở lại Đông Hải quân.
Chu thị nghĩ tới quyển sách Mỹ Hầu vương kia, quyển sách đó không phải là do nàng ta và Vô Tấn hợp ghi sao? Hóa ra là có chuyện như vậy.
Tuy nhiên Vô Tấn từ lúc nào đã trở thành cháu trai của Lan Lăng quận vương, điều này cũng khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu, hắn không phải là người của Đông Hải quân sao?
- Chu phu nhân, phu nhân cho rằng lời cầu thân của ta không thể tiếp nhận sao?
*****
Lan Lăng quận vương phi thấy Chu thị trầm mặc thì tiếp tục hỏi.
- Không không.
Chu thị từ trong trầm tư mà bừng tỉnh vội vàng phủ nhận mà cười nói:
- Kết hôn là một chuyện vui mừng, vương phi đột nhiên đưa ra chuyện này ta nhất thời suy nghĩ một lúc.
Lan Lăng quận vương phi mỉm cười:
- Thì ra là thế, ta đường đột rồi tuy nhiên lần này ta tới đây đúng là để cầu thân, phu nhân là mẫu thân của Tô Hạm dĩ nhiên cũng biết mục đích lần này, không biết phu nhân cho rằng thân sự này có khả năng không?
Chu thị là một người thông tình đạt lý, nàng cũng không để ý nhiều tới ba điều kiện của Tô gia, nàng hi vọng Tô Hạm có thể gả cho người mà mình thích.
Nếu như Hoàng Phủ Vô Tấn thật sự là người mà Tô Hạm thích thì nàng sẽ đồng ý mối thân sự này tuy nhiên mọi thứ chỉ là suy đoán của nàng nếu như kết quả không phải vậy thì sao?
Cho nên nàng không thể vội vàng đáp ứng, nàng cần hỏi Tô Hạm, cần phải thương lượng với trượng phu.
Chu thị nghĩ rồi cười nói:
- Như vậy đi, ta sẽ tiếp nhận lời cầu thân của vương phi, Tô gia chúng ta sẽ tiến thành nghị hôn nếu như mọi người đồng ý thì sẽ thông cáo tới phu nhân khi đó vương phủ sẽ đưa tới hôn lễ còn nếu không đồng ý cũng sẽ trả lại hôn thư, không biết vương phi thấy thế nào?
Lan Lăng quận vương phi cũng biết Chu thị không làm chủ được liền cười gật đầu:
- Đúng thế cứ theo lời nói của phu nhân mà xử lý.
Nàng lại lấy từ trong bọc hôn thư của Vô Tấn đưa cho Chu thị:
- Đây chính là hôn thư của cháu trai ta mong phu nhân nhận lấy.
Chu thị tiếp nhân hôn thư, hai người nói mấy câu rồi trở về tiền đường lúc này Tề vương phi đã cáo từ rồi Lan Lăng quận vương phi cũng không còn chuyện gì nữa cũng cáo từ rời đi.
Hai vị vương phi một trước một sau rời đi, đối với Tô gia giống như một tảng đá lớn ném xuống mặt hồ yên tĩnh, gợn sóng liên tục tất cả đều đại loạn, Lô phu nhân lập tức đi tìm con trai trưởng Tô Hàn Xương trở về, mà Chu thị thì tới phòng của Tô Hạm.
Ở trong phòng Tô Hạm đang cầm lấy vòng ngọc mà Lan Lăng quận vương phi đưa cho, Tề vương phi đưa nàng ngọc trâm nàng không muốn cầm mà vòng tay này lại nhận, đây là lễ gặp mặt của Hoàng Phủ gia đưa cho nàng, nàng dĩ nhiên là phải nhận lấy.
Tô Hạm bỗng nhiên ý thức được đây chính là sính lễ mà Hoàng Phủ gia mang tới, khuôn mặt của nàng đỏ bừng, giống hệt như ánh chiều của chiếc vòng tay.
Đúng lúc này Tô Hạm bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân, nàng cả kinh nắm vòng tay trong tay, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Chu thị.
Nàng vội vàng đứng dậy thi lễ:
- Nhị nương sao mẹ lại ở đây?
- Ta có chuyện muốm tìn con.
Chu thị ngồi xuống bên cạnh nàng, nắm tay nàng cười nói:
- con có biết hôm nay hai vương phi tới đây là vì chuyện gì không?
Tô Hạm gật đầu nghiêm nghị nói:
- Con chết cũng không gả cho đệ đệ của Tề vương phi đâu, gia tộc bức con cũng vô dụng.
-Người kia gia tộc họ Tô chúng ta cao thấp cũng không đồng ý, tổ phụ của con càng không đáp ứng ngược lại Lan Lăng quận vương nhắc tới Hoàng Phủ Vô Tấn con thấy sao?
Nói xong Chu thị đem phong thư đỏ thẫm đặt lên trên bàn, đây chính là hôn thư cùng ngày sinh tháng đẻ của Hoàng Phủ Vô Tấn.
Tô Hạm vụng trộm nhìn qua thư, sắc mặt vừa khôi phục bình thường bây giờ đã đỏ bừng, hơn nữa cổ cũng đỏ lên, nàng mắc cỡ cũi đầu xuống, không dám nói lời nào, bàn tay lặng lẽ mân mê vòng tay.
Chu thị thấy nàng mân mê vòng tay thì rõ tâm ý của nàng rồi, đoán chừng đúng như mình đoán. Hoàng Phủ Vô Tấn chính là tình lang của nàng.
Chu thị trong lòng minh bạch liền nói đùa:
- Con đã không biểu lộ thái độ vậy thì không đồng ý, hôn thư ta trả lại cho người ta.
Thấy Tô Hạm còn chưa có phản ứng, nàng liền cầm phong thư trên bàn mà nói:
- Ta đi nói cho tổ mãu nói con phản đối thân sự này, chúng ta trả lại hôn thư.
Nàng vừa đứng lên, Tô Hạm đã kéo tay của nàng ngồi xuống:
- Nhị nương chớ đi.
Chu thị cười ha hả:
- Nói vậy là con đồng ý sao?
Tô Hạm ngượng ngùng gật đầu, Chu thị lúc này mới thu hồi đùa cợt thấp giọng nói:
- Kỳ thật ta cũng biết con ngày hôm qua nhất định là cùng Hoàng Phủ Vô Tấn này ở cùng một chỗ, cho nên hôm nay Lan Lăng quận vương phi mới tới cầu thân, ta thấy ngày sinh tháng đẻ của nó cơ bản phù hợp với con, tuy nhiên ta rất lo lắng bên tổ phụ của on.
Tô Hạm cả kinh liền vội vàng hỏi:
- Tổ phụ sẽ không đáp ứng sao?
Chu thị khẽ thở dài:
- Con cũng biết Tô gia chọn rể vô cùng nghiêm, con lại là nữ trưởng tôn, tổ phụ đương nhiên sẽ theo tiêu chuẩn nghiêm khắc mà chọn, Hoàng Phủ Vô Tấn này hợp hai điều một là con trai trưởng, nhân phmẩ xuất chúng không tiếc đắc tội với hoàng quyền mà cứu con, chỉ là điều kiện đầu tiên tài học trác tuyệt thì hắn không đáp ứng được.
- Nhưng mà hắn là Lương quốc công, Sở châu thủy quân phó đô đốc chẳng lẽ điều này cũng không đỡ được chuyện thứ nhất sao?
- A.
Chu thị kinh hô một tiếng, nàng kinh ngạc nhìn Tô Hạm:
- con nói hắn là Lương quốc công?
- Đúng thế chính miệng huynh ấy nói cho con biết, mấy ngày nữa là phong xuống, con còn lo tổ phụ ngược lại không đáp ứng.
Chu thị lắc đầu cười nói:
- Tổ phụ của con chỉ phản cảm với việc lấy thịt đè người ví dụ như là Tề vương phi nàng dùng thân phận vương phi cưỡng chế Tô phủ, tổ phụ con sẽ vô cùng phản cảm, nhưng tổ phụ con cũng không phản đối thiếu niên đắc chí, nếu như con có thể gả cho quốc công thì dĩ nhiên là tốt hơn gả cho bạch diện thư sinh, đối với Tô phủ càng có lợn, mấu chốt là nhân phẩm của hắn rất tốt, đây mới là điều trọng yếu.
- Nhân phẩm huynh ấy không có vấn đề gì, nếu như nhị nương muốn gặp huynh ấy con có thể dẫn huynh ấy tới cho nhị nương xem.
- Ừ ta đúng là muốn gặp hắn tuy nhiên không thể gấp phải xem ý của tổ phụ, chỉ cần tổ phụ gật đầu thì không có vấn đề gì rồi.
Giữa trưa Tô Hàn Xương trở về phủ tâm tình của hắn đã rối loạn, buổi sáng Tề vương tới quốc tử giám tìm hắn, mà Tề vương phi lại tới nhà cầu thân sau đó lại xuất hiện Lan Lăng quận vương phi, nguyên một buổi sáng Tô gia đã xuất hiện vòng xoáy rất lớn.
Ở trong phòng trưởng bối của Tô gia đều tụ tập ở trên đường ngoại trừ một vài phu nhân thì con trai trưởng Tô Hàn Xương và lão tam Tô Hàn Lâm đều ở đây bọn họ đang thương nghị đối sách.
Ở trong phòng Tô Hàn Xương chắp tay sau lưng mà đi lại hắn cau mày lo lắng tất cả các khả năng cuối cùng hắn thở dài một tiếng rồi nói:
- Ta thật không ngờ Tề vương phi sẽ tới cầu thân, buổi sáng Tề vương tới tìm ta nói cho ta chuyện này ta còn tưởng rằng đây là Tề vương nhất thời cao hứng, không ngờ sáng nay Tề vương phi cũng đến rồi còn để lại hôn thư, xem ra bọn họ muốn hoàn thành thân sự này, aizzz, điều này khiến cho người ta khó khăn.
← Hồi 211 | Hồi 213 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác