← Hồi 212 | Hồi 214 → |
Ngồi ở vị trí thứ hai chính là lão tam Tô Hàn Lâm, Tô gia tam huynh đệ lớn lên rất giống nhau chỉ là Tô Hàn Lâm thân thể đơn bạc, có hơi gầy yếu hắn không làm quan mà là đang dạy học ở quốc tử học.
Cũng bởi vì vậy cho nên Tô Hàn Lâm địa vị ở Tô gia đều thấp hơn nhị ca và đại ca bình thường đại sự cũng không tới phiên hắn lên tiếng.
Tuy nhiên Tô Hàn Lâm rất thích Tô Hạm, tối hôm qua Tô Hạm về muộn hắn còn đặc biệt ngồi xe ngựa đi tìm nàng, hôm nay trong nhà xảy ra chuyện này, nếu như là người khác có lẽ hắn đã không lên tiếng nhưng là chất nữ mà hắn yêu thích thì hắn muốn tỏ thái độ, trên thực tế hắn cảm giác thái độ của đại ca không kiên định tựa hồ như có phần muốn đồng ý.
- Đại ca mặc kệ đối phương là Tề vương hay Sở vương cũng thế điều này không trọng yếu chỉ cần Tô gia chúng ta tỏ thái độ, cờ xí tươi sáng rõ nét Tề vương cho dù có quyền thế lớn cũng không thể ép chúng ta ngược lại nếu như chúng ta do dự thái độ không rõ ràng thì Tề vương sẽ từng bước hành động, bức chúng ta vào khuôn khổ, đại ca huynh thấy thế nào?
Tô Hàn Xương hơi đỏ mặt, hắn cũng biết rõ tâm tư của mình bị huynh đệ khám phá, hắn đúng là có phần do dự, nếu như Tề vương thực sự có thể thăng hắn lên làm quốc tử giám tế tửu thì hôn sự với La Khải Ngọc cũng miễn cưỡng không có gì trở ngại, chính vì vậy nên hắn mới ăn nói hàm hồ, không chịu phản đối chuyện hôn nhân này, bây giờ lại bị lão Tam nhìn ra.
Hắn thở dài một tiếng rồi nói:
- Tam đệ ý của đệ ta hiểu rõ nếu là đại thần khác ta dĩ nhiên phản đối nhưng đối phương dù sao cũng là Tề vương, tổ địa của chúng ta ở trong tay của Tề vương, thế lực cường đại như thế không thể đơn giản đắc tội, cần phải xử lý bằng biện pháp ôn hòa.
Lô lão phu nhân ngồi ở vị trí chủ vị cũng gật nhẹ đầu:
- Đại lang nói có đạo lý Tề vương thế lớn chúng ta không thể đắc tội tổ địa của chúng ta còn ở trong tay của y, không thể đơn giản đắc tội nhưng Lan Lăng quận vương phi cũng để lại hôn thư, đại lang thấy hôn thư này thế nào?
Tô Hàn Xương sau khi hồi phủ mới biết được rằng Lan Lăng quận vương phi cũng tới cầu thân, là vì cháu của bà ta là Hoàng Phủ Vô Tấn, tin tứ của Tô Hàn Xương không bó hẹp như nữ quyến hắn biết rõ Hoàng Phủ Vô Tấn mới được phong làm Lương quốc công có thể là tân quý ở trong triều đình là người thừa kế hệ Lương vương điều này khiến cho hắn cũng hơi động tâm nếu như con rể của hắn cũng được phong làm Lương vương thì Tô gia cũng thuận nước lên thuyền.
So với em vợ của Tề vương là La Khải Ngọc thì Vô Tấn là hoàng tộc chân chính, La Khải Ngọc tối đa cũng chỉ có thể được phong là quận công mà Hoàng Phủ Vô Tấn có khả năng được phong vương, so sánh hai cái thì Hoàng Phủ Vô Tấn nặng hơn nhiều.
Tuy nhiên hắn không biết gì về Hoàng Phủ Vô Tấn là người thế nào đành nói:
- Lan Lăng quận vương phi cầu thân chúng ta có thể cân nhắc cho nên ý của ta là mặc kệ Lan Lăng quận vương cũng thế, Tề vương cũng thế chúng ta không thể quyết định, chờ một chút tìm hiểu tình huống xong rồi quyết định, Tô gia gả nữ nhân yêu cầu đầu tiên là nhân phẩm, ta cảm thấy cần phải hiểu rõ hơn cách làm người của hắn, thực tế Hoàng Phủ Vô Tấn này điều kiện rất tốt nhưng ta lại không hiểu cho nên không thể vội vàng đáp ứng.
Lúc này thê tử của Tô Hàn Trinh là Triệu thị ở bên cạnh nói:
- Đại ca Hoàng Phủ Vô Tấn này muội biết rõ, hơn nữa Hàn Trinh cũng biết hắn, huynh có thể hỏi Hàn Trinh.
Tô Hàn Xương sững sờ, lập tức chuyển động tâm niệm hình như Hoàng Phủ Vô Tấn này từ Đông Hải quân mà tới, không ngờ nhị đệ cũng biết hắn.
Hắn liền cười:
- Đệ muội chắc muội cũng biết hắn, muội nói xem hắn là người thế nào?
Triệu thị trầm mặc một lát, nếu như lúc trước nàng không thích Hoàng Phủ Vô Tấn bởi vì hắn thân cận với nữ nhi của nàng nhưng nghe nói hắn muốn thành thân với Hạm nhi thì Triệu thị mới hiểu được hóa ra Vô Tấn không phải có chủ ý với con gái mình, mà là vì Tô Hạm, nghĩ thông suốt điều này sự phiền chán của nàng đối với Vô Tấn cũng phai nhạt hơn nữa trượng phu không chỉ một lần khen ngợi Vô Tấn, quan trọng hơn là Vô Tấn có đại ân với chồng của nàng nghe nói Vô Tấn chính là người toàn quyền phụ trách việc áp giải thuế ngân vào kinh, mấy lần lâm vào hiểm cảnh, điều này khiến cho nàng rất cảm kích Vô Tấn.
Triệu thị liền gật đầu nói:
- Hàn Trinh không chỉ một lần tán dương hắn trước mặt muội, nói hắn trí dũng song toàn, tuổi trẻ tài cao, là nhân tài hiếm có.
Thê tử của Tô Hàn Xương rất hiểu trượng phu, nàng biết rõ trượng phu tuy biểu hiện coi trọng học thức đạo đức nhưng thực tế là một người mưu cầu danh lợi, muốn đả động trượng phu không cần phải nói chuyện nhân phẩm.
Nàng cũng tiếp lời;
- Nghe Lan Lăng quận vương phi nói người trẻ tuổi này đã được phong làm Lương quốc công hơn nữa còn nắm toàn bộ quân quyền ở Sở Châu còn nói hoàng thượng trực tiếp triệu kiến hắn, muội nghe ngữ khí của Lan Lăng quận vương phi thì Lan Lăng quận vương định đem đứa cháu này bồi dưỡng thành người thừa kế Lương vương từ điểm này xem xét hắn so với La Khải Ngọc kia có tiền đồ hơn nhiều.
Chú ý của mọi người liền chuyển từ Tề vương rồi tới Lan Lăng quận vương rõ ràng mọi người đều cực lực phản đối La Khải Ngọc mà thiên hướng về phía Hoàng Phủ Vô Tấn của Lương vương hệ.
Ngay cả Tô Hàn Xương cũng nhận ra mà cân nhắc lịa Lương vương hệ cũng có tác dụng với Tô gia tuy bọn họ luôn lấy cớ Tô Tốn để từ chối nhưng trên thực tế Tô Hàn Xương cũng có quyền lực định đoạt hôn sự của con gái, cho dù Tô Tốn nhất thời không đồng ý nhưng cuối cùng cũng phải cam chịu, cho nên thái độ của Tô Hàn Xương vô cùng trọng yếu.
Đúng lúc Tô Hàn Xương cân hắc Lương vương hệ có thích hợp hay không thì bỗng nhiên có quản gia chạy tới bẩm báo:
- Lão gia phu nhân của Thân tướng quốc tới, đang ở ngoài cửa chờ.
Nghị sự đường thoáng cái ngây ngẩn hôm nay đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có nhiều phu nhân quyền quý tới chơi như vậy.
Vẫn là Tô Hàn Xương phản ứng rất nhanh đoán chừng đó chính là nguyên nhân mà Thân tướng quốc hồi sáng tới gặp, hắn một lúc sau mới có phản ứng, Thân tướng quốc hồi sáng tới bái phỏng mà không nói gì, Thân phu nhân tới chơi, như vậy mục đích thực sự của Thân tướng quốc đã xuất hiện.
Hắn quay đầu nói với Lô phu nhân:
- Mẫu thân mẫu thân tới tiếp kiến phu nhân, vẫn là câu nói đó mọi thứ không được lập tức đáp ứng.
- Ta biết rồi.
Lô lão phu nhân gật đầu dứng lên nói:
- Cho mời Thân phu nhân vào phủ.
*****
Ở phía sau Tô Hạm đang viết một phong thư cho Vô Tấn, nàng muốn nói cho Vô Tấn biết, Tề vương cũng tới cầu thân rồi, một phương diện nàng muốn cho thấy thái độ của mình một phương diện khác nàng cũng hi vọng Vô Tấn tích cực ứng đối không vì đối phương là thân vương mà tiêu cực chán nản.
Tô Hạm lòng như lửa đốt tốc độ viết thư cũng cực nhanh, đúng lúc này ở phía ngoài truyền tới một thanh âm:
- Tỷ tỷ
Là thanh âm của Tô Y Tô Hạm lập tức nhét thư vào trong ngăn kéo, Tô Y đẩy cửa ra giống như là một trân gió xông tới.
- Không xong rồi xảy ra chuyện lớn!
- Nha đầu ngốc cả kinh vậy là sao? Có đại sự gì?
- Tỷ tỷ tỷ không biết đâu phu nhân của Thân tướng quốc cũng đã tới rồi.
- Đợi đã nào.
Tô Hạm dừng lại chau mày nói:
- Muội nói rõ ràng đi là cầu thân ai?
- Chính là tỷ đó.
Tô Y vội vàng la lên:
- Hình như là cầu hôn cho một sĩ tử họ Quan, cũng là người Đông Hải quâ.
- Quan Hiền Câu?
Tô Hạm sững sờ.
- Đúng chính là người này. Phu nhân của Thân Quốc Cữu cũng vì hắn mà tới nghe nói hôn thư đã tới tay tổ mẫu rồi.
Tô Hạm ngây dại phải làm sao bây giờ? La gia kia nàng không sợ nàng biết rõ gia tộc không đáp ứng nhưng mà Quan Hiền Câu không giống như vậy, hắn là danh môn Đông Hải, phụ thân lại là quan ở kinh thành, học vấn không tệ, hoàn toàn phù hợp ba điều kiện mà tổ phụ định ra nếu như nhà mình đáp ứng hắn thì mình phải làm sao bây giờ?
Tô Hạm hơi luống cuống tay chân nàng vội vàng nói với Tô Y:
- Muội đi nghe ngóng tin tức đi, có tin tức trọng yếu gì nói cho ta biết.
Tô Y đáp ứng quay người chạy đi, Tô Hạm tâm hoảng ý loạn, nàng lập tức viết thư xong, trải rộng thư ra đem chuyện này ghi vào.
- A Xảo, A Xảo.
Nàng gọi hai tiếng, một nha hoàn mười ba mười bốn tuổi chạy ào vòa:
- Tiểu thư tiểu thư gọi muội phải không?
Nha hoàn này chính là nha hoàn thiếp thân của Tô Hạm, hai người sống cùng nhau đã sáu nay, nha hoàn tên là A Xảo, chính là nha hoàn cùng đi với nàng tới Đông Hải quận, khuôn mặt thanh tú rất có cơ linh.
Tô Hạm đem thư cho nàng rồi dặn dò:
- Muội đi Quy Nghĩa phường tới Lan Lăng quận vương phủ, tìm một người trẻ tuổi tên là Hoàng Phủ Vô Tấn giao thư này cho huynh ấy.
Nha hoàn cười hì hì:
- Muội ở Duy Dương huyện đã bái kiến y, có phải là người trẻ tuổi mà tiểu thư gặp ở tiệm sách không?
- Nha hoàn chết tiệt này, mau nhanh đi đi.
- Muội biết rồi.
Nha hoàn chạy đi, Tô Hạm vội vàng gọi;
- Chờ một chút.
- Tiểu thư có chuyện gì vậy?
A Xảo quay đầu lại cười hỏi.
Tô Hạm đỏ mặt lên:
- Muội cần phải nhớ kỹ phong thư nhất định phải giao cho hắn, mặt khắc hắn sẽ có hồi âm cho ta, muội cần phải chờ đợi.
- Muội biết rồi nếu như y không có hồi thư thì sẽ buộc y viết thư ngay tại chỗ.
Tiểu nha hoàn cười hì hì, nhanh như chớp mà chạy đi, Tô Hạm đỏ mặt cắn môi thầm mắng:
- Nha đầu chết tiệt này, dám giễu cợt ta.
Nàng cảm thấy trong lòng tim nhảy dồn dập, đưa tay sờ mặt một cái thì chỉ cảm thấy khuôn mặt nóng hổi.
Vô Tấn xuyên qua một cái cửa nhỏ, đi vào trong một cái sân, Lan Lăng quận vương phi ở trước lầu nhỏ, hắn tựa vào cửa ra vào trong giây lát một nha hoàn đứng ra nói:
- Công tử mời tới đây.
Vô Tấn đi vào trong phòng, chỉ thấy Lan Lăng quận vương gia và vương phi ngồi đối diện nhau vừa uống trà vừa nói chuyện hắn bước lên quỳ xuống hành lễ:
- Tôn nhi Vô Tấn khấu kiến tổ phụ và tổ mẫu.
Hoàng Phủ Cương thấy Vô Tấn quỳ xuống xuất phát từ bản tâm chân thành không có nửa điểm ra vẻ thì âm thầm gật đầu, đứa nhỏ này bản tính thuần hậu, rất không tệ.
Lại nói tiếp Hoàng Phủ cương là đường đệ của tổ phụ thân sinh của Vô Tấn, coi như là tổ phụ của Vô Tấn, bọn họ có quan hệ huyết thống rất sâu, vượt xa Đông Hải quận Hoàng Phủ Bách Linh, Vô Tấn gọi Hoàng Phủ Cương là tổ phụ cũng chính xác.
- Vô Tấn đứng lên đi.
- Vâng.
Vô Tấn đứng dậy khoanh tay đứng phía dưới.
- Vô Tấn sáng nay tổ mẫu đi cầu hôn cho ngươi đối phương đã tiếp nhận hôn thư, nhưng kết quả thế nào còn không biết, chỉ có một việc ta muốn nói cho ngươi.
Hoàng Phủ Cương đưa mắt nhìn thê tử, vương phi liền hòa ái nói:
- Hôm nay ta đi Tô phủ, rất xảo hợp Tề vương phi cũng tới cầu hôn, là vì đệ đệ của bà ta là La Khải Ngọc, địa vị rất lớn, có phần cho người ta có cảm giác cậy thế bức người, hôn sự của ngươi thì phức tạp rồi, tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, ta cùng với vương gia sẽ hết sức nỗ lực, cho tâm nguyện của ngươi đạt thành.
Vô Tấn trong lòng cả kin hắn không ngờ rằng La Khải Ngọc cũng vừa ý Cửu Thiên, còn mời vương phi tới cầu hôn, tuy Cửu Thiên tuyệt đối không đáp ứng với sự thanh cao của Tô gia cũng chướng mắt với nhân phẩn của La Khải Ngọc, nhưng Tề vương thế lực rất lớn hơn nữa Tô phủ nguyên quán ở Tề châu, tô phủ có thể chịu nổi áp lực của Tề vương hay không?
Hoàng Phủ Cương thấy Vô Tấn lo lắng liền cười nói:
- Chính vì xuất hiện thế thái thế gia cạnh tranh cho nên ta đoán Tô phủ mặc kệ nhà nào cũng không dễ dàng đáp ứng, hơn nữa Tô Tốn gia chủ của bọn họ hiện tại đang bị cách ly cũng không có khả năng có kết quả lập tức, nhưng ta cho rằng ngươi cứ yên tâm không nên gấp gáp, kiên nhẫn chờ đợi ta sẽ vận dụng tất cả quan hệ cùng nhân mạch cạnh tranh với Tề vương, với Lương vương hệ chưa chắc đã thua hắn.
- Tôn nhi hiểu rõ, để cho tổ phụ quan tâm rồi.
Hoàng Phủ Cương khoát tay lại nói:
- Ta gọi ngươi tới là muốn nói cho ngươi biết, ta sẽ dốc toàn lực mà làm hơn nữa chuyện này cũng nhanh chóng có kết quả ngươi cũng đừng đặt tâm tư lên chuyện này tuy bây giờ ngươi không có chuyện gì nhưng chúng ta có thể nhanh chóng kết giao bằng hữu gia tăng nhập mạch ngươi hiểu chưa?
Vô Tấn gật đầu:
- Tôn nhi minh bạch, để cho tổ phụ quan tâm rồi.
Hoàng Phủ Cương khoát tay nói:
- Ta gọi ngươi tới là muốn nói cho ngươi biết ta sẽ dốc toàn lực mà làm hơn nữa chuyện này cũng nhanh chóng có kết quả tuy ngươi bây giờ không có chuyện gì nhưng có thể kết giao bằng hữu, gia tăng nhập mạch hiểu chưa?
Vô Tấn gật đầu:
- Tôn nhi đã hiểu rõ.
- Vậy ngươi hãy về trước đi, sửa sang lại mạch suy nghĩ một chút.
Vô Tấn cáo lui chờ hắn lui xuống vương phi mới nói với Hoàng Phủ Cương:
- Vương gia tại sao không trực tiếp xử lý chuyện này đi?
- Kỳ thật ta cảm thấy hắn trực tiếp xử lý so với sự trợ giúp của chúng ta còn công hiệu hơn.
← Hồi 212 | Hồi 214 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác