← Hồi 1177 | Hồi 1179 → |
Biệt Khắc Đa bỗng nhiên phát hiện, lần đầu tiên bản thân gã cảm thấy cảm giác của sự vô lực không biết phải làm như thế nào.
Gã từng luôn cảm thấy lũ người Hán da vàng tóc đen kia chẳng khác gì heo chó cả.
Gã cho rằng không mất bao lâu, quân đội đế quốc sẽ chinh phục địa phương này giống hệt như đã từng chinh phục những quốc gia khác, làm kẻ chiếm đoạt, được làm chủ nhân.
Gã cảm thấy nói nhiều một câu với lũ người Hán ấy đều là một chuyện làm gã thấy thật ghê tởm. Đây là một loại quan niệm được hình thành từ xưa tới nay, kẻ chinh phục vĩnh viễn cao cao tại thượng. Nhưng hiện tại, gã phát hiện giấc mộng thành kẻ chinh phục của gã tại trên phiến đại lục này dường như phải tan vỡ. Người Hán phản kích rất ổn. Đúng vậy, là ổn. Sử dụng một loại chiến thuật đi phản kích, quả thật là nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Hơn nữa loại chiến thuật này trước mắt thoạt nhìn thật là khó giải quyết.
Trừ phi quân đội Agoda bắt đầu rút khỏi chiến đấu, bằng không chuyện người Hán phản kích lại đây cũng chỉ là vấn đề thời gian.
- Chuột chũi. Biệt Khắc Đa tức giận nói:
- Đây là một đám chuột chũi!Nhưng ngoại trừ việc tức giận mắng ở ngoài thì gã hoàn toàn vô kế khả thi. Gã quay đầu nhìn về phía đài cao bên kia, hi vọng có thể được đến chỉ lệnh mới.
Nhưng hiển nhiên, ngay cả hoàng đế Lai Mạn cao cao tại thượng cũng không có cách nào ứng đối. Biệt Khắc Đa tuy rằng không xem người Hán như là người, nhưng gã biết rõ một chuyện.
Ưu thế của quân đội đế quốc Agoda tại chỗ vũ khí, vũ khí tiên tiến mới là mấu chốt để đạt được tính áp đảo trên chiến trường.
Một khi tùy ý những người Hán đó dựa vào phương thức đào chiến hào tới gần, sau đó gần người hỗn chiến...
Hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Kinh nghiệm chém giết gần người của những người Hán kia phải phong phú hơn bọn họ rất nhiềuTrước kia, đó chính là lí do để cho người Agoda cho rằng người Hán dã man lạc hậu.
Nhưng hiện tại, loại dã man lạc hậu này chính lại đang uy hiếp tính mạng của bọn họ. Không có mệnh lệnh cho lui lại. Biệt Khắc Đa chỉ có thể kiên trì, kiên trì hơn nữa. Trong lòng của gã bỗng nhiên xuất hiện một ý tưởng, một ý tuowngra gã không dám nói raCó lẽ, hoàng đế Lai Mạn cũng không phải vĩnh viễn chính xác.
Lúc trước, hoàng đế Lai Mạn hạ lệnh cho gã mang theo đội ngũ thẳng tiến về phía trước thêm một trăm mét, sau đó đào một cái chiến hào nằm ngang ngăn cản người Hán...
Cái này căn bản là một mệnh lệnh được nghĩ ra trong lúc vội vàng không hề được suy xét, không hề có đạo lý đáng nói.
Đào một cái chiến hào nằm ngang có ích lợi gì? Còn không phải làm việc thay người Hán hay sao!Nếu Lai Mạn biết được ý tưởng trong lúc này của gã, y nhất định sẽ tự tay giết gã. Biệt Khắc Đa không phải là một kẻ thông minh, cũng không phải là một kẻ có thể linh hoạt biến báo.
Dưới loại cục diện này, gã không có đi lí giải ý tứ trong mệnh lệnh của Lai Mạn, nếu như Lai Mạn nói cho gã biết thêm một câu, gã liền sẽ hiểu rõ được tất cả.
Ý tứ của Lai Mạn là, đào một chiến hào nằm ngang đi ra sau đó dùng hỏa dược ngăn cản người Hán tiếp tục đi tới.
Nhưng Biệt Khắc Đa quá ngu dốt, gã không hiểu được. Đây chỉ là một chi tiết nhỏ tại trên chiến trường, nhưng lại ảnh hưởng tới chiến cuộc. Biệt Khắc Đa rất rõ ràng ưu thế của quân đội đế quốc Agoda là cái gì, chính là hỏa khí.
Nhưng tại thời khắc quan trọng nhất, gã lại quên mất cách sử dụng của loại ưu thế này. Nếu Biệt Khắc Đa hạ lệnh tập trung các bao hỏa dược lại, sau khi ngăn cản người Hán xong, lập tức ngăn cản quân đội vồ đến, thậm chí có thể đẩy mạnh thật nhanh trong những chiến hào người Hán đã đào tốt trước đó.
Dù sao, tại mặt vũ khí tầm xa, bọn họ có được ưu thế không thể thay đổi. Nhưng gã không có. Cho nên, chiến đấu tiến vào giai đoạn vật lộn mà người Agoda không muốn tiến hành nhất. Ngay tại lúc Biệt Khắc Đa chuẩn bị không để ý tới quân lệnh triệt thoái về phía sau thì binh lính của Hắc Kỳ Quân tựa như dã thú từ các chiến hào nhảy ra, nhào về phía trước.
Vũ khí trong tay bọn chúng là trường thương đã lạc hậu, nhưng dưới tình huống như vậy trường thương lại dùng tốt hơn súng kíp tại trong tay quân đội Agoda nhiều! Những binh lính Hắc kỳ quân nhào về trước đầu tiên liền dùng dày đặc trường thương đâm thẳng về phía trước, đem những binh lính Agoda đang ngăn cản đều đâm chết.
Những binh lính Hắc kỳ quân reo hò, hung hãn không sợ chết vọt vào trong phòng tuyến của quân đội đế quốc Agoda. Biệt Khắc Đa không có hoàn thành được nhiệm vụ Lai Mạn giao cho, gã không có thể ngăn cản người Hán tại đây được. Trước khi trời tối. Cuộc chém giết chân chính bắt đầu rồi....... Một binh lính Agoda thấy đồng bạn của mình bị một thanh đao thật nặng bổ đầu thành hai nửa liền sợ tới mức thét toáng lên.
Cho dù đây không phải là lần đầu tiên hắn thấy máu đổ, cũng không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đồng bạn của mình chết trận, nhưng chưa có một lần nào lại làm cho hắn cảm thấy đáng sợ như lần này. Trong màn óc não văng lên, tên binh lính người Hán kia nhe răng cười độc ác bước qua màn mưa máu đi đến, một đao đâm thẳng về phía sau lưng của tên binh binh lính Agoda này.
Dao găm sắc bén đâm xuyên qua lớp quần áo, sau đó rạch mở lớp da thịt bao quanh xương cột sống, xương cốt trắng hếu ngay lập tức bại lộ trong không khí. Mũi đao lướt qua, máu thịt văng hết ra bên ngoài. Binh lính Agoda kia kêu rên một tiếng, gục về phía trước, hắn dùng cả hai tay hai chân cố gắng bò đi, mong muốn có thể nhờ đó mà thoát khỏi được móng vuốt của Tử thần.
Hắn nào còn tâm tư lo lắng cho sự đau đớn phía sau lưng nữa, chỉ biết cắn răng vừa lăn vừa bò về phía trước cố gắng chạy trốn. Binh lính của Hắc kỳ quân tại phía sau hắn làm sao có thể cho hắn có được cơ hội đó được, anh ta đuổi mau theo, một cước đạp lên lưng kẻ thù, sau đó nhấc hoành đao, đâm mạnh xuống dưới một phát.
Mũi đao xé mở cơ thể xuyên phá nội tạng, sau đó từ trước ngực đâm ra đến lại chui vào lớp đất bùn dưới thân.
Binh lính Agoda kia thật giống như một con giun bị đóng đinh tại trên mặt đất, kịch liệt giãy dụa. Binh lính của Hắc kì quân rút dao găm ra, đâm vào cơ thể của tên nước ngoài dưới chân vài phát.
Tên lính nước ngoài đang vặn vẹo dần dần yếu đi, rất nhanh liền biết thành một thi thể mềm oặt, không lâu sau lại sẽ trở nên cứng ngắc. Binh lính của Hắc kỳ quân này ngẩng đầu, muốn tìm kiếm mục tiêu kế tiếp. Ngẩng đầu liền nhìn đến có ít nhất hai ba chục binh lính Agoda tạo thành một hàng phòng ngự, bọn chúng đồng thời nổ súng.
Trên người của anh ta bị viên đạn xuyên thấu, thân hình không ngừng loạng choạng lui về phía sau mấy bước.
Uy lực của viên đạn không đủ để xuyên thấu thân thể nhưng đây cũng lại là một thương tổn trí mạng. Trước lúc ngã xuống, anh ta còn đang ra sức quơ Hoành Đao, dường như muốn chém chết sạch tất cả lũ kẻ thù tại trước mặtThi thể không hề nhắm mắt lại mà ngã xuống, Hoành Đao nhưng không có rời khỏi bàn tay của hắn. Đội ngũ hai mươi mấy người này là do quân nước ngoài gấp gáp tổ chức nên, sau khi đồng thời bắn ra, bắn chết vài binh lính của Hắc kì quân thì bọn họ lập tức triệt thoái phía sau chuẩn bị rời khỏi.
*****
Nhưng tại trên chiến trường hỗn loạn như thế này thì việc bọn chúng muốn dễ dàng rời khỏi là điều không thể nào.
Nhìn đến bên này có một ít quân lính nước ngoài đang tụ tập, không ít binh lính Hắc kỳ quân lập tức nhằm về bên này nhào qua. Sau khi đám người đông nghìn nghịt đè nát mọi chướng ngại vật, trên mặt đất hơn mấy chục cỗ thi thể.
- Giết người nhà của ta, đoạt đất đai của ta!Một binh lính xuất thân từ lục lâm đạo tại biên cương phía đông này mang theo một thanh Quỷ đầu đao thật nặng, gã một đao chém rớt nửa người của kẻ thù trước mặt, sau đó tại trong màn máu loãng, đi nhanh về phía trước.
Mỗi đao chém xuống đều sẽ mang đi một sinh mạng.
Trong miệng của gã là những câu hô thật phẫn hận, mỗi một câu hô ra gã lại chém xuống một đao. Hiển nhiên, gã có thể là một người tu hành vũ giả, nhưng vì do tư chất hữu hạn cho nên tu vi cũng không cao.
Nhưng tu vi đó lại làm cho gã có một thân thể thật cường tráng, khí lực càng lớn hơn, khí lực cũng không nhỏ, cùng với phản ứng linh hoạt.
Gã tại trong đám người tả xông hữu sát.
Sau khi tránh đi vũ khí do kẻ thù đâm tới, gã liền xoay tròn mũi đao chém đứt đầu của địch nhân.
- Lão tử trước kia là một tên cường đạo, Từng làm không ít việc giết người phóng hỏa tai họa nữ nhân...Gã giống như đã lâm vào trong một loại cảnh giới thật điên cuồng vậy, trong ánh mắt của gã đã nhìn không tới gì khác, chỉ có kẻ thù.
Gã lầm bầm lầu bầu nói nói, thanh đao trong tay nhưng không hề dừng lại.
- Trước kia lão tử cảm thấy như vậy mới đủ tự nhiên, phóng khoáng mới đủ hùng mạnh, như vậy người khác mới sẽ e ngại lão tử...
Nhưng sau khi lũ các ngươi tới, lão tử mới chính thức cảm nhận được nỗi thống khổ khi thân nhân bị giết chết đồ vật này nọ bị cướp đi.
Cho nên lão tử cũng sẽ biết những người trước đó đã hận lão tử đến cỡ nào.
Lão tử không muốn tiếp tục làm một người như vậy nữa!Gã chém một đao xuống, bổ cơ thể của một tên lính Agoda làm hai. Giẫm một đất rơi đầy nội tạng, gã đi nhanh về phía trước.
- Lão tử đang sám hối!Gã chém ngang thanh đao qua, vừa chặt đứt cổ một kẻ thù đồng thời cũng hất văng đầu của kẻ đó đi. Phù một tiếng, thân thể của gã bỗng nhiên chấn động mạnh một cái. Sau đó gã nhìn thấy trên bụng của mình nhiều thêm ra một cái lỗ máu, máu lập tức từ trong cái lỗ đó trào ra bên ngoài.
Gã ngậm quỷ đầu đao vào trong miệng, sau đó xé mở áo của chính mình, hung hăng siết chặt miệng vết thương lại.
Gã cởi trần, ánh mắt đã trở nên đỏ lên.
Một lần nữa đem Quỷ Đầu Đao xách ở trong tay, gã lại tiếp tục xông về phía trước. Nơi gã đi qua để lại những dấu chân đẫm màu máu. Đó là máu của địch nhân cũng có máu của chính mình. Biệt Khắc Đa bắn một phát súng trúng tên lính người Hán dũng mãnh kia, gã vốn nghĩ rằng tên lính người Hán kia sẽ ngã xuống. Nhưng tên lính người Hán đó lại xé áo mình ra, siết chặt lại vết thương trên bụng, sau đó lại tiếp tục xông thẳng về phía gã.
Tay của Biệt Khắc Đa run run, muốn mau chóng nhét viên đạn vào nhưng càng khẩn trương sợ hãi tay của gã lại càng run rẩy lợi hại hơn.
Chờ sau khi gã đem viên đạn nhét vào trong súng, giơ lên thì tên lính người Hán kia đã giết tới gần gã mất rồi. Hai tên lính Agoda đang chắn tại trước người Biệt Khắc Đa bị một đao của tên lính ấy chém ngang thành hai khúc.
Lúc này, phát súng thứ hai của Biệt Khắc Đa cũng vang lên. Cự ly gần như thế, căn bản không cần nhắm. Viên đạn chui vào trong lồng ngực của người lính dũng mãnh ấy, cơ thể của gã thoáng dừng lại một chút, sau đó, gã nhếch môi cười hì hì với Biệt Khắc Đa, miệng đầy máu, cùng với những chiếc răng trắng noãn tạo thành một sự đối lập đầy mỹ cảm. Gã giơ đao lên, hung hăng chém xuống. Thân thể gã loạng choạng, độ mạnh yếu đã không đủ, nhưng gã mượn lực cơ thể gục về phía trước mà dùng một đao chém thẳng vào trên vai Biệt Khắc Đa.
Quỷ Đầu Đao chém thật sâu vào trong bả vai, mắc kẹt ngay tại chỗ này.
Người lính dũng mãnh kia đã không còn khí lực để rút thanh đao ra nữa.
Biệt Khắc Đa trọng thượng bị người lính áp ngã vào dưới người, gã một bên giãy dụa một bên rút dao găm từ bên hông mình ra, đâm từng nhát vào bụng của người đàn ông đang đè vào trên người mình.
Máu rất nhanh nhuộm đỏ cơ thể của cả hai. Người đàn ông cười ha ha, hắn mạnh cúi đầu xuống, cắn vào trên cổ của Biệt Khắc Đa.
Biệt Khắc Đa ngao to một tiếng, buông dao găm ra muốn đem đối phương đẩy ra. Người đàn ông sau khi cắn xong liền không ngừng lắc đầu qua hai bên, đúng là cắn ra một lỗ máu trên cổ của Biệt Khắc Đa.
Yết hầu gã đều bị cắn nát, máu loãng từ trong miệng vết thương trào ra bên ngoài.
Ngực của Biệt Khắc Đa phập phồng thật kịch liệt, dường như muốn làm cho hô hấp thông thuận lại như cũ nhưng dòng khí sau khi tiến vào miệng lại chảy hết ra ngoài qua miệng vết thương, nổi lên từng bong bóng đỏ màu máu....... Sau khi đám lính dùng trường thương xông vào đội ngũ của Biệt Khắc Đa liền bắt đầu dùng trận hình hữu hiệu nhất đè ép về phía trước.
Sau khi hỗn chiến cùng một chỗ, ưu thế về vũ khí của quân lính đế quốc Agoda liền rơi chậm lại vô cùng, khắp nơi đều là những nơi quấn lấy, chém giết lẫn nhau. Theo Hắc Kỳ Quân phản công giết tiến vào đội ngũ của đế quốc Agoda, quân lính đế quốc Agoda bắt đầu tan tác.
Loại chém giết gần người này thường thường dựa vào một loại khí thế từ trước đến nay chưa từng có, hiển nhiên, quân lính của đế quốc Agoda không được trang bị khí thế như thế.
Các binh lính của Hắc Kỳ Quân và các binh sĩ của lục lâm đạo tại biên cương phía đông đều điên cuồng quơ binh khí, phát tiết nỗi hận trong lòng. Một chi đội ngũ quân lính của người Hán hoàn toàn không hề quan tâm cái giá phải trả, bất chấp tất cả giết vào bên cạnh đội ngũ quân lính của đế quốc Agoda không hề thống nhất kia, sau đó đội lính quân Hán đó lập tức xông về hướng những công thành thú thật lớn kia.
Trong tay những người này đều mang theo một cái bình, cũng không biết trong đó chứa thứ gì. Những quân lính Agoda phụ trách thôi động công thành thú đều bắt đầu chạy trốn, bọn họ không có vũ khí, chỉ có thể trốn. Hậu đội được Lai Mạn điều đi lên tiếp viện đứng từ đằng xa nổ súng, rất nhiều quân lính người Hán và cả người của đế quốc Agoda đang ngã xuống.
- Xích Mi quân!Một người đàn ông xuất thân từ lục lâm hô to một tiếng, đem chiếc bình chứa đầy dầu hỏa tại trong tay ném về phía công thành thú.
Phía sau hắn, càng nhiều binh lính hơn cũng đem dầu hỏa tại trong bình vẩy lên, sau đó có người dùng hỏa chiết tử (dụng cụ tạo lửa thô sơ) bắt đầu phóng hỏa.
Không ít vại dầu hỏa bị quăng đến chỗ cao, lửa ngay lập tức đốt thẳng về phía trước. Những binh lính đế quốc Agoda đang tại trên công thành thú thật lớn kia đều điên cuồng tru lên, có người từ trên chỗ cao nhảy xuống, ngay lập tức té gãy chân.
Trên công thành thú cũng có rất nhiều dầu hỏa, những binh lính Agoda kia vốn là muốn mượn sức gió phóng hỏa đốt đại doanh của Hắc Kỳ quân.
Kết quả lửa cháy lên, rất nhanh liền dẫn đốt luôn những dầu hỏa và thuốc nổ mà chính bọn chúng mang theo. Những binh lính đế quốc Agoda vốn muốn hỏa công người Hán đều táng thân nơi biển lửa.
← Hồi 1177 | Hồi 1179 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác