Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Thiết huyết Đại Minh - Hồi 327

Thiết huyết Đại Minh
Trọn bộ 335 hồi
Hồi 327: Mạc Phủ Đức Xuyên
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-335)

Ngự sở của Mạc Phủ Đức Xuyên, Giang Hộ.

Trong phủ Tướng quân một mảng tang tóc, Đức Xuyên Gia Quang đang lo việc ma chay cho dưỡng mẫu Xuân Nhật Cục của y.

Xuân Nhật Cục cũng không phải là một nhân vật đơn giản, trong phim truyền hình Nhật "Đại Áo " chính là kể về câu chuyện của bà, Tiếng Nhật Đại Áo có nghĩa tương đương với Hán ngữ là Đại Nội Hoàng Cung, Xuân Nhật Cục là Đại Áo Tổng quản, trên thực tế quyền lực là tương đương với Từ Hi Thái Hậu Đại Nội Hoàng Cung. Quyền thế cực lớn

Xuân Nhật Cục mặc dù chỉ là dưỡng mẫu của Đức Xuyên Gia Quang, nhưng bà có thể lên làm Đại Áo tổng quản cũng quyền khuynh một thời, cũng không phải ngẫu nhiên, bởi vì ở trong lòng Đức Xuyên Gia Quang địa vị của bà hơn xa so với cha mẹ ruột, lại nói tiếp Đức Xuyên Gia Quang có thể trở thành đệ tam Tướng quân cũng là do Xuân Nhật Cục ban tặng.

Bởi vì lúc còn rất nhỏ Đức Xuyên Gia Quang đã bị người tách rời bên cha mẹ, tình cảm y và cha mẹ thân sinh không tốt, Đại tướng quân đời thứ hai Đức Xuyên Tú Trung của Mạc Phủ Đức Xuyên vốn là cố ý đem chức vị tướng quân truyền cho con thứ Đức Xuyên Trung Trường, thời khắc nguy cấp, dưỡng mẫu Xuân Nhật Cục của Đức Xuyên Gia Quang chạy đến trước mặt Đức Xuyên Gia Khang khóc lóc kể lể, lúc này mới khiến cho Đức Xuyên Tú Trung đem chức vị tướng truyền cho Đức Xuyên Gia Quang.

Đức Xuyên Gia Quang đối với chuyện này sự canh cánh trong lòng, rốt cục sau kế vị tìm cớ bức chết Đức Xuyên Trung Trường.

Bởi vậy có thể tưởng tượng, cảm tình của Đức Xuyên Gia Quang đối với Xuân Nhật Cục sâu đậm biết bao, cái chết của bà là đả kích rất lớn đối với Đức Xuyên Gia Quang, hơn nữa Đức Xuyên Gia Quang từ nhỏ sức khỏe không tốt, đau buồn quá độ liền đã ngã bệnh.

Buổi sáng hôm nay, Đức Xuyên Gia Quang bệnh tình thuyên giảm, đang được tỳ nữ chăm sóc nằm trong hậu hoa viên tắm nắng, đột nhiên đường mòn tiểu thạch ngoài vườn truyền đến thanh âm guốc gỗ dồn dập, chợt có thị vệ tiến lên bẩm bảo:

- Tướng quân đại nhân, Thanh Sơn đại nhân, Thổ Tỉnh đại nhân cầu kiến, nói là có đại sự cần bẩm báo.

- Có đại sự cần bẩm báo?

Đức Xuyên Gia Quang thoáng chau mày, uể oải nói,

- Bảo bọn hắn chờ ở tiền sảnh, bổn Tướng quân liền đến sau.

- Vâng.

Thị vệ đáp ứng một tiếng, nhận lệnh rồi đi.

Tiền sảnh Tướng quân phủ, Lão Trung của Mạc Phủ Đức Xuyên (Lão Trung là chức vị quan) Thổ Tỉnh Lợi Thắng và Thanh Sơn Trung Tuấn vẻ mặt cung kính ngồi quỳ trên mặt thảm, tiếng guốc mộc lộc cộc sau khi truyền đền ngoài cửa thì dừng lại, cửa phòng đóng chặt chợt bị người đẩy ra, Đức Xuyên Gia Quang mặc hoa phục xuất hiện ngoài cửa dưới sự hộ tống của hai gã thị vệ.

Hai người Thổ Tỉnh Lợi Thắng khẩn trương dựng thẳng lưng, hướng về Đức Xuyên Gia Quang hành lễ nói:

- Tham kiến Tướng quân đại nhân.

Đức Xuyên Gia Quang khoát khoát tay, đi đến chủ vị ngồi quỳ xuống, hỏi:

- Thổ Tỉnh đại nhân, chuyện lớn gì xảy ra?

Mạc Phủ Lão Trung Thổ Tỉnh Lợi Thắng cung kính đáp:

- Tướng quân đại nhân, vừa mới nhận được tin tức, Trung Ương Quân Đại triều Minh đã công chiếm Đại Bản, và tru diệt hơn mười vạn dân chúng trong thành Đại Bản!

- Cái gì?

Đức Xuyên Gia Quang nghe vậy liền giật mình kinh hãi, chợt lắc đầu không tin nói:

- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng này! Triều Đại Minh là lễ nghi chi bang, mặc dù Nhật Bản ta đã nhiều năm chưa từng khiển sử tiến cống, nhưng thời gian qua không có đắc tội Đại Minh, Hoàng Đế Đại Minh sao có thể có thể phái binh đến đánh? Tung tin đồn nhảm, nhất định là tung tin đồn nhảm!

- Tướng quân đại nhân.

Thổ Tỉnh Lợi Thắng vội nói:

- Việc này cực kỳ chính xác.

Thanh Sơn Trung Tuấn cũng gấp gáp nói:

- Tướng quân đại nhân chẳng lẽ đã quên cuối năm trước phát sinh xung đột ở Đại Bản sao?

- Đại Bản phát sinh xung đột?

Đức Xuyên Gia Quang thật đúng là đã quên, hỏi,

- Xung đột gì?

Thanh Sơn Trung Tuấn cười khổ nói:

- Tướng quân đại nhân, tháng mười năm trước, có một đám lãng nhân tập kích kho hàng của triều Đại Minh thiết lập tại Đại Bản, toàn bộ hàng hóa cất giữ trong kho bị thiêu rụi, thủ vệ phụ trách kho hàng người Hán cũng chết không ít...

- Là chuyện này?

Đức Xuyên Gia Quang không cho là đúng nói:

- Không phải chỉ là một nhà kho hàng và vài tên người Hán sao? Đốt thì cũng đã đốt rồi, chết thì cũng đã chết rồi, có gì to tát chứ? Các ngươi còn thực sự nghĩ rằng triều Đại Minh vì một chút hàng hóa và mấy mạng người thì có thể khai chiến với Đại Nhật Bản ư?

Thổ Tỉnh Lợi Thắng cười khổ nói:

- Tướng quân đại nhân, không phải có thể, mà là đã khai chiến rồi!

Thấy hai người một mực kiên trì, Đức Xuyên Gia Quang bán tín bán nghi, hỏi:

- Triều Đại Minh thật sự xuất binh đã xuất binh?

- Triều Đại Minh đích xác đã xuất binh.

Đức Xuyên Gia Quang vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một thanh âm già nua:

- Hơn nữa đã công chiếm Đại Bản, lời Thổ Tỉnh cùng Thanh Sơn đại nhân nói đều là sự thật.

Vừa nói, một bóng người gầy còm đi vào tiền sảnh, quỳ sát đất hướng về Đức Xuyên Gia Quang thi lễ.

Người đến tên là Tửu Tỉnh Trung Thế, là đương nhiệm Đại lão Mạc Phủ Đức Xuyên, nhắc tới (Tửu Tỉnh= Sakai)gia cũng là đại thế gia nổi danh Nhật Bản, ngày trước (Sakai Tadatsugu=Tưu Tỉnh Thứ Danh) danh liệt đứng đầu bốn Đại Thiên Vương Đức Xuyên, vì (Tokugawa Ieyasu= Đức Xuyên Gia Khang) nhất thống Nhật Bản lập được chiến công hiển hách, sau đó (Tửu Tỉnh Trung Hành= Sakai Tadayuki), Tửu Tỉnh Trung Thắng đều từng là Mạc Phủ Đức Xuyên Đại lão, chân chính là quyền khuynh triều dã.

- Tửu Tỉnh đại nhân?

Đức Xuyên Gia Quang ấp úng nói hỏi:

- Chẳng phải ngài đã đi Danh Cổ Ốc (Nagoya) sao?

- Đúng vậy

Tửu Tỉnh Trung Thế cung kính đáp,

- Thần đã đi Danh Cổ Ốc, cho nên mới biết quân Minh đích thực đã công chiếm Đại Bản, cũng đã tàn sát hàng loạt dân trong thành ở Đại Bản, thực là không thể tưởng tượng nổi, triều Đại Minh luôn luôn tự cho mình là lễ nghi chi bang không ngờ cũng tạo ra hành vi man rợ như thế, thật dã man, tàn nhẫn, máu tanh, lãnh khốc, quả thực làm người ta căm phẫn.

- Việc này...

Sắc mặt Đức Xuyên Gia Quang thoáng chốc trở nên trắng bệch, thất thanh nói:

- Nói như vậy triều Đại Minh thật sự đã tuyên chiến với Nhật Bản chúng ta, nhưng là vì sao?

- Bởi vì chúng ta muốn cấm thuốc lá.

Tửu Tỉnh Trung Thế cười khổ nói:

- Nhưng triều Đại Minh không để cho chúng ta cấm cấm thuốc, sự kiện kho hàng Đại Bản chẳng qua là cái lấy cớ thôi, mục đích thực sự của triều Đại Minh là muốn dùng vũ lực mở ra môn hộ nước Nhật Bản, để cho thuốc lá của bọn họ có thể liên tục không ngừng tiến vào bán phá giá, sau đó ép cạn tất cả bạc trắng của Nhật Bản chúng ta.

- Làm sao bây giờ?

Đức Xuyên Gia Quang vội la lên:

- Bây giờ thì phải làm sao.

Đức Xuyên Gia Quang từ nhỏ sức khỏe không tốt, tính cách cũng khá yếu đuối, bất chợt nghe nói Đại Minh đã khai chiến với Nhật, không khỏi bị dọa cho mất cả bình tĩnh, trong lòng rối loạn.

- Tướng quân đại nhân đừng nóng vội.

Tửu Tỉnh Trung Thế trầm giọng nói,

- Trung Quốc từ xưa có câu ngạn ngữ, gọi là "Binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn", nếu triều Đại Minh đã bắt đầu 1 cuộc chiến không báo trước đối với Đại Nhật Bản chúng ta, còn ở Đại Bản tàn sát máu tanh, thì chúng ta cũng không cần nói lễ tiết gì với bọn họ, hãy tập kết quân đội phản kích là được.

*****

- Đúng đúng đúng, phản kích, nhất định phải phản kích!

Đức Xuyên Gia Quang liên tục gật đầu, phụ họa nói:

- Lập tức triệu tập đại quân, tiêu diệt hết thảy quân Minh đổ bộ vào Nhật Bản, báo thù cho hơn mười vạn dân chúng Đại Bản tử nạn, nhất định phải báo thù cho bọn họ, máu của người Nhật Bản chúng ta không thể chảy vô ích!

Thanh Sơn Trung Tuấn nói:

- Tửu Tỉnh đại nhân, ngài vừa từ Danh Cổ Ốc trở về, Danh Cổ Ốc cách Đại Bản cũng không quá xa, ngài có biết tình hình bây giờ bên Đại Bản hay không, có biết tình hình quân Minh đổ bộ từ Đại Bản hay không? Tỷ như chi quân Minh này tổng cộng có bao nhiêu binh lực? ếuau khi công chiếm Đại Bản bọn họ lại đi nơi nào?

Tửu Tỉnh Trung Thế khoát tay, nghiêm trang nói:

- Thanh Sơn đại nhân không nên gấp gáp, ta đã phái A Bộ và Quật Điền đi Cận Kỳ dò hỏi tin tức đi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trễ nhất ngày mai bọn họ có thể mang tin tức mới nhất bên Đại Bản về, đến lúc đó chúng ta liền có thể biết hết thảy chân tướng muốn biết.

Huyện Giáp Hạ, nằm ở đông bắc Đại Bản hơn hai trăm dặm.

Ba ngày trước, Đại Minh Trung Ương Quân từ Đại Bản xuất phát, tới chạng vạng hôm nay mới khó khăn lắm chạy đến biên giới huyện Giáp Hạ, ngay từ trước khi đại đội nhân mã chạy đến, hai đại đội Trung Ương Quân phái đi trước cũng đã đánh hạ Giáp Hạ, nhưng mà lần này Vương Phác cũng không hạ lệnh tàn sát hàng loạt dân trong thành, không có quân lệnh của Vương Phác, toàn thể tướng sĩ Trung Ương Quân ai cũng không dám tự tiện giết chóc.

Lý Định Quốc lại hướng về Vương Phác chào theo nghi thức quân đội, nhận lệnh đi.

Nhìn theo bóng dáng Lý Định Quốc vội vã rời đi, Vương Phác liên tục gật đầu, hiển nhiên biểu hiện của Lý Định Quốc khiến hắn cảm thấy cực kỳ hài lòng, sau khi được Đại học Quan quân Lục quân đào tạo chuyên sâu, Lý Định Quốc đã hoàn toàn tiếp thu được tư tưởng sách lược chiến thuật tiên tiến, rất nhiều thời điểm suy nghĩ của y thậm chí đã đuổi kịp suy nghĩ của Vương Phác!

Tỷ như Vương Phác quan niệm đóng quân trong chặt ngoài lỏng, Trung Ương Quân lưu lại ở huyện Giáp Hạ nhìn qua như là tiếp tục tàn sát, có binh lính chính đang khắp nơi bắt người cướp của, có binh lính đang cưỡng hiếp phụ nữ, vốn Đại Minh Trung Ương Quân có quân kỷ trang nghiêm lúc này lại tỏ ra quân kỷ bại hoại, nhìn qua càng giống như đám quân lính mất chỉ huy, hơn nữa phòng bị cực kỳ lơi lỏng.

Nhưng, nếu Mạc Phủ quân đội thật sự nghĩ rằng Trung Ương Quân quân kỷ bại hoại và phòng thủ lơi lỏng... , vậy hoàn toàn sai rồi!

Nhưng vẫn có người lại phạm vào sai lầm này!

Người phạm sai lầm là A Bộ Trung Thu, người này là chủ quản hai thuộc địa Hạ Giã Quốc Nhâm Sinh, Võ Táng Quốc nhẫn, có gần một trăm ngàn thạch phong địa, lớn nhỏ cũng coi như là có tiếng tăm, người này dũng đấu hung tàn, thanh danh ở Mạc Phủ Đức Xuyên cực kỳ vang dội, là một viên hãn tướng thủ hạ của Đại lão Mạc Phủ Tửu Tỉnh Trung Thế.

Ba ngày trước, A Bộ Trung Thu và Quật Điền Chính Thịnh theo Tửu Tỉnh Trung Hành tuần tra Danh Cổ Ốc, kết quả là nghe nói tin tức quân Minh tiến công Đại Bản và tàn sát hàng loạt dân trong thành, Tửu Tỉnh Trung Hành sau khi khi xác nhận tính chân thật của tin tức cực kỳ sợ hãi, một mặt tự mình chạy về Giang Hộ báo tin cho Đức Xuyên Gia Quang, một mặt lệnh A Bộ Trung Thu và Quật Điền Chính Thịnh suất quân lưu lại trinh sát theo dõi quân Minh.

A Bộ Trung Thu và Quật Điền Chính Thịnh lúc này đang ở Vĩnh Nguyên Tự phía bắc Giáp Hạ hơn trăm dặm, quân đội dưới tay hai người còn có hơn hai ngàn.

Hai ngàn người này là một bộ phận là Mạc Phủ tinh binh từ Giang Hộ tới, một bộ phận khác là tùy tùng thân cận của hai người, toàn bộ đều là võ sĩ tổ thành, ở Nhật Bản võ sĩ là quân nhân chuyên nghiệp, bọn họ không giống bộ binh hạng nhẹ, bọn họ là thoát ly sản xuất đấy, cũng không cần dựa vào canh tác đạt được lương thực, bọn họ có thể trực tiếp lĩnh bổng lộc từ nơi quốc chủ, bởi vậy có được trang bị càng thêm hoàn mỹ cùng với huấn luyện càng thêm phong phú, nên sức chiến đấu cũng hơn xa bộ binh hạng nhẹ.

Ninja phái ra đem tình báo của Giáp Hạ như nước chảy đưa về Vĩnh Nguyên Tự, sau khi biết được Đại Minh Trung Ương Quân ở huyện Giáp Hạ đã làm những gì, A Bộ Trung Thu giận đến tái mặt, rống giận nói:

- Quá cuồng vọng, bọn người Minh triều chết tiệt quá cuồng vọng rồi, bọn chúng phải trả giá cho hành vi chiếm đoạt Đại Bản còn có vô số hành vi man rợ phạm phải ở trên đường.

Quật Điền Chính Thịnh và A Bộ Trung Thu là hai đại tướng ngang hàng dưới trướng của Tửu Tỉnh Trung Thế, so sánh với A Bộ Trung Thu dũng mãnh thiện chiến, Quật Điền Chính Thịnh càng tỏ ra cẩn thận ổn trọng.

Nhìn bộ dạng khoa chân mua tay tức giận đến đỏ mặt tía tai của A Bộ Trung Thu, Quật Điền Chính Thịnh liền biết y muốn làm gì, vội vàng khuyên nhủ:

- A Bộ Trung Thu, Tửu Tỉnh đại nhân chỉ giao nhiệm vụ cho chúng ta giám thị đồng thời thăm dò hư thật quân Minh, cũng không có bảo chúng ta tự tiện hành động...

- Quật Điền Quân!

Không đợi Quật Điền Chính Thịnh nói xong, A Bộ Trung Thu liền mạnh mẽ cắt đứt lời của y, lạnh lùng nói:

- Thân là võ sĩ anh dũng cao thượng, mắt thấy người Minh triều đạp lên quốc thổ của ta giết người, cưỡng hiếp cướp bóc, ngươi có thể chịu được này sỉ nhục sao? Dù sao ta là chịu không nổi, ta nhất định phải làm cho người Minh triều trả giá thật đắt, một cái giá bằng máu!

- Nhưng chúng ta chỉ có hai ngàn người!

A Bộ Trung Thu vội la lên,

- Mà Minh triều lại chí ít có năm vạn người!

- Năm vạn người thì thế nào?

A Bộ Trung Thu khinh thường nói,

- Khi Phong thần Quan Bạch viễn chinh Triều Tiên, năm trăm võ sĩ có thể đánh cho năm vạn quân Minh không còn mảnh giáp, lần này chúng ta có hai ngàn võ sĩ anh dũng, lẽ nào còn không đối phó được năm vạn bọn quân Minh này sao?

A Bộ Trung Thu khổ khuyên:

- A Bộ Quân, người Minh triều còn có một lượng lớn Hồng Di đại pháo và thiết pháo!

Người Nhật Bản cũng không biết rằng đế quốc Đại Minh đã có được Đại tướng quân pháo tiên tiến, còn tưởng rằng Đại tướng quân pháo của Trung Ương Quân là Hồng Di đại pháo mua từ Tây Dương, mặt khác, tầng nhận thức của người Nhật Bản vẫn là dừng lại ở súng nhồi thuốc, bọn họ căn bản không biết Đại Minh Trung Ương Quân đã trang bị súng có lòng sũng rãnh xoáy sau.

- Vậy thì thế nào? Võ sĩ Đại Nhật Bản chúng ta sở trường về Nhẫn thuật (nghệ thuật ám sát và gián điệp thời phong kiến Nhật Bản của các ninja), chúng ta vào ban đêm phát động tập kích đột ngột, người Minh triều tuy rằng có được đại lượng Hồng Di đại pháo và thiết pháo, nhưng vào ban đêm những súng ống này căn bản không phát huy được bất kỳ chỗ dùng nào, hỏa khí không thể phát huy tác dụng, thậm chí ngay cả que cời lò cũng không bằng!

Quật Điền Chính Thịnh im lặng, tìm không ra lí do để khuyên nhủ.

A Bộ Trung Thu tuy rằng trời sinh tính hung hãn, nhưng y cũng không phải kẻ lỗ mãng, hoàn toàn tương phản, người này còn là người rất có tâm kế, biết vũ khí Đại Minh Trung Ương Quân lợi hại, cho nên nghĩ ra phương pháp đánh lén ban đêm, Quật Điền Chính Thịnh cũng bị y nói cho dao động, nếu A Bộ Trung Thu thật sự có thể giáo huấn người Minh triều một chút, vậy tại sao không ủng hộ y chứ?

Crypto.com Exchange

Hồi (1-335)


<