Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Thiên hạ - Hồi 293

Thiên hạ
Trọn bộ 612 hồi
Hồi 293: Công chúa đế quốc
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-612)


Trước cửa viện, hơn mười mấy viên thân binh ngăn cản lấy công chúa Irony của Byzantium. nàng mang theo cung tiễn bên người, bọn binh sĩ yêu cầu nàng để vũ khí ở bên cửa. Irony kiên quyết không chịu, song phương đã xảy ra tranh chấp.

Bọn binh sĩ đối với Irony đã khách khí lắm rồi, hiệu úy Tào Báo tinh thông tiếng Đột Quyết, chắp tay nói với nàng: "Công chúa điện hạ. nếu không có sự đồng ý đặc biệt của Đại tướng quân, bất luận kẻ nào có binh khí bên mình cũng không được tới gần Đại tướng quân, đây là quy định của chúng tôi, mong công chúa điện hạ thứ lỗi."

"Ta nghe nói Đại tướng quân các ngươi tiền pháp rất tốt. ta có ý tìm đến hắn tỷ thí. đem cung tiễn đặt ở ngoài cửa. thì ta làm thế nào tỷ thí với hắn được? Ta không thể chấp nhận."

"Nàng làm sao biết được ta sẽ chịu tỷ thí bắn tên cùng nàng?" Lý Khánh An vừa cười vừa xuất hiện ở trước cửa.

Irony mỉm cười nói: "Rất đơn giản, nếu ngươi không thể chiến thắng ta. thì khả năng hợp tác quân sự giữa An Tây và Byzantium. chúng ta sẽ không cần bàn tới nữa."

Ánh mắt của Lý Khánh An tự tự mị lên. quả nhiên bị hắn đoán đúng rồi, vị công chúa tây dương xinh đẹp này sánh lấy nhiệm vụ về việc hợp tác quân sự giữa hai bên. chỉ là làm sao mà nàng lại đột nhiên tiết lộ, điều này làm người ta cảm thấy kỳ quái. Lý Khánh An vừa chuyển tâm niệm liền hiểu ra được, việc này nhất định là do việc mậu dịch song phương đã bàn bạc xong, người Byzantium có lẽ đã đặt ra một điều kiện tiên quyết, nếu không có hoàn thành hiệp nghị mậu dịch, sẽ không đàm phán về hợp tác quân sự.

Lý Khánh An quan sát nàng ta một chút, dưới ánh trăng lúc tỏ lúc mờ, nàng mặc một bộ quần áo bó sát người, mang một đôi giày da ống cao, làm nổi bật lên đường nét uyển chuyển trên cơ thể nàng. tôn thêm vẻ đẹp không sao tả xiết của người đẹp, Lý Khánh An liền vui vẻ cười nói: "Vậy thì xin mời vào trong!"

Các thân binh tránh sang hai bên. Irony ngừa cao đầu đi vào trong sân. nàng nhìn lướt qua khung cảnh xung quanh, ngạo nghề nói: "Chúng ta tỷ thí bắn đêm. trong đêm tối mà bắn tên mới thi thố được tài năng, bắt đầu đi!"

Cây cung của nàng rất dài, đem một đầu cung cắm trên mặt đất. kéo cung liền nhắm hướng một cây nhỏ có thân to bằng miệng ly cách đó sáu mươi bước mà bắn nghiêng ra. chiếc tên về ra một vệt đường cong bay vút ra. cắm trúng ngay trên thân cây, cắm sâu vào ba phân. Lý Khánh An khẽ vỗ tay, cười nói: "Hảo tiễn pháp! Trong số nữ nhân có thể bắn tiễn pháp được như nàng vậy, quả thật không nhiều lắm!"

"Trong số nữ nhân?"

Irony bất mãn mà hừ một tiếng nói: "Ta chính là một trong ba tiễn thủ tốt nhất của Byzantium. là đệ tử bế môn đắc ý nhất của tiễn vương Byzantium. thế mà ngươi dám sỉ nhục ta hả?"

Lý Khánh An mỉm cười, vừa rồi hắn từ động tác liên hoàn của Irony rút tên. cài tên. kéo cung, bắn ra này đã nhìn ra. nữ nhân này quả thật đã từng được danh sư chỉ điểm. động tác vô cùng xinh đẹp, như nước chảy mây trôi, thao tác liền mạch lưu loát, có thể thấy được rằng đã từng khô công luyện tập. Trong số những người trẻ tuổi như nàng quả thật được như vậy đã khá lắm rồi. nhưng chỉ pháp của nàng vẫn chưa đủ lão luyện, vẫn còn quá non nớt. nói nàng là một trong ba đại tiễn thủ của Byzantium. thì không khỏi có chút nịnh quá rồi. chỉ vì nàng là công chúa Byzantium.

"Cái mà nàng nhắm đến hẳn là vệt sẹo trắng của cây phải không! Nhưng nàng lại lệch khỏi điểm đó một tấc. nàng có biết vì sao không?"

Irony mặt đỏ lên. nàng nhắm đích xác là vệt sẹo trắng của cái cây con đó5 nhưng không biết vì lẽ gì. lúc tên bắn ra. mà nàng không thể tìm được cảm giác, thế cho nên mới bị trật một chút xíu như vậy, tuy rằng bị Lý Khánh An nói trúng, nhưng nàng cũng không chịu thừa nhận, bĩu môi nói: "Ngươi có thể nhìn ra được?"

"Biết tại sao nàng bắn không trúng không?" Lý Khánh An cười nói.

Irony ngoài miệng không chịu thừa nhận, nhưng trong lòng lại rất muốn biết, nên đã không tự chủ được mà thốt ra: "Tại sao vậy?"

"bởi vì nàng khẩn trương. lòng của nàng không đủ trầm tĩnh, là một tiễn thủ, nàng có chút hơi non nớt."

Lý Khánh An đón lấy cung và tên của nàng, đưa lưng về phía cây nhỏ, hắn quay mạnh người lại. ở lúc hắn xoay người trong tíc tắc đó, tên lao vút ra khỏi cung. nhanh như điện chớp, 'phập!' một tiếng, trúng ngay chính giữa vết sẹo màu trắng trên cây. Ánh mắt Irony xem đến ngây cả người. Lý Khánh An lại đem cung tiễn trả lại cho nàng, lắc đầu. cái cung này tuy rằng cũng rất dài. nhưng nó là chiếc cung đơn. sức bật quá yếu. không đã chút nào.

Hắn nói với thân binh: "Đi! Đem cung tiễn của ta đến đây."

Một viên thân binh chạy đi ngay, lát sau lấy cung tiễn của hắn mang đến. chiếc cung khổng lồ này cao bằng thân hình của Lý Khánh An. có thể thấy được phải cần một lực thật lớn mới có thể kéo căng được nó, đó cũng là một cây thất thạch cung. Là một trong những cây cung trứ danh mà Lý Khánh An sưu tầm được. Nhìn nó không nổi bật lắm. nhưng nó là do ba thợ rèn nổi tiếng của An Tây tốn ba năm mới chế tạo xong, vả lại tên cũng là tên sắc, chỉ có cung cứng như vậy mới có thể phát huy được uy lực lớn mạnh của tên sắt.

Lý Khánh An thấy nàng nhìn chằm chằm cung tiễn của mình, trong ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc, liền đem cung tiễn đưa cho nàng cười nói: "Muốn thử xem không?"

Irony có chút không phục mà đón lấy cung tiễn, tay bị trầm xuống, lúc này nàng mới phát hiện cây tên này thì ra được đúc bằng gang, dưới ánh trăng bàn bạc. thân tên lấp lánh phản chiếu ra tia sáng xanh rờn. Nàng đắp tên sắt lên. giờ khắc này trong lòng nàng cuối cùng cũng hiểu ra được, tài bắn cung của mình kém rất xa so với Lý Khánh An. chính là cây cung này nàng cũng kéo không nổi. Nàng dùng hết sức lực. nhưng cây cung còn cao hơn nàng một chút này chỉ có thể kéo ra được một nửa. cánh tay run rẩy, Lý Khánh An âm thầm khen, một nữ nhân, có thể kéo được cây cung của hắn ra một nửa. như thế này đã khá lắm rồi.

Hắn đưa tay ra cười nói: "Đưa cho ta. cây cung này không thích hợp với nàng."

Irony đầy mặt xấu hổ mà đem cung tiễn trả lại cho Lý Khánh An. nhưng sự hiếu kỳ trong lòng nàng lại chiến thắng cái hố thẹn, nàng muốn nhìn một cái cách Lý Khánh An bắn tên. cây cung này làm cho nàng nhớ tới cây cung khổng lồ của sư phụ. Nàng cũng kéo không được nó. Chẳng lẽ Lý Khánh An lại có thể so sánh cùng sư phụ hay sao?

"Đại tướng quân, ngươi bắn một mũi tên đi!"

Lý Khánh An đón lấy cung tiễn, cười nói: "Ta vẫn là bắn vệt sẹo trắng trên cây đó vậy!

Hắn lui về phía sau. cho tới khi đụng đến góc tường, nơi này cách cây đó đã là một trăm hai mươi bước rồi. Trong mắt của đa số người bình thường, dưới màn đêm. chỉ sợ là ngay cả bóng của cây cũng đều không thấy rõ, nhưng Lý Khánh An lại đòi bắn vết sẹo trắng chỉ to bằng một quả trứng gà trên cây đó, cũng may vết sẹo đó là màu trắng. ở trong con mắt khác với người thường của Lý Khánh An. vết sẹo trên cây đó chính là một chấm nhỏ màu trắng.

Hắn giơ cung ngang bằng, so dây cung cao thấp hai bên. phát ra tiếng vang ken két. dây cung chậm rãi kéo căng ra. dây cung được kéo căng như trăng tròn, cánh tay không chút xê dịch, giống như ẩn chứa sức lực của ngàn cân. Ánh mắt của Irony bên cạnh đó trợn tròn ra. nàng là người trong nghề, lúc nảy Lý Khánh An dùng cung tiễn của nàng bắn tên còn nhìn không ra trò, nhưng khi Lý Khánh An dùng cây cung của chính mình, cái khí thế của một đại tông sư của hắn liền hiến lộ ra ngoài, hắn vững chắc như núi, hùng khí uy mãnh vô cùng. đầu mũi tên sắc nhọn kia làm cho người ta run như cầy sấy.

Lý Khánh An hai mắt híp lại. giờ khắc này trong đầu của hắn vô cùng tỉnh táo, tất cả những sự tranh bá quyền mưu. tất cả những lục đục trong nhà cũng đều hết thảy rời hắn rất xa. trong lòng hắn chỉ có một mũi tên. hắn cảm nhận được sức mạnh của mũi tên. cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của sức mạnh, làm cho khắp người hắn thoải mái vô cùng, giống như mũi tên này cũng có sinh mệnh, cùng hắn tâm linh tương thông.

Hắn khẽ mỉm cười, tên sắt lao vút ra khỏi cung. thân tên thật dài ở không trung vẽ ra một vệt đen. thế tên không nhanh, dường như có chứa sức mạnh ngàn cân. không một hơi thở không một tiếng động, lao thẳng tới cây con bên ngoài một trăm hai mươi bước đó. 'răng rắc5 một tiếng. tên từ vết sẹo trắng cắm mạnh vào, sức mạnh lớn lao đó làm cho cây con bị xé dọc một đường lớn đến hai thước, vệt sẹo trên thân cây bị bắn ra một cái lỗ tròn, tên xuyên qua lỗ tròn tiếp tục đâm xuyên vào, cắm trên một bức tường cách đó một trượng.

Lý Khánh An khẽ thở phào một hơi. mũi tên này hắn rất hài lòng, hắn đã rất lâu không có bắn tên rồi, vốn tưởng rằng tài bắn cung đã trở nên lạ lẫm. không ngờ rằng lại có thể bắn được một cách hoàn mỹ như thế. ngay cả chính hắn cũng âm thầm tán thưởng không thôi.

Irony xem ngây cả người, sư phụ của nàng cũng không thể bắn ra được hiệu quả như vậy, loại tiền thuật 'trọng kiếm vô phong, đại xảo không công' khiến nàng vô cùng chấn động, đây mới là tài bắn cung chứ. nàng cảm thấy mình quá nhỏ bé, cảm xúc mạnh mẽ dâng trào, kích động đến khó mà ức chế được, chậm rãi quỳ xuống, giờ khắc này. nàng bỗng nhiên lĩnh hội được một bậc cao hơn của thuật bắn cung.

Lý Khánh An đi lên trước, từ trên tường bứt tên ra. đưa cho Irony: "Chiếc tên này tặng cho nàng!"

Sự bất mãn trong lòng của Irony đối với Lý Khánh An đã biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa. trong lòng nàng chỉ có sùng bái và kính phục, nàng cung kính đón lấy mũi tên. chân thành mà nhìn thẳng vào mắt của Lý Khánh An nói: "Hy vọng mũi tên này có thể kết nối ý nguyện hợp tác giữa Byzantium và quân An Tây."

Lý Khánh An gật đầu nói: "Ta hy vọng phụ thân nàng có cùng suy nghĩ như nàng vậy!

Ban đêm. Lý Khánh An mơ một giấc mơ, trong mơ thấy Minh Nguyệt và Vũ Y hai người đồng thời đứng ở trước mặt hắn khóc lóc kể lể, đều nói mình bị ức hiếp, hai người bỗng nhiên mỗi người giữ chặt một tay của hắn. giống như kéo co mà mỗi người kéo hết sức về một phía, hắn giận dữ giãy khỏi tay các nàng, nhưng lại phát hiện mình dùng sức quá mạnh, hai người đều ngã xuống đất mất mạng. trên người máu không ngừng chảy.

Lý Khánh An lập tức sợ quá mà choàng tỉnh dậy, tim đập mạnh thình thịch, đầu đầy mồ hôi. hắn lau mồ hôi trên trán một phen, ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, một vầng trăng lưỡi liềm treo giữa không trung. mấy đám mây đen bay qua ánh trăng. ánh trăng trở nên lúc tỏ lúc mờ.

Lý Khánh An ngủ không được, hắn xoay người ngồi dậy, khoác áo ngoài lên người đi ra ngoài cửa lớn. bên ngoài cửa lớn có hai viên thân binh đang đứng đó, trung thành và tận tụy canh gác cho hắn. Lý Khánh An vừa cười vừa nói với bọn họ: "Canh mấy rồi?"

"Đã canh năm rồi."

Lý Khánh An gật gật đầu. lại cười nói với bọn họ: "Các ngươi đi nghỉ ngơi đi! Ta không muốn ngủ nữa. bên ngoài cửa lớn có binh sĩ canh gác. chung quanh còn có tuần tra. sẽ không có chuyện gì đâu."

Hai viên binh sĩ do dự một chút, liền thi lễ. lui xuống, trong viện rất im ắng. chỉ có một mình hắn. hắn đứng trên bậc thang. một cơn gió thổi ngay vào mặt. Trong gió đã không còn hơi lạnh, mang theo một hơi thở của mùa xuân, hắn lúc này mới mừng rỡ phát hiện ra. gió thổi tới là gió đông nam. là gió từ Nhiệt Hải thổi tới. mang một làn hơi ấm áp đặc biệt rất riêng.

Hôm nay đã là mùng một tháng hai rồi. ở đời sau đã là tháng ba. trong lòng Lý Khánh An có một chút xao động ngấm ngầm, đây là một thứ dục vọng của mùa xuân, đã nhen nhúm ở trong lòng hắn. nhưng khi hắn nghĩ sự mâu thuẫn của hai nữ nhân trong nhà. trong dục vọng đó lại len lõi sự phiền não. thứ dục vọng mà len lõi trong đó sự phiền não này khiến hắn tâm phiền ý loạn, lúc này hắn chỉ muốn tìm một nữ nhân, đem sự phẫn uất trong lòng thống thống khoái khoái mà phát tiết ra hết.

Lúc này Lý Khánh An trong lúc vô tình nhìn thấy cái cây đã bị bắn nứt ra. cơ thể đầy đặn đường cong uyển chuyển của Irony dường như lại ra hiện trước mắt hắn. cơ thể của vị mỹ nhân Tây Dương đó tràn ngập một sức hấp dẫn trí mạng, bộ ngực cao tròn của nàng kia. đôi chân thon dài thẳng tắp tròn trịa kia. cặp mông vừa tròn vừa căng kia. Hắn lại nghĩ tới ánh mắt lưu luyến không nỡ rời xa của nàng, trong ánh mắt chứa đầy sự ám chỉ và sự cả gan đó, khiến cho Lý Khánh An tim đập thình thịch. Buổi tối hôm nay hắn nên giữ nàng ở lại mới đúng, giờ khắc này trong lòng Lý Khánh An tràn ngập dục vọng muốn chiếm hữu nàng.

Lý Khánh An không còn ngủ được nữa. hắn nằm ở trên giường vẫn miên man suy nghĩ đến sắc trời chuyển trắng. hắn mới mơ mơ màng màng mà chìm vào giấc ngủ. Một tiếng hí vang của chiến mã lại làm hắn bừng tỉnh dậy, lúc này, một viên thân binh chạy tới bẩm báo: "Đại tướng quân, vị công chúa của Byzantium đã tới rồi."

Lý Khánh An cả kinh, hắn xoay người ngồi dậy, vội hỏi nói: "Hiện tại là canh mấy vậy?"

"Trời còn chưa sáng hoàn toàn, còn sớm đấy!"

Lý Khánh An thở ra nhẹ nhõm, thầm nghĩ: 'Nàng tới vội vã như vậy, hay là cũng rất muốn gặp mình chăng?'

Lúc này, trong lòng hắn dâng lên một ý niệm to gan trong đầu...

Lý Khánh An đơn giản rửa mặt một chút, liền đi tới trong sân. chỉ thấy Irony đang ở trên bãi cỏ luyện tập bắn tên. nàng đưa lưng về phía mình, đứng ở bên ngoài tám mươi bước, mục tiêu chính là vết nứt trên thân cây đêm qua. trong vết nứt đã cắm đầy năm sáu mũi tên.

Ánh mắt Lý Khánh An nhìn lên thân thể của nàng, nàng mặc một quân áo bó sát người như tối hôm qua. tối hôm qua là màu đỏ, hôm nay đối thành một màu trắng, nhưng càng thêm bó sát người, càng làm nổi bật lên thân hình bốc lửa của nàng. Ánh mắt Lý Khánh An cuối cùng dừng ở cặp mông căng tròn khỏe đẹp của nàng. hắn đang thưởng thức đường nét xao động phập phồng giữa cặp mông và chiếc eo thon của nàng khi bắn tên. ý niệm cả gan trong đầu của hắn càng thêm mãnh liệt.

Lúc này, Irony bỗng nhiên xoay người, ánh mắt tựa cười mà không phải cười nhìn chăm chú hắn. dường như nhìn thấu tâm tư của hắn. Lý Khánh An có chút ngượng ngùng, hắn ho khan hai tiếng, cười nói: "Nàng sớm như vậy đã tới rồi sao?"

Irony thu hồi lại tên. chậm rãi đi đến trước mặt hắn. ánh mắt mang một tia tinh quái nhìn hắn nói: "Ngươi tối hôm qua sao lại không trở về nhà? Ngủ ở trong này."

"Ta bận rộn việc công, thường xuyên ở nơi này, điều này rất bình thường."

"Dối trá!" Irony lắc đầu nói: "ngươi rõ ràng là có nguyên nhân khác, ngươi xa nhà lâu như vậy rồi. vừa trở về mới có một ngày, chẳng lẽ không muốn cùng người nhà gặp nhau sao?

Lý Khánh An không muốn cùng nàng nói chuyện này, liền chuyển hướng để tài. cười nói: "Chuẩn bị một chút đi! Chúng ta phải xuất phát rồi."

"Ta đã chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể đi được."

"Vậy được rồi!"

Lý Khánh An quay đầu lại dặn dò thân binh một câu. thân binh đi ra ngoài, rất nhanh, một chiếc xe ngựa rộng lớn dựng ở trước cửa lớn. Irony thấy là xe ngựa, không khỏi kinh ngạc hỏi: "Không cưỡi ngựa sao?"

Lý Khánh An lắc đầu. nói: "Công việc của ta rất bề bộn. ngồi trên xe ngựa có thể xử lý một số công vụ. hơn nữa chúng ta có thể nói chuyện về việc hợp tác quân sự."

Irony có chút suy tư mà nhìn hắn một cái. cười nói: "Thôi được! Ta và ngươi cùng nhau ngồi xe ngựa."

Lý Khánh An đơn giản thu dọn lại một chút, bọn họ cùng lên xe ngựa, mấy trăm viên thân binh hộ vệ hai bên. xe ngựa nhắm hướng nam mà đi. Nơi mà Lý Khánh An muốn đi là Đông thành, ở cách phía nam Toái Hiệp ước chừng hơn ba trăm dặm. nằm ở phía nam Nhiệt Hải. vốn là thành nhỏ của Toái Hiệp, hiện tại nơi đó là căn cứ huấn luyện nỏ binh của quân An Tây. Lý Khánh An muốn dẫn Irony đi xem nỏ binh hùng mạnh của quân An Tây.

Xe ngựa đi rất chậm. Lý Khánh An ngồi ở trong xe ngựa phê duyệt hai phần văn kiện khẩn cấp của Hà Trung, đó là văn kiện vừa mới được đưa đến. Buxoro (*Bukhara. Bố Cáp Lạp) lại bạo phát cuộc xung đột đổ máu giữa Hỏa giáo đồ và giáo đồ của đạo Islam thuộc Shia Islam (*Thập Hiệp phái), đã chết hơn một trăm người, đây quả thật là một vấn đề làm người ta đau đầu. Căn nguyên là do thần miếu của Hỏa giáo ở Bố Cáp Lạp sau khi bị Đại Thực dỡ bỏ, tu kiến một tòa thánh đường của đạo Islam. bởi vì thủ lĩnh của phái A Li được mai táng ở nơi đó5 khiến nó trở thành thánh địa của đạo Islam tại Hà Trung. Nhưng vị trí này cũng là một thánh địa của Hỏa giáo. Thánh địa của tôn giáo hai phái trùng nhau, vì tranh đoạt khu thánh địa này. nó trở thành căn nguyên của những cuộc xung đột đổ máu không ngừng của hai phái. Hiện tại Lệ Phi Nguyên Lễ đề nghị cường chế dỡ bỏ thánh đường của đạo Islam. khôi phục thần miếu. Lý Khánh An không tán thành, hiện tại khu vực Hà Trung không ổn định, thủ đoạn quá kích sẽ dẫn phát Thập Hiệp phái nổi dậy khởi nghĩa, sẽ tạo cơ hội cho Đại Thực thừa cơ nhảy vào, hắn liền ở trên báo cáo phê bốn chữ 'Duy trì hiện trạng!'

Irony ngồi ở phía đối diện của Lý Khánh An có chút nhàm chán, nàng nửa nằm ở trên tấm nệm mềm mại, tràn ngập hứng thú mà nhìn chăm chú vào nhất cứ nhất động của Lý Khánh An. Nàng đối với Lý Khánh An vốn đã cảm mến. buổi sáng ngày hôm qua Lý Khánh An trêu đùa nàng khiến nàng căm tức, nếu là người khác, nàng đã sớm phát tác rồi. nhưng ấn tượng của Lý Khánh An dành cho nàng rất tốt. tuy rằng căm tức, nhưng nàng vẫn quyết định 'tha thứ5 hắn. mà trận tỷ thí bắn tên đêm qua. tài bắn cung cao siêu của Lý Khánh An đã chinh phục nàng, sự sùng bái, thán phục ở trong lòng một người con gái trẻ liền chuyến hóa thành một sự mến mộ, khiến nàng suốt đêm không ngủ được, những hình trong đầu cũng đều là thần hình hắn lúc bắn tên mạnh mẽ và nhanh nhẹn, thế cho nên trời còn chưa sáng nàng liền chạy tới đây ngay.

Lúc này, ánh mắt nàng dừng lại ở chiếc cung nỏ ở phía trên đầu của Lý Khánh An. nàng tò mò nhìn chiếc cung nỏ đó, cái này nàng chưa từng thấy qua.

Lý Khánh An phê duyệt xong báo cáo, hắn thấy ánh mắt Ai Luân Ni nhìn chăm chú vào đỉnh đầu của mình, liền buông bút xuống, tiện tay từ trên vách tháo chiếc nỏ xuống, đây là một chiếc nỏ tiêu chuẩn của triều Đường, được làm rất khéo léo tinh xảo, được làm vật trang trí mà treo ở trên xe ngựa. hắn đem nỏ đưa cho Irony cười nói: "Ta nghe nói người Byzantium không dùng loại binh khí này?"

Irony lắc đầu nói: "Ta cảm thấy nó giống cung, nhưng ta quả thật chưa từng thấy qua."

Trên thực tế quân nỏ ở thời kì Tây Hán. tại Châu Âu từng xuất hiện qua. sau đó lại một lần nữa thất truyền, mãi cho đến ngàn năm sau mới lại tái xuất hiện, bởi vậy Irony chưa từng thấy qua nỏ cũng là lẽ thường tình, đây cũng là một trong những lý do mà Lý Khánh An dẫn nàng đến xem quân nỏ.

Hắn biết quân An Tây và Đại Thực trải qua mấy trận chiến, mấy loại vũ khí tân tiến của triều Đường chắc chắn sẽ truyền qua Đại Thực, trong đó bao gồm cả nỏ. Hắn đã nhận được tin tức từ Hà Trung. binh sĩ của Cao Tiên Chi ở Thổ Hỏa La bị bắt trong đó có ba trăm danh nỏ thủ, Đại Thực đã chiếm được nỏ tiễn từ trong tay bọn họ, đó chính là nguyên nhân Mạn Tô Nhĩ (*Mangur) đến Đại Đường muốn lấy kỹ thuật chế tạo nỏ. Kỳ thật cho dù không chiếm được, bọn họ cũng có thể tiến hành làm theo mô phỏng.

Chuyện này Lý Khánh An đã suy xét thật lâu. hắn biết trong lịch sử cung nỏ ở Châu Âu từng dẫn phát khủng hoảng, nếu để cho người Ả Rập lấy được cung nỏ lợi hại này, không những sẽ đánh vỡ sự cân bằng lực lượng ở phương Tây, vả lại còn làm cho Arập trong quá trình chinh phục Châu Âu càng trở nên hùng mạnh hơn. ngược lại quay đầu uy hiếp đến sự an toàn của phương đông, cho nên Lý Khánh An bèn suy xét xuất phát từ sự cân bằng lực lượng quân sự. có nên đem những cung nỏ cũ bị đào thải ra này bán cho Byzantium hay không; để cho bọn họ có thể đối kháng với Đại Thực, điều này cũng có lợi cho việc thực hiện hợp tác quân sự giữa bọn họ.

Lý Khánh An ở ngay trước mặt Irony đem nỏ lắp tên lên. đưa cho nàng, cười nói: "Nàng thử xem xem!"

"Nhưng ta không biết dùng." Irony đón lấy nỏ nghi hoặc nói.

"Lại đây! Ta dạy cho nàng."

Lý Khánh An đi đến phía sau nàng. một tay đỡ lấy cánh tay của nàng, để nàng cầm cung nỏ cho chắc: "Đúng rồi, cứ như vậy, ngẩng đầu ườn ngực!"

Tay hắn lại đưa xuống lưng nàng, khẽ bốp nhẹ eo nàng: "Thắt lưng nhất định phải ngay thẳng. điều này rất quan trọng."

Lại dùng bàn tay ắn lên mông của nàng một cái: "Nơi này cũng phải ngay thẳng."

Sự săn chắc của mông nàng khiến cho hắn có chút không muốn buông tay ra. nhưng hắn vẫn lưu luyến mà buông ra. nắm lấy hai tay của nàng. hắn cơ hồ ôm trọn nàng vào trong ngực, ở bên tai nàng thấp giọng mà dạy, tay nắm lấy tay nàng, dùng ngón trỏ áp ngón tay ngọc của nàng vào vào cỏ cong, thấp giọng ở bên tai nàng nói: "Đúng! Đè lấy nó, nghe mệnh lệnh của ta."

Ánh mắt của Irony khẽ liếc về phía sau nhìn hắn một cái. trong đôi mắt xanh như hồ thu lóe lên một sóng mắt đầy vẻ thu hút và mê hoặc, khóe miệng vểnh lên mỉm cười.

*****

Lý Khánh An nửa ôm lấy Irony, tay hắn nắm lấy hai tay nàng. dạy nàng cách cân bằng cung nỏ. Mặt hắn áp sát sau gáy Irony, chốc chốc xe ngựa sốc lên. lại đưa mặt hắn áp vào cô nàng. Hắn đang truy tìm mục tiêu có thể có ngoài cửa sổ. Thời gian từ từ qua đi mà mục tiêu hắn cần vẫn chưa xuất hiện. Hai người họ đều im lặng. Tình hình ám muội này khiến trong lòng họ đều thấy một sự kích thích mãnh liệt. Lúc này, tâm tư hai người đều không nằm trên cung nữa. Irony cảm nhận rõ khí tiết đàn ông mạnh mẽ từ Lý Khánh An. Ánh mắt nàng dần mê ly, làn mắt xanh biếc của nàng như được phủ lên một làn sương mỏng. hai má nàng dần dần nhuốm màu hồng phấn, hơi thở nàng cũng dần hổn hển. lồng ngực phập phồng. Mắt thấy hai người như sắp chạm đến một ranh giới nào đấy, thì bỗng nhiên, một con sếu màu trắng từ khu rừng cách đấy trăm bước bay đà đà lên không.

"Chính là nó!" Lý Khánh An hơi nghiêng nỏ, bắt đầu kéo cò, "crắc" một tiếng, cung nỏ hơi rung, tiễn được phóng ra nhanh như chớp, chuẩn xác phóng thẳng. một tiễn đâm xiêng qua mục tiêu. Chú sếu rơi tòm xuống. Irony sợ quá. lập tức thu hồi lại dục vọng sắp vượt rào của mình. Ánh mắt nàng trợn tròn, kinh ngạc nhìn cung nỏ trong tay. Nhờ trường kỳ chìm đắm trong cung tiễn, nàng lập tức nhận ra uy lực của vũ khí trong tay mình. Nàng ý thức được cung tiễn này có ý nghĩa chiến lược thế nào. Với người Byzanting dùng cung tiễn tốc độ chậm, đây sẽ là một vũ khí có ý nghĩa cách mạng, nhất là đối phó với người Ả Rập chuyên về kỵ binh và hải chiến. Đó sẽ đều là ưu thế của Byzantium, trong lòng Irony kích động vô cùng. Nàng quay người ôm chằm lấy Lý Khánh An. và một cái rõ kêu vào mặt hắn. Làn môi mềm mại nồng ấm của nàng lại làm lòng hắn gợn sóng. Nhưng ngay lúc này, xe ngựa dừng lại.

"Đại tướng quân, đã đến bến cảng!"

Hai người họ từ từ tách ra. Irony hiếu kỳ ngó đầu ra ngoài cửa sổ. Hai người họ đã đi xuyên qua khỏi rừng rậm. và giờ đang đứng trước một bến cảng rộng. Cạnh khu rừng sát bờ hồ là một khu nhà kho rộng lớn có những hai mươi mấy tòa kho, và đều có trọng binh trấn thủ. Trên cảng có vài trăm chiếc thuyền vận lương đậu đấy, và xa hơn nữa chính là Nhiệt Hải xanh biếc. Lúc này, Lý Khánh An cũng đã bình tĩnh lại. hắn chỉ vào nhà kho cười nói: 'Phía bên kia chính là kho lương của bọn ta. lương thực vận chuyển qua đường thủy từ Cự Chiến Đề đến sẽ được cập bến nơi này. Sau đó được vận chuyển đến Toái Hiệp qua đường bộ. Bọn ta đương cho tuy chỉnh đường sông và bến cảng, và tương lai không lâu sau. những chiếc thuyền này sẽ dọc theo sông Toái Hiệp đi thẳng đến Toái Hiệp thành mà không cần phải chung chuyển qua nơi đây."

"Chúng ta sẽ lên thuyền ư?" Nàng quay đầu lại nhìn Lý Khánh An hỏi.

"Đúng! Đi Đống Thành bằng đường bộ sẽ hơi xa. ngồi thuyền sẽ có thể trực tiếp đến đấy!"

Hắn cúi đầu nhìn Irony cười nói: "Nàng không phải là sợ ngồi thuyền đấy chứ?"

"Làm gì có việc này! Người Byzantium chúng ta đều sống dọc theo biển. Thôi, chúng ta lên thuyền thôi!"

Nàng nhảy phóc xuống xe ngựa, dang rộng hai tay để đón nhận làn gió biển mát lạnh. Dưới ánh nắng chói chang, bộ tóc vàng của nàng lại càng óng ánh hoàng kim. thân hình cao ráo uyển chuyển của nàng tựa như tạo hóa hoàn mỹ nhất của tự nhiên. Lý Khánh An đưa tay ôm lấy eo nàng một cách tự nhiên, hắn chỉ vào chiếc thuyền nằm trên cùng, trông rất khác lạ so với những thuyền khác nói: "Đấy chính là thuyền một hồi chúng ta sẽ ngồi, chúng ta đi lên thôi!"

Irony nhìn hắn cười dịu dàng, rồi dắt tay hắn cùng đi về phía thuyền lớn.

Thuyền của Lý Khánh An là một chiếc thuyền lầu khổng lồ, dài chừng hai mươi trượng. cao năm trượng; trên thuyền có ba tầng lầu, nằm giữa một đám thuyền chuyển lương, trông nó lại càng nổi trội tựa như hạc đứng giữa đám gà mái.

Lý Khánh An dẫn Irony lên lầu ba. bọn thân vệ của hắn đều tập trung ở lầu một và hai. Thuyền lớn bắt đầu khỏi động, mượn gió đông đẩy căng buồm bắt đầu đi vào hướng nam.

Nhiệt Hải cũng chính là Issyk-Kul của Kyrsyz ngày nay, long lanh như làn thu thủy, quanh năm đều không lạnh, hồ nước trong suốt, là một hồ nước mặn núi cao khổng lồ, xung quanh đều là núi tuyết cao vời, vùng thấp hơn được rừng rậm bao phủ. Nơi đây cát vàng nước biếc, cảnh sắc tươi đẹp. Do truyền thuyết rằng nơi đây từng có thủy quái xuất hiện, vì thế mà cư dân không ai dám bắt cá tại đây, nhưng có cư dân chế thuyền để làm phương tiện giao thông, qua lại giữa hai bờ hồ rộng lớn này. Quân Đường sau khi chiếm lĩnh Toái Hiệp, công dụng lớn nhất của Nhiệt Hải chủ yếu cũng chính là giao thông, nhất là vận chuyển lương thực từ Cự Chiến Đề về Toái Hiệp, thuyền đội xuyên qua Nhiệt Hải đến bến cảng phía bờ bắc.

Thuyền của Lý Khánh An là do lúc hắn đi thị sát các thành bảo cứ điểm chiến lược xung quanh Nhiệt Hải dùng đến. Phần lớn di dân được phân bố xung quanh Nhiệt Hải. để bảo vệ di dân. quân Đường cũng cho xây dựng rất nhiều thú bảo quanh Nhiệt Hải. Trong đó Đống Thành phía nam chính là một cứ điểm quân sự quan trọng, là cứ điểm tập luyện nỏ binh của quân An Tây.

Lúc này đã là ngày mồng một tháng hai, do điều kiện tự nhiên đặc thù của Nhiệt Hải, nhiệt độ vùng này vẫn cao hơn những nơi khác, trên mặt hồ gió ấm dễ chịu từng cơn. Lầu ba này kỳ thực cũng là một phòng làm việc di động. có phòng làm việc, phòng đọc sách, phòng hội nghị. cũng có cả phòng ngủ. hơn nữa sau khi dọn dẹp mọi thức trong phòng xong, các thân vệ cũng tự giác đi trở lại lầu dưới lầu hai. Trong lầu ba chỉ còn lại hai người Lý Khánh An và Irony. Khánh An mời nàng ngồi lại trong thư phòng, hắn rót cho nàng một ly trà nóng, cười nói: "Phụ thân nàng đã giao quyền lực như thế nào cho nàng, hợp tác quân sự với An Tây ư?"

Irony không giấu Lý Khánh An. nàng thẳn thắng đáp: "Ta đến An Tây quả thực do phụ thân ta ũy quyền đến thị sát khả năng hợp tác quân sự với An Tây. Đối với Byzantium. Amginia và Cyprus đều là trở ngại lớn nhất, và cũng là uy hiếp lớn nhất. Bọn ta hi vọng có thể phát động chiến tranh tiêu diệt những mối họa chập chờn này. Trên thực tế, đây cũng là mục đích căn bản mà bọn ta đến An Tây, mậu dịch chẳng qua chỉ là cái cớ hỏi đường. Vì hiệp ước mậu dịch có thể đạt được, nên bọn ta mới nhìn thấy được thành ý hợp tác của phía các ngươi. và vì thế ta mới tiếp tục đàm phán về vấn đề hợp tác quân sự với ngươi. Nhưng ta không có quyền quyết định chiến tranh, cũng không có quyền lực ký kết hiệp ước hợp tác quân sự với các ngươi. Ta chỉ đến để biên thảo phương án cụ thể, sau đó sẽ đề xuất với phụ thân ta. cuối cùng sẽ do người quyết định. Ta hi vọng ngươi có thể hiền điểm này."

"Ta có thể hiểu, ta có thể bàn phương án cụ thể với nàng, thậm chí cả việc mậu dịch một số vật phẩm quân dụng. dợi chiều ta và nàng đến tham quan xong cung nỏ quân An Tây, chúng ta sẽ tiến hành bàn bạc cụ thể."

"Được! Bây giờ chính là thời gian hưởng thụ của hai ta. đúng không?"

Irony nhìn hắn cười đỏng đảnh rồi quay lưng đi về phía khoang tàu. Khi đi qua boong tàu. cảnh sắc Nhiệt Hải khiến lòng nàng sảng khoái vô cùng, mặt hồ xanh biếc trong suốt như gương, mặt nước phản ánh dương lấp lánh, phía bờ bắc núi tuyết trùng điệp thoát ẩn thoát hiện giữa mây tầng. Cảnh vật xung quanh vừa tĩnh lặng vừa thần kỳ. Khi gió ấm thổi qua lại gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ. Nàng ngắm nhìn mặt hồ xinh đẹp một lúc. không khỏi dùng tiếng mẹ đẻ lẩm nhầm ngâm một bài thi ca để ca tung vẻ đẹp của mặt hồ. Lúc này, Lý Khánh An cũng chậm rãi đi đến sau nàng, hắn dịu dàng ôm lấy nàng, dùng tiếng Đột Quyết thủ thỉ một bài thơ Đường bên tay nàng:

"Nghe tiếng Hồ nhi núi âm thầm. Nhiệt Hải tây đầu nước như ấm;

Mặt biển chúng điểu không dám qua. duy chỉ cá chép dài mập lượn;

Bên bờ cỏ xanh thường không yên. không trung tuyết trắng thấp thoáng hiện;

Cát ấm sỏi đá thiêu Lư vân. sóng sôi làn diệm rán Hán nguyệt;

Âm hỏa thầm đốt lò thiên địa. cớ chi chỉ hâm một trời tây."

Irony nghe như say như đắm. nàng tựa nhẹ vào lòng hắn. tựa đầu vào vai hắn. dùng ánh mắt mơ mộng như thu thủy của mình nhìn hắn. Đôi môi mọng đỏ hơi mấp mấy, như khát khao, như hơi thở. Lý Khánh An từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên tai nàng, lên má nàng, cuối cùng là làn môi e ấp. Irony đã say ngà. nàng dang tay ôm lấy cổ hắn. và hôn trả nhiệt tình. Hai người họ cùng đắm chìm trong tình ý nồng say, vừa hưởng thụ làng mạn sắc nước sắc trời. Lý Khánh An đã thò tay vào áo nàng. Irony khẽ rên. ngực nàng phập phồng quyết liệt, và không quên nhiệt tình khiêu khích hắn. cặp mắt xanh biếc của nàng đầy cổ động táo bạo quyến rũ hắn.

"Yêu ta!" Nàng khe khẽ nói với Lý Khánh An.

Lý Khánh An bế nàng lên. dùng răng cởi áo cho nàng. Hắn nhanh chân đưa nàng vào trong phòng nghỉ trong khoang. Bọn họ lột hết tất cả các rào cản trên người mình, ôm chầm nhau, đủ các tư thế. dùng từng li thân thể mình để đi cảm thụ tình ái cuồng say của đối phương. Họ hòa làm một. tính hoang dã trong hai người đều bỗng chốc bị khơi dậy. Họ yêu nhau hết lần này lại lần khác, vừa hoang dã lại vừa cuồng dại. Xuân tình xử nữ của Irony bùng phát, khoái cảm nhục dục này tràn ngập người nàng. khiến nàng không kiềm chế được chỉ muốn gào thét thật to. Nàng cắn vào vai Lý Khánh An. Lần này, nàng phảng phất từ một con thiên nga biến thành một con sư tử cái. trên giường, trên ghế, trên sàn. dưới ánh dương, nơi nào cũng để lại dấu tích cuộc ái ân cuồng dại của hai người...

Mãi đến nửa canh giờ sao, cơn mưa ái ân nam nữ này cuối cùng cũng tạm lắng trong khoang tàu. Lý Khánh An đã mệt nhoài, giờ ngay cả bản thân được bao nhiêu độ xuân hắn cũng chả còn nhớ nổi. Hai ngày nay, bao bực nhọc đè nén trong lòng cuối cùng cũng được trút sạch.

Hắn ngẩng mặt nhìn lên trần, mặt cho thân thể trải thành hình chữ đại nằm lì trên giường, và đương nhiên không quên ôm Irony vào lòng, chốc chốc lại giơ tay lưu luyến vuốt ve làn da trắng như tuyết quyến rũ của nàng. So với các mỹ nhân đông phương, da của nàng căng mịn hơn nhiều, thân thể nàng như có một sức hấp dẫn ma quỷ. Hơn nữa. nàng lại là một mỹ nhân nhiệt tình tràn trề, và táo bạo hơn. đưa hắn đi đến sự hưởng thụ tột đỉnh.

Irony lúc này nũng nịu như con mèo Ba Tư co mình trong lòng hắn. thỉnh thoảng nàng lại ngẩng đầu lên hôn lên môi hắn. lên làn da hắn. Ngày hôm nay, lần đầu tiên nàng được nếm vị trái cấm. nếm tình ái nam nữ. cái khoái cảm như có thể hòa tan lòng người này khiến nàng khắc cốt ghi xương. Bây giờ nàng thật sự không muốn rời xa người đàn ông này dù chỉ một khắc một giây.

"Nàng là lần đầu tiên ư?"

Ánh mắt Lý Khánh An không khỏi nhìn vào đốm đốm hoa đỏ đang nở rộ trên nệm. Trong lòng hắn kinh ngạc vô cùng. người Byzantium hình như đều đắm chìm trong dục nhục, đó là một thành phố của sự xa xỉ thác loạn, nhưng tình hình trước mắt lại khiến hắn có phần không dám tin. Một mỹ nhân người Tây Dương xinh đẹp như thế mà lại là một trinh nữ.

Irony chậm rãi cười nói."Ngươi không biết được rằng; thân thể của ta là tài sản đắt giá nhất của Byzantium ư? Ta có thể đổi lấy một quốc gia về cho phụ thân. Một báu vật như thế thì ta làm sao có thể dễ dàng trao cho người khác?"

"Vậy vì sao lại là ta?"

Nàng ngồi dậy cầm chiếc lược vẫn đặt trên đầu giường lên. bắt đầu từ từ chải từng lọn tóc dài vàng óng ả như nàng tiên cá của mình. Nàng nhìn Lý Khánh An cười nói: "Vì ta muốn kết thân với An Tây."

"Ý của nàng là. nàng muốn gả cho ta?" Lý Khánh An cười nói.

Irony cũng cười cười."Bây giờ đúng là ta đang rất muốn gả cho ngươi, nhưng sau khi mặc quần áo vào, có lẽ ta sẽ không muốn nữa!"

Lý Khánh An cũng ngồi dậy ôm chầm thân thể ngọc ngà trắng như tuyết của nàng vào lòng, hắn thủ thỉ: "Vừa rồi cũng là đàm phán của chúng ta ư? Chúng ta đã phối hợp rất ăn ý, có phải nó cũng như lời tiên đoán rằng hợp tác quân sự của chúng ta cũng ăn ý như thế?"

"ngươi không muốn cưới ta ư? Không muốn để ta làm vợ của ngươi ư?" Nàng nửa đùa nửa thật nhìn chằm chằm hắn cười hỏi.

Lý Khánh An cười nói: "Một nữ nhân xinh đẹp như thế, ta tất nhiên muốn chiếm làm của riêng, nhưng cũng như nàng đã nói, nàng là báu vật quý giá nhất của đế quốc Byzantium. liệu phụ thân nàng có nỡ để giao nàng cho ta không? Dù người có nỡ đi chăng nữa. thì theo lễ thường của người Đông Phương bọn ta. à. mà hình như phương Tây cũng thế, phụ thân nàng sẽ phải chuẩn bị của hồi môn cho nàng, vậy người sẽ chuẩn bị của hồi môn gì cho nàng? Đất đai hay tài phú?"

"Ngươi biết phụ thân ta đã gả ta cho hoàng tử nước Mark đã cho của hồi môn gì không? Đó là đảo Cyprus. đương nhiên, đảo Cyprus vẫn trong tay người Ả Rập, nhưng chỉ cần nước Mark xuất binh đoạt về nó. Nếu ta lấy ngươi, ta nghĩ chắc sẽ là Armenia. chỉ tiếc là Armenia vẫn trong tay người Ả Rập, cũng cần các ngươi xuất binh để đoạt lại nó về."

"Phụ thân của nàng quả thật biết tính toán! chỉ tiếc là ta sẽ không đi đánh Armenia, càng không đi đánh Cyprus. ta chỉ đi đánh Khurasan. Vậy công chú điện hạ cứ làm tình nhân của ta. để giữa chúng ta không có giao dịch lợi ích. để giữa chúng ta chỉ có tình yêu nam nữ."

"Ta đoán trên thế gian này không người đàn ông nào dám cưới ta. ai muốn cưới ta cũng phải trả một giá quá đắt."

Irony lại không giải thích ý nghĩa câu nói này, nàng nhanh chóng mặc áo quần vào, kéo cửa khoang và đi ra ngoài. Làn gió biển mát lạnh bỗng chốc ập đến thổi tung đu đưa đùa khẽ với làn tóc bồng bềnh của nàng. nàng bỗng nhiên quay đầu lại nhoẻn nụ cười duyên dáng với hắn: "Dù là làm thê tử của ngươi. hay làm tình nhân của ngươi cũng sẽ đều không ảnh hưởng đến hợp tác quân sự của chúng ta; và cũng sẽ không ảnh hưởng đến ân ái của chúng ta. Ta sẽ đi thỉnh cầu với phụ thân, xin người cho phép ta có thể đến nước đất phương Đông xa xôi này sinh sống."

Lúc này, tiếng chuông du dương trên mũi tàu vang lên. đấy là thông báo cho tàu sắp cập bến.

Lúc chiều. Lý Khánh An cùng Irony đã đến Đống Thành, đó là một tiểu thành phụ thuộc của Toái Hiệp, trước mắt đã có hơn ba ngàn hộ dân di cư đến nơi này. Đồng thời, nơi đây cũng là cứ điểm huấn luyện cung nỏ của tân binh An Tây. Bắt đầu từ năm ngoái, mỗi một tân binh An Tây quân đều phải bắt đầu tiếp nhận tập huấn cung nỏ. Bọn họ được chia theo đợt đến đây, thời gian tập huấn là ba tháng, phải trải qua kỳ tập huấn kỳ cực tàn khốc.

Thuyền cập bến hồ, bọn Lý Khánh An lại đổi thành cưỡi ngựa đến Đống Thành. Đống Thành cách bến hồ chỉ chừng chục dặm đường, không bao lâu họ đã đến doanh trại. Lúc này bọn binh sĩ đều đã chuẩn bị xong. Ba ngàn binh sĩ sắp hoàn thành đợt tập huấn sẽ diễn tập uy lực trận tiễn nỏ.

Khi chỉ còn cách doanh trại một dặm. Lưu Trí Viễn của luyện đoàn Đống Thành đã ra nghênh đón. Lưu Chí Viễn cũng là một lão binh của Giang Đô đoàn luyện doanh năm xưa. là người Giang Ninh, và cũng là một trong số những người may mắn còn sống sót sau trận chiến thành Thạch Bảo. Năm xưa hắn chỉ là một tiểu binh, giờ đã được thăng chức trung lang tướng nhờ chiến công tích lũy. Hắn huấn luyện binh sĩ rất ư nghiêm khắc, thiết diện vô tư được mệnh danh là Lưu Diêm La trong doanh.

thân hình hắn vạm vỡ, thân bận mình quang khải giáp lại càng uy phong lẫm liệt, hắn bước nhanh lên phía trước khom người thi lễ: "Mạc tướng Lưu Chí Vân tham kiến đại tướng quân!"

"Lưu tướng quân miễn lễ. tất cả đã chuẩn bị xong cả rồi chứ?"

"hồi bẩm đại tướng quân, tất cả đều đã vào chuẩn, có thể bắt đầu bất kỳ lúc nào!"

"Được!" Lý Khánh An gật gật đầu. xong quay sang nhìn Irony vừa thay áo giáp quân Đường nói: "Công chúa điện hạ. xin xuống ngựa cùng ta đi vào doanh!"

Dáng Irony rất cao, sau khi thay bộ giáp quân Đường nghiễm nhiên như một tướng lĩnh Đại Đường anh vũ. Lý Khánh An còn đặc biệt tặng nàng một cây cung phức hợp tinh tế, nó chỉ nặng mỗi ba cân. rất thích hợp cho nàng sử dụng. Đây cũng là một trong số các cây bảo cung mà Lý Khánh An yêu nhất, toàn thân cung một màu đỏ. Vì nó hơi nhỏ, sức bắn cũng hơi yếu nên vẫn bị nó treo trong xe ngựa để làm trang sức. Bây giờ hắn đem tặng Irony. để làm vật chứng cho quan hệ đặc biệt giữa hai người họ.

Irony rất thích cây cung quý này, nàng cầm nó rất thuận tay, và sức bắn tốt. khiến cung thuật của nàng lại được tiến bộ thêm một bậc. Vì thế, khi vừa được tặng, nàng đã lập tức dùng nó thay thế cây cung cũ thường dùng của mình.

Nàng theo sau Lý Khánh An. tay cầm cung tiễn, lưng đeo bình đựng tiễn. Mái tóc dài óng ả của nàng lúc này cũng được cột lại. trông nàng lại càng có vẻ của một anh tư đầy sức sống. Nàng đi theo Lý Khánh An vào trong doanh, và đi lên một bục huấn luyện. Nơi đây là bục chỉ huy huấn luyện của quan nỏ. Dưới bục là một bãi luyện tập rộng lớn những năm trăm mẫu.

Lúc này, dưới bục ba ngàn tân binh sắp hoàn tất đợt huấn luyện đã xếp thành hàng ngang. Đợt tập huấn trước của họ là tiếp nhận huấn luyện kỵ thuật. Và bài tập huấn tiếp theo nữa sẽ đến Hạ Lạp thành tiếp nhận tập huấn đao pháp và thương pháp, từ trong số đó sẽ chọn ra những người ưu tú nhất tham gia vào tập huấn Mạch đao. Cuối cùng là tập huấn dàn trận. Thời gian huấn luyện của tân binh tổng cộng là một năm. bao gồm kỵ, xạ. đấu vật tay không, bố trận. Thời gian gấp rút. nhưng yêu cầu lại cực nghiêm khắc, nhưng chỉ có như thế mới có thể tập được những đội quân tinh duệ nhất.

Ba ngàn binh nỏ đã vào chỗ, trong tay mỗi người đều cầm một cây nỏ quân dụng, đằng sau lưng là một bình đựng tiễn, một ngàn năm trăm người trong đó sẽ dùng nỏ tay, và một ngàn năm trăm người còn lại dùng nỏ chân. cứ năm trăm người xếp thành một dàn. tiến hành bắn ba đợt liên tục.

"Bắt đầu!"Lý Khánh An trầm giọng hạ lệnh.

Cờ đỏ phấp phới, tiếng trống bắt đầu rầm vang."Đừng! Đùng! Đùng!"

nỏ trận của ba ngàn người bắt đầu phát động, khoảng cách giữa các binh sĩ dần giãn ra để đủ không gian để lập thế bắn nỏ. Vì nỏ chân phải dùng chân để chân đạp để kéo huyền, nên khoảng cách giữa các binh sĩ sẽ lớn hơn.

Lúc này tại khoảng cách cách đo năm trăm bước bỗng xuất hiện một bầy cừu. có khoảng ngàn con. chúng đang bị lùa về phía các tay nỏ thủ, vừa đi được vào tầm ngắm hai trăm bước, binh sĩ đuổi cừu kia lập tức trách ra. rất hiểu nhiên, bầy cừu này chính là công cụ dùng để diễn tập.

Lý Khánh An không khỏi lén liếc sang Irony, hắn thấy rõ sắc mặt nàng dần trở nên hứng thú. nàng hoàn toàn không chút xót xa hoặc không nhẫn tâm của những người phụ nữ khác khi nhìn thấy bầy cừu bị đồ sát. ngược lại. trong cặp mắt xanh biếc của nàng đang bừng lên ngọn lửa khát khao máu tươi, phảng phất đang khát vọng chờ đợi bầy cừu bị giết.

Trong lòng Lý Khánh An thầm cảnh giác. Trên thực tế, hắn căn bản không hiểu gì về người phụ nữ này, cùng lắm chỉ là chìm đắm trong mỹ sắc của nàng. Sau khi chiếm đoạt được thân thể nàng, dục vọng đã thỏa. lý trí của hắn cũng dần quay lại. Thành thật mà nói, việc liên hôn với Byzantium có thể sẽ mang lại một số lợi ích chiến lược nhất định, nhưng như thế cũng sẽ làm tổn hại đến nỗ lực vào làm chủ Trung Nguyên của hắn. hơn nữa người phụ nữ này không phải bậc nữ nhi yếu ớt chỉ biết chăm sóc chồng con. Ngược lại. nàng quá mạnh mẽ, là một người phụ nữ có tham vọng chinh phục mãnh liệt. Nếu nàng trở thành một trong các nữ chủ nhân của An Tây, nàng chắc chắn sẽ không thể an phận trong hậu cung. mà ngược lại nàng sẽ đòi hỏi nhiều lợi ích hơn nữa từ An Tây cho Byzantium. Nghĩ thông điểm này, hắn không khỏi thầm thấy thật may mắn cho mình, may mà hắn không nhận lời cưới nàng làm vợ, chỉ để nàng trở thành người tình của mình. (* tên này khôn thiệt!)

Lúc này, tiếng trống càng lúc càng gấp, một ngàn năm trăm binh sĩ dùng nỏ chân hô khẽ một tiếng, năm trăm binh sĩ dàn đầu tiêng bắt đầu kéo cỏ."Crắc!", tiếng động cợ nỏ vừa vang lên. năm trăm cây nỏ tiễn cùng đồ ập về phía đàn cừu. Vừa bắn xong, bọn họ lại lập tức đạp nỏ lên huyền. Cùng lúc này, nỏ tiễn dàn thứ hai cũng được phóng ra. và tiếp liền sau đó là nỏ tiễn dàn thứ ba. Một ngàn năm trăm cây nỏ tiễn như đàn ong dày đặc vù vù bay trên không trung. chỉ trong tích tắc đã phong đến chỗ bầy cừu. Bầy cừu đứng cách đấy một trăm tám mươi bước, chỉ một chốc đã thét lên tiếng kêu thảm khốc. Đợt tiễn đầu tiên bắn xong, cả ngàn con cừu phần lớn đều bị cắm chặt dưới đất. chết tươi, máu me chảy đầy một vùng, chỉ còn vài chục con ngơ ngác đứng bất động tại chỗ.

"Tuyệt quá!"

Irony không khỏi vỗ tay tán thưởng, uy lực hùng hậu của thế trận tiễn cung nỏ khiến nàng không kiềm nổi kích động. Bầy cừu trước mặt nàng bỗng chốc như hóa thành các kỵ binh Ả Rập. Đây chính là vũ khí mà Byzantium cần. có loại cung nỏ này, bọn họ sẽ có thể hoành hành Armenia.

Nàng không kiềm nổi quay sang nhìn Lý Khánh An thỉnh cầu: "Lý đại tướng quân, xin hãy để ta được phép đưa một trăm binh sĩ về nước, ta sẽ để họ được diễn tập trước mặt phụ thân ta. để người được tận mắt nhìn thấy thực lực của quân Đường. Ta tin rằng người nhất định sẽ đồng ý hợp tác cùng quân Đường."

Crypto.com Exchange

Hồi (1-612)


<