Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Tống thì hành - Hồi 271

Tống thì hành
Trọn bộ 301 hồi
Hồi 271: Tình cờ gặp mặt
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-301)

- Ngày mai ta giới thiệu với Tiểu Ca vài bằng hữu, cũng là nhân vật ở phủ Khai Phong.

Tuy nói không là danh môn vọng tộc, cũng không phải là chi sĩ uyên bác, nhưng hàng năm lăn lộn trong phố xá cũng không coi là quá kém.

Ngày sau Tiểu Ca gặp chuyện, nếu không tiện ra mặt thì có thể giao cho bọn họ.

Triệu Kham cái hiểu cái không, tuy nhiên xuất phát từ sự tín nhiệm đối với Ngọc Doãn liền không chút do dự đáp ứng.

Người Ngọc Doãn muốn giới thiệu, đó là Lý Bảo.

Dùng lời Trần Quy nói, từ lúc Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát quay về kinh đô, phủ Khai Phong chắc chắn là gió nổi mây phun, mạch nước ngầm kích động. Mà nay đối thủ của Lý Bảo lai lịch như nào còn chưa rõ, nhưng nghĩ chắc cũng là kẻ có bản lĩnh. Nếu không cấp cho Lý Bảo một bối cảnh, sớm muộn gì cũng sẽ bị đối thủ xử lý. Nếu cứ như vậy, tai mắt mà Ngọc Doãn khổ tâm gây dựng nên sẽ trở thành của người khác.

Ngọc Doãn đương nhiên không thể ngồi không không lo.

- Tiểu Ất, ngày mai đến đâu gặp?

Ngọc Doãn ngẫm nghĩ một chút, cười nói:

- Tiểu ca nghĩ xem Lầu Sư tử được không...

Vào đêm hôm sau, Dương Kim Liên mang theo Ngọc Như đi nghỉ sớm.

Ngọc Doãn không có việc gì liền xem sách chốc lát, cũng chuẩn bị nghỉ ngơi.

Nào ngờ lại bị Yến Nô giữ chặt lại:

- Tiểu Ất ca, lại gặp phiền toái ư?

- Ồ?

- Đừng gạt nô, hôm nay nô nghe huynh và Tiểu ca nói chuyện với nhau, nói ngày mai sẽ đi Lầu Sư tử, thì nô biết là có chuyện rồi.

Ngọc Doãn cả kinh, hỏi vội:

- Sao Yến Nô lại nói vậy?

- Tiểu Ất ca còn muốn lừa gạt nô. Huynh luôn không có thiện cảm với Lầu Sư tử, mấy năm trước từng thề, cuộc đời này sẽ không đặt chân nửa bước đến Lầu Sư tử, tại sao hôm nay lại chủ động muốn đi Lầu Sư tử tụ hội? Hơn nữa, Lầu Sư tử kia cách nhà khá xa, nếu Tiểu Ất ca muốn tụ tập, có thể chọn Phan lầu hoặc là cửa hàng chính Cao Dương. Hoặc là có thể đi lầu Phong Nhạc, đang êm đẹp sao lại chọn lầu Sư Tử? Nếu không có việc, Tiểu Ất ca tuyệt đối không thể làm chuyện như thế được. Chẳng phải là có phiền toái sao?

Yến Nô nói rất nghiêm trang, lại làm cho Ngọc Doãn hít sâu một hơi.

Có chuyện như này sao?

Ngọc Doãn đã dung hợp tất cả trí nhớ, nhưng lại không nhớ có một chuyện như vậy.

Nghĩ đến, chắc là đoạn trí nhớ đó của Ngọc Doãn lúc chết đi quá nhỏ không đáng kể, nên Ngọc Doãn không có chút ấn tượng nào.

Hắn nhìn Yến Nô, sau một lúc lâu cười khổ một tiếng.

- Cửu Nhi tỷ thật có lòng vì ta.

Hắn cũng không thể nói cho Yến Nô rằng hắn đã quên hẳn chuyện này.

Trên thực tế, quá khứ trong hai năm này, hắn từng nhiều lần đi ngang qua lầu Sư Tử, nhưng không đặt nửa bước chân tới đó, phải chăng đó cũng xuất phát từ mâu thuẫn trong tâm? Ngọc Doãn cũng không rõ nữa. Nhưng nghe Yến Nô vừa nói. Ngọc Doãn liền biết, giữa lầu Sư Tử và hắn không chừng có một câu chuyện mà không muốn ai biết.

Đây thật sự là phiền toái!

- Có phải là Tiểu Ất ca không muốn cho nô biết?

Yến Nô hạ giọng nói:

- Nô tự biết mình không có bản lĩnh gì, nhưng lòng vẫn hy vọng có thể giúp được Tiểu Ất ca.

Những thứ khác không nói, nếu là đánh đánh giết giết, nô tự nhận mình không kém hơn Tiểu Ất ca. Tiểu Ất ca, nô là thê tử của huynh, nhưng không muốn gạt huynh. Lần trước huynh đi Trần Kiều, nô đã biết không đơn giản, cũng không dám hỏi, nào ngờ...

Yến Nô nói chuyện, mắt đỏ hoe.

Lòng Ngọc Doãn không khỏi mềm nhũn, nhẹ nhàng ôm Yến Nô vào lòng.

Hắn do dự thật lâu sau, hạ giọng nói:

- Ngày mai đi lầu Sư Tử, xác thực là có một số việc.

- Ừ?

- Chỉ là hiện tại ta không thể nói với muội, đợi ngày mai từ lầu Sư Tử trở về, sẽ nói tỉ mỉ với Cửu Nhi tỷ. Nếu cần giúp, ta quả quyết sẽ không khách khí. Cửu Nhi tỷ không cần phải nghĩ ngợi lung tung, ngày mai cứ ở trong nhà, đợi ta về rồi nói sau.

Ngọc Doãn đã nói đến vậy rồi, Yến Nô cũng không hỏi nữa.

Một đêm này vô sự, sáng sớm hôm sau, Ngọc Doãn liền rời khỏi giường.

Cũng như ngày thường, hắn đánh bộ quyền trong hoa viên, luyện một hồi rồi đi rửa mặt ăn cơm.

Sắc trời không kém, ánh nắng tươi sáng.

Người ta nói thời tiết cuối thu sảng khoái, mà sáng nay đúng là như vậy.

Ngọc Doãn ăn cơm xong, bảo Cao Trạch Dân chạy tới thông tri Lý Bảo giữa trưa uống rượu ở lầu Sư Tử. Rồi sau đó lại đi một chuyến đến Chư Suất Phủ, thấy không có việc gì, lại ở lại chốc lát, đang định tâm sự với Trần Quy, nào biết được Trần Quy lại nói không có thời gian. Gã này và Lăng Chấn từ lúc biết nhau thì đâm đầu vào nghiên cứu chế tạo súng phun lửa. Hỏa dược phối phương trong tay Lăng Chấn chế tạo ra uy lực vượt ra hỏa dược phối phương lưu thông trên thị trường.

Cộng thêm việc ông ta chế tạo hỏa khí nhiều năm, lấy kinh nghiệm mà nói thì vượt xa Trần Quy.

Tuy nhiên, Trần Quy có lý luận cơ sở cũng rất vững chắc, Lăng Chấn lại không thể đánh đồng cùng gã.

Vốn một tiến sĩ xuất thân Trung Minh Pháp Khoa, một người xuất thân thợ thủ công, hai người căn bản không thể có tiếng nói chung, lại bởi vì hỏa dược này mà trở thành bạn tốt, ngày ngày tụ hợp với nhau, thảo luận về việc súng phun lửa.

Cấu tứ súng phun lửa của Trần Quy rất được Lăng Chấn thích thú.

Sau khi tiếp tục cải thiện phối phương hỏa dược, uy lực súng phun lửa đương nhiên tăng lên nhiều.

Nhưng do vì nghiên cứu riêng tư, nên trước súng phun lửa chế tạo thành công, quả quyết không thể gióng trống khua chiêng được.

Vì thế, Trần Quy vẽ, Lăng Chấn tạo ra.

Bộ dạng hai người như trao đổi ý tưởng, trong lúc vô tình đã tạo ra ba điểm khác súng phun lửa...

Chiếu theo ý tưởng thiết kế của Trần Quy, súng phun lửa chỉ phun bắn ngọn lửa.

Nhưng Lăng Chấn bởi vì từng chế tạo Chưởng Tâm Lôi nên có ý tưởng khác. Ông đề nghị tăng thêm đinh sắt trong ống trúc, mượn lực hỏa dược từ súng phun lửa mà bắn đinh sắt ra. Nhưng sau đó Trần Quy lại cảm thấy đinh sắt uy lực quá nhỏ, vả lại khó có thể phóng ra, vì thế liền đổi lại hỏa tiễn. Đồng thời làm ống trúc to thêm, để tăng uy lực của hỏa tiễn.

Bởi vậy, Ngọc Doãn lúc ban đầu muốn Trần Quy tạo ra súng phun lửa ngay lập tức, vẫn chậm chạp không thể bàn giao công trình.

Ngọc Doãn sau khi nghe Trần Quy và Lăng Chấn thiết kế xong, lập tức cả kinh: Đây chẳng phải là hình thức ban đầu của hỏa tiễn đời sau sao?

Kiếp trước Ngọc Doãn từng ở nhà bảo tàng quân sự thấy nhị hổ truy dương tiễn đời Minh khai quật được.

Phóng ra nguyên lý này, không ngờ súng phun lửa do Trần Quy, Lăng Chấn thiết kế ra dù cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Ngọc Doãn không khỏi tâm động. Bởi vậy mà không quấy rầy Trần Quy nữa.

Ra khỏi Chư Suất Phủ, thấy thời gian không còn sớm, liền thản nhiên vào lầu Sư Tử.

Lầu Sư tử này cũng là một trong bảy mươi hai cửa hàng chính ở phủ Khai Phong, tọa lạc ở Giao Xoa Khẩu đường cái Liền Kiều và đường cái Quốc Kiều Thái Bình Hưng.

Thiết kế có phần khá giống với lầu Phong Nhạc, cũng là một khách điếm cổ trăm năm.

Chỉ có điều, trước đây Phàn lâu và Phan lầu thanh thế quá lớn, cho nên lầu Sư Tử hoàn toàn không thể đánh đồng với hai tòa tửu lầu đó.

Tuy nhiên trong lầu tửu rượu và thức ăn lại vô cùng tốt, đặc biệt bọn họ chế tác bánh bao hấp, được xưng là Khai Phong nhất tuyệt.

Mấy năm trước, Ngọc Doãn từng bởi vì mang theo một đám lưu manh gây rối bên ngoài lầu Sư Tử, kết quả bị chưởng quầy lầu Sư Tử báo quan bắt vào đại lao phủ Khai Phong, một phen nhục nhã. Cũng chính nguyên nhân này, Ngọc Doãn mới thề sẽ không đặt chân lầu Sư Tử nửa bước.

Một mặt là bởi vì bị nhục nhã, về phương diện khác cũng có chút sợ hãi đối với lầu Sư Tử.

Chỉ có điều đối với Ngọc Doãn hiện nay mà nói, hết thảy đều đã như mây khói thoáng qua.

*****

Khi hắn đi vào lầu Sư Tử, tiểu nhị trong điếm nhìn thấy hắn thì không ngừng đón tiếp, bộ dạng nịnh nọt.

Dù sao Ngọc Doãn đã không là Ngọc Doãn năm đó nữa, không nói đến chức vị của hắn, chỉ nói đến một tay cầm kỹ kia cũng đủ lầu Sư Tử nhìn với cặp mắt khác xưa. Đừng nhìn Ngọc Doãn hiện tại không hề sáng tác thêm tác phẩm mới, nhưng những khúc phổ trước đây của hắn vẫn được lưu truyền rộng rãi.

Tại Đại hội thi chọn Hoa khôi năm Tuyên Hòa thứ sáu, Từ Bà Tích dựa vào khúc phổ "Mẫu đơn đình" do Ngọc Doãn sáng tác mà đoạt giải nhất.

Từ đó về sau, danh vọng của Ngọc Doãn ở trong Câu lan ngõa xá (nơi hát múa giải trí) càng ngày càng dâng cao. Lại trải qua trận chiến bao vây Khai Phong, sau đó là hai trận chiến Triêu Dương môn và Trần Kiều, trên Tuần san Thời đại Đại Tống chủ yếu nhắc đến công tích vĩ đại của Thái tử Triệu Kham, nhưng cái tên Ngọc Doãn vẫn không chỉ một lần được nhắc tới, càng trở thành một trong những nhân vật chính được nhắc đến trong các câu chuyện của Sử tiên sinh tại các trà lâu trong thành.

Nhân vật như vậy, lầu Sư tử đương nhiên không dám chậm trễ đón tiếp Ngọc Doãn.

Ngọc Doãn không trải qua những chuyện năm đó cho nên cũng không có quá nhiều oán niệm đối với lầu Sư Tử. Nếu người ta đã hạ thái độ, hắn cũng sẽ không đi tìm lầu Sư Tử để gây phiền toái. Hơn nữa, hôm nay hắn tới là vì có nhiệm vụ quan trọng.

Chọn một nhã gian yên tĩnh, Ngọc Doãn ngồi ở cửa sổ, có thể nhìn được phong cảnh sông Biện.

Vị trí bên cửa sổ có thể nhìn rõ cảnh sắc đường cái Biện Hà và đường cái Thái Bình Hưng quốc.

Ngọc Doãn quan sát thật lâu sau, trong lúc đó giật mình.

Hắn đại khái đã có một kế hoạch, chỉ dựa vào một mình hắn, sợ cũng không thể thành công.

Ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, Ngọc Doãn đang nghĩ ngợi, lại chợt nghe ngoài cửa có người nói:

- Đây chẳng phải là Ngọc Tiểu Ất, Ngọc Lang Quân đó sao?

Ngọc Doãn ngẩn ra, vội nhìn ra ngoài.

Liền thấy ngoài cửa có một người đàn ông mặt trắng, nhìn khá quen mặt.

- Xin hỏi...

- Đúng là Ngọc Lang Quân, chúng ta mới vừa rồi còn tưởng rằng nhận lầm người.

Ta là Khang Lý, Trung thu hai năm trước từng gặp Ngọc Lang Quân, lại không biết Ngọc Lang Quân còn nhớ không?

Khang Lý?

Ngọc Doãn hơi sửng sốt, đột nhiên nhớ lại.

- Ngươi chẳng phải...

Khang Lý kia vội cười hì hì xua tay:

- Hóa ra Ngọc Lang Quân còn nhớ chúng ta, cũng là vinh hạnh của chúng ta.

- Khang lão công cũng tới uống rượu sao?

- Lang quân nói gì vậy, chúng ta chỉ là nô tài, nào có nhiều thời gian rỗi như vậy.

Chủ nhân của chúng ta lúc nãy thấy Ngọc lang quân đến, cho nên bảo chúng ta mời Ngọc Lang Quân đến uống chén rượu. Lang quân cũng biết, chủ nhân chúng ta không tiện xuất đầu lộ diện.

Chủ nhân Khang Lý là ai?

Chính là con gái của Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát, muội muội của Triệu Hoàn, có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Hoàng thất, là Mậu Đức Đế Cơ Triệu Phúc Kim.

Lại nói tiếp, Ngọc Doãn và Triệu Phúc Kim có lẽ đã lâu không gặp.

Từ sau trận chiến Khai Phong, Triệu Phúc Kim liền ru rú trong nhà, rất ít xuất hiện trước người khác.

Mà Ngọc Doãn cũng không có khả năng tiếp xúc nhiều với Triệu Phúc Kim, tuy nhiên ở sâu trong nội tâm, hắn vẫn nhớ vị Nhu Phúc Đế Cơ trong lịch sử này có vận mệnh giống khặc Mậu Đức Đế Cơ.

Mậu Đức Đế Cơ gần đây không khỏe, Ngọc Doãn cũng nghe được phong thanh.

Nguyên nhân gây ra, đó là Thái Điều, phu quân của Mậu Đức Đế Cơ gây ra tai họa. Triệu Hoàn không ưa Thái Kinh, thậm chí còn dùng từ căm ghét để hình dung. Nhưng hiện giờ Thái Kinh đã bị chết, theo lý mà nói, Triệu Hoàn cũng không cần thiết gây khó dễ cho Thái Điều.

Nhưng vấn đề lại xuất ra từ trên người Triệu Kham.

Trận chiến Trần Kiều, Triệu Kham vụng trộm theo thân quân Thái tử ra khỏi thành, làm Triệu Hoàn lo lắng.

Dưới sự giận dữ, Triệu Hoàn hạ chỉ bắt Bạch Thì Trung, Phạm Tông Doãn, bởi vốn cho là Thái Tử mất tích có liên quan đến hai người này.

Sự thật chứng minh, hai người này là trong sạch.

Nhưng bởi vì này án là Chu Quế Nạp chủ trì, phát hiện ra việc đám người Bạch Thì Trung nhận hối lộ, cấu kết người Nữ Chân.

Triệu Hoàn thấy rõ vấn đề ở phương diện này, Chu Quế Nạp lại không nói rõ.

Nhưng người ngoài cũng không rõ sự kỳ quái trong chuyện này. Thái Điều liền liên hiệp nhóm Bách đài Ngự Sử, tại triều hội buộc tội Chu Quế Nạp. Thái Điều vốn cũng không liên quan với chuyện này, nhưng bởi vì hai người Bạch Thì Trung, Phạm Tông Doãn là môn hạ của Thái Kinh, thế cho nên Thái Điều đơn thuần nghĩ Triệu Hoàn đây là muốn xuống tay với Thái gia, cho nên mới làm ra phản ứng kịch liệt như thế.

Khi Triệu Hoàn đang lo lắng an nguy của Triệu Kham, mặc dù không lòng dạ nào truy cứu, nhưng bị Thái Điều bức như thế, liền giận tím mặt.

Trẫm sau khi đăng cơ, toàn lực kháng Kim.

Thái Điều ngươi chịu ân quốc gia, không suy nghĩ ra sức vì nước, ngược lại còn bỏ chạy theo Thái Thượng Hoàng về Kim Lăng, tổ kiến một triều đình nhỏ.

Trẫm không gây khó với Thái gia các ngươi thì thôi, Thái Điều ngươi còn dám nhảy ra sinh sự?

Triệu Hoàn dưới sự giận dữ, liền nhốt đánh Thái Điều vào thiên lao.

Khi Quan gia không tích cực, nói cái gì cũng được, khi nào Quan gia nghiêm túc, sao Thái Điều không hiểu chuyện mà gây vào? Dù là sau đó được chủ trảo Triệu Cấu bắt Bạch Thì Trung âm thầm bảo hộ, nhưng Thái Điều vẫn bị tra ra không ít vấn đề. Thử nghĩ, bản thân y là con cháu quan lại, trước đây Thái Kinh ở trong triều có thể nói quyền thế ngút trời, vậy thì mông Thái Điều sao có thể thật sự sạch sẽ được?

Triệu Hoàn cũng nóng tính, sau khi tra ra liền muốn trị tội Thái Điều.

Quan hệ giữa Mậu Đức Đế Cơ và Thái Điều cũng không tốt lắm, nhưng dù là cũng là phu thê, sao có thể trơ mắt nhìn Thái Điều chịu tội?

Vì thế, Triệu Phúc Kim liền vào cung khẩn cầu Triệu Hoàn buông tha Thái Điều, Triệu Hoàn đang nóng giận, đương nhiên sẽ không đáp ứng.

Mậu Đức Đế Cơ thấy cầu mãi vô dụng, cũng sốt ruột, trong lời nói khó tránh khỏi có mạo phạm, làm Triệu Hoàn tức giận hạ chỉ, bắt Triệu Phúc Kim đóng cửa nghiền ngẫm lỗi lầm, không được xuất cung. Lệnh cấm túc này đã hơn nửa năm rồi, nếu không phải Thái Kinh ốm chết, thì tính mạng của Thái Điều cũng khó mà bảo vệ được. Cũng chính bởi vì Thái Kinh ốm chết, Triệu Hoàn không muốn bị người ta nói minhg là đuổi tận giết tuyệt Thái gia. Cộng thêm Khai Phong đại thắng, Triệu Hoàn nóng lòng nghị hòa với nước Kim, liền không có tâm tư xử lý Thái Điều nữa

Ước chừng cuối tháng sáu, Thái Điều được phóng xuất.

Tuy nhiên tội chết có thể miễn, mang vạ không buông tha, Triệu Hoàn vẫn đánh Thái Điều mười côn, rồi sau đó bãi chức quan của Thái Điều, cách chức làm bình dân.

Thái Điều cũng là người tâm cao khí ngạo, hơn nữa sống sung sướng từ nhỏ, sao chấp nhận được điều này.

Ra tù không lâu sau, Thái Điều ốm chết.

Mậu Đức Đế Cơ cũng xui xẻo, mới từ trong cung đi ra đã trở thành quả phụ.

Ngọc Doãn tại Khai Phong đương nhiên cũng nghe nói chuyện này.

Hắn và Thái Điều không có qua lại gì, nên đối với cái chết của Thái Điều, cũng không có cảm xúc gì cả.

Chỉ có điều Mậu Đức Đế Cơ quá khổ, đã trở thành quả phụ thì thôi, còn phải giữ đạo hiếu với Thái Điều, mọi hành động đều cẩn trọng.

Ngọc Doãn thấy cách ăn mặc của Khang Lý áo xanh mũ nồi, thì hỏi:

- Công chúa lúc này thế nào?

Khang Lý thở dài:

- Chủ nhân nhà ta thời gian gần đây tâm trạng rất kém, hay tới Thái Bình Hưng Quốc Tự dâng hương.

Lúc nãy thấy Lang quân, nên bảo chúng ta tới mời. Khi gặp chủ nhân, kính xin lang quân nói chuyện cẩn thận chút. Chủ nhân hai ngày này tinh thần không tốt, khó được dịp ra ngoài giải sầu, đừng để chủ nhân không vui thêm.

Crypto.com Exchange

Hồi (1-301)


<