← Hồi 033 | Hồi 035 → |
Sau đó hắn mặc kệ Trương Liêu có phản đối hay không, liền đi nhanh về phía trước.
Dương Dung cũng đi theo sau còn đề phòng xem có người theo dõi hay không.
Trương Liêu không hiểu ra sao, tại sao có cảm giác Trương Lãng lạ lạ có chỗ nào đó không đúng.
Trương Lãng vừa đi vừa hứng thú nói với Trương Liêu:
- Văn Viễn huynh ta biết bây giờ huynh làm thủ hạ của Lữ Bố không được như ý nói thật Lữ Bố không phải là chủ nhân tốt, huynh ở chỗ hắn sẽ làm mai một nhân tài.
Trương Liêu chấn động sau đó thần sát ảm đạm rồi kinh ngạc hỏi:
- Huynh rốt cuộc là ai?
Trương Lãng tự giới thiệu mình:
- Tại hạ họ Trương tên Lãng tên chữ là Chi Thanh, đây là thê tử của tại hạ Dương Dung.
Trương Liêu suy nghĩ cả buổi cũng không nhớ rằng mình có nhận thức Trương Lãng, đành mở miệng nói:
- Hạnh ngộ hạnh ngộ.
Trương Lãng nói tiếp:
- Trương huynh không biết huynh có tính toán gì không/
Trương Liêu cười khổ nói:
- Vốn ta vẫn đang làm thủ hạ của Lữ Bố, tuy nhiên trải qua chuyện hôm nay muốn làm tiếp cũng không được, Vương Phương và Lý Mông là tâm phúc ái tướng của hắn, cũng không phải bọn họ có bản lĩnh hơn người gì mà là công phu vỗ mông ngựa quá lợi hại, bọn hắn hôm nay bị thương, nhất định sẽ ở trước mặt Lý Thúc tố khổ, mà ta ở bên cạnh cũng không tiến tới giúp đỡ, bọn họ nhất định sẽ dèm pha ta nói với Lữ Bố khi đó ta cũng không còn đất dung thân.
Trương Lãng nghe xong thì gật đầu liền nói:
- Không ngờ tại hạ lại làm liên lụy tới Trương huynh.
Trương Liêu ngắt lời Trương Lãng nghiêm nét mặt mà nói:
- Chi Thanh, huynh đừng nói những lời này, hôm nay huynh làm những chuyện đó thật làm người ta khoan khoái, Đổng Thăng dựa vào phụ thân mà tác oai tác quái chúng ta đã oán giận lâu rồi nhưng không nói gì, hôm nay huynh đã trút giận thay cho Trường An.
Trương Lãng cười hạt một tiếng sau đó nói:
- Trường An chúng ta không thể ở nữa rồi, sau này Văn Viễn huynh có tính toán gì không?
Trương Liêu nhìn qua Trương Lãng mà cười nói:
- Vốn không có ý định gì tuy nhiên hô nay gặp Trương huynh bỗng nhiên hiểu rõ một chuyện ta nên vứt bỏ quan tước lang thang giang hồ trừ ác hưng thiện.
Trương Lãng trong lòng cả kinh, vất vả lắm ta mới gặp ngươi nếu như để ngươi lưu lạc chân trời ta về sau gặp ngươi được liền vội vàng nói:
- Văn Viễn huynh nói vậy là sai rồi, với tài của huynh nếu học làm lãng tử lang thang giang hồ, thỉ uổng một thân bản lĩnh, cho dù thấy việc bất bình ra tay cứu giúp nhưng đó chỉ là một góc của giang sơn mà thôi, không đáng nhắc tới, cần phải hoành đao tung hoành sa trường, trừ hại lớn cho thiên hạ mới khiến bách tính có thể an cư lạc nghiệp.
Trương Liêu chấn động trong lòng hô to nói;
- Trương huynh cao kiến, Liêu đúng là suy nghĩ không kỹ.
Sau đó hắn nói:
- Thiên hạ to lớn không biết nên nghe theo ai?
Trương Lãng trong lòng mừng thầm rồi nói:
- Một trong thiên hạ đại hại, Đổng Trác chính là một, thứ hai các chư hầu lập binh riêng lâu ngày sẽ thành đại họa.
Trương Liêu nghe có phần gật đầu hắn nói:
- Không sai những cái này ta biết.
Lúc này ba người đã tới trước Thái phủ Trương Lãng quay đầu quan sát Dương Dung mà hỏi:
- Không có người theo dõi chứ?
Dương Dung điềm đạm cười nói:
- Không có hai người nói chuyện đi, chúng ta đi nhanh bọn chúng muốn đuổi theo cũng không kịp.
Lúc này Trương Liêu mới kinh ngạc nhìn Trương Lãng mà hỏi:
- Không biết Thái đại nhân là gì của huynh?
Trương Lãng bước vào trong đại môn Thái phủ, hướng về phía Trương Liêu mà từ từ nói:
- Ta chính là thực khách của Thái đại nhân.
Sau đó hắn kéo Trương Liêu vào trong sương phòng của mình.
Vừa mới vào cửa, tỳ nữ của Thái Văn Cơ là Tiểu Hồng đã đến mời Dương Dung đi qua.
Tiểu Hồng này Trương Lãng đã gặp qua trong sách sử, về sau cùng với Văn Cơ bị dân tộc Hung Nô bắt đi, nàng cũng khá đẹp mặc dù không bằng Thái Văn Cơ nhưng da thịt đầy đặn tư thái ưu nhã, như một đóa hoa nở rộ, kiều diễm động lòng người, đáng tiếc Trương Lãng hiện tại không có sắc ý.
Trương Lãng cùng với Trương Liêu đàm đạo không bao lâu thì Thái Ung bỗng nhiên tới thăm, điều này vượt ngoài dự liệu của Trương Lãng.
Hai người vội vàng đứng dậy định hành lễ, Thái Ung liền phất tay ý bảo bọn họ đa lễ rồi ngồi xuống.
Xem ra những ngày ngay Thái Ung gầy đi không ít, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng không biết rằng gặp chuyện gì phiền lòng, ông ngồi xuống chỉ vào Trương Liêu ở bên cạnh rồi hỏi:
- Vị này là?
Trương Liêu vội vàng đứng dậy cung kính hành lễ nói:
- Thái đại nhân tại hạ là thủ hạ của Đổng đại nhân Trương Liêu.
Thái Ung tất nhiên là chưa nghe qua tên của hắn tuy nhiên thấy Trương Liêu có phong thái trí giả thì gật đầu khen:
- Anh hùng.
Trương Liêu vội vàng khiêm nhượng.
Trương Lãng thấy Thái Ung và Trương Liêu đã giới thiệu nhau xong liền mở miệng hỏi:
- Không biết đại nhân hôm nay tìm ta có chuyện gì?
Thái Ung nhìn chằm chằm vào Trương Liêu và Trương Lãng sau đó nói:
- Chi Thanh lão phu có một số việc cần trò chuyện với cậu.
Trương Liêu là người thông minh nghe xong lời này hắn vội vàng mở miệng nói:
- Tại hạ ra ngoài một chút.
Trương Lãng mở miệng nói:
- Văn Viễn không cần ta tin huynh.
Khuôn mặt Trương Liêu hiện lên dị sắc tuy nhiên Trương Lãng kiên quyết lại thấy Thái Ung sửng sốt rồi gật nhẹ đầu thì lúc này mới ngồi xuống.
Thái Ung uống một ngụm nước trà rồi từ từ nói:
- Tiểu nữ đính hôn với Hà Đông vệ gia, công tử cũng biết?
Trên mặt của Trương Lãng hiện lên thần sắc phức tạp kỳ thật hắn cũng đoán được Thái Ung vì chuyện này mà tới cho nên gật nhẹ đầu.
Thái Ung cũng thở dài bất đắc dĩ nói:
- Lão phu không có cách nào, Vệ Trọng không biết từ đâu có được tên của yểu nữ, dùng Quách Tỷ làm mai mối, lại mượn danh nghĩa của Đổng đại nhân, không có biện pháp nào khác. Đổng đại nhân có ân với ta công tử cũng biết, tuy nhiên vạn hạnh chính là Vệ Trọng ôn hòa văn nhã nhanh nhẹn sáng tạo ngẫm lại cũng không phụ Diễm nhi.
Trương Lãng im lặng không biết nói gì cho phải.
Thái Ung nhìn vẻ mất mát của Trương Lãng mà thương cảm nói:
- Trương Lãng ta cũng biết cậu thích Văn Cơ nhưng có nhiều chuyện không phải là muốn là được.
Đây là lần đầu Trương Lãng nổi lên khát vọng quyền lực lớn lao.
Trương Lãng trầm tư cả ngày sau đó nghĩ lại mình đã có lão bà Dương Dung liền thu hồi thần sắc thất vọng mà từ từ nói:
- Thái đại nhân đã như vậy ta cũng không thể nói gì, hôm nay ta cùng với Trương Liêu tới đây cũng là để cáo biệt, đa tạ đại nhân những ngày nay có ân chiếu cố.
Thái Ung kinh ngạc hỏi:
- Không ở lại mấy ngày sao?
Trương Lãng lắc đầu đem chuyện hôm nay mình cùng với Dương Dung đánh Đổng Thăng Vương Phương Lý Mông cho Thái Ung nghe.
Thái Ung nghe xong cũng đành lắc đầu một cái:
- Ai, mấy bọn Đổng Thăng ta cũng đã sớm nghe qua, cùng với Vương Phương và Lý Mông kết giao rất sâu, ta sợ các ngươi hiện tại cũng không ra khỏi thành rồi.
Trương Lãng không tin nói.
- Không thể nào.
← Hồi 033 | Hồi 035 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác