Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Hoàng tộc - Hồi 301

Hoàng tộc
Trọn bộ 411 hồi
Hồi 301: A La thẹn thùng
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-411)

Vô Tấn ngồi ở bên cạnh nhìn qua nàng, kỳ thật hắn đối với A La cũng rất có hảo cảm, lúc ở Duy Dương huyện, Tề Phượng Vũ đối với hắn lạnh lạnh như băng, mà A La lại đối với hắn rất tốt.

- A La, đêm nay ngươi ngủ bên ngoài phòng à!

- Ân!

A La mặt đỏ lên, thấp giọng nói:

- Ta sợ công tử lại chán ghét ta.

- Không có! Ta không có chán ghét ngươi, ta chỉ không biết bồi phòng, về sau sẽ không như vậy, ngươi tận tâm mà phục thị, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

A La thẹn thùng gật đầu, nàng thấy tiểu thư đã đi ra, liền vội vàng nói:

- Tiểu thư đã đến, ta đi hầu hạ tiểu thư.

Lúc này, Phượng Vũ lên xe ngựa, Vô Tấn vội vươn tay cho nàng, đem nàng kéo lên xe ngựa, để nàng ngồi bên cạnh mình. A La cũng lên xe ngựa ngồi ở đằng sau, cửa xe đóng lại, xe ngựa khởi động chạy ra sân nhỏ, hai mươi tên thân binh chờ ở cửa lớn thúc ngựa đi theo, hộ vệ xe ngựa hướng Tề phủ mà đi.

Trong xe ngựa, Phượng Vũ rúc vào trong ngực Vô Tấn, chăm chú nắm tay của hắn, quan tâm hỏi:

- Phu quân, có mệt hay không?

Vô Tấn nhẹ nhàng ôm eo của nàng, cúi đầu hôn lên má nàng một cái, giễu cợt nói:

- Không gọi ta là Vô Tấn sao?

Phượng Vũ nhéo hắn một cái:

- Không được giễu cợt thiếp!

- Không có giễu cợt nàng mà, ta thích nàng gọi ta là phu quân.

- Ân! Vừa rồi lúc đi ra, đại tỷ bảo thiếp sửa xưng hô, thiếp cũng muốn thế, nhiều người gọi chàng là Vô Tấn như vậy, thiếp không muốn cùng bọn họ đồng dạng, đại tỷ gọi chàng là phu quân, thiếp cũng gọi chàng là phu quân.

Nói đến đây, Phượng Vũ chợt nhớ tới một chuyện, ngồi dậy cười nói:

- Phu quân, chàng còn nhớ sự tình lần trước chúng ta đi mua lá trà không?

- Nhớ! Nàng trả lại cho ta một trăm cân nhân sâm, để cho ta đủ tiền trả nợ.

- Chàng đoán thử xem, thiếp đã kiếm được bao nhiêu tiền?

Vô Tấn lười biếng mà nằm ở trên ghế dựa, dùng một khẩu khí hơi chua nói:

- Dù sao đó là tiền riêng của nàng, lợi nhuận bao nhiêu cùng ta không quan hệ.

Phượng Vũ khanh khách nở nụ cười, nàng ôm cổ Vô Tấn, làm nũng nói:

- Đừng nóng giận, chàng là phu quân của ta, tiền của ta cũng là tiền của chàng, chàng muốn bấy nhiêu, thiếp đều cho chàng.

Những lời này Vô Tấn thích nghe rồi, trong lòng của hắn cũng có hứng thú, liền ôm eo của nàng cười nói:

- Thê tử của ta là tiểu tài thần, nàng nói cho ta biết, buôn bán lời bao nhiêu?

Phượng Vũ thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài lời, con mắt Vô Tấn bỗng dưng trừng lớn: truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

- Nàng nói sao, hai mươi vạn gánh, bán lời một triệu ba trăm ngàn lượng?

- Nhỏ giọng một chút!

Phượng Vũ dùng nắm tay nhỏ đập vào đầu vai hắn một cái, nàng cũng nhịn không được cười nói:

- Thiếp biết năm nay kết băng sẽ sớm, cho nên sớm thuê thuyền lớn đem lá trà đưa vào Thùy Kinh, mà Đông Lai thương hội do ảnh hưởng từ triều đình, động tác chậm một bước, thuyền của bọn hắn bị nhốt ở Trần Lưu, ta liền cho người đem tin tức này truyền ra, nói thuyền lá trà của Đông Lai thương hội năm nay không thể đến Thùy Kinh, kết quả giá trà tăng cao, ngay cả Hồ Thương cũng đại lượng mua trà của ta. Buổi sáng ngày hôm qua, thiếp nhận được tin tức mới nhất, một gã Hồ Thương Tây Vực dùng giá sáu lượng bạc, một hơi mua xuống mười vạn gánh trà, hiện tại còn thừa mười hai vạn gánh, thiếp đã cho người vận chuyển đến Đông Thắng quận, cùng người Hồ giao dịch, thiếp chuẩn bị đem trà đổi ngựa cho phu quân.

Vô Tấn nghe nàng còn thay mình cân nhắc, trong lòng của hắn cảm động, liền gật gật đầu thở dài:

- Cưới Tô Hạm, nàng có thể thay ta quản gia, còn cưới nàng, nàng lại có thể thay ta giải quyết chuyện bên ngoài, cái này thật là phúc khí tu luyện mấy đời của ta.

Phượng Vũ hai mắt lưu động, ôm cổ của hắn, ở trong lòng ngực của hắn làm nũng nói:

- Phu quân, người ta trong nhà nhàn rỗi sẽ sợ, chàng kiếm vài việc cho thiếp làm! Được không!

Vô Tấn biết rõ ý của nàng, liền cười nói:

- Thu ngựa của nàng, là thiếu nhân tình của nàng rồi, được rồi! Nàng không được chạy khắp nơi, chỉ có thể ở trong nhà điều khiển, như vậy thì có thể, mặt khác, ta cũng muốn ăn hoa hồng!

Phượng Vũ là muốn Vô Tấn để nàng tiếp tục kinh thương, nàng đương nhiên sẽ không ra ngoài chạy, mấu chốt là phải chuẩn cho nàng làm chuyện này, nàng nghe Vô Tấn đáp ứng, lập tức mở cờ trong bụng, hôn mấy cái lên má hắn, cười dịu dàng nói:

- Thiếp sẽ không ra ngoài, thiếp sẽ điều mấy lão quản sự đắc lực từ Tề Gia tới giúp, chuyên làm sinh ý lá trà, dùng tiền vốn hai trăm vạn lượng của thiếp, lợi nhuận thiếp cùng phu quân mỗi người một nửa.

Vô Tấn cũng là xuất thân thương nhân, hắn suy nghĩ một chút nói:

- Chuyên làm sinh ý lá trà có phải quá đơn độc hay không, hơn nữa có ảnh hưởng từ thu hoạch, không bằng đầu tư thêm vào lương thực, muối cùng ngựa.

Lá trà, lương thực cùng muối, đây chính là chủ nghiệp của Bách Phú thương hội, Phượng Vũ đã minh bạch ý tứ của trượng phu:

- Phu quân có ý là, để cho thiếp cùng Bách Phú cạnh tranh?

Vô Tấn khẽ cười nói:

- Lá trà cùng lương thực là bán cho phương bắc, mà ngựa cùng muối thì ngay ở Sở Châu, những hàng hóa này chuyển về nhiều, ta có thể thành lập một thương hội, gọi là Tấn Phúc Ký thương hội, thuyền có thể lợi dụng đội thuyền dư thừa của thuỷ quân, bất quá những chuyện đó sau này hãy nói, mà bây giờ có một cơ hội rất tốt, ta hy vọng nàng thay ta làm một cuộc đại mua bán.

Phượng Vũ tinh thần chấn động:

- Là cơ hội gì?

Vô Tấn chậm rãi nói:

- Bây giờ là tháng mười một, ba tháng sang năm sẽ đánh Phượng Hoàng Hội, Hoàng đế cho ta năm tháng chuẩn bị chiến tranh, năm tháng này, ta có quyền thuyên chuyển hết thảy tài nguyên của Sở Châu, tiền, lương thực, thuyền, nhân lực, vật lực, Trương Dung cũng đáp ứng cho ta ba trăm vạn thạch muối, nàng cứ buông tay đi làm, có ta thay nàng làm chỗ dựa, nếu như không đủ tiền, ta có thể tạm thời điều cho nàng năm trăm vạn lượng thuế ngân, lợi dụng cơ hội chuẩn bị chiến tranh lần này, dùng tài kinh doanh của nàng, thay ta kiếm một số lớn.

Phượng Vũ nghe nói như vậy, nàng có thể tưởng tượng cái này là đại thủ bút bực nào, máu của nàng cũng muốn sôi trào lên. Nàng nhanh chóng sửa sang lại mạch suy nghĩ, nàng có thể lợi dụng con đường khổng lồ của Tề Gia, lương thực nàng có thể đi An Nam cùng Nhật Bổn mua, còn có lương thực của Dự Châu, còn có muối, lá trà, ngựa, ... nàng cũng biết có thể từ nơi nào mua, bán cho ai, nàng hoàn toàn có lòng tin kiếm được lợi nhuận gấp ba.

Nhưng nàng lo lắng nhất chính là nguy hiểm, nếu quả thật muốn làm, cái này rất có thể sẽ là liên quan đến cả nước, sẽ kinh động triều đình, nàng sợ triều đình can thiệp

*****

Nàng trầm tư chốc lát nói:

- Phu quân, thiếp lo lắng nhất chính là triều đình sẽ can thiệp, ở Sở Châu có phu quân làm chỗ dựa thì không sợ, nhưng ngoài Sở Châu thì sao? Hơn nữa chuyện này liên quan đến lợi ích của triều đình, nếu như Hoàng đế hạ thánh chỉ, sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề.

- Ta mới vừa nói rồi, triều đình cùng quan phủ nàng không cần lo lắng, ta có kim bài của Thái hậu, có Thái hậu thay ta là chỗ dựa, ta hiện tại lo lắng chính là làm sinh ý gì, phương pháp như thế nào, hơn nữa thời gian không nhiều lắm, ta chỉ biết trong này là một cuộc buôn bán rất lớn, về phần buôn bán như thế nào, ta không có thời gian cùng tinh lực đi lo, mà nàng là thiên tài trong lĩnh vực này, cho nên giao cho nàng là thích hợp nhất.

Phượng Vũ nghe nói có kim bài Thái hậu, sầu lo lớn nhất trong nội tâm nàng cũng tan thành mây khói, nàng lập tức trở nên mãn nguyện, trong đầu nàng hiện lên vô số mấu chốt buôn bán cùng đường đi, nàng quyết tâm làm một cuộc mua bán trước nay chưa từng có, Phượng Vũ tâm đã nhảy loạn, nàng quay đầu hướng A La nói:

- A La, đem giấy bút cho ta!

Kỳ thật Vô Tấn không chỉ muốn ở lần chuẩn bị chiến tranh này kiếm một số lớn, hắn còn muốn có thể được Tề Gia toàn lực ủng hộ, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn muốn kết hôn với Phượng Vũ. Chỉ là bọn hắn vừa mới lập gia đình, hắn còn không có ý định nói ra việc này, hắn sợ Phượng Vũ nhạy cảm, cho là mình là nhìn trúng tài lực của Tề Gia mới lấy nàng, nhưng hôm nay hồi môn, hắn nhất định sẽ cùng Tề gia nói tới sự tình viện trợ, hắn hy vọng Phượng Vũ có thể ở chuyện này trợ giúp mình.

Phượng Vũ tiếp nhận giấy bút, nàng không viết ngay, khi gần đến Tề phủ, cũng viết không được cái gì, nàng liếc qua trượng phu, thấy hắn đang trầm tư không nói, liền cười hỏi:

- Phu quân, chàng đang suy nghĩ gì vậy?

- Không có gì, ta nghĩ lúc nữa nên nói gì cùng nhạc phụ cùng mọi người.

Phượng Vũ là nữ tử cực kì thông minh, nàng lập tức đã minh bạch ý tứ của trượng phu, đợi lát nữa cùng với Tề gia đàm phán, đạt được trợ giúp của Tề gia, cái này đối với hắn phi thường trọng yếu.

Kỳ thật Vô Tấn có chút suy nghĩ nhiều, nữ nhân chính là như vậy, một khi lập gia đình, hơn nữa sau khi dâng toàn bộ thể xác và tinh thần cho trượng phu, tâm tư các nàng đều đặt ở trên người trượng phu. Phượng Vũ đối với thực lực nhà mẹ đẻ là rất tinh tường, nàng biết nhà mẹ đẻ có thể trợ giúp những gì, liền cười nói:

- Chàng không cần lo lắng, đợi lát nữa thiếp và chàng cùng một chỗ đàm phán, thiếp rất nắm chắc.

Vô Tấn thấy Phượng Vũ thay mình cân nhắc chu đáo, trong lòng của hắn đối với nàng thập phần cảm kích, liền cười, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng:

- Thật là làm cho nàng khó xử rồi.

- Phu quân!

Phượng Vũ ôm cổ trượng phu, động tình làm nũng nói:

- Một ngày phu thê, trăm năm ân ái, đã là sự tình của phu quân, sao có thể để phu quân lo toan một mình?

......

Tề gia vì Phượng Vũ hồi môn mà chuẩn bị nghênh đón long trọng, trên thực tế loại hoan nghênh này thêm long trọng là vì Tự Lương Vương Hoàng Phủ Vô Tấn đã trở thành con rể Tề gia, mà Tề gia thì rất coi trọng người con rể Vương gia này.

Trước cửa Tề phủ đã tụ tập mười mấy người, khi xe ngựa của Phượng Vũ vừa xuất hiện trong mắt bọn hắn, mọi người cùng một chỗ hô lên:

- Đến rồi! Đến rồi!

Tề Vạn Niên vuốt râu cười ha ha không ngừng, hắn có rất nhiều lời, chính là muốn hôm nay cùng Hoàng Phủ Vô Tấn hảo hảo nói chuyện.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại, Vô Tấn xuống xe ngựa trước, sau đó đưa tay vịn Phượng Vũ từ trong xe đi ra, động tác nhỏ này lại để cho tất cả mọi người của Tề Gia vui mừng mà nở nụ cười, điều này nói rõ, cặp vợ chồng này tối hôm qua động phòng rất hòa hợp mỹ mãn.

Phượng Vũ thấy cha mẹ cùng gia gia ở phía trước, liền kéo Vô Tấn đi đến, hai người cùng một chỗ quỳ xuống, Phượng Vũ nói:

- Con gái Phượng Vũ mang theo nữ tế hồi môn, xin thỉnh an tổ phụ, phụ thân!

- Nữ tế Vô Tấn, tỉnh an tổ phụ, nhạc phụ!

Tề Châu đứng trước nhất liền tranh thủ dậy bọn hắn nâng:

- Mau mau đứng lên! Đều là người trong nhà rồi, không cần khách khí như vậy.

Lúc này, cửa lớn lập tức vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc, người Tề Gia liên tục tiến lên hoan nghênh bọn họ hồi môn, Tề Châu vội vàng tách mọi người ra, đem cánh cửa Tề phủ mở ra.

Đại Ninh đối với hồi môn cũng không có quá nhiều nghi thức, coi đây chỉ là một loại biểu tượng, ý nghĩa nhà gái đã tiếp nhận con rể này, đối với nhà bình thường, nữ nhi nữ tế hồi môn sẽ xếp đặt tiệc rượu, mời thân nhân bằng hữu vui say một hồi, mà đối với đại gia tộc, ngoài mở tiệc vui vẻ ra, cha mẹ và trưởng bối nhà gái còn cùng với nữ nhi nữ tế nói chuyện, hiểu rõ bọn hắn an bài đối với sinh hoạt tương lai như thế nào, bình thường nhà mẹ đẻ sẽ trợ giúp chút ít.

Cụ thể cũng không có quá nhiều nghi lễ, tất cả các nhà chủ yếu là mở tiệc mời khách vui vẻ làm chính, nhưng vẫn có một quy củ chung, kia chính là nữ tế qua cửa, con rể qua cửa, thì chính thức được nhà gái tiếp nhận.

Ở trong rất nhiều cặp mắt nhìn chăm chú, Phượng Vũ kéo tay Vô Tấn, hai người cùng một chỗ đi qua cánh cửa Tề Gia, người ở bốn phía Tề gia cùng một chỗ hoan hô lên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

......

Trong thư phòng Tề Vạn Niên, Vô Tấn cùng Phượng Vũ ngồi xuống, trong phòng ngoại trừ Tề Vạn Niên ra, còn có con trai trưởng Tề Châu cùng con thứ tư Tề Hoàn, đây là lần thứ nhất bọn hắn dùng thân phận người một nhà nói chuyện.

Ở trong buổi nói chuyện này, chuyển đổi nhân vật là trọng yếu nhất, Vô Tấn như thế nào từ một Tự Lương Vương biến làm thành con rể Tề Gia, loại biến hóa thân phận này, quan hệ như thế nào hòa hợp, như thế nào trừ đi xấu hổ giữa bọn hắn, cái này cần một người ở giữa câu thông.

Mà Tề Phượng Vũ chính là người đó, nàng cũng biết rõ điểm này, cho nên chủ động ngồi ở bên cạnh Vô Tấn.

Tề Châu cười cười, đem sự kiện ép buộc bắt đầu nói ra:

- Sự kiện ép buộc lần này, ta đã về trễ một bước, không nghĩ tới lại đánh cho thảm liệt như vậy, Bách Phú thương hội cơ hồ bị triệt để bài trừ khỏi Đông Hải quận, ở Giang Ninh phủ, Bách Phú cùng Đông Lai cũng đồng dạng tổn thất thảm trọng, chuyện này khiến cho trong triều oanh động rất lớn, ta được tin tức, có khả năng Hộ bộ sẽ phái người đến điều tra việc này.

Tề Hoàn có chút lo lắng, hắn vội hỏi:

- Đại ca, tin tức chuẩn xác không? Ta nói là chuyện Hộ bộ muốn phái người đến điều tra chuyện này.

- Nhạc phụ, chuyện này ta cũng biết một chút.

Crypto.com Exchange

Hồi (1-411)


<