Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Hoàng tộc - Hồi 250

Hoàng tộc
Trọn bộ 411 hồi
Hồi 250: Gian lận bại lộ
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-411)

Nàng lên loan giá của mình, nhanh chóng rời khỏi Tô phủ đi về phía thành nam, Tô Hạm đỡ hoàng thái hậu lên xe ngựa, cùng người nhà vẫy vẫy tay, xe ngựa của hoàng gia khởi động, từ từ rời khỏi Tô phủ.

Nhìn xe ngựa của hoàng gia đi xa, Tô Hàn Xương khẽ thở ra một hơi:

- Không ngờ cuối cùng lại kinh động tới cả hoàng thái hậu.

Tô Tốn cũng cười khổ một tiếng:

- Bất kể là phúc hay họa thì Tô gia cũng không tránh khỏi được rồi.

Hắn quay đầu nói với thê tử:

- Ngày mai ta đoán chừng Lan Lăng quận vương cũng sẽ mang lễ nạp thái tới, bà phụ trách tiếp đãi, hôn sự này ta đã đáp ứng, cũng đừng để xảy ra chuyện bất ngờ.

Tô Tốn ngày hôm qua sau khi hồi phủ vẫn chưa được nghỉ ngơi thoải mái bây giờ cảm thấy rất mỏi mệt liền về phủ, nhưng đúng lúc này bỗng nhiên một thớt ngựa lao tới khiến mọi người giật mình quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy vài tên hoạn quan xoay người xuống ngựa tiến lên nói:

- Hoàng thượng có khẩu dụ, truyền quốc tử giám tế tửu Tô Tốn tiến cung.

Tô Tốn lắp bắp kinh hãi:

- Ta tại sao lại tiến cung?

Hoạn quan cười khổ một tiếng rồi nói:

- Đại nhân đi nhanh lên khoa cử xảy ra chuyện lớn rồi.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tô Tốn lập tức kinh hãi hỏi.

Hoạn quan trả lời:

- Khoa cử xuất hiện trường hợp làm rối loạn kỷ cương nghiêm trọng, đề thi trước đó bị tiết lộ nghe nói con của lễ bộ thị lang Quan Tịch là Quan Hiền Câu bị hiềm nghi lớn loa, hoàng thượng vô cùng tức giận.

- A!

Tô Tốn và Tô Hàn Xương đều sợ hãi ngây người.

Ba nghìn sĩ tử diễu hành khắp nơi đã truyền khắp kinh thành, Quan Tịch đối với chuyện này cũng không để tâm nhiều lắm bất kể thế nào cũng không tưởng được chuyện này lại liên quan đến lão.

hắn cũng nghe nói đám sĩ tử chủ yếu nhắm vào Lâm thị huynh đệ hai huynh đệ bọn họ cùng nhau thi đậu bọn họ vô cùng nghi vấn, có bất mãn cũng là chuyện bình thường. triều đình chỉ cần an ủi một chút, là có thể nhanh chóng dẹp được loạn.

Hắn cũng không để chuyện này ở trong lòng nữa cũng không đi hỏi thăm nhi tử, lúc này hắn quan tâm nhiều đến chuyện Thân hoàng hậu cầu hôn Tô gia sẽ có kết quả gì.

Mãi cho một lúc sau hắn nghe nói Lâm thị huynh đệ đã bị ngự sử trung thừa Trần Trực mang đi đến bây giờ vẫn chưa trở về thì trong lòng bắt đầu cảm thấy hốt hoảng, càng ngay càng lo lắng cuối cùng không chịu được đành cưỡi ngựa đi tìm Quan Hiền Câu.

Quan Hiền Câu tối hôm qua tại lễ bộ tham gia tiệc ăn mừng uống hơi nhiều hiện tại đầu như muốn nứt ra, chuyện Lâm thị huynh đệ bi bắt hắn cũng không biết, vì hắn cùng với bọn họ không ở cùng một phòng.

Nhưng bất kể thế nào Quan Hiền Câu cũng đắc chí vô cùng, hắn thi đậu tiến sĩ, ít nhất cũng nhận được một chức huyện thừa, hơn nữa có Thân Quốc Cữu âm thầm ủng hộ, nói không chừng có thể đảm nhiệm một chức huyện lệnh ở Sở châu tiền đồ bừng sáng.

Hơn nữa hắn cũng nhận được tin tức của phụ thân đó chính là Thân hoàng hậu đã tới Tô gia cầu hôn thay cho hắn, điều này khiến cho Quan Hiền Câu mừng rỡ như điên hoàng hậu ra mặt ngay cả tướng quốc cũng khó từ chối huống chi chỉ là con gái của quốc tử giám tế tửu, vốn hắn cảm thấy quyền thế của mình không sánh được bằng với Vô Tấn nhưng bây giờ có Thân hoàng hậu ra mặt Vô Tấn cũng chẳng đáng là gì.

Khó trách Thân Quốc Cữu nắm chắc nói rằng có đòn sát thủ, hóa ra là do Thân hoàng hậu xuất hiện, tin tức này khiến cho Quan Hiền Câu tràn ngập chờ mong.

- Quan công tử phụ thân công tử tới.

Quan Hiền Câu đang ở hậu viện súc miệng thì một sĩ tử ở cùng hắn tới báo cho hắn biết.

- Ta biết rồi.

Hắn liền súc miệng sạch sẽ, lấy khăn lau mặt sau đó vội vàng tiến tới một gian phòng mà đi tới, ngoại trừ mười sĩ tử tham gia kỳ thi đình thì năm mươi sĩ tử khác đều ở trong phòng.

Quan Hiền Câu từ từ đi, hắn vừa tới hành lang đã nhìn thấy phụ thân của hắn ở phía xa xa đi lại, bộ dạng có vẻ vô cùng lo lắng, chẳng lẽ là hoàng hậu cầu hôn bị chối từ sao?

- Phụ thân có tin tức không hay sao?

Quan Hiền Câu tiến lên trước hỏi.

- Ngươi đi theo ta.

Quan Tịch kéo nhi tử tới một gian phòng nhỏ ở bên cạnh, thấy cửa khóa trái rồi thì liền hỏi hắn:

- Ngươi có mang bản khác ra bên ngoài không?

Quan Hiền Câu khẽ giật mình, hắn lập tức hiểu rõ câu hỏi của phụ thân mình liền hỏi ngược lại:

- Phụ thân xảy ra chuyện gì sao?

- Khả năng đã xảy ra chuyện Lâm thị huynh đệ bị ngự sử đài mang đi, đến nay vẫn không có tin tức.

- Cái gì?

Tin tức này khiến cho Quan Hiền Câu chấn động hắn vội vàng hỏi:

- Không phải Lâm thị huynh đệ chỉ bị lễ bộ thị lang kiểm tra lý lịch sao? Tại sao lại đến ngự sử đài rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

- Aizzz, kiểm tra lý lịch chỉ là cái cớ, bọn họ rõ ràng là bị tên Trần hắc diện mang đi, nguyên nhân là có ba nghìn tên sĩ tử ở bên ngoài diễu hành chỉ trích huynh đệ bọn họ làm rối loạn kỷ cương trên triều yêu cầu triều đình nghiêm tra.

- Hóa ra là vậy.

Quan Hiền Câu cười lạnh một tiếng:

- Kỳ thật tối qua chúng ta nói chuyện phiếm cũng hoài nghi, làm sao hai huynh đệ bọn họ có thể đồng loạt thi đậu tiễn sĩ được bọn họ chỉ là hai tên cống cử sĩ bài danh thứ bảy thứ tám ở Ung kinh, chuyện này thật không hợp tình hợp lý, chúng ta hoài nghi, những thí sinh thi rớt càng hoài nghi, phụ thân chuyện này bình thường không cần phải lo lắng.

- Ta làm sao không lo lắng được? Nếu như bọn chúng thực sự gian lận thì đề thi từ đâu mà tới? Ta hỏi ngươi đồ đạc của Hoàng Hồng Nguyên đưa ngươi còn giữ không?

Quan Hiền Câu lắc đầu:

- Đã sớm thiêu hủy rồi con không giữ lại nó chỉ là...

- Chỉ là điều gì?

Quan Tịch thấy con của mình muốn nói rồi lại thôi liền lo lắng la lên;

- Ngươi nói mau đi có chuyện gì lén gạt ta?

Quan Hiền Câu thấy phụ thân nhát gan như vậy thì không cho là đúng, lão lo lắng gì, lo lắng mình sẽ cho người khác đề thì sao? Làm sao có thể được mình còn chưa ngốc tới trình độ đó, hắn cảm thấy phụ thân có lẽ đã trông gà hóa cuốc rồi.

- Phụ thân Lâm thị huynh đệ căn bản con cũng không biết, làm sao bọn chúng có quan hệ với con được, cho dù bọn hắn làm đề thi cũng không liên quan tới con phụ thân không cần lo lắng.

- Đứa nhỏ này ngươi tại sao ngay cả một chút cảnh giác cũng không có? Tên Trần hắc diện Trần Trực nổi tiếng là ngoan tâm thủ lạt nói không chừng đây là một âm mưu thái tử nhắm vào Thân Quốc Cữu, ta là lễ bộ thị lang cùng với khoa cử có chút quan hệ sẽ liên lụy tới tận ta đó, nói cho ta biết còn giấu diếm gì, hiện tại xử lý còn kịp.

*****

Quan Hiền Câu bất đắc dĩ đành phải thấp giọng nói:

- Ở trong ngân kéo tại thư phòng của con có một bản sao đề thi, ngoài ra cái gì cũng không có?

- Ngươi tại sao lại còn giữ lại vật kia?

Quan Tịch hận đến mức giậm chân, xoay người mở cửa đi liền.

Quan Hiền Câu ở phía sau hỏi theo:

- Phụ thân chuyện cầu hôn thế nào rồi, có tin tức chưa?

- Ta không biết.

Quan Tịch oán hận trả lời một tiếng, bước nhanh rời đi, Quan Hiền Câu nhìn phụ thân đi xa lắc đầu khinh thường nói:

- Cái tính cách nhát gan này bao giờ mới thay đổi được đây?

Quan Tịch lòng nóng như lửa đốt hắn lấy cớ về nhà sau đó ngồi lên xe ngựa, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi Trần Trực, người này thẩm án vô cùng hung hãn, là nanh vuốt của thái tử nếu như hắn lợi dụng chuyện này đả đả kích Thân Quốc Cữu thì người bị ảnh hưởng chính là mình.

Nếu như vu hãm còn dễ nói nhưng mà con của mình lại không sạch sẽ nếu như...

Quan Tịch không dám nghĩ tới nữa, hậu quả thật là đáng sợ hiện tại hắn cần phải trở về đem tất cả chứng cứ hủy diệt.

Quan Tịch không ngừng thúc giục xa phu quay về hắn vừa tới phường môn đã nghe thấy xa phu kêu lên:

- Lão gia, có chuyện lạ.

- Chuyện gì xảy ra?

Quan Tịch hỏi người đánh xe, hắn sợ ngây người giống như đạp vào khoảng không rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Phủ đệ của hắn lúc này chằng chịt quân sĩ vây quanh, xe ngựa dừng lại Quan Tịch nhảy xuống xe phóng như điên tới đó, hắn lần này hi vọng liệu có thể đoạt được đề mục kia của nhi tử không.

Nhưng hắn đã bị mấy tên lính bắt lại không tiến được vào phủ trong lúc hắn đang giãy dụa thì bỗng nhiên có một đám lớn binh sĩ từ trong phủ đi ra, cầm đầu là Trần Trực mặt mũi tràn đầy đắc ý, phía sau hắn còn có một thiếu niên bị trói chính là thư đồng của con mình.

Trần Trực đi ra khỏi cửa phủ, nhìn thấy Quan Tịch liền giơ đề thi mà mình tìm được trong thư phòng của Quan Hiền Câu mà lạnh lùng nói:

- Quan đại nhân, ngươi làm rối loạn kỷ cương khoa cử, chứng cứ đã xác thực, ngươi nhất định phải chết.

Hắn khoát tay chặn:

- Bắt lại.

Mấy tên lính tước mũ của Quan Tịch, ép hắn trói lại, Quan Tịch hô to:

- Trần Trực khoa cử đã chấm dứt, đề thi ai cũng biết, ngươi căn cứ vào gì mà bắt ta?

Trần Trực hừ một tiếng:

- Ngươi đi mà giải thích cho hoàng thượng đó.

Ở trong ngự thư phòng,

Ở trong ngự thư phòng, hoàng đế của Đại Ninh vương triều Hoàng Phủ Huyền Đức mặt mũi tràn ngập vẻ giận dữ, hiện tại xung quanh còn có thái tử Hoàng Phủ Hằng lại bộ thượng thư Trương Tấn Tiết, Hộ bộ thượng thư Thân Trăn, lễ bộ thượng thư Lý Mặc cùng với ngự sử trung thừa Trần Trực và người vừa mới tới là Quốc Tử Giám tế tửu Tô Tốn.

Tất cả đều chăm chú nhìn Tô Tốn Tô Tốn lúc này mặt đầy mồ hôi, khuôn mặt mang theo vẻ xấu hổ cẩn thận xem xét đề thi mà Quan Hiền Câu sao lại ở trong thư phòng.

Còn ở trên bàn nhỏ chính là bài thi khoa cử của Quan Hiền Câu.

Ngự sử trung thừa Trần Trực đã nói chi tiết tình huống cho Hoàng Phủ Huyền Đức, Lâm thị huynh đệ đã thừa nhận là bọn họ mua đề thi do Quan Hiền Câu để lộ ra ngoài, nghe nói là thư đồng của hắn lén mang ra bán lấy tiền, mà thư đồng của hắn được sự thẩm tra nghiêm khắc của Trần Trực cũng đồng ý thừa nhận có việc này.

Hiện tại Tô Tốn đối với chuyện Quan Hiền Câu đang tiến hành xác nhận cuối cùng.

Trong lòng Tô Tốn nổi lên sóng gió trong hai mươi năm hắn chủ trì mười ba kỳ thi tiến sĩ nhưng chưa bao giờ phát sinh chuyện làm rối kỷ cương, cho dù Đại Ninh vương triều cũng đã phát sinh nhứng vụ án như thế này nhưng đều là những năm lão không chủ trì, lần rối loạn này có thể nói là hủy đi danh dự hai mươi năm của Tô Tốn.

Tuy nhiên lão cũng cảm thấy mình may mắn, may mắn là mình không đáp ứng lời cầu hôn của Quan Hiền Câu nếu không chỉ sợ gièm pha còn nhiều hơn, triệt để hủy đi thanh danh của hắn, con người mà mình có ấn tượng tốt không ngờ lại gian lận thi đậu tiến sĩ, khiến cho Tô Tốn vừa cảm thấy hối hận vừa cảm thấy may mắn.

Thân Quốc Cữu ở bên cạnh cũng âm trầm như nước một mực không nói câu nào, Quan Tịch tự gây nghiệt không thể để hắn sống, kỳ thực y cũng đoán ra chuyện Quan Hiền Câu đậu tiến sĩ cũng là động tay động chân vào nhưng không nghĩ rằng bọn họ ngu xuaar như vậy đem cả chứng cứ giữ lại.

Thái tử Hoàng Phủ Hằng thì khiếp sợ, hắn nhớ tới ngày hôm qua Vô Tấn đã nói với hắn một câu hôm nay sẽ cho hắn một phần lễ vật hắn vẫn không hiểu ý của những lời này bây giờ đã minh bạch, Vô Tấn đưa lễ vật cho hắn chính là chức vị lễ bộ thị lang mà Quan Tịch sắp để trống.

Hóa ra chuyện này là do Vô Tấn âm thầm điều khiển, Hoàng Phủ Hằng mơ hồ đoán được lái buôn thần bí kia có liên quan đến Vô Tấn.

Quan gia phụ tử dĩ nhiên là làm rối loạn kỷ cương nhưng làm sao Vô Tấn biết được bí mật, những điều này khiến cho Hoàng Phủ Hằng cảm thấy vô cùng hoang mang, tuy nhiên lúc này hắn chỉ suy nghĩ là nên cho ai đảm nhiệm chức vụ lễ bộ thị lang mà thôi.

Lúc này Tô Tốn cuối cùng cũng mở miệng, thở dài mà nói:

- Hiện tại thần có thể khẳng định Quan Hiền Câu đúng là đã biết trước đề thi.

- Tô đại nhân ngươi có căn cứ gì không?

Hoàng Phủ Huyền Đức hỏi.

- Bẩm bệ hạ đầu tiên là bản sao đề thi này có bút tích của Quan Hiền Câu, so với bài thi của hắn thì có thể nhận ra được, tiếp theo là cuộc thi Thiếp Kinh lần này chúng ta tổng cộng có hai bài thi giáp và ất, cuối cùng đã chọn bài thi giáp để ra đề, bài thi ất thì niêm phong vào kho, Quan Hiền Câu tuyệt đối không thể biết được đề thi ất, nhưng mà ở trong phần sao chép này đại bộ phận đề thi ất hắn cũng có, ngay cả một đạo ứng đối đề cũng có cho thấy đây là do Hoàng Hồng Nguyên trước đó đã đem toàn bộ đề thi nói cho Quan Hiền Câu biết.

Thân Quốc Cữu y nguyên bảo trì sự trầm mặc, lễ bộ thượng thư Lý Mặc thì hơi thiếu kiên nhẫn ấp úng nói:

- Thế nhưng mà Hoàng Hồng Nguyên ngày hôm qua đã đi ra hắn có thể nói toàn bộ cho Quan Hiền Câu.

Trần Trực cười lạnh một tiếng:

- Hoàng Hồng Nguyên xế chiều hôm qua đi ra nhưng trước khi hắn đến thì Quan Hiền Câu đã thi đậu tiến sĩ vào lễ bộ thử hỏi bọn họ làm sao gặp mặt nhau được, Quan Hiền Câu làm sao có cơ hội sao chép đề thi? Lý thượng thư, ông thấy chuyện này không phải có vấn đề sao?

- Rầm.

Hoàng Phủ Huyền Đức hung hăng gõ bàn một cái, lửa giận vạn trượng cất tiếng.

- Không cần nói nữa, bằng chứng đã xác thực, truyền ý chỉ của trẫm bãi miễn chức vụ lễ bộ thị lang của Quan Tịch và lễ bộ lang trung của Hoàng Hồng Nguyên, Quan Hiền Câu cùng với Lâm thị huynh đệ hủy bỏ tư cách tiến sĩ.

Crypto.com Exchange

Hồi (1-411)


<