Vay nóng Tima

Truyện:Bắc Tống phong lưu - Hồi 1362

Bắc Tống phong lưu
Trọn bộ 1753 hồi
Hồi 1362: Đông chủ - phu nhân
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1753)

Siêu sale Shopee

Tin tưởng hành động này của Lý Kỳ đã giải thích vô cùng hoàn mỹ cái gọi là to gan, thận trọng, mặt dày, thất tự chân ngôn này.

- Ngươi cứ nhìn ta làm gì?

Bên trong xe, Tần phu nhân thật sự chịu không được ánh mắt không che dấu chút nào kia của Lý Kỳ, không khỏi nổi giận trừng mắt nhìn Lý Kỳ.

Lý Kỳ oan uổng nói:

- Trong xe này chỉ có hai người chúng ta, ta không nhìn cô thì con nhìn ai chứ, cô tưởng ta muốn sao?

- Ngươi không biết nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bỏ đại mỹ nhân không nhìn, lại thò đầu ra hít gió lạnh, đây là việc mà một thương nhân nên làm sao. Lý Kỳ nói thẳng:

- Lạnh.

-... !

Tần phu nhân không nói gì, chỉ tựa đầu nghiêng ra hướng cửa sổ, để lại một bóng đen Lý Kỳ sau gáy.

Oa! Không cần phải tuyệt tình như vậy chứ. Lý Kỳ đột nhiên phát hiện hôm nay cái gáy của Tần phu nhân cũng đặc biệt xinh đẹp, thậm chí mạnh hơn chính diện, đặc biệt là một cây ngọc trâm trên búi tóc, cười ha hả nói:

- Phu nhân, ngọc trâm này đúng là được chế tác cho cô nha.

Hoá ra ngọc trâm cắm trên đầu Tần phu nhân chính là ngày ấy Lý Kỳ đã tặng.

Tần phu nhân mặt đỏ ửng lên, hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, làm như không nghe thấy.

Lý Kỳ đối mặt với sự khinh thường của phu nhân, cũng không có giận, tiếp tục nói:

- Đúng rồi, phu nhân, Vương thúc thúc sức khỏe vẫn tốt chứ?

Người khác hỏi thăm cha mẹ ngươi, lần này Tần phu nhân không thể không trả lời, nếu không thì thật không là có lễ phép, nói:

- Cảm ơn ngươi quan tâm, cha ta sức khỏe rất tốt.

Nói xong, nàng đột nhiên quay đầu, nghiêm mặt nói:

- Ồ, cha ta có thể sẽ không đến Thái Sư Học Viện đâu.

Trong giọng nói còn có vài phần vui sướng, hiển nhiên nàng cũng không muốn Vương Trọng Lăng lại vào hang hổ lần nữa.

Lý Kỳ hai mắt trợn mắt, nói:

- Thật sao?

Tần phu nhân gật đầu nói:

- Người nhà của ta cũng không muốn cha ta lại bị cuốn vào trận tranh đấu này nữa.

Lý Kỳ hồ nghi nói:

- Đây là Vương thúc thúc kêu cô nói với ta?

Tần phu nhân lắc đầu nói:

- Nhưng mà ta nghe lời cha ta nói thì chính là có ý này, cho nên ta cũng hy vọng ngươi có thể tôn trọng ý của phụ thân ta.

Nàng đây là đang cho Lý Kỳ một lời cảnh báo nha, dù sao Lý Kỳ này mồm miệng linh hoạt, nàng thực sợ Vương Trọng Lăng lại bị Lý Kỳ lừa dối.

Trong lòng Lý Kỳ nửa tin nửa ngờ, thành thật nói:

- Nếu thật là như vậy, đương nhiên ta sẽ không cưỡng ép. Nhưng ta vẫn phải đích thân hỏi Vương thúc thúc.

- Tùy ngươi.

Tần phu nhân nói xong lại rất khó hiểu, nói:

- Tại sao ngươi cố chấp muốn tìm cha ta? Trong thiên hạ nhiều người như vậy, chỉ bằng năng lực của ngươi, chắc sẽ không tìm không được người à?

Lý Kỳ nghiêm mặt nói:

- Bởi vì Vương thúc thúc là một trong số ít người có thể hoàn toàn tín nhiệm trong lòng ta, chuyện này liên quan đến cá nhân ta, cũng liên quan đến cả Đại Tống, ta cần phải thận trọng xử lý, cố gắng làm cho thật hoàn mỹ.

Tần phu nhân thở dài, nói:

- Ta chỉ hy vọng ngươi có thể tôn trọng ý của cha ta.

Lý Kỳ cười nói:

- Đây là đương nhiên, nhưng cô đáp ứng ta viết chuyện...?

Tần phu nhân nói:

- Chuyện này ta đã đáp ứng ngươi rồi, tất nhiên sẽ không đổi ý. Không biết ngươi lại muốn viết chuyện gì.

- Đây... ta vẫn còn đang suy nghĩ, chờ hết năm rồi nói sau.

Lý Kỳ đột nhiên đưa ấm trà lên, nói:

- Cô có khát không?

Tần phu nhân vừa thấy bình trà này liền tức giận, không thèm uống liền nói:

- Không uống.

Đi tới nửa canh giờ, Lý Kỳ, Tần phu nhân đi tới xưởng ở bắc thành. Hiện giờ nơi này đã biến thành xưởng công nghiệp, xưởng lớn xưởng nhỏ vô số kể, ngay cả xưởng in, xưởng chế biến giấy dân gian lớn nhất đông kinh Biện Lương hiện nay cũng đều ở đây. Đương nhiên, hai cái xưởng này đều là sản nghiệp dưới trướng của Túy Tiên Cư, tuy nhiên trong này Thái Kinh cũng có không ít cổ phần.

Xưởng lớn nhất trong đó, không gì qua được xưởng thủy tinh, không có cách nào, ai kêu thủy tinh kiếm nhiều tiền như vậy.

Đi vào bên trong, chỉ thấy khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, đèn lồng màu đỏ rực, hết sức náo nhiệt.

Hoá ra bắt đầu từ hôm nay thợ thủ công ở đây cũng đón nghỉ dài hạn của bọn họ. Đương nhiên Lý Kỳ không thể nặng bên này nhẹ bên kia, vì thế cũng đã chuẩn bị cho bọn họ bữa cơm đoàn viên, bởi vì công nhân của nơi này và tửu bảo Túy Tiên Cư giống nhau, đều là đến từ năm sông bốn biển, vì vậy bọn họ cũng thích cả nhà đoàn với nhau, cùng đón năm mới đến.

Tần phu nhân mặc dù vào 30 tết thường xuyên đến Túy Tiên Cư thăm hỏi bạn bè cũ, nhưng vẫn là lần đầu nàng đến nơi này, mà ở công nhân ở đây đối với nàng mà nói hơn phân nửa đều là những khuôn mặt lạ hoắc, vì vậy có vẻ không được thoải mái như ở Túy Tiên Cư.

- Đông chủ đến rồi.

- Mọi người mau ra đây đi, đông chủ và đông chủ phu nhân đến thăm chúng ta này.

- Đông chủ phu nhân này là tiên nữ sao?

Những nhân viên kia nhìn thấy Lý Kỳ, hưng phấn hẳn lên.

Đông chủ phu nhân? Tần phu nhân biến sắc, hai dòng hàn quang bắn ra, nói:

- Bọn họ gọi ta là cái gì?

Không hổ là công nhân của ta, đúng là thượng đạo nha! Lý Kỳ lắp bắp:

- Bọn họ đang gọi là đông chủ... đông chủ... phu nhân, dù sao danh vọng của ta ở đây cao hơn cô, cho nên bọn họ gọi ta hai lần, gọi cô một lần, đây cũng hợp tình hợp lý.

Lần này Tần phu nhân sao có thể bị lừa dối được, chính tai nàng nghe thấy, nhưng nhiều người cùng nhau gọi như vậy, nàng không biết phải ngăn cản như thế nào, chỉ có thể giả vờ ngây ngốc, khẽ gật đầu một cái, ừ một tiếng, trong lòng lại đang nói thầm, không phải người này cố ý kêu bọn họ gọi như vậy chứ?

Không đến một khắc, Trịnh Toàn từ trong phòng bước nhanh ra ngoài, hành lễ nói:

- Trịnh Toàn bái kiến đông chủ, đông chủ phu nhân.

Hiểu biết của y đối với quan hệ của Lý Kỳ và Tần phu nhân không rõ lắm, bây giờ thấy bọn hạ nhân đều gọi như vậy, mà Tần phu nhân cũng không có ngăn lại, vì thế cũng gọi theo như vậy.

- Đây...!

Lần này Lý Kỳ cũng không biết nên nói như thế nào rồi.

Tần phu nhân lập tức nhướn mày, nổi giận nói:

- Trịnh sư phụ, ngươi đang gọi vớ vẩn gì hả?

Một chọi một này, tình huống hoàn toàn bất đồng rồi.

- À?

Trịnh Toàn kinh ngạc nhìn Tần phu nhân, nhất thời sửng sốt.

Lý Kỳ vội đứng ra giảng hòa, nói:

- Trịnh sư phụ, vừa rồi nhất định là ngươi đã uống nhiều rồi.

Nói xong hắn đi tới, hạ giọng nói:

- Phu nhân da mặt mỏng, sau này ngươi phải ý tứ một chút, biết không? Mau xin lỗi với phu nhân.

Trịnh Toàn sửng sốt, vội vàng gật đầu nói:

- Dạ dạ dạ, tiểu nhân mạo phạm phu nhân, kính xin phu nhân thứ lỗi.

Tần phu nhân nhẹ nhàng phất tay, nói:

- Sau này các ngươi chú ý một chút là được.

Lý Kỳ liếc mắt nhìn phu nhân, thật bất mãn nói:

- Phu nhân, đây rõ ràng là cô đang được lợi, ta còn không tức giận, cô tức giận làm cái gì, 30 tết đấy, cô đừng cứ nghiêm mặt thối, cười một cái đi.

Tần phu nhân sắp tức chết rồi, làm sao còn cười được, quay đầu đi, không để ý đến Lý Kỳ.

- Thôi đi, thôi đi, thiếu chút nữa quên cô cười còn khó coi hơn so với khóc.

Lý Kỳ cũng không để ý, phẩy tay ra phía trước, Trịnh Toàn ngầm hiểu, nói:

- Đại nhân, phu nhân, mời bên này.

Tần phu nhân hận là không thể đá một cước, coi thường người khác như vậy.

*****

Ba người đi vào bên trong, Lý Kỳ không ngừng vẫy tay chào với công nhân.

Chỉ chốc lát sau, một tiểu nhị đã bưng tới một mâm sản phẩm, chỉ thấy bên trên để phấn viết, bút chì, cùng với một vài tời giấy.

Trong đó thứ thu hút ánh mắt của Lý Kỳ nhất tất nhiên là chiếc bút chì kia, hắn cầm lên xem, không giống với bút chì của đời sau, là hình trụ, mà là hai đầu cao thấp, trung gian khá thô, nhưng cầm lên cũng rất thuận tay, hỏi:

- Bút này vỏ ngoài là dùng cái gì làm?

Bên trong là nhất định là than đá, cái này không cần hỏi cũng biết.

Trịnh Toàn nói:

- Bẩm đại nhân, vỏ ngoài này là dùng vụn gỗ bào từ cây gỗ cuốn thành.

- Thì ra là thế.

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Tận dụng rác, tốt lắm, tốt lắm. Phải nhớ là, chi phí sản xuất của bút này nhất định phải thấp, bởi vì đối tượng sắp dùng bút này, sẽ là những trẻ em nghèo khó, bọn chúng cũng không có tiền mua bút lông, nếu như bút chì của chúng ta cũng bán đắt giống như bút lông, vậy thì không có tính tất yếu tồn tại rồi, giá cả của bút chì này tuyệt đối không thể vượt qua ba thành giá của bút lông, cho nên các ngươi nhất định phải khống chế tốt chi phí sản xuất.

Tần phu nhân liếc nhìn bút chì kia, đột nhiên nói:

- Làm như vậy chỉ sợ không ổn.

Tần phu nhân này hiếm khi phát biểu ý kiến, không quan tâm hữu dụng vô dụng, Lý Kỳ đều cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, dò hỏi:

- Không biết phu nhân có cao kiến gì?

Tần phu nhân cầm một tờ giấy mới được làm ra, nói:

- Bút lông có thể dính thủy viết chữ trên mặt đất, hoặc là viết trên thanh tre, nhưng bút này của ngươi chỉ có thể được trên giấy viết, nếu muốn tính toán tiền vốn, vậy thì nhất định phải đưa tiền vốn của giấy vào, tính lại thì phí tổn sẽ không thể nào thấp hơn so với bút lông.

Lý Kỳ nghe được sửng sốt, đúng vậy, đầu năm nay giấy là thứ rất đắt, không ngờ rằng phu nhân này cũng rất lợi hại đấy, đã vậy còn có thể kịp phản ứng nhanh như vậy, chẳng lẽ trước kia nàng đều là ở giả chết bắt quạ, đúng à, nàng chẳng làm việc gì hết, tài sản cũng tăng hơn trăm lần, quả nhiên là cao thủ ở dân gian nha.

Đó chỉ là Tần phu nhân khá mẫn cảm đối với văn phòng tứ bảo này, còn phương diện khác, nàng vẫn Tần phu nhân trước đây.

Lý Kỳ trầm ngâm hồi lâu, lại nói:

- Nếu không thể bán rẻ, vậy chúng ta cứ dứt khoát bán đắt một chút, chuyên môn nhằm vào đám người nghiên cứu phác hoạ kia, đem bút này đóng gói thành một loại công cụ văn phòng xa hoa, còn nữa, khống chế phí tổn của phấn viết một chút, chuyên môn bán ra cho những người nghèo, trước tiên chúng ta nhất định phải dựa vào ưu thế giá cả để đánh vào văn phòng tứ bảo, như vậy mới có thể để cho bút máy và phấn viết của chúng ta mới có thể được đến có thể tiếp tục phát triển.

Như vậy cũng được. Tần phu nhân nghe được sửng sốt, thầm nghĩ, người này thật đúng là thương gia trời sinh.

Giá tiền cao thấp này, chỉ bằng một câu của Lý Kỳ, hơn nữa còn hết sức có khả thi.

- Vâng, tiểu nhân biết nên làm như thế nào rồi.

Trịnh Toàn khẽ vuốt cằm, lại nói:

- Hai năm gần đây, phấn viết và bảng đen đã được phổ cập ở trong học đường, không ít nhà dân cũng mua phấn viết về, chỉ có điều gần đây nghe nói có không ít xưởng nhỏ cũng biết làm ra phấn viết.

Lý Kỳ nói:

- Phấn viết này vốn dĩ không khó làm lắm, ta đã sớm dự liệu được, không sao, để cho bọn họ làm đi, dù sao cũng phải rớt chút nước canh cho người khác, chúng ta vẫn kiếm lời to là được.

Dạo qua bên ngoài một vòng, Lý Kỳ và Trịnh Toàn lại đi đến bên trong phòng sản xuất thủy tinh.

Trịnh Toàn lấy tới một ly thủy tinh tương đối dày, nói:

- Đại nhân, đây là sản phẩm mới nhất chúng ta nghiên chế ra, ũng chính là là ly thủy tinh mà lần trước đại nhân nhắc tới, chỉ có điều trước mắt còn rất nhiều chỗ thiếu hụt, độ chịu nhiệt có hạn, đốt lâu vẫn dễ bị nổ.

Lý Kỳ cầm ly chịu nhiệt kia, suy nghĩ, so sánh với cái của hậu thế, vẫn là nhẹ hơn một chút, hơn nữa chất cảm cũng không được, nghĩ thầm, công nghiệp chiết xuất và làm lạnh của hiện giờ đều có hạn chế khá lớn, thủy tinh này càng về mặt sau lại càng khó làm, vì thế nói:

- Các ngươi không thể đặt hết tâm tư ở thủy tinh được, giai đoạn này cần đặt nhiều sức chú ý vào thiết bị, tiếp thu ý kiến quần chúng, tranh thủ cải tiến thiết bị, chỉ có thiết bị cải tiến rồi, mới có hy vọng thành công, không phải sợ tốn tiền, chỉ cần là có thể nghiên cứu chế tạo ra thủy tinh mới, dùng tiền nhiều hơn nữa cũng không là vấn đề.

Trịnh Toàn gật đầu nói:

- Vâng, tiểu nhân đã biết.

Lý Kỳ đặt ly thủy tinh sang một bên, nói:

- Còn một điều, hiện giờ thủy tinh đã bắt đầu đúng bán ra toàn thế giới rồi, sau này nhất định sẽ có người tìm cách đạt được bí phương thủy tinh, các ngươi nhất định phải cẩn thận mọi chuyện, không được tiết lộ bất cứ một chút tin tức nào ra ngoài, điểm này nhất định phải căn dặn người bên dưới rõ ràng, nếu như để lộ ra ngoài, ngươi cứ hỏi bọn họ có thể chịu được sự trừng phạt của Xu Mật Sứ hay không.

Trịnh Toàn nói:

- Xin đại nhân yên tâm, tiểu nhân tuyệt sẽ không để chuyện như thế xảy ra.

- Tốt lắm.

Lý Kỳ gật đầu, nói:

- Những hộ vệ bên ngoài kia, ngươi có thể căn cứ tình huống mà điều động, bọn họ sẽ nghe lời ngươi.

Nói xong, hắn lại nói:

- Năm nay chúng ta kiếm được tiền, đây là công lao của mọi người, không cần keo kiệt, ta không thiếu tiền, kiếm một ít thịt cho mọi người ăn, ngoài ra, đến trướng phòng lấy ít tiền, ra chợ mua chút thịt heo về, mỗi người phát năm cân thịt heo, để bọn họ mang về cho người nhà nếm thử, những người này đều nghèo khó, ngươi cho bọn họ tiền, bọn họ cũng sẽ đi mua thịt ăn.

Trịnh Toàn cảm động tột đỉnh, nói:

- Vẫn là đại nhân suy tính chu toàn.

Lý Kỳ cười cười, nói:

- Được rồi, ta sẽ không quấy rầy các ngươi chúc mừng nữa, nhớ kỹ, chủ đề của hôm nay chính là ăn uống vui chơi, nhưng ngươi vẫn phải cố gắng để những người tham dự nghiên cứu thủy tinh uống ít một chút, đừng để đến lúc đó lời nào cũng nói ra được.

Trịnh Toàn tuân lệnh.

Sau khi ra khỏi xưởng, Lý Kỳ lại ngựa không dừng vó hướng đến Thái Sư Học Viện, dù sao hắn vẫn là phó viện trưởng Thái Sư Học Viện, đã lâu như vậy, hắn cũng không đi xem qua.

Hai người tới Thái Sư Học Viện, mới vừa vào cửa, chợt thấy hai người đi tới đón.

Tần phu nhân nhìn hai người phía trước, ngỡ ngàng nói:

- Kia... kia hình như là cha ta?

Lý Kỳ đưa mắt nhìn, nhất thời vui vẻ, nói:

- Đúng là đụng mặt cũng sớm nha.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Hồi (1-1753)


<