Vay nóng Tinvay

Truyện:Phong lưu Võ Trạng Nguyên - Hồi 223

Phong lưu Võ Trạng Nguyên
Trọn bộ 456 hồi
Hồi 223: Nữ hoàng chết
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-456)

Siêu sale Lazada

- Ngươi nói đúng, Đột Quyết, dân tộc Thổ Phiên kể cả Tây Vực đám tiểu quốc hay Nam Man kia, luôn thay đổi thất thường, hôm nay tới triều cống hòa thân, ngày mai lại lật mặt phản bội, quả thực đáng ghét. Đợi đến lúc ta đăng cơ thì đừng nói, trước đem những quốc gia này tiêu diệt! Tần huynh đệ, đến lúc đó ngươi chính là đại nguyên soái thống soái thiên hạ, Nam chinh bắc phạt đều giao cho ngươi làm tốt.

Tần Tiêu cười ha hả:

- Tiền đồ còn tươi sáng, nhưng mà khúc chiết phải ưu tiên trước mắt, Lý Khỏa Nhi này tỉnh chưa?

Lý Trọng Tuấn cười tà ác, nhếch miệng nói ra:

- Vậy thì dọa nàng ngất đi!

Ở bên cạnh Lý Tự Nghiệp nghe xong cười ha hả:

- Đây không có vấn đề! Chuyện này giao cho ta đây tới xử lý.

Ba người cùng cười ha hả, Tần Tiêu nhớ tới chuyện Lý Lâm Phủ, nhìn Lý Trọng Tuấn nói ra:

- Có một gia hỏa tên là Lý Lâm Phủ, hôm nay ta nhét hắn vào đông cung, khả năng không lâu sẽ đem làm thái giám phục thị đông cung. Điện hạ ngươi lưu tâm một chút, gian nịnh tiểu nhân, không thể cho hắn đắc thế, đừng cho hắn cơ hội gì.

- Chuyện này còn không đơn giản!

Lý Trọng Tuấn lạnh lùng cười cười:

- Chỉ cần hắn làm thái giám, vậy thì không khác gì trâu bò trong đông cung cả. Lúc nào nhớ tới một đao chém ngay tại chỗ, đánh rắm cũng không được.

Tiệc cưới của An Nhạc công chúa cũng là một việc đại khái. Khách mới một vạn hai ngàn người, khai mở hai ngàn bàn tiệc, ca múa phô trương đúng là lớn hơn thái tử lập phi. Nhưng mà Lý Trọng Tuấn lại biểu hiện cực kỳ ' rộng lượng ', không có chút ghen ghet, lại làm cho đám sứ thần và thần tử khó hiểu. Bởi vì An Nhạc công chúa đang chờ đợi động phòng nên ' không tiện ' đi ra đón khách, vì vậy Lý Trọng Tuấn làm ca ca mang theo Võ Sùng Huấn vẻ mặt buồn khổ chiêu đãi khách mời, mời khách mới, cao hứng còn hơn cả việc mình lập phi ngày trước. Lý Hiển cùng Vi sau cũng là miễn cưỡng giả bộ vui cười như không có viejc gì, thật vất vả mới chấm dứt yến hội.

Tần Tiêu cùng bọn người Lý Tự Nghiệp âm thầm buồn cười, khẩu vị rất tốt, sơn hào hải vị bày đầy bàn cũng bị quét sạch, giống như ác thú hàng lâm.

Vào lúc ban đêm Tần Tiêu tự mình suất lĩnh Vũ Lâm Vệ, nghiêm mật gác Tuyên Huy điện, lúc này nghe một dám đầu trọc tụng kinh niệm phật tới nửa đêm, sau đó lại có mấy Vu sư y y nha nha nhảy đại thần. Trong nội tâm Tần Tiêu vui vẻ: chỉ để ý thôi, ta xem như xem náo nhiệt. Các ngươi muốn khu quỷ thần kỳ thật ở ngay trước mặt đấy, là một đám người sống giả thần giả quỷ!

Về phần tình huống Lý Khỏa Nhi thì Vạn Lôi cũng thường xuyên báo lại, nói là ' ngẫu nhiên ' nghe được trong chỗ của An Nhạc công chúa có âm thanh đồ vật rơi vỡ, còn có hai lần nhìn thấy Lý Khỏa Nhi cởi sạch quần áo thiếu chút nữa chạy ra ngoài, may mắn mấy thị nữ ôm lại.

Đến nửa đêm Lý Đa Tạc cũng tới Tuyên Huy điện nhận ca, Tần Tiêu cưỡi ngựa huýt sáo quay về nhà, trong nội tâm thầm nghĩ: vốn chỉ muốn diệt khí diễm hung hăng càn quấy của Lý Khỏa Nhi, không nghĩ tới chó ngáp phải ruồi làm cho nàng điên. Vậy cũng tốt, trên triều đình cũng ít đi phiền toái, quá thoải mái.

Vui thích về đến nhà. Nhìn thấy Lý Tiên Huệ đang chờ đợi, Tần Tiêu ôm nàng xoay vào vòng. Làm Lý Tiên Huệ sợ hãi, sau đó lại cười khanh khách:

- Ngươi mấy ngày nay làm sao vậy, vui vẻ như vậy?

- Vui vẻ không được sao?

Tần Tiêu nhẹ nhàng vuốt tóc của Lý Tiên Huệ, trong nội tâm thì âm thầm cười nói: cũng không có đại sự gì, chỉ đem muội tử của ngươi... Ai nha. Ta thật sự xin lỗi Tiên Nhi thiện lương a. Hắc hắc!

Lý Tiên Huệ lôi kéo cánh tay Tần Tiêu đi vào nhà tắm:

- Ngươi vui vẻ, ta cũng vui vẻ, đương nhiên tốt! Mấy ngày nữa là lễ mừng năm mới, ngươi nói đến lúc đó sẽ có ba bốn mươi người tới đây ăn mừng năm mới, cảm tình rất tốt! Ta lại an bài đám đầu bếp, bảo bọn họ chuẩn bị dụng cụ đi.

- Vất vả ngươi rồi... , hảo lão bà.

Tần Tiêu hôn lên hai má lạnh buốt của Lý Tiên Huệ một cái, nói:

- Rất lạnh sao? Cùng nhau tắm đi! Tắm nước nóng rất ấm nha, ta đi lấy vật kia trước!

- Đừng có hồ đồ!

Lý Tiên Huệ vội vàng ngượng ngùng ngăn hắn lại:

- Làm gì có chuyện hoang đường như vậy, trong nhà tắm làm sao...

Hai người đang tình ý đặm đặc, đột nhiên cánh cửa phủ viện có người gõ mạnh. Tần Tiêu phiền muộn nhíu mày:

- Đây là ai thế, hơn nửa đêm phá cửa làm người ta buồn phiền. Chẳng lẽ lại là thái tử điện hạ?

Đi ra ngoài cửa, nhìn kỹ vài lần không biết.

- Ngươi ai vậy?

Tần Tiêu có chút căm tức hỏi.

Người tới quỳ đến ở trước cửa:

- Đại Đô Đốc thứ tội! Tiểu nhân là người trong hoàng cung Thiên Ngưu Vệ tới báo tin, phụng lệnh của bệ hạ đến đây báo tin cho Đại Đô Đốc.

- Báo tin?

Tần Tiêu nghi ngờ nói:

- Bệ hạ nói chuyện không phải là thánh chỉ sao. Có chuyện gì ngươi bắt đầu nói đi.

Người tới đứng dậy:

- Một khắc trước bệ hạ vừa mới nhận được tin nhanh từ Lạc Dương, Thánh hoàng... Thánh hoàng bệ hạ giờ Dậu ngày hôm qua đã long ngự quy thiên ở Thượng Dung cung tại Lạc Dương!

- Ah!

Tần Tiêu cùng Lý Tiên Huệ đồng thời kinh hô lên:

- Thật?

Bây giờ là nửa đêm giờ Sửu, giờ Dậu hôm qua không phải là lúc trước sao?

Người tới trịnh trọng nói ý của bệ hạ.

- Vốn ngày mai sẽ được nghỉ, nhưng xảy ra đại sự thế này thì tảo triều ngày mai quan viên ngoài ngũ phẩm không được phép nghỉ, cùng đi tới dự lễ tang của thánh hoàng. Đại Đô Đốc, tiểu nhân nói xong rồi, cáo từ.

Tần Tiêu có chút ngây ngốc khoát khoát tay:

- Đi thôi, ta biết rõ.

Sau đó đóng cửa lại.

Lý Tiên Huệ vẻ mặt bi thương nhìn qua Tần Tiêu, thì thào nói ra:

- Hoàng đế nãi nãi... Cứ như vậy, đi?

Tần Tiêu ôm Lý Tiên Huệ vào trong ngực, vỗ lưng của nàng, nói:

- Đừng thương tâm, người chắc chắn sẽ có hôm nay. Ta tin tưởng hoàng đế nãi nãi đi rất an tâm. Mấy ngày hôm trước chúng ta không phải đã đi thăm rồi sao? Nàng nói với ta rất nhiều. Kỳ thật nàng hiện tại đã nghĩ thông suốt, không có oán hận cùng di hận...

Lý Tiên Huệ tựa vào trong ngực của Tần Tiêu, nhẹ nhàng gật gật đầu, nước mắt chảy xuống.

Tần Tiêu khẽ thở dài một cái, vịn Lý Tiên Huệ đi vào trong phòng, trong nội tâm cũng cảm khái ngàn vạn: ngắn ngủn một năm ta từ bình dân biến thành Tam phẩm Đại tướng quân, tốc độ lên chức ngay cả hoàng tử vương công còn nhanh hơn, tất cả đều do Võ Tắc Thiên ban tặng. Nhưng mà bây giờ nàng lại ra đi? Thiên cổ đế vương chỉ có nữ hoàng duy nhất, ngày hôm qua còn uy nghiêm ngồi trên bệ rồng, chỉ điểm giang sơn, đảo mắt đã yên ắng ra đi trong Thượng Dương cung giá lạnh, đúng vào lúc đứa con Lý Hiển cử hành hôn lễ cho ái nữ An Nhạc công chúa. Đây đúng là châm chọc! Hơn một vạn người cùng ăn uống vui vẻ, Nữ Hoàng lại lặng lẽ ra đi trên giường bệnh, cảm giác tánh mạng của mình đi tới nơi cuối cùng, thẳng đến khi tim ngừng đập và hô hấp dừng lại...

Nghe Lý Tiên Huệ khóc ròng, trong nội tâm của Tần Tiêu cũng có đau đớn.

*****

Trước mắt hiển hiện ra giọng nói và nụ cười của Võ Tắc Thiên, trong đầu thì còn nhớ những câu nói của nàng. Có lẽ đối với rất nhiều người mà nói Võ Tắc Thiên là yêu phụ tâm ngoan thủ lạt, nhưng đối với ta mà nói lại không thể hận nàng. Kỳ thật chính thức hiểu nữ hoàng có bao nhiêu người?

Phát sinh chuyện như vậy không thể nghỉ ngơi được rồi. Tần Tiêu đem Lý Tiên Huệ đưa vào phòng ngủ, thấy nàng đã khóc con mắt sưng đỏ, dấu nước mắt trên mặt chảy dài làm người ta thương tiếc.

Tần Tiêu vỗ vai của nàng, nói:

- Được rồi, Tiên Nhi. Đừng khóc. Hoàng đế nãi nãi ra đi nói không chừng mà nói lại vui vẻ, chuyện này với nàng mà nói là giải thoát.

Lý Tiên Huệ hai mắt đẫm lệ nhìn qua Tần Tiêu:

- Lão công... Ta muốn đi tế bái hoàng đế nãi nãi, tham dự tang lễ của người.

Tần Tiêu khẽ thở dài một cái:

- Nói sau đi. Ta suy nghĩ biện pháp thử xem.

Ngày hôm sau tảo triều hào khí hơi nặng nề và quái dị. Vừa mới khôi phục giang sơn Lý Đường, hoàng đế Đại Chu lại qua đời. Nhưng mà Lý Hiển này lại là hiếu tử ôn nhuận, ngồi trên ghế rồng tất cả mọi người nhìn ra hắn u buồn cùng bi thương. Cho dù trước khi Võ Tắc Thiên còn tại vị, có rất nhiều người mang nàng xuống đài, về sau rất nhiều vì tránh hiềm nghi nên tỏ vẻ trung thành với Đại Đường, cũng cách xa Võ Tắc Thiên, quả thật giống ' đàm võ biến sắc ', sợ bị định vị là nghịch đảng. Hiện tại Võ Tắc Thiên qua đời, kể cả hoàng đế và rất nhiều người ở đây quả thật có đau buồn và tiếc thương.

Đọc di chiếu của Võ Tắc Thiên đương triều, đại khái là có một ý: bỏ niên hiệu, chôn cất tại Càn Lăng, lập bia không chữ. Mặt khác ban chiếu thư, truy phong Thụy Lý Trọng Nhuận cùng Lý Tiên Huệ, lại nói tới Thương Quang Uyển Nhi hầu hạ Võ Tắc Thương ở Thượng Dương Cung tại Lạc Dương, không cần chết theo, giáng chức làm thứ dân.

Lý Hiển hữu khí vô lực khoát khoát tay:

- Trẫm cẩn tuân di chỉ thánh hoàng, sẽ cho hợp táng thánh hậu với Cao Tông tại Càn Lăng. Các vị ái khanh nên suy nghĩ một chút, tiến hành quản linh cữu và an táng thánh hoàng thế nào?

Quần thần lúc này nhao nhao nghị luận. Thời đại của Võ Tắc Thiên vô cùng trọng dụng Nghiêm Thiện Tư. Hắn là người tính toán thiên văn lịch pháp cùng xem bói dị thuật. Hiện tại đứng ra tấu:

- Bệ hạ, thần cho rằng. trước khi chôn cất thánh hậu không nên mở mộ hợp táng với Cao Tông. Thánh hậu muốn chôn cùng Cao Tông đây là sự thật. Nếu như muốn hợp táng thánh hậu tại Càn Lăng cũng kinh động anh linh của Cao Tông. Theo suy tính của ti chức, đây là đại bất kính và điềm xấu. Cho nên thần đề nghị có lẽ nên thay Càn Lăng của thành Kiến Lăng cho thánh hậu đi.

Lời vừa nói ra mặc dù không có người nào nhảy ra chỉ trích Nghiêm Thiện Tư, nhưng có rất nhiều người mắng trong lòng. Tần Tiêu liền mắng nói: ngươi là bạch nhãn lang (*khinh bỉ) Nghiêm Thiện Tư, trước kia Võ Tắc Thiên có bạc đãi qua ngươi sao? Trước khi vẫn trọng dụng ngươi, hiện tại phục Đường thì bị hàng quan, nhảy ra nịnh hót Lý gia làm thấp đi Võ Tắc Thiên. Thật sự là cánh rừng lớn chim gì cũng có! Trước khi ngươi còn được người ta nói là ' trưởng lão làn gió ', là người khiêm tốn, kỳ thật chính là tiểu nhân a.

Lý Hiển suy nghĩ một hồi, lắc đầu:

- Không được, thánh hậu là mẫu thân của trẫm, di chiếu của nàng trẫm phải chấp hành. Đem thánh hậu và thiên hoàng hợp táng là chắc chắn. Chúng ái khanh nên đề nghị chi tiết cụ thể đi.

Nghiêm Thiện Tư còn chưa từ bỏ ý định:

- Bệ hạ, thần nghe nói cửa khẩu Càn Lăng dùng cự thạch khóa kín, nếu muốn mở lăng phải mở toàn bộ, thế tất hủy hoại lăng tẩm, kinh động thiên hoàng Cao Tông ah!

Lý Hiển không kiên nhẫn khoát tay ngăn lại:

- Đục nát được thì sửa được, Đường triều xây được không sửa được sao? Ý trẫm đã quyết, lùi xuống cho ta!

Nghiêm Thiện Tư đành phải xám xịt lui qua một bên, Tần Tiêu nhìn thấy trong lòng buồn cười: đúng là vỗ mông ngựa tới đùi bị đá, mặt lạnh úp mông nóng a?

Sau đó do bọn người Trương Giản Chi cùng Võ Tam Tư thương nghị với nhau, đợi một đám quyền thần thương nghị, đưa ra quyết định. Kết quả chính là ở vào tám trăm dặm Tần Xuyên, nằm trong Lương Sơn núi non trùng điệp, lăng tẩm Cao Tông ở Càn Lăng sẽ bị đục ở đó, sẽ đưa nữ đế thiên cổ duy nhất về nơi an nghĩ, cùng hợp táng với phu quân của nàng. Ở nơi đó cũng là nơi duy nhất trong lịch sử Trung Quốc có hai hoàng đế cùng hợp táng trong lăng tẩm. Hơn nữa công trình hợp tángnayf sắp sửa vận dụng gần mười vạn người!

Lương Sơn là nơi Cao Tông Lý Trì thỉnh Trưởng Tôn Vô Kỵ cùng đại sư phong thủy dị thuật Lý Thuần Phong chọn làm phong thủy bảo địa làm nơi xây lăng, tây có nước có non, núi non tương liên. Có dáng hai ngọn núi ôm lấy nhau, hình thành thủy viên, vây quanh long khí bên trong. Nơi này được xem là ' long mạch thánh địa ' thế gian hiếm có. Năm đó Lý Trì ở Đông đô Lạc Dương Trinh Quán điện chêt vì bệnh, đã từng nếu ta chỉ còn hai tháng dương thọ, để cho ta quay về Trường An mà chết, khi đó chết cũng không tiếc! Lịch sử thường thường là tương tự kinh người, hôm nay Võ Tắc Thiên qua đời ở Lạc Dương, cũng đồng dạng dời tới Trường An đưa vào Càn Lăng.

Một phần ba ngọc thạch châu báu cả nước đều chôn theo! Hơn nữa trước khi Cao Tông Lý Trì cùng chôn theo đồ tùy táng (cũng là một phần ba tài bảo cả nước lúc ấy), cho nên cái lăng tẩm này là phú khả địch quốc.

Trong nội tâm Tần Tiêu âm thầm líu lưỡi, vương triều phong kiến chính là như vậy a! Cả quốc gia là của hoàng đế. Chết cũng mang theo nhiều tài bảo như vậy. Nếu toàn bộ lấy đi võ trang cho quân đội hoặc kích thích kinh tế, chậc chậc!

Chuyện lần này các thần tử vô cùng dụng tâm, ngay cả bỏ thứ gì vào quan tài cũng bàn vô cùng rõ ràng. Đến lúc đó dùng cự thạch phong kín đường vào, dùng khóa sắt xuyến qua, vật liệu đá rót nước thép vào. Làm cho lòng núi Càn Lăng càng thêm chắc chắn. (người viết tiểu sử chứng minh Càn Lăng thật sự không dễ đào! Cho đến ngày nay đế lăng của vương triều Đại Đường chỉ có Càn Lăng là chưa bị đào qua, tài bảo vàng bạc bên trong đoán chừng vượt qua năm trăm tấn), tấm bia đá không chữ của nữ hoàng nặng hai mươi tấn, thân bia có điêu khắc tám con Ly Long chung quanh, hai bên trái phải có bốn con. Thân bia dùng đá nguyên khối làm thành, hai bên tuyên khắc ' Thăng Long đồ ' cùng ' Sư mã đồ '. Tử cung (tức quan tài) của Võ Tắc Thiên chôn cùng với tử cung của Cao Tông, cùng đặt vào trong cung điện dưới đất Càn Lăng. Mà tử cung này cũng khảo cứu rất chú ý, cuối cùng là tài liệu chống ẩm, chống phân huỷ, dùng trân bảo bao trùm, phía trên có ' thất tinh bản ', trên bảng có tịch, tấm đệm, bên cạnh có quần áo và đồ dùng, chương, bích, hổ, hoàng là ' lục ngọc '. Võ Tắc Thiên mặc mười hai bộ xiêm y, đầu gối hộp ngọc, miệng ngậm sò ngọc, nằm ngửa trên tấm đệm, mặt hướng của nắp quan tài. Bên trong có khảm tơ lụa và trang sức, trên tơ lụa có vẽ nhật, nguyệt, tinh và Kim Ô, Ngọc Miễn, Long, Hạc.


Cửu Mộng Tiên Vực

Hồi (1-456)


<