Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoàng tộc - Hồi 375

Hoàng tộc
Trọn bộ 411 hồi
Hồi 375: Hoàng Phủ Điềm thâm trầm
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-411)

Siêu sale Shopee

Hoàng Phủ Điềm mấy ngày nay cũng đình chỉ đi học Hoàng Phủ Vô Tấn tiến công Tề châu khiến cho tình thế trở nên hỗn loạn hắn vô cùng sầu lo, vốn UNG Tề hai nhà cộng lại đủ để diệt Ngụy không ngờ Hoàng Phủ Vô Tấn lại chọc vào một chân làm rối loạn thế cục.

Cho dù Hoàng Phủ Điềm không có quyền lực quyết định bố cục chiến lược nhưng hắn cũng ủng hộ mẫu hậu, từ khi nghe nói Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu của Tấn An hoàng đế trong lòng hắn tràn ngập căm hận với Hoàng Phủ Vô Tấn, loại căm hận này cũng xuất phát từ một cảm giác sợ hãi.

Lúc này Hoàng Phủ Điềm đang cùng với hai tâm phú lễ bộ thượng thư Chu Kỳ Luân cùng với sư phụ hiện tại của hắn Từ Quân thương lượng tình thế hiện tại.

Đây chính là hai người mà Hoàng Phủ Điềm tín nhiệm nhất hiện tại thế cục đang nguy cấp hắn cũng chỉ có thể tìm bọn họ mà thương nghị.

- Hai vị sư tôn Hoàng Phủ Vô Tấn đã nắm được Tề châu trẫm xác thực là rất lo lắng trẫm không lo lắng Tề vương chỉ lo lắng hắn, thái hoàng thái hậu ở trong tay của hắn nếu như thái hoàng thái hậu thừa nhậ hắn là chính thống thì cần phải làm sao bây giờ?

Chung Kỳ Luân cùng với Tề Quân nhìn nhau kỳ thật hai người bọn họ trước kia đã bàn với nhau Tề Quân từ từ nói;

- Bệ hạ có nghĩ rằng vì sao quan viên Lạc kinh lại trốn về phái nam chứ không trốn về Quan Trung không?

- Trẫm vừa rồi cũng nói hắn là cháu trai của Tấn An hoàng đế thái hoàng thái hậu lại đang ở Sở châu vậy sẽ khiến cho rất nhiều người cho hắn là chính thống trẫm tự đánh giá hẳn là duyên cớ này.

Từ Quân lắc đầu:

- Không hoàn toàn là vì duyên cớ này.

Hắn lấy từ trong khay ngọc ra hai quả cam hình dạng giống nhau đặt ở trước mặt Hoàng Phủ Điềm;

- Bệ hạ hai quả cam này giống như bệ hạ và Hoàng Phủ Vô Tấn, cho dù hắn là cháu Tấn An hoàng đế nhưng mà tiên đế cũng là chính thống, bệ hạ cũng là chính thống, hắn có thái hoàng thái hậu ủng hộ nhưng bệ hạ cũng có thái hậu ủng họ hiện tại hắn là Lương vương mà bệ hạ đã đăng cơ làm đế bệ hạ thậm chí còn có ưu thế hơn cả hắn, nhưng vì sao quan viên Lạc kinh lại chọn hắn chứ không chọn bệ hạ, hai quả cam này khác nhau chỗ nào?

Hoàng Phủ Điềm lặng yên khong nói, chờ sư phó giải thích nghi hoặc cho mình, Từ Quân từ từ lấy một bình nước ở trên bình dội lên một quả cam, lập tức một quả cam trở nên đen kịt dơ bẩn, một quả cam vẫn rực rỡ mê người, hắn chỉ vào quả cam kia mà nói:

- Nguyên nhân là ở đây hiện tại bệ hạ không phải là quả cam vừa rồi mà đã trở nên như vậy thử hỏi ai nguyện ý chọn nó.

Hoàng Phủ Điềm vô cùng thông minh, hắn minh bạch ý tứ của sư phụ liền thấp giọng hỏi:

- Nước mực này chính là Thân gia.

Từ Quân không hề do dự nói:

- Đúng thế bệ hạ nói đúng mấu chốt.

Lúc này Chu Kỳ Luân ở bên cạnh cũng thấp giọng thở dài:

- Bệ hạ ở thâm cung có lẽ không biết, thần là lễ bộ thượng thư, mỗi ngày liên hệ với triều thần đám bọn họ phần lớn có lòng dạ, không nói thêm điều gì nhưng mà hạ tầng quan viên nghị luận liên tục đối với chuyện Thân gia nắm giữ triều đình vô cùng bất mãn, thực tế thái hậu sắc phong Thân Tể làm Tần vương càng khiến cho nhiều người tức giậnbojn họ nói rằng Sở Hán Lữ thị sắp tái hiện, Thân Tể là Lữ Lộc, triều đình Ung kinh còn như thế huống chi là thiên hạ, Lạc Kinh đại thần dĩ nhiên là chọn Vô Tấn.

Hoàng Phủ Điềm im lặng thật lâu sau hắn mới thở dài;

- Tháng trước trẫm đi thăm mẫu hậu cùng bà ấy ở chung, trên bàn cơ mẫu hậu hỏi trẫm có nguyện ý sửa thành họ Thân không?

Chu Kỳ Luân cũng đồng thời chấn động:

- Bệ hạ thật sự có chuyện này sao?

- Mẫu hậu chỉ thuận tiện nói đùa có lẽ không đúng.

Hoàng Phủ Điềm phát ra thanh âm rất thấp một chút tự tin cũng không có hắn nhớ tới lúc đó mẫu thân hắn nghiêm túc có chút gì nói đùa đâu.

Từ Quân cùng với Hoàng Phủ Điềm đọc sách năm năm với nhau sớm chiều ở chung đối với hắn vô cùng hiểu rõ, xem bộ dạng như vậy chỉ sợ không đơn giản là nói đùa Từ Quân từ từ trầm giọng nói:

- Bệ hạ cần có thái độ tươi sáng rõ nét, không thể hàm hồ, bệ hạ người nguyện ý sửa họ không, người nguyện ý trao hoàng tộc cho họ Thân sao?

Hoàng Phủ Điềm lộ ra vẻ kiên nghị hắn bực tức nói:

- Trẫm là tử tôn của Đại Ninh hoàng đế đường đường là con trai trưởng của Hoàng Phủ họ, cái gì có thể thay đổi họ làm sao có thể đổi loại khi tông diệt tổ này trẫm thà chết cũng không cam lòng.

Chu Kỳ Luân gật đầu:

- Chỉ cần bệ hạ quyết tâm là được thần nguyện vì bệ hạ mà hưng hoàng tộc tru Thân thị, vì bệ hạ quên mình phục mệnh.

Lúc này ở bên ngoài có hoạn quan bẩm báo:

- Bệ hạ Thân tướng quốc có đại sự khẩn cấp cầu kiến.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Điềm nhìn về phía hai tử tôn, Từ Quân trầm giọng nói:

- Cứ nghe hắn nói nhưng không thể tin.

Chu Kỳ Luân cũng cười lạnh:

- Thân gia nội bộ tranh giành nhưng không thể tranh giành giang sơn xã tắc.

Một lát sau Thân Quốc Cữu đi vào trong thư phòng của Hoàng Phủ Điềm Chu Kỳ Luân cùng với Từ Quân cũng lảng tránh không ở trong phòng, Hoàng Phủ Điềm ngồi ở sau thư án đọc sách, giống như chuyện gì cũng không phát sinh vậy, cho dù Hoàng Phủ Điềm đối với Thân Quốc Cữu có hảo cảm thực tế sau khi thái hậu sắc phong Thân Tể làm tần vương về au Thân Quốc Cữu đã từ đi chức hán trung quận vương của mình để tỏ vẻ kháng nghị, điều này khiến cho Hoàng Phủ Điềm cảm động.

Nhưng sau khi sư phó nhắc nhở hắn đã cảm nhận được đấu tranh nội bộ trong nhà họ Thân, không giống như tranh giành xã tắc điều này làm cho hắn có một cảnh giác với Thân Quốc Cữu.

- Thần Thân Trăn tham kiến hoàng đế bệ hạ

Thân Quốc Cữu thi lễ thật sâu.

- Tướng quốc miễn lễ.

Hoàng Phủ Điềm lộ ra vẻ tươi cười:

- Hôm nay mặt trời mới mọc, tướng quốc tại sao không nghỉ ngơi.

- Thần vốn định nghỉ ngơi nhưng sáng sớm nhận được tình báo khẩn cấp cho nên phải bẩm báo với bệ hạ.

- Có tình huống khẩn cấp gì?

Thân Quốc Cữu thở dài một hơi;

- Thần nhận được tin U CHâu Lưu Hán Chương đã đầu hàng Hoàng Phủ Vô Tấn.

- Cái gì

Hoàng Phủ Điềm chấn động hắn thật sự không ngờ hôm qua hắn còn nghĩ Tề vương và Lưu Hán Chương sẽ liên hợp tấn công Sở châu hiện tại lại biến thành Lưu Hán Chương đầu hàng.

*****

Hắn đứng lên nhanh chóng tiến tới trước địa đồ nhìn U Châu và Tề Châu Dự Châu ba địa hình nhướn mày hỏi.

- Nếu như vậy thì Lưu Hán Chương sẽ suất quân xuôi nam cùng Hoàng Phủ Vô Tấn giáp công Tề vương quân, chỉ sợ Tề châu không ổn rồi.

- Thần đoán chừng Lưu Hán Chương sẽ tạm thời không công Tề vương, loại quay đầu cắn chủ này chỉ sợ hắn không làm được, nhiều nhất là không nghe Tề vương điều khiển mà thôi, thần hoài nghi hắn ngược lại sẽ tạo áp lực với Tấn châu, hắn sẽ nghe theo sự điều khiển của Hoàng Phủ Vô Tấn.

Nói tới đây Thân Quốc Cữu lắc đầu nói:

- Cái thần lo lắng chính là Hoàng Phủ Vô Tấn rất am hiểu chiến lược, thần lo rằng hắn sẽ hạ lệnh cho quân Tây Lương tiến công quan trung, hiện tại hai mươi vạn quân Quan Trung đang ác chiến ở Lạc Kinh, Quan Trung chỉ có ba vạn quân canh giữ, nếu như Tây Lương quy mô tiến công Quan Trung thì chúng ta ứng đối thế nào?

Hoàng Phủ Điềm cảm thấy kỳ quía, vấn đề này trước khi xuất binh đánh Lạc Kinh bọn họ đã thảo luận qua lúc đó Thân Quốc Cữu cũng tham gia hội nghị kia, Hoàng Phủ Điềm nhớ tới Thân Quốc Cữu rất lặng yên không nhìn ra hắn tán thành hay không.

- Tướng quốc khanh đã quên sao, lúc đó chúng ta đã định ra điều mười vạn quân đến Phượng Tưởng, chuyên môn ứng phó với quân Tây Lương tập kích với Quan Trung, tướng quốc đã nhắc nhở ta sẽ lập tức báo thái hậu điều binh.

Thân Quốc Cữu cười khổ một tiếng:

- Bệ hạ nếu làm như vậy thì Ung Kinh diệt vong trong tầm tay.

Hoàng Phủ Điềm lắc đầu;

- Ta không rõ ý của tướng quốc, liệu tướng quốc có thể nói rõ không?

Thân Quốc Cữu thở dài một tiếng vô cùng đau đớn nói:

- Bệ hạ thần lần trước chủ trương liên thủ với Hoàng Phủ Vô Tấn, giải quyết vấn đề Tây Lương nếu như chúng ta kết minh, sau này chúng ta lấy Dự Châu để Hoàng Phủ Vô Tấn lấy Kinh Châu sau đó chúng ta lại dùng Thục Châu đổi Hà Lũng, đối với Hoàng Phủ Vô Tấn hắn có thể nối liền một mảng phía nam, mà chúng ta ngoại trừ loại bỏ uy hiếp của quân Tây Lương lại còn kéo dài mảng phía bắc hai bên đều có lợi lúc đó Hoàng Phủ Vô Tấn còn chưa có dã tâm cướp thiên hạ, hắn cũng sẽ đáp ứng điều kiện này, nhưng mà lúc đó ai cũng phản đối phương án nói Thục Châu đồng cỏ phì nhiêu, bỏ đi thì tiếc Hoàng Phủ Vô Tấn lại là cháu của Tấn An hoàng đế chính thức là địch của chúng ta. Bệ hạ lúc này chúng ta được cái gì, Lạc Kinh đại bộ phận chủ lực đã bị chúng ta đánh bại, Dự Châu lại bị Tề vương cướp đi, Ung kinh quốc khố tiêu hao hầu như không còn, còn phải trả cho binh sĩ tốt và bị thương tiền trợ cấp, quân Tây Lương ngày nào cũng nhìn chằm chằm để cho chúng ta ngày nào cũng không an giấc cuối cùng quân Tây Lương nếu đại quy mô tiến công Quan Trung chúng ta lại phải đem quân đội rút về thành ra cái thu được là hai bàn tay trắng, hơn nữa nếu Hoàng Phủ Vô Tấn đánh bại Tề vương chiếm lĩnh Dự Châu sau đó không phải là chúng ta sao/

Hoàng Phủ Điềm trầm mặc hắn cũng thở dài:

- Trẫm hiện tại mới hiểu được ánh mắt lâu dài của tướng quốc trẫm lúc đó hành động theo cảm xúc nhận thức Hoàng Phủ Vô Tấn là địch nhân bây giờ hối hận không kịp rồi.

- Không còn biện pháp cứu vãn.

Thân Quốc Cữu vội vàng nói:

- Chúng ta bây giờ có thể kết minh cùng hắn, liên thủ đối phó với Tề vương, sau đó chúng ta được Huỳnh Dương ít nhất có được một nửa Dự Châu, lại đem Thục Châu đổi lấy Hà Lũng, cho quân Tây Lương xuôi nam, đối với chúng ta mà nói chỉ tổn thất nửa cái Dự Châu cũng không lớn, mà lại diệt trừ được Tề vương bệ hạ đây là cơ hội cuối cùng.

Hoàng Phủ Điềm cắn môi:

- Nếu như Hoàng Phủ Vô Tấn không chịu thì sao?

- Hắn khẳng định nguyện ý, dù sao ba mươi vạn quân của Tề vương không dễ đối phó, hơn nữa hắn cũng cần thời gian củng cố, dùng Thục Châu đổi lấy Hà Lũng, thần cho rằng đây là hành động cả hai đều có lợi.

Dừng một chút Thân Quốc Cữu nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Điềm rồi nói:

- Mấu chốt là bệ hạ phải thuyết phục thái hậu.

Thân Quốc Cữu cáo lui, Hoàng Phủ Điềm ngồi trên ghế rồng mà suy nghĩ, lúc này Chu Kỳ Luân cùng Từ Quân từ bên trong cũng đi ra Hoàng Phủ Điềm đang muốn nói với bọn họ phương án của Thân Quốc Cữu thì bọn họa khoát tay:

- Vừa rồi chúng thần đều nghe cả rồi.

- Vậy sư phụ cho rằng phương án của Thân tướng quốc có khả thi không?

Chu Kỳ Luân nói:

- Thần cho rằng cùng Hoàng Phủ Vô Tấn kết minh có thể thực hiện nhưng không thể lâu dài nếu như gần kề chỉ là muốn trừ đi uy hiếp của quân Tây Lương không bằng dùng Tấn Châu đổi lấy Hà Lũng, lưu lại Thục Châu chúng ta đều có đường lui.

- Tấn Châu!

Hoàng Phủ Điềm nhướn mày.

- Chỉ sợ thái hậu không chịu.

- Trên thực tế dùng Thục Châu đổi lấy Hà Lũng thái hậu cũng không chịu.

Từ Quân cười nói, kỳ thật hắn quan tâm nhất không phải là Hoàng Phủ Vô Tấn mà là Thân gia, nếu như có thể tạo thành đối lập nghiêm trọng giữ Thân Quốc Cữu và thái hậu thì là một lựa chọn không tệ, mấu chốt là phải xem Hoàng Phủ Điềm làm thế nào.

- Ai gia tuyệt đối không đồng ý.

Trong Hoa Thanh cung Hoàng Phủ Điềm chuyển đạt phương án của Thân Quốc Cữu.

- Ngươi nói cho hắn biết bất kể là dùng Thục Châu đổi lấy Hà Lũng hay là dùng Tấn Châu đổi lấy Hà Lũng ai gia cũng tuyệt đối không thể tipế nhân, cùng Hoàng Phủ Vô Tấn kết minh hừ bán đứng Thục Châu chuyện này mà hắn cũng nghĩ ra được.

- Thế nhưng mà thái hậu Thân tướng quốc nói cũng có đạo lý chúng ta hao hết quốc khố chết mất mấy vạn người nhưng cuối cùng chỉ có thể lấy được hai quận mà Dự Châu đại bộ phân lại thuộc về Tề vương.

- Ý của ngươi là ai gia quyết sách không đúng sao?

- Không không nhi thần không có ý này, nhi thần chỉ thấy cục diện trước mắt rất phức tạp không biết phải làm thế nào?

Thân thái hậu trầm tư một lát rồi nói:

- Muốn phá thế cục này kỳ thật ai gia cũng đang suy nghĩ, ai gia đã phái người tiếp xúc với Tề vương, chúng ta còn phải dựa nhiều vào Tề vương.

Hoàng Phủ Điềm nghĩ nghĩ hắn đã minh bạch ý của mẫu hậu liền nói:

- Ý của mẫu hậu có thể nói rõ một chút không, nhi thần ngu dốt không thể hiểu được.

- Muốn phá thế cục này kỳ thật cũng rất đơn giản.

Thái hậu cười lạnh một tiếng:

- Tạo thành khốn cục trước mắt là do Tề châu bố trí hư không, tranh đoạt Tề chau có lợi ích vượt xa Dự châu chúng ta có thể giúp Tề vương đoạt lại Tề châu điều kiện chính là hắn phải đem Dự Châu tặng lại cho chúng ta đương nhiên ta có thể đem cả Bành Thành Hạ Bi Thuật Dương tam quận cho hắn, để cho hắn cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn đấu người sống ta chết, bọn họ là trai cò đánh nhau chúng ta làm ngư ông đắc lợi. Hoàng nhi ngươi cũng đừng nghĩ tới phương án của Thân Trăn, chính thức uy hiếp ngôi vị hoàng đế của ngươi không phải là Tề vương mà là Hoàng Phủ Vô Tấn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-411)


<