← Hồi 261 | Hồi 263 → |
Hoàng Phủ Hằng lại thở dài nói:
- Chuyện của Quan Tịch ta cũng rất đau lòng kỳ thật ta cũng biết, đó là do con của hắn là Quan Hiền Câu gây nên, Quan Tịch cũng không biết rõ tình huống, dưới cơn thịnh nộ của phụ hoàng hắn cũng bị con mình làm cho phiền hà.
Thân Quốc Cữu cười nhạt một tiếng:
- Mặc kệ hắn có quan hệ hay không nhưng mà con của hắn làm ra chuyện hắn phải gánh trách nhiệm, ta cho rằng hoàng thượng cách chức cho hắn làm thứ dân cũng đã là khoan dung rồi, thái tử không cần phải đau lòng.
- Tuy nói như thế nhưng triều đình lại mất đi một nhân tài, tuy nhiên triều đình nhân tài trẻ tuổi tuấn kiệt xuất hiện lớp lớp, nghe nói khoa cử tiến sĩ năm nay ai cũng có tài trị quốc, lệnh lang lần đầu làm quan đã đảm nhiệm chức huyện lệnh Giang Ninh khiến cho người ta phải lau mắt mà nhìn cũng là vinh quang của tướng quốc.
Thân Quốc Cữu nghe ra trong giọng của Hoàng Phủ Hằng có vẻ mỉa mai thì lạnh lùng nói:
- Mỗi tiến sĩ về quê của mình làm quan đây cũng là lệ cũ, hoàng thượng cũng khâm chuẩn, cho phép, tên Mã Ứng Sơ lần đầu làm quan cũng đảm nhiệm huyện lệnh Táo Dương, ThôI Tuyền cũng làm huyện lệnh Thanh Hà, ngay cả Hoàng Phủ Duy Minh mà điện hạ coi trọng cũng đảm nhiệm chức huyện lệnh Duy Dương huyện, con của ta là người Giang Ninh hắn đi làm qua ở Giang Ninh thì có gì là sai? Nếu điện hạ thấy không ổn thì ngày mai ta sẽ tấu lên hoàng thượng, giáng cho hắn làm chủ sự ghi chép, điện hạ như vậy đã thấy thỏa mãn chưa?
Hoàng Phủ Hằng cười ha hả nói:
- Tướng quốc đa tâm ta không nói là không thỏa mãn chuyện này, tất cả mọi người đều là tiến sĩ khoa cử, ta cũng không ngoại lệ ai hết, xem xét bọn họ làm quan ở quê mình lệnh lang cũng thế, xem hắn làm quan phụ mẫu thế nào.
Nói xong Hoàng Phủ Hằng ngửa đầu cười cười bước nhanh vào đại đường chỉ nghe hoạn quan cất to tiếng:
- Thái tử điện hạ giá lâm.
Thân Quốc Cữu nhìn theo bóng lưng cảu Hoàng Phủ Hằng, trong mắt tràn ngập sầu lo hắn cảm thấy được bước tiếp theo của thái tử là hạ thủ ở Sở Châu, trong đó có cả con của hắn.
Thân Quốc Cữu tìm một vị trí cho mình rồi ngồi xungố, cung nữ ở bên cạnh rót cho hắn một chén rượu Thân Quốc Cữu bưng chén rượu nhìn một vòng xung quanh, cho dù hắn quyền cao chức trọng tham gia hôn lễ hôm nay cơ bản đều là quan ngoài tam phẩm và quyền quý, không có quan viên cấp thấp nào khiến cho Thân Quốc Cữu không dduwsji nhàn nhã.
Mọi người tụ lại nói chuyện, Thân Quốc Cữu chợt phát hiện ra ở trên một chiếc bàn, con trai trưởng Tề Mạo của Tề gia đang ngồi, một mình hắn ngồi trước một cái bàn không có người tiến tới nói chuyện chỉ có thể lặng yên mà uống rượu.
Thân Quốc Cữu cười cười bưng chén rượu đi tới.
Tề gia ở đây ngoại trừ Tô gia là khách duy nhất không phải là quyền quý, tuy trên thiệp mời viết là mời Tề lão thái gia tham gia nhưng Tề lão thái gia không ở kinh thành, chỉ có thể do con trai trưởng Tề Mạo đến dự hôn lễ của Vô Tấn.
Sau lần Tề gia thọ yến, Tề gia liên tục tiếp nhận đề nghị của Vô Tấn, tích cực tiềm kiếm chỗ dựa ít xuất hiện ở trong vòng quyền quý, bọn họ chuẩn bị bốn phần hậu lễ đưa cho Thân hoàng hậu Thân Như Ý, Mã công công cùng với hoàng thái hậu, kể cả sơn trang của Tề Thụy Phúc cũng cho Thân hoàng hậu.
Cùng lúc đó, Tề gia cũng bắt đầu quy về phía nam, đem tổng đàn của Tề Thụy Phúc dời tới Giang Ninh phủ Tề lão gia tử cũng tới đó kinh thành thì giao cho con trai trưởng là Tề Mạo thống lĩnh, tuy danh nghĩ Tề gia vẫn ở đây nhưng không đường hoàng kể cả khách quyền quý mời, bọn họ cũng chỉ tặng lễ mà không đi.
Tuy nhiên Tề gia lại cảm kích Hoàng Phủ Vô Tấn với lại cũng muốn nịnh nọt hoàng thái hậu lần này Vô Tấn lập gia đình, Tề gia đưa ra lễ trọng chưa từng có từ trước tới nay, một khu nhà cao cấp ở Giang Ninh lại còn có một viên dạ minh châu to như trái trứng chim bồ câu, đây chính là do Tề gia hai mươi năm trước bỏ ra mấy vạn lượng bạc mua được trong tay của một thương nhân, là một bảo vật vô giá.
Trong thiên hạ chỉ có hai viên một viên khác đã được mang vào hoàng cung cho Thân hoàng hậu sử dụng, Tề gia ra tay xa xỉ khiến hoàng thái hậu tán thưởng, vừa rồi Tề Mạo được hoàng thái hậu trực tiếp triệu kiến, so sánh với việc tặng lễ cho hoàng thái hậu thì còn khiến cho thái hậu cao hứng hơn.
Tề Mạo không hề giống như vẻ phiền muộn bề ngoài hiện tại hắn đang kích động tận hương dư vị được thái hậu triệu kiến.
- Tề trưởng công tử, sao công tử lại ở chỗ này uống rượu?
- Thân Quốc Cữu bưng chén rượu cười cười hỏi.
Tề Mạo cuống quít thi lễ:
- Tham kiến tướng quốc.
- Chúng ta là khách mời không cần đa lễ, xin mời ngồi.
Thân Quốc Cữu ngồi xuống bưng chén rượu lên cười nói:
- Ta muốn kính Tề gia một chén rượu, mừng Tề gia khôi phục tước vị.
Tề Mạo vội vàng bưng chén rượu lên đáp lễ nói:
- Đa tạ tướng quốc khôi phục tước vị, Tề gia đã đợi mười năm.
Thân Quốc Cữu đối với chuyện tổng đường Tề gia quay trở về Giang Ninh phủ rất hài lòng, Giang Ninh phủ là quê quán của hắn, chỉ cần Tề gia quay trở lại Sở châu thì thái tử không đụng được tài lực của Tề gia, mà Tề gia cuối cùng lại để cho hắn sử dụng.
Hắn cười cười nói:
- Nghe nói tổng đường của Tề gia dời tới Giang Ninh, không biết là tạm thời hay là mãi mãi.
Tề Mạo thở dài nói:
- Chủ yếu là vì phụ thân tuổi giá nhớ quê cho nên Tề gia muốn dời đi, lần này dời về phía nam ít nhất trong vòng hai mươi năm không quay trở về, Tề gia chuẩn bị mở rộng sản nghiệp ở Sở Châu, bảo vệ đệ nhất thuế hộ của triều đình.
- Chuyện này ta hoan nghênh.
Thân Quốc Cữu vỗ vai của hắn bình thản mà nói:
- Ta là hộ bộ thượng thư, thuế phú của Đại Ninh vương triều ta tinh tường hơn bất kỳ ai khác, Tề gia hàng năm nộp thuế tới hơn năm mươi vạn lượng bạc, so với bất kỳ ai đều nhiều hơn, mấy ngày hôm trước hoàng thượng vẫn ở trong triều công khai tỏ thái độ, phải bảo vệ tốt Tề gia đây là tài nguyên căn bản của Đại Ninh vương triều, có chuyện gì khó xử cứ nói cho ta biết, ta nhất định giải quyết thay cho các ngươi.
- Đa tạ tướng quốc quan tâm, Tề gia sẽ làm tốt bổn phận thương nhân, ổn định nộp thuế hàng năm chỉ có tăng chứ không giảm.
Tề Mạo thầm cảm thán, Vô Tấn thật cao minh, Tề gia vừa rút lui khỏi vòng quyền lực, hoàng thượng lập tức tỏ thái độ với bọn họ không những khôi phục tước vị cho Tề gia mà còn công khai khen ngợi Tề gia, Tề gia mất phương hướng nhiều năm như vậy cuối cùng cũng trở về quỹ đạo.
*****
Thân Quốc Cữu lắc đầu thở dài:
- Hoàng thượng không những khen ngợi Tề gia mà còn công khai phê bình Đông Lai thương hội và Bách Phú thương hội, nói hai thương hội này bất nhân, được xưng là thương hội thứ nhất và thứ hai thiên hạ mà hàng năm nộp thuế công lại chỉ có năm vạn lượng bạc, chỉ bằng một thành của Tề gia hoàng thượng đối với bọn họ rất tức giận đoán chừng năm nay sẽ có động tác.
Tề Mạo vội hỏi:
- Không biết hoàng thượng định bắt bọn họ nộp bao nhiêu thuế?
- Ta đánh giá ý của hoàng thượng ít nhất cũng phải bằng với Tề Thụy Phúc thương hội, không phải cộng lại mà mỗi nhà phải bằng với các ngươi.
Đúng lúc này chỉ nghe bên ngoài truyền tới một tiếng hét to:
- Tề vương điện hạ giá lâm, Sở vương điện hạ giá lâm.
Thân Quốc Cữu sững sờ quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Tề vương Hoàng Phủ Chung cùng với Sở vương Hoàng Phủ Điềm đang dắt tay nhau tới, thần sắc vô cùng thân mật, Hoàng Phủ Điềm tuy tuổi tác còn nhỏ thấp hơn Hoàng Phủ Chung nửa cái đầu nhưng tư thế vẫn hiên ngang, phong độ nhẹ nhàng so với Tề vương thì còn bắt mắt hơn.
Thân Quốc Cữu trong lòng cảm thấy kỳ quái, mình đã hỏi rõ rồi, Sở vương điện hạ hôm nay không tới, tại sao hiện tại vẫn tới?
Ở trong hành lang đều là hoàng thân quốc thích, Tề vương và Sở vương tiến vào bên trong Thân Quốc Cữu liền nói với Tề Mạo:
- Tề trưởng công tử thong thả ngồi ta xin lỗi không bồi tiếp được.
- Tướng quốc cứ tùy ý.
Thân Quốc Cữu bưng chén rượu đi về phía Sở vương, Sở vương Hoàng Phủ Điềm đang cùng với Đôn hoàng quận vương Hoàng Phủ Dật Biểu và vài tên quận vương nói chuyện với nhau, Hoàng Phủ Dật Biểu ngồi ở phía trước, hắn đang cùng với quận vương Hoàng Phủ Anh Tuấn cùng với nhữ dương quận vương Hoàng Phủ Tử Hàn nói chuyện với nhau.
Bốn quận vương này được xưng là nam phái hoàng tộc, là một lực lượng trọng yếu ở trong hoàng tộc, Bách Phú thương hội chính là do bọn họ hợp lực tạo ra.
Bốn gã quận vương mấy ngày nay tâm tình không tốt lắm nguyên nhân cũng là do hoàng thượng chuẩn bị tiến hành ra tay với Bách Phú thương hội và Đông Lai thương hội về mặt thu thuế, hơn nữa Bách Phú thương hội là ra tay năm nay Đông Lai thương hội ra tay năm sau, điều này khiến cho bọn họ không phục lắm, cho thấy quyền lực của bọn họ không bằng Tề vương.
Bốn gã quận vương kéo Sở vương qua một bên, tạo áp lực với hắn, bọn họ ủng hộ Sở vương mấy chục vạn lượng mỗi năm, thời điểm mấu chốt Sở vương làm sao không thể ra tay nói chuyện thay bọn họ.
- Điện hạ, Bách Phú thương hội lợi nhuận mỏng manh, hàng năm trên cơ bản đều không có tiền, chúng ta vốn ban đầu ủng hộ điện hạ cho nên hiện tại rất lo lắng nếu như triều đình thu thuế Bách Phú thương hội thì chúng ta lại không có tiền ủng hộ điện hạ, chuyện này trọng đại điện hạ nhất định phải thuyết phục hoàng thượng, không thể để hoàng thượng thu thuế với Bách Phú thương hội.
Ý của Hoàng Phủ Dật Biểu ở ngoài lời, thuê ngân hàng năm giao cho Sở vương ngươi nếu như triều đình ra tay, vậy Sở vương ngươi cũng đừng hòng có nữa.
Sở vương bị bốn gã đầu tử vây quanh thì cười khổ nói:
- Các vị lão vương gia khổ tâm ta hiểu ta sẽ hết sức thuyết phục hoàng thượng nhưng chỉ có thể là hết sức mà thôi.
- Điện hạ không những là hết sức mà còn phải nhất định chỉ cần điện hạ thuyết phục hoàng thượng thành công, chúng ta sẽ ủng hộ điện hạ.
- Khục khục.
Ở bên cạnh truyền tới tiếng ho khan nặng nề, mọi người quay đầu lại thì chỉ thấy Thân Quốc Cữu mang chén rượu tới, bốn gã quận vương tuy ủng hộ Sở vương nhưng cũng không nghe lời Thân Quốc Cữu, giao tình mật thiết mà thôi, cách đây hai tháng, Hoàng Phủ Dật biểu lại không hòa thuận với Thân Quốc Cữu nữa.
Nguyên nhân chính là vì Hoàng Phủ Anh Tuấn cháu của Hoàng Phủ Dật Biểu bị cách chức, tước vị của Hoàng Phủ Anh Tuấn vì vậy cũng bị mát đi khiến cho Hoàng Phủ Dật Biểu tràn ngập oán hận với Thân Quốc Cữu.
Oán hận là Hoàng Phủ Anh Tuấn bị con của Thân Quốc Cữu là Thân Kỳ Võ xúi giục mới tới Lan Lăng quận vương phủ, hơn nữa Thân Quốc Cữu thấy rõ ràng vì để bảo vệ Thiệu Cảnh Văn mà Thân Quốc Cữu mới đem trách nhiệm giao lên cháu trai của hắn, và khiến cho Hoàng Phủ Dật Biểu tức giận là con của Thân Quốc Cữu là Thân Kỳ Võ lại không bị bất kỳ chuyện gì cuối cùng còn thi đậu tiến sĩ, bài danh thứ tư, làm huyện lệnh Giang Ninh.
Tuy nhiên ba quận vương kia lại vây quanh Thân Quốc Cữu mà cất tiếng nói:
- Tương quốc nhiều năm như vậy chúng ta ủng hộ Sở vương lúc mấu chốt tướng quốc không thể bỏ chúng ta.
Thân Quốc Cữu nháy mắt cho Sở vương, ý bảo hắn tạm thời rời khỏi đây, rồi thấp giọng nói với mọi người:
- Lần này thái độ của hoàng thượng rất cương ngạnh, cầu tình hoàng thượng xem ra vô dụng thôi tuy nhiên vẫn có biện pháp nộp thuế ít đi.
Mọi người cũng biết nộp thuế là điều không thể tránh khỏi tuy nhiên nộp thuế ít đi cũng là điều không tệ bọn họ lập tức hỏi:
- Mong tướng quốc dạy cho.
Thân Quốc Cữu quay đầu lại nhìn Tề Mạo, lạnh lùng nói:
- Hoàng thượng đối với Đông Lai thương hội và Bách Phú thương hội thu thuế ngang bằng với Tề Thụy Phúc thương hội, các ngươi muốn nộp thuế ít thì phải để cho Tề Thụy Phúc nộp ít, hiểu không?
Hoàng Phủ Dật Biểu không thèm nhìn Thân Quốc Cữu, tuy nhiên Thân Quốc Cữu mỗi câu nói đều vang vào trong tai của hắn trong lòng của hắn bỗng nhiên sinh ra một ý niệm ác độc.
.... .
Đang Đang đang.
Từng hồi chuông vang lên, báo hiệu giờ đã tới từng khách mời đều quay lại vị trí, đám vũ cơ biểu diễn cũng lui xuống, song phương nam nữ hai nhà đều ngồi phía trước, Tô gia mang hơn ba mươi người, nam nữ lão ấu đều có mà nhà trai thì chính là hoàng tộc, ngồi ở bên phải.
Mà chính giữa bày năm cái ghế chính là để trưởng bối song phương ngồi, Tô gia là Tô Tốn cùng với Lô phu nhân, bên Vô Tấn thì là Lan Lăng quận vương và vương phi, ở chính giữa là ghế của hoàng thái hậu, bà ta hôm nay là người chứng hôn, mặt khác còn là tổ mẫu của nhà trai.
Trước các vị trưởng bối ngồi có trải thảm đỏ, ở trên mặt thảm có để một tú cầu bằng lụa đỏ, bên trái là tân nương bên phái là chú rể.
Lúc này trong hành lang trở nên yên tĩnh chờ người điều khiển hôn lễ tuyên bố người điều khiển hôm nay không phải là Triệu Tư như trước mà chính là thái tử Hoàng Phủ Hằng.
Hoàng Phủ Hằng cười cười chuẩn bị tuyên bố thì bỗng nhiên bên ngoài bỗng truyền tới một thanh âm hét to:
- Hoàng đế bệ hạ giá lâm.
Ở trên đại điện tân khách liên tục đứng dậy trong mắt của bọn họ đều hiện ra vẻ khiếp sợ, hoàng thượng tự mình tới tham gia hôn lễ của đại thần, đây là chuyện mới nghe lần đầu, một số lão vương gia còn nhớ rõ, từ khi hoàng thượng đăng cơ cho tới nay hiện tại chỉ là lần thứ hai, hai mươi lăm năm trước cũng ở đại điện này, hoàng thượng tham gia hôn lễ của Trương Sùng Tuấn và con gái của Lan Lăng quận vương, hôm nay lại tham gia hôn lễ của cháu Lan Lăng quận vương mặt mũi của Lan Lăng quận vương đúng là không nhỏ.
*****
Chỉ thấy mười thị vệ hộ tống Đại Ninh hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức cùng với Thục phi đi vào trong nội điện đằng sau là thiếp thân hoạn quan Mã Nguyên Trinh, mọi người ở trong đại điện liền sững sờ, tại sao không phải là Thân hoàng hậu, đây chính là Thục phi sao? Quả nhiên là tuyệt mỵ khó trách hoàng thượng lại mê luyến nàng.
Lòng của Thân Quốc Cữu cũng trầm xuống, hoàng thượng tại sao lại mang Như Ý tới? Y suy nghĩ một chút liền minh bạch một phương diện dĩ nhiên là do Thân hoàng hậu mang bầu thân thể không tiện nhưng quan trọng hơn là hoàng thượng muốn mượn cơ hội này cho Như Ý công khai lộ diện đẻ cho hoàng tộc thừa nhận tính hợp pháp của Thân Như Ý, dù sao hoàng thượng cũng giống như cô phụ của Như Ý quan hệ của bọn họ khá vi diệu.
Thân Quốc Cữu nhanh chóng nhìn thoáng qua hoàng thái hậu thấy sắc mặt của bà âm trầm biết rõ thái hậu một mực phản đối chuyện hoàng đế lập Như Ý làm phi, nửa tháng trước Thân Như Ý tới Bích Tiên cung bái kiến thái hậu nhưng thái hậu đóng cửa không gặp, nàng kiên quyết cái cuộc hôn nhân này.
Hôm nay hoàng thượng thừa cơ hội này mà mang Thân Như Ý tới tham gia hôn lễ, chỉ hi vọng hoàng thái hậu thừa nhận địa vị hợp pháp của Thân Như Ý, dựa theo lễ chế của Đại Ninh vương triều, hoàng hậu phải nhận được sự đồng ý của thái hậu mới có thể sắc phong mà hoàng đế tuy có thể tùy ý phong thất phi nhưng nếu hoàng thái hậu không đồng ý, thất phi này không được bái tế miếu tổ tông, sau khi chết cũng không được chôn tại hoàng lăng, danh tự cũng không được vào gia phả hoàng tộc chỉ là hữu danh vô thực.
Hoàng Phủ Huyền Đức trong lòng đuối ý cũng không dám đến tìm thái hậu hôm nay đành phải lựa chọn cơ hội thái hậu tham gia hôn lễ của Vô Tấn, để cho thái hậu thừa nhận Thân Như Ý.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi vào trong đại điện, chúng đại thần khom người thi lễ:
- Tham kiến hoàng đế bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức khoát tay:
- Chúng ái khanh miễn lễ hôm nay trẫm cũng giống như mọi người đều tới tham gia hôn lễ, mong mọi người tùy ý.
Hoàng Phủ Cương chạy tới khom người thi lễ:
- Đa tạ bệ hạ tới tham gia, thần vô cùng cảm kích.
Hoàng Phủ Huyền Đức mỉm cười:
- Hoàng thúc nói vậy là khách khí rồi, Vô Tấn là hoàng chất của trẫm, trẫm cũng là người nhà trai, hoàng chất lập gia đình trẫm làm sao có thể không tới.
Hắn lại cao giọng nói với chúng nhân:
- Các vị ái khanh thấy trẫm nói có đúng không?
Tất cả mọi người đều nở ra nụ cười:
- Bệ hạ nói rất đúng.
Lan Lăng quận vương trong lòng thầm cười khổ, hắn đã minh bạch, Hoàng Phủ Huyền Đức xem Lương vương hệ là cái đinh trong mắt, hận không thể nhổ cho thống khoái, năm đó hắn tham gia hôn lễ của con gái mình hôm nay cũng như vậy, cố ý tới lấy lòng, làm cho mọi người tưởng hắn thân cận Lương vương hệ, tương lai ra tay với Lương vương hệ mọi người đều hco rằng là Lương vương hệ tự mình gây nghiệt Hoàng Phủ Huyền Đức tâm cơ cũng không hề nông.
Hoàng Phủ Huyền Đức mang Thân Như Ý tới phía trước, hai người đều đồng thời quỳ trước mặt thái hậu:
- Hoàng nhi Huyền Đức tham kiến thái hậu.
Thân Như Ý cũng thấp giọng nói:
- Nhi tức Như Ý tham kiến thái hậu.
Hoàng thái hậu đối với chuyện nhi tử lấy chất nữ rất tức giận trong lòng, tuy Thân Như Ý không có quan hệ huyết thống với hoàng đế nhưng nàng cũng không thích cái chuyện làm rối loạn bối phận này, cô phụ lấy chất nữ, thật là mất mặt.
Nhưng hôm nay là hôn lễ của Vô Tấn bà cũng không thể trở mặt hơn nữa trong lòng bà cũng hi vọng sau này Vô Tấn quy tộng con của mình có thể tha cho Vô Tấn, phong cho hắn làm một chức vương tiêu dao, như vậy sau này đi gặp Tấn An hoàng đế bà cũng có thể yên lòng.
Cho nên hoàng thái hậu cũng không muốn làm khó đứa con trai này, cho hắn một chút mặt mũi, miễn cưỡng:
- Tất cả đứng lên đi.
Hoàng Phủ Huyền Đức vui mừng, điều này cho thấy thái hậu đã thừa nhận Thục phi, hắn vội vàng đứng dậy:
- Đa tạ mẫu hậu.
Hắn liếc mắt ra ý cho Thân Như ý, Thân Như Ý cũng đứng lên cám ơn:
- Như Ý tạ ân điển của mẫu hậu.
Hoàng thái hậu thấy chuyện này đã là gạo nấu thành cơm, trong lòng cũng không tránh được, đành phải phân phó:
- Trong cung cần phải tuân theo quy củ nội cung, tôn trọng hoàng hậu, khuyến khích hoàng đế chuyên cần chính vụ, nhớ kỹ chưa?
Thân Như Ý trong lòng cũng kích động vạn phần vội vàng nói:
- Nhi tức nhớ kỹ.
Hoàng đế tham gia hôn lễ, đương nhiên không thể ngồi cạnh đám đại thần, Lan Lăng quận vương vội vàng phân phó cho thái hậu ngồi bên cạnh chiếc long ỷ bên cạnh thái hậu, lại đặt thêm một chiếc ghế bên cạnh vương phi dành cho thục phi.
Hoàng Phủ Huyền Đức ngồi xuống, nói khẽ với hoàng thái hậu:
- Chút nữa hoàng nhi sẽ cho Vô Tấn một phần hậu lễ nhất định sẽ khiến cho mẫu hậu thỏa mãn.
Hoàng Phủ Huyền Đức là người vô cùng hiếu thuận, hắn biết rõ Tấn An hoàng hậu chính là mẹ đẻ của mình bất kể bá phụ cùng với phụ thân của hắn có ân oán tình cừu thế nào, hắn chỉ nhận mẹ của mình không những tôn bà làm hoàng thái hậu mà còn cho bà địa vị sủng ái cao nhất.
Hoàng Phủ Huyền Đức biết rõ hoàng thái hậu sở dĩ ưa thích Vô Tấn là vì lúc ở Từ Vân Tự, thái hậu quét lá chuộc tội, Vô Tấn không biết là thái hậu mà vẫn chủ động tới giúp bà, cảm động hoàng thái hậu thái hậu liền vô cùng ưa thích hắn, hơn nữa Vô Tấn lớn lên có phần giống với Tấn An hoàng đế, điều này khiến cho thái hậu ký thác tưởng niệm nào với hắn.
Thái hậu thích Vô Tấn, xem hắn là cháu, Hoàng Phủ Huyền Đức cũng không để ý, cũng để bà tùy tiện, về phần Vô Tấn lớn lên giống Tấn An hoàng đế cũng không kỳ quái, Lương vương cũng giống Tấn An hoàng đế nên nói Vô Tấn giống Tấn An hoàng đế không bằng nói Vô Tấn giống Lương vương.
Hoàng Phủ Huyền Đức phát hiện ra người điều khiển chương trình lần này chính là thái tử, chuyện này cũng thú vị, hắn liền nháy mắt với thái tử, thái tử hiểu ý vội vàng tuyên bố:
- Mời hoàng thượng đọc lời chúc cho tân lang và tân nương.
Ở bên cạnh Tô Tốn cảm khái vô cùng, hoàng thượng tự mình đến thăm hôn lễ của con gái khiến cho y không biết nên vui hay nên buồn, nhưng có thể khẳng định con của hắn đã có mặt mũi rất lớn.
Hoàng Phủ Huyền Đức từ từ đứng lên nói với mọi người:
- Các vị ái khanh, các vị hoàng thất, hôm nay hoàng chất của trẫm là Hoàng Phủ Vô Tấn cùng với cháu gái của Tô tế tửu thành thân, trẫm với tư cách đại biểu cho nhà trai nhiệt liệt chúc mừng bọn họ đồng thời với tư cách hoàng đế của Đại Ninh vương triều chính thức tuyên bố phong Hoàng Phủ Vô Tấn làm người thứa kế Lương vương, nhận được tước vị Lương tự vương.
← Hồi 261 | Hồi 263 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác