← Hồi 244 | Hồi 246 → |
Giữa trưa Tô Tịch đang hồi phủ thì thấy một quan viên tiến tới liền chắp tay chúc mừng:
- Nghe nói lệnh lang thi đậu tiến sĩ, chúc mừng Quan đại nhân.
- Ha ha nó may mắn thi đậu mà thôi.
Quan Tịch cười gượng, sáng hôm nay đã có vô số người chúc mừng hắn nhưng càng nhiều người chúc mừng hắn càng bất an, trong lòng hắn hiểu rõ hơn so với bất kỳ ai chuyện nhi tử đậu tiến sĩ.
Cho dù hắn cảm thấy chuyện này không có chỗ sơ hở nào nhưng mà lỡ không may thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Mặc dù nghĩ là nghĩ như vậy nhưng lòng Quan Tịch vẫn vô cùng bất định, áp lực tâm lý cực lớn khiến cho hắn không thể vui sướng vì nhi tử đậu tiến sĩ, hơn nữa trong lòng hắn cũng biết con của mình chỉ đậu thứ hơn bốn mươi mà thôi.
Nói cách khác nếu như hắn không được tiết lộ đề thì thì không thể nào đậu nổi, dù sao chức cống cử sĩ của con hắn cũng là miễn cưỡng đoạt được mà thôi, làm sao mà đủ sức đậu tiến sĩ được.
Nếu như có người để ý chuyện này, hơn nữa hắn lại là lễ bộ thị lang thì chắc chắn sẽ nghi hoặc trong đó có vấn đề.
Quan Tịch lo lắng cực điểm vạn nhất bị tra ra thì làm sao, hiện tại hắn cũng chỉ có thể cầu cứu Thân Quốc Cữu hỗ trợ.
Lúc này là giờ ngọ, hiện tại mọi người đang nghỉ ngơi ở bên trong, Thân Quốc Cữu cũng đang ăn cơm y hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, mỗi ngày công vụ vô cùng nặng nề.
Hôm nay công vụ còn nặng hơn nhiều, Thân Quốc Cữu loay hoay cả buổi ngay cả cơm cũng không kịp ăn, đang xét duyệt phương án mộ binh mùa đông đưa lên, cái này buổi chiều phải trình lên cho hoàng thượng phê chuẩn.
Thân Quốc Cữu định nghỉ ngơi thì đúng lúc này một người đi lên:
- Bẩm tướng quốc lễ bộ thị lang cầu kiến.
Thân Quốc Cữu vừa cầm chiếc đũa lên muốn ăn cơm thì gật đầu cười nói:
- Để cho hắn vào.
Quan Tịch tiến vào trong phòng của Thân Quốc Cữu, Thân Quốc Cữu đang dùng cơm Quan Tịch thấy thế liền giật mình:
- Hạ quan không biết Thân Quốc Cữu đang dùng cơm, quấy rầy nhiều rồi.
- Không sao ngươi ngồi xuống đi, ta ăn điểm tâm mà thôi.
Thân Quốc Cữu ở trên triều đình rất chú ý tới quy củ, ví dụ như là cơm trưa chỉ có một chén canh và một chén cơm, vô cùng đơn giản, đây không phải là hắn muốn đơn giản mà là ở trong triều đình cơm trưa nơi nào cũng thế, đương nhiến nếu như hắn nói hắn muốn ăn thêm đồ ăn cũng không ai dám nói gì.
Nhưng triều đình đã có quy của hắn cũng không dám trái, hắn cũng không phải là làm cho ai nhìn mà chút ít quy củ đó hắn cũng không tuân theo được thì hắn làm sao có thể làm tướng quốc.
Thân Quốc Cữu vừa ăn cơm vừa nhìn Quan Tịch cười nói:
- Ta cũng đã xem danh sách trúng tiến sĩ, chúc mừng người, Hiền Câu đậu tiến sĩ lần này Quan gia được hãnh diện.
- Đa tạ quốc cứu tán dương, thằng bé kia chỉ là may mắn thôi.
- Sao vậy, ngươi đối với chuyện nó thi đậu tiến sĩ không quá tin tưởng sao?
Quan Tịch cười khổ một tiếng:
- Hiền Câu chỉ xếp thứ một trăm trong đám cống cử sĩ, ty chức không nghĩ tới chuyện nó thi đậu, chỉ muốn lần này khảo nghiệm nó không ngờ nó lại thi đậu, vận khí của nó thật là tốt, đề ứng đối lúc tranh cử hộ tào nó đã ôn tập qua, tuy hộ tào chủ sự không có khảo thí nhưng mà khoa cử tiến sĩ đã khảo thí, thật là bất ngờ.
Thân Quốc Cữu ăn cơm không lên tiếng, Quan Tịch giấu đầu hở đuôi dĩ nhiên là không lừa được hắn, làm sao có thể trùng hợp như vậy, đạo đề mục kia các kỳ thi tiến sĩ trước chưa từng xuất hiện, hơn nữa lúc tranh giành hộ tào chủ sự cũng chỉ có sách luận Quan Hiền Câu cũng chỉ ôn tập cái đó thôi làm sao có thể biết được cái này.
Con của Thân Quốc Cữu là Thân Kỳ Võ lần này khảo thí xếp thứ chín chính là dựa vào thực học mà thi đậu, trong lòng hắn dĩ nhiên biết rõ ràng.
Kỳ thật Quan Hiền Câu có thể đậu tiến sĩ không phải là không được, dù sao Cống Cử Sĩ lúc phát huy sẽ thất thường, cho dù có người hoài nghi mà không có chứng cứ cũng uổng công, cũng không có người thích đi chỉ trích con trai của lễ bộ thị lang.
Tuy Quan Tịch chột dạ nói một câu là ra vấn đề, tuy nhiên Thân Quốc Cữu cũng không nói nhiều y chỉ cười nói:
- Đóng băng ba thước không phải chỉ lạnh một ngày, sĩ tử kinh nghiệm mười năm chịu khổ mà đọc, nhìn vào Thân Kỳ Võ đứa con của ta là biết, mấy năm nay nó học khắc khổ nhưng cũng nhờ ta có chút quyền lực, khiến cho nó có đại nho tốt nhất so với hài tử bần hàn thì dĩ nhiên có ưu thế hơn nhiều, hơn nữa bản thân của nó chăm chỉ cho nên đậu tiến sĩ thứ chín cũng là hợp lý, xế chiều hôm qua ta đã đem đạo lý này giải thích cho hoàng thượng hoàng thượng cũng tán thành, ngươi cũng đừng bị áp lực tâm lý nữa.
Thân Quốc Cữu nói hàm súc giải thích cho Quan Tịch, không chỉ riêng hài tử chăm chỉ mà còn phải nhờ vào quyền lực của cha mẹ nó, mời được danh sư truyền thụ đây mới là lý do chứ không phải là trùng hợp, những lời nói khác hoàn toàn vô căn cứ.
Khuôn mặt của Quan Tịch đỏ lên, hắn minh bạch ý của Thân Quốc Cữu nên vội vàng nói:
Đúng là như thế, con trai của ty chức có ân sư là đại nho Cổ Tư Văn, lúc trước là tư nghiệp quốc tử giám, đệ tử của ông ấy dĩ nhiên là không bình thường.
Thân Quốc Cữu gật đầu, vậy là được rồi, y cười nói:
- Hiền Câu đã đậu tiến sĩ vậy thì nó cầu hôn Tô gia càng trở nên nắm chắc, Tô Tốn đã hồi phủ cần phải nắm chắc thời gian, ta đề nghị ngươi hôm nay mang hài tử đi yết kiến Tô lão tiền bối, một là đa tạ sư ân hai là lễ tiết tất yếu cầu hôn, Hiền Câu là tiền sĩ Tô lão gia tử chắc chắn sẽ thích.
Đây cũng là một nguyên nhân mà Quan Tịch tới tìm Thân Quốc Cữu, hắn muốn mời Thân Quốc Cữu tới Tô phủ để cầu hôn, nhưng Thân Quốc Cữu lại để cho hắn đi, Quan Tịch hơi khó xử nói:
- Tướng quốc có thể giúp Hiền Câu một lần không?
Thân Quốc Cữu cười ha hả:
- Yên tâm đi ta sẽ ra tay, thời khắc mấu chốt ta sẽ trợ giúp cho Hiền Câu một tay.
Buổi chiều ở Bách Phú tửu lâu tiếng người huyên náo liên tục, hơn mấy trăm tên sĩ tử Ung Kinh tụ tập lại, ở phía trên có treo một câu: Lâm huynh đệ Ung kinh đồng thời đỗ Tiến sĩ.
Đây chính là do Lâm thị huynh đệ Lâm Tiềm Tuấn và Lâm Tiềm Dật bỏ năm trăm lượng bạc bao cả gian lầu số hai, mở tiệc chiêu đãi sĩ tử đồng hương.
Lần này Ung kinh có bốn người thi đậu tiến sĩ, chính là cống cử sĩ thứ nhất và thứ hai, và Lâm thị huynh đệ. Bởi vậy chuyện hai người bọn họ đồng thời thi đậu tiến sĩ khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc và nghi hoặc, nhưng thấy gia cảnh bọn họ không tệ cho nên cũng cảm thấy hợp lý.
*****
Lâm thị huynh đệ trong lòng vui mừng như muốn nổ tung, ngay vào xế chiều hôm đó hắn đã cùng với mấy trăm tên đồng hương vào trong Bách Phú tửu lâu uống rượu.
Trên bàn náo nhiệt vô cùng, mọi người liên tục nâng ly chúc mừng hai người bọn họ. Thậm chí ngay cả tướng quốc Trương Tấn Tiết nghe được cũng tự mình tới chúc mừng huynh đệ hai người bọn họ.
Tửu lâu oanh động khiến cho mấy trăm khách uống rượu cũng chạy tới xem náo nhiệt, khen ngợi liên tục.
- Hai huynh đệ đồng thời thi đậu tiến sĩ thật không đơn giản, ngay cả Trương tướng quốc cũng tới chúc mừng rồi.
- Huynh đệ hai người cùng thi đậu tiến sĩ chuyện này thật là hiếm thấy, có lẽ phần mộ tổ tiên của bọn họ được chôn rất tốt.
- Trương tướng quốc là lại bộ thượng thư, thưởng thức hai huynh đệ bọn họ, hai bọn họ nhất định sẽ tấn chức rất nhanh.
Thanh âm khen ngợi vang lên không dứt bên tai, mọi người lúc đầu cũng không để ý nhiều nhưng khi thấy hai huynh đệ bọn họ được Trương tướng quốc khen ngợi thì lòng ganh tị trỗi dậy, mười sĩ tử ở bàn gần nhất không che dấu được sự ghen ghét trong lòng.
- Các ngươi có biết, hai huynh đệ này trước cuộc thi từng tiếp xúc với mấy lái buôn bán đề thi, ta tận mắt nhìn thấy ba lần.
- Ta cũng nghe nói, bọn họ hai người nguyện ý bỏ giá cao để mua đề thi, chuyện này trong khách sạn rất nhiều người biết.
- Mọi người ngẫm lại đi, bọn họ chỉ xếp thứ tám và thứ chín cống cử sĩ, Ung kinh Cống Cử sĩ bài danh thứ ba cũng không thi đậu, vậy tại sao huynh đệ bọn họ có thể thi đậu, các ngươi không thấy điều này rất khả nghi sao?
- Ý của Chu huynh là, bọn họ biết trước đề thi?
- Ta không nói như vậy nhưng bọn họ tiếp xúc với lái buôn bán đề thi cuối cùng cả hai đều thi đậu ta cảm thấy bọn chúng có hiềm nghi làm rối loạn kỷ cương.
- Nói rất đúng nếu như hắn cũng khổ công mười năm gian khổ học tập, chúng ta cũng không phản đối nhưng nếu như bọn chúng làm rối kỷ cương thì cái này quả thực không công bằng, danh ngạch ít như vậy, không chừng người bà bọn chúng chen vào để đẩy ra là ngươi và ta.
- Chúng ta phải tố cáo, để cho triều đình điều tra chuyện này quyết không để cho bọn chúng thi đậu dễ dàng như vậy.
Mọi người càng nói càng kích động, sĩ tử cầm đầu họ Chu liền khoát tay thấp giọng nói:
- Mọi người nghe ta, mấy người chúng ta có đi cũng vô dụng mà thôi chúng ta hôm nay ghi lại danh sách, để cho toàn bộ sĩ tử Ung Kinh trong khách sạn ký tên, sau đó cùng nhau tố cáo, triều đình nhất định sẽ coi trọng, ta hoài nghi không có lửa thì làm sao có khói, rất nhiều người cũng biết chuyện bọn chúng mua đề thi, chúng ta không cần phải sợ.
- Đúng thế, loại rượu buồn nôn này ta không uống nữa chúng ta trở về bàn bạc đi.
Mười mấy người thương nghị thỏa đáng sau đó thừa dịp không ai chú ý liền vụng trộm rời khỏi quán rượu, Lâm thị huynh đệ lúc này không đẻe ý hắn đang kích động tưởng tượng mình mặc quan phục ở trên công đường thẩm án.
Trước Lan Lăng quận vương phủ, đứng dày đặc thị vệ đông cung, hôm nay thái tử Hoàng Phủ Hằng tự mình tới thăm Lan Lăng quận vương, lý do rất đơn giản hôm nay chính là ngày giỗ đầy mười năm của lão Lương Vương, cho nên hoàng thất phải tỏ vẻ, nhưng năm qua đều là do Hoàng Phủ Hằng thay phụ hoàng của mình bái tế, năm nay cũng không là ngoại lệ, cho nên hôm nay thái tử xuất hiện ở Lan Lăng quận vương phủ cũng là điều bình thường.
Nhưng thái tử không phải là vì lão Lương vương mà tới, hắn có thâm ý khác, là vì sự kiện khuếch trương Tú Y vệ và Mai Hoa vệ.
Ở Sở châu, Tề Châu U châu, thái tử và Thân Quốc Cữu đều là những người đạt lợi song song, Mai Hoa vệ ở Tề Châu và U châu đạt được hai danh ngạch, đều là do thái tử nắm lấy, mà Tú Y vệ ở Tề Châu và U Châu thì là do Thân Quốc Cữu nắm được, Tề vương lấy được danh ngạch Tú y vệ ở Sở Châu, còn danh ngạch Mai Hoa vệ ở Sở châu là do Lương vương hệ đạt được.
Kỳ thật Hoàng Phủ Hằng cũng không muốn tranh giành danh ngạch ở U Châu, hắn là muốn Sở Châu Sở Châu là hang ổ của Sở vương, nếu như hắn lấy được danh ngạch này có thể là một đả kích rất lớn với Sở vương, thực tế Mai Hoa vệ trú ở Giang Ninh phủ, nếu như Mai Hoa vệ có thể nằm trong khống chế của hắn thì Đông Hải quận Tô Hàn Trinh cùng với Dư Hàng quận Dương Đình An hô ủng thì thế lực của hắn sẽ bao trùm cả Giang Ninh phủ, thực lực đối lập của hắn và Thân Quốc Cữu sẽ phát sinh nghịch chuyển rất lớn.
Chỉ tiếc rằng vị trí mấu chốt này hắn không có được, Hoàng Phủ Hằng cũng không nản chí, hắn còn có cơ hội, hắn muốn hợp tác với Lương vương hệ, nếu như song phương có thể đạt được mục đích hợp tác, vậy thì kết quả cũng không khác biệt lắm, thực tế Vô Tấn còn đạt được chức Sở châu thủy quân phó đô đốc cái này càng làm cho hắn được lợi.
Ở trong một tĩnh thất của Lan Lăng quận vương phủ thái tử Hoàng Phủ Hằng, Lan Lăng quận vương Hoàng Phủ cương cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn ba người ở cùng một chỗ.
Bọn họ đã bắt đầu nói chuyện hợp tác với nhau, đây là quyết sách trọng đại lần đầu của Vô Tấn, Lương vương hệ cùng thái tử hợp tác với nhau.
Song phương nói chuyện công bằng, ở thời điểm này không có nhượng bộ với nhau Hoàng Phủ Hằng thừa nhận Vô Tấn là người thừa kế Lương vương hệ, xác minh không muốn hắn thuần phục nữa, thừa nhận là quan hệ thế lực ngang nhau.
Đây là chuyển biến trọng đại của Hoàng Phủ Hằng, hắn đã tiếp nhận sự thật, thực tế Hoàng Phủ Duy Minh nói cho hắn biết Vô Tấn thực là Lương vương hậu nhân, Hoàng Phủ Hằng đã đoạn tuyệt sự lôi kéo Vô Tấn, dùng tư thế ngang hàng nói chuyện với Vô Tấn.
Có mấy lời không cần phải nói ra ngoài miệng, Hoàng Phủ Cương ngồi trong tĩnh thất nghe thái tử nói:
- Ta nghĩ các vị cũng đã biết, phụ hoàng lần này muốn thu phục quân Tây Lương ta cũng có thể minh xác nói cho các vị biết, phụ hoàng một tháng trước đã hạ mật chỉ cho Cam quốc công, đáp ứng trong vòng ba năm sẽ do y thay chức vụ Hà Lũng tiết độ sứ của Trương Sùng Tuấn, đương nhiên điều kiện là Cam quốc công phải đáp ứng do phụ hoàng bổ nhiệm tám đô đốc ở Tây Lương quân, Cam quốc công cũng đã đồng ý, ta biết tin tức này khiến cho lão vương gia phải khổ sở nhưng đây là sự thật.
Cam quốc công chính là con trai của Hoàng Phủ Cương Hoàng Phủ Trác, kỳ thật chuyện này Hoàng Phủ Cương cũng đã biết, hành vi của con trai không lừa gạt được y, Hoàng Phủ Cương gật đầu nói:
- Đa tạ điện hạ thông báo.
← Hồi 244 | Hồi 246 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác