Vay nóng Homecredit

Truyện:Tranh bá thiên hạ - Hồi 0534

Tranh bá thiên hạ
Trọn bộ 1228 hồi
Hồi 0534: Bí mật phía sau triều đại đổi thay
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1228)

Siêu sale Shopee

Không ai biết kết cục của trận chiến trên Đại Luân Tự ngày đó ra sao. Phương Giải nghe xong Hạng Thanh Ngưu kể lại, tâm tình lại bình tĩnh hơn. Hắn bỗng nhiên có một cảm giác kỳ quái, cảm giác này khiến cho hắn không thoải mái nhưng lại cảm thấy nếu như vậy sẽ rất tốt. Hắn không thể nói ra suy nghĩ này, bởi vì sẽ không ai hiểu. Nếu như người đại tu hành nghịch thiên như Minh Vương đều chết hết, vậy chẳng phải thiên hạ sẽ tốt hơn sao?

Hắn đứng dậy, kéo chăn đắp cho Hạng Thanh Ngưu:

- Ngày mai là 30 Tết, chờ sang năm sau ta phái người đưa ngươi trở về núi Thanh Nhạc. Núi Thanh Nhạc ở ven biển Giang Nam, còn chưa bị họa chiến tranh lan tới. Ngươi ở đó tĩnh dưỡng một thời gian, cũng đừng xuống núi nữa. Thiên hạ loạn lạc, không phải là điều khách giang hồ có thể can thiệp vào. Hùng binh các nơi hội tụ, đao quang kiếm ảnh, người đại tu hành có thể ảnh hưởng tới một trận chiến, nhưng không thể ảnh hưởng được tới đại thế thiên hạ.

Hạng Thanh Ngưu lắc đầu nói:

- Thiên hạ vừa loạn, người trong giang hồ làm sao có thể tránh được? Không biết có bao nhiêu tông môn nhìn thấy tình thế rối loạn này, sẽ cảm thấy cơ hội tới. Tuy Đạo tông không cường thịnh như Phật tông, nhưng vẫn là lãnh tụ giang hồ của Trung Nguyên. Loạn thế đã tới, Đại sư huynh không biết còn đang ở Thấm Lâm Quách Lặc hay là đi đâu. Đại sư huynh không xuất hiện ở trận chiến Đại Luân Tự chắc là đã đi làm chuyện lớn khác. Bằng không huynh ấy nhất định đi lên Đại Tuyết Sơn.

- Đại sư huynh chẳng biết đi đâu, Nhị sư huynh cũng chẳng biết đi đâu, ở núi Thanh Nhạc thực lực của Mạt Ngưng Chi vẫn còn kém, địa vị của Nhất Khí Quan trên giang hồ rơi xuống ngàn trượng. Tam Thanh Quan núi Võ Đang hiển nhiên là đứng bên cạnh Hoàng Đế. Trương Dịch Dương luôn ở bên cạnh Hoàng Đế chứng tỏ điều này. Hiện tại các tông môn khác trên giang hồ cũng tự đi tìm chỗ dựa vững chắc. Nhìn triều đại thay đổi trước kia, thì có bao giờ tách khỏi khách giang hồ chưa?

Phương Giải khẽ nhíu mày:

- Ngươi không nên tham dự vào đó!

Hạng Thanh Ngưu trầm tư một lát rồi hỏi:

- Ngươi có tính toán gì không?

Phương Giải lắc đầu:

- Mặc kệ ta có tính toán gì không, thì Nhất Khí Quan núi Thanh Nhạc cũng đừng tham dự vào. Ngươi cứ làm Đạo Tôn của ngươi đi, núi Thanh Nhạc chỉ có mấy trăm người, thả vào cái hồ chiến tranh này cũng chẳng tạo nên gợn sóng gì đâu.

- Không, ngươi sai rồi!

Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, chân thành nói:

- Trải qua chuyện này, ta bỗng nhiên ngộ ra một đạo lý...Vì sao Phật tông có thể độc bá ở phương tây? Là vì lúc trước Minh Vương dốc sức tương trợ, mới có vương triều Mông Nguyên mấy trăm năm. Mà nhờ vương triều Mông Nguyên thúc đẩy, mà Phật tông mới nhanh chóng bao trùm toàn bộ đại thảo nguyên. Phương Giải, chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ nghĩ qua giành lấy chính quyền? Nếu ngươi có quyết định đó, để ta giúp ngươi.

Sắc mặt của y đỏ lên vì hưng phấn:

- Thực lực của núi Thanh Nhạc không đơn giản như bề ngoài mà ngươi nhìn thấy. Tuy Nhất Khí Quan có lịch sự kém xa Đại Luân Tự, nhưng nếu không có một số người đại tu hành chân chính thì làm sao trở thành lãnh tụ giang hồ được? Ta giúp ngươi, ngươi giúp ta! Lúc Nhị sư huynh tiễn ta xuống núi, đã nói rằng Trung Nguyên không thể thiếu Đạo Tôn. Ta hiểu ý của huynh ấy. Còn người, chẳng lẽ ngươi không hiểu sao?

Phương Giải lắc đầu:

- Ý của Trung Thân Vương chưa chắc là vậy. Hiện tại ta không có thực lực để làm mấy chuyện không an phận.

- Sao lại gọi là không an phận?

Hạng Thanh Ngưu kích động nói:

- Hiện tại trong tay ngươi có quân có tướng, không thiếu lương thảo, sĩ khí cũng cao. Hơn nữa Trung Nguyên nhìn như loạn, có nhiều thế lực tranh đua nhau, nhưng những người thực sự có thể ảnh hưởng tới vận mệnh Trung Nguyên còn chưa ra tay. Mặc kệ La Diệu có thân phận gì, có người ở Trung Nguyên không hy vọng y là người ngồi trên ghế rồng Chí Tôn kia. Bằng không vì sao Cao Khai Thái lại đột nhiên làm phản? Bằng không sáu vệ Giang Nam vì sao bỗng nhiên rút lui?

Lời này khiến Phương Giải giật mình.

Hạng Thanh Ngưu nói:

- Có một số việc, ngươi nhìn vẫn quá nông cạn. Lúc trước Dương gia khởi binh, Đại Trịnh vẫn còn binh hùng tướng mạnh. Cho dù Hoàng Đế hoa mắt ù tai, nhưng trong triều đình vẫn không thiếu danh tướng. Vậy vì sao Dương gia quân lại thắng như chẻ tre, đánh bại quân đội Đại Trịnh, thuận lợi dành được Trung Nguyên?

- Bởi vì bên trong Trung Nguyên có một cỗ lực lượng khổng lồ lựa chọn Dương gia!

Thanh âm của Hạng Thanh Ngưu có chút dồn dập, sắc mặt càng thêm đỏ:

- Ngươi mới tới Trung Nguyên không lâu, căn bản không biết lực lượng mạnh nhất Trung Nguyên là gì. Không phải là một tông môn, không phải là một thế gia, cũng không phải là cái được gọi là Hoàng tộc! Mà là một tập đoàn lợi ích. Những người này đã nắm thiên hạ Trung Nguyên không chỉ là mười năm, trăm năm, thậm chí còn trước cả Đại Trịnh.

- Ngươi rốt cuộc có ý gì?

Phương Giải hỏi.

Hạng Thanh Ngưu thở dài:

- Cái nhìn của ngươi về phân tranh vẫn còn quá đơn giản.

Y cố gắng ngồi thẳng người dậy, nhìn vào mắt Phương Giải, nghiêm túc nói:

- Ngươi suy nghĩ xem, lúc trước Đại Trịnh lập quốc, vương triều Đại Hán đã tồn tại ba trăm năm, binh mã hai trăm vạn, tứ phương thần phục. Hoàng Đế khai quốc của Đại Trịnh bất quá chỉ là một một trong tám Trụ Quốc tướng quân của Đại Hán mà thôi, thực lực cũng không tính là lớn. Vì sao cuối cùng ông ta vẫn có thể đại phá tứ phương, cuối cùng xưng đế, hóa gia thành quốc?

- Bởi vì sau lưng ông ta có người ủng hộ, có một thế lực cường đại ủng hộ. Sau khi Trịnh Quốc được lập, thế lực này dễ dàng không chế triều quyền, thậm chí ngay cả Hoàng Đế cũng phải nghe theo. Thực lực này, không phải là một nhà hay hai nhà, mà là một tập đoàn khổng lồ. Lúc trước Hán Quốc rất hùng mạnh, quyền lực dần tập trung hết trong tay Hoàng Đế. Tập đoàn này phát hiện muốn khống chế triều đình càng ngày càng khó, bởi vì Hoàng thất của Hán Quốc đã lớn mạnh rồi, ý đồ lấy hết quyền lực. Vì vậy mà những người đó đã phát động chiến tranh, xô đổ Hán Quốc...

- Mấy trăm năm sau, Hoàng Tộc Đại Trịnh lại tái diện chuyện mà Hoàng Tộc Hán Quốc từng làm. Lúc trước Hoàng Tộc Trịnh Quốc dựa vào tập đoàn kia ủng hộ, mới lật đổ được Hán Quốc. Nhưng người của Hoàng thất Trịnh Quốc cũng biết, sớm muộn gì Hoàng Đế nên nắm toàn bộ quyền lực trong tay. Trải qua mấy trăm năm lắng đọng, Hoàng tộc tưởng rằng có thể khiêu chiến được tập đoàn kia. Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của tập đoàn đó, cuối cùng thì quốc gia bị phá hủy.

- Về sau, tập đoàn này liền lựa chọn Dương gia.

Hạng Thanh Ngưu thở dài một tiếng, nói:

- Ngươi có biết vì sao bọn họ lựa chọn Dương gia không?

- Vì sao?

Phương Giải hỏi.

- Bởi vì lúc đó Dương Kiên có thân phận không cao, chỉ là một trong Đại tướng quân của tiền triều. Tuy có lực ảnh hưởng nhất định, nhưng muốn dựa vào thực lực của mình mà hóa gia thành quốc thì căn bản chỉ là một trò cười. Dương Kiên không ngu ngốc. Lúc đó Dương gia chỉ là thế gia hạng hai, thực lực nhỏ yếu, rất dễ khống chế! Cho nên tập đoàn kia mới chọn người của Dương gia. Bởi vì Dương gia yếu, bọn họ nghĩ có thể dễ dàng khống chế Hoàng Tộc trong tương lai.

- Nhưng bọn họ thật không ngờ rằng, các thế hệ Dương gia đều có quân chủ thánh minh, không có một hôn quân nào. Hơn nữa đời này tiếp nối đời trước, cố gắng tăng cường lực lượng cho Hoàng Tộc.

Phương Giải biến sắc:

- Cho nên Dương gia chỉ lập quốc có một trăm năm, , nhưng tập đoàn kia đã không nhịn được nữa?

- Đúng vậy!

Hạng Thanh Ngưu thở dài:

- Không ai biết tập đoàn đó có những người nào, gia tộc nào, nhưng người của những gia tộc đó chẳng thèm để ý tới chiến tranh. Bởi vì thực lực của bọn họ đã cường đại tới mức đủ để ảnh hưởng tới bất kỳ trận chiến tranh nào. Hướng đi của chiến tranh cũng hoàn toàn nằm trong sự khống chế của bọn họ. Về phần chiến tranh mang lại đau khổ cho dân chúng thế nào, bọn họ căn bản chẳng quan tâm. Bởi vì mỗi một lần thay đổi triều đại, thì người được lợi lớn nhất chính là bọn họ.

- Bọn họ sẽ không tự mình lên làm Hoàng Đế, bởi vì bọn họ phát hiện khống chế Hoàng Đế thu được nhiều lợi lộc hơn là tự mình làm Hoàng Đế. Hoàng Đế, chỉ là đồ chơi của bọn họ mà thôi.

- Cho nên...

Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, từng chữ từng câu nói:

- Ngươi cảm thấy, người cường đại như La Diệu, sẽ trở thành tân Hoàng Đế của Trung Nguyên sao?

Trong lòng Phương Giải sôi trào, cảm giác cổ họng có chút khô.

Hạng Thanh Ngưu nói:

- Tập đoàn đó đã có từ lâu, không phải là mới thành lập. Những người đó nắm giữ Trung Nguyên, muốn làm gì thì làm. Mà La Diệu quá hùng mạnh. Một khi La Diệu thành công, vậy thì tập đoàn đó căn bản không thể khống chế nổi La Diệu. Bọn họ sao có thể trơ mắt nhìn La Diệu từng bước từng bước đi tới thắng lợi? Cho nên một người được Hoàng Đế tin tưởng như Cao Khai Thái, mới đột nhiên khởi binh ở Hà Đông Đạo.

- Cho nên, các Đại tướng quân của sáu vệ Giang Nam mới đột nhiên lui binh. Nhìn như là thả La Diệu đánh vào Giang Nam, nhưng trên thực tế là chỉnh hợp lại. Chỉ sợ không bao lâu nữa, sẽ có một con rối mới do tập đoàn kia dựng lên, tham dự vào trận tranh bá. Cao Khai Thái, còn có những người sắp xuất hiện đều là do tập đoàn kia đẩy ra để ngăn cản La Diệu. Mà ngươi nên biết, người bị đẩy ra sớm nhất...đều là vật hy sinh.

- Kỳ thực, tập đoàn kia đã muốn hủy diệt thiên hạ của Duong gia từ rất lâu trước rồi.

Hạng Thanh Ngưu chân thành nói:

- Lúc trước ta học nghệ ở chân núi, ngươi có biết vì sao sư tôn của ta lại thu Nhị sư huynh làm đệ tử không?

...

...

Từng lời của Hạng Thanh Ngưu giống như tiếng sấm vang lên trong lòng Phương Giải. Hắn chưa từng nghĩ tới tầng đó, càng không ngờ rằng người chân chính thống trị Trung Nguyên căn bản không phải là Hoàng tộc qua nhiều thế hệ, mà là một tập đoàn nấp trong bóng tối, lật tay thành mây, úp tay thành mưa.

Đây là một đám cường đại liên thủ với nhau có thể tùy ý phá hủy bất kỳ một vương triều nào. Bọn họ coi sự thay đổi triều đại như món đồ chơi để thu lợi ích từ trong đó. Mỗi một lần triều đại thay đổi, bọn họ có thể thu được lợi ích lớn nhất từ bên trong. Bọn họ ảnh hưởng tới triều chính, bọn họ mới là người chân chính nắm quyền.

Khi gia tộc của Hoàng Đế trở nên trưởng thành, mạnh mẽ, có thể uy hiếp được bọn họ, thì bọn họ sẽ không chút lựa chọn khơi mào chiến loạn Trung Nguyên. Sau đó lựa chọn một con rối mới lên làm Hoàng Đế, tiếp tục chịu sự bài bố của bọn họ.

Mà Hạng Thanh Ngưu vừa nói lúc trước vì sao Vạn Tinh Thần phải thu Dương Kỳ làm đệ tử, lúc trước Hoàng Đế khai quốc của Đại Tùy vì sao phải dùng lễ của hậu bối để mời được Vạn Tinh Thần. Thực ra chuyện này còn có nguyên nhân sâu xa hơn. Dương Kiên là nhân kiệt bất thế, ông ta đã sớm khám phá ra được mục đích của tập đoàn kia. Cho nên ngay từ lúc đầu, ông ta đã an bài con đường về sau cho người của Dương gia. Ông ta thỉnh cầu Vạn Tinh Thần bảo vệ người của Dương gia, chính là sợ tập đoàn kia xuống tay với người của Dương gia quá sớm.

Lúc Vạn Tinh Thần đã già, vẫn thu Dương Kỳ làm đệ tử, chính là muốn cho sự bảo hộ kia kéo dài. Có một người có tu vị nghịch thiên như vậy đứng bên cạnh Dương gia, tập đoàn kia muốn xuống tay cũng không phải là điều dễ dàng.

Nhưng người của Dương gia quá nóng lòng, cũng quá cường thế.

Sau khi Dương gia lập quốc, một lòng chỉ muốn tách ra khỏi sự trói buộc và khống chế của tập đoàn kia. Mỗi một đời Hoàng Đế đều không ngừng khiến cho Dương gia trở nên hùng mạnh hơn. Điều này đã ảnh hưởng tới ích lợi của tập đoàn. Nhưng bởi vì có sự tồn tại của cao thủ nghịch thiên như Vạn Tinh Thần, nên khiến bọn họ cảnh giác, không lập tức động thủ. Bọn họ thấy dù cho có diệt trừ được Vạn Tinh Thần, thì tổn thất cũng rất lớn.

Tới thế hệ của Hoàng Đế Dương Dịch Đại Tùy, rốt cuộc bọn họ ngồi không yên.

Bởi vì bọn họ phát hiện, Dương Dịch khiến bọn họ sợ hãi hơn bất kỳ đời Hoàng Đế Đại Tùy nào khác. Trong mười mấy năm Dương Dịch đăng cơ, bất động thanh sắc trừ đi sáu, bảy thế gia. Lúc đầu ở Giang Đô phái binh huyết tẩy Khâu gia, chính là thổi lên kèn chiến tranh. Vì thế, mặc dù Vạn Tinh Thần còn chưa chết, những người đó cũng biết nếu không ra tay vào lúc này, thì người của Dương gia sẽ nắm hết quyền lực trong tay.

Lý Viễn Sơn, trở thành người đầu tiên mà bọn họ lựa chọn.

Sau đó là Cao Khai Thái, sau đó còn có người ở Giang Nam bên kia bị đẩy ra.

Hết thảy, đều là con cờ trong tay những người đó.

Nhưng, La Diệu khẳng định không phải là thế lực mà bọn họ có thể chạm tay vào. Bởi vì La Diệu quá hùng mạnh. Dương gia có một Vạn Tinh Thần bảo vệ bọn họ, đã khiến cho tập đoàn kia cảm thấy sợ hãi rồi. Bản thân La Diệu chính là Vạn Tinh Thần kế tiếp, bọn họ sao có thể dễ dàng để cho một Hoàng Tộc như vậy xuất hiện?

Một khi một Hoàng Tộc hùng mạnh khống chế được Trung Nguyên, thì tập đoàn kia sẽ tan tành.

Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, ngữ khí trầm trọng:

- Hiện tại ngươi nhìn những người đó, Lý Viễn Sơn cũng tốt, Cao Khai Thái cũng tốt, chẳng qua đều chỉ là con cờ mà những người đó đẩy ra để làm loạn đại cục mà thôi. Giống như những câu chuyện về thay đổi triều đình trong hàng nghìn năm qua, tới cuối cùng sẽ có một gia tộc hùng mạnh trở thành người thống trị mới. Mà có những người như Cao Khai Thái xuất hiện, khiến cho Trung Nguyên hoàn toàn loạn. Những thế lực không thuộc về tập đoàn kia sẽ bị hủy diệt, để tới cuối cùng, tập đoàn đó có thể thoải mái lựa chọn một gia tộc nhỏ đi lên trên đài, ngồi trên cái ghế đó...

Phương Giải hít sâu một hơi, hỏi:

- Những điều này đều là Vạn lão tiền bối nói với ngươi?

Hạng Thanh Ngưu gật đầu:

- Đúng vậy, sư tôn đã từng nói, mình không thể chết quá sớm, phải cố gắng sống lâu chút. Bởi vì nếu một khi sư tôn chết đi, Trung Nguyên sẽ đại loạn.

Phương Giải bỗng nhiên nghĩ tới, lúc mình rời khỏi Trường An, Vạn Tinh Thần từng nói với hắn rằng, trước khi chết, muốn đi ra ngoài một chút.

Hóa ra...nơi mà Vạn Tinh Thần muốn đi, không phải là Đại Tuyết Sơn!


Khởi Nguyên Mobile

Hồi (1-1228)


<