Vay nóng Tinvay

Truyện:Thiên Tống - Hồi 292

Thiên Tống
Trọn bộ 298 hồi
Hồi 292: Thay đổi đường lối
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-298)

Siêu sale Lazada

Ngô Giới, Trần Quy, Âu Dương còn có nội vệ Lưu Thương Mang và Ba phó tướng tiền tuyến đặc biệt phái tới đang nghiên cứu hướng đi tiếp theo của kẻ địch. Ba phó tướng nói:

" Bộ tộc ta và Hoàn Nhan Tông Bật nhiều lần chiến đấu, có một lần suýt nữa bắt giữ Hoàn Nhan Tông Bật, bị Bạt Ly ngăn cản. Cho nên người bên cạnh Hoàn Nhan tám chín phần mười đều biết, có thể chắc chắn, ít nhất trước mắt không có ở Phù Dư huyện phát hiện tung tích của bọn họ."

Âu Dương gật đầu:

" Chuyện như vậy Hoàn Nhan Tông Bật tự nhiên là mang tâm phúc theo."

Trương Tuấn thận trọng, an bài một người như vậy đến đây, thuộc hạ của Hoàn Nhan Tông Bật là đối mặt với cái chết.

Ngô Giới nói:

" Âu đại nhân, ta thương lượng với Trần đại nhân một chút, cảm thấy hoàng thượng hay là không đi Phù Dư huyện thì tốt hơn. Nếu không thì đi cầu Thổ Hà trên thượng du trực tiếp đến Hoàng Long phủ?"

" Các ngươi vẫn là lo lắng sự an toàn của cầu Tam Xá?"

Âu Dương trầm tư một hồi hỏi. Cầu Thổ Hà chính là địa phương Âu Dương câu cá.

Ngô Giới nói:

" Đại nhân xin hãy xem, cầu Tam Xá phải mục tiêu của kẻ địch, chúng ta không dám cam đoan kẻ địch có thủ đoạn gì không tưởng được. Cho nên chúng ta dứt khoát làm nhiễu loạn kế hoạch bọn họ, phong tỏa cầu Thổ Hà. Hoàng thượng còn có chưa đến mười ngày sẽ phải qua sông, ta nghĩ kẻ địch không kịp có đại động gì nữa, luôn có thể an toàn mấy phần."

Lời này rất có đạo lý, nếu ở chỗ này phát hiện Hoàn Nhan Tông Bật và thân tín của hắn, như vậy tức là Phù Dư huyện là tương đối nguy hiểm. Bởi vì còn có đồng đảng không có sa lưới, không thể không lo lắng Hoàn Nhan Tông Bật có đòn sát thủ, hơn nữa đòn sát thủ này trả bằng cái giá của Hoàn Nhan Tông Bật, hiển nhiên sẽ không đơn giản.

Âu Dương gật đầu:

"Trước mắt chỉ có thể như vậy. Bên này biết Bạt Ly không nhiều lắm. Cho nên vì ngăn ngừa Bạt Ly ám sát, Ba phó tướng phải phái quân đội đến trước ngự giá hoàng thượng."

Trần Quy nói:

"Trọng điểm vẫn là an toàn của cầu. Phải phái ra quỷ nước xuống dưới thăm dò thử."

"Vậy cứ định như vậy đi, Ngô tướng quân dẫn người trở về Hoàng Long phủ đề phòng. Ta cùng Ba phó tướng, Lưu Chỉ Huy Sứ nghênh đón ngự giá."

Âu Dương nói:

"Trần đại nhân điều hành trung tâm, mọi người phải cảnh giác một chút, có thể tặc nhân cũng không tập kích, đợi cho chúng ta sau khi mất cảnh giác, ở nơi nào đó phía nam Nữ Chân tiến hành tập kích. Cho nên Trần đại nhân vẫn phải chú ý thu thập tin tức."

Trần Quy cười khổ:

" Nữ Chân này vì sao trưởng thành lại giống người Hán đến thế chứ. Có thêm đôi mắt thì tốt rồi."

" Ha ha."

Âu Dương cười, tất cả mọi người không có đề nghị hoàng đế đừng đến Nữ Chân, bởi vì đó là một đề nghị rất ngu ngốc. Không ít phim ảnh trong ti vi, kẻ địch bố trí cạm bẫy, diễn viên ngoại trừ cùng mọi người cùng nhau nhảy vào hố, cuối cùng dùng lòng thành của ta cảm động lòng thành của ngươi, khiến thế giới tràn đầy tình yêu. Đây là hiệu ứng diễn viên mà Triệu Ngọc hiển nhiên không phải, Triệu Ngọc đến Nữ Chân có mục đích chính trị rất lớn, không phải nói có chút nguy hiểm là có thể không đến. Hơn nữa đã mấy người thích khách mà thôi...

...

"Thích khách?"

Triệu Ngọc bật cười lớn nói:

"Nghe nói Hoàn Nhan Tông Bật là danh tướng hiếm hoi, không ngờ cũng làm ra thủ đoạn hạ lưu như thế."

Trong lòng Âu Dương không đồng ý, thích khách là một nghề nghiệp từ xưa, tại sao có thể nói hạ lưu chứ? Có điều Âu Dương không có đi tranh luận chi tiết này, mà lại đem đề nghị đã cùng thương lượng với bọn người Trần Quy, xin hoàng đế đi cầu Thổ Hà nói ra một lần.

Triệu Ngọc không đếm xỉa bật cười, để đại nội đi sắp xếp đường đi, mỗi ngày đi bao nhiêu đường, tới chỗ nào đều cũng có quy định, tỷ như Triệu Ngọc chính là chạng vạng đến trấn nhỏ, đã là rất nhiều ngày trước thì coi như không sao cả. Triệu Ngọc hỏi Âu Dương:

" Nếu ngươi muốn ám sát trẫm, ngươi sẽ chọn dùng thủ đoạn gì đây?"

Vấn đề như vậy cũng chỉ Âu Dương dám trả lời.

" Ám sát tương đối hữu hiệu có vài loại, một loại là ám sát gần người, một loại là đánh lén khoảng cách xa, một loại là hạ độc, một loại là cho nổ. Phân tích ba loại này, khả năng cũng rất thấp, bên cạnh bệ hạ đều là người quen, cho dù quan phụ mẫu địa phương muốn gặp hoàng thượng cũng không có thể mang theo binh khí, khoảng cách song phương ít nhất cho nên trừ phi người bên cạnh bệ hạ làm phản, nếu không ám sát gần người là ít có thể. Đánh lén khoảng cách xa, chính là dùng mũi tên. Cái này khó khăn cũng không nhỏ, người sau lưng bệ hạ võ công cũng không thua kém Triển Minh, trừ phi là tặc nhân nhiều người, mấy trăm mũi tên làm một tổ, nếu không gần như không có khả năng có thể gây tổn thương đến hoàng thượng. Hạ độc, vốn là tương đối bí ẩn, tỷ như đem độc bỏ vào trong nước, bỏ vào trong đồ ăn. Nhưng thức ăn của bệ hạ đều có người nếm thử trước. Cho nên hạ độc căn bản liền không khả năng."

Âu Dương nói:

" Vậy chỉ có cho nổ, nếu như là nổ trên đất bằng, kẻ địch rất khó nắm chắc bệ hạ sẽ đúng lúc giẫm lên trên địa lôi. Hơn nữa kéo mìn cũng là phi thường không có khả năng, bởi vì kéo mìn dù sao có dấu vết cố định. Nhưng nếu như là tiến hành cho nổ trên cầu, vẫn là sẽ có một hiệu quả cố định."

" Nếu như kẻ địch trà trộn vào trong binh sĩ cấp thấp. Có thể tự chế thuốc nổ."

Âu Dương nói:

" Đơn giản nhất, đem súy thủ pháo đặt vào trong gỗ rỗng, rồi sau đó đem gỗ gắn vào trên cầu. Phương thức kíp nổ cũng có nhiều loại đa dạng. Thứ nhất, quỷ nước ẩn mình trong nước, lúc đoàn xe đi qua, kéo kíp nổ trong nước. Thứ hai, làm cơ quan đơn giản, ở bên bờ đẩy tảng đá, tảng đá kéo mở kíp nổ. Thậm chí còn có thể dùng động vật tiến hành phá nổ, Nữ Chân luyện ưng lợi hại, muôn hình vạn trạng thật sự không dễ suy đoán."

" Haizz... Vùng vẫy giãy chết, cho dù trẫm thực sự bất hạnh, chẳng lẽ người Nữ Chân còn có thể sống được sao?"

Triệu Ngọc chuyển chủ đề hỏi:

" Quách dược sư rốt cuộc có chuyện gì vậy? Ngươi làm chuyện xấu không thể sạch sẽ chút, người ta trốn thoát, cả đêm đến trước mặt trẫm cáo trạng."

" Chúng ta tạm thời cũng chỉ là giam lỏng hắn."

Âu Dương lấy ra một tờ lời khai nói:

" Bệ hạ mời xem, Hoàn Nhan Tông Bật đã thừa nhận hắn cấu kết Quách Dược Sư, muốn âm mưu hãm hại bệ hạ."

" Một chút thủ đoạn của ngươi trẫm có thể không biết sao?"

Triệu Ngọc cười nói:

" Ngươi thành thật nói với trẫm đi, Quách Dược Sư này nơi nào làm cho ngươi nhìn không vừa mắt?"

"... Thân là một quân nhân, nhưng không có cảm giác vinh dự của quân nhân. Đầu hàng quân Tống ta thì có thể hiểu. Nhưng không có giác ngộ của một hàng tướng chút nào. Ngang ngược càn rỡ, mặc trang phục Liêu mà không thay đổi quần áo coi như xong, còn ngăn cản thần đi gặp Hoàn Nhan Tông Bật."

*****

" Ha ha, Âu Dương ngươi thật đúng là thẳng thắn."

Triệu Ngọc cười, nàng phát hiện nói chuyện phiếm với Âu Dương luôn rất vui sướng. Đột nhiên nụ cười ngưng trọng nói:

" Đồng Quán quả thật quá mức, không ngờ lại tự chiêu mộ một số quân đội giúp hắn làm việc, trong quân giúp đỡ tướng lĩnh thân tín của mình, còn kết giao nội vệ, nội thị, không biết vị trí của mình, trẫm vốn muốn giết con gà kính hắn, khiến hắn biết vị trí của mình. Nhưng không ngờ ngươi đã xuống tay trước."

Phong vương thì thế nào? Giám quốc thì thế nào? Một Quận Vương, Hoàng đế bảo ngươi chết, ngươi liền sống không được. Âu Dương lau mồ hôi lạnh, này đối với mình cũng giống như vậy, lúc trước muốn giết mình, cũng không cần kéo dài thời gian, trực tiếp ghi tội danh rồi giết, người khác cũng không thể tránh được. Chẳng lẽ sau khi đầu mình rơi xuống đất, còn có đại thần bất bình giúp mình ở trên triều đình sao?

Triệu Ngọc nói:

" Có điều... Ngươi đã muộn một bước, Quách Dược Sư đã đi tìm Đồng Quán. Ngươi lưu lại lời khai, chuyện này trẫm sẽ xử trí."

"Dạ"

Âu Dương giao lời khai, nội vệ nhận lấy.

Triệu Ngọc hỏi:

" Ba phái giám quốc theo lời ngươi như thế nào?"

"Những cái khác thì khó mà nói, nhưng mà liêm khiết vô cùng."

Âu Dương cười khổ, đây là tác dụng phụ mà hắn hoàn toàn không nghĩ tới:

" Lần này là Từ Xử Nhân làm chủ, Lý Cương phụ liên hiệp giám quốc. Thần rời khỏi Đông Kinh là ngày thứ năm sau khi tuyển cử, Lý Cương bổ nhiệm một tên Lại bộ Thượng thư bị người bí mật bẩm báo cho Ngự sử đài, tám chín phần mười là phải mất chức. Tất cả mọi người đều đang nhìn những người này, những người này cũng mệnh khổ, mỗi ngày tăng ca đến đêm khuya còn phải nơm nớp lo sợ."

"Cũng phải"

Triệu Ngọc cười nói:

" Vốn triều đình ai mà không tham ô? Ngay cả trẫm cũng không tiện can thiệp. Mấy vạn thậm chí mấy ngàn vạn quan, trẫm nghe xong cũng kinh hãi. Bây giờ được rồi, ngươi nếu lên rồi, tất cả mọi người sẽ nhìn chằm chằm ngươi. Chỉ cần ngươi dám xằng bậy, ngươi sẽ có phiền toái. Trẫm còn nghe nói, tri huyện châu gì đó, chỉ cần là có phái, hiện tại đều rất cẩn thận, sợ bị người nắm tóc."

Âu Dương nói:

" Bệ hạ, đây chính là chỗ tốt của nhiều người chấp chính. Người đều có tư tâm, không có ai giám sát, người ta rất khó ràng buộc bản thân mình. Rất nhiều người nói bách tính Đại Tống ngu muội, Đại Tống hay nội đấu, nói Đại Tống chỉ thích hợp với chuyên quyền, chỉ cho phép một người duy nhất quản lý. Nhưng thần cho rằng nhiều người chấp chính sẽ tiện cho việc giám sát. Ví dụ như chuyện của Thái Kinh, Hoàng thượng với quan viên mọi người cùng nhau che dấu cho lời gièm pha này. Đại thần vì mặt mũi của bệ hạ nên không nói, bệ hạ vì mặt mũi của mình cũng không nói. Nếu bệ hạ là giám quốc, mọi người đối với tham ô sẽ kiêng dè, không chỉ có bởi vì tham ô bị xử phạt cao, hơn nữa tham ô càng dễ dàng bị phát hiện. Dần dà từ từ tương đối thanh liêm."

Hiện đại có rất nhiều người nói, tình hình trong nước của Trung Quốc chỉ thích hợp một nhà cầm quyền, sẽ xảy ra tệ nạn nếu có hai chính đảng. Âu Dương đã rất kỳ quái, mấy ngàn năm nay, Trung Quốc còn chưa xuất hiện hai chính đảng, bọn họ làm sao lại biết có những tệ nạn đó chứ?

Một thế hệ Tống Triều này tương đối kỳ quái, các triều đại khác trừng phạt quan viên tham ô cũng không nhẹ, bởi vì Hoàng đế của bọn họ cho rằng ngươi đây là đang tham ô tiền của mình. Mà còn Tống Triều trừng phạt tham ô tương đối nhẹ hơn. Pháp luật thời Tống về kinh tế có sự lập pháp đặc biệt hoàn thiện, có hình thức ban đầu của pháp luật kinh tế hiện đại. Với hình ngục càng thêm nghiêm khắc, đặc biệt là tử hình, án kiện của người chết. Nhưng xử trí với tham ô là tương đối nhẹ nhàng.

Cũng không phải nói là không bắt tham ô, mà là không trừng trị tham ô. Bắt được quan viên tham ô thì lập biên bản ở Lại bộ, rồi sau đó phải để cấp trên quyết định, mỗi lần thăng cấp; hoặc là điều động đều phải nói rõ với Lại bộ mình là người tham ô, hơn nữa bọn họ không được dễ dàng sửa đổi tên họ. Nói cách khác Tống với quan viên tham ô chỉ thực hành trừng phạt nội bộ, chứ không phải dùng pháp luật, tương tự với Ban Kỷ Luật Thanh tra ở thời hiện đại. Quan viên tham ô cũng không trực tiếp xử theo pháp luật, mà là có hai quy định, trong thời gian quy định địa điểm quy định trình bày vấn đề rõ ràng. Dựa theo trình tự pháp luật đây là điều không hợp pháp, thuộc loại giam cầm không chính đáng, Ban Kỷ Luật Thanh tra không có quyền giam cầm người khác. Điều tra tội phạm thương mại bình thường hoặc là làm trong sạch hoá bộ máy chính trị hoặc là tiến hành lập án trực tiếp đưa bọn họ liệt vào người hiềm nghi tiến hành điều tra, rồi sau khi lấy được chứng cớ thì đưa ra tố tụng. Cũng không thông qua tầng tổ chức ô dù này.

Tuy rằng nội bộ có biện pháp trừng phạt, hơn nữa còn là liên quan đến đám người tiến cử hiền tài, nhưng bởi vì chỉ là nội bộ trừng phạt, làm cho quan viên không kiêng nể gì cả. Chẳng hạn như cá độ đá bóng các loại... , tra xét mười mấy năm cũng không điều tra ra. Mà còn cơ quan tư pháp một khi nhúng tay vào, ngay cả mấy người đại boss đều bị kéo xuống ngựa. Chúng ta có thể đoán rằng, nếu chính pháp Trung Quốc hoàn toàn độc lập, còn có mấy người có thể ở trên vị trí bây giờ? Cho nên ngàn vạn lần đừng chê cười cục diện chính trị không hài hòa của Đài Loan, bởi vì hài hòa không có nghĩa là không tồn tại.

Triệu Ngọc tương đối hài lòng giám sát cơ chế giám thị người tham ô. Âu Dương tương đối quan tâm lại là an toàn của Triệu Ngọc. Thái độ Hoàn Nhan Tông Bật làm cho trong lòng Âu Dương bồn chồn. Ngày hôm sau Âu Dương liên tục chủ trì ba lượt hội nghị bàn bạc về sự an toàn của Triệu Ngọc, từ thức ăn của Triệu Ngọc, các phương diện xuất hành tiến hành đi sâu thảo luận, cố gắng đạt tới an toàn trăm phần trăm.

Mặc dù lo lắng, nhưng hành trình Triệu Ngọc sẽ không thay đổi, có điều Triệu Ngọc cũng đồng ý đề nghị đổi sang đi cầu Thổ Hà. Âu Dương ở trong chuyện này cũng lên rất nhiều kế hoạch. Tỷ như trước khi công khai tin tức, phái ra nội vệ ẩn nấp ở phụ cận cầu Thổ Hà quan sát. Tỷ như phái ra cấm quân tiến hành kiểm tra từng tấc một cầu Thổ Hà. Nhưng kết quả điều tra khiến Âu Dương thất vọng, ngay cả một chút tiến triển cũng không có.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-298)


<