Vay nóng Tima

Truyện:Thiên Tống - Hồi 290

Thiên Tống
Trọn bộ 298 hồi
Hồi 290: Thường Thắng quân
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-298)

Siêu sale Shopee

Âu Dương chợt nghĩ tới vấn đề này:

" Ngô tướng quân, cho dù Hoàn Nhan Tông Bật muốn ám sát hoàng thượng, chỉ sợ cũng rất khó đắc thủ."

Nội vệ bên cạnh Triệu Ngọc võ công cao cường không nói, cũng đều dạ tử sĩ, quan trọng nhất đều là đầu óc nhanh nhẹn, phản ứng cực nhanh, tính cảnh giác cao độ. Ví dụ như Triệu lão chỉ biết đánh nhau, là không thể xuất hiện chính diện được.

" Đúng, người bên cạnh hoàng thượng đều là nội vệ và cấm quân Đông Kinh, mọi người đều quen mặt nhau. Không thể nào lẫn lộn vào trong được."

Ngô Giới nói:

" Nếu bên ngoài ám sát, đừng nói là mũi tên, cho dù là súy thủ pháo, cũng sẽ có nội vệ nhào tới bảo vệ hoàng thượng, cơ bản không có khả năng ám sát."

" Giả thiết Hoàn Nhan Tông Bật thực sự đến ám sát hoàng thượng."

Âu Dương giơ ngón tay nói:

" Hạ độc là không thể nào. Cải trang thận cận cũng là không thể nào. Khả năng ám tiễn không lớn, lấy tên kéo cung nhắm chuẩn đều cần thời gian, lúc này rất dễ khiến người bên cạnh chú ý. Hơn nữa rất khó có thể xông qua cửa ải nội vệ..."

Âu Dương liệt kê từng khả năng một, không có khả năng Hoàn Nhan Tông Bật ra tay. Hơn nữa, nghề ám sát trước mắt vẫn còn chưa phát đạt, súng bắn tỉa, TNT, vũ khí sinh học, những thứ này bây giờ vẫn còn chưa có ló dạng ở thế giới này. Thích khách rất khó tạo thành uy hiếp đối với hệ thống bảo vệ hoàng đế.

Ngô Giới nói:

" Cho nên An Phủ Tư, Soái Tư có rất nhiều cách nhìn khác nhau. Quan điểm chủ yếu nhất chính là, Hoàn Nhan Tông Bật đã dẫn theo ngàn người tâm phúc lên bắc, mưu đồ tương lai lại đến báo thù, vì người Nữ Chân giữ lại chút mồi lửa."

" Hi vọng là như thế này."

Âu Dương gật đầu.

...

Ngô Giới tương đối bận rộn, mặc dù không có gì thời gian rảnh để chiêu đãi Âu Dương, nhưng lại Âu Dương một tấm quân lệnh Hoàng Long phủ, có tấm quân lệnh này Âu Dương có thể ở Hoàng Long phủ không chút trở ngại, hơn nữa có thể tùy ý lấy dùng vật tư. Âu Dương cũng không có yêu cầu gì, ăn ngon ngủ ngon chơi vui là được rồi. Chuẩn bị một chiếc thuyền quan, thả câu sông Hỗn Đồng. Sông Hỗn Đồng cũng chính là sông Tùng Hoa. Có điều cái tên sông Tùng Hoa này đến triều Minh mới sửa đổi.

Thả câu trong dòng sống chưa bị ô nhiễm thế này là một chuyện phi thường hưởng thụ. Do vì hạ tuần tháng bảy, mặt trời gay gắt. Thuyền nhỏ của Âu Dương ở dưới cầu hóng mát thả câu, gió nổi lên lất phất, lại uống thêm chén rượu, nhân sinh khoái ý.

Trương Tam kéo cần câu, trống rỗng, phẫn nộ nói:

" Lý Tứ, ngươi nói Hoàn Nhan Tông Bật này có thể biến thành cá tinh hay không?"

Lý Tứ không đáp hỏi:

" Đại nhân, ngươi thấy thế nào?"

" Hoàn Nhan Tông Bật này ta biết, chuyện khác khó mà nói, nhưng người này chắc chắn không sợ chết."

Âu Dương nói:

" Người này không chỉ có hào khí, hơn nữa mưu dũng cũng là số một số hai ở Nữ Chân. Can đảm cẩn trọng có đầu óc, làm việc có chừng mực. Dựa theo tính cách này của hắn để mà suy tính, hắn nếu như là đến ám sát hoàng thượng, chắc chắn ít nhất đã có nắm chắc hơn ba phần trong tay."

Trương Tam hỏi:

" Đại nhân, hắn làm sao lại biết hoàng thượng muốn đến Hoàng Long phủ chứ?"

" Hoàng thượng đều đã đi Tây Hạ, Liêu. Kế tiếp đương nhiên là đến Nữ Chân. Đi Nữ Chân đường đi tốt nhất chính là từ trước Liêu đến Hoàng Long phủ, không chỉ có gần hơn nữa địa thế bằng phẳng dễ đi. Hoàng Long phủ là trọng trấn quân sự hùng vĩ nhất Liêu, Kim, vùng giao tranh binh gia. Nếu năm đó không có sách lược thủy chiến của Trần Quy, quân Tống không biết phải bỏ ra cái giá bao nhiêu mới có thể đoạt được nó. Cho nên những địa phương khác khó mà nói, Hoàng Long phủ này hoàng thượng là nhất định sẽ tới."

Trương Tam chợt hiểu ra:

" Nói cách khác, hoàng thượng đến Nữ Chân, địa phương nào có thể đi, địa phương nào có thể không đi cũng còn khó mà nói. Nhưng Hoàng Long phủ giống như Lâm Hoàng phủ, hoàng thượng là nhất định sẽ đi. Cho nên mọi người hoài nghi Hoàn Nhan Tông Bật sẽ ám sát hoàng đế, đều đem Hoàng Long phủ liệt vào địa điểm nguy hiểm nhất."

Âu Dương cười nói:

" Có điều phòng ngự nghiêm mật như vậy, căn bản liền không có khả năng ám sát. Nếu như là các ngươi muốn ám sát hoàng thượng, các ngươi dự định làm như thế nào?"

Trương Tam trả lời trước:

" Ta liền chuẩn bị vài khẩu đại pháo, đến đêm khuya lúc vắng lặng bắn thẳng vào hành cung tạm thời của hoàng thượng."

Má, ngươi làm lựu đạn là chiến lược đạn đạo còn nghĩ phải hành động thế nào. Đánh giá một bức tường đất cũng không đánh đổ được. Âu Dương hỏi:

" Lý Tứ, ngươi xem thế nào?"

" Ta thật không hiểu những thứ này."

Lý Tứ đột nhiên vung cần, cần câu tung lên, mặt cầu thấp, dây câu bị treo cứng ở trên câu gỗ. Ba người sau khi ngẩng đầu nhìn, sửng sốt, Lý Tứ khép miệng trước nói:

" Nếu như là ta, ta sẽ cho nổ cầu."

Như thế là một thủ đoạn ám sát vô cùng khả thi. Âu Dương nhìn cầu, mối nối cầu, rất đơn giản, cũng rất kiên cố. Dựa theo nguyên lý, cầu niên đại càng lâu, chi phí càng rẻ, độ kiên cố lại càng cao. Thông Châu đến Hoàng Long phủ cần phải qua sông Hỗn Đồng. Trên dưới trăm dặm sông chỉ có hai cây cầu gỗ, một cây chính là thượng du Âu Dương đang ở đây, tên là cầu Thổ Hà, còn có một cây cầu ở vị trí hạ du bốn mươi dặm, cầu Tam Xá của Phù Dư huyện.

Làm sao xác định hoàng thượng sẽ đi cây cầu nào? Rất đơn giản, cầu sương quân trọng điểm, nội vệ kiểm tra chính là cầu hoàng đế sẽ đi. Đáng tiếc, nội vệ kiểm tra chính là cầu có trình độ rắn chắc, chứ không phải cầu có trình độ an toàn. Chỉ cần ở bộ phận mấu chốt trên cầu lắp đặt hơn mấy súy thủ pháo là được rồi, nếu không đủ chuyên nghiệp, vận chuyển một bao thuốc nổ đến đây là đủ rồi. Đương nhiên, như vậy chưa hẳn liền có thể đưa hoàng đế vào chỗ chết. Nhưng quả thật có mấy phần khả năng có thể giết chết hoàng đế.

Giả thiết Triệu Ngọc chết rồi, nhưng mà Tống lại phi thường náo nhiệt. Bởi vì Triệu Ngọc không có chỉ định thái tử, còn có sinh ra chế độ giám quốc. Không phải là không có khả năng bùng nổ nội loạn. Người Nữ Chân ngóc đầu trở lại không phải là mộng tưởng, năm đó Hoàn Nhan A Cốt Đả chính là dẫn theo mấy ngàn người phản Liêu dựng nước.

" Chèo tới cầu Tam Xá xem thử."

Âu Dương xem xét trái phải, cây cầu ở trước mắt mình này không có bất kỳ dấu vết sửa chữa hoặc là chuẩn bị sửa chữa.

" Vâng."

Trương Tam vội thu cần câu, Lý Tứ thu cá nướng trên thuyền, thức ăn và rượu. Rồi sau đó cởi bỏ dây thừng thắt ở trên cầu, để thuyền thuận gió mà đi.

...

*****

Đến Phù Dư huyện rồi, Âu Dương chỉ biết đến đúng địa phương rồi. Trong huyện có rất nhiều sương quân, đường đi đang được san bằng sửa chữa, xa xa trên cầu cũng có mấy người đang bò cao bò thấp. Vừa đến cửa huyện, mấy chiếc thuyền quan liền đi tới chặn lại. Sau khi tới gần quát lên:

" Lập tức cập bờ."

Âu Dương ý bảo, đội thuyền cập bờ, một đội cấm quân đón đầu bọn người Âu Dương, lão đại cấm quân quát hỏi:

" Các ngươi người nào, chẳng lẽ không biết Tam Xá huyện không thể đi thuyền sao?"

Âu Dương hỏi ngược lại:

" Thông báo lúc nào hả?"

" Cuối tháng trước..."

Tướng quân cả giận nói:

" Ta hỏi ngươi, hay là ngươi hỏi ta?"

" Âu tướng."

Một người ở phía trên chắp tay nói:

" Không được vô lý, đây chính là Âu Dương Âu phó tướng."

" Trần Quy?"

Âu Dương ngẩng đầu vừa nhìn, kể từ sau chiến dịch Hoàng Long phủ, Trần Quy tiền đồ bừng sáng. Vốn là muốn cho hắn nhậm chức công bộ thị lang, hơn nữa đại học Dương Bình còn đưa ra thư mời giáo sư, nhưng bản thân Trần Quy yêu cầu trải nghiệm ở bên ngoài. Trần Quy nói, dân gian có rất nhiều cao nhân tài nghệ không thể truyền thừa, hắn phải nghĩ biện pháp đưa bọn họ ra. Sau khi tập hợp tạo thành sách, lưu cho hậu nhân.

...

Trần Quy phía trước dẫn đường, bọn người Âu Dương phía sau đi theo. Nhìn ra được nơi này đề phòng vô cùng nghiêm ngặt, không phải là quan thì là binh, ba bước một trạm canh gác, năm bước một trạm. Hoàn toàn là dáng vẻ như lâm đại địch. Ngay cả Trần Quy cũng bị chặn lại hai lần, sau khi kiểm tra thân phận thực hư mới cho đi vào. Cho dù là thân phận của Trần Quy, bọn người Âu Dương cũng bị kiểm tra thực hư giống nhau. Bởi như vậy, Âu Dương liền phi thường buồn bực, Phù Dư huyện chẳng qua là một điểm qua đường của Triệu Ngọc, còn Hoàng Long phủ là điểm dừng chân của Triệu Ngọc. Nhưng vì sao Phù Dư huyện quản chế so với Hoàng Long phủ còn nghiêm khắc nhiều như vậy chứ? Hơn nữa mình ở Hoàng Long phủ làm sao lại không có nghe nói Phù Dư huyện khẩn trương như thế?

Trần Quy mang Âu Dương đi tới một cái sân, đây là địa điểm làm việc tạm thời của hắn, có hai gã sai dịch giúp nấu nước pha trà. Sau khi ngồi xuống, Âu Dương lập tức đưa ra nghi vấn của mình:

" Trần đại nhân, thấy Phù Dư huyện dáng vẻ này, dường như đến không phải là hoàng thượng, mà giống như người đến là thiên quân vạn mã Nữ Chân."

" Đại nhân thật đúng là đã đoán đúng mấy phần."

Trần Quy nói:

" Tiền phương đặc biệt cử một phó tướng họ Ba phi ngựa báo lại, đã dò xét rõ ràng Hoàn Nhan Tông Bật ám sát hoàng thượng, trên tình báo nói Hoàn Nhan Tông Bật ngay từ mười ngày trước có lẽ đã lẻn vào Phù Dư huyện, rồi sau đó chôn thuốc nổ xuống cầu Tam Xá, chờ ngự giá qua cầu liền châm kíp nổ."

Âu Dương kinh ngạc hỏi:

" Chuyện khi nào?"

" Ngày hôm trước."

" Vậy... Hai ngày này có thu hoạch gì không?"

" Có."

Trần Quy nói:

" Từ một dân cư Phù Dư huyện tìm ra một bao thuốc nổ, ở cầu Tam Xá gở xuống hai quả địa lôi, còn ở trong huyện bắt được hai người, sau khi thẩm vấn chứng thật, xác thực là thân binh của Hoàn Nhan Tông Bật. Theo bọn họ nói, Hoàn Nhan Tông Bật tổng cộng dẫn theo bốn người ẩn mình trong Phù Dư huyện. Chuẩn bị tiến hành ám sát phá nổ cầu Tam Xá, Hoàn Nhan Tông Bật và hai người khác vô cùng có thể còn chưa rời khỏi Phù Dư huyện. Cho nên ta và mấy vị tướng quân liền triệu tập điều động cấm quân rải rác phụ cận, đào ba thước đất Phù Dư huyện."

" Tướng quân gì cơ?"

Âu Dương hỏi.

" Tướng quân của Phù Dư huyện ở An Phủ tư, còn có ba tên nội vệ đã tới, còn có ba phó tướng được đặc phái tới phụ trách chuyện này, hắn và Hoàn Nhan Tông Bật có nhiều lần đối trận, quen thuộc với hắn và thân tín của hắn."

"Ồ"

Âu Dương gật đầu.

Trần Quy sau khi ngẫm lại nhỏ giọng nói:

" Có điều đại nhân, ta xem tướng quân An Phủ tư này có chút không đáng tin."

"Sao lại nói vậy?"

"Tướng quân này gọi là Quách Dược Sư, nghe nói là tướng lĩnh của nhóm người Liêu đầu hàng Đại Tống đầu tiên."

Trần Quy nói:

" Nhưng dù sao cũng là hàng tướng, ta cảm giác người này không đủ trung thành."

"Sao lại nói vậy?"

" Đại nhân vừa rồi không nhìn thấy."

Trần Quy đi tới ngoài cửa, sau khi nhìn thoáng qua chỉ một ngón tay nói:

" Đại nhân xem, bên kia chính là bản bộ của Quách Dược Sư."

Âu Dương đi tới cửa nhìn lại, trên đường một đội quân mã nghiêm chỉnh, tất cả binh sĩ thuần một sắc trang phục Liêu. Âu Dương kinh hỏi:

" Sao lại như vậy?"

" Quách Dược Sư tự xưng bộ đội là Thường Thắng quân, bản bộ vốn có năm vạn người. Nhưng Hàn đại Nguyên soái sau khi biết hắn không đổi trang phục, muốn giải tán toàn bộ đội quân này, cuối cùng dưới áp lực của Đồng Quán, chỉ đành phải lưu lại cho hắn hai vạn bản bộ."

Trần Quy nói:

" Người này dựa vào có Đồng Quán làm hậu đài, phái bộ hạ đến tất cả các châu ở biên giới Tống làm ăn, kiếm lấy tiền tài. Lại triệu tập các công tượng của Thiên Tộ Đế để các loại các vật hiếm quý kết giao với quyền quý. Lực ảnh hưởng ở vùng nguyên Liêu khá lớn, lần này chính là muốn kiếm thêm công tiếp giá."

" Mẹ ôi, kỳ nhân việc lạ gì cũng đều có."

Âu Dương sớm biết Đồng Quán như vậy không phải là cái gì tốt, nhưng về quân sự quả thật cũng có tài cán. Vốn nghĩ hắn nên biết vị trí của mình, không ngờ Đồng Quán kia thế nhưng lại phát triển thân tín với thế lực của mình ở nguyên Liêu. Còn đào tạo ra Quách Dược Sư kiêu ngạo như vậy.

Dựa theo công ước Geneva, nếu đầu hàng, thì phải biết khiêm tốn. Không đem ngươi đưa vào doanh tù binh thì ngược lại còn kiêu ngạo ra. Âu Dương cũng rõ ràng, quan hệ trong quân đội là nghiêm trọng nhất, cũng là phiền toái nhất. Quách Dược Sư là thuộc hạ của quân đội Quân Cơ xứ, ngay cả Hàn Thế Trung cũng không tiện vung tay múa chân với bọn họ. Âu Dương hỏi:

" Những binh sĩ này là người Hán hay là người Khiết Đan?" " Một nửa người Hán, một nửa là Khiết Đan cùng với Hề."

Trần Quy nói:

" Sau khi Quách Dược Sư đến, liền thuộc quản hạt của tướng quân Trương Tuấn. Nhưng lại chịu sự điều hành của Quân Cơ xứ, lại thêm Trương tướng quân ở tiền phương, căn bản không có tinh lực để ý tới hắn."

Âu Dương gật đầu:

" Khó trách Trương Tuấn phái Ngô Giới tổng dẫn cho chuyện Hoàng Long phủ, còn phái ngươi làm quan liên lạc với Quách Dược Sư, nhưng vì sao lại không báo lên trên?"

Hai người này ở quân Hà Bắc tương đối có uy vọng. Trương Tuấn hi vọng Quách Dược Sư thành thật một chút.

Trần Quy đổ mồ hôi nói:

" Đại nhân quên rồi, bây giờ quân quyền đều đang ở Hoàng thượng, mà Quân Cơ xứ liền giống như thư tỉnh trước kia, quản lý chính là quân vụ."

Âu Dương sững sờ còn chưa mở miệng, thì có một tên sai dịch đi vào nói:

" Quách tướng quân đến đây thăm hỏi Âu tướng."

Trần Quy nhìn Âu Dương, Âu Dương uống một ngụm trà nói:

" Nói cho Quách Dược Sư, bổn tướng mang trọng trách bí mật, không thích hợp lui tới với tướng quân."

"Dạ"

*****

Âu Dương là quyền thần mà ngay cả Đồng Quán cũng phải e ngại vài phần, không chỉ có ở chính vụ, hơn nữa ở trên quân sự có rất nhiều tâm phúc với người ủng hộ. Ở trước mặt Hoàng đế ở trước mặt Hoàng đế cũng được tin chiều. Hắn không nể mặt Quách Dược Sư là chuyện bình thường, cho hắn mặt mũi mới là không bình thường.

Quách Dược Sư nghe Âu Dương từ chối gặp mặt, thật cũng không có quá để ý lắm, hắn chỉ là để tỏ vẻ mình tôn trọng Âu Dương mà thôi. Đồng thời hắn cũng cảm giác Đồng Quán quá đa tâm. Đồng Quán đưa thư cho hắn nói, Âu Dương theo ngự giá đến Nữ Chân, nói người này tương đối khó chơi, hơn nữa coi trời bằng vung vô pháp vô thiên, bảo hắn cẩn thận ứng phó. Quách Dược Sư hiển nhiên không hiểu rõ cái gì gọi là coi trời bằng vung vô pháp vô thiên, Đồng Quán muốn biểu đạt ý là cho dù, nếu là hắn nhìn ngươi khó chịu, muốn chỉnh chết ngươi, thì rõ ràng sẽ âm thầm giết chết ngươi.

...

Bầu không khí của huyện Phù Dư khiến Âu Dương cảm giác rất khó chịu. Thứ nhất tự nhiên là phục trang Thường Thắng quân của quân Liêu của Quách Dược Sư. Thứ hai chính là đề phòng nghiêm ngặt bắt giữ tội phạm. Âu Dương với Hoàn Nhan Tông Bật có chút giao tình, mặc dù đối với hắn không thể nói rõ hiểu biết bao nhiêu, nhưng cũng biết mấy phần. Người này tâm tư cẩn thận, đổi lại bản thân, mình cho dù muốn làm ngọc nát ám sát Hoàng đế, nhất định sẽ không đem tin tức tiết lộ ra ngoài. Chỉ biết sau khi giao tiếp công vụ mang theo mấy người tâm phúc biến mất.

Mà còn tiền phương bắt được tù binh Nữ Chân, không ngờ lại biết được kế hoạch này của Hoàn Nhan Tông Bật, hơn nữa bằng vào kế hoạch bị tiết lộ kia còn thành công bắt hai gã tâm phúc của Hoàn Nhan Tông Bật. Điều này làm cho Âu Dương bắt đầu hoài nghi Hoàn Nhan Tông Bật là đang âm mưu ngầm, hoặc là chỉ số thông minh của hắn giảm xuống, còn có một lời giải thích chính là vận khí của quân Tống quá tốt."

Âu Dương vừa nói ra nghi ngờ của mình như vậy, Trần Quy vỗ tay nói:

" Đại nhân nói rất đúng. Ba phó tướng Trương tướng quân phái tới nói, Trương tướng quân cũng có chỗ hoài nghi, đặc biệt không nói cho chúng ta biết, mặc kệ kế hoạch của người khác như thế nào, chỉ cần không bắt được Hoàn Nhan Tông Bật, tất cả mọi người phải đả khởi tinh thần hết sức.

" Báo"

Một vệ đội trưởng của một chi tiểu vệ đội trực thuộc Trần Quy gõ cửa tiến vào vui mừng nói:

" Đại nhân, tin tức tốt."

" Tin tức tốt gì?"

"Đã bắt được Hoàn Nhan Tông Bật."

" Cái gì?"

Trần Quy với Âu Dương nhảy dựng lên.

...

Tin tức bắt được Hoàn Nhan Tông Bật này khiến bọn người Âu Dương rất là khiếp sợ. Âu Dương, Trần Quy tương đối có khuynh hướng về thuyết âm mưu, ngoại trừ điểm này, bọn họ phỏng chừng với Hoàn Nhan Tông Bật cũng tương đối cao. Nếu như nói bắt được thi thể Hoàn Nhan Tông Bật thì còn có thể lý giải, bắt sống Hoàn Nhan Tông Bật liền có vẻ có chút không thể tưởng tượng nổi.

Âu Dương với Trần Quy lập tức đi ra, ra cửa chỉ nghe thấy xôn xao trên đường phố. Mấy người duỗi đầu xem xét, hóa ra là đội ngũ trăm người đang du hành ở trên đường, đội ngũ thuần một sắc trang phục Liêu, mũ của đầu lĩnh có phần hơi to lớn, vẻ mặt Uy Vũ quả cảm. Trần Quy giới thiệu:

" Này chính là Quách Dược Sư, ở phụ cận Phù Dư và trong huyện hắn có đóng quân vạn người/ Toàn bộ là trang phục của người. Vật tư cần thiết để xây dựng quân đội của hắn là do Quân Cơ xứ ưu tiên ưu tiên an bài tiếp tế tiếp viện."

Âu Dương hỏi:

" Công lao gì khiến hắn kiêu ngạo như vậy?"

" Đại nhân còn nhớ rõ, một lần Da Luật Đại Thạch phản kích, xâm nhập quân Tống hơn trăm dặm không?"

" Nhớ rõ."

Lần đó không cẩn thận để người ta bắt đi Tống Huy Tông, là một lần Da Luật Đại Thạch thể hiện năng lực chiến lược cầm binh.

Trần Quy nói:

" Quân Cơ xứ của Đồng Quán chính là bởi vì Quách Dược Sư dẫn dắt hai ngàn Thường Thắng quân đóng ở đó, liều chết phản kích, mới may mắn thoát khỏi khó khăn."

" Hừ mới đầu hàng liền đã vội vã lập công như vậy."

Âu Dương nói:

" Tuy rằng người này có công với Đại Tống, nhưng thấy thế nào hắn cũng đều không vừa mắt."

Xem trận đấu bóng đá, một cầu thủ chuyển nhượng công phá lưới của ông chủ cũ, cho dù là thật lòng hay là hư tình, đều phải khắc chế vui sướng của mình tỏ vẻ khiêm tốt một chút. Một số huấn luyện viên lúc dẫn dắt đội bóng nước ngoài đánh bại đội bóng quốc gia mình biểu hiện đầu tiên đều là khổ sở.

Trần Quy cười nói:

" Đại nhân là xem bọn hắn một thân trang phục Liêu không vừa mắt sao? Nhìn qua giống như quân đội của người Khiết Đan. Quách Dược Sư này nói mình là người Tống, có điều nghe nói hắn là người Bột Hải, lại nghe nói là người Thục Nữ Chân, còn nghe nói hắn là người Khiết Đan."

"Ừ"

Âu Dương nhìn đội ngũ, một hán tử áo trắng bị trói gô vào một xe gỗ, xe gỗ với hán tử đi đến đại trướng của quân An Phủ tư ở ngoài cửa Nam. Âu Dương nhìn thoáng qua thì có tám phần khẳng định, người nọ là Hoàn Nhan Tông Bật. Âu Dương nói:

"Ngươi giúp ta liên hệ một chút, ta muốn một mình trông thấy Hoàn Nhan Tông Bật."

" Người nọ là Quách Dược Sư bắt được đưa cho hoàng thượng, chỉ sợ hắn sẽ sợ đại nhân đoạt thưởng công lao này của hắn mà làm khó đại nhân."

Trần Quy nói là một hiện tượng của quân đội. Có chút võ tướng không biết làm người, công lao của người nào thì chính là việc của người đó, làm cho giám quân rất bất mãn. Chẳng hạn như chuyện này, Quách Dược Sư sẽ đồng ý để một phần công lao cho Âu Dương, nhưng tuyệt đối sẽ không đem công lao chủ yếu nhường lại cho.

" Đây là tiên lễ hậu binh."

(tiên lễ hậu binh: Lễ trước binh sau, ngoại giao trước, quân sự sau, nghĩa là trước tiên dùng đạo lý thuyết phục sau đó mới dùng đến áp lực)

Âu Dương nói:

" Lý Tứ, ngươi đến phủ Hoàng Long tìm tướng quân Ngô Giới, mang một vạn binh mã đến đây tiếp quản tất cả quân sự của huyện Phù Dư."

Trần Quy vội hỏi:

" Đại nhân, này cũng cần phải có một cái cớ chứ?"

"Ừm..."

Âu Dương xoa cằm nói:

" Hoài nghi Quách Dược Sư cấu kết với Hoàn Nhan Tông Bật, ý đồ hành thích Hoàng thượng."

Trần Quy mặt tái nhợt như người chết nói:

" Đại nhân không nên nói giỡn."

" Ai nói giỡn chứ."

Âu Dương nói:

" Cầm quân nhu, ăn quân lương, nhưng mà lại phục vụ địch quốc. Hoài nghi hắn có tâm phản lại cũng không quá phận, về phần có phải là cấu kết với Hoàn Nhan Tông Bật hay không, vấn đề cũng không lớn. Lát nữa ta sẽ để Hoàn Nhan Tông Bật làm chứng. Đi làm đi."

Lý Tứ ôm quyền nói:

"Dạ"

Trần Quy cảm giác rất không thích hợp nói:

" Đại nhân, cái này..."

" Có phải là phải đợi người ta tạo phản, chúng ta mới ra tay?"

Âu Dương nói:

" Nếu chúng ta thật sự có thể tìm được chứng cớ, người ta đã động thủ rồi. Nếu đầu hàng quân Tống, lại muốn giữ được cá tính, muốn buôn bán, vờ thuần khiến, vờ non nớt, vờ nhiệt huyết.... Vậy thì phải giao ra một cái giá lớn."

Đó là một lý thuyết trong quản lý học, một công ty có rất nhiều ngành. Có một ngành thành tích vẫn đều rất tốt, ít nhất cũng đạt tiêu chuẩn, nhưng ngành này rất tự do phân tán, khác biệt với những nghành khác, bọn họ có thói quen xấu như đến muộn, về sớm... Cuối cùng ngành như vậy vẫn phải bị xoá, cho dù là thay bằng một ngành có thành tích tương đối kém hơn. Nguyên nhân thứ nhất, những tật xấu đó sẽ phá hư những nghành khác, thứ hai có thể nói bọn họ đối với công ty không có bất kỳ lòng trung thành nào cả.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Hồi (1-298)


<