Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Tống thì hành - Hồi 088

Tống thì hành
Trọn bộ 301 hồi
Hồi 088: Ngươi đang uy hiếp ta?
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-301)

Cơn tức của Khuất Đột Luật rất lớn!

Buổi trưa khi cầu hôn Dư Lê Yến, không ngờ Dư lê Yến căn bản không đáp lại khiến gã mất thể diện ở trước mặt mọi người.

Nhưng lại không thể phát tác với Dư Lê Yến, càng không thể đến làm phiền Da Luật Tập Nê Liệt.

Khuất Đột Luật đối với Dư Lê Yến có thể nói là thèm nhỏ dãi lâu rồi, gã vẫn muốn chờ cơ hội lấy Dư Lê Yến về nhà. Nào biết được Dư Lê Yến vẫn luôn tỏ ra lạnh nhạt với gã, cho dù là đang lẩn trốn trên đường, gã vẫn tìm mọi cách xum xoe nhưng Dư Lê Yến cũng không tỏ ra hòa nhã chút nào.

Da Luật Tập Nê Liệt nói:

- Nếu cưới Yến Tử làm vợ, ta sẽ không phản đối.

Chỉ có điều nếu muốn Yến tử gật đầu còn cần ngươi đi cầu hôn. Đến lúc đó ta sẽ ở một bên giúp đỡ, hoàn thành tâm nguyện của ngươi.

Nói cách khác ngươi muốn cưới Dư Lê Yến, nhất định phải tỏ thái độ trước, ta mới có thể gật đầu.

Khuất Đột Luật cũng hiểu rõ tập tục của người Khiết Đan, cho nên sau khi Da Luật Tập Nê Liệt đã mở miệng, liền chủ động đến cửa cầu hôn, kết quả thì... bị từ chối thẳng thừng, còn vô duyên cớ rước lấy rất nhiều lời chế giễu. Điều này làm cho Khuất Đột Luật không giận sao được?

- Sở dĩ Thục công chúa chưa gật đầu, theo quan sát của ta, có lẽ có liên quan đến cái tên công tử bột kia.

Lúc cơm trưa, một tên con cháu người Liêu hộ tống Da Luật Tập Nê Liệt đến thành Khả Đôn đã phân tích nguyên nhân cho Khuất Đột Luật:

- Người xem, dọc đường đi ta thấy công chúa Thục quốc rất thân thiết với tên nam nhân kia, thậm chí còn không ngại nguy hiểm ở hồ Kim Hà cũng phải nghĩ cách cứu viện hắn ta. Lúc nghỉ ngơi tại núi Mưu Na ta còn thấy công chúa và tên nam nhân kia lên núi, cũng không biết làm gì, dù sao cũng dừng chân trên núi hồi lâu, rồi sau đó công chúa một mình xuống dưới, nhìn biểu tình rất vui vẻ.

Công chúa luôn giữ mình trong sạch nhưng lại có nhiều gút mắc với nam nhân kia.

Nếu ta nói, hẳn là cái tên nam nhân kia có yêu pháp khiến công chúa thần hồn điên đảo, cho nên mới cự tuyệt lời cầu thân của thiếu chủ Khuất Đột Luật. Mà nay đã đi tới thành Khả Đôn, Thiếu chủ muốn thành việc tốt, nhất định phải làm cho tên nam nhân kia biết khó mà lui.

Khuất Đột Luật nghe vậy vô cùng tán thành.

Có điều gã cũng biết, Ngọc Doãn mặc dù là người Nam, nhưng dọc theo đường đi ra sức không ít, Da Luật Tập Nê Liệt cũng không nên quá mức lộ liễu đối phó Ngọc Doãn. Đặc biệt là Nhậm Oán đi tới Bạch Đạt mượn binh, Da Luật Tập Nê Liệt càng không hy vọng vì chuyện này mà khiến Nhậm Oán hiểu lầm. Dù sao sau lưng Nhậm Oán còn có Nhậm lão công, Da Luật Tập Nê Liệt cũng phải suy nghĩ kỹ.

Da Luật Tập Nê Liệt khó đối phó Ngọc Doãn, nhưng Khuất Đột Luật có thể không cần đắn đo.

-Tiểu tử kia có đức hạnh gì mà có thể giành được trái tim của công chúa.

Nếu là trước kia, có thể cho là công chúa tùy tính, nhưng hiện tại làm sao cho phép nàng làm càn được? Nếu Thiếu chủ thật sự muốn thành chuyện tốt, cần phải bắt tay từ tên người Namn kia. Người Nam nhu nhược, Thiếu chủ chỉ cần uy hiếp một chút, sau đó lại lấy lợi ích để lợi dụng, tên đó còn không ngoan ngoãn mà nghe lời sao? Chỉ cần hắn thành thật rồi, phía bên công chúa đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Khuất Đột Luật cũng do uống vào chút rượu, nghe xong những lời này, lập tức can đảm lên, quyết định giáo huấn Ngọc Doãn một chút.

Ngọc Doãn đang suy tư đối sách, bị người khác quấy rầy, trong lòng cực kỳ không vui.

-Khuất Đột Luật thiếu chủ, sao lại tới đây? Không biết có gì chỉ giáo?

- Haha, nơi này là thành Khả Đôn, ta là Bắc Viện Đô Giám, có nơi nào không đi được?

A! Không ngờ người này làm đến Bắc viện Đô giám. Xem ra Da Luật Tập Nê Liệt vì lôi kéo hắn, quả thật hạ canh bạc lớn.

Có điều đối với Ngọc Doãn mà nói, người Đại Liêu sắp mất nước, dù là làm Bắc viện đô giám thì có thể như thế nào?

Ngọc Doãn tự mình hiểu rõ giá trị của mình, càng hiểu rõ tâm tư Gia Luật Tập Nê Liệt. Mà nay Gia Luật Tập Nê Liệt còn không dám đối với hắn như thế nào, dù sao căn cơ hắn trước khi chưa ổn định, vậy chẳng sợ hắn có không thích Ngọc Doãn bao nhiêu, hắn cũng nhất định phải nhẫn nại.

- Vậy không biết Đô Giám đến có gì chỉ giáo?

Khuất Đột Luật khoát tay chặn lại, ra hiệu tùy tùng lui về ngoài cửa đình viện.

Gã nhìn chung quanh đình viện này, cười lạnh nói:

- Xem ra ngươi ở nơi này vẫn rất vui sướng. Mà nay tất cả mọi người đều vì Đại Liêu mà tận tâm tận lực, nam nhân như ngươi lại chưa đóng góp chút sức lực gì, lại càng không có nửa chức quan, có tư cách gì ở chỗ này?

Thằng nhãi này hôm nay tới đây kiếm chuyện đấy!

Ngọc Doãn có thể ngửi được mùi rượu nồng đậm trên người khuất Đột Luật..

Lập tức cười, xoay người đi đến lầu các.

Một con quỷ say, cần gì để ý?

Khuất Đột Luật lập tức tức giận:

- Ngọc Tiểu Ất, ta đang nói với ngươi, ngươi sao dám vô lễ?

Ngọc Doãn thở dài, lắc đầu cười nói:

- Ta ở nào, là tứ Thái tử an bài, ta cũng vậy mà nghe theo an bài mà thôi.

Nếu Đô Giám có gì bất mãn ta ở nơi này, thì hãy đi nói với Thái tử.

Nếu tứ Thái tử muốn ta chuyển ra ngoài thì ta chuyển ra, cũng không vấn đề gì cả.. Chỉ là ta có chút kỳ quái, Đô Giám là nhân vật như vậy hà cớ gì tới tìm ta làm phiền? Ta có khoái hoạt hay không, hoặc là có tư cách ở nơi này không, dường như không phải việc của Đô Giám. Nếu có chút bản lĩnh, không bằng đi luyện tốt binh mã, ngày sau cùng giặc quyết chiến, mới không phụ dầy vọng của Thái tử.

Ngươi đường đường là Bắc Viện Đô Giám, không hoàn thành bổn phận của mình, chạy đến tìm ta một thị tỉnh tiểu dân diễu võ dương oai, thì có bản lĩnh gì chứ?

Ngọc Doãn nói một phen, khiến Khuất Đột Luật thẹn quá hóa giận.

Chỉ thấy gã sải hai ba chạy đến trước mặt Ngọc Doãn hung tợn nói:

- Ngọc Tiểu Ất, người sáng mắt không làm chuyện mờ ám, ta muốn ngươi thành thành thật thật nghe theo lời chi bảo của ta, đừng có lại trêu chọc Công chúa Thục Quốc. Ta muốn lấy Thục Quốc công chúa làm vợ, nếu ngươi thông minh vậy hãy ngoan ngoãn nghe lời. Nếu như không, tại thành Khả Đôn này, ta đều có muôn vàn thủ đoạn, khiến ngươi sống không bằng chết.

Đây là chân tướng phơi bày sao?

Ngọc Doãn sắc mặt trầm xuống:

- Đô Giám nói chuyện thật là không có đạo lý, ta làm việc như thế nào, còn chưa tới phiên Đô Giám lo lắng.

- Ngươi đây là muốn chết sao?

- Ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?

Ngọc Doãn vào lúc này, quả quyết không lùi nửa bước.

Khuất Đột Luật giận không thể:

- Tên người Nam này, ta hôm nay nếu không giáo huấn ngươi, thì như thế nào có thể sống yên tại thành Khả Đôn.

Khi nói chuyện, gã đột nhiên lấy tay, chộp tới Ngọc Doãn.

Ngọc Doãn mày nhăn lại, lắc mình chuyển bước, xuất ra ngọc hoàn bộ, xoay mình tránh thoát bàn tay của Khuất Đột Luật, thuận thế xuất chiêu đánh vào xương sườn dưới của Khuất Đột Luật, cất bước sử dụng chiêu Thuận Loan Trửu đem Khuất Đột Luật lập tức liền ném đi trên mặt đất.

Khuất Đột Luật bị ném có chút bối rối.

- Tên tiện chủng này, dám trả đòn?

Gã chửi ầm lên, xoay người đứng dậy.

Nào biết được một câu nói kia lại chọc giận đến Ngọc Doãn, hắn cất bước tiến lên, một chưởng liền đánh xuống. Khuất Đột Luật thân là Thiếu Chủ Niêm Bát Cát cũng không phải loại yếu ớt. Mắt thấy Ngọc Doãn xuất quyền cước, gã vội lách mình lui bước... Nhưng Ngọc Doãn xuất liên hoàn cước như hình với bóng. Khuất Đột Luật liên tiếp hai lần né tránh đều không thoát khỏi bị Ngọc Doãn một chưởng chụp trên bờ vai, thân thể giống như hồ lô lăn tròn trên đất. Khi đứng lên lần nữa, Khuất Đột Luật không còn được phóng khoáng phong đạm như trước, búi tóc tán loạn, khăn vấn đầu tản ra, rơi trên măt đất, quần áo vô cùng xộc xệch.

Hai người này vừa động thủ, lập tức kinh động đến tùy tùng ngoài cửa.

Hai tên tùy tùng xông tới, vội nâng Khuất Đột Luật lên.

- Một đám rác rưởi, còn lo lắng cái gì, giết hắn cho ta, giết chết tên này.

Khuất Đột Luật bị Ngọc Doãn liên tiếp đánh ngã hai lần, sớm đã ức chế không nổi sát khí trong nội tâm. Tay chỉ Ngọc Doãn, khàn giọng gầm rú

Đám tùy tùng nhìn nhau...

Chợt đồng thời hét lên, rút ra đoản đao ở giữa hông, hướng Ngọc Doãn đánh tới.

Bảo đao Lâu Lan của Ngọc Doãn ở trên lầu, không có mang theo trên người. Mắt thấy nhưng tên tùy tùng này xông lên, trong mắt hắn hiện lên một chút tàn ác, trong lòng lập tức dâng lên sát khí nồng đậm. Ta chưa tìm đến các ngươi thì thôi, các ngươi lại tự tới tìm phiền toái.

Muốn giết người, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.

Ngọc Doãn nghĩ đến đây, nhún bước bay lên trời, hai chân lúc rơi xuống đất chân kế tiếp lùi lại, xoay người, tránh thoát một gã tùy tùng đối diện đâm vào. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, Ngọc Doãn mau tay nhanh mắt, túm cánh tay của tên trợ thủ, trên tay dùng lực vừa đủ chỉ nghe rắc một tiếng giòn vang, tên tùy tùng kia hét thảm lên một tiếng, cánh tay bị Ngọc Doãn bẻ gãy.

Xương cánh tay dày đặc, theo khuỷu tay trực tiếp đâm xuyên qua làn da, nghĩ đến thật nguy hiểm.

Ngọc Doãn khoát tay, xoay cánh tay của tên tùy tùng kia trở về, phập một tiếng, đoản đao trong tay tự đâm vào ngực mình

Ngọc Doãn nhẹ buông tay, tên tùy tùng này té trên mặt đất, máu tươi theo thềm đá, nháy mắt nhuộm đỏ cả mặt đất.

Thằng nhãi này lại dám giết người?

Đám tùy tùng đều ngây người, đứng nguyên tại chỗ ngây ngốc nhìn Ngọc Doãn.

Tên nam nhi này thủ đoạn thật là lợi hại, giết người không chút nào nương tay. Chỉ trong thời gian nháy mắt liền đem một người sống rõ ràng biến thành cỗ thi thể... Những tên tùy tùng này của Khuất Đột Luật là sau khi đến thành Khả Đôn mới đi theo Khuất Đột Luật.

Đối với Ngọc Doãn, bọn họ không hề biết, thậm chí trước đó cũng chưa từng nghe nói qua.

Da Luật Tập Nê Liệt đem Ngọc Doãn ở một nơi thật xa khiến cho có rất ít người biết được sự tồn tại của Ngọc Doãn. Vốn tưởng rằng đây là một việc thoải mái, không nghĩ tới tại bên trong trạm quân dịch đã đánh mất tâm. Sắc mặt Ngọc Doãn âm trầm cất bước đi đến Khuất Đột Luật

Khuất Đột Luật lúc này mới nhớ, tên Ngọc Doãn này nhưng lại là một người có thể đối chiến hơn mười Lỗ tặc.

Gã không được chứng kiến trận chém giết tại hồ Kim Hà, nhưng Ngọc Doãn hắn lại thật sự là người giết ra từ hồ Kim Hà. Trong lòng Khuất Đột Loạn không khỏi tồn tại một nỗi hoảng loạn, gã khàn giọng quát:

- Ngăn hắn lại cho ta, giết hắn.... Đừng để hắn lại đây.

Đám tùy tùng sau khi qua sự hoảng loạn ban đầu thì cũng tỉnh táo lại.

Chúng ta bên này có mười mấy người, chẳng lẽ lại giết không được ngươi một tên không có vũ khí sao?

- Giết hắn

Hai tên tùy tùng gào lên. vung đao về phía Ngọc Doãn. Ngọc Doãn hơi híp mắt lại, cũng không né tránh, nghênh đón hai tên tùy tùng đang tiến đến. Mắt thấy đã đến gần, hắn đột nhiên khẽ khom thân mình, tránh thoát đoản đao của một người, đoạt thân xông vào ngực đối phương, hai tay chặn ngang ôm lấy đối phương, trong miệng phát ra một tiếng hét to, rồi sau đó thân hình vừa chuyển tránh thoát đoản đao trong tay người còn lại đang đâm vào hậu tâm của hắn. Ngọc Doãn dậm chân phát lực, đánh một chưởng đẩy tên tùy tùng từ trong ngực bắn ra ngoài...

Oành

Một âm thanh truyền đến, thi thể của tên tùy tùng hung hăng nện lên trên người tên còn lại.

Ngọc Doãn lần này xuất toàn lực, đem người nọ đập đập mạnh té trên mặt đất, xương gân gãy nát.

Dưới chân nhướng lên, hất đoản đao trên mặt đất lên cầm vào trong tay, hiên ngang đứng đó chĩa đao vào Khuất Đột Luật:

- Thằng khốn kia, ngươi thật sự muốn giết ta sao?

- Ngươi

Khuất Đột Luật sắc mặt có hơi trắng bệch.

Gã cũng coi như là một nam tử hán, nhưng khi đối mặt với Ngọc Doãn, trong lòng lại nảy sinh một tia sợ hãi.

Ngọc Doãn sắc mặt bình tĩnh, giống như không có chuyện gì. Nhưng càng như vậy, Khuất Đột Luật lại càng cảm thấy sợ hãi, lùi lại vài bước, chân bước lảo đảo, thở phù phù ngồi trên mặt đất. Cùng lúc đó, Ngọc Doãn đạp bộ đánh tới phía gã...

Crypto.com Exchange

Hồi (1-301)


<