Vay nóng Tima

Truyện:Quyền thần - Hồi 0557

Quyền thần
Trọn bộ 1133 hồi
Hồi 0557: Phạm Tây Hoa Thính, tuy mạnh tất tru
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1133)

Siêu sale Lazada

Vào chính đường, liền thấy Hồng Tụ và Công Thâu Toàn đang chờ trong đường, chuyện lớn như thế, mọi người hiển nhiên biết Thính trưởng đại nhân chắc chắn sẽ tới đại sảnh, cho nên đều yên tĩnh chờ đợi.

Thần sắc Hồng Tụ vẫn lãnh đạm như cũ, rất khó nhìn thấy đại sảnh xảy ra chuyện lớn từ trên mặt nàng, mà thần sắc Công Thâu Toàn lại ảm đạm rất nhiều, so với Hồng Tụ và Lý Cố, việc Công Thâu Toàn làm chủ yếu là kỹ thuật, công phu che dấu cảm xúc không bằng so với hai người kia.

Quan hệ giữa hắn và Lý Cố vô cùng tốt, lần này Lý Cố gặp chuyện không may, hắn tự nhiên lo lắng nhất.

Hai người nhìn thấy Hàn Mạc tiến vào, đều khom mình thi lễ, Hàn Mạc chỉ khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm, đi thẳng vào gian phòng làm việc của mình, Bùi Anh Hầu đi theo vào phía sau.

- Sao mọi người đều trở về rồi?

Sau khi ngồi xuống, Hàn Mạc nhàn nhạt hỏi:

- Bùi Chủ sự, ngươi nên biết, loại chuyện này, càng ít người biết càng tốt.

Bùi Anh Hầu vội chắp tay nói:

- Hồi bẩm đại nhân, lần này chợ đen phát ra tin tức rộng rãi, e sợ Tây Hoa Thính chúng ta không đạt được tin tức, các huynh đệ này đều làm việc ở kinh thành, cho nên tin tức truyền ra, bọn họ đều biết được.

Hắn dừng một chút, lại nói:

- Năm đó lúc Công Nhan Lão còn sống, Tây Hoa Thính và chợ đen đã có xung đột, đây đều là những huynh đệ cũ năm đó, rất thù hận chợ đen... Lần này Lý Cố xảy ra chuyện, chỉ sợ muốn chuẩn bị đại chiến một hồi với chợ đen!

- Hồ đồ.

Hàn Mạc nghiêm mặt nói:

- Không có phân phó của bản quan, tự ý rời khỏi cương vị công tác, bọn họ muốn làm gì? Còn có quy củ hay không?

Trong mắt Bùi Anh Hầu lóe ra ánh sáng, chắp tay nói:

- Đại nhân, giờ ty chức qua để bọn họ rời khỏi nơi này, ai về chỗ nấy!

Hàn Mạc ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Không cần, bản quan đang muốn nói chuyện với bọn họ... Đúng rồi, Bùi Chủ Sự, ngươi nói nếu bản quan bỏ mặc Lý Cố, đám người này có thể trách cứ bản quan hay không?

Bùi Anh Hầu tiến lên một bước, cung kính nói:

- Đại nhân, cũng không phải là bỏ mặc không để ý Lý Cố, chẳng qua là vì suy nghĩ cho đại cục... Chúng ta không thể vì một mình Lý Cố, góp thêm vào càng nhiều huynh đệ... Chỉ cần đại nhân nói rõ, mọi người cũng có thể hiểu được. Hơn nữa Tây Hoa Thính chúng ta, trên ra lệnh, đại nhân phát xuống mệnh lệnh, không ai dám cãi lời!

Hàn Mạc mỉm cười nói:

- Vậy là tốt rồi.

Hắn đứng dậy nói:

- Bùi Chủ sự, nếu mọi người đều đến đây, bản quan cũng nên nói mấy câu với mọi người, cũng nên cho mọi người một giải thích phải không!

- Vâng!

...

Một cái ghế đặt ở trước cửa lớn chính sảnh, Hàn Mạc ngồi dựa trên ghế, nhìn qua như không tập trung, nhưng đôi mắt lại cực kỳ sắc bén, liếc nhìn đám lại viên trong viện một lần.

Gần bốn mươi tên lại viên, đã vượt qua một phần mười tổng biên chế của Tây Hoa Thính, hơn nữa phần lớn là lại viên cũ của Tây Hoa Thính, mấy chục người này, tương đương đại biểu lực lượng tinh nhuệ nhất của Tây Hoa Thính.

Quần áo cứng cáp màu đen, có khăn đen viền nón tre, một đám âm hồn tràn đầy hơi thở hung ác nham hiểm, lúc này xếp thành bốn nhóm, nghiêm nghị mà đứng, phía trước là Hồng Tụ và Công Thâu Toàn.

Bùi Anh hầu là nhân vật giống như đại quản gia của Hàn Mạc ở Tây Hoa Thính, lúc này đứng bên người Hàn Mạc, vẻ mặt bình tĩnh, cả người lộ ra một cỗ khí tức nho nhã.

Trong viện yên tĩnh không tiếng động.

- Lý Cố bị bắt, chắc chắn tất cả mọi người đã biết... Hôm nay mọi người đến đây chỉ sợ cũng là vì chuyện này!

Trầm ngâm một lát, Hàn Mạc mới chậm rãi nói:

- Tâm tình của mọi người ra sao, bản quan cũng có thể hiểu được. Tây Hoa Thính từng có mối thù truyền kiếp với chợ đen ở thời Công Nhan Lão, trong các vị không ít người cũng đã trải qua chuyện này... Cho nên, hôm nay chưa phụng lệnh bản quan, mọi người tự tiện tụ tập ở đây, bản quan cũng không so đo mọi người, chẳng qua... ta hy vọng chỉ một lần này mà thôi, nếu lần sau còn có tình huống như vậy, bản quan sẽ rất mất hứng!

Phía dưới không hề có âm thanh.

- Người chợ đen muốn bản quan đi nhận người...!

Hàn Mạc vuốt cằm, vẻ mặt bình tĩnh:

- Việc này có nên đi hay không, bản qua đã hỏi qua Bùi Chủ sự...!

Bùi Anh Hầu đứng phía sau Hàn Mạc, nghe hắn nói vậy, trong mắt phát ra ánh sáng quái dị, môi giật giật, cuối cùng không nói gì thêm.

Hàn Mạc quay đầu lại, liếc nhìn Bùi Anh Hầu, cười nói:

- Bùi Chủ sự, thật ra bản quan nhận chức không lâu, đối với rất nhiều chuyện của Hoa thính đều hiểu không quá rõ... Hoa Thĩnh vẫn do ngươi quản lý, cho nên gặp phải chuyện lớn như vậy, bản quan quả thật không dám tùy tiện quyết định, cần phải thảo luận một phen với lại viên lâu năm như ngươi. Ngươi hiểu biết nhiều về chợ đen, cũng nhìn thấu chuyện này... Hiện giờ mọi người đều ở đây, ngươi hãy nói, bản quan... nên đi nhận người hay không?

Khóe mắt Bùi Anh hầu co giật, đây vốn là chuyện thảo luận với một mình Hàn Mạc, vì sao người thanh niên này lại hỏi ra trước mặt mọi người?

Hắn vốn tưởng rằng Hàn Mạc đi ra chẳng qua là giải thích cho mọi người vì sao không đi nhận Lý Cố về, hơn nữa lý do giải thích Hàn Mạc đã nghĩ tốt, đó là lấy đại cục làm trọng, dưới tình huống hiện giờ, không thể vì một mình Lý Cố mà phát sinh xung đột với người chợ đen.

Nhưng Thỉnh trưởng trẻ tuổi này hiển nhiên không có làm theo mình suy nghĩ.

Bùi Anh Hầu khẽ mỉm cười, cung kính nói:

- Hết thảy do đại nhân làm chủ!

- Chủ nghĩa là do bản quan quyết định.

Hàn Mạc mỉm cười nói:

- Chẳng qua... như lời bản quan, trước khi thật sự ra quyết định, vẫn cần các vị chỉ giáo. Bùi Chủ sự, thật ra mấy lời ngươi vừa nói, bản quan cảm thấy rất có đạo lý!

Bùi Anh Hầu miễn cưỡng cười, không nói gì thêm.

Hàn Mạc đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, liếc mọi người, chậm rãi nói:

- Bùi Chủ sự làm việc nhiều kinh nghiệm, từ trước đến nay hắn lấy đại cục làm trọng, cũng bởi như thế, xưa nay bản quan khâm phục Bùi Chủ sự, cũng rất yên tâm giao mọi chuyện lớn nhỏ cho hắn quản lý.

- Bùi Chủ sự nói quả thật rất có đạo lý, lúc Công Nhan Lão còn sống, chợ đen là một khúc xương rất khó gặm, Tây Hoa Thính ta ăn không ít thiệt thòi trong tay chợ đen.

Hàn Mạc nhìn từ trên xuống, chậm rãi đi tới đám người:

- Hiện giờ nguyên khí Tây Hoa Thính chúng ta chưa hồi phục, phía sau còn có Đông Hoa Thính nhìn chằm chằm, nếu lúc này xảy ra xung đột với chợ đen, tất nhiên rất bất lợi cho Tây Hoa Thính chúng ta...!

Bùi Anh Hầu nghe Hàn Mạc nói vậy, mới nhẹ nhàng thở ra.

Hiện giờ xem ra, vị Thính trưởng trẻ tuổi này cảm thấy uy vọng của hắn còn chưa đủ lý do để thuyết phục mọi người, cho nên hắn mới kéo người rất có uy vọng trong Thính là mình.

Người thanh niên này, luôn giảo hoạt như vậy.

Chẳng qua Hàn Mạc nói đến đây, khuôn mặt vốn lạnh lùng của Hồng Tụ, càng trở nên lạnh hơn, mà trên mặt Công Thâu Toàn hơi ảm đạm, lại nhíu mày.

Ngoại trừ hai người họ, mấy tên lại viên phụ trách cảnh giới hồ Vụ Thủy cũng không mang nón tre, trên mặt bao hàm biểu hiện phẫn nộ, Hàn Mạc cũng thấy rất rõ ràng.

Từ phản ứng của mấy người này, có thể đoán ra tâm tình những người khác.

Hàn Mạc chắp hai tay sau lưng, đi qua đám người, lại trở lại ghế tựa, ngồi xuống lần nữa, giọng nói hơi đề cao:

- Đây là trái tim lão luyện của Bùi Chủ sự, bản quan cũng không nói hắn sai, chẳng qua... bản quan cũng tuyệt đối không thỏa hiệp chợ đen, lại càng không tùy ý bọn họ xử lý Lý Cố...!

Giọng hắn đột nhiên lạnh lùng:

- Lý Cố là người Tây Hoa Thính, mà bản quan... là Thính trưởng Tây Hoa Thính, thân là Thính trưởng, bất cứ một thủ hạ nào của bản quan xảy ra chuyện, bản quan cũng sẽ không bỏ mặc!

Khuôn mặt nho nhã kia của Bùi Anh Hầu, lúc này hơi nhíu lại, mà Công Thâu Toàn và những người liên quan, lập tức đều nhìn Hàn Mạc, trong mắt đều phát sáng.

Hàn Mạc xoay người, vỗ nhẹ vai Bùi Anh Hầu như một vị trưởng giả, cười lớn tiếng nói:

- Các vị cũng không nên trách Bùi Chủ sự không để ý an nguy của Lý Cố, thật ra... Bùi Chủ sự lo lắng cho Lý Cố, không kém hơn bất cứ ai trong chúng ta. Chẳng qua xưa nay Bùi Chủ sự làm việc ổn trọng, chắc chắn, hắn chẳng qua vì lấy đại cục làm trọng, không muốn vì một mình Lý Cố khiến Tây Hoa Thính phát sinh sung đột lớn với chợ đen!

Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn Bùi Anh Hầu, trong đôi mắt đều lộ ra ánh sáng quái dị, thậm chí trong mắt Công Thâu Toàn còn mang theo một chút hàn ý.

- Bản quan là người trẻ tuổi, làm việc sẽ không chu toàn như Bùi Chủ Sự.

Hàn Mạc chắp hai tay sau lưng, đứng trước mặt mọi người nghiêm nghị nói:

- Bản quan vẫn nghĩ rằng, cho dù khi nào, ở nơi nào, Tây Hoa Thính đều là nha môn ngầm mạnh nhất... Nói không dễ nghe, dưới ánh mặt trời, bản quan không hy vọng có thế lực nào có thể mạnh hơn Tây Hoa Thính ta.

Bùi Anh Hầu đứng phía sau Hàn Mạc, tuy rằng vẫn cố gắng duy trì phong độ nho nhã, nhưng thần sắc trên mặt, đã rất nhục nhã.


Cửu Mộng Tiên Vực

Hồi (1-1133)


<