← Hồi 0525 | Hồi 0527 → |
Quan Mộ trầm ngâm giây lát rồi chậm rãi hỏi:
-Tiểu Thủy, ngươi rời Yến Kinh cũng gần mười ngày rồi nhỉ?
Vừa dứt câu hỏi, Hàn Mạc đã hiểu, Quan Mộ muốn nói việc cấp bách, chắc hẳn là văn tự khẩn cấp từ Yến Kinh truyền tới... Lúc hắn rời kinh cũng là lúc sứ giả nước Khánh đến Yến Kinh, thậm chí hắn đã từng cùng Phó sứ nước Khánh Vân Thương Lan qua lại, những chuyện đó không hẳn Hàn Mạc có thể hiểu được, hơn nữa các nha môn cấp cao của của triều đình nước Yến đã có cách ứng phó với Khánh sứ, hắn chỉ nghĩ cách làm thế nào để cứu viện Chu Tiểu Ngôn mà thôi.
- Trước khi ngươi rời kinh thìđoàn sứ giả nước Khánh đã đến Yến Kinh.
Quân Mộ nhìn Hàn Mạc hỏi:
- Tình hình ở Yến Kinh như hiện nay, chắc hẳn ngươi cũng đã biết?
Hàn Mạc nâng chén trà uống một ngụm, lắc đầu.
Hắn và Hồng Tụ đến nước Nam Phong trước, cũng là bí mật hành sự, người biết chuyến đi này của bọn họ rất ít, nhưng vì sự an toàn nên Hàn Mạc cũng không liên hệ với Yến Kinh, tất cả đều nằm trong bí mật tuyện đối.
Quan Mộ thở dài và hỏi:
-Việc phó sứ Khánh Quốc An Ngọc Thanh bị giết ở Yến Kinh, ngươi cũng không biết sao?
Hàn Mạc nhăn mày lại.
Mặc dù hắn không hề nhúng tay vào chuyện của sứ giả Khánh Quốc, nhưng là thế sự hiện nay hắn thực sực nắm rất rõ.
Sứ giả Khánh Quốc đến Yến Kinh, mặc nhiên là vì việc Nguỵ Khánh khai chiến, Khánh quốc muốn ổn định hậu phương, cho nên mới đàm phán với Yến Quốc, nhưng Hàn Mạc cũng biết việc đó, cuộc chiến Nguỵ Khánh thực ra là thiên hạ đại sự, mặc dù không trực tiếp tham gia và ảnh hưởng đến sinh tử của cuộc chiến Nguỵ Khánh, nhưng cũng ảnh hưởng rất lớn đến Yến Quốc
Ở thời điểm này, vì lợi ích quốc gia, càng vì lợi ích các thế lực lớn của Yến Quốc, trong nội bộ Yến Quốc ắt sẽ có một phen tranh giành ác liệt.
Về lập trường của Hàn gia, Hàn Mạc phân rất rõ ràng, nhất định sẽ cùng Khánh Quốc ký hiệp định, ổn định cục diện chính trị trước mắt của Yến Quốc, chỉ có như vậy, Hàn gia mới có thể từng bước tích luỹ thực lực, tránh cho Yến Quốc biến thành vật hy sinh trong trận chiến này.
Từ trước đến nay, quốc gia không có thực lực, chung quy cũng chỉ là vật hy sinh trong cuộc tranh giành quyền lực chính trị mà thôi.
Nhưng Quan Mộ nói ra tin này, đối với Hàn Mạc mà nói, đó là một tin không mấy tốt đẹp gì.
An Ngọc Thanh bị giết ở Yến Quốc, cho dù là người không có đầu óc chính trị, thì cũng có thể trực quan cảm thấy cuộc đàm phán giữa hai nước Khánh Yến sẽ xuất hiện những nguy cơ và sự trở ngại lớn.
Trong phòng yên ắng một lát, Hàn Mạc cười nhạt và nói:
_ Đối với việc này, thực sự ta không hề hay biết, chỉ là ... việc này liên quan đến đại cục của thiên hạ, coi như ta biết đi chăng nữa cũng chỉ là suy ngẫm, đối với chuyện này ta không có hứng và cũng không có tư cách để hỏi.
Quan Mộ nhìn Hàn Mạc, mỉm cười nói:
- Tiểu Thuỷ, theo Lão phu được biết, hiện tại, sứ thần Nguỵ Quốc mấy ngày trước đã tới kinh thành Yến Quốc...
Hàn Mạc mỉm cười nhìn Quan Mộ.
Lúc này đây, trong lòng hắn đã nhận ra một vấn đề hết sức nhạy cảm.
Nếu theo lẽ thường, Quan Mộ thân là người nước Khánh, xuất phát từ lợi ích quốc gia, lão đương nhiên hy vọng cuộc đàm phán giữa hai nước Yến Khánh sẽ thành công, từ trước tới giờ, Khánh Quốc chỉ chuyên tâm đối phó với Nguỵ Quốc, đối với lợi ích quốc gia của Khánh Quốc mà nói, quả nhiên đó là một việc rất tốt.
Nhưng đồng thời Hàn Mạc cũng biết, trong nội bộ Khánh Quốc, vì lợi ích mà trành giành, đó cũng là một lực lượng làm phá hỏng cuộc đàm phán giữa hai nướcYến Khánh, hay nói cách khác, vì lợi ích của chính bản thân họ mà làm tổn hại đến lợi ích quốc gia.
Quan Thị mậu dịch hành làm cho nước mạnh, không thể phủ nhận, có được thực lực như hiện tại, trong triều đình Khánh Quốc không thể thiếu chỗ dựa vững chắc đó.
Điều mà Hàn Mạc muốn biết bây giờ chính là, đứng đằng sau chỗ dựa vững chắc của mậu dịch Quan Thị trong triều đình Khánh Quốc, là những thế lực như thế nào?
Nếu chỗ dựa vững chắc của mậu dịch Quan Thị là những thế lực luôn muốn phá hoại cuộc đàm phán này thì thực ra mà nói, xuất phát điểm của chính họ và lợi ích của mậu dịch Quan Thị nhất định xuất hiện mâu thuẫn.
Cho nên Hàn Mạc không nêu ý kiến của mình ngay, chỉ nhìn Quan Mộ và nghe lão nói tiếp.
Trong lòng hắn cũng biết rõ, mậu dịch Quan Thị có thể nhanh chóng biết được tin tức của Yến Kinh, chỉ có thể dựa vào tin tức truyền về từ bồ câu đưa thư, trong thời đại này, tin tức truyền đi nhanh nhất chỉ có thể là bồ câu đưa thư.
Bởi vậy, Hàn Mạc cũng biết thêm được thế mạnh trong lĩnh vực tình báo của mậu dịch Quan Thị.
Cần biết rằng để huấn luyện bồ câu đưa thư không phải là việc đơn giản, tin tức truyền đi càng xa thì công việc huấn luyện bồ câu đưa thư càng khó khăn, càng hao tốn nhân lực và vật lực.
Hơn nữa, đoạn đường bồ câu đưa thư từ Yến Kinh đến Phong Quốc, huấn luyện càng thêm khó khăn. Theo Hàn Mạc suy đoán, mạng lưới tình báo của mậu dịch Quan Thị cực kỳ hoàn thiện, những loại bồ câu đưa thư kiểu này nhất định không hề ít.
Ờ thời đại nào đi chăng nữa, nắm bắt thông tin càng nhanh, cũng coi như nắm trong tay quyền chủ động
Ở thời đại này, bồ câu đưa thư là công cụ truyền tin hữu hiệu nhất. Vấn đề này Hàn Mạc đã sớm biết đến, thời kỳ ở Đông Hải, hắn đã nuôi được hai con bồ câu đưa thư, còn mời người huấn luyện bồ câu đến huấn luyện, nhưng hai con bồ câu đó chỉ truyền tin nội trong phạm vi một trăm mét, từ lúc đó Hàn Mạc đã biết phải không ngừng huấn luyện bồ câu.
- Nếu hiện giờ thiên hạ có biến, lê dân sẽ thiệt thòi!
Quan Mộ thở dài lắc đầu:
- Chiến sự đao binh giữa Khánh Quốc và Nguỵ Quốc khó mà tránh khỏi...
Hàn Mạc vẫn chỉ mỉn cười nhìn Quan Mộ mà không nói gì.
- An Ngọc Thanh bị nạn lần này, cuộc đàm phán giữa hai nước Yến Khánh ắt gặp trở ngại
Quan Mộ vuốt râu chậm rãi nói:
- Tin này tới thì cũng là ngày sứ thần Nguỵ Quốc đến Yến Kinh, Hoàng đế của các ngươi cùng lúc triệu kiến hai sứ thần của hai nước tới.
Hàn Mạc cuối cùng cũng mỉm cười nói:
- Đại chưởng quỹ đối với tình thế của Yến quốc ta thật rõ mồn một
Quan Mộ ngay lập tức tỏ vẻ nghiêm nghị nói:
- Tiểu Thuỷ, ngươi đã hiểu lầm ý của lão phu, lão phu đem chuyện này nói với ngươi, không có ý khác, chỉ là cảm thấy việc này nên cho ngươi biết. Ngươi và Thiếu Hà cũng có tình giao, lão phu cũng coi ngươi như người của chính mình vậy, cho nên việc này ... không giấu ngươi! Nếu ngươi cho rằng lão phu có mưu đồ khác, lão phu sẽ không đề cập câu nào nữa, mà sẽ tự tát vào cái mặt già nua này!
Vẻ mặt Quan Mộ cũng nghiêm nghị, lời nói cũng rất chân thành.
Hàn Mạc đứng phắt dậy, đi lên phía Quan Mộ chắp tay nghiêm mặt nói:
- Tiểu tử đường đột, nếu có thất ngôn, mong đại chưởng quỹ thứ lỗi. Đại chưởng quỹ thành tâm đối đãi tại hạ, tấm thâm tình này, không dám quên!
Quan Mộ vội vàng đứng dậy, hai tay đỡ Hàn Mạc nói:
- Tiểu Thuỷ, đừng nói như vậy, ta và ngươi tuy là người hai nước, nhưng nói cho cùng cũng là cùng cội nguồn, mấy trăm năm trước, tổ tiên của ta và ngươi cùng là người một nước, nhưng do thiên hạ biến cố, mới có sự phân biệt hai nước... Nhưng ai dám nói trước, vài năm nữa, hoặc vài chục vài trăm năm nữa, con cháu chúng ta lại cùng một nước? hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp... Chuyện thế gian, khó mà nói rõ, những người nh ư chúng ta, trừ phi sống trong hai chữ " tín nghĩa"...!
Hàn Mạc cười ôn hoà, đỡ Quan Mộ ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống và hỏi ;
-Đại chưởng quỹ biết tình hình Yến Kinh hiện tại ra sao?
- Theo lão phu được biết thì có hai chuyện!
Quan Mộ chậm rãi đáp:
- Chuyện thứ nhất, đó là lệnh cho sứ giả hai nước lập tức hạ lệnh, những thám tử của hai nước đang ẩn náu tại Yến Kinh, lập tức rời khỏi, nếu điều tra thấy nước nào vẫn còn thám tử hành sự ở Yến Kinh thì lập tức ngưng việc đàm phán.
- Điều này có thể dẫn đến hai đoàn sứ giả ám sát lẫn nhau.
Hàn Mạc bình tĩnh đáp:
- Nếu hai đoàn sứ giả xảy ra thương vong tại Yến Quốc, thì Yến Quốc ta sẽ gặp không ít phiền phức a ...!
Hàn Mạc lại hỏi:
- Còn chuyện thứ hai là gì?
-Chính là việc an bài quan viên hai nước đàm phán!
Quan Mộ cười bí ẩn đáp:
- Lần này Hoàng đế của các ngươi an bài việc đàm phán, quả thật có chút ý nghĩa!
Hàn Mạc nhìn Quan Mộ đợi lão nói tiếp.
- Nếu tình báo không sai, hiện nay đại bá phụ của ngươi... và cũng chính là Hộ bộ Thượng thư Hàn Huyền Đạo, dẫn theo đoàn quan viên đàm phán với Nguỵ Quốc, mà đích thân Tiêu thái sư đã thương lượng cùng Đại Khánh ta...!
Quan Mộ cười kỳ quặc nói:
- Tiểu Thuỷ, việc này có thú vị không?
Hàn Mạc nheo mắt lại
Việc này quả thật rất thú vị, nhưng Hàn Mạc thừa khả năng quan sát, điều thú vị bên trong chuyện này, đó là ám chỉ sự huyền bí, Hàn Mạc trong chốc lát cũng cảm thấy trong lời nói đó chứa đựng sự sắc bén!
Như triều đình Yến Quốc hiện nay, trong lòng ai cũng rõ, phe Hàn gia một lòng muốn cùng Khánh Quốc nghị hòa, nhưng phe Tiêu Thái Sư thì muốn liên Nguỵ đánh Khánh, dựa vào chiến tranh làm bàn đạp để mở rộng thế lực, dần dần tích luỹ để trừ bỏ những thế lực khác.
Nhưng hiện nay Hàn gia và Nguỵ đàm phán, Tiêu tộc và Khánh đàm phán, với thế lực của Hàn gia thìắt sẽ có cách làm khó dễ cho Nguỵ Quốc, nhưng cũng thấy rõ Tiêu thái sư sẽ dùng trăm phương ngàn kế để phá hoại việc đàm phán mới Khánh Quốc.
Nhìn lại thì thấy Hoàng đế Yến Quốc rõ ràng dùng người có chút không hợp lý, nhưng nghĩ kỹ lại thì trong đó hàm chứa một đường lối vô cùng to lớn.
Kiểu đàm phán này, khi muốn phá hoại thì cũng không nên để lại dấu vết, không những không để địch tìm thấy bất cứ chứng cứ nào chứng tỏ sự phá hoại đó mà trong quá trình đàm phán, cũng không nên để địch nắm được ý đồ của việc phá hoại đàm phán.
Không khó để hiểu, trong cuộc đàm phán của những nhân vật hai bên, thực ra sự chú ý không ở chỗ đàm phán thế nào mà là chú ý xem bên kia đàm phán ra sao.
Hơn nữa việc ngồi vào bàn đàm phán, vì không để lộ dấu vết của sự phá hoại đó, mở lời đưa ra điều kiện đàm phán cũng là một trong những thủ đoạn của hai phái Yến Quốc.
Thực ra lần an bài này, đã làm cho các thế lực bên trong và bên ngoài cùng giằng co nhau, hai bên giao tranh chẳng phải là hay lắm sao, nói cách khác, kiểu an bài này, có thể trên một số phương diện nào đó tổn hại đến Hoàng tộc, nhưng tổng thể mà nói, Hoàng tộc đạt được các lợi ích còn hơn thế rất nhiều.
Ánh mắt Hàn Mạc loé lên, chiêu này thật huyền diệu, lúc đó hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều mà nói;
- An Ngọc Thanh mặc dù bị sát hại tại Yến Quốc... Yến Khánh còn có thế thể đàm phán nữa hay không?
Quan Mộ khẽ thở dài đáp:
- Một số chuyện, nhìn có vẻ không thể, nhưng có lòng ắt sẽ thành, cái chết của An Ngọc Thanh trong chuyện này, Nguy Quốc nghiễm nhiên chiếm thế thượng phong... nhưng đối với việc đàm phán này, thực chất chỉ là những thủ đoạn đấu đá nhau, trước khi chưa có kết quả xác thực nào, không ai có thể đoán được kết cục ra sao!
Hàn Mạc cũng thở dài, tuy không trực tiếp nhìn thấy, nhưng hắn quả quyết, tình hình Yến Kinh hiện nay, chướng khímù mịt, những thế lực bên trong và bên ngoài cùng đấu đá nhau, vở kịch hay đang diễn ra ở đó.
Chuyện của Phong Quốc, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, để trở về xem vở kịch này!
← Hồi 0525 | Hồi 0527 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác