Vay nóng Homecredit

Truyện:Quyền thần - Hồi 0428

Quyền thần
Trọn bộ 1133 hồi
Hồi 0428: Hạ tộc diệt vong?
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1133)

Siêu sale Lazada

Hạ Tuấn Dật liếc mắt một cái liền thấy đám người vừa bước xuống xe ngựa là bạn bè ngày trước của hắn. Đó là cháu Tiêu Thái Sư, công tử Tiêu Hoài Kim Tiêu Minh Đường. Lúc này Tiêu Minh Đường vẻ mặt quái dị, từ xa xa mà nhìn hắn.

Bức màn sau thùng xe ngựa hé ra, lộ ra một khuôn mặt, khuôn mặt kia có chút xinh đẹp, nhưng giờ phút này lại tái nhợt, đôi mắt đỏ hoe, đúng là muội muội của Tiêu Minh Đường

Tiêu Minh Hồng nhìn tên tội phạm rách nát Hạ Tuấn Dật, hàm răng cắn chặt, nước mắt lại càng chảy xuống dưới.

Mặc kệ như thế nào, Hạ Tuấn Dật thuở nhỏ cùng nàng chơi đùa với nhau, mười mấy năm qua, tình cảm cũng rất nồng hậu, mặc dù có thời điểm nàng cho rằng cảm giác này là sự thân thiết với anh họ, nhưng hiện giờ hắn trở thành tội nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chém rơi đầu, nàng có thể nào không bi thương.

Hạ Tuấn Dật dừng lại bước chân, ngơ ngác mà nhìn Tiêu Minh Hồng trong xe, đột nhiên thở dài, gục đầu xuống.

Bên cạnh một tên Ngự lâm quân dùng trường thương dài dí vào sau lưng hắn, quát:

-Còn không đi mau.

Tiêu Minh Đường cuối cùng bước nhanh lên phía trước, hướng Ngự lâm quân kia mắng:

- Đồ chó, ngươi thúc giục cái gì? Vội vàng đi đầu thai sao?

Ngự lâm quân kia quay đầu lại, đang muốn giận, nhưng nhìn thấy Tiêu Minh Đường một thân cẩm y quý giá đẹp đẽ, da thịt trắng trẻo, tuy rằng trong lúc nhất thờicũng không biết đây là Tiêu gia Đại công tử, nhưng cũng biết người ta là công tử thế gia, nên im bặt, chỉ có điều nhíu mày nói:

- Vị thiếu gia này, đây đều là tội phạm triều đình, đại nghịch bất đạo, phải áp giải đến nhà tù Hình bộ. Thiếu gia đừng đụng đến sự tình này là tốt nhất

Hạ Tuấn Dật quay đầu lại đây, vẻ mặt cầu xin:

- Đại biểu ca, ngươi... ca giúp đệ cầu xin ngoại công, khiến ông ấy bảo toàn tính mạng cho đệ!

Ngoại công Hạ Tuấn Dật, chính là Tiêu thái sư.

Vào lúc này, tên Ngự lâm quân từ phía sau đi lên, nhìn thấy Tiêu Minh Đường, cũng nhận thức, chắp tay thi lễ:

-Tiêu thiếu gia!

Tiêu Minh Đường nói:

- Ta muốn nói mấy câu với hắn.

Đô thống kia nhíu mày, bước lên một bước, thấp giọng nói:

- Tiêu thiếu gia, đây đều là khâm phạm triều đình, đều là người phạm tội mưu phản. Tiêu thiếu gia không cần cùng bọn họ liên quan, nếu không đến lúc đó Thái sư chỉ sợ sẽ mất hứng

Người này hiển nhiên cũng là cùng Tiêu gia có chút liên hệ, cho nên lúc này mới thấp giọng khuyên can.

Tiêu Minh Đường nhìn vẻ mặt đáng thương tuyệt vọng của Hạ Tuấn Dật, do dự đôi chút, quay đầu lại lại nhìn muội muội trong xe, hai mắt đẫm lệ, thấp giọng nói:

- Ta cũng chỉ nói mấy câu thôi

Hắn tự nhiên cũng lo lắng việc này bị Tiêu thái sư biết, lúc này, tất nhiên tốt nhất là không nên dính dáng đến Hạ gia.

Nhưng hắn tự nhận mình là Tiêu gia đại thiếu gia. Tiêu gia có quyền thế, cho dù có người biết mình tới nơi này, chỉ cần không bị Tiêu thái sư biết, vậy cũng không sợ

Đô thống nọ thấy thái độ kiên quyết của Tiêu Minh Đường, cuối cùng gật gật đầu, nói:

- Tiêu thiếu gia phải nhanh chút, bị người ngoài nhìn thấy, không tốt! Rồi đem Hạ Tuấn Dật từ trong đám người kia đi ra.

Hạ Tuấn Dật hồn bay phách lạc, đứng trước mặt Tiêu Minh Đường, bộ dáng thảm thương nói:

- Đại biểu ca, ngoại công có biết hay không ta sắp bị giết?

Tiêu Minh Đường gật gật đầu:

- Biết, nhưng... ta và muội muội cũng đã cầu xin ông nội, nhưng bị ông nội mắng đuổi ra!

Bọn họ là người ăn chơi trác táng, tự nhiên không biết xu thế chính trị, lúc này Hạ gia chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, cho dù ông trời cũng cứu không được, ngoại trừ Tiêu gia, ngoài các thế gia khác còn có hoàng tộc nhất định phải đưa Hạ gia vào chỗ chết

Tiêu thái sư đương nhiên hiểu được, tới bước này, Hạ gia đã hoàn toàn sụp đổ, Tiêu gia cho dù trả giá thật lớn, cũng là không có khả năng vãn hồi, cho nên lúc này, nếu không ra tay tương trợ, sẽ kiệt lực bỏ đi một ít quan hệ, để tránh liên lụy với Tiêu gia.

Dù sao mấy đại thế gia khác, đối với việc này đó là như hổ rình mồi, một khi bị thế gia khác nắm lấy nhược điểm gì, nhất định đem đến cho Tiêu gia không ít phiền toái

Lúc này, Tiêu thái sư cũng chỉ có thể ngồi yên không để ý đến, thậm chí còn muốn tham dự quét sạch Hạ gia.

Lão biết rõ lúc này thanh trừ, cháu lão và con gái lão đều phải chịu liên lụy, nhưng vì tiền đồ Tiêu thị gia tộc, lão chỉ có thể hy sinh thân nhân.

Lấy tính tình Tiêu thái sư, không có khả năng bởi vì sinh tử vài người mà gây trở ngại đến tiền đồ Tiêu gia.

Hạ Tuấn Dật nghe vậy, vẻ mặt lại tuyệt vọng,

- Ông ngoại... thật sự mặc kệ chúng ta?

- Cô cô đâu?

Tiêu Minh Đường đảo qua đám tù phạm:

-Vì sao không thấy cô cô?

Cô cô tất nhiên là con gái Tiêu thái sư, mẫu thân Hạ Tuấn Dật, trong đám người này, Tiêu Minh Đường không nhìn thấy, cho nên mới hỏi.

Hạ Tuấn Dật thất thần nói:

- Mẫu thân... tự sát... Bà không cam lòng chịu nhục...

Tiêu Minh Đường ngẩn ra, trong mắt dần dần hiện lên vẻ phẫn nộ, thấp giọng nói:

- Ngươi cũng biết, Hạ gia các ngươi có hôm nay, là do ai làm không?

Hạ Tuấn Dật ngẩng đầu, đôi mắt mờ mịt tăng thêm vài phần nghi hoặc.

- Ngươi nên nghe rõ: là Hàn Mạc đi?

Tiêu Minh Đường oán hận nói:

- Là hắn ở Nghi Xuân sửa trị Hạ gia các ngươi, tìm được chứng cớ, lúc này mới đem Hạ gia các ngươi bức đến bước đường cùng. Là hắn hại Hạ gia các ngươi thành như vậy!

Hạ Tuấn Dật trong mắt hiện ra thù hận vẻ, nghiến răng nghiến lợi:

- Là hắn... Lão tử thành quỷ cũng không buông tha hắn!

Hắn nhìn Tiêu Minh Đường,

- Đại biểu ca, ta sắp chết, ngươi nếu còn nhớ chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, thù này, ngươi phải giúp ta báo... Giúp ta giết chết Hàn Mạc, khiến ta chết cũng có thể nhắm mắt!

Nhưng vào lúc này, một hồi vó ngựa vang lên, mấy con tuấn mã từ xa chạy như bay đến, đầu lĩnh là một người thân mặc cẩm y màu xanh da trời, phía sau mấy người, thoạt nhìn cũng là đệ tử quan lại.

Nhìn đến người tới, Tiêu Minh Đường và Hạ Tuấn Dật cùng giận dữ.

Bọn họ đương nhiên thấy rõ đầu lĩnh kia, không phải ai khác, đúng là Hàn lão Tam, Hàn Tân!

Hàn Tân phi ngựa như bay, đến gần, lúc này mới đè nén trụ mã, tay cầm roi ngựa, vẻ mặt tươi cười nhìn Tiêu Minh Đường và Hạ Tuấn Dật, cười ha hả nói:

-A, đây không phải Tiêu đại thiếu gia và Hạ đại thiếu gia sao? Kỳ quái, Hạ đại thiếu gia, hôm nay lại chơi trò gì thế. Như thế nào mà lại đóng giả tử tù thế. Yêu, hôm nay chơi lớn nha, khiến cả người nhà đều cùng ngươi chơi a?

Tiêu Minh Đường chỉ vào Hàn Tân nói:

- Họ Hàn, ngươi đừng có quá đắc ý!

Hàn Tân lạnh cười lạnh nói:

- Đắc ý? Sao ngươi không nghĩ tới vài năm nay ta ở kinh lý bị các ngươi ức hiếp. Thời điểm các ngươi ức hiếp người khác, như vậy thì không quá đắc ý sao?

Hạ Tuấn Dật nghiến răng nghiến lợi, cả giận nói:

- Họ Hàn, lão tử ở dưới địa ngục chờ người Hàn gia tới. Từng bước từng bước đều theo ta làm bạn!

Hàn Tân vuốt roi ngựa, thản nhiên nói:

- Trước đó, ta sẽ nhìn Hạ gia các ngươi từng người từng người bị chém rơi đầu. Hạ đại thiếu gia, ngươi yên tâm, chờ ngươi chịu xong nhục hình, lão tử sẽ tiễn đưa cho ngươi!

Nhìn Tiêu Minh Đường liếc mắt một cái, thản nhiên nói:

- Tiêu đại thiếu gia, và tử tù ở cùng một chỗ, có phải hay không còn có mưu đồ gì? May mắn ta không phải quan, bằng không, nhất định phải hướng triều đình tham tấu một bản, nói Tiêu đại thiếu gia ngươi và mưu tặc phản nghịch có điều cấu kết, ha ha ha... !

Giục ngựa thét to, một đám người lại phi ngựa mà đi, chỉ trong nửa khoảng khắc liền biến mất không thấy tung tích.

-Tiêu thiếu gia, đã đến lúc phải đi rồi!

Đô thống đi lên thấp giọng nói:

-Trì hoãn không được, Hình bộ còn đang chờ!

Tiêu Minh Đường nắm nắm tay, oán hận nói:

-Tuấn Dật, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giết chết Hàn Mạc, giúp Hạ dia ngươi báo thù.

-Tiêu thiếu gia, lời này... không thể nói.

Đô thống nhỏ giọng nhắc nhở:

-Nếu là bị những người khác nghe được, chỉ sợ sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ... Hàn Mạc... Hiện giờ chung quanh lan truyền, đó là công thần lớn nhất Yến quốc.

Hạ Tuấn Dật bị mang về giữa đám tù phạm, toàn đoàn lại bắt đầu uốn lượn đi trước.

Tiêu Minh Đường trở lại bên cạnh xe, con ngươi Tiêu Minh Hồng đã là sưng đỏ:

-Đại ca... Biểu ca thực sự phải chết sao?

- Đều là Hàn Mạc làm hại.

Tiêu Minh Đường giọng căm hận nói:

- Muội muội, nếu có cơ hội, chúng ta nhất định phải giết chết Hàn Mạc, vì Tuấn Dật và cô cô báo thù, cừu này không báo, ta thề không làm người!

- Nhưng... Nhưng ông nội sẽ không cho chúng ta làm như vậy.

Tiêu Minh Hồng hai mắt đẫm lệ, nàng tuy trong lòng cũng hận Hàn Mạc thấu xương, nhưng Tiêu thái sư đã nghiêm khắc mà dặn dò qua, tuyệt đối không thể lén lút tùy tiện sinh sự làm càn.

Tiêu Minh Đường ngẫm nghĩ một chút, rốt cục nói:

- Muội muội, muội không phải luôn đi vào trong cung gặp đại cô sao? Lần sau đi, ngươi liền nói Hàn Mạc nói bậy, khiến đại cô sửa trị Hàn Mạc!

Tiêu Thái Sư tổng cộng có bốn đứa con, hai nam hai nữ, đứa con cả Tiêu Hoài Kim, con thứ Tiêu Hoài Ngọc, trưởng nữ chính là Tiêu Quý Phi, nữ nhân còn lại là thê tử Hạ Khánh Chi.

Đại cô trong miệng Tiêu Minh Đường, đó là Tiêu Quý Phi trong cung.

Yến Quốc Bình Quang đế tại vị chín năm, hắn đăng cơ không đến nửa năm, Hoàng hậu gặp phải bệnh lạ, hai ngày liền ngọc nát hương tan, từ khi đó đến giờ hạ xuống ý chỉ, mười năm không lập hậu.

Sự kiện này tất nhiên là sự kiện cực kỳ hiếm thấy cổ kim đến giờ là duy nhất.

Tuy nhiên hậu cung luôn phải có người thống lĩnh, trong hậu cung Hoàng đế, ngoại trừ mẫu nghi thiên hạ là Hoàng hậu, có sáu vị phi tần đằng sau Hoàng hậu, mà lục phi này, theo thứ tự là Quý phi, Hiền phi, Huệ phi, Thục phi, Đức phi, Lệ phi.

Lúc này đây, Quý phi là người có địa vị cao nhất, mà Tiêu phi lại còn dựa thế gia tộc, trở thành phi tử có địa vị nhất hậu cung

Hậu cung không có Hoàng hậu, vị Quý phi như nàng tự nhiên trở thành chủ hậu cung, thống lĩnh hậu cung phi tần, xử lý hậu cung sự vụ.

Tiêu Minh Đường tự hiểu là Tiêu Quý Phi đường đường là chủ hậu cung, nếu khiến Tiêu phi đến đối phó Hàn Mạc, chỉ sợ liền có thể đẩy Hàn Mạc vào chỗ chết, cho nên lúc này mới mưu đồ khiến Tiêu Minh Hồng đi nhờ cậy Tiêu phi

Tiêu Minh Hồng nhìn bóng dáng Hạ Tuấn Dật đi xa, trong lòng biết, lần này từ biệt, chỉ sợ sẽ không còn được gặp lại, trong lòng hận ý đối với Hàn Mạc càng cao, cắn môi đỏ mọng, oán hận nói:

- Ta nhất định phải khiến đại cô giết chết Hàn Mạc!

...

Yến lịch Bình Quang thứ chín, ngày 28 tháng 2, Hàn Mạc đã có được tin tức đến từ Yến Kinh, Hạ Khánh Chi và Hạ tộc quan viên, hai ngày trước, ước chừng có hơn tám trăm người, tất cả đều bị chém đầu ở pháp trường

Nghe nói, đầu bị chém, lăn lộn đầy đất, phóng mắt nhìn lại, đều là đầu người.

Thắng làm vua thua làm giặc, thế gia hưởng thụ vinh hoa phú quý người thường không thể đạt được, nhưng cũng chịu trách nhiệm người thường không thể tưởng tượng, một khi có biến, toàn tộc bị tru sát, quả nhiên là kinh tâm động phách

Trong kinh Hạ tộc bị tẩy trừ, mà Tịch Xuân bên này, Chư Cát Cát dân bốn phía điều động Thành vệ quân phối hợp với Ngự lâm quân bốn phía vây bắt Hạ thị gia tộc, mấy ngàn dân chúng, iếng khóc thét mười dặm có thể nghe.

Ngoài thành mười dặm, trống trải vô cùng, nhưng lúc này này phiến đất trống trải, cũng là nơi đám đông bắt đầu khởi động.

Hơn một ngàn danh thủ Thành vệ quân cầm đao thương cùng với Ngự lâm quân, còn có hơn trăm tên nha kiểm, lúc hoàng hôn, tạo thành một vòng tròn thật to, mấy ngàn người Hạ tộc bị nhốt ở bên trong, liền tập trung thành vòng tròn.

Trong kinh phái tới quan viên Đại lý tự, lĩnh Thánh Chỉ, âm thanh ngừng ngắt mà lên án mạnh mẽ một phen tội lỗi Hạ gia.

Mấy ngàn hạ thị tộc nhân, biết đại nạn buông xuống, khóc thét một mảnh, tràn ngập ở trong không trung.

Đây đã là lần thứ hai Hàn Mạc tham dự loại hình phạt lớn như vậy. Lần đầu tiên, đó là ở ngoài thành Hàn Diệp, nhìn hơn một ngàn Diệp thị tộc nhân bị giết không còn một người.

Đây là trường hợp quen thuộc.

Đứng ở xa xa trên sườn núi, nhìn đám người đang khóc thét, Hàn Mạc lại một lần nữa nghĩ tới ở cảnh ở ngoài thành Hàn Diệp ban đêm máu chảy đầm đìa, một cảnh tượng như vậy sắp tái diễn.

Nghĩ đến lúc ấy máu chảy đầm đìa trường hợp cực kỳ bi thảm Hàn Mạc chỉ cảm thấy dạ dày mình rất khó chịu, hắn không thể xác định, chờ một lát khi hành hình, hắn liệu có phải sắp nôn ra.

Tình cảnh này đương nhiên không phải chấm dứt, Yến quốc thế gia tranh đoạt một ngày không chấm dứt, loại này tình cảnh còn có thể lại phát sinh một lần nữa, mà tiếp theo, gia tộc nào suy bại dẫn đến hoàn cảnh bi thảm như vậy đây?

Hàn gia... Có thể hay không cũng có khả năng này?

"Ẩm bất tẫn đích bôi trung tửu... Sát bất hoàn đích địch nhân đầu!"!" Hàn Mạc trong lòng thở dài.


Khởi Nguyên Mobile

Hồi (1-1133)


<