← Hồi 117 | Hồi 119 → |
Dưới ánh nến mờ ảo, Dương Tiêu Phong thoát bỏ lớp xiêm áo cho Nữ Thần Y, để lộ làn da nữ nhân mượt mà không một chút tì vết. Hai bầu ngực nàng cao vút và trắng noãn lập tức hiện ra trước mắt chàng, vòng eo của nàng nhỏ thon, hông nở, khuôn mông đầy đặn, toàn thân thể Nữ Thần Y để lộ ra đường cong mê người.
Một mùi hương đặc trưng của xử nữ từ phía Nữ Thần Y tiến vào mũi Dương Tiêu Phong, rồi xộc thẳng lên não chàng. Bên tai chàng cũng không ngừng nghe được tiếng rên rỉ mời mọc của nàng.
Dương Tiêu Phong dùng ánh mắt trìu mến ngắm người nữ nhân nằm gọn trong vòng tay mình, biết rằng đối với Nữ Thần Y mà nói, thì cả đời nàng đây chính là lần đầu nàng thật sự hưởng thụ sự cuồng hoan giữa hai phái tính.
Nhưng dược tính của thứ thuốc xuân đó làm cho tâm thần của xử nữ cũng trở thành phóng đảng, Nữ Thần Y từ khi nào đã mất đi kiểm soát của lý trí, đôi ngọc thủ nhỏ nhắn không yên phận cứ dạo quanh thân thể Dương Tiêu Phong. Lát sau nàng khẽ giật mình khi chạm phải thứ gì đó... Khẽ rên lên một tiếng, định rút tay lại thì liền bị Dương Tiêu Phong kéo nàng ôm chặt vào ngực, đặt vô số nụ hôn thắm thiết lên môi nàng. Nữ Thần Y cũng hôn trả lại chàng rất nhiệt tình, dồn dập như mưa.
Lưỡi chàng liếm nhẹ qua đôi cánh môi hồng nộn của nàng, sau đó mới tách miệng nàng ra, quấn quýt đùa giỡn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào, khiến cho đầu óc nàng trở nên choáng váng. Đôi chân thon thả dĩ nhiên cũng theo bản năng mà hành động, quấn chặt lấy hai bên hông chàng.
Dương Tiêu Phong tuy không uống phải thuốc xuân, nhưng chỉ bấy nhiêu phản ứng từ phía Nữ Thần Y còn lợi hại hơn cả dược tính của thuốc, dần dần khiến cho đầu óc chàng cũng như nàng bắt đầu mất dần kiểm soát. Qua khóe mắt chàng loáng thoáng ngó thấy thánh chỉ rớt xuống đất cũng mặc kệ không đoái hoài nhặt lên, chỉ biết rằng giờ này khắc này, đối diện với thân hình thơm tho diễm lệ kia, thì so với mệnh lệnh của hoàng thượng là hoàn toàn bị rơi vào quên lãng. Chàng để mặc cho cuộn vải màu vàng nhạt đó nằm lăn lóc trên sàn nhà, lẫn lộn vào trong mớ y phục của Nữ Thần Y.
Dương Tiêu Phong bắt đầu rời môi nàng, chầm chậm trượt đến chiếc cổ trắng mịn, hôn lên cổ nàng, những cọng râu cứng không ngừng đâm vào da thịt thật nhột, Nữ Thần Y chịu không được đành bật cười một tiếng, khẽ uốn thân đẩy đầu chàng ra.
Bầu ngực căn phồng đong đưa trước mắt Dương Tiêu Phong, hai nụ hồng phấn đã dựng đứng tự khi nào, nhìn thoáng qua hệt như là hai viên kẹo nhỏ xinh dẫn dụ người ta thưởng thức. Nhũ hoa theo nhịp thở của nàng phập phồng, Dương Tiêu Phong tức thì ngậm lấy một viên, một tay kia vuốt ve bên còn lại.
Nữ Thần Y theo phản ứng tự nhiên rên to, dục vọng nữ nhân tức thì bị khơi dậy.
Dương Tiêu Phong nhận biết đấy là thanh âm vui sướng nên dùng sức hơn, liên tục di động đầu lưỡi trêu chọc điểm nhỏ nhạy cảm đó, liếm láp, đôi khi còn cố ý ở trên nhũ hoa non mịn của nàng cắn nhẹ một cái khiến nàng thở gấp liên tiếp.
Lát sau chàng rời khỏi bộ ngực trắng mịn như tuyết hôn dần xuống vùng bụng bằng phẳng, lướt qua nơi đó trước khi môi chàng chậm rãi đi tới nơi thần bí nhất của nữ tử.
Tìm đến nơi động tiên, ánh mắt chàng thong thả rơi vào giữa hai đùi đã khẽ hé mở, thấy tiểu động thật nhỏ bé, chàng vừa nghĩ vừa lặng lẽ để sát mặt vào, sau đó đem môi chàng hôn nơi nhạy cảm nhất của nàng.
Dương Tiêu Phong không ngừng dùng đầu lưỡi chuyển động một cách thành thục, hại Nữ Thần Y nằm trên giường không tự chủ được thở dốc từng cơn.
Đầu vùi sâu vào giữa hai chân nàng, Dương Tiêu Phong để lưỡi đè ép lên hoa huyệt đang rung động kia, dùng những kỹ xảo như nhẹ nhàng quét qua nụ hoa tươi mới, rồi táo bạo hơn nữa ngậm hai vành môi đỏ hồng, không chút lưu tình mút liếm nhị hoa nho nhỏ.
Bị đôi môi điêu luyện mơn trớn vị trí mẫn cảm, Nữ Thần Y không nhịn được kịch liệt thở dốc, thân thể tựa như phát cuồng vặn vẹo nom rất yêu kiều.
Không đầy mươi giây, thân thể nàng rung bật lên, hai bàn tay không tự chủ được ôm lấy đầu chàng ghì sát về phía nàng hơn, từ hạ thể nàng truyền tới khoái cảm vô cùng mê ly.
Từng tiếng rên rỉ tiêu hồn làm Dương Tiêu Phong thần hồn điên đảo, nam căn chàng cũng sớm căng cứng, kêu gào rất khó chịu. Nhưng làm nàng thỏa mãn đối với chàng mà nói cũng là một thứ hạnh phúc, thế nên tiếp theo đó chàng lại dùng ngón tay tách khe hẹp thần bí kia.
Không có chút nào báo trước, ngón tay liền trượt vào tiểu huyệt nàng, hơn nữa còn kéo ra đưa vào. Nữ Thần Y ưỡng cong chiếc lưng ong lên, bắp chân nhẹ co, mười ngón chân quíu lại, mà ngón tay chàng cũng lần nữa xâm nhập vào huyệt mềm của nàng, càng thêm cuồng dã di chuyển.
Vừa làm nàng thỏa mãn, Dương Tiêu Phong vừa ngẩng đầu lên quan sát cơn cực khoái của nữ tử, miệng nở một nụ cười đầy tình ý khi chứng kiến được diện mạo nàng vô cùng hưng phấn, cặp mắt bồ câu hãy còn mở, tuy nhiên trong mắt như có một làn sương mù giăng ngang qua.
Bụng dưới truyền tới một trận khoái cảm giống như núi lửa bộc phát, lan tràn khuếch tán ra xung quanh cơ thể Nữ Thần Y.
Một dòng mật dịch trong suốt ven theo bắp đùi trắng như tuyết của nàng trượt xuống, thấm ướt cặp đùi bạch ngọc.
Cấm địa thần bí sau hồi được kích động thì trở nên ướt át, điểm này làm Dương Tiêu Phong vô cùng hài lòng.
Hồi sau nữa, khi huyệt của nàng đã ướt đẫm xuân lộ, Dương Tiêu Phong mới rút ngón tay thấm ướt nước xuân ra. Chàng đứng dậy đem y phục còn lại trên mình cởi bỏ xuống đất, thân thể cường tráng làm mắt Nữ Thần Y mở thật to.
Cho tới bây giờ, nàng cũng không biết hạ thể của nam nhân có thể hoành tráng như vậy...
Đôi mắt của Nữ Thần Y mở to nhìn thẳng vào cái vật thể cự đại giữa hai chân Dương Tiêu Phong, trong lòng không khỏi cảm thấy sợ hãi, nàng tự nhủ nó lớn như vậy, nàng sẽ chịu không nổi đâu.
Lúc này Dương Tiêu Phong đã trườn người lên để bắt đầu tiến vào trong cơ thể nàng. Chàng đem thân mình nóng rực đè lên trên thân thể trần trụi tuyệt mỹ của Nữ Thần Y.
Tuy là tiểu huyệt non mềm đã tràn đầy ái dịch, thế mà với kích cỡ của hai người chênh lệch khá xa, lần thứ nhất chàng tiến vào không được thành công.
Lại nữa cái cảm giác căng thẳng cứ xâm chiếm lấy tâm trí Nữ Thần Y, nàng muốn khép đùi lại mà không thành, chỉ có thể lắc đầu e ngại nói:
- Của huynh to quá... muội... không chứa vừa đâu...
Dương Tiêu Phong nghe nàng kháng nghị một câu hết sức thật thà bèn mỉm cười dịu dàng nói:
- Thả lỏng nào, đừng căng thẳng quá.
Nữ Thần Y vâng lời, miễn cưỡng trấn định bản thân mà nhũn người ra, nhưng ngay sau đó, khi Dương Tiêu Phong để hai chân nàng vòng quanh thắt lưng chàng, nàng cảm giác cái cự vật nóng hổi đó lại áp tới tiểu huyệt nàng nữa, Nữ Thần Y hoảng sợ vội trở về bộ dạng căng thẳng giống như vừa nãy.
Nữ Thần Y chống cả hai tay nàng lên ngực Dương Tiêu Phong, dùng sức đẩy chàng ra, miệng hỏi dồn dập:
- Sẽ đau lắm phải không?
Dương Tiêu Phong đặt một nụ hôn nồng nàng thắm thiết lên trên đôi bờ môi chín mọng của Nữ Thần Y, mũi ngửi được mùi hương hoa lài nhàn nhạt tỏa ra từ trên tóc nàng, đồng thời hai tay chàng vuốt ve cặp tuyết lê mềm mại. Rồi thấy nàng thật bất lực đáng yêu, Dương Tiêu Phong không nỡ lừa dối nàng nên thành thật đáp:
- Ừ, lần đầu tiên sẽ đau.
Nữ Thần Y còn đang thử tưởng tượng xem nỗi đau đó nó sẽ đau như thế nào, nàng cơ bản có chịu nổi hay không thì Dương Tiêu Phong nói rồi không báo trước, nhục bổng to lớn và dài hơn gấp mấy lần kích cỡ của những người đàn ông bình thường khác vươn đến giữa hai chân Nữ Thần Y, quy đầu cự đại nhằm ngay giữa đùi nàng đẫm nước. Chàng dùng nước xuân thấm ướt thân mình giao long, để cho trở lên trơn tuột, không gặp nhiều khó khăn lúc chàng tiến thoái.
Nữ tử muốn tránh né nhưng đã muộn, Dương Tiêu Phong nắm chặt chiếc eo thon nhỏ, lưng chàng vươn thẳng, dùng sức cắm phập đỉnh cứng rắn kia, đâm thẳng vào vực thẳm sâu hút trong thân thể nàng.
Giao long vừa được tắm mưa xuân trượt vụt vào động tiên nhỏ hẹp.
"Á!!!" Một âm thanh vang lên chấn động cả căn phủ.
Nữ tử hét một tiếng khủng khiếp, tưởng chừng như hạ thể nàng bị xé rách ra làm hai mảnh.
Trận đau đớn tê tâm liệt phế đó làm hoa dung xinh đẹp nhăn lại, hai giọt nước mắt lớn như hai hạt trân châu tức thì xuất hiện từ trong khóe mắt Nữ Thần Y, rơi xuống hai bên thái dương nàng.
Dầu đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi song trận đau rát thấu trời xanh đó làm Nữ Thần Y muốn ngất đi, đau mãnh liệt tới mức mười ngón tay nàng cũng bấm cả vào các bắp thịt trên lưng chàng.
Dương Tiêu Phong hãm mình vào sâu trong huyệt Nữ Thần Y, thoải mái thở mạnh một hơi, từ từ hưởng thụ cái cảm giác êm ái và ướt át mà nàng mang lại.
Tiểu huyệt nàng vô cùng chặt chẽ, Dương Tiêu Phong tự nhủ, và cố nén dục vọng đang muốn phát tiết ra, chàng từ từ rút ra, để chuẩn bị đâm vào sâu hơn.
- Đau quá...
Nữ Thần Y bật tiếng cầu khẩn khi chàng di chuyển dầu là rất nhẹ.
- Đừng chuyển động nữa... - Nàng nức nở nói.
Dương Tiêu Phong nghe nàng hô vậy lập tức ngừng động tác, chờ nàng quen dần với kích cỡ của chàng.
Và cũng trong lúc chờ đợi đó, Dương Tiêu Phong trao Nữ Thần Y một nụ hôn triền miên, và rồi cũng để khơi lại ham muốn của nàng, chàng cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng, một tay kia dùng lực xoa bóp phần còn lại.
Nữ Thần Y mềm yếu nằm im như một con mèo nhỏ trên giường để mặc tình cho bàn tay rắn rỏi không ngừng vuốt ve ngực nàng.
Chưa đầy một phút sau, Dương Tiêu Phong lại thành công kích thích địa phương thần bí kia tiết ra thêm nhiều mật dịch hơn, cho chàng có thể càng dễ dàng thêm thâm nhập trong cơ thể nàng.
Tai nghe Nữ Thần Y liên tiếp phát ra tiếng rên rỉ mê hoặc, Dương Tiêu Phong biết nàng đang hưng phấn, được dịp vậy lại tiếp tục chuyển động, rút ra một chút, rồi tiến vào trong huyệt nữa.
Cơn đau buốt cả tâm phế hiện về, Nữ Thần Y nhíu chặt mày than:
- Đau quá!
Dương Tiêu Phong hôn lên vành tai nàng âu yếm nói:
- Muội chịu khó một chút rồi sẽ thôi đau.
Nữ Thần Y miễn cưỡng gật đầu.
Nhận được sự đồng ý, Dương Tiêu Phong từ từ rút ra, lại đâm vào, mỗi lần một sâu hơn.
- A... gạt người ta...
Nữ Thần Y khổ sở la lên một câu, không tin chàng, nàng thật sự không thể chịu được cảm giác đau đớn tê liệt này.
- Dừng lại đi – Nàng vừa khóc nấc vừa nói - Muội chịu không nổi nữa đâu!
- Không được! – Dương Tiêu Phong quả quyết nói - Phải tiếp tục làm thế này muội mới mau chóng hết đau!
Nói xong, chàng lại từ từ rút ra, rồi dùng lực tiến vào... Mấy lần sau chàng tăng nhanh động tác, mà ái dịch nàng cũng làm cho động tác chàng sâu hơn, nhanh nhẹn gọn gàng hơn.
Nữ Thân Y đáng thương bất lực cắn chặt vành môi dưới đến suýt bật máu, hai mắt khép lại, chỉ hi vọng loại thống khổ này có thể chấm dứt thật nhanh.
Thời điểm nàng nghĩ mình sẽ chết vì đau đớn thì tốc độ tiến xuất gia tăng, nàng phát hiện trong nỗi thống khổ đó cơn rát buốt đã có thuyên giảm một chút. Hồi sau khuôn miệng nhỏ hồng không nhịn được tự nhiên phát ra tiếng rên.
Như kỳ tích vậy, mặc dù nàng vẫn còn đau cũng không đến mức khó có thể chịu đựng.
Và tưởng chừng như phép màu xuất hiện, Nữ Thần Y cảm thấy có một loại thích thú mãnh liệt xuất phát từ vùng hạ bộ len lỏi khắp châu thân, làm nàng vui sướng không nhịn được dùng đôi chân thon dài kẹp chặt lấy hai bên hông Dương Tiêu Phong, mình nàng cong lên, ngực ưỡng về phía trước, trong miệng đương nhiên không ngừng bật ra tiếng rên rỉ mất hồn.
Cái cảm giác bị chinh phục bởi người đàn ông này làm Nữ Thần Y cảm nhận cả người nàng dường như bay bổng lên trời, rồi bồng bềnh mênh mông trôi lênh đênh như một con thuyền không có người cầm tay lái.
Nàng chìm sâu trong nỗi sung sướng tận cùng của cuộc truy hoan, không còn có thể nghe được Dương Tiêu Phong thốt lời khen nàng thật khít.
Tâm trí mơ mơ màng màng, Nữ Thần Y cảm giác nỗi đau rát dường như hoàn toàn mất đi, không còn muốn chết nữa, cũng không muốn chàng dừng lại động tác di chuyển nữa, nàng không nhịn được yêu kiều kêu lên tên chàng.
- Tiêu Phong... Tiêu Phong...
Đối mặt với thế công mãnh liệt này, trái tim nhỏ bé của Nữ Thần Y đập mạnh liên hồi. Nàng phát hiện nàng cực kỳ ưa thích cảm xúc căn tràn này, dĩ nhiên là muốn chàng không bao giờ dừng lại nữa.
- Thích không? - Dương Tiêu Phong cũng cảm giác chàng được hai dãy hành lang thịt non ấm áp lại chặt chẽ mút lấy, thỏa mãn hỏi.
Đáp lại lời chàng là hình ảnh Nữ Thần Y vùi đầu sâu vào ngực chàng không trả lời, duy chỉ có tiếng thở gấp gáp của nàng đã thừa nhận rồi.
- Nói thật đi! Nếu không huynh liền... - Dương Tiêu Phong vừa tra hỏi vừa làm động tác rút ra.
- Không! Ah... muội thích... - Nữ Thần Y nẩy ngọc đồn lên theo, vội vàng nói, không nghĩ tới sau khi đau đớn kịch liệt như vậy đi qua là thay vào đó một trận khoái cảm khó tả nên lời.
Dương Tiêu Phong như được thắng lợi, lại trêu chọc hỏi:
- Thích sao? Thích thế nào? Mau nói muội thích huynh hằng đêm làm như thế này... - Chàng ra lệnh, động tác cũng không có chậm lại – Muốn không?!
Nữ Thần Y còn chưa trả lời liền bị Dương Tiêu Phong dùng lực đi vào, đỉnh đầu mạnh mẽ tiến vào nơi sâu nhất của nàng, làm nàng không tự chủ được kêu một tiếng.
- Muội thích! Muội muốn... Ah!... Muội không chịu nổi nữa...
Một chuỗi lời ý loạn tình mê phát ra, khoái cảm kỳ dị tràn ngập toàn thân nàng, Nữ Thần Y cảm thấy như sắp chết đi, mà công kích của chàng vẫn không hề giảm bớt. Thời gian trôi qua khá lâu như vậy.
Từng trận vui sướng làm tâm trí mơ hồ khiến Nữ Thần Y có ảo giác nàng sẽ chết trong ngực chàng, chết trong khoái cảm mà chàng đang mang đến...
---oo0oo---
Trong suốt cuộc ái ân, Nữ Thần Y chỉ biết chàng dẫn dắt, nàng mặc nhiên đi theo.
Nữ Thần Y yêu kiều thở gấp, có nằm mơ cũng không nghĩ đến mây mưa lại có thể mang đến cái cảm giác khoan khoái đến mức này.
Toàn bộ giác quan của nàng đều bị kích thích, Dương Tiêu Phong thành công đem nàng đến cảnh giới cao trào. Một dòng ôn tuyền ấm áp từ trong người nàng chảy vọt ra tạo cho nàng cảm giác thật ngất ngây.
Đau đớn ban đầu đã sớm tiêu tan mất rồi, để cuối cùng thay thế bằng cảm giác lâng lâng, Nữ Thần Y thở dốc nằm xụi lơ trong ngực Dương Tiêu Phong, thầm nghĩ vậy là đã kết thúc sao?
Nhưng Dương Tiêu Phong không dừng lại động tác tiến thoái, bởi vì chàng còn chưa thấy đủ.
Vì thế đang ở lúc nàng cho là giấc mộng thiên đàng đã trôi qua rồi, thì bên trong thân thể lại nổi lên cơn sướng khoái khác, toàn thân nóng bức, so với trước kia càng thêm mãnh liệt.
Hai tay nắm thật chặt tấm chăn bông, thân thể kiều mị thở hổn hển, những bông hoa thiên đường xuất hiện, da thịt trắng mịn mê người của Nữ Thần Y nổi lên những mảng hồng hồng, mà Dương Tiêu Phong nhìn vào thì biết đấy chính là người đời thường hay gọi là cơn thống khoái của phái nữ được kéo dài. Chàng biết chàng đã thành công khiến cho người nữ nhân này đạt đỉnh liên tục lần này qua lần khác.
---oo0oo---
Trải qua không biết bao nhiêu lần cao trào, miệng anh đào rên to một tiếng, toàn thân một hồi run rẩy, trong cơ thể tuôn ào ạt ra dòng nhiệt nóng hổi.
Nhìn thấy nàng rũ rượi trong trận mây mưa, trong lòng Dương Tiêu Phong cũng cảm thấy không đành, cho nên quyết định trước hãy bỏ qua cho nàng. Dù sao muốn một xử nữ lần đầu nếm thử hoan lạc phải chịu đựng dục hỏa mãnh liệt của chàng như vậy sẽ rất mệt mỏi.
Dương Tiêu Phong cúi đầu trao nàng một nụ hôn nhẹ lên môi, sau đó tăng nhanh tốc độ, một tiếng gầm nhẹ như dã thú, thân thể tráng kiện chấn động, chàng nắm chặt lấy eo nàng đem tất cả dục vọng bắn vào hoa tâm, tạo thành một trận tê dại len lỏi toàn thân cho hai người.
Bị trận khoái cảm mãnh liệt đó tập kích vùng não bộ, cơ bụng Nữ Thần Y giật lên liên hồi, thành trì bên trong huyệt co bóp theo từng đợt. Thân mình mảnh mai của nàng run rẩy như chiếc lá đang chơi vơi trong cơn bão tố, mười ngón chân nhỏ nhắn co quắp không ngừng.
Toàn thân vô lực, từ trinh nữ biến thành nữ nhân, Nữ Thần Y đang ở trạng thái mê man.
Mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm tấm thân rắn chắc, Dương Tiêu Phong nằm vật xuống giường kéo Nữ Thần Y đang mệt rã rời lên ôm chặt vào lòng ngực chàng, một cỗ nóng chảy ra từ nơi sâu nhất trong cơ thể nàng. Đoạn chàng đưa tay thay nàng vén mấy sợi tóc mai bởi vì hoan ái mà tán loạn, ánh mắt chàng trìu mến rơi vào trên khuôn mặt mệt mỏi mà vô cùng khả ái. Nữ Thần Y đã cầm cự không nổi ở trong ngực chàng ngủ thiếp đi.
Đôi mắt của Dương Tiêu Phong lẳng lặng ngắm người nữ nhân trong ngực chàng vì kích tình mà mệt mỏi, thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng vẫn còn hồng hồng sau trận hoan ái, hai hàng lông mi dài tạo thành một dung nhan xinh đẹp mê người.
Trải qua một lần rung động cực kỳ mãnh liệt, Nữ Thần Y ngủ thật ngon giấc. Phía dưới hạ bộ tiểu huyệt nàng không ngừng chảy ra ái dịch màu đỏ, Dương Tiêu Phong nhận biết đấy chính là những giọt máu trinh nữ hòa lẫn với khí của chàng dính trên tấm chăn bông màu trắng.
Trong lòng dâng lên một cảm xúc hân hoan khó tả, Dương Tiêu Phong say mê nhìn những sợi tóc rối loạn dính chặt vào một bên má Nữ Thần Y, gương mặt kiều diễm ửng hồng pha lẫn mồ hôi tuôn chảy, cùng với hơi thở gấp, trông nàng rũ rượi khi ngủ say càng thêm câu dẫn.
Chàng giơ tay khẽ vuốt chiếc má trơn mịn, nhẹ nhàng hôn môi nàng.
Chẳng biết xuân dược có còn tác dụng hay không mà đôi nhũ hoa của nàng hãy còn dựng thẳng đứng, hai điểm nhỏ màu hồng đào đó làm bất kỳ ai nhìn thấy được cũng đều phải si mê, nổi bật lên bộ ngực trắng mịn của nàng.
Dương Tiêu Phong nhớ cảnh tiểu huyệt siết chặt lấy mệnh căn chàng, co thắt của các cơ khiến cho chúng cũng trở nên săn chắc hơn. Chàng lần nữa hôn nhẹ môi nàng, hạ thân không nhịn được lại trở nên cứng rắn.
Tấm thân cường tráng của Dương Tiêu Phong bao phủ lên người Nữ Thần Y nữa, chậm rãi xâm nhập, nhẹ nhàng tình tứ.
Trong cơn nữa tỉnh nữa mê, Nữ Thần Y lại tiếp nhận thêm từ chàng một trận sóng tình khác.
← Hồi 117 | Hồi 119 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác