Vay nóng Tinvay

Truyện:Long Xà diễn nghĩa - Hồi 336

Long Xà diễn nghĩa
Trọn bộ 458 hồi
Hồi 336: Trảm Long
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-458)

Siêu sale Lazada

"Đánh chết ta?" Nghe thấy lời nói của Hoắc Linh Nhi, thiếu niên Vũ Văn đầu tiên là sửng sốt, sau khi kịp phản ứng, thật ngoài dự tính, hắn không nổi giận, mà trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười, cười đến hài hước, giống như nhìn một con kiến khiêu khích con voi, chỉ cảm thấy buồn cười, cũng không cảm thấy tức giận.

Ngược lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Hoắc Linh Nhi, trong mắt có một tia tâm tình cổ quái không dễ dàng phát hiện.

"Vương Siêu chẳng qua là kẻ lãnh đạo Đường Môn Nam Dương, ta là lãnh tụ quân đoàn Đường Môn châu Phi. Kể cả có là xảy ra tranh cãi, cũng không nên để tiểu cô nương như cô ra mặt chứ, cô trở về đi thôi, Vũ Văn ta tuy rằng giết người như ngóe, nhưng không phải vạn bất đắc dĩ thì không muốn giết nữ nhân. Ta hôm nay không muốn giết người. Cô cũng không đáng cùng ta giao thủ, nếu như là sư phó của ngươi, ta mới có hứng thú."

Vũ Văn sau khi nói xong, nhắm mắt lại, xoay người rời đi.

Thế nhưng, ngay lúc hắn xoay người, trước mặt như lại thêm một người, đó là Hoắc Linh Nhi chuyển bước một bước, dùng công phu phiên chuyển của Bát Quái Chưởng ngăn ở chỗ cách phía trước người hắn hai xích, chính là khoảng cách đối chiến hữu hiệu.

"Ngươi chẳng lẽ thật sự muốn chết?" Vũ Văn trên mặt run lên, trong ánh mắt đã động sát cơ, hắn có thể dễ dàng tha thứ nữ nhân lần đầu tiên khiêu khích, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho lần thứ hai, lần thứ ba.

Lần đầu tiên dễ dàng tha thứ là phong độ, lần thứ hai, lần thứ ba đó chính là đã chịu sự nhục nhã.

Vũ Văn không thích chịu nhục nhã.

"Công phu của ngươi luyện đoán chừng không tệ, nhưng cũng không như ta, hơn nữa độ thực chiến của ngươi không có, ta muốn giết ngươi, chỉ cần mười chiêu" Ánh mắt Vũ Văn giống như rắn độc nhìn chằm chằm vào Hoắc Linh Nhi.

"Có thể nhìn ra được, công phu của ngươi so với ta cao hơn" Hoắc Linh Nhi thần sắc bình tĩnh, không thèm để tâm một chút nào việc Vũ Văn trong nháy mắt hiển lộ ra sát ý, ngữ khí trả lời không có một chút rung động: "Bất quá chúng ta quyền pháp đồng môn, coi trọng quyền ý trước tiên, phải giao thủ mới định ra sinh tử. Đến đây đi, để ta xem xem tư lệnh quân đoàn Tử Sắc tinh nhuệ nhất Đường môn có thủ đoạn gì nào. Chúng ta giao thủ, sinh tử thắng bại, an toàn tính mạng, cũng không cần cố kỵ".

"Ừ! Hay một câu quyền ý đầu tiên, phải giao thủ mới định ra sinh tử. Chỉ bằng mượn một câu nói kia, cô đã làm cho ta phải động thủ giết chết".

Vũ Văn ngẩn người, trong ánh mắt sát cơ chuyển đến ngưng trọng. Thân thể cũng đứng thẳng tắp, hắn vốn cho là Hoắc Linh Nhi chỉ là một thiếu nữ công phu vẫn còn luyện tập có vẻ không tệ. Người như vậy hắn thấy được đã nhiều. Đương lúc chân chính giao chiến sinh tử, tinh thần khí thế chắc rõ ràng là không có. Thế nhưng mới vừa rồi Hoắc Linh Nhi lại biểu hiện ra thần sắc không rung động, trong nháy mắt khiến hắn đã cảm thấy tín hiệu của một tia nguy hiểm.

Tuổi hắn tuy rằng nhỏ, nhưng cũng đã thân kinh bách chiến, hai tay quấn quanh vô số cái nhân mạng con người. Bằng không cũng sẽ không được Đường Tử Trần tán thưởng, bố trí cho hắn leo lên đến chức phó tư lệnh quân đoàn Tử Sắc.

Nghe thấy giọng điệu Hoắc Linh Nhi nói như vậy, mà tinh thần khí chất cũng như vậy, trong nháy mắt cũng đủ cho hắn coi trọng, không còn một chút khinh địch. Người giống như hắn vậy, nhìn bộ dáng tuy rằng ngạo khí, nhưng đấy chỉ là vẻ bề ngoài. Bên trong hắn cũng sẽ không khinh thị mỗi người, ngạo khí bề ngoài chỉ là một loại khí chất thượng đẳng của một bậc nhất lưu cao thủ.

"Tốt lắm".

Ánh mắt Hoắc Linh Nhi trong nháy mắt trở nên nhàn nhạt phiêu dật, nói chuyện cũng thập phần đơn giản dứt khoát, không còn chút nào vẻ ướt át ủy mị, chỉ có hai chữ kia.

Hai chữ vừa ra khỏi miệng. Trạng thái Tinh thần Hoắc Linh Nhi biến đổi, phảng phất như trở lại mấy ngàn năm trước, trên sông Trường Giang của Ngô-Việt, có một thiếu nữ cầm trong tay cây trúc xanh.

Tay áo Việt nữ lung lay. Một cây trúc xanh, đối chọi hai nghìn thiết giáp, mà nhìn như không.

Bùm bùm! Biến đổi theo trạng thái tinh thần của Hoắc Linh Nhi, toàn thân xương cốt nàng đột nhiên bắn ra từng khúc, giống như một cây bảo kiếm bị uốn cong trong nhát mắt bắn ra thẳng tắp, phát ra như tiếng bắn sắt "ong ong", so với âm thanh giũ sắt của Lưu Mộc Bạch vô cùng giống nhau.

Trong nháy mắt, cơ hồ làm cho người ta sinh ra một loại ảo giác, giống như đầu khớp xương trong cơ thể Hoắc Linh Nhi toàn bộ được chế tạo từ thép nguyên chất bằng không, làm thế nào cũng sẽ không phát ra được âm thanh đạn đẩu bắn ra như vậy.

Hoắc Linh Nhi vừa động, như đao kiếm thiết kỵ, ào ào di động! Vũ Văn chỉ cảm thấy ánh mắt đối phương bắt đầu nhàn nhạt vô cùng phiêu dật, nhưng đột nhiên biến đổi, sát khí nghiêm nghị, một bàn tay gân xanh nổi lên đánh phủ đầu đang đến, kình phong kịch liệt, Vũ Văn vẫn chỉ có thấy được cái bóng, hô hấp trong mũi đều cơ hồ hít thở không thông!

Một chưởng này, chính là Bát Quái Chưởng Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu, do Hoắc Linh Nhi thi triển ra, trong quyền ý mang theo quyền ý như tấm sắt bị ép mạnh xuống, tựa như một khối thép tấm khổng lồ, trực tiếp xuống đánh xuống phía dưới. Tuy rằng cùng Vương Siêu thi triển ra loại chiêu thức không rõ ràng này, quyền ý không thể kháng cự hay phân biệt cự ly khoảng cách, nhưng cũng đã là khí thế đả kích vô cùng thượng thừa.

Một chưởng Phiên Thiên Ấn này, được Hoắc Linh Nhi bế quan khổ luyện mấy tháng, lần đầu tiên cùng người giao thủ. Cho nên lần này đem khí thế trong mấy tháng tích lũy toàn bộ thích phóng ra, cũng như năm đó lúc Vương Siêu đối chiến Trình Sơn Minh đã phát ra một quyền thiên nhân hợp nhất.

"Tốt!"

Đối mặt một chưởng Phiên Thiên Ấn này, tinh thần Vũ Văn cũng mạnh mẽ co thắt lại, không tránh không né, hai cánh tay hướng về phía trước đập một phát! Cuồn cuộn nghiền lên, đánh về phía cổ tay Hoắc Linh Nhi.

Thủ pháp lần này hình như là Hoành Quyền Ngoại Quải trong Hình Ý Quyền, nhưng dùng lại như chưởng, đập mà lên, tựa như xà của tòa nhà khổng lồ. Chiêu thức ấy chính là đại xuất bi thủ của Đường Môn Bát Quái "Đài Lương Thượng Ốc".

Hơn nữa Vũ Văn hình như đã cải tiến chiêu thức ấy, dung nhập lý giải bản than ở bên trong, trừ lực lượng cường đại như xà nhà ra, điểm rớt cũng rất gian xảo, tập trung lực lượng đả kích kinh mạch cổ tay, đúng như kiểu đánh rắn đánh giập đầu.

Tay người cũng như một con rắn, như vậy mạch môn cổ tay nhất định là nơi yếu hại nhất.

tay phó đoàn trưởng quân đoàn Tử Sắc Đường Môn Vũ Văn này quả nhiên là cao thâm, đem Đại Suất Bi Thủ Bát Quái trong tay dung nhập vào thủ pháp tiệt mạch (cắt mạch). Hơn nữa lại thành thục, làm cho người ta có một loại cảm giác đương nhiên.

Đợt đả kích chuẩn xác lần này phát ra sau mà lại đến trước! Phiên Thiên Ấn của Hoắc Linh Nhi vừa lúc rơi trên đầu hắn chỉ còn cách khoảng một tấc, lúc đụng phải tóc hắn, tay của hắn cũng đã chạm được đến cổ tay Hoắc Linh Nhi.

Nếu như Hoắc Linh Nhi tiếp tục đập xuống, vậy thì có thể nói rằng, cổ tay nàng nhất định sẽ bị đánh gãy,

Cảnh giới nắm bắt của Vũ Văn đã đạt đến trình độ như vậy, đó là tố chất của một loại tỉnh táo tới cực điểm với kinh nghiệm qua vô số lần huấn luyện sinh tử. Chỉ bằng vào tố chất đó, hắn thủy chung cho là mình có thể vượt qua được Vương Siêu.

Đối mặt với thái sơn áp đỉnh, sinh tử một đường, thủy chung không tránh không né, mà là tin tưởng vô luận dù có vẻ hung mãnh bao nhiêu cũng luôn luôn có một con đường sống, trong thời gian ngắn nhất, tìm được phần sinh cơ đó, bắt nó sau đó phản thủ làm công, chuyển bại thành thắng, gã Vũ Văn này cũng thật khủng bố!

Xoạch!

Cổ tay Hoắc Linh Nhi đã cảm giác được một tia đau nhói, trong lòng đã rõ ràng, thực lực Vũ Văn đích thật là nằm trên bản thân mình.

Càng quan trọng hơn đó là.... Đối phương cũng không giống như mấy loại cao thủ nọ, mà là kẻ từ trong vô số lần sinh tử đánh giết rèn luyện ra. So với những bậc đại quyền sư trong xã hội kia càng thêm hơn khủng bố hơn, người như vậy đang ở trước mặt, phát hiện ra nửa điểm là có thể đem ngươi quấn quanh đến chết. Căn bản là sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào.

Tuy rằng giao thủ chỉ trong nháy mắt, Hoắc Linh Nhi đã ở dưới cơ, thế nhưng nàng không có chút nào kinh sợ. cũng không biểu lộ chút nào tâm tình, tiếp tục. Một tay tạo thành quyền ấn, tấn công thẳng vào giữa, hướng đến lồng ngực Vũ Văn, trực tiếp thi triển ra thế Băng Quyền Hùng Hình, đánh ra mũi chân, mũi tay, chóp mũi, ba cái chóp theo vậy mà đến, không hề để ý tới việc tiệt mạch của đối phương. Tựa hồ là quyết định cho dù mất một một tay cũng phải giết chết Vũ Văn.

Lần này tiếp tục lấy thế Trung Tuyến Băng Quyền Hùng Hình, Hoắc Linh Nhi vẫn như cũ luôn xuất thủ mãnh liệt như vậy, xương cốt vẫn như cũ vang lên thật giống như sắt thép. Cứng rắn kiên cường, nhưng trên nét mặt vẫn như cũ là nét phiêu dật nhàn nhạt, tinh thần trạng thái nàng thật giống như hoàn toàn là đang tiến vào một không gian, không giáp giới cùng thực tế.

Trạng thái tinh thần của nàng cùng khí thế động thủ vừa phiêu dật, vừa cương mãnh, căn bản không giống nhau, nhưng lại thể hiện ra cùng nhau thật hoàn mỹ ở trên con người nàng, làm cho người ta một loại cảm giác phi thường hòa hợp.

Việc nam nữ trẻ tuổi đối mặt giao thủ trong nháy mắt, không đến một giây, chính là việc sinh tử một đường. Hoắc Linh Nhi dùng Phiên Thiên Ấn đánh nhằm vào đầu, Vũ Văn thì tiệt mạch hòng chặt đứt tay, Hoắc Linh Nhi buông tha cho cổ tay, tiến vào đánh vào lồng ngực, các chiêu thức đều mang tư thế đã quyết sinh tử. Người khác nhìn vào tưởng hình như là cừu địch không đội trời chung, nhưng thật ra hai kẻ này là lần đầu tiên gặp mặt.

"Băng Quyền Tiến Bộ Hùng Hình Thế" là sát chiêu oanh kích trung tuyến trong Hình Ý Quyền, Vũ Văn dĩ nhiên sẽ không để cho đối phương ngang ngạnh mà đánh trúng, thế đến của Hoắc Linh Nhi lần này mạnh mẽ đến nỗi chỉ e có là mặc chống đạn áo cũng sẽ bị phá vỡ ngũ tạng, căn bản không thể cứng rắn chịu đựng.

Trong nháy mắt, Vũ Văn lùi bước, vắt eo, hóp lồng ngực, không chút sai sót né khỏi một quyền này, đồng thời hai tay cũng vắt theo eo, ngón tay mở ra, kẹp lấy cổ tay Hoắc Linh Nhi, hương sang bên cạnh lộn ngược mạnh, đồng thời với cái lộn ngược này của hắn, eo cũng mạnh mẽ bắn ngược lại, trong lực lộn ngược mang theo lực đập.

Thủ pháp chiết cốt "Lão Viên Bản Chi" (Vượn già chuyền cành), khi lộn mang theo lực đập, trong nháy mắt là có thể khiến cho đầu khớp xương toàn thân của con người gãy lìa, sau đó ào ào rụng xuống, ấy là đả pháp hung ác nhất trong cầm nã.

Băng Quyền của Hoắc Linh Nhi đánh hụt, mặt trên cổ tay trong nháy mắt sẽ bi bẻ gãy, tình hình đã rơi vào hạ phong, vào lúc vạn phần nguy cơ này, dưới chân nàng nhẹ nhàng tung ra một trảo, đầu gối vểnh hướng về phía trước, đùi phải như thích khác ẩn núp ám sát chợt sáng loáng phát ra kiếm sắc, đá hướng về xương bàn chân của Vũ Văn.

Ám thối "Hoàng Cẩu Tát Niệu" (chó vàng đi tiểu), như Đồ Cùng Chủy Kiến.

Bí cước ám thối trong Tâm Ý Quyền, đó là sát chiêu tinh hoa mấy trăm năm danh gia quyền thuật tinh luyện ra, đột nhiên được thi triển ra, Vũ Văn cũng chợt cảm giác được nguy hiểm, nếu như tiếp tục phát lực, cố nhiên có thể vặn gãy tay Hoắc Linh Nhi, nhưng chân mình cũng nhất định sẽ bị đã tan.

"Hừ!" lơ đãng hừ lạnh một tiếng âm, trên tay hắn hơi chững lại, trọng tâm thả vào trên chân, đầu gối rẽ ngoặt, một chân né qua, đột nhiên một ngoặt ngược lại, đá ngược lại một cước,

"Phành!" cú đá phản ngược lại này của Vũ Văn kình lực mạnh có thể lớn hơn so với thanh thế của Hoàng Cẩu hơn rất nhiều, kình phong làm bùn đất bên dưới bay cuộn lên, thật giống như một trái tạc đạn đột nhiên bộc phát.

Nằm ngoài dự tính, Hoắc Linh Nhi cũng lại không ngăn cản, mà là thừa cơ thu tay về, phần bụng cong lại, lập tức lui về phía sau, hoàn toàn tránh thoát khỏi mũi nhọn của Vũ Văn.

Hoắc Linh Nhi vừa lui, Vũ Văn cơ hồ không có bất cứ suy tư gì, tiếp tục theo bước, liên hoàn dưới chân, nhanh chóng hình thành một tuyến, chạy theo như bóng với hình.

Hai cánh tay Vũ Văn cong lên, đan vào trở thành một hình tròn lúc nhúc, giống như là cái khuôn hai con rắn giao hợp chung một chỗ, lại vừa giống như hai khẩu súng lớn bắn ra hoa đạn bay tới.

Sát chiêu Xà Hình Bát Quái, hình hai con rắn, cũng là tuyệt chiêu sở trường của Vũ Văn.

Nếu đã động thủ, hắn cũng sẽ không lưu tình chút nào, đối phương vừa lui, hắn đúng lúc ấy sẽ tung ra sát chiêu liên tuch, chiếm trước lấy thượng phong cao nhất, nhất quyết đánh chết Hoắc Linh Nhi.

Trong lúc Hoắc Linh Nhi lùi bước, trong ánh mắt chỉ thấy một cái bóng thoáng qua, nhìn thấy hai khẩu súng rung động thành hình tròn bao quanh, một mảng bóng nước xoáy màu xanh.

Cái bóng nước xoáy màu xanh là gân xanh trên tay Vũ Văn, hai cánh tay hắn như khẩu súng cấp tốc đạn đẩu, gây ra tầm mắt hỗn loạn, có thể thấy được tốc độ nhanh đến trình độ thế nào!

"Song xà hình sao? Ta làm sao lại thua dưới quyền pháp của Đường Tử Trần được..."

Trên mặt Hoắc Linh Nhi vẫn như cũ nhàn nhạt phiêu dật. Một chiêu này của Vũ Văn nàng cũng không xa lạ, đó là một chiêu Song Xà Hình trong Long Xà Hợp Kích của Đường Tử Trần, Vương Siêu cũng đã dạy nàng, hơn nữa Vương Siêu còn dùng ý nghĩ của mình nghĩ ra phương pháp phá giải.

Bất cứ chiêu thức sát thủ nào trong thiên hạ cũng không phải là thiên hạ vô địch, đều có phương pháp phá giải. Ít nhất một thức Song Xà Hình này, Vương Siêu đã tự mình nghĩ ra ba loại phương pháp phá giải, hoặc là dùng lực lượng trực tiếp đánh tan, hoặc là quấn quanh né tránh, hoặc là mềm mại giữ lực rồi đột nhiên phản kích.

Hoắc Linh Nhi đối mặt với Song Xà Hình của Vũ Văn đánh tới, tinh thần bình tĩnh, thân hình đột nhiên rẽ ngoặt, liên tục ngã bổ nhào, giống như say rượu, nét mặt cũng lộ ra vẻ ửng đỏ đẹp đẽ của một trận say rượu.

Hai chân nàng ngã bổ nhào, tựa như Quý Phi say rượu, liên tiếp tránh thoát mười hai thế Song Xà Quyền Chưởng của Vũ Văn.

Song Xà Hình của Vũ Văn tung ra liên hoàn, trong nhát mắt đã đả kích được được mười ba chiêu, từng quyền rồi từng quyền, từng chưởng rồi từng chưởng liên tục đi qua, đâm, ghim, chuyển, quấn, lộn ngược, liên tục xuất ra, liền thành một mạch, muốn lấy mạng người ta, căn bản không cho người ta có cơ hội thở dốc.

Đó là Đường Tử Trần căn cứ vào Bàn Xà Thập Tam Thương sửa đổi thành quyền.

Nhưng hai chân Hoắc Linh Nhi ngã nhào, nghiêng lệch thân thể, lại thật sự dám từ trong thế công như cuồng phong bạo vũ của hắn đi qua đi lại, nhìn như hung hiểm, kỳ thực lại không bị đánh trúng.

Bất quá hình thức bậc này nhìn qua tựa hồ chỉ có thể né tránh, không có cơ hội hoàn thủ.

"Quý Phi Túy Tửu" sao? (Quý Phi say rượu)

Liên tiếp bao vây công kích bức bách Hoắc Linh Nhi đến nỗi cực kỳ nguy hiểm, ánh mắt Vũ Văn trong sáng nhìn Hoắc Linh Nhi, trong phút chốc tránh né bằng chiêu thức bộ pháp ấy, biết đó là Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu.

Hơn nữa trong nháy mắt đối phương ngã nhào xuống, trên khuôn mặt lại tươi đẹp như hoa đào, toàn thân mùi thơm của cơ thể phát ra, hiển nhiên là đã luyện Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu đến cảnh giới cao nhất, lực lượng vận chuyển biểu hiện đã tới cực điểm.

"Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu đích thật là bộ pháp tốt nhất ngăn chặn được Song Xà Hình, Tử Trần cũng từng biểu diễn qua, thế nhưng Song Xà Hình như một thương thủ cuối cùng chính là để chọc vào đối phương dùng Ngọc Hoàn Bộ né tránh mà bố trí ra sát chiêu, để cho ta đưa ngươi xuống địa ngục, đánh chết ngươi, sau đó là đến phiên sư phụ của ngươi."

Ý niệm đó trong đầu Vũ Văn chợt lóe lên.

Đường Tử Trần là nhân vật bậc nào, thân hình say rượu của Ngọc Hoàn Bộ đúng là bộ pháp tốt nhất chống lại Song Xà Hình, nàng tự nhiên cũng biết, cho nên trong một chiêu cuối cùng của Song Xà hình ngầm có một thủ pháp, chính là nhằm vào Quý Phi Túy Tửu, chỉ cần đối phương thi triển ra túy tửu bộ né tránh, cuối cùng đột nhiên sử ra một chiêu suát thủ, kình lực địch nhân chuyển đổi chưa kịp, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.

Hiện tại Vũ Văn dùng thương thủ Song Xà Hình giết người, Hoắc Linh Nhi dùng Quý PHi Túy Tửu né tránh, Vũ Văn tự nhiên đắc kế.

"Xoạt!"

Ngay sau khi Hoắc Linh Nhi né qua được mười hai quyền chưởng của hắn, đột nhiên hai tay Vũ Văn biến đổi! Thân thể dồn lại Vắt ngược eo! Vắt thành hình dáng một cái bánh quai chèo, đồng thời cước bộ chuyển nghiêng bước ra một bước, cư nhiên chiếm trước hoàn toàn vị trí mà Hoắc Linh Nhi muốn đạt tới.

Lần giậm chận đoạt vị trí này, tựa hồ là đã đoán biết trước, khiến cho thật hoàn hảo, khiến cho lộ tuyến động tác ngã nhào của Hoắc Linh Nhi hoàn toàn tán loạn. Thật giống như trong ván cờ đột nhiên xuất hiện diệu chiêu sát thủ!

Hai người động thủ vài bà chiêu thức, hãy còn chưa có vượt qua mười giây đồng hồ, hình thức đánh xen kẽ, sinh tử không phân rõ ràng.

Thế nhưng, ở cục diện không rõ ràng đó, Vũ Văn một bước Long Chiết Thân (rồng chuyển mình), đạp ngược lại để đoạt lại vị trí của đại long, tựa hồ một phát có thể đập vỡ cả cục diện, chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Mắt thấy vị trí của Hoắc Linh Nhi bị cây thương chế trụ, nhưng thân hình vẫn như cũ ngã bổ nhào tới đây, Vũ Văn không chút nào nương tay, song chưởng phân ngang, vừa lên một cái, tinh thần chấn hưng, thẳng, nắm thẳng đến bụng dưới và yết hầu của Hoắc Linh Nhi! Đều là bộ vị yếu hại!

Lần này Vũ Văn phát kình với lực lượng khổng lồ từ cơ thể bộc phát ra, trong hai lỗ mũi phọt ra hai đường bạch tuyết rõ rằng, đồng thời khí lưu trong hai lỗ mũi to lớn đó gào thét bộc phát, phảng phát như rồng thì thầm một tiếng dài!

Bạch tuyến trong lỗ mũi ấy là hơi nươc, là lượng thủy phân khổng lồ vận động trong cơ thể, từ trong lỗ mũi phát ra, bởi vì dưới lượng vận động, sức bật quá cự đại, cho nên hơi nước từ trong lỗ mũi phun ra, người bên ngoài nhìn vào giống như hai đường bạch tuyết đậm đặc.

Bạch tuyết trong lỗ mũi, khí lưu ma sát ở tốc độ cao, song chưởng cuối cùng của Vũ Văn bộc phát thẳng ra, do Song Xà Hình biến hóa thành hình rồng, Long Xà Hợp Kích Bát Quái Chưởng của Tiềm Long Thăng Thiên (Rồng ẩn mình bay lên trời).

Tả chưởng đánh vào bụng dưới, ấy là tiềm long, hữu chưởng đánh vào cổ họng, ấy là thăng thiên.

Long Xà Hợp Kích!

Trong phút chốc Vũ Văn đoạt được vị trí, biến hóa! Vô luận là khí thế, hay là lực lượng, đều nhất cử bộc phát ra, tựa như xà tu luyện đã thành rồng.

Chỉ một chiêu lần này, đã bộc lộ ra công phủ hùng hậu của thiếu niên Vũ Văn này đã tới cực điểm!

Tiềm Long Thăng Thiên, chiêu Bát Quái Chưởng này của Long Xà Hợp Kích khi xuất ra, tính mạng Hoắc Linh Nhi nhất thới sẽ nguy hiểm trong chốc lát! Bấp bênh như ngọn đèn trong gió, tùy thời có thể bị dập tắt.

Thế nhưng, ngay khi Vũ Văn biến hóa trong chớp mắt kia, ánh mắt Hoắc Linh Nhi đột nhiên bộc phát ra một tia sáng trước nay chưa hề có. Tựa hồ là từ trạng thái tinh thần tự do chuyến về hiện thực.

Thân hình nàng chỉ còn trong thời gian 0, 1 giây sẽ ngã bổ nhào tới trước song chưởng của Vũ Văn, thời gian tính mạng nguy hiểm. Bất chợt lúc ấy dưới chân mềm nhũn, bụng dưới mãnh liệt lui hướng vào trong, trong bụng, ruột lộp bộp, tựa hồ như một cái kẹp có thể chặt gãy mọi thứ.

Dùng một chút lực ở bụng dưới, có một cỗ trảm phá, mang ý cảnh cắt cho đứt đoạn.

Hai chân Hoắc Linh Nhi ở bụng dưới đột nhiên dùng sức, chợt hướng ra ngoài ngoặt một cái, sau đó một chân quỳ xuống, vừa vặn lấy bước quỳ đó tránh né khỏi song chưởng Tiềm Long Thăng Thiên, đồng thời đơn chưởng mãnh liệt giơ lên, chân đang bước quỳ tung ra hướng về phía trước, một cỗ lực lượng từ dưới đất bốc lên, đánh về bên tai Vũ Văn.

"Quỵ Bộ Hiến Tửu"! (Quỳ bước hiến rượu)

Vũ Văn một chiêu đánh không trúng, nhướng máy, tựa hồ không hề dự liệu được việc sau chiêu Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu lại còn ẩn giấu biến hóa thành chiêu Quỵ Bộ Hiến Tửu.

Bất quá vẫn như cũ nằm trong tầm khống chế của hắn. Hắn cũng đang tính toán việc biến hóa của Quý Phi Túy Tửu, sau đó ẩn giấu một chiêu Quỵ Bộ Hiến Tửu cũng không có gì lạ kỳ.

Song chưởng không đánh trúng, cước bộ của hắn lại vắt chuyển, hai tay đập ngang, giống như cái đuôi con rắn vung vẩy đập mạnh, hình như đánh vào thắt lưng Hoắc Linh Nhi.

Động tác xoay người vẫy đuôi khiến cho cái đầu hắn trở nên lệch lạc, vừa vặn thoát khỏi một chưởng hiến tửu ngay bên tai của Hoắc Linh Nhi.

Có thể thấy được đích xác hắn đã khống chế được cục diện, một chiêu "Long Bái Vĩ" (rồng quẫy đuôi) có hai tác dụng, đã né còn đánh.

Thế nhưng, vào lúc này, bụng của Hoắc Linh Nhi lại phát lực, liên tục hô hấp, lòng bàn tay mãnh liệt đập, thân thể hướng bên trái ngược lại cũng hướng đó ngã bổ nhào, động tác này tựa hồ là Dương Quý Phi đã thực sự say rượu, đã phải cố gắng không ngừng, tư thế hướng xuống mặt đất té xuống.

Nàng phát kình, thể lực toàn thân bộc phát, vận động kịch liệt từ trước đến nay chưa từng có, mùi thơm cơ thể trên người thoáng cái lan tỏa rộng.

Hoắc Linh Nhi ngã nhào trên mặt đất!

Nhưng cuối cùng lại không ngã nhào, mà đột nhiên trong lúc đó, hai tay cùng tung ra, chống trên mặt đất, chân đá ngang, liên tục đá sang hai bên, lại khôi phục dáng đứng, tay trái hướng lên trên đánh một đòn Phiên Thiên Ấn vào khoảng không, đột nhiên hạ thấp xuống, hạ thủ vô thanh vô tức, không có một chút dấu hiệu, chém đến hạ thân Vũ Văn.

Ngã nhào! Chống trên đất, đạp, đứng dậy, tung ra Phiên Thiên Ấn, lại thấp xuống, hạ thủ vô thanh vô tức, chém trộm, liên tiếp những biến hóa, dường như là sử dụng đến trăm ngàn thế qua lại, quen thuộc tới cực điểm. Cũng sắp tới cực điểm, Long Bái Vĩ của Vũ Văn vừa mới đánh ra, Hoắc Linh Nhi cũng đã biến hóa xong.

Hơn nữa hư chiêu của nàng, dùng Phiên Thiên Ấn để che dấu, sát chiêu bén nhọn cũng là ở dưới vô thanh vô tức mà chém tới, tràn đầy ý vị thâu thiên, giống như một dạng lừa dối.

Một chiêu này, đó là chiêu tuyệt sát "Trảm Xích Long" của Long Xà Hợp Kích mà Vương Siêu đã độc đáo sáng tạo ra cách phá giải!

"Phanh!"

Một chiêu Long Bái Vĩ vừa rồi của Vũ Văn không đánh trúng được Hoắc Linh Nhi, mạnh mẽ tiến thân, lại là một chiêu long hình đánh tới, thế nhưng Hoắc Linh Nhi đột ngột nhảy dựng lên, dùng Phiên Thiên Ấn đả kích, hắn lạnh lùng cười một tiếng, một tay cuộn vào! Lại một cước đá ra, một chiêu này là Long Hình Thối (chân hình rồng), gấp xếp cắt ngang, phóng thẳng tới đầu gối Hoắc Linh Nhi.

Thế nhưng, ngay lúc hắn đá chân ra, cũng là lúc Hoắc Linh Nhi thi triển ra "Trảm Xích Long".

Hư chiêu Phiên Thiên Ấn của Hoắc Linh Nhi vừa lúc che dấu được Vũ Văn, đồng thời hạ thân thấp xuống, cũng giống như đã biết trước, tránh thoát khỏi cái đạp hình rồng kia, nhẹ nhàng chém ra, vừa lúc chém đến phía trên bụng dưới Vũ Văn.

Lần này đã chém thật sự rồi!

Đã đánh trúng!

Đánh rất mạnh!

A!

Vũ Văn cũng không ngờ đả pháp cuối của Hoắc Linh Nhi lại quỷ dị, xảo trá như vậy. Bất quá hắn cuối cùng cũng đã cho thấy thực lực của mình!

Bụng dưới nhô lên, hướng phía dưới trầm xuống! Vậy mà lúc hắn cắt chưởng tới người, đã đem phần da thịt ở bụng dưới hạ thân cố gắng ấn chìm đủ ba thốn, để chỗ yếu hiểm tránh thoát khỏi nếu không tất chết!

Công phu của chiêu thức ấy, đủ có thể thấy công phu của thiếu niên quân đoàn Tử Sắc này đã thực sự lô hỏa thuần thanh, cư nhiên có thể luyện đến trình độ phúc bộ na di (dịch chuyển bụng).

Bất quá tuy rằng hắn tránh được cho bộ phận yếu hiểm, nhưng cục diện bị trọng thương lại tránh không được, bởi vì thiết chưởng của Hoắc Linh Nhi như cũ vẫn đánh lên da thịt trên bụng hắn, lực lượng lập tức thẩm thấu vào ruột, băng băng băng bị đánh vỡ.

Hết thảy ruột trong bụng Vũ Văn đã bị đánh vỡ!

Ruột bị đánh vỡ, là kết quả gì? Tuy rằng không đồng nhất với việc bị mất mạng, nhưng bụng dưới đau nhức, đau nhức kiểu bị xé rách, so với nữ nhân sinh nở còn đau đớn hơn nhiều đủ có thể khiến cho bất cứ con người dù có tinh thần thép cũng không muốn.

Vũ Văn bị đánh lần này, đau đớn đến hừ lạnh thêm một tiếng nữa.

Thế nhưng, hắn là kẻ tinh thần cực kỳ kiên định, tuy rằng nghĩ không ra đối phương lúc đó đột nhiên lại biến hóa kì bí như vậy, bất quá chỉ chốc lát hắn biết mình đã thua.

Lập tức, Vũ Văn co rúm thân thể, chống hai chân, ngang mông, lùi nhanh! Sau đó xoay người mãnh liệt hướng ra ngoài chạy trốn.

Nhưng, lần này hắn bị thương quá nghiêm trọng. Bụng dưới bị thương không thể so với chỗ khác được, càng huống chi còn muốn vận động mạnh? Vận động mạnh, ruột lại đau đớn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới hành động! Ngay cả dù tinh thần của hắn có kiên cường, cũng không thể không quan tâm đến mớ hỗn loạn khổng lồ bên trong cơ thể mình.

Cho nên thân hình của hắn chậm chạp, bị Hoắc Linh Nhi theo đó tung một cước vào, dán lên phía sau lưng của hắn một chưởng.

Băng! Một chưởng này của Hoắc Linh Nhi mới thực sự là vết thương trí mạng, một chiêu đánh vỡ xương sống sau lưng hắn.

Điều này rốt cục Vũ Văn không chịu nổi nữa, trở mình lăn vòng nằm trên mặt đất, đã mất đi năng lực hành động, chỉ là ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Hoắc Linh Nhi.

"Chiêu cuối của ngươi là công phu gì thế?"

Vũ Văn nằm trên đất, nhìn Hoắc Linh Nhi đứng ở phía trước. Tựa hồ không tin mình thất bại. Hắn đến chết cũng không thể hiểu được chiêu biến hóa cuối cùng của Hoắc Linh Nhi, sao lại ngoài dự đoán của người ta đến vậy.

"Trảm Xích Long! Chiêu này tên là Trảm Xích Long, là do sư phụ ta độc đáo sáng tạo ra, hắn đã từng nói qua, mục đích sáng tạo ra chiêu này là vì một nữ nhân, hy vọng ả đàn bà kia có thể bước tới cảnh giới cuối cùng".

Hoắc Linh Nhi nhìn Vũ Văn nằm dưới đất, ánh mắt lại trở nên nhàn nhạt phiêu dật. Mới vừa rồi quyết đấu sinh tử, nàng cuối cùng cũng có được thắng lợi, nhưng tựa hồ không có nửa điểm tâm tình hứng thú.

"Trảm Xích Long, Trảm Xích Long, Quý Phi Túy Tửu, Quỵ Bộ Hiến Tửu, Trảm Xích Long, Long Xà Hợp Kích..." Vũ Văn lẩm bẩm nói trong miệng: "Thì ra ta đã rơi vào mưu kế đả pháp, Vương Siêu à, Vương Siêu, ài.... Hôm nay là ngươi đánh bại ta, ngươi có thể giúp Tử Trần bước vào cảnh giới cuối cùng, ta không thể, ta đích thật không bằng ngươi.... Khó trách Tử Trần sẽ chọn ngươi.... Tại sao, tại sao, trên thế giới lại có nam như Vương Siêu vậy, tại sao.... Đoạt mất đi Tử Trần.... . Tại sao, ta không thể bước vào cảnh giới cuối cùng...."

Hoắc Linh Nhi lẳng lặng nhìn Vũ Văn, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ tâm tình.

Thiếu niên trước mắt này, muốn nói ưu tú, đích thật là vô cùng ưu tú. Hoắc Linh Nhi mới vừa rồi giao thủ cùng hắn, thiếu chút nữa đã chết oan uổng, nếu không phải đối phương rơi vào mưu kế đả pháp, thì thắng bại hôm nay thực sự đã rõ.

Đấu lại lần nữa, Hoắc Linh Nhi không dám chắc đến nửa điểm.

"Ngươi rất ưu tú, thế nhưng, ngươi so ra kém sư phụ của ta, sư phụ ta từ khi xuất đạo tới nay, tung hoành vô địch, là người trong thần tiên, ngươi làm sao có thể đối phó lại hắn" Hoắc Linh Nhi nói lạnh nhạt, trong lòng cũng đoán ra ý tứ trong một chiêu sáng chế ra kia của Vương Siêu.

Sau Quý Phi Túy Tửu, Quỵ Bộ Hiến Tửu, đột nhiên chính là "Trảm Xích Long".

Biến hóa của Trảm Xích Long, mới thật sự là bí thủ để đối phó lại xà hình chuyển long hình của Long Xà Hợp Kích! Cũng là Long Xà Hợp Kích thăng hoa tiến thêm một bước, bời vì trong đó cũng ẩn chứa ý cảnh người con gái tu đan đạt đến tuyệt đỉnh.

Xà hình hóa long hình, cuối cùng là "Trảm Long"!

Sau khi nữ tử luyện tới đã luyện tới mực đả phá hư không, Trảm Xích Long, kinh nguyệt ngừng lại, bộ ngực biến thành bằng phẳng, khôi phục bộ dáng chưa dậy thì của thiếu nữ, trở về đồng thể. Còn nam tử sau khi đả phá hư không, hàng bạch hổ, toàn thân không lông, thủ lĩnh GOD chính là dạng như thế. Vương Siêu cũng sớm đạt tới cảnh giới như vậy.

Một chiêu này là Vương Siêu dùng trí tuệ lớn lao, đối với võ học, đan đạo, thân thể con người đều linh hội sâu sắc nhất, mặc dù chỉ là động tác giản đơn, nhưng lại ẩn chứa ý cảnh thâu thiên.

Cũng đúng là làm tăng lên Long Xà Hợp Kích của Đường Tử Trần.

Bổn ý của Vương Siêu là giúp Đường Tử Trần bước chân vào đả phá hư không, bước chân cuối cùng của kiến thần bất phôi, lưu lại thời gian dung nhan tuyệt mỹ dài hơn, làm một đôi thần tiên yêu nhau.

Công phu Vũ Văn so với Hoắc Linh Nhi cao hơn, nhưng luân phiên thất bại trong đả pháp, đã bị rơi vào mưu kế đả pháp.

Võ công của hắn cũng là võ công của Đường Tử Trần, võ công của Vương Siêu cũng là võ công của Đường Tử Trần. võ công của Linh Nhi là võ công của Vương Siêu, cũng có thể nói rằng đó là võ công của Vương Siêu. Hai người giao thủ có thể nói là đồng môn, trong lúc động thủ, bất tri bất giác có một loại hình thức cố định, mà trong cái hình thức đã bị cố định ấy đột Hoắc Linh Nhi xuất ra kỳ binh. Kết quả có thể nghĩ ra được.

"Hừ! Ta muốn chết, sẽ không chết trong tay đồ đệ ngươi, cũng sẽ không chết trong tay ngươi!"

Nghe thấy Hoắc Linh Nhi vừa nói mình không bằng Vương Siêu, ánh mắt thiếu niên Vũ Văn mở trừng trừng, thật giống như kéo căng ra cả hốc mắt, hắn cũng biết thương thế của mình, quan trọng nhất chính là sau lưng bị dính một chưởng, xương sống vỡ tan, căn bản là trung khu thần kinh đã bị phá hủy, đã bị tê liệt.

Thương thế như vậy, kể cả là sau này có khỏe lại, võ thuật quyền pháp cũng không thể có tiến bộ nữa.

Bất lực với tài năng của Vương Siêu.

"Hy vọng kiếp sau..."

Đột nhiên trong lúc đó Vũ Văn gắng sức chống cánh tay mình, dùng hai ngón tay, ấn mạnh lên huyệt thái dương của mình!

"Phốc!"

Lần này hắn đã tự ghim vào huyệt Thái Dương, vô cùng sắc nhọn, hai ngón tay máu tươi chợt tóe ra, người vật xuống đất, cắt đứt hô hấp.

Bất quá ánh mắt của hắn vẫn mở rất to.

"Kẻ si tình... Ài..."

Nhìn thấy Vũ Văn tự sát, hai mắt tuy mở to nhưng lại không dữ tợn, tựa hộ có một loại thần thái tiếc nuối. Hoắc Linh Nhi ngồi xổm người xuống, vươn tay lên mặt hắn, giúp hắn nhắm mắt lại.

Ngay khi Hoắc Linh Nhi làm xong động tác này, lúc đứng dậy rời đi, chợt nhìn thấy cách đó không xa có một người đứng yên.

Người này tùy ý mặc một thân trang phục màu trắng, mặt mày ngũ quan có một loại thần thái siêu thoát, thân thể cao ngất, vô cùng trẻ tuổi, bất quá so sánh với Vũ Văn lại có một loại khí chất vô cùng thành thục ở bên trong.

Hoắc Linh Nhi vừa nhìn, trong lòng chợt nhảy dựng lên, mới vừa rồi trong lúc sinh tử đó lạnh nhạt như nước, tâm linh không hề đông, thế mà lúc này lại bắt đầu chấn động.

Người này đương nhiên là Vương Siêu.

"Sư phụ!"

Hoắc Linh Nhi la lên một tiếng, tựa hồ như con chim chạy tới, nắm lấy hai tay Vương Siêu.

"Ta nghe Trương Đồng nói cô đến, rồi lại ra ngoài tản bộ, cũng biết cô đang ở đây" Ánh mắt Vương Siêu nhìn thi thể Vũ Văn nằm trên mặt đất "Linh Nhi, cô đánh chết hắn rồi à".

"Ừm, nghe nói hắn hôm nay gây khó dễ cho sư phụ, sau khi ta nghe xong, đã tới luận võ cùng hắn, phân ra thắng bại" Ánh mắt Hoắc Linh Nhi nhìn Vương Siêu, theo sau đó nhắm chặt lại hai mắt của mình, hình như là chờ đợi thái độ của Vương Siêu.

Nàng cũng biết, kẻ bị đánh chết chính là thân tín của Đường Tử Trần, chỉ sợ cuộc sống sẽ trách nàng, thậm chí là tức giận. Bất quá nàng lúc ấy cũng chỉ tức giận mà thôi.

"Luận võ phân thắng bại, sinh tử đều an bài theo mệnh trời, cô đánh không chết hắn, hắn tất giết chết cô, rất công bằng. Bọn cô dùng chiêu số gì vậy? Quyền pháp của hắn so với cô cao hơn, theo lý mà nói, cô rất khó chiến thắng hắn. Bất quá trở về rồi hãy nói đi" Thần sắc Vương Siêu cũng không có biến hóa, chỉ là hỏi một chút biến hóa lúc luận võ.

Vào ban đêm, Đường Tử Trần ở Nhật Bản đã nghe được tin tức Hoắc Linh Nhi đánh chết Vũ Văn


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-458)


<