Vay nóng Tinvay

Truyện:Long Xà diễn nghĩa - Hồi 033

Long Xà diễn nghĩa
Trọn bộ 458 hồi
Hồi 033: Tham dữ nguy hiểm đích hành động
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-458)

Siêu sale Lazada

Việc buôn bán đối tượng tốt nhất để kiếm tiền là gì? Không thể nghi ngờ đó chính là tiền của chính phủ.

Đồng thời, việc buôn bán mà thu lợi ít kém nhất cũng chính là tiền của chính phủ.

Một cái kiếm lời nhiều nhất, một cái thu lợi ít nhất, hai cái chỉ khác nhau hai chữ: "Quan hệ".

Có quan hệ, chỉ với số tiền hoa hồng vài trăm vạn, có thể mua được những thứ có giá trị hàng triệu thậm chí là hàng tỷ. Hơn nữa mấy trăm vạn này lại có thể chi trả vào tài khoản ngân hàng, đây chính là cảnh giới kiếm tiền sạch sẽ tối cao nhất, Vương Siêu xem ra, cái này cũng tương đương với hóa kình trong quyền thuật.

Không có quan hệ, vậy chỉ có thể nhìn người khác phát tài, cho dù là làm ăn với chính phủ, cũng chỉ có thể đưa ra hóa đơn mà thôi.

Vương Siêu từ ngày khai trương công ty Thiên TInh, vẫn lỗ một ít. Có thể nói nếu như không có cơ hội tốt xuất hiện để xoay chuyển, ba tháng sau, mọi người cũng chỉ đem đồ đi bán sell off, trả lại mặt bằng, dựa theo cổ phần mà chia số tiền còn lại cho mọi người.

Lúc đầu Vương Siêu đầu tư năm vạn, một nửa là do lý lẽ của Diêu Hiểu Tuyết thuyết phục, một nửa còn lại cũng là do ý niệm muốn tự mình kiếm tiền trong đầu, dù sao cái chức huân luyện viên trấn thủ Đài quyền đạo quán này cũng không thể làm mãi được, tiền lương cao tới đâu, cũng chỉ là làm công cho người ta mà thôi.

Chỉ là hắn đối với việc buôn bán kiếm tiền một chút cũng không thông, vừa lúc gặp mấy sinh viên đang muốn gây dựng sự nghiệp này, cũng gia nhập thử một lần. Nào biết đâu rằng mỗi ngày một lỗ, tiền thuê nhà, điện nước, thuế má, giám sát kỹ thuật, quản lý tài sản tùm lum thứ phải tính toán làm cho tâm phiền ý loạn.

"Cuộc sống nhìn như đơn giản, thật ra phức tạp hơn quyền thuật nhiều".

Vương Siêu trong mấy tháng qua trong lòng luôn cảm thán đạo lý này.

Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh khác trong lòng cũng lo lắng, mặc dù mỗi ngày cxung chạy tới chạy lui tất tả, đi khắp chung quanh để kiếm khách, kinh nghiệm buôn bán cũng có không ít, nhưng thu nhập nhẫn như cũ không có gì khởi sắc.

"Nói là một chuyện, mà làm lại là chuyện khác" Sáu sinh viên này thông qua thực tế, rốt cuộc cũng đã hiểu rõ đạo lý này. Cho tới mấy lần gần đây, Diêu Hiểu Tuyết gặp mặt Vương Siêu cũng có vài phần ngượng ngùng.

Dù sao, công ty này quá nửa là tiền cảu hắn. Ba tháng mà vẫn lỗ như vậy, cũng khó mà gặp mặt nhau, các sinh viên này cũng tu luyện tới cảnh giới chai mặt.

Đêm như dòng nước lạnh lẽo, bầu trời có một đám mây hình đóa sen trôi qua, vầng trăng sáng trong chiếu gọi xuyên qua mây. Hồ nước sóng nhè nhẹ đánh vào bờ, hơi nước thấm vào lòng người, có vẻ cực kỳ có ý cảnh.

Sau khi cùng Tào Nghị nói chuyện điện thoại xong, Vương Siêu cũng trầm tư: "Thì ra khí vận xoay chuyển, cũng có quan hệ đến lực lượng, lão Tào ơi là lão Tào, với khả năng cùng sự nhẫn nại của ngươi, thân phận thần bí, hậu thuẫn vững mạnh, không lẽ có mưu đồ gì với ta? Bất quá ta hiện tại ngoại trừ một chút quyền thuật ra, có thể đánh nhau, cũng không còn gì khác. Chân trần thì không sợ mang giày, có tiền mà không kiếm thì không phải là tác phong cảu ta, trước tiên xem tình hình rồi hãy nói".

Biết rõ là đối phương dụ dỗ, nhưng vẫn không cầm lòng được.

Công ty mạng Thiên Tinh mặc dù không lớn, nhưng dù sao Vương Siêu cũng là lần đầu tiên đầu tư, cũng không muốn nó sụp đổ. Càng huống chi, có sự giới thiệu của Tào Nghị, hắn tự nhiên hiểu rõ, sau này cũng có có không ít chỗ tốt.

Sau khi suy nghĩ, Vương Siêu tâm tư cũng dần dần bình ổn lại, hít thở cũng đều đặn. Vung cây thươgn trong tay lên, thân thể đồng thời chuyển thế phát kình.

Vương Siêu cầm thương đứng tấn, chính là theo tư thế Long xà hợp kích.

Cay thương mà Đường Tử Trần lưu lại, sau dày trước mỏng, dài hai thước chín, toàn thân sáng bóng, mơ hồ có một chút ánh đỏ, lại thoang thoảng có mùi ngải cứu.

Cây thương này cầm trong tay rất có lực, khi rung lên lực đàn hồi rất mạnh, người bình thường cầm lấy thân thể cũng sẽ chuyển động theo thương, căn bản nắm giữ không được thương thế.

Bất quá đó mới là binh khí tốt, thương là bách binh chi vương, Lão Xá trong văn chương có tả qua "Năm là đao, tháng là côn, cả đời là thương".

Thời cổ đại chế thương, đã ngiên cứu rất nhiều, đầu tiên là chọn cây con, chăm sóc nó, không cho phép ra nhánh, cũng không cho phép có thương tổn, đợi sau mười năm phát triển, mới chế thành thân thương, dùng ngải cứu xông vào trong ruột cây, khiến cho càng thêm có lực đàn hồi, cuối cùng mới gắn đầu thương vào.

Binh khí được chế ra như vậy, phối hợp với ngựa tốt, trong chiến trận chém giết, thật sự là chém người như phạt cỏ.

Không thể nghi ngờ, cây thương do Đường Tử Trần lưu lại cũng được chế tác công phu như thế, cũng không biết là từ đâu mà có được.

Vương Siêu một tay đè đuôi thương, thương cũng không thoát khỏi tay, đặt ngang sườn, dùng lực eo phối hợp với lực tay vung lên.

Cán thương rung động rất nhỏ, nhưng tới đầu thương, biên độ dao động càng lúc càng lớn, vẽ ra thành từng vòng tròn mờ ảo. Cứ nha là một cây bút lông, như thần long vẫy đuôi trong hư không viết ra những chữ tuyệt đẹp.

Đầu thương rung động, Vương Siêu cả thân thể cơ bắp cùng xương cốt cũng rung động rất nhỏ, cũng không biết là người dẫn động thương thế, hay là thương thế khống chế người.

Một thức Long xà hợp kích này, có Mã thế, Xà hình, Long hình, còn có ý và thế của Ưng hình lăng không hạ kích, đầu thương vận kình thành hình tròn, các dạnh các thức cũng ẩn chứa Thái Cực kình thế ở trong.

Một thức Long xà hợp kích, hình như dung hợp tất cả sự huyền bí của quyền thuật.

Ánh trăng êm ái chiếu xuống, Vương Siêu ý niệm hoàn toàn nhập thần, đột nhiên cảm giác được bản thân như biến thành một con mãng xà thật lớn, đang trườn bên bờ hồ, ngửa đầu hâp nạp ánh trăng trên trời.

Ánh trăng dần dần tràn cả thân thể, Vương Siêu cảm giác được, thân thể của mình dần dần mọc ra một lứon vảy, vừa dày vừa nặng, trên đầu có hai chỗ phình ra, cuối cùng lại mọc ra hai cái sừng rồng.

"Xà biến long!"

Đột nhiên, bầu trời xuất hiện một ánh kim quang, làm cho Vương Siêu tỉnh lại.

Sắc trời đã sang, mặt trời đỏ rực đã mọc lên, kim quang đã làm cho Vương Siêu tỉnh lại chính là mặt trời.

"Đứng tấn nhập thần, lại là vào ban đêm?" Vương Siêu đột nhiên nhớ tới lớp vảy trên người, trên đầu mọc sừng, vội vàng sờ đầu sờ thân, cũng không có phát hiện gì dị thường, sờ sờ lên huyệt Thái Dương của mình, cũng không có gồ lên.

"Thì ra là mộng!"

Cười cười, suy nghĩ một hồi, mới hiểu được: "Có thể là lỗ chân lông toàn thân đóng lại lâu, sau khi nhập thần lại sinh ra ảo giác mọc vảy, công phu lên huyệt Thái Dương, trở thành mọc sừng".

Nhẹ nhàng hoạt động thân thể, lại cảm giác được không chút mệt mỏi, lại có cảm giác như ngủ rất ngon.

"Đây là bước nhập thần trong quyền thuật, đứng tấn đã thành như vậy, công phu mới có thể vào thân" Vương Siêu thu thương, trở vào trong biệt thự, đối với tình huống đêm qua cũng cảm thấy có chút thần kỳ, suy nghĩ hồi lâu, rốt cục cũng hiểu rõ ràng là chuyện gì xảy ra."Đêm qua sau khi nhập thần, ý niệm của ta cũng không khống chế thân thể, nhưng thân thể lại vẫn tự giác đứng tấn rung động? Cái này chẳng lẻ là thượng tầng công phu vô ý mà động trong Thái Cực quyền kình? Khi lâm địch, gặp kình lực, tự nhiên bộc phát khiên dẫn, không suy nghĩ, địch bất động, ta bất động, địch vừa động, ta đã động trước!"

"Nhưng hôm qua ta cũng ngẫu nhiên mới nhập thần. Hiện tại muốn làm lại cũng khó mà được, muốn vận dụng vào quyền cước, chẳng phải là còn kém xa mười vạn tám ngàn dặm sao?"

Vương Siêu nghĩ tới thượng tầng công phu nhập thần, vô ý mà động vận dụng vào quyền cước, nhưng ngay cả thử vài lần, đều cảm giác không đúng. Liền biết bản thân chỉ là ngẫu nhiên trong lúc vô tình mà bước vào.

"Loại này không thể cưỡng cầu được, chỉ có thể sau này trong khi luyện công may mà gặp thôi, gặp nhiều lần thì mới có thể đúc kết kinh nghiệm được".

Suy nghĩ hồi lâu, biết không có thể cưỡng cầu, Vương Siêu cũng buông xuống.

Trong lúc này, đột nhiên Tào Nghị lại điện thoại tới: "Ngươi rốt cuộc có làm hay không? Chúng ta đã bắt đầu bố trí hành động rồi".

"Ta sẽ tới ngay!" Vương Siêu lúc này mới nhớ ra chuyện Tào Nghị hôm qua nói, lập tức kêu taxi, nhanh chóng tới Cục công an.

Xe vừa tới dừng lại trước cửa Cục công an, đã thấy trước cửa có mấy người đang đứng canh, nghiêm túc đứng thẳng, bộ dáng không phận sự miễn vào. Vương Siêu vừa nhìn, biết vào không được, đang chuẩn bị gọi điện cho Tào Nghị thì có hai người mặc đồ rằn ri từ bên trong đi ra.

"Ngươi chính là Vương Siêu?"

Hai người này chừng hai bảy hai tám tuổi, một người mặt mày vuông vắn, một người mày rậm mắt to, đều cao khoảng thước tám, cả người rắn chắc cường tráng, bước đi trầm ổn không tiếng động, có vẻ đã được huấn luyện đặc biệt. Vừa nhìn đã biết là đặc cảnh đã trải qua rèn luyện khắc khổ.

"Chính là ta" Vương Siêu trả lời.

"Tào cục trường bảo chúng ta dẫn ngươi vào, đi thôi!" Hai người sau khi xác nhận thiếu niên trước mắt chính là Vương Siêu, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc cxung khó tin không ít

Hai đặc cảnh nhìn nhau ánh mắt trao đổi có chút ăn ý, lập tức thu lại vẻ mặt ngạc nhiên, rồi đặc cảnh mặt vuông vắn đưa tay ra.

Vương Siêu thấy đối phương tỏ vẻ thân thiện, tự nhiên không thể thất lễ, vội vàng đưa tay ra bắt.

Khi hai người nắm chặt tay nhau, Vương Siêu đột nhiên cảm giác được đối phương dùng sức, như là hai gọng kềm kẹp chặt bàn tay mình, cơ bắp xương cốt của bàn tay bị đè ép, truyền đến sự đau đớn.

"Ồ! Thì ra là thử dò xét?" Vương Siêu chợt hiểu ra, cánh tay rung lên rất nhỏ, như là một cây thương vậy.

Đồng thời sau đó, các đốt xương trên ngón tay cái rung động, hướng ra ngoài, vừa lúc chạm vào hổ khẩu của người đặc cảnh nọ.

òô! Hư!" Đặc cảnh này chỉ cảm thấy cánh tay của mình bắn ra, một luồng lực truyền đến eo, sau đó hai chân nhũn ra, thân thể không tự chủ được mà khụy xuống.

May mắn hắn phản ứng nhanh nhẹn, vừa cảm thấy không hay, lập tức trụ lại đầu gối, mới không có ngồi bệt xuống đất.

Mà lúc này, Vương Siêu bất động thanh sắc rút tay ra, lộ ra vẻ mặt nửa cười nửa không.

Một chút dò xét không chiếm được cái gì tốt, hai đặc cảnh lập tức lại trao đổi ánh mắt, "Tào cục trường đang ở bên trong phân phối nhiệm vụ, nhanh đi vào thôi!"

Vương Siêu gật đầu, theo bọn họ vào trong cục, sau khi vòng vo một hồi, thì đi tới trước một phòng họp khá rộng.

"Báo cáo!"

"Vào đi!"

Cửa phòng họp mở ra, vào bên trong, Vương Siêu thấy toàn bộ đều là đặc cảnh, phía trước là một cái mô hình sơ đồ rất lớn, bên cạnh là đèn chiếu, Tào Nghị đang đứng trước đồ hình chỉ trở ngang dọc nói cái gì đó.

Trừ cái đó ra, ở một bên là mỹ nữ ký giả Chu Giai cùng mấy nam ký giả quy phim chụp hình cũng đang ngồi nghe.

Vương Siêu vừa tiến đến, ánh mắt mọi người bị hấp dẫn đều quay về phía hắn.

*****

Trong phòng họp có rất nhiều người, cả trăm cặp mắt đồng thời nhìn lại, làm cho ngươờ ta cũng cảm thấy lúng túng. Bất quá Vương Siêu tốt xấu gì thì cũng đã khá thâm trầm tự nhiên, mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó nhìn thẳng về phía Tào Nghị, có vẻ rất là thong dong không bức bách.

Tào Nghị khi Vương Siêu vào, cũng ngưng bố trí nhiệm vụ, đưa tay giới thiệu: "Vị này là Vương Siêu huấn luyện viêc cao cấp Hiệp hội Đài quyền đạo của tỉnh, hành động lần này, cxung sẽ do anh ta hỗ trợ chúng ta bảo vệ hai phóng viên của đài truyền hình. Các vị có ý kiến gì không?"

Tào Nghị vừa nói, trong phòng đều có chút ồ lên, nhất là mỹ nữ ký giả Chu Giai cùng mấy nam ký giả khác.

Bất quá những người lãnh đạo trong phòng họp ánh mắt đều hướng về phía hai đặc cảnh ở phía sau Vương Siêu.

Hai đặc cảnh hướng về mấy người lãnh đạo này khẽ gật đầu, ánh mắt ra hiệu, hiển nhiên là truyền đạt lại tình huống vừa rồi thử sức Vương Siêu.

Không thể nghi ngờ, hai đặc cảnh này thử sức với Vương Siêu đều là ý của những người lãnh đạo này.

Bất quá Vương Siêu tốt xấu gì thân phận cũng là huấn luyện viên cao cấp Đài quyền đạo, mặc dù về tuổi tác có thể làm cho người ta hoài nghi, nhưng cũng không phải là là tiểu tử nhà quê nửa với.

"Khó trách Tào Nghị gới thiệu cho ta công việc này, chẳng lẽ là chuẩn bị thân phận cho ta, sau đó giúp đỡ cho hắn? Nếu như nói ta chỉ mới là một học sinh trung học mới tốt nghiệp, cho dù có thể đánh đấm cũng không có ai tin tưởng".

Vương Siêu đột nhiên lĩnh ngộ Tào Nghị tại sao lại bảo mình tới làm ở Đài quyền đạo quán.

"Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí, Tào Nghị người này sâu như bể, dù sao cũng phải cẩn thận, không nên dính dáng quá nhiều, miễn cho đến lúc đó muốn rút lui cũng khó. Bên ngoài lợi dụng quan hệ tìm sự giúp đỡ để kiếm tiền là được rồi".

"Được rồi, nhiệm vụ cụ thể đều đã bố trí" Sau khi giới thiệu qua Vương Siêu, Tào Nghị nhìn đồng hồ trên cổ tay một chút, thu hồi ánh mắt, "Các vị, xe đều đã được chuẩn bị, hai giờ sau, tập hợp tại sân cửa trước, chuẩn bị hành động!"

Sầm! Một loạt tiếng động vang lên, mọi người đều đứng lên, theo thứ tự ra khỏi phòng họp.

"Tào Cục trưởng, hắn chính là để để bảo vệ an toàn của chúng ta?" Chờ mọi người ra hết, Chu Giai ở lại.

Chu Giai hôm nay mặc bộ đồ công sở màu đen, phối hợp với vóc người cao ráo, đường cong hình chữ S, khuôn mặt xinh đẹp, có vẻ hết sức hoàn mỹ, phát ra mị lực của một phụ nữ thời hiện đại.

Nhìn qua Vương Siêu, Chu Giai lấy tay cuộn micro lại, sau đó giao cho nam ký giả ở phía sau, vỗ vỗ đôi tay nhỏ bé, hỏi Tào Nghị vơi vẻ tràn ngập hoài nghi.

Hai người mặc dù đã gặp qua một lần, nhưng Chu Giai lần trước bất quá chỉ làm một cuộc phỏng vấn ngắn, huống hồ Vương Siêu lúc đó vẫn chỉ là một học sinh hèn mọn, không có khí chất, Chu Giai làm sao có thể nhớ được.

"Đại ký giả, không nên hoài nghi nhãn quang của lão Tào ta" Tào Nghị dùng ngón tay gõ lên mặt bàn, nhướn nhướn mày nhìn Vương Siêu nói: "Đại ký giả không tin thân thủ của ngươi, biểu diễn một chút đi".

"Quyền thuật của ta chỉ đối địch, không biểu diễn" Vương Siêu nghe thấy Tào Nghị nói, hai tròng mắt khẽ chuyển động, nhìn ra bốn phía, cuối cùng nói ra một câu. Đồng thời đến gần Tào Nghị, dụng lời nói nhỏ đến mức bản than cũng cơ hồ không nghe thấy: "Quyền thuật cảu ta còn chưa luyện đến bước ám kình, đánh người còn có thể, nhưng mà làm chuyện khác thì không được, huống hồ, khi ta luyện quyền, cũng không học qua biểu diễn, ngươi không phải cố ý chơi ta đấy chứ".

"Ngươi sao không nói sớm!" Tào Nghị cũng nhỏ giọng trả lời: "Bất kể thế nào, ngươi tốt xấu cũng phải biểu diễn một chút, cha của Chu Giai này là Tỉnh ủy thường ủy, Tỉnh ủy phó thư ký, trông coi khối văn hóa, cũng quản lý về mạng. Chú của nàng ta cũng là Thị ủy thư ký, ngươi nghĩ đi, không chiều ý nàng ta thì có gì tốt không?"

"Giật mình, Chu Thiên Lương là chú của nàng ta?" Vương Siêu đối với đại nhân vật một tay che trời Thị ủy thư ký Chu Thiên Lương cũng có biết.

"Ngươi nghĩ sao!" Tào Nghị trong lỗ mũi hừ hừ hai tiếng: "Lão tử hành động lớn như vậy, nghe lệnh của Tỉnh ủy công an, bộ tưởng ký giả nào cũng có thể di theo làm phóng sự sao? Ta nói thật, cho dù là ký giả của trung ương đến đây, ta cũng đá đít đi chỗ khác! Người đã không đủ, làm sao có thể chia ra bảo vệ mấy ký giả này!"

"Càng huống chi, đây là một sự kiện truyền thông trọng đại, nếu như Chu Giai theo dõi làm phóng sự thành công, phát ra cũng là một sự kiện có giá trị lớn, có lên làm giám đốc đài truyền hình tỉnh cũng là danh chính ngôn thuận. Ngươi giúp đỡ thế nào cũng có chỗ tốt".

Hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau rất nhanh, Vương Siêu lập tức đã lĩnh ngộ được, lập tức thanh âm điều chỉnh lớn lên, giọng nói cũng biến đổi: "Mặc dù không biểu diễn, nhưng nơi này cũng không có người ngoài, Tào cục trưởng cũng là bằng hữu của ta, ta sẽ đánh một bộ quyền".

"Ồ!" Chu Giai nhìn thấy Vương Siêu cùng Tào Nghị thì thầm, trên mặt cũng khẽ cười lạnh.

Vương Siêu khí chất trên người mặc dù đã có chút lão thành, nhưng tuổi thật sự là che dấu không nổi, huống chi Chu Giai là con nhà quan, gặp qua không ít đại quan, quan uy trên những người này mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần.

Cho nên Chu Giai tự nhiên sẽ không bị "vương giả chi khí" trên người Vương Siêu đàn áp.

"Tào Nghị không là điều không ra cảnh sát, tùy tiện tìm một đệ tử Đài quyền đạo luyện tốt tốt một chút sao chứ. Đài quyền đạo cước pháp đẹp mắt, nhưng để bảo vệ người, vẫn không bằng tùy tiện điều ra một cảnh sát".

Chu Giai cũng không phải là nhân vật không biết gì, trong lòng có vài phần tỉnh táo, cũng biết lần này theo dõi làm phóng sự hết sức nguy hiểm. Nhìn thấy Vương Siêu làm qua loa, trong lòng rất là bất mãn, liền mở miệng kêu Tào Nghị đổi người bảo vệ, nhưng sau đó Vương Siêu nói sẽ đánh một bộ quyền, lập tức lại khiến cho nàng hứng thú.

"Tốt, vậy Vương... Vương sư phụ biểu diễn một chút đi" Chu Giai do dự xưng hô một chút, cuối cùng dùng loại từ ngữ là người ta dở khóc dở người.

Vương Siêu cũng không nói lời nào, thân thể chợt lóe, vù một cái, đã vọt lên cái bàn làm việc rộng lớn, động tác nhanh nhẹn kinh người, ngay cả Tào Nghị nhìn thấy tâm thần cũng chấn động.

Vương Siêu vọt lên, đặt chân không tiếng động, cái bàn ngay cả rung một cái cũng không có, sau đo hai chân biến ảo rất nhanh, dọc theo bàn làm việc đi một vòng, bàn tay vũng ra thành tư thế Bát quái chưởng.

Sau khi đi một vòng rất nhanh, Vương Siêu lại đi lên trên đỉnh lưng dựa của mấy cái ghế ở bốn phía của cái bàn.

Những cái ghế họp này, lưng dựa rất cao, cho dù là một đứa con nít đứng lên trên, cái ghế cũng sẽ ngã xuống. Nhưng Vương Siêu lại đi được rất bình ổn, trước ánh mắt ngạc nhiên của Chu Giai, Vương Siêu lại đi thêm một vòng lớn, cuối cùng nhẹ nhàng đạp lên bàn rồi vọt xuống đất.

"Hay!"

Tào Nghị tự nhiên có thể nhìn ra một loạt bộ pháp này của Vương Siêu biểu đạt thoái công kinh người cùng sự nắm chắc lực đạo thăng bằng. Nhưng người đầu tiên kêu hay cũng không phải là hắn, mà lại là Chu Giai.

"Cái này của ngươi hình như là cái gì Bát quái..." Chu Giai giọng nói có chút hưng phấn: "Năm ngoái ta trong quân khu Bắc Kinh có xem Lý gia gia luyện qua..."

Hình như ý thức được mình nói lỡ miệng, Chu Giai vội vàng ngừng nói, quay ra gật đầu hài lòng với Tào Nghị: "Chính là hắn bảo vệ, ta rất hài lòng".

Tào Nghị lúc này mới thở phào một hơi, "Đi tới văn phòng của ta nghỉ ngơi một chút, đợi hai giờ sau xuất phát".

Văn phòng của Tào Nghị Cục trưởng bố trí rất là trang nhã, sau khi uống trà, Chu Giai phát huy nghiệp vụ ký giả, đối với Vương Siêu hỏi đông hỏi tây. Vương Siêu nói chuyện nửa thật nửa giả, đều nhất nhất hóa giải qua.

Bất quá Vương Siêu cũng có ý tìm hiểu Chu Giai, nói chuyện cũng không lạnh như băng, hơn nữa Tào Nghị thỉnh thoảng ở bên cạnh điều tiết không khí, cũng có vài phần không khí hòa thuận.

Hai giờ rất nhanh trôi qua.

Trời đã tối, màn đêm buống xuống, nhưng trước sân của cục công an đã đậu chỉnh tề hơn hai mươi xe cảnh sát chờ phân phó, các cảnh sát chống tội phạm võ trang, áo chống đạn, đầu đội mũ bảo hộ, súng, đều đã chỉnh tề.

Ngay cả Vương Siêu cũng được phát cho một bộ áo chống đạn cùng mũ bảo hộ.

Tào Nghị bố trí hết sức chu đáo, tất cả nội dung, kế hoạch hành động, Vương Siêu cxung không biết, chỉ có nghe theo an bài, đi theo Chu Giai lên một xe cảnh sát.

Bởi vì là người bảo vệ, cho nên hai người được bố trí ngồi cùng một xe cảnh sát, hương thơm trên người Chu Giai cố ý vô ý truyền tới mũi của Vương Siêu, khiến cho Vương Siêu hít sâu một hơi, lim dim hai mắt, rồi mới đem một số ý niệm trong đầu khu trừ ra ngoài.

U oa u oa! Còi xe cảnh sát vang lên, một loạt xe cảnh sát rời khỏi Cục công an.

Nhưng vừa ra khỏi thành phố, còi xe cảnh sát liền ngừng lại, ngay cả đèn xe cũng không sáng. Từng nhóm xe yên lặng chia ra đi, một giờ sau, xe rẽ vào một con đường nhỏ, sau khi rẽ bảy tám lần gì đó, phía trước đã xuất hiện một khu xưởng tối đen.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-458)


<