← Hồi 0646 | Hồi 0648 → |
- Tên mập, hiện tại đệ đã hiểu vì sao ta không muốn làm chuyện như vậy rồi chứ gì?!
Tần Lâm lấy máu, còn không quên đùa giỡn cùng Lục Viễn Chí.
Tay của Lục Viễn Chí đang bưng bình sứ khẽ run, khí huyết là tinh hoa thân thể con người, Tần ca làm như vậy quả thật vô cùng rộng rãi.
Đại Thành Bỉ Tề và Thoát Thoát đã sớm quỳ xuống, phủ phục sát đất trước mặt Tần Lâm:
- Tần Khâm Sai vì mẹ con ta không tiếc tự hại thân thể, chảy máu nhiều như vậy, bất kể kết quả như thế nào, mẹ con ta đều vĩnh viễn ghi nhớ ân tình của Đại nhân!
Thoát Thoát ra sức đập vào ngực một cái thật mạnh, cảm kích rơi nước mắt nhìn Tần Lâm, ánh mắt có hơi đỏ lên.
- Ôi, làm như vậy coi sao được, chỉ vì chút chuyện nhà của tiểu nhân...
Bả Hán Na Cát bắt đầu nói vòng vo, y biết đại quan nhị phẩm triều đình tôn quý tới mức nào, vội vàng nói:
- Khâm Sai, Khâm Sai thật sự không cần làm như vậy, tiểu nhân tin, tiểu nhân tin, xin Khâm Sai cầm máu đi!
- Ngươi tin, ta vẫn không tin!
Tần Lâm trợn mắt nhìn y một cái, dù sao cũng đã cắt một dao, dứt khoát làm cho xong chuyện.
Ước chừng chảy hơn phân nửa bình sứ máu, Tần Lâm mới bịt vết thương lại, mọi người thấy sắc mặt của hắn tựa hồ tái hơn bình thường không ít, nhất thời vô cùng cảm kích.
Coi như là một lần hiến máu nhân đạo đi! Tần Lâm cười cười tự giễu, hơn nữa lần này làm xong, tương lai còn có thể tiết kiệm được không ít chuyện.
Hắn cười xấu xa nhìn Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực, hai vị huynh đệ nhất thời lạnh toát sau lưng, theo bản năng ý thức được sợ rằng lại bị trưởng quan nhắm chuẩn.
Dựa theo mệnh lệnh Tần Lâm, nắp bình sứ đựng đầy máu của hắn được đóng nút thật chặt, cột vào khung quay tơ. Sau đó Ngưu Đại Lực dùng tốc độ nhanh nhất quay tay quay, khiến cho khung tơ mang theo bình sứ xoay tròn cực nhanh.
- Nếu chỉ là như vậy, cũng không phải là khó khăn...
Ngưu Đại Lực lau mồ hôi lạnh, quay khung tơ kẽo kẹt, sức lực y rất mạnh, tốc độ khung tơ quay cực kỳ nhanh.
Bả Hán Na Cát thấy sắc mặt Tần Lâm không phải là rất tốt, vội vàng sai người dâng lên trà sữa, mật, mẹ con Đại Thành Bỉ Tề cũng không ngừng nói cảm tạ. A Lực Ca không nói chen vào, chỉ đỏ mắt đứng ở bên cạnh, tỏ ra cảm động hết sức.
Chỉ bất quá tại sao Tần Lâm phải làm như vậy, người Mông Cổ đều không hiểu nguyên do, nhìn khung tơ nhanh chóng xoay tròn thầm nghĩ chẳng lẽ Tần Khâm Sai muốn thi triển Huyết Vu thuật gì đó, để nhận cha con ruột thịt hay sao?
Uy Linh Pháp Vương kiến thức rộng rãi lúc này cũng cảm thấy đầu óc mơ hồ, lặng lẽ tiến tới bên người Tần Lâm, thấp giọng hỏi:
- Chuyện trích máu nhận thân đã có từ sớm, nhưng đó là lấy máu Bả Hán Na Cát, Tần trưởng quan ngài làm như vậy là...?
Cái gọi là trích máu nhận thân có hai cách làm, một loại là đào xương trắng lên, mời phụ mẫu con cái người chết nhỏ máu lên đó. Nếu như máu ngấm vào xương, vậy chứng tỏ xương đó là của thân nhân bọn họ. Một loại là phép hợp huyết xuất hiện đời Minh, trước tiên lấy máu phụ thân ra, sau đó nhỏ máu con trai vào, nếu như có thể hòa tan vậy chính là phụ tử ruột thịt, nếu như không thể hòa tan vậy là người xa lạ.
Tần Lâm lại biết thật ra hai cách làm này đều tồn tại lầm lẫn trong đó. Máu có thể ngấm vào xương trắng hay không có liên quan tới độ mòn của xương, độ kiềm và acid trong đất nơi chôn cất. Còn phép hợp huyết sau đó lại càng lầm lẫn nặng nề hơn, thậm chí rất có thể tạo thành án oan.
Tỷ như phụ thân là nhóm máu A, mẫu thân nhóm máu B, vậy con họ có thể là bất kỳ loại nào trong bốn nhóm máu cơ bản. Nếu như con có nhóm máu B nhỏ vào trong máu của phụ thân nhóm A, vậy sẽ phát sinh phản ứng đông máu, không thể hòa tan, như vậy không phải là oan uổng hay sao?
Đương nhiên cách làm của Tần Lâm có chỗ bất đồng, hắn úp úp mở mở, không vội vàng nói cho Uy Linh Pháp Vương biết, đến khi suy đoán Ngưu Đại Lực quay khung tơ đã đủ bèn ra lệnh:
- Được rồi lão Ngưu, lấy bình sứ xem thử đi.
Ngưu Đại Lực dừng tay lấy bình sứ xuống, kêu ủa một tiếng:
- Trưởng quan, máu phân làm hai tầng, phía trên là trong, phía dưới là đục.
Đã sớm chuẩn bị chén sạch, Tần Lâm bảo y cẩn thận đổ ra, phần trong đổ vào một chén, phần đục lại đổ vào một chén khác.
Đại Thành Bỉ Tề thò đầu ra quan sát:
- Ủa, thì ra sau khi lắc máu tươi sẽ hóa thành hình dáng này, cũng gần giống như chúng ta làm phô mai.
Trên thực tế dùng khung quay tơ quay tròn như vậy làm sinh ra lực ly tâm. Dưới tác dụng của lực ly tâm, máu bị phân chia thành hai tầng, phần trong suốt là huyết thanh, phần đỏ tươi nồng đậm còn lại là huyết tương.
Tần Lâm lại chuẩn bị hai mươi chén rượu nhỏ sạch sẽ, chia ra rót huyết thanh và huyết tương mỗi thứ vào trong mười chén.
- Được rồi, bây giờ chư vị có thể rửa sạch sẽ đầu ngón tay, cắt ngón tay trích máu nhỏ vào trong chén!
Tần Lâm làm hiệu mời, bảo Bả Hán Na Cát, Đại Thành Bỉ Tề, Thoát Thoát cùng A Lực Ca đều làm theo.
Tần Lâm đã cắt nhiều máu như vậy, bọn họ cắt đầu ngón tay một chút có gì là quan trọng. Bọn Bả Hán Na Cát dựa theo Tần Lâm chỉ điểm, mỗi người đều cắt đầu ngón tay, nhỏ vào trong hai chén đựng huyết thanh cùng huyết tương mỗi chén vài giọt máu, sau đó mang hai chén máu mà mình đã nhỏ vào để riêng ra trước mặt.
Đây là ý gì, chẳng lẽ Tần trưởng quan huyết thi ma pháp, có thể phân biệt phụ tử ruột thịt?
Lại một lát sau, Lục mập tinh mắt kêu lên trước hết:
- Ôi chao, có máu bắt đầu ngưng kết!
Quả thật bên trong một số chén máu tươi bắt đầu đông lại, bên trong một số chén khác máu vẫn như ban đầu, không có dấu hiệu đông lại. Tình huống của bốn người hoàn toàn khác nhau:
Trước người Bả Hán Na Cát, hai chén đựng máu không có bất kỳ biến hóa nào.
Hai chén trước mặt Đại Thành Bỉ Tề, máu trong đó đều có dấu hiệu đông lại.
Hai chén trước mặt Thoát Thoát, chén đựng huyết thanh của Tần Lâm không có phản ứng, chén đựng huyết tương xuất hiện dấu hiệu đông lại.
Tình huống A Lực Ca vừa đúng ngược lại, chén đựng huyết thanh có dấu hiệu đông lại, chén đựng huyết tương không có thay đổi.
Tần Lâm nhìn nhìn, nhất thời thở ra một hơi thật dài. Nếu như ngẫu nhiên gặp phải nhóm máu của A Lực Ca và Bả Hán Na Cát giống nhau, chuyện này sẽ hết sức khó khăn, đây cũng là nguyên nhân trước đó Tần Lâm không dám buông lời chắc chắn. Hiện tại thấy nhóm máu của bọn họ khác nhau, chân tướng lập tức phơi bày ra ánh sáng.
Giám định nhóm máu là công việc thường quy nhất của pháp y, Tần Lâm làm công tác này có thể nói là xe nhẹ đường quen.
Tần Lâm là nhóm máu A, máu Bả Hán Na Cát không phát sinh phản ứng đông máu với huyết thanh huyết tương của hắn, cho nên cũng là nhóm máu A. Đại Thành Bỉ Tề phát sinh đông ở cả hai chén, chính là nhóm máu B. Máu Thoát Thoát gặp huyết thanh nhóm máu A không đông mà gặp huyết tương ngưng kết, là nhóm máu AB. A Lực Ca vừa đúng ngược lại với Thoát Thoát chính là nhóm máu O.
Phu thê nhóm máu A và nhóm máu B kết hợp, có thể sinh hạ hài tử có bất cứ nhóm máu nào trong bốn nhóm máu. Nhưng phụ mẫu có nhóm máu B và nhóm máu O chỉ có thể sinh ra con có nhóm máu B hoặc O, sẽ không có con có nhóm máu AB.
Bởi vì Thoát Thoát là nhóm máu AB, cho nên nó chỉ có thể là con của Bả Hán Na Cát có nhóm máu A và Đại Thành Bỉ Tề có nhóm máu B, tuyệt không thể nào là do Đại Thành Bỉ Tề và A Lực Ca có nhóm máu O sinh ra.
Tần Lâm gãi gãi đầu, suy nghĩ nói thế nào cho đối phương có thể nghe hiểu:
- Ừm, máu người có bốn loại, có thể gọi là Giáp, Ất, Giáp Ất, không phải Giáp không phải Ất (tức O)...
Nếu như nói chuyện này ra ở đất Hán, e rằng sẽ có người hỏi là trong sách nào ghi lại, có căn cứ thật hay không, Tần Lâm sẽ tốn không biết bao nhiêu miệng lưỡi nữa. Nhưng hiện tại đang ở thảo nguyên Tái Ngoại xa xôi, người biết chuyện trích máu nhận thân vô cùng hiếm hoi, nghe hắn nói những lời này tự nhiên cho là bộ y học điển tịch nào đó của Trung Nguyên ghi lại.
Trong lòng Lục Viễn Chí, Uy Linh Pháp Vương lạ có nghi vấn, nhưng cũng sẽ không hủy đi công trình của Tần Lâm vào lúc này.
Cuối cùng, Tần Lâm chém đinh chặt sắt nói:
- Cho nên, Thoát Thoát nhóm máu Giáp Ất, chỉ có thể là do Bả Hán Na Cát nhóm máu Giáp và Đại Thành Bỉ Tề nhóm máu Ất sinh ra, tuyệt không phải là không phải là con của A Lực Ca có nhóm máu không phải Giáp không phải Ất, bản quan nói các ngươi có hiểu hay không?
Bốn vị người Mông Cổ ngơ ngác mịt mờ, giống như đang nghe sách trời, rất lâu sau Bả Hán Na Cát mới gãi gãi đầu:
- Ặc, thật ra... thật ra thì tiểu nhân nghe nửa hiểu nửa không... Nhưng xin Khâm Sai yên tâm, ngài cắt máu thi thuật phân biệt con giúp cho tiểu nhân, tiểu nhân cảm kích đến rơi nước mắt, còn có cái gì không tin? Tin, tin rồi!
Tần Lâm là Khâm Sai triều đình, đại quan nhị phẩm, Đô Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ, Đại Thành Bỉ Tề và mẹ con Thoát Thoát dùng cái gì có thể mua chuộc hắn tình nguyện cắt cổ tay mình lấy máu ra lừa gạt? Tuyệt không có khả năng này.
Cho dù là lòng nghi ngờ của Bả Hán Na Cát nặng tới mức nào, vào giờ phút này cũng không còn nửa phần nghi ngờ, trong lòng vừa cảm kích Tần Lâm, lại tràn đầy áy náy đối với mẹ con Đại Thành Bỉ Tề, tỏ vẻ xấu hổ đưa tay ra sờ sờ đầu Thoát Thoát: xem tại t. u. n. g. h. o. a. n. h. c. o. m
- Hài tử, là kẻ làm cha ta đây sai lầm rồi...
Thoát Thoát cứng cổ né một cái, rốt cục vẫn để cho phụ thân sờ sờ đầu, nhìn vết thương trên cổ tay Tần Lâm, trong đôi mắt hàm chứa nước mắt. Thình lình y đập mạnh vào ngực mình ba cái, sau đó quỳ sụp xuống đất dập đầu bình bịch bảy tám lần.
- Ân điển của Tần Khâm Sai, mẹ con ta trọn đời không quên, từ nay sẽ thường xuyên thờ cúng trường sinh lộc vị ngài, cầu nguyện Phật Bồ Tát phù hộ ngài cát tường như ý!
Đại Thành Bỉ Tề cũng dập đầu với Tần Lâm, sau khi đứng dậy bèn nhéo lỗ tai Bả Hán Na Cát mắng:
- Đầu ngươi toàn là đậu hũ, ngay cả lão bà mình cũng nghi ngờ. Sao không nhìn kỹ lại dung mạo của lão nương thế nào, cho dù là ta chịu, A Lực Ca có chịu hay không?
Phụt một tiếng, mọi người nhất tề cười to, Đại Thành Bỉ Tề tự giễu như vậy hết sức hài hước.
A Lực Ca cũng xấu hổ không dứt, vẻ mặt nhẹ nhõm rất nhiều, không tiện xen vào đối thoại giữa chủ nhân chủ mẫu, chỉ đỏ mắt nhìn chằm chằm Tần Lâm, trong lòng tràn đầy cảm kích vô hạn.
Bả Hán Na Cát cảm tạ Tần Lâm lần nữa, tỏ vẻ sau này sẽ ra công khuyển mã cho hắn. Hơn nữa hiện tại sẽ tuyên bố ra ngoài Thoát Thoát trở thành người thừa kế chính thức của mình, phong hiệu Đài Cát cho nó.
Kết cục đại đoàn viên.
Bất quá còn có một điểm kỳ quái, Lục Viễn Chí hỏi:
- Tần ca, máu của huynh chế ra mười đôi chén nhỏ, nhưng mới vừa rồi bốn người bọn họ mới dùng có bốn đôi, còn lại sáu đôi để làm gì vậy?
- Theo đệ để làm gì?!
Tần Lâm cười khành khạch gian xảo, nhìn tên mập không có hảo ý, ngươi tự đoán đi...
- Không thể nào?!
Tên mập nhăn nhó mặt mày, sắp sửa bật khóc.
- Có đáng kể gì, nhìn dáng vẻ ngươi kìa...
Ngưu Đại Lực lập tức tiến lên, lấy ra một con dao sạch cắt đầu ngón tay trích máu.
Lục Viễn Chí bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể bắt chước làm theo, miệng lải nhải:
- Ôi, hiện tại vài giọt máu cũng không đáng kể gì, chỉ sợ tương lai...
Trả lời chính xác hết sức!
Tần Lâm nhếch môi cười hăng hắc:
- Hiện tại phân biệt nhóm máu các ngươi, nếu như lần sau muốn tra nghiệm nhóm máu người khác, bản quan sẽ mời các ngươi xuất huyết, ha ha ha...
Trời ơi, Ngưu Đại Lực cùng Lục mập đồng thời cảm thấy lòng bàn chân như mềm nhũn ra.
Uy Linh Pháp Vương bên cạnh vội vàng nói:
- Tha cho lão nhân gia ta đi, xin Tần trưởng quan giơ cao đánh khẽ.
Hừ, cho dù là lão muốn, ta cũng không muốn lãng phí cơ hội như vậy. Tần Lâm lại gọi thêm mấy tên thân binh Hiệu Úy đi vào, chia ra phân biệt nhóm máu.
Đã có đủ các loại nhóm máu, biết được người nào có nhóm máu nào, tách huyết thanh cùng huyết tương ra là có thể phân biệt được nhóm máu của một người khác, quá trình nguyên lý cũng giống như trước đó Tần Lâm đã làm.
Chúng thân binh Hiệu Úy tất nhiên làm ra dáng vẻ dầu sôi lửa bỏng chết cũng không sờn, bất quá trong lòng không khỏi nơm nớp lo sợ.
Tần Lâm cười cười:
- Lục mập, lão Ngưu, đám con khỉ chết bằm này, đừng tưởng rằng bản quan cố ý sửa trị các ngươi, nói không chừng đến lúc nào đó phân biệt nhóm máu hôm nay có thể cứu mạng được các ngươi đó! Trở về lấy máu của ba người phân biệt nhóm máu tất cả huynh đệ Hiệu Úy cho ta!
Mọi người từ biệt Bả Hán Na Cát, trở lại hành dinh Khâm Sai, Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực đi tìm các huynh đệ Hiệu Úy lấy máu, mà Từ Văn Trường vô cùng nôn nóng tiến lên đón, xoa xoa hai tay hỏi:
- Hắc hắc, Tần trưởng quan, Bả Hán Na Cát nói thế nào?
Tần Lâm hừ một tiếng:
- Lão già kia, không phải là lão cố ý trốn tránh sao, không phải là giỏi chu toàn đại cục sao, bây giờ cũng biết nôn nóng rồi sao?
Từ Văn Trường đi qua doanh Tam Nương Tử, cũng không biết được đôi tình nhân cũ gặp mặt nhau rốt cục là tình cảnh thế nào, tóm lại sau khi lão trở về cũng có vẻ hồn bất phụ thể, hoàn toàn thay đổi thái độ khác hẳn ban đầu. Hiện tại vấn đề liên quan tới chuyện thừa kế vương vị Thuận Nghĩa Vương và Tam Nương Tử gả cho ai, lão quan tâm hơn bất kỳ ai.
Bị Tần Lâm chế nhạo một phen, Từ lão đầu cũng không để ý, ngượng ngùng cười cười:
- Trưởng quan nói gì vậy, không phải là lão đầu tử vẫn quan tâm tới quốc sự sao?
Suýt chút nữa Tần Lâm phì cười, rốt cục không trêu chọc Từ Văn Trường nữa, kể lại chuyện xảy ra hôm nay một lượt.
- Hay lắm!
Từ Văn Trường vỗ tay một cái, cười nói:
- Bả Hán Na Cát chịu tương trợ, thực lực Tam Nương Tử cùng Hoàng Đài Cát đã là năm năm bằng nhau. Đến lúc đó lại mời Uy Linh Pháp Vương biểu diễn thần thông ở pháp hội tụng kinh, sau đó tuyên bố Hoàng Đài Cát không phải là Cha Khắc Lạt Ngõa Nhĩ Đệ Triệt Thần Hãn được ngã Phật công nhận. Cuối cùng Bả Hán Na Cát cùng Tam Nương Tử đứng lên hưởng ứng, như vậy là có thể định được đại cục rồi!
← Hồi 0646 | Hồi 0648 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác