Truyện Tiên Hiệp

Truyện:Bắc Tống phong lưu - Hồi 1318

Bắc Tống phong lưu
Trọn bộ 1753 hồi
Hồi 1318: Tình khi sâu đậm, cũng là lúc phân ly
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1753)

Du thuyền lay động cả đêm, cuối cùng nghênh đón hào quang sáng sớm.

Lý Kỳ chỉ cảm thấy tinh thần khí sảng, tuy rằng vất vả cả đêm, nhưng lại tuyệt không thấy mệt mỏi, hắn biết rằng đây nhất định là bí phương của Quái Cửu Lang đã có tác dụng, trong lòng âm thầm vui mừng, hiện giờ hắn rốt cuộc không cần hâm mộ Cao Nha Nội thiên phú dị bẩm rồi.

Lý Sư Sư dựa vào lồng ngực hắn ngủ say, nước mắt đều đặn khẽ nhuộm, hơi chút ngấn lộ ra, quả nhiên là quyến rũ phong tình, vô cùng động lòng người. Thân hình bóng loáng như ngọc gắt gao núp trong ngực Lý Kỳ, dường như sợ sẽ biến mất vậy.

Tuy rằng nàng ăn ngon mặc đẹp, bề ngoài gọn gàng, nhưng nàng cũng chỉ là một nữ nhân rất đáng thương. Lý Kỳ nhẹ nhàng vuốt ve nước mắt chưa biến mất trên má của Lý Sư Sư, trong lòng lại thương tiếc, hắn nhẹ nhàng lấy cánh tay ngọc ôm cổ mình của Lý Sư Sư ra. Nhưng hắn thoáng vừa động, trong ngực người ngọc lập tức tỉnh lại, e ngại nói:

- Chàng muốn đi sao?Lý Kỳ cười nói:

- Nàng tỉnh rồi. Lý Sư Sư khẩn trương nói:

- Chàng muốn đi đâu?Lý Kỳ nói:

- Ta chỉ là muốn đi làm bữa sáng cho nàng. Trong lòng Lý Sư Sư nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại không muốn, ôm chặt lấy Lý Kỳ, nói:

- Ta muốn chàng ôm thêm ta một lát. Loại yêu cầu này, Lý Kỳ đương nhiên sẽ không từ chối, một tay xuyên qua eo nhỏ Lý Sư Sư, ôm lấy nàng, làm cho nàng nằm úp sấp trên người mình, chỉ cảm thấy hai khối mềm nhũn đặt ở trên lồng ngực, thích thú muôn phần, hì hì cười nói:

- Sẽ không đè hỏng chứ.

- Cái gì bị đè hỏng?Lý Sư Sư đầu tiên là ngẩn ra, lập tức kịp phản ứng, xấu hổ vô cùng, vẻ mặt đỏ hồng, vành tai giống như hỏa thiêu, đôi mắt như sao sáng hé mở, đem mặt chôn vào cổ Lý Kỳ. Chỉ thấy bạch quang hiện ra, Lý Kỳ đột nhiên ai ôi một tiếng, vội hỏi:

- Đừng cắn, ta sai rồi. Lý Sư Sư kỳ thật căn bản không có dùng sức cắn, chỉ có điều Lý Kỳ cố ý giả vờ giả vịt, hừ hừ hai tiếng. Nói:

- Xem chàng còn dám bắt nạt ta không.

- Ta đây không phải bắt nạt nàng, ta rõ ràng quan tâm nàng mà. Lý Kỳ nói xong hai tay ôm chặt lấy Lý Sư Sư, nói:

- Sư Sư, nàng theo ta cùng nhau hồi kinh đi. Lý Sư Sư nghe thấy vậy liền run rẩy, nhỏ giọng nói:

- Lý lang, ta thật sự rất muốn mỗi giây mỗi khắc đều bên cạnh chàng, chỉ có điều hiện giờ tình hình ta nếu với hồi kinh cùng chàng, nhất định sẽ mang đến cho chàng rất nhiều phiền toái, điều này tuyệt đối ta không mong muốn, xin đừng để ta làm những chuyện tổn thương chàng được không. Chỉ cần trong lòng chàngkhắc ghi ta, ta đã thấy hài lòng, ta sẽ ở đây cầu phúc cho chàng. Nàng lại vô cùng có đầu óc chính trị, hơn nữa không kém so với Triệu Tinh Yến, nàng đối với thế cục trước mắt cũng vô cùng hiểu rõ, nàng thậm chí cũng đoán được đây là Tần Cối ở sau thao túng, chỉ có điều nàng không có hứng mở miệng đàm luận chính trị, cho dù là lúc này, cũng như vậy. Đây đã trở thành một thói quen, nàng cũng biết Lý Kỳ dẫn nàng hồi kinh chỉ là sẽ tăng thêm tai họa. Lý Kỳ trong lòng đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, nói:

- Nhưng ta lo lắng cho nàng. Lý Sư Sư không đợi hắn nói xong. Liền cười nói:

- Chàng hãy yên tâm, bây giờ ta đã biết tâm ý của chàng, những lời đồn đãi hoang đường kia sẽ không ảnh hưởng tới ta nữa đâu. Lý Kỳ cũng không muốn Lý Sư Sư lại bị cuốn vào trong đầm rồng hang hổ của kinh thành, hiện giờ Bạch Thiển Dạ, Tần phu nhân đều đang ở trong vòng xoáy của hắn. Hắn cũng sợ bản thân chăm sóc không được, nhưng trong lòng hắn vẫn là có chút lo lắng cho Lý Sư Sư, nói:

- Vậy nàng nhất định phải hứa với ta. Không được nghĩ tự sát lần nữa, mỗi khi nghĩ đến cú nhảy của nàng tối qua, lòng ta đều vô cùng sợ hãi. Lý Sư Sư thấy hắn quan tâm mình như vậy, trong mắt hiện lên một tầng sương mù, thoáng gật đầu nói:

- Chàng ngốc, chàng yêu ta như vậy, ta làm sao lại đi làm việc ngốc đó, cho dù ông trời muốn đòi mạng nhỏ của ta, ta cũng sẽ khẩn cầu cho thêm ta ba ngày. Dừng một chút, nàng lại hỏi:

- Chàng định khi nào thì rời đi. Lý Kỳ nói:

- Khả năng mấy ngày này luôn, hiện giờ Tần Cối quy mô phản công, ta sợ Thất Nương sẽ chống đỡ không nổi, còn có phu nhân, ta cũng không biết tình hình của nàng ấy thế nào, vốn dĩ ta còn đang lo lắng Tần Cối có lưu kế hoạch gì đằng sau không, nhưng không ngờ rằng con át đằng sau lại chính là nàng, bây giờ ta thật sự yên tâm không ít, cho nên ta muốn mau sớm trở về. Lý Sư Sư lập tức nói:

- Vậy chàng mau trở về đi, Thất Nương tuy thông minh sắc sảo, nhưng nàng ấy dù sao cũng là một nữ nhân, đối mặt ác nghiệt vô tình, triều đình sát khí tứ phía, nàng ấy e là cũng có lòng nhưng không đủ lực. Lý Kỳ lưu luyến không rời nói:

- Nhưng ta luyến tiếc nàng. Lý Sư Sư nói:

- Nếu chàng lại nói như vậy, ta cũng liền biến thành hồ yêu hại dân hại nước như lời người ngoài rồi, chàng đi đi, ta có thể chăm sóc tốt cho chính mình, huống hồ còn có tỷ tỷ ở đây bầu bạn với ta. Trước mắt cũng chỉ đành như vậy. Trong lòng Lý Kỳ thầm than một tiếng, nói:

- Được rồi, vậy nàng nhất định phải chăm sóc kỹ bản thân, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ quang minh chính đại cưới nàng vào nhà, sẽ không để cho nàng chịu bất cứ ủy khuất nào nữa, ta tin ngày đó sẽ không còn xa. Lý Sư Sư hiểu ý cười nói:

- Cho dù là bao lâu, ta đều chờ chàng. Còn chưa dứt lời, Lý Kỳ đột nhiên một xoay người, đem Lý Sư Sư đem đè dưới thân, dọa Lý Sư Sư duyên dáng hô to một tiếng, vội hỏi:

- Đừng.

- Đừng. Lý Kỳ ha hả hai tiếng nói:

- Lúc này lại không tới phiên nàng làm chủ rồi.

- Không, không phải, chỉ làLý Kỳ thấy Lý Sư Sư lông mày kẻ đen trói chặt, không giống như là muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, nói:

- Nàng không được khỏe?Lý Sư Sư ưm một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu. Lý Kỳ khẩn trương nói:

- Nàng làm sao không khỏe, hay để Thập nương đến khám cho nàng.

- Không - - - không cần. Lý Sư Sư kích động lắc đầu. Lý Kỳ hoang mang nhìn Lý Sư Sư.

*****

Lý Sư Sư thẹn thùng ngắm nhìn Lý Kỳ, thấy Lý Kỳ không đạt mục đích tạm không bỏ qua, trong lòng là vừa xấu hổ vừa tức giận, dùng đôi bàn tay trắng như phấn "bùm bụp" đánh vào lồng ngực của Lý Kỳ mấy cái, cáu giận nói:

- Đây chả phải đều tại chàng, đêm qua cũng không biết thương tiếc người ta. Nói đến phần sau tốc độ của nàng càng ngày càng chậm, thanh âm càng ngày càng nhỏ, nói xong nàng vội vùi đầu vào đôi bồng đào đẹp đẽ kia. Chuyện nàyLý Kỳ ngơ ngẩn trong chốc lát, lập nói to:

- Thật sự là oan uổng! Ta tối hôm qua chỉ dùng ba thành công lực....... Hai người lại đan vào nhau, như eo với đầu gối, vượt qua khoái lạc nửa ngày ở trên thuyền lại, đến buổi tối, bọn họ mới hạ du thuyền, ngồi xe ngựa về tới Túy Tiên Sơn Trang. Tuy rằng Lý Kỳ đêm qua đã để Mã Kiều đi trước trở về, để Lý Thanh Chiếu bọn họ không phải lo lắng, nhưng Lý Thanh Chiếu vẫn cứ vô cùng lo lắng cho Lý Sư Sư, thấy Lý Sư Sư bình yên vô sự trở về, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn là không kìm nổi quở trách Lý Sư Sư vài câu, hai tỷ muội lại về phòng trong tâm sự. Mà Triệu Tinh Yến thấy Lý Sư Sư đi rồi quay lại, chỉ là khe khẽ thở dài. Không có lên tiếng. Đợi cho Lý Thanh Chiếu và Lý Sư Sư sau khi rời đi, Lý Kỳ đi tới bên người Triệu Tinh Yến, nắm bờ vai của nàng, thành thực nói:

- Xin lỗi, huynh lại để cho muội thất vọng rồi. Triệu Tinh Yến nhẹ nhàng cười, nói:

- Muội cho rằng huynh sẽ trách cứ muội. Lý Kỳ nói:

- Huynh không thể trách cứ người phụ nữ một lòng suy nghĩ cho huynh, bất kể là muội, hay là muội ấy, chỉ là huynh chắc chắn đã khiến muội thất vọng rồi. Triệu Tinh Yến vén sợi tóc rơi xuống chóp mũi ra sau tai, nói:

- Muội cũng không rõ nữa. Thực ra về nhược điểm của huynh, muội đã sớm biết, cũng đã nói với huynh không chỉ một lần, nhưng huynh chính là người như vậy, huynh muốn muội làm sao bây giờ?Nói xong nàng dừng một chút, nói:

- Tuy nhiên đêm qua muội đã nghĩ thông suốt rồi, nếu không thay đổi được, muội đây cũng đành phải ủng hộ huynh

. - Cảm ơn.

- Không cần nói cảm ơn với muội. Triệu Tinh Yến nhẹ nhàng đem trán dựa vào trên vai Lý Kỳ, nói:

- Thực ra muội cũng là một nữ nhân ích kỷ. Lòng muội vừa mơ hồ hy vọng huynh có thể tìm nàng trở về, bởi vì nếu vậy, muội ở bên cạnh huynh cũng sẽ không cảm thấy áy náy quá nhiều. Lý Kỳ cười nói:

- Yên tâm, tất cả đều sẽ khá hơn. Huynh sẽ mau chóng giải quyết những ân oán này. Triệu Tinh Yến khẽ cười nói:

- Ý huynh chỉ chính là lời đồn đại bên ngoài sao?Lý Kỳ a một tiếng, nói:

- Muội đã biết rồi?Triệu Tinh Yến mím môi cười nói:

- Huynh cũng thật sự là gan lớn, dám đem thái thượng hoàng mang ra để làm tấm mộc, hiện giờ bên ngoài chẳng những không có chửi bới thậm tệ huynh bị sắc đẹp mê hoặc. Ngược lại nói huynh trọng tình trọng nghĩa, không quên ơn tri ngộ năm đó, là chính nhân quân tử. Chỉ là bọn họ không biết chính nhân quân tử trong miệng bọn họ tối hôm qua đang ở nơi nào đó phong lưu khoái lạc. Lý Kỳ ho nhẹ hai tiếng, nói:

- Phu nhân đại lượng, tiểu nhân vô cùng cảm kích. Triệu Tinh Yến liếc mắt xem thường, nói:

- Nhưng nếu như vậy, lại đem huynh cùng thái thượng hoàng đánh đồng với nhau rồi, huynh có nghĩ Hoàng thượng sẽ nghĩ như thế nào không?Lý Kỳ đột nhiên ha ha mỉm cười. Triệu Tinh Yến hiếu kỳ nói:

- Huynh cười chuyện gì?Lý Kỳ không kìm nổi cười nói:

- Ta cười muội suy nghĩ nhiều rồi, sự tình này, ai cũng có tư cách bình phẩm huỳnh từ đầu đến chân, duy chỉ có Hoàng thượng y không có tư cách này, y không những không có tư cách này, y còn phải che chở cho ta. Triệu Tinh Yến nghi ngờ nói:

- Thế là sao?Lý Kỳ nói:

- Bởi vì đây là y một tay gây ra cả, huynh chẳng qua thuận theo ý chỉ y, làm theo ý hoàng thượng đi vậy không phải là sai chứ. Triệu Tinh Yến càng nghe càng phát tò mò, nói:

- Chuyện này có quan hệ gì với Hoàng thượng?Lý Kỳ ở bên tai nàng nói nhỏ vài câu.

- Thật sao?Triệu Tinh Yến đầu có chút khó hiểu. Lý Kỳ dùng sức gật đầu nói:

- Huynh đây có cần phải lừa muội không. Trong lòng Triệu Tinh Yến là vừa bực mình vừa buồn cười, lại không nói gì, thầm nghĩ, nếu như thế, chỉ sợ Tam ca mình là người không hy vọng việc này bị bại lộ nhất rồi, nói: - Huynh thật đúng là chiếm được thế thượng phong. Lý Kỳ ha hả nói:

- Đây khả năng chính là Tái ông thất mã, họa phúc khôn lường. Triệu Tinh Yến lúc này là hoàn toàn yên tâm, nói:

- Vậy huynh chuẩn bị khi nào thì về?Lý Kỳ nói:

- Qua hai ngày nữa sẽ khởi hành.

- Nhanh như vậy?

- Muội cảm thấy nhanh sao?

- Vậy Lý Sư Sư

- Nàng ấy ở đây.

- Huynh luyến tiếc không?

- Luyến tiếc cũng không có cách nào, có được tất có mất đi, các nmuội có thể có được loại tuyệt thế nam nhân như huynh đây, là phúc phận đã tu luyện mười kiếp, nếu còn có thể cả ngày lẫn đêm có được sự chăm sóc của huynh, vậy thì có chút không hợp lẽ tự nhiên rồi. Lời tuy thế, nhưng trong giọng nói hắn vẫn là lộ ra một vẻ bất đắc dĩ. Người này thực hết thuốc chữa. Triệu Tinh Yến liếc mắt xem thường, xoay người trở về phòng, nàng sợ chính mình sẽ phát nôn ra. Hai ngày này Lý Kỳ hàng đêm ngủ lại trong phòng Lý Sư Sư, Lý Sư Sư cũng biết Lý Kỳ muốn rời đi ngay, cũng là tùy ý Lý Kỳ ham muốn, tận tình hầu hạ, khoái lạc biết bao. Nhưng tháng ngày khoái lạc thường rất ngắn ngủi. Ngày thứ tư, Lý Kỳ rốt cục lên đường hồi kinh, chuyện này đối với Lý Sư Sư mà nói, không thể nghi ngờ là hết sức tàn khốc, nàng vừa mới được tình yêu làm dịu, rồi lại tới lúc phân ly, một đường đưa tiễn đến Trường Giang, toàn lệ rơi xua tan.

- Lý Kỳ, ngươi làm gì bây giờ mới tới. Lý Kỳ bịn rịn chia tay với Lý Sư Sư, quay đầu lại liền thấy Cao Nha Nội cầm đầu tam tiểu công tử đứng ở trên du thuyền, không khỏi chấn động, trong lòng không ngừng kêu khổ, mụ nội nhà ngươi, tới cũng khắc, đi cũng khắc, đây thật sự là phải khắc đến chết à.

Crypto.com Exchange

Hồi (1-1753)


<