← Hồi 35 | Hồi 37 → |
(Dùng khăn yếm giữ non sông)*
* Lấy ý trong đôi câu đối ở đền thờ công chúa Gia Hưng Trần Quốc, tư lệnh thủy quân thời vua Trưng, tại làng Hoàng xá, xã Kiêu kỵ, huyện Gia lâm, Hà Nội.
Tô khấu tước bình, trực bả quần thoa đương kiếm kích,
Trưng vương dực tải, hảo tương cân quắc hộ sơn hà.
Nghĩa là:
Bình giặc Tô Định, dùng quần, thoa đấu với kiếm kích,
Phù Trưng vương lấy khăn yếm giữ non sông.
Sứ giả tâu:
– Khải phi, Đại Hãn để di chiếu miệng cho hoàng hậu, Tuyên phi và thái tử.
– Khẩu thiệt vô bằng. Hiến Tông hoàng đế là người thông văn tự Thổ phồn, Tây hạ, Hán. Như người cáo: Đại Hãn bị thương, ba ngày mới băng, thế mà trong ba ngày Đại Hãn không viết di chiếu thì cũng sai văn thần viết rồi thự danh. Chứ có đâu chỉ để di chiếu miệng? Tôi đoán như thế này: Hiến Tông hoàng đế có di chiếu cho Đại vương Hốt Tất Liệt kế vị, nhưng chân tay của A Lý Bất Ca dấu đi rồi khống chế hoàng hậu, Tuyên phi, thái tử phải nói theo y. Có đúng không?
Sứ giả dẫy nẩy lên:
– Khải phi, không hề có việc đó. Hoàng hậu, Tuyên phi, thái tử đều hoàn toàn tự do, không bị khống chế gì cả. Tuyên phi đã lên hỏa đài để theo Hiến Tông hoàng đế.
– Tôi không tin. Vậy sứ về tâu với tân Đại Hãn rằng Đại vương Tháp Sát Nhi không chống người, cũng không theo người. Đợi Đại vương hội ý với Đại vương Hốt Tất Liệt, rồi sẽ sai sứ về quy phục.
Thấy từ đầu đến cuối, Tháp Sát Nhi không nói một câu, mà toàn vương phi nói. Sứ giả bỡ ngỡ đưa mắt hỏi ý kiến vương:
– Xin Đại vương dậy cho một lời.
Tháp Sát Nhi nói:
– Những gì phi nói là ta nói. Ta với vương phi đã bàn kỹ với nhau về vấn đề này rồi!
Hồng Liên truyền làm tiệc đãi sứ giả. Trong tiệc phi dùng lời ngọt ngào truyện trò. Qua thư tín của Đại Hành, nàng biết rằng A Lý Bất Ca đã phong cho Huyền Liên tước Nguyên phi. Đó là tước cao thứ nhì trong hậu cung, chỉ thua có Hoàng hậu mà thôi. Để đánh lạc hướng triều đình A Lý Bất Ca, nàng kể chuyện Nguyên phi với mình là bạn thời thơ ấu. Nàng ước mong sao cho A Lý Bất Ca với chồng nàng hòa hoãn, để chị em có nhiều dịp gặp nhau.
Biết rằng người có uy quyền thứ nhì sau A Lý Bất Ca là A Lan Đáp Nhi, nàng gửi lời thăm hoàng hậu Huyền Liên của Đại hãn A Lý Bất Ca, vương phi Thanh Nga của A Lan Đáp Nhi. Qua câu chuyện sứ giả nghĩ rằng chủ trương không quy phục là do triều đình Thẩm dương với Tháp Sát Nhi chứ không phải Hồng Liên.
Tiễn sứ của A Lý Bất Ca về, Tháp Sát Nhi cho mời sứ của Trung Thống hoàng đế. Sứ là một nhà nho người Hán.
Lễ nghi tất.
Tháp Sát Nhi hỏi:
– Tiên sinh tới đây có việc chi?
– Khải vương gia, Đại Hãn Mông Ca băng, bọn loạn thần ở Hoa lâm tôn A Lý Bất Ca lên ngôi Đại Hãn. Như vậy là tiếm ngôi. Đại vương Hốt Tất Liệt đã ứng lòng người, thuận lòng trời lên ngôi Đại Hãn tại Khai bình. Người đổi tên Mông cổ thành Đại Nguyên. Cải tên Đại Hãn thành Hoàng đế. Đại vương hiện là Trung Thống hoàng đế của Đại Nguyên.
Vương phi Hồng Liên hỏi:
– À thì ra thế! Hiến Tông hoàng đế băng, có để di chiếu lại cho hoàng đệ A Lý Bất ca kế vị. A Lý Bất Ca đã lên ngôi Đại Hãn tại Hoa lâm, tân Đại Hãn được hội đồng Quý tộc tấn phong bên bờ sông Long Lý Hà. Như vậy đại vương Hốt Tất Liệt phải phủ phục xưng thần, chứ có đâu tự lên ngôi Đại Hãn! Nói theo nhà nho Trung nguyên thì Hốt Tất Liệt là loạn thần tặc tử rồi.
Biết rất rõ vị vương phi sắc nước hương trời này không phải dễ đối phó như các bà phi khác. Sứ giả kiên nhẫn:
– Theo Hội điển sự lệ từ nghìn xưa của Trung nguyên, cũng theo hội điển sự lệ từ thời Thái tổ Thành Cát Tư Hãn để lại, thì khi vua cha băng, con cả sẽ lên kế vị. Vì vậy khi tiên đế băng, thì con cả là Hiến Tông hoàng đế lên ngôi Đại Hãn. Bây giờ Mông Ca hãn băng thì chúa tôi là con thứ của tiên đế đương nhiên lên thay. Di chiếu mà bọn ở Hoa lâm nêu ra là di chiếu miệng. Khẩu thiệt vô bằng. Dù có di chiếu của Hiến Tông hoàng đế chăng nữa thì di chiếu đó trái với hội điển sự lệ, cũng không có giá trị.
Hồng Liên nở nụ cươi mang tên Khuynh hoa, xạ hương, (Hoa nghiêng, xông hương). Nụ cười rất tươi, đôi mắt lung linh đẹp vô cùng:
– Tiên sinh là người học thức cao vòi vọi mà sao không thông điển lệ của Mông cổ? Tiên sinh nêu điển lệ thời Thành Cát Tư Hãn rằng khi vua cha băng, con cả đương nhiên lên thay thế là ngụy biện. Tôi hỏi tiên sinh nhé: con trưởng của Thành Cát Tư Hãn là Truật Xích. Thế sao Thái tổ Thành Cát Tư Hãn lại truyền ngôi cho Thái tông Oa Khoát Đài?
Sứ giả kinh ngạc, không ngờ vị vương phi này lại thông điển lệ như thế. Y chưa kịp nói, thì vương phi lại tiếp:
– Huống hồ chúa của tiên sinh đã bỏ Mông cổ lập nước Đại Nguyên. Phu quân của tôi là con cháu khai quốc công thần Mông cổ quyết không thần phục cái ông hoàng đế Trung Thống của nước Đại Nguyên đâu. Ví dù chồng tôi có thần phục Trung Thống, thì tướng sĩ cũng không theo.
Phi tiếp:
– Xin tiên sinh về khải với Đại vương Hốt Tất Liệt rằng chúng tôi không chống người, cũng không thần phục người. Nếu như A Lý Bất Ca chịu thần phục Trung Thống, thì chúng tôi mới theo gió mà tới Đại Đô phủ phục với Nguyên triều.
Cũng như sứ giả của A Lý Bất Ca, sứ giả của Trung Thống không thấy Tháp Sát Nhi lên tiếng, mà từ đầu đến cuối, đều do vị vương phi tuyệt sắc đối đáp. Sứ hỏi:
– Khải Đại vương, những lời vương phi nói có phải là quyết định của Đại vương không?
– Vương phi là người kinh luân gồm tài. Phi từng cùng ta luận bàn quốc sự. Những gì phi nói, chính là ta nói.
Sứ giả của Mông cổ, của Đại Nguyên về rồi, trong lòng vương phi Hồng Liên nổi lên một cơn bão tố. Trong lòng uất ức:
– Tháp Sát Nhi là Bắc Liêu đại vương, từng là tướng Mông cổ. Trong khi Đại Việt hoàng đế là vua một nước, triều nọ truyền triều kia có hơn bốn nghìn năm. Thế mà sứ Mông cổ, sứ Nguyên tới đây khép nép. Trong khi chúng sang Đại Việt thì hống hách, bang bạnh, đe dọa.
Phi chửi tục:
– Tiên nhân cha nó chứ! Chúng có giỏi thì kéo nhau sang Đại Việt nữa đi, rồi chết tử chết tiệt cho biết con Rồng, cháu Tiên.
Trong đúng lúc đó tại Đại Đô, Bạch Liên nhận được thư của Đại Hành. Đại Hành tuân chỉ Vũ Uy vương viết như sau:
“ Chị Bạch Liên, chị Hồng Nga.
Ở Hoa lâm người ta biết rất rõ Đại vương Hốt Tất Liệt vừa lên ngôi Hoàng đế. Hội đồng Qúy tộc họp lại quyết định trưng binh các nước Tây vực, kéo vào Trung nguyên. Trong khi quân các nước chưa tới, chị thúc Trung Thống hoàng đế cất quân tiến chiếm phía Tây Yên kinh, rồi kéo về Hoa lâm ngay. Chậm trễ, quân các Hãn vùng Tây vực hội về Hoa lâm thì nguy tai.
Cái nguy là phía Tây Hàm Cốc quan, khu vực ngăn cách Hoa lâm với Yên kinh. A Lý Bất Ca đã phái Hỗn Đô Hải, Hoắc Lỗ Hải trấn nhậm vùng này. Lại cử Lưu Thái Bình lĩnh Tuyên vũ sứ Tứ xuyên. Như chị biết Bình là kẻ thù số một của Trung Thống trong vụ Câu khảo cục. Nay Bình coi Tứ xuyên thì đám quân của Mật Lý Hoa Giả sẽ theo về A Lý Bất Ca. Nếu để mất hai vùng này thì Trung Thống bị ép sau lưng và phía trái. Nguy vô cùng.
Chị tâu với Trung Thống hoàng đế khẩn nắm lấy quân vùng Hàm Cốc quan, vùng Tứ xuyên ngay.
Chị ơi! Không phải em ham công danh, trước đây nhờ chị nói giúp mà Hốt Tất Liệt tuyển em làm Vạn phu trưởng, rồi Mông Ca phong em làm Phi mã tướng quân. Bây giờ em lập công với hoàng đế Trung Thống. Không biết sau này thắng A Lý Bất Ca rồi, thì em sẽ được phong chức tước gì không?
Có tin gì em sẽ báo cho chị biết”.
Đọc thư, Bạch Liên đâu biết gì về việc Vũ Uy vương chỉ đạo cho Đại Hành, mục đích gây xung đột Trung Thống với A Lý Bất Ca chém giết nhau. Nàng cho rằng Đại Hành là cậu em trung thành với mình mà thôi.
Sứ giả từ Thẩm dương về tâu tự sự với Trung Thống hoàng đế rằng Tháp Sát Nhi không chịu theo.
Nhà vua thở dài:
– Tháp Sát Nhi là người tài trí không thua gì trẫm. Ông ta hiện trấn nhậm vùng đất giầu có. Dân chúng một nửa là Mông cổ, một nửa là Hán. Ông ta biết chiêu mộ hiền tài, thu dụng người trí. Nếu ông ta chống trẫm thì nguy vô cùng. Vì từ Thẩm dương tới Đại đô không xa. Bên cạnh ông ta còn có một vị vương tài trí vô song Trần Tử An. Tuy nhiên ông ta không ưa gì A Lý Bất Ca. Ta cần phủ dụ ông. Trước mắt, có thanh gươm kề vào cổ họng ta là A Lý Bất Ca. Ta dẹp xong A Lý Bất Ca thì Tháp Sát Nhi sẽ khuất phục ngay. Sợ rằng khi trẫm dùng toàn lực đánh A Lý Bất Ca lỡ Tháp Sát Nhi xuất kỳ bất ý chiếm Đại đô thì trẫm mất đường về.
Trong khi Hốt Tất Liệt than thở với các mưu sĩ thì Bạch Liên ngồi cạnh, nở nụ cười Liên hoa dạ trung, ( Hoa sen về đêm).
Nhà vua hỏi:
– Gia trung hữu sự tri tử hiếu. Quốc hữu sự tri thần trung. Trẫm thực vô tâm. Từ khi phi về với trẫm, trẫm chỉ biết chiêm ngưỡng sắc đẹp của phi mà không bao giờ biết đến tài của phi. Từ hôm phi tùng quyền dùng binh phù sai Lưu Hắc Mã, Cao Bằng Tiêu đến Tuyên phủ ty. A Lý Hải Nha sai tướng đi đón tử xa Hiến Tông hoàng đế, trẫm mới biết tài phi. Tuy việc đón tử xa không thành, nhưng nhờ phi ban chỉ, nên Tuyên phủ ty ra tay sớm, gửi 266 sứ giả tới các hành tỉnh, tướng soái, các nước chư hầu trước A Lý Bất Ca. Nếu chậm thì họ đã quy phục A Lý Bất Ca rồi. Bây giờ trẫm đang gặp khó khăn Tháp Sát Nhi, tại sao phi lại cười trẫm? Trẫm không giận phi đâu, vì phi cười đẹp quá.
– Bệ hạ là người tài trí nhất thiên hạ, mà bệ hạ không nghĩ ra cách khuất phục y ư?
– Trẫm mệt trí quá, nên không tìm ra cách giải quyết. Nguyên phi là gan, là ruột của trẫm. Nguyên phi giúp trẫm đi.
– Tình hình Hoa lâm thế nào thiếp biết hết. Bệ hạ không thắc mắc gì về việc này à? Không thắc mắc tại sao thiếp lại biết như vậy?
– Trẫm cho rằng phi có linh tính cao!
– Không! Hồi ở Hoa lâm, thiếp đã trình với bệ hạ một đứa em theo hầu từ Đại Việt sang.
– Trẫm nhớ ra rồi! Y tên là Nguyễn Đại Hành. Y chạy nhanh hơn ngựa chiến. Trẫm cho y trúng tuyển Vạn phu trưởng. Sau y được Hiến Tông hoàng đế phong cho chức Phi mã tướng quân. Y là người chỉ huy đội Cấm quân hộ tống Hiến Tông hoàng đế.
– Đúng thế, hiện y đang làm việc tại Khu mật viện Hoa lâm. Chính y báo cho thiếp tin tức A Lý Bất Ca, để thiếp báo với bệ hạ. Bây giờ y lại báo cho thiếp những tin quý vô cùng.
– Những tin gì?
– Y gửi thư nói rằng: Hiến Tông hoàng đế băng, còn 20 vạn quân ở vùng Tứ xuyên. Quân này nguyên là quân của bệ hạ để lại khi về Hoa lâm. Tướng chỉ huy là Mục Tương Ca, Xích Nhân Thiết Mộc Nhi, Mật Lý Hỏa Giả. Hiện A Lý Bất Ca đã sai Lưu Thái Bình lĩnh Bình chương chính sự hành tỉnh Tứ xuyên. Lưu Thái Bình là kẻ thù của bệ hạ, thì bệ hạ không mong gì y bỏ A Lý Bất Ca theo bệ hạ. Bệ hạ phải sai mật sứ ngầm phủ dụ ba viên tướng cũ. Nếu như bệ hạ chậm trễ thì e mất 20 vạn quân vùng này ngay.
Phi ngừng lại, tiếp:
– Y còn nhắn rằng vùng phía Hàm Cốc quan còn 20 vạn quân của Mông Ca hãn. Vùng này do Hỗn Đô Hải, Hoắc Lỗ Hải trấn nhậm. Nếu như bệ hạ nhanh tay khống chế được hai tướng trấn thủ này thì A Lý Bất Ca không còn là đối thủ của bệ hạ nữa. Đấy Đại Hành báo cho thiếp những tin tức này đấy!
Nghe Thanh Liên tâu, Hốt Tất Liệt truyền cho A Lý Hải Nha sai sứ lên đường chiêu dụ bọn Mật Lý Hỏa Giả, Mục Tương Ca, Xích Nhân Thiết Mộc Nhi cũng như các tướng Hỗn Đô Hải, Hoắc Lỗ Hải.
Nguyên phi nở nụ cười Nhất cố khuynh nhân thành, ( Một liếc nhìn nghiêng thành):
– Thằng em của thiếp đã lập công lớn với bệ hạ. Sau này khi thắng A Lý Bất Ca, bệ hạ thưởng gì cho y?
– Công này không nhỏ. Trẫm sẽ phong cho y tước công, ban cho lĩnh Bình chương chính sự vùng Tây Đại lý hoặc vùng Nam Ích châu.
Nhà vua nói với viên Mật thư tỉnh sự:
– Khanh ghi công cho Nguyễn Đại Hành thực chi tiết.
Bạch Liên chợt nhớ đến hộp thư Giao chỉ vụ của Hốt Tất Liệt. Phi nhĩ thầm:
– Lỡ ra tên thân vương thối tha Vuông hay Tròn cáo với Trung Thống vụ Đại Việt dùng 12 đứa như Tây thi thì mình khó thoát chết. Mình phải thủ thân trước. Mình cần có cái thẻ miễn tử mới được.
Nàng nhìn nhà vua:
– Mình tuy ở cạnh Trung Thống mà những hoạt động của bọn Tuyên phủ ty nay thành Hành trung thư tỉnh thì mình biết lơ mơ thôi. Trong những tên cầm cân nảy mực ở Tuyên phủ ty thì A Lý Hải Nha, Ba Nan, Diêu Khu, Hách Kinh, Liêm Hy Hiến là quan trọng nhất. Ngoài ra còn tên A Hợp Mã, y là cái túi tiền của Trung Thống. Mỗi khi thấy mình với Hồng Nga múa hát thì sáu tên dâm tặc này dán mắt vào không rời ra. Mình nghe nói Linh Từ quốc mẫu đã ban cho Vũ Uy vương 10 thiếu nữ ca múa, nhan sắc hơn bọn Tô lịch thất tiên đã đành, mà còn vượt xa năm cô Đông hoa. Chị Ý Ninh đã gả hết sáu cô. Nay còn bốn cô. Mình phải xin Ý Ninh bốn cô này để bắt 6 con nai dâm tặc mới được.
Chợt một ý nghĩ lóe lên, nàng cười với nhà vua:
– Thế thiếp có công thì bệ hạ ban cho chức gì? Thiếp cũng muốn làm Bình chương chính sự hành tỉnh đây!
– Khanh tước tới Nguyên phi rồi, chỉ sau có hoàng hậu với trẫm thôi. Không lẽ phong vương cho khanh? Tước vương thấp hơn tước Nguyên phi nhiều! Như vậy là giáng cấp phi đấy.
– Hồi ở Hoa lâm thiếp có làm thân với nhiều người! Bây giờ vì hoàn cảnh họ phải theo A Lý Bất Ca. Xin bệ hạ ban cho thiếp mấy cái thẻ Miễn tử *. Một mai bệ hạ kinh lý Hoa lâm, những người đó sẽ bị tội chết do theo A Lý Bất Ca, thiếp sẽ dùng để cứu họ.
Ghi chú.
- Thẻ Miễn tử : thời phong kiến, mỗi vua chúa đều chế ra một loại thẻ mang tên Miễn tử. Khi một văn quan, hay võ tướng có công, nhà vua ban cho cái thẻ Miễn tử. Người có thẻ này khi phạm tội bị kết án tử hình thì có thể đưa thẻ ra sẽ được ân xá.
Nhà vua hài lòng:
– Hằng ngày phi với trẫm cùng bàn quốc sự thì phi là trẫm. Lúc chiếm được Hoa lâm, phi muốn ân xá ai thì tùy lượng phi, việc gì phải thẻ?
Tuy vậy nhà vua cũng trao cho phi 10 cái thẻ Miễn tử. Phi tiếp lấy, nghĩ thầm:
– Sau này nếu việc Đại Việt gửi ta cùng 10 đứa sang làm Tây thi bị hai gã thân vương tố với Mông cổ, ta có thể dùng thẻ này tự cứu mạng.
Nhà vua hỏi phi:
– Còn Tháp Sát Nhi, phi có cách nào giúp trẫm không?
– Thiếp có cách đem Tháp Sát Nhi về với Đại Nguyên.
Nói rồi nàng liếc mắt, ánh mắt lung linh, miệng nở nụ cười Tái cố khuynh nhân quốc, khiến nàng đẹp hơn bao giờ cả. Quần thần hiện diện có hơn trăm người đều xao xuyến. A Lý Hải Nha nghĩ thầm:
– Khi sai sứ sang Giao chỉ, ta phải tâu với hoàng thượng, đòi Giao chỉ cống mỹ nữ. Hoàng thượng dùng mỹ nữ đó ban thưởng cho tướng sĩ. Ta sẽ được một giai nhân như bà phi
Ghi chú,
Chính vì nghệ thuật bắt nai của Tô lịch thất Liên và năm nàng Đông hoa quá cao. Lại nữa 12 nàng vừa xinh đẹp, vừa ca múa tuyệt vời làm cho các chúa tướng Mông cổ say mê đến mờ trí tuệ rồi sủng ái các nàng. Các chúa tướng Mông cổ tưởng đâu con gái Việt người nào cũng đẹp như các nàng, thành ra mỗi lần triều đình Trung Thống sai sứ sang Đại Việt đều yêu sách cống mỹ nữ. Sau này khi Thoát Hoan tiến quân vào Thăng long, y cũng đòi triều đình cống mỹ nữ. Triều đình cống công chúa An Tư, (con của vua Thái Tông với Tuyên phi Mai Đông Hoa, em ruột Vũ Uy vương) làm điều kiện tiên quyết ngừng chiến, rồi bị công chúa ám sát, suýt bỏ mạng. Đó là truyện sau.
Trong suốt chiều dài lịch sử các triều Minh, Thanh không hề đòi triều Lê, Nguyễn bên Đại Việt cống mỹ nữ. Duy Mông cổ đòi là gốc từ các nàng Tô lịch, Đông hoa mà ra!
Bạch Liên lại nở nụ cười trong 10 nụ cười bắt nai tên Lộ giáng nguyệt quế, (Sương đọng trên hoa hồng). Nụ cười làm Trung Thống rạo rực khắp người:
– Nếu thiếp đem Tháp Sát Nhi về với bệ hạ, thì xin bệ hạ mở ân đức trọng dụng tất cả văn quan võ tướng của vương, để tỏ rằng lượng của bệ hạ như biển Đông.
Các mưu sĩ nghe Bạch Liên nói đều mở to mắt ra nhìn phi. Họ không ngờ một thiếu phụ quá trẻ mà lại có lòng quảng đại như những minh quân trong việc thu phục nhân tâm như phi.
Phi cười nghiêng nghiêng đầu, ánh mắt long lanh đẹp chói chang, mang tên Câu hồn, đoạt phách.( Thu hồn, bắt phách) khiến các quan văn võ phải cố gắng lắm mới không bật lên tiếng suýt xoa.
Phi nói nhẹ như tiếng hạc trong đêm, ngọt như cam thảo:
– Theo như sứ giả nói, thì Tháp Sát Nhi rất tin tưởng vương phi Hồng Liên. Phi nói gì vương cũng nghe. Phi tham dự vào việc quân cơ. Thiếp với Hồng Liên là bạn từ thời còn thơ. Thiếp biết phi lắm. Phi đọc thiên kinh, vạn quyển, tài trí phi thường, nên Tháp Sát Nhi để cho phi tham dự vào việc quân cơ, chính sự là lẽ thường. Muốn Tháp Sát Nhi theo về với bệ hạ, chỉ cần thiếp sai mật sứ chiêu an phi là xong.
– Phi sai ai đi? Có phải dùng lễ vật gì không?
Phi nghĩ thầm:
– Trung Thống giầu có súc tích, lại mới thu của Tống biết bao nhiêu vàng, ngọc. Bọn khả ố Tuyên phủ ty, nay là triều đình luôn bắt Đại Việt cống vàng bạc, phương vật. Tại sao ta không đòi ít vàng trong dịp này, đem về Đại Việt cho hả cái tức?
Nghĩ vậy phi nhỏ nhẹ:
– Gia tư song thân thiếp cũng như Hồng Liên đều thuộc giới nông dân, không giầu có. Nếu bệ hạ ban cho Hồng Liên ít vàng thì phi sẽ hết lòng với bệ hạ. Lại nữa, các Hãn vùng Tây vực đang tuân chỉ trưng binh về tranh thắng với bệ hạ. Vùng Đông-Bắc Trung nguyên được Hiến Tông hoàng đế trao cho đại vương Tháp Sát Nhi toàn quyền văn võ như một ông vua. Tại sao nhân dịp này bệ hạ không ban chỉ phong cho vương thành một vị vua, tước Bắc Liêu đại vương. Thế là trong thì bệ hạ có Hồng Liên. Ngoài thì có chiếu chỉ phong Đại vương cho Tháp Sát Nhi. Bệ hạ chỉ mất có một tờ giấy mà yên khu Đông- Bắc!
Diêu Khu tiếp lời phi:
– Lời tâu của Nguyên phi thực đáng gọi là lời vàng, ý ngọc. Bệ hạ ban cho vương phi Tháp Sáp Nhi mấy ngàn lượng vàng, số vàng này chỉ đủ nuôi một nghìn quân trong ba tháng. Đổi lấy việc đem quân chinh tiễu 25 vạn quân của Tháp Sáp Nhi, tốn kém đến hằng trăm vạn lượng vàng; thì việc này lợi hơn. Bệ hạ mất một tờ giấy mà có đạo quân 25 vạn bảo vệ cánh phải Đại đô, bệ hạ có thể dồn đại quân tiến về Hoa lâm.
Hốt Tất Liệt vui vẻ ban chỉ:
– Ai sẽ đi sứ được?
– Chỉ cần bệ hạ sai phu nhân của Phiêu kị đại tướng quân A Truật là Hồng Nga đi thì xong.
– Phu nhân của A Truật là người xinh đẹp ít thấy, lại thông minh, trí tuệ thuần mẫn. Hồng Nga đi thì ắt mọi sự sẽ thành công. Vụ này trẫm trao cho phi toàn quyền.
Trung Thống truyền xuất công khố mấy cặp vòng ngọc, thoa, xuyến của Tống cống với 3 nghìn lượng vàng trao cho Bạch Liên. Bạch Liên gọi A Truật, Hồng Nga tới. Nàng trao lệnh phù vàng ngọc cho hai người, rồi nói với Hồng Nga bằng tiếng Việt:
– Em cùng chồng đi sứ Tháp Sát Nhi. Không nên mang theo tùy tùng. Tòa Trung thư sẽ trao cho em chiếu chỉ phong Tháp Sát Nhi làm Bắc Liêu đại vương. Đây là mật sứ, mật đàm. Bề ngoài thì hai em là sứ. Bề trong em âm thầm gặp chị Hồng Liên. Em nói với chị Hồng như thế… như thế… Nhớ chỉ nói với nhau bằng tiếng Việt.
– Hiện Trung Thành vương là quân sư cho Tháp Sát Nhi. Em có cần gặp vương trước không?
– Cần! Em cần bàn với ông cụ ấy.
A Truật từng say mê sắc đẹp của vương phi Ý Ninh, từng đấu kiếm với phi tại chiến lũy Phù lỗ, suýt bị mất mạng. Sau này nhờ phi, mà y được kết hôn với Hồng Nga. Hồng Nga là người đẹp bậc nhì trong 12 giai nhân Tô lịch, Đông hoa, chỉ thua có Hoàng Liên. Nhưng nàng vượt xa Hoàng Liên về kiến thức, về mưu mẹo. A Truật là con của Ngột Lương Hợp Thai, là cháu đệ nhất khai quốc công thần Mông cổ. Từ ông tới cha và chính bản thân y đều là những võ tướng có tài dùng binh như thần, từng thắng khắp Đông sang Tây, Nam chí Bắc. Khi theo cha đánh Đại Việt, cả hai cha con bị thảm bại đầu tiên. Khi theo Hốt Tất Liệt đánh Tống, A Truật được trao cho nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là tấn công vào chủ lực của Tống tại khu chiến Tương dương, Phàn thành. Suốt mấy năm, Tống, Mông cổ dằng dai khi thắng khi bại. Nàng lấy kinh nghiệm trong chiến sử Đại Việt cố vấn cho chồng trong việc thu dụng nhân tâm, mà thành công. Vì vậy ngoài việc y say mê nhan sắc, tiếng đàn, giọng hát của nàng, y còn nể nàng như một quân sư.
A Truật, Hồng Nga lấy ngựa lên đường. Hai người tới Thẩm dương vào lúc trời chập choạng tối. Như thường lệ, Hồng Nga chủ động mọi sự trong cuộc sống vợ chồng. Nàng tìm một khách điếm. Sau khi ăn chiều xong, nàng dặn chồng:
– Hầu hết binh tướng Mông cổ đều biết mặt anh. Anh ở đây, để em tìm đến phủ Trung Thành vương, thương thuyết với ông trước.
Rồi nàng thay y phục như một thiếu nữ vùng Sơn Đông, hỏi thăm đường đến phủ Trung Thành vương. Tới cổng phủ, nàng kinh ngạc vô cùng khi thấy con Bắc Mã của Dã Tượng cột ở ngoài sân. Nàng tự hỏi:
– Hôm trước trong buổi họp, Khu mật viện cho biết vì Đại Việt viện Tống sai Vũ Uy vương đem hai hiệu binh Văn Bắc, Thiệu Hưng trợ Tống vào Thục, nên Mông Ca bị bại. Chính Dã Tượng ném đá giết Hiến Tông hoàng đế. Tại sao Dã Tượng lại ở đây?
Nàng uốn giọng nói tiếng Hán vùng Liêu đông với tên lính gác dinh:
– Người báo với Đại vương rằng có đứa cháu xin cầu kiến.
Lát sau Trung Thành vương ra. Vừa thấy Hồng Nga, ông giật mình, xua tay ra hiệu không nên nói nhiều. Ông dẫn nàng vào dinh. Tại phòng khách đã có Hoàng Liên, Địa Lô ngồi với Ngọc Hồng. Nàng nghĩ thầm: thì ra Địa Lô mượn con Bắc mã của Dã Tượng. Phía sau có 4 thiếu nữ tuổi khoảng 17-18, nhan sắc tươi như hoa xuân mới nở. Nàng than thầm: 4 cô này đẹp hơn bọn Đông hoa mình đã đành, mà muốn hơn cả Thất liên. Vậy 4 cô này là ai?
Hồng Nga là vợ A Truật. A Truật là con trưởng của Ngột Lương Hợp Thai, với Trần Hy Hà. Bà Trần Hy Hà sủng ái nàng vô cùng tận. Nàng cực kỳ kính trọng bà. Trần Hy Hà từng cắt gân chân tay, chọc mù mắt Hoàng Liên. Rồi Hoàng Liên trả thù, đâm mù mắt, cắt hai chân, hai tay bà ta. Hoàng Liên với nàng cùng là người Đại Việt gửi sang Mông cổ với nhiệm vụ Tây thi. Nàng đứng giữa hai cái ân ân, oán oán, khó xử vô cùng. Nàng ôm lấy Hoàng Liên:
– Cô! Hồng Nga đây cô. Không ngờ cháu gặp cô ở đây!
Đúng ra các nàng Tô lịch, Đông hoa, nhỏ hơn Hoàng Liên vài ba tuổi thì chỉ gọi Hoàng Liên là chị thôi. Nhưng tất cả 11 người không ít thì nhiều đều học Tạ Quốc Ninh, vì vậy họ gọi Hoàng Liên là cô.
Hoàng Liên hỏi:
– Em có biết mụ Hy Hà bây giờ ra sao không?
– Bà trở về sống trong hoàng cung Tây hạ.
Nàng nói với Địa Lô:
– Ông anh đẹp trai, tài hoa! Gió nào thổi anh đến đây vậy? Tại sao anh lại đem con Bắc mã của Dã Tượng theo?
– Gió Đại Việt thổi đấy. Hồng Nga! Cô em xinh đẹp! Về việc con Bắc mã như thế này: nó sinh trưởng trong rừng Đại Việt, khí hậu nóng quen rồi. Bây giờ sang đây nó không chịu nổi khí hậu lạnh cắt da, xé thịt, nó bệnh hoài, nên Dã Tượng gửi anh mang nó về nước.
Tử mỉm cười:
– Từ Văn sơn cách trở, thoáng một cái đã năm sáu năm. Thế mà nhan sắc của lại em đẹp muốn hơn xưa, tươi thắm như hoa lan mới nở. Bây giờ em là phu nhân của Phiêu kị đại tướng quân rồi. Không biết em còn nhớ những ngày sống ở Văn sơn không?
– Cảm ơn anh đã khen em. Em không bao giờ quên những ngày sống ở Văn sơn, anh đã tận tình chiếu cố bọn em. Nhất là anh luôn sai đầu bếp làm bánh cho em ăn vặt cả ngày!
Nàng chỉ Ngọc Hồng hỏi:
– Ông anh đa tài. Ai đây?
– Vợ anh đấy!
– Thế chị Như Lan đâu?
Trung Thành vương gỡ rối cho Địa Lô:
– Cái anh chàng đẹp trai này mà lại vất vả đường tình! Vừa mất Như Lan, khóc chưa ráo nước mắt, lại mất Chân Phương. Như Lan bây giờ là hoàng hậu Cao ly rồi!
– Ừ nhỉ con quên, hồi mấy năm trước con đã gặp chị Như Lan theo chồng làm con tin ở Hoa lâm. Chị ấy ghen, giết công chúa Mạc Huệ Dĩ, sau bị Thị vệ giết rồi thì sao còn làm hoàng hậu Cao ly? Bố có lầm không? Chẳng lẽ chị ấy đội mồ sống dậy?
Địa Lô tóm lược những gì đã xẩy ra với Như Lan.
Hồng Nga hỏi:
– Nghe nói anh theo Vũ Uy vương đem quân trợ Tống. Sao anh lại ở đây? Anh không sợ Đại vương Tháp Sát Nhi bắt đem chặt đầu à?
– Khi nào tiên nữ Hồng Liên chặt đầu anh, anh mới sợï, chứ Tháp Sát Nhi thì anh không sợ.
– Được! Em sẽ xui chị Hồng làm.
– Nói sẽ thôi! Vũ Uy vương sai anh theo hầu Tuyên phi Thanh Liên. Trước khi Tuyên phi lên hỏa đài, người ủy thác cho anh đưa cô Hoàng về nước. Nhưng đường từ Hoa lâm về nước phải qua Hàm Cốc quan, Hàm dương. Mà hai nơi này đang có cuộc giao tranh của quân Đại Nguyên với quân Mông cổ, nên anh phải qua đây rồi sang Cao ly dùng thuyền về nước.
Có tiếng nói trong trẻo vọng vào:
– Không cần chị Hồng làm, khi anh chàng đẹp trai này qua Cao ly, em sẽ chặt đầu cũng chưa muộn mà!
Một người đẩy cửa bước vào. Đó là Như Lan. Như Lan, Địa Lô cùng im lặng nhìn nhau. Người xưa gặp lại nhau, tình yêu như lửa bùng bùng bốc lên. Chân tay run lẩy bẩy. Trong khi tim Ngọc Hồng đập loạn xạ, nhớ lời Gia Huyễn Ông nói:
Phu nhân nhớ nhé, những ách cũ của tướng quân chỉ mới tạm qua thôi. Tơ vương như ngó sen, tuy dứt mà tơ vương trong lòng chưa sạch. Tương lai tướng quân sẽ còn gặp lại người cũ. Mà hỡi ơi, duyên tình có vạn nẻo, khó nói lắm. Phải cẩn thận, bằng không thì đệ nhất mỹ nam tử bị bắt tươi ngay đấy.
Trung Thành vương kinh hãi:
– Cô công chúa Như Lan này võ công thực kinh nhân. Xung quanh dinh ta, có hơn 10 vọng canh, mà sao cô này đột nhập vào đây được?
Dù đã có vợ, vợ còn quá trẻ đang ngồi trước mặt mà Địa Lô cũng không định được tâm. Tử lắp bắp hỏi Như Lan:
– Em! Em cũng đến đây à? Làm sao em vào được?
Như Lan chỉ ra cửa:
– Em vào được, vì có tiên Hồng dẫn lối.
Hồng Liên bước vào. Nàng trách Trung Thành vương:
– Xung quanh, tai vách, mạch rừng, bố họp bằng này người mà không sợ à?
– Canh phòng kỹ đến đâu thì Hoàng hậu Tháp Sát Nhi cũng vào được.
Hồng Liên chỉ Như Lan:
– Hoàng hậu Cao ly võ công cao thâm không biết đâu mà lường. Người điểm huyệt quân canh rồi đường đường chính chính vào.
Trung Thành vương hỏi Hồng Nga:
– Con bé xinh đẹp thông minh. Con tới đây có việc gì?
– Vợ chồng con tuân chỉ Chí Nguyên hoàng đế đi sứ. Mục đích phong tước Bắc Liêu đại vương cho Tháp Sát Nhi. Chúng con tới đây trời tối, con tách ra khỏi sứ đoàn đi thăm bố. Nhân tiện có việc nhờ vả chị Hồng Liên với bố.
– Con nói gì? Chí Nguyên là ai?
– Khi con lên đường thì Hốt Tất Liệt đổi niên hiệu là Chí Nguyên thay cho Trung Thống.
– Con muốn bố giúp gì nào?
– Bố ơi! Bố biết không? Nhờ Vũ Uy vương ban chỉ sai anh Đại Hành viết thư cho chị Bạch Liên, báo nhiều tin tức mật. Chị ấy cung cấp cho Trung Thống. Vì vậy hoàng đế trọng chị ấy lắm. Người cho chị ấy bàn quân cơ, quốc sự. Nhưng bố ơi! Có nhiều điều chị Bạch Liên với con không hiểu rõ phải làm gì để tránh những tai hại cho Đại Việt. Lại có nhiều tin tuyệt mật muốn báo về nước, nên chị ấy sai con làm mật sứ hỏi bố!
– À thì ra thế!
Hồng Nga than:
– Xin thưa với bố: trong tình thế phức tạp này, chị Bạch Liên với con không biết rõ phải hành sự ra sao? Trong 12 đứa. Đứa thì ở Thẩm dương, đứa thì ở Hoa lâm. Đứa thì ở Đại đô. Chồng chúng con ở vào vị thế phải đối nghịch chém giết nhau đến nơi rồi! Vậy Đại Việt mình trao cho bọn Tô Lịch, Đông Hoa chúng con nhiệm vụ gì? Nên con tới đây hỏi bố, hỏi chị Hồng Liên xem có chỉ dụ gì của Vũ Uy vương không?
Nàng nhắc lại:
– Trong hoàn cảnh này, bố bảo chị Thanh với con phải làm gì?
– Bố cũng không biết rõ cho lắm. Phải hỏi cái thằng đẹp trai, có tên Khổng Minh non này thì rõ.
Địa Lô nói thực chậm:
– Trong 12 tiên nữ, thì cô Hoàng đang ở đây. Chị Thanh đã băng rồi. Còn lại 10 tiên. Một tiên Thúy Hồng đang ở Thục, cùng Dã Tượng cầm quân đánh cả Mông cổ Hốt Tất Liệt lẫn Mông cổ A Lý Bất Ca. Một tiên Hồng Liên làm Hoàng hậu vùng Bắc Liêu, đang dàn quân đánh Cao ly; lại lửng lơ giữa Hốt Tất Liệt với A Lý Bất Ca. Mà Cao Ly thì do hai tiên Như Lan, Lê Linh Anh chỉ huy. Hai tiên Bạch Liên, Hồng Nga ở Đại đô đang giúp chồng đánh A Lý Bất Ca. Sáu tiên ở Hoa lâm gồm ba tiên chị là Huyền, Lan, Tử Liên; ba tiên em là Thúy Nga, Thanh Nga, Thúy Trang lại giúp chồng đánh Hốt Tất Liệt. Tất cả cái thế cờ phức tạp này do Đại Việt mình bầy ra cả. Khi anh rời Vũ Uy vương theo phò chị Thanh Liên thì chỉ dụ ở Thăng long là:
“ Tất cả bẩy Tô Lịch, năm Đông hoa phải tỏ ra hết sức hòa hợp với chồng, hành sự theo chồng. Nhưng phải lái chồng theo quốc kế Đại Việt. Quốc kế Đại Việt hiện thời là:
– Làm cho Mông cổ có nội chiến. Cuộc chiến càng lâu, càng thảm khốc càng tốt. Mục đích khiến tinh lực Mông cổ kiệt quệ, thì Tống mới còn. Vì Tống như bức tường ngăn Mông cổ đánh Đại Việt.
– Tìm cách khích các Hãn Mông cổ tách riêng ra thành một nước như các hãn Kim trướng phương Tây.
– Nếu khi Mông cổ hết nội chiến, họ sẽ quay sang đánh Tống. Làm thế nào cho Tống, Mông cổ không ai bại, không ai thắng.
– Trong các chúa tướng Mông cổ, thì hai người không thân thiết với Hốt Tất Liệt cũng như A Lý Bất Ca là Hoài Đô với Tháp Sát Nhi. Hai người này có hãn dịa trù phú, binh lực hùng mạnh. Tất cả 12 tiên phải giúp Thúy Trang với Hồng Liên khuyên chồng tách ra làm một nước riêng, như các Hãn vùng Kim trướng”.
Hồng Nga nghĩ đến hộp tài liệu mật của Hốt Tất Liệt tên Giao chỉ vụ. Tình yêu nước bừng bừng bốc lên, mặt nàng đỏ au, thở hổn hển nói với Địa Lô:
– Ở Đại đô Nguyên phi Bạch Liên với em luôn gặp truyện tức muốn nổ lồng ngực ra vì bọn Trung thư hành tỉnh luôn gửi sứ sang nước mình đòi sáu điều kiện. Trong nước cũng biết tình hình triều Nguyên, nên cứ cù nhầy không chịu tuân theo. Mỗi khi chúng lên đường, chị Thanh Liên ngồi cạnh Hốt Tất Liệt, chị biết hết chỉ dụ của y cho bọn sứ thần, nên chị ấy sai em viết thư, dùng chim ưng báo cho Vũ Uy vương. Vương chuyển về Thăng long. Khi bọn sứ tới nơi, triều đình đã biết chúng nói gì, chiếu thư viết gì, chặn họng chúng trước. Anh Địa Lô! Sau đây em sẽ cung cấp cho anh những tin tuyệt mật. Để anh về nước tấu trình chư sự giúp triều đình thiết kế đối phó.
Nàng trao cho Địa Lô tập giấy nàng tóm lược trong hộp Giao chỉ vụ tại Mật thư phòng của Hốt Tất Liệt, rồi nghĩ đến quốc thể bị Mông Cổ làm nhục, Hồng Nga nói tục:
– Em nhắc lại: chúng đòi gì kệ cha chúng, mình cứ làm theo mình. Quan trọng nhất là triều đình phải tìm cho ra hai tên thân vương như hai con rắn tiềm ẩn, đâm sau lưng mình.
Nàng than:
– Em với chị Bạch Liên thiếu người liên lạc, sai chim ưng. Phải chi bọn em có một người như Đại Hành cạnh chị Thanh Liên thì hay biết mấy.
Trung Thành vương nói với Địa Lô:
– Khi bố lên đường đưa đưa dâu thì Vũ Uy vương có gửi theo bố 5 Kị mã Long biên với ba kiếm khách Mê linh, làm người hộ tống thân tín. Lúc bố về Hoa lâm cũng mang chúng theo. Khi bố làm quân sư cho Tháp Sát Nhi, thì bố cũng dẫn chúng cùng đi. Bây giờ ba Kị mã đã thành hôn với ba nữ kiếm khách. Còn hai Kị mã tên Vũ Chính và Đào Minh chưa có vợ. Bố thấy Bạch Liên, Hồng Nga thiếu người chỉ huy chim ưng. Bố muốn gửi hai đứa chưa vợ cho 2 con bé sai khiến.
Hồng Nga mừng chi siết kể. Nàng hỏi:
– Nhưng thình lình bọn mặt dơi tai chuột người Hán bỗng thấy bọn con có hai Kị mã võ công cao, chúng sẽ thắc mắc thì biết trả lời sao?
Trung Thành vương ngừng lại suy nghĩ rồi nói:
– Hôm trước bố nhận được thư của Vũ Uy vương nói: Linh Từ quốc mẫu đã tuyển những thiếu nữ xinh đẹp nhất nước thành 5 đội. Quốc mẫu cho Vũ Uy vương một đội mười đứa. Chúng được dạy ca, múa, nghệ thuật bắt nai cực kỳ cao. Về nhan sắc chúng đẹp muốn hơn bọn Đông hoa, Tô lịch. Ý Ninh đã gả hết 6 đứa rồi. Còn 4 đứa bây giờ ra sao?
Địa Lô cung kính chỉ ra phía sau, chỗ Ngọc Kỳ, Ngọc Quốc, Ngọc Trí, Ngọc Cách:
– Khi con theo phò Tuyên phi Thanh Liên, Vũ Uy vương sai con mang bốn nàng theo. Ý bố muốn?!?!?!
– Nghe Hồng Nga nói: bọn Tuyên phủ ty thấy Bạch Liên, Hồng Nga đẹp quá, ca múa hay quá, nên chúng xui Chí Nguyên đòi Đại Việt cống mỹ nữ. Tại sao ta không nhân dịp này đem mấy cô còn lại cống cho chúng?
Địa Lô xua tay:
– Thưa bố không nên. Nếu ta cống cho Chí Nguyên, lỡ y thấy mấy cô đẹp quá, trẻ quá, y giữ làm của riêng thì lôi thôi to. Con nghĩ mình nên làm như Thanh Liên đã làm. Bây giờ ta đem 2 Kị mã Long biên với bốn cô cho Hồng Nga dẫn về Đại đô dối rằng đó là người do song thân của chị Bạch Liên gửi sang hầu hạ phi. Phi sẽ tiến cử 2 kị mã cho Chí Nguyên. Còn bốn cô thì Bạch Liên sẽ cho ca múa, đi đâu cũng đem theo, rồi tìm những con nai nào giữ chức vụ quan trọng mà gả cho để kết thâm tình.
Hồng Nga cười lớn:
– Hiện có những tên giữ chức vụ quan trọng cần bắt là Ô Mã Nhi, Toa Đô, Lý Hằng, Diêu Khu, Hách Kinh, Liêm Hy Hiến và A Hợp Mã. Phải đấy, bắt được mấy tên này thì nhất cử nhất động gì của Tuyên phủ ty mình cũng biết.
Trung Thành vương bảo bốn nàng Ngọc Kỳ, Ngọc Quốc, Ngọc Trí, Ngọc Cách:
– Bốn cháu bước ra đây cho mọi người chiêm ngưỡng bốn bông hoa lan mới nở nào!
Dù cả 10 nàng Ngọc đều được huấn luyện thành ca nhi, thuật bắt nai, nhưng cũng hơi e thẹn. Cả bốn đứng dàn ra trước cử tọa. Nhớ lại bài học khi ở Văn sơn, Hồng Liên ra lệnh:
– Các em đã được học 10 nụ cười bắt nai. Nào các em cười lên nào. Nụ thứ nhất: Nhất cố khuynh thành nào!
Bốn nàng mỉm cưới nhếch mép, mặt hơi ngửa về trước. Mắt trái mở to, mắt phải hơi lim dim, nghiêng nghiêng vai, ngực ưỡn về trước, nhô lên thụp xuống.
Trung Thành vương khen:
– Ta đáng tuổi ông nội các cháu ta thành thực khen: nếu như hồi ta 30 tuổi, mà gặp các cháu nở nụ cười này, các cháu nói gì ta cũng phải nghe.
Hồng Liên hô: Tái cố khuynh nhân quốc!
Bốn nàng nhoẻn môi, nhưng không cười, mà liếc nghiêng mắt, đầu hơi cúi xuống, mình hơi nghiêng sang trái.
Cứ thế Hồng Liên hô bốn nàng biểu diễn hết tám nụ cười:
– Câu hồn, đoạt phách.
– Khuynh hoa, xạ hương,
– Đỗ quyên dạ khai,
– Lộ giáng nguyệt quế,
– Cúc hoa nhật mộ,
– Liên hoa dạ trung,
– Lộc nhập cương la,
– Cầm lộc nhập nhãn.
Hồng Liên ban chỉ:
– Bây giờ bốn em phải đóng vai những cô gái nhà nghèo, được bán cho song thân Nguyên phi Bạch Liên, rồi được gửi sang làm tỳ nữ cho phi. Sau đó tùy hoàn cảnh, phi sẽ gả các em cho bọn đại quan Nguyên triều. Nghĩa là một bước các em trở thành đại phu nhân một nước lớn. Tuy phải khó khăn trong vai phu nhân, nhưng thời gian ở Tứ xuyên các em được học chữ Hán, học nói tiếng Hán, học phong tục Hán. Các em không sợ bị bỡ ngỡ. Hồi ở Hoa lâm, các em đã học kinh nghiệm ở Ngọc Hạ, Ngọc Tiên, Ngọc Trị, khi làm phu nhân các tướng Mông cổ rồi.
Hồng Nga dặn:
– Các em đừng sợ. Gặp khó khăn đã có chị, có Nguyên phi Bạch Liên.
Trước khi tan buổi họp, nghĩ đến quốc thể bị Mông Cổ làm nhục Hồng Nga nói nói với Địa Lô. Nàng văng tục:
– Em nhắc lại: anh về tâu với triều đình: bọn Đạt Lỗ Hoa Xích, bọn sứ Nguyên sang, chúng đòi gì kệ cha chúng, mình cứ làm theo mình. Quan trọng nhất là triều đình phải tìm cho ra hai tên thân vương như hai con rắn tiềm ẩn, đâm sau lưng mình.
Nghe Địa Lô truyền lệnh chỉ của Vũ Uy vương: phải hết sức hòa hợp với chồng. Vốn thông minh Hồng Nga hiểu ngay:
– Chính vì phải tỏ ra hết sức hòa hợp với chồng mà chị Huyền mới giúp A Lý Bất Ca lên ngôi Đại Hãn. Bà còn thúc chồng mau chóng chiếm Tứ xuyên, Hàm Cốc quan. Bà Thúy Nga, Thanh Nga, Thúy Trang thúc chồng giúp A Lý Bất Ca được hội đồng Quý tộc tấn phong tân Đại Hãn. Sau khi phong Đại hãn cho A Lý Bất Ca. A Lý Bất Ca nhớ ơn, cắt thêm đất phong cho Hãn địa của Hoài Đô. Hoài Đô trở thành một Hãn hùng mạnh muốn hơn Tháp Sát Nhi. Ông ta đang tách ra khỏi vòng kiềm tỏa của Hoa lâm với Đại đô.
Địa Lô cười:
– Em thông minh thực.
Hồng Nga nói lạnh như băng:
– Còn nữa, chắc Đại Hành tuân chỉ Vũ Uy vương, viết thư cho chị Bạch, để chị ấy thúc Chí Nguyên lên ngôi cho mau, chiếm Tứ xuyên, Hàm Cốc. Có như vậy anh em Chí Nguyên mới chém giết nhau khiến trời sầu đất thảm. Có đúng không?
– Giỏi! Hèn gì Vũ Uy vương thường nói: em có tài như một tể tướng.
Hồng Nga chỉ vào Trung Thành vương:
– Nhưng còn bố già! Tại sao bố già với chị Hồng lại xui Tháp Sát Nhi lửng lơ giữa A Lý Bất Ca với Hốt Tất Liệt?
– Con suy nghĩ kỹ một chút thì thấy ngay!
Hồng Nga im lặng một lúc rồi à lên một tiếng:
– Con hiểu rồi!
– Nói cho bố nghe nào?
– Hiện lực lượng của Mông cổ với Đại Nguyên ngang nhau. Tháp Sát Nhi nắm trong tay 25 vạn quân tinh nhuệ. Lại trấn ở một vùng trù phú, nằm sát giữa Hoa lâm với Đại đô. Nếu anh ấy nghiêng về Chí Nguyên thì A Lý Bất Ca bại. Ngược lại anh ấy nghiêng về A Lý Bất Ca thì Chí Nguyên nguy. Vì vậy Vũ Uy vương mới ban chỉ cho chị Hồng Liên khuyên chồng không theo ai cả. Đợi cho hai cọp Hoa lâm, Đại đô chém giết nhau. Khi bên nào bại thì anh ấy theo bên bại, như vậy cuộc chiến mới kéo dài. Càng dài thì tinh lực Mông cổ, Đại Nguyên mới kiệt quệ. Khi chiến cuộc chấm dứt thì bên thắng khó đánh nổi Tống, khó có sức đánh Đại Việt.
Nàng ngừng lại:
– Bây giờ chị Bạch Liên trót hứa với Nguyên triều rằng sẽ kéo Tháp Sát Nhi về với Chí Nguyên. Chị ấy sai em đi sứ. Vậy liệu chị Hồng có nắm cổ con nai Tháp Sát Nhi theo Chí Nguyên được không?
Hồng Liên lắc đầu:
– Chị không làm nổi. Vả chị cũng không muốn làm. Vì mới đây Tháp Sát Nhi họp chư tướng văn võ đưa ra quyết định không theo Chí Nguyên, không theo A Lý Bất Ca.
– Chị là người tài trí lại nắm uy quyền mà không đổi được thế cờ ư?
– Khó quá em ơi!
Nói dứt, cái huệ của Thúy Nga, do Tuệ Trung bồ tát dồn vào người nàng rừng rực bốc lên. Nàng không còn là cô Hồng Hoa dâm đãng nữa, mà là Thúy Nga: tính tình nhu thuận, nhưng tự ái tộc Việt cực cao. Trong tâm nàng lóe ra một tia lửa. Nàng xòe tay ra:
– Muốn chị xui chồng theo Chí Nguyên thì Chí Nguyên phải hối lộ cho chị số vàng, bạc bằng số vàng bạc mà Tống nộp cho Chí Nguyên.
Nàng nói rất nhỏ:
– Mỗi năm 50.000 lượng bạc, 20.000 lượng vàng. 10.000 tấm lụa. 400.000 hộc gạo trắng. Vùng cai trị của Tháp Sát Nhi với chị là vựa lúa phía Bắc, thì chị không đòi 400.000 hộc gạo trắng mà chỉ đòi vàng, bạc, lụa thôi.
Nàng ngừng lại, rồi mắt chiếu ra những tia sáng long lanh. Nàng nói gằn từng tiếng lạnh như băng:
– Chị được tin suốt mấy năm qua, Hốt Tất Liệt luôn sai sứ sang Đại Việt o ép phải cống đủ thứ. Nghĩ mà tức muốn ói máu ra được. Con mẹ nó chứ! Tài trí bọn Hốt Tất Liệt thua xa Hưng Đạo vương, Hưng Ninh vương, lại không thể so sánh với Vũ Uy vương. Chỉ vì nó đầu thai vào bụng vợ tên Mông cổ thối tha Đà Lôi, rồi làm chúa Mông cổ, nay ép nước mình, mai dọa đem quân sang đánh mình. Bây giờ anh em nó chém giết nhau, chị em mình đòi Chí Nguyên phải mửa vàng bạc ra để chị em mình nhờ ông thầy Địa Lô đem về nộp vào công khô Đại Việt cho hả cái tức!
Nét hoa toát ra sát khí đằng đằng:
– Chị với bố Trung Thành vương sẽ xui Tháp Sáp Nhi đòi cả Chí Nguyên, A Lý Bất Ca phải phong cho anh ấy vùng này như một Hãn địa. Vùng này là một nước. Anh ấy là một ông vua như Cao ly, như Đại Việt.
Hồng Nga thấy Hồng Liên đang nhu nhã bỗng nổi giận chỉ vì tự ái dân tộc. Nàng thấy cái nổi giận này thực đáng vàng, đáng bạc. Nàng đổ dầu vào đống lửa:
– Chị ở xa mà còn chịu không nổi huống hồ chị Bạch Liên với em ở cạnh bọn Tuyên phủ ty, chúng công khai bàn nhau, công khai cười nói lấy làm khoan khoái sao làm cho nước mình khốn đốn. Tuy vậy chúng còn ghê sợ trận đánh thời Nguyên phong, nên chỉ già họng mà thôi. Chị Bạch Liên đã khuyên Trung Thống phong cho Tháp Sát Nhi làm vua Bắc Liêu rồi. Chiếu chỉ bọn em mang theo đây. Mai này sẽ đem trao cho Tháp Sát Nhi trước triều đình.
Hồng Liên vẫn chưa hết giận. Nàng chỉ vào quốc kỳ Mông cổ, trên thêu con chim ưng bay ngang mặt trời, dưới móc chín cái đuôi trâu nước:
– Mấy hãn Tây vực không còn tuân lệnh Hoa lâm, Đại đô từ lâu rồi. Bây giờ thêm hãn Tháp Sát Nhi không tuân phục nữa. Có thế con chim ưng Mông cổ mới bị cắt 9 mảnh, thành 9 con con cú nhỏ. Tháp Sát Nhi là ông vua vùng này. Hãn Tháp Sát Nhi sẽ không bao giờ cho Hoa lâm, Đại đô trưng binh đánh các nước nhỏ.
Nàng vuốt tóc Như Lan:
– Em yên tâm. Từ nay chị không cho Tháp Sát Nhi đánh Cao ly nữa.
Hồng Liên là người nhu nhã bậc nhất trong bẩy nàng Tô lịch, năm nàng Đông hoa; chỉ vì lòng yêu nước, do huệ của Thúy Nga mà phát ra lời nói tục. Cử tọa hiện diện tuyệt không ai ngờ tới.
Địa Lô khích một câu:
– Chị Hồng ơi! Khi em từ Hoa lâm tới đây thì Thúy Trang đã cùng Hoài Đô tách lãnh thổ Nãi man thành một nước nằm giữa Kim trướng và chính quốc Mông cổ. Bây giờ nước Bắc Liêu của chị với Tháp Sát Nhi nằm phía Đông của Đại nguyên với Mông cổ. Tại sao chị không kết thân với Cao ly, với sứ quân Lý Đảm, với Đại Việt với Hãn Hoài Đô. Như vậy chị không phải quỳ gối trước Đại đô hay Hoa lâm!!! Chị là Hoàng hậu Bắc Liêu mà! Chị là con vua Trưng chứ có phải tầm thường đâu.
Hồng Nga ôm lấy bà chị Hồng Liên:
– Khi Chí Nguyên nhờ chị Bạch Liên sai sứ đến đây chị ấy cũng nghĩ như chị, nên chị ấy đòi Chí Nguyên đem vàng đút lót chị. Chí Nguyên sai em hối lộ chị nữ trang ngọc, phỉ thúy, và 3 nghìn lượng vàng đấy!
Trong lòng địa Lô nảy ra niềm kính phục:
– Hỡi ơi! Có ai ngờ 7 cô gái dâm đãng, hư hỏng cùng cực của Đại Việt, rồi được Thiền công đẩy hết ác trược ra, truyền huệ vào, mà nay trở thành người yêu nước cuồng nhiệt, thành người trí lự trung thuần!
Khâm phục, Địa Lô chắp tay vái Hồng Liên, hướng về Đại Đô vái Bạch Liên:
– Ý nghĩ những bậc anh hùng tài trí đều giống nhau. Hai chị quả là cái bóng của vua Trưng. Không ngờ xa nhau nghìn dặm mà ý nghĩ của chị Bạch Liên, Hồng Liên giống nhau. Em nghĩ một lượng vàng Trung Thống phải xuất ra hối lộ cho chị, cũng hả cái giận y sai sứ, sai bọn Đạt lỗ hoa xích (Đa gu ra tri) sang nước mình đòi vàng ngọc, đòi phẩm vật cống. Thôi Hồng Nga trao vàng, ngọc cho chị Hồng Liên đi.
Nhớ đến Thanh Liên, nước mắt Địa Lô chảy dài trên má:
– Trong những ngày hầu hạ cạnh chị Thanh Liên, chị ấy yêu thương em với Đại Hành như con. Trước khi lên hỏa đài, thần trí chị minh mẫn vô cùng. Chị cho em nhiều nữ trang, để em cho Ngọc Hồng. Tuy chị không hơn em nhiều tuổi, nhưng em với Đại Hành vẫn tâm niệm chị ấy là mẹ. Bây giờ em lại kính chị với chị Bạch Liên như người mẹ.
Hồng Liên nhìn Hồng Nga lắc đầu. Hồng Nga than:
– Sao chị lắc đầu? Chị không giúp em ư? Khi trở về Đại đô em phải nói với chị Bạch thế nào?
Trung Thành vương nhìn Hồng Liên than:
– Khó quá con nhỉ!
Hồng Nga chỉ Địa Lô:
– Khổng Minh non! Anh giúp em đi.
– Anh cũng chịu.
Như Lan cười:
– Dễ mà. Chỉ cần anh Địa Lô chắp tay vái em mười vái thì xong. Em sẽ có mưu cho.
Địa Lô đứng dậy chắp tay:
– Vì Đại Việt, vì ngọc, vì 3 ngàn lượng vàng, mạt tướng Địa Lô khấu đầu trước vương phi Cao ly.
– Không phải vương phi, mà là Hoàng hậu nương nương.
– Dạ, nô tài lầm lẫn, xin hoàng hậu nương nương đại xá cho.
Hồng Nga mở cái túi trên lưng ra: 3 nghìn lượng vàng sáng rực, năm đôi vòng ngọc, năm cái kiềng dát kim cương, mười cặp xuyến dát ngọc, ba chuỗi ngọc trai. Nàng đẩy lại trước mặt Địa Lô.
– Đây! Chí Nguyên cống chị Hồng Liên đây. Chị Hồng Liên muốn anh mang về nước. Anh nhận đi.
Như Lan thiết tha nói với Hồng Liên:
– Ngày mai chị Hồng sẽ bàn cùng Tháp Sát Nhi: muốn đứng vững với Hoa lâm, Đại đô, mình cần có lân bang làm thế ỷ dốc. Bắc Liêu phải kết thân với Cao Ly. Chị bầy mưu cho vương rằng: bây giờ kết thân với Cao Ly rồi thì không cần dàn quân uy hiếp Cao ly nữa. Lại dọa vương: hiện cả Đại đô lẫn Hoa lâm cùng động binh. Khó có thể biết trước rằng họ sẽ đánh úp Bắc Liêu hay không? Vậy Tháp Sát Nhi giả báo động, đem đại quân tới biên giới lãnh địa của Trung nguyên, Mông cổ dàn ra. Anh Địa Lô sẽ viết thư cho Thúy Nga, để Thúy Nga nói với A Lan Đáp Nhi rằng: Bắc Liêu khởi binh để chuẩn bị giúp Hoa lâm. Thế là A Lý Bất Ca yên tâm tưởng Tháp Sát Nhi theo mình. Còn Hồng Nga về Đại đô nói với Bạch Liên rằng Tháp Sát Nhi theo về Đại Nguyên, chuẩn bị binh mã đánh A Lý Bất Ca trợ giúp Đại Nguyên.
Hồng Liên cười:
– Như Lan muốn chị khuyên chồng như vậy thì không phải giúp Hồng Nga đâu, mà vì Như Lan đấy thôi! Khôn vừa thôi! Khôn quá át cả chồng đi thì chồng sẽ hết sủng ái!
– Em vì sự nghiệp Đại Việt hơn là Cao ly. Em nghĩ đến Trung Thống phải lụy chị Hồng Liên nên mới đưa ra ý kiến này.
Hồng Liên cười:
– Tại sao chị nói Như Lan bầy mưu lợi cho Như Lan hơn là giúp Hồng Nga. Này nhé: hiện Như Lan đang cầm quân đóng tại biên giới Cao ly với vùng này. Quân Cao ly bị quân của Tháp Sát Nhi ngày đêm đè nặng áp lực, mệt mỏi quá, tài nguyên, quốc khố trống rỗng rồi. Nếu nay Tháp Sát Nhi kết thân với Cao ly rút quân về biên giới của Mông cổ với Trung nguyên, thì biên giới Cao ly được giải tỏa. Có đúng thế không công chúa Lý triều? Hoàng hậu Cao Ly?
Như Lan cười trừ:
– Việc em âm thầm tới đây chỉ với mục đích xin chị giúp cho điều ấy.
Hồng Liên nghiêm nghị:
– Nghĩ lại hồi bẩy đứa bọn chị bị kết tội ở Văn Sơn, Như Lan đã bầy mưu cho Thúy Nga, Thanh Nga xin với Tuyên Minh Thái hoàng Thái hậu khoan dung bọn chị. Bây giờ chị phải trả ơn Như Lan chứ. Như Lan yên tâm! Hồng Nga yên tâm. Tại đây bố Trung Thành với chị nắm quyền mà. Bây giờ thành một nước lớn. Anh Tháp Sát Nhi đã thành một Hãn, chị sẽ thành một Hoàng hậu như Linh Nhân hoàng thái hậu. Bố Trung Thành vương sẽ là Thái úy. Tiếc quá, phải chi ông thầy Địa Lô chịu ở lại đây, lĩnh chức Tể tướng thì hay biết bao. Điều Như Lan muốn Tháp Sát Nhi rút quân khỏi biên giới Cao ly không khó. Chị sẽ làm theo kế Như Lan.
Nàng chỉ Hoàng Liên:
– Bây giờ chúng ta bàn việc chị Hoàng. Anh Địa Lô, anh định đưa chị Hoàng về Đại Việt bằng cách nào?
– Tôi có lệnh bài của Thừa tướng A Lan Đáp Nhi giúp cho đi qua lãnh thổ Mông cổ. Hồng Liên giúp cho đi qua lãnh thổ của Tháp Sát Nhi. Tới Cao ly thì xin Như Lan giúp cho. Chúng tôi dùng thuyền về Đại Việt.
Hồng Liên nắm lấy tay Hoàng Liên:
– Chúng mình 12 đứa được triều đình gửi đi làm Tây thi, thoáng một cái đã 9, 10 năm. Tuy mỗi đứa ở một hoàn cảnh khác nhau, nhưng cũng làm được nhiều điều lợi ích cho xã tắc. Không ngờ chị Thanh lại ra đi trước. Bây giờ chồng của Bạch, Huyền đang ngồi chót vót quyền lực, xua hằng mấy chục vạn người giết nhau. Khó biết sau này hai người sẽ ra sao?
Nàng nắm lấy tay Như Lan:
– Bẩy đứa chúng mình sắc có thể hơn Như Lan, nhưng tài, đức thì thua xa. Hồi ở Văn sơn, Như Lan hết sức chiếu cố cho bẩy đứa. Thế mà từ hơn năm nay, anh Tháp Sát Nhi được lệnh dàn quân đánh nhau với Cao ly. Mình cố vấn cho anh ấy, đánh nhau với Như Lan giữ cái thế dùng dằng. Chứ đánh thực sự thì chỉ một trận Như Lan dã bại rồi. Mình lo lắng cho Như Lan vô cùng. Lại còn Hĩm Còi nữa! Quân của Tháp Sát Nhi đụng trận với Ngưu binh của Hĩm Còi lần nào cũng bị bại. Có lần mình đứng lược trận với chồng, nhìn thấy Hĩm Còi với 6 Ngưu tướng Đại Việt xung trận mà mình phục ghê.
Phi lấy cái bọc trên lưng ra, trong có bốn cái hộp. Phi lấy ra một cái để truớc mặt Ngọc Hồng:
– Trong ba người mình chịu ơn, thì đầu tiên là ông thầy Địa Lô. Địa Lô trị dứt chứng đau bụng kinh cho mình. Hồi ở Văn sơn, Địa Lô luôn chiếu cố đến mình tận tình. Từ khi theo chồng, mình được chồng cho nhiều nữ trang. Trong đó có vật này.
Nàng mở hộp ra, trong hộp có cành hoa bằng bạc. Ở giữa là viên hồng ngọc, năm cánh dát 5 viện kim cương lóng lánh:
– Chị tự hứa bao giờ Địa Lô cưới vợ chị sẽ tặng Địa Lô. Bây giờ chị trao cho vợ Lô.
Nói rồi phi cài cành hoa lên tóc Ngọc Hồng.
– Phúc trạch em khôn lường. Em là vợ một mỹ nam tử tài hoa. Nhưng chị hỏi thực em câu này nhé: em có tin chồng em không?
– Dạ có, nhưng?
– Chồng em là người chính nhân, quân tử chứ không phải phườnng tham dâm, hiếu sắc đâu. Vì chồng tài hoa, đẹp trai, nên em thiếu đức tự tin đấy thôi. Khi em ghen là tỏ ra bản lĩnh mình không đủ. Mình xấu, mình vụng về, mới ghen!
– Dạ!
Nàng lấy ra cái hộp thứ nhì:
– Đây là quà tặng Như Lan. Hồi gặp nhau ở Yên kinh, chị không mang theo, nên không trao cho Như Lan được.
Nàng mở ra thì đó là một cặp vòng đeo tay bằng ngọc đỏ chói. Nàng lại mở cái hộp thứ ba ra, trong có một con trâu bằng vàng, trao cho Như Lan:
– Nhờ Như Lan mang về cho Hĩm Còi dùm chị nghe. Nhớ lại hồi ở Văn sơn mình già mồm, già họng, Hĩm Còi đe rạch mặt mình. Hồi đó mình thù Hĩm Còi ghê lắm! Cũng nhờ cái vụ đó mà mình có địa vị ngày nay. Mình đâu có quên ơn Hĩm Còi? Bây giờ mình vừa kính vừa phục Hĩm Còi!
Phi đưa ra một cái hộp gỗ rất đẹp:
– Đây là hộp sâm Cao ly mà bọn hàng thần gốc Cao ly dâng cho chị. Chị nhờ ông thầy Địa Lô đem về Đại Việt biếu song thân chị. Bây giờ song thân chị chắc tóc đã bạc, da đã trổ như da đồi mồi rồi. Biết bao giờ chị mới được thấy hai thân!
Trao hộp sâm cho Địa Lô, nước mắt Hồng Liên lăn trên đôi má trắng hồng, nàng nấc lên:
– Bố ơi! Mẹ ơi! Con lấy chồng xa xôi, ngày ngày nhìn về phương Nam thương bố, nhớ mẹ, không được phụng dưỡng sáng chiều, ruột con muốn đứt ra từng khúc một.
Hồng Nga trao cái bọc ngọc, châu báu, 3 nghìn lượng vàng cho Hồng Liên. Hồng Liên cầm lấy, trao tất cả cho Địa Lô:
– Ông thầy đem vàng ngọc này về cho triều đình Đại Việt. Ông thầy nói rõ vàng này ở đâu mà có, cho triều đình hả dạ.
Địa Lô tiếp vàng, an ủi tất cả:
– Chúng ta hội họp nhau đây do vận nước đưa đẩy. Chúng ta là con nhà Phật, có cộng nghiệp ắt còn cộng duyên thì sẽ còn có dịp gặp nhau. Điều chị Hồng Liên muốn Lô sang đây giúp chị với anh Tháp Sát Nhi không khó. Lô sẽ tâu với Thượng hoàng. Nếu Thượng hoàng không chuẩn, Lô sẽ xin sư phụ là Bồ Tát Tuệ Trung nói dùm thì nhất định xong.
Tử nói với Trung Thành vương:
– Anh Ngột A Đa hồi này lĩnh trọng trách trấn thủ Vân Nam, Tây Tạng. Còn Thúy Nga, Thanh Nga đã tổ chức được một vạn phu nữ binh Mông cổ. Uy tín hai bà này lớn vô cùng.
Sáng hôm sau A Truật với Hồng Nga tới cổng thành, xưng là sứ thần Chí Nguyên hoàng đế xin yết kiến đại vương Tháp Sát Nhi. Vương truyền mời vào.
Lễ nghi tất.
Tháp Sát Nhi từng chỉ huy mặt trận phía Đông đánh Tống mấy năm. Vương ủy cho A Truật chỉ huy cánh quân Tương dương, Phàn thành. Hai người từng là chúa tướng, thuộc hạ với nhau, nên dễ thân mật. Vương phi Hồng Liên hỏi:
– Đại tướng quân! Cô em Hồng Nga của tôi tuổi còn quá trẻ! Không biết có chu toàn nổi nhiệm vụ một đại phu nhân không?
– Thưa vương phi! Hồng Nga không những là một giai nhân, ca múa tuyệt vời. Nàng còn có tài như một đại học sĩ. Chăm chỉ đọc sách, vốn Hán học muốn vượt xa chồng. Thực là tiên nữ của A Truật này.
Tháp Sát Nhi hỏi A Truật:
– Chí Nguyên hoàng đế sai tướng quân tới đây có việc gì?
– Hoàng thượng đang đốc xuất toàn bộ tướng sĩ chinh tiễu A Lý Bất Ca. Người đã hòa với Tống để có thể đem đại quân về Hoa lâm. Người e ngại …
Hồng Liên cười:
– Tôi biết, hiện 7 tướng Hỗn Đô Hải, Hoắc Lỗ Hải, Mật Lý Hỏa Giả, Mục Tương Ca, Xích Nhân Thiết Mộc Nhi, Lưu Thái Bình, Ngột A Đa theo A Lý Bất Ca chống lại Chí Nguyên. Mỗi tướng này trong tay có hơn mười vạn tinh binh. Chí Nguyên phải dồn hết quân ra các mặt trận phía Tây và Tứ xuyên. Người sợ chúng tôi thừa cơ đánh úp Đại đô phải không?
Hồng Nga cười:
– Quả đúng như phi nói.
– Tại sao người không sợ A Lý Bất Ca trưng binh các hãn Tây vực đánh Đại đô, mà sợ chúng tôi?
Phi nói với A Truật:
– Tướng quân có biết rằng giữa Hồng Nga với tôi tình như ruột thịt không? Hồi còn ở mặt trận Ngạc châu, chúng tôi như bóng với hình.
– Chính vì vậy mà Nguyên phi Thanh Liên tâu với Chí Nguyên cử Hồng Nga đến đây.
Hồng Liên tuyên chỉ:
– Hoàn cảnh của Đại vương Tháp Sát Nhi khó khăn vô cùng. Đại vương cai trị vùng này đã mấy năm. Người vẫn dùng luật của Thành Cát Tư Hãn, nên binh tướng Mông cổ hài lòng. Người lại khuất thân cầu hiền, trọng đãi người tài, nên dưới trướng có không biết b ao nhiêu văn quan tài trí, võ tướng uy vũ. Người vỗ về an dân, nên dân chúng coi người như một minh quân. Hiện chúng tôi đang chong mặt với hùng binh Cao ly, nên không thể tuân chỉ trưng binh của Trung Thống. Tuy nhiên chúng tôi có thể điều đại binh tới biên giới sẵn sàng tiếp cứu Đại đô, khi Đại đô bị A Lý Bất Ca tấn công!
Vì A Truật từng ở dưới trướng Tháp Sát Nhi, từng dự những cuộc hội tham mưu của vương. Trong các cuộc họp này, hầu hết những ý kiến đều do vương phi đưa ra; y đã quen. Nghe phi nói, y mừng chi siết kể:
– Trước Hoàng thượng đã sai sứ đến đây. Sứ đi không lại về không. Bây giờ vợ chồng A Truật này nhận sứ mệnh đi một vụ mà thành công hai vụ: một là Bắc Liêu theo về Đại Nguyên. Hai là Bắc Liêu đem quân trợ giúp Đại Nguyên.
Y cung cung, kinh kính cầm cái trục lụa, đó là sắc phong của Chí Nguyên hoàng đế cho Tháp Sáp Nhi làm Bắc Liêu đại vương để lên cái án trước mặt vương:
– Khải Đại vương, Chí Nguyên Thống hoàng đế ban chỉ phong cho Đại vương tước:
Thái sư, thượng trụ quốc,
Khai phủ nghị đồng tam tư,
Bắc phương uy viễn công thần,
Bắc Liêu đại vương,
Thực ấp ngũ vạn hộ,
Thực phong vạn hộ.
Cử chỉ này làm trong lòng vương phi Hồng Liên nổi lên một cơn bão tố. Bởi vì trong cuộc họp hôm trước tại dinh Trung Thành vương, Địa Lô với Hồng Nga Lan cho phi biết:
“ Tin từ Đại Việt nói rằng bọn sứ của Hốt Tất Liệt sang Đại Việt thường bang bạnh vô cùng:
– Chúng hạch hỏi bắt triều đình phải cử đại thần lên biên giới đón rước, cung phụng ăn uống. Đây sứ của Trung Thống phải đến cửa thành cầu kiến.
– Khi sứ tới Thăng long, vua phải mở cửa chính điện Tập hiền rước vào. Đây sứ phải khuất thân bái kiến.
– Vua phải quỳ lạy sứ và chiếu thư. Đây sứ phải lậy Bắc Liêu vương, rồi trao chiếu thư.
– Triều đình từ chối việc lậy sứ, chiếu thư thì chúng quát tháo hoạnh họe. Đây sứ cung cung, kính kính trao chiếu thư.
Rồi khi sứ về, chúng gửi sứ khác sang với chiếu thư trách triều đình thiếu lễ nghi”.
Tại đây, Tháp Sát Nhi chỉ là một tước vương, lãnh thổ tuy lớn hơn Đại Việt, nhưng binh lực không mạnh hơn. Sứ giả sang phong tước phải đem vàng đút lót cho phi. Thực là quá khác biệt. Chúng khinh thường Đại Việt quá đáng. Địa Lô còn ở đây, mình phải cho Lô đệ biết truyện này. Lô đệ về nước cáo với triều đình, tìm cách uy hiếp khiến bọn sứ, bọn Đạt Lỗ Hoa Xích phải khuất phục cho bõ ghét. Tại đây ta là hoàng hậu một nước hùng mạnh, ta phải dùng hết khả năng để giúp quê hương ta.
Hồng Nga với A Truật lên đường trở về Đại đô, đem theo bốn nàng Ngọc Kỳ, Ngọc Quốc, Ngọc Trí, Ngọc Cách và hai kị mã Vũ Chính, Đào Minh. Chí Nguyên sai thiết triều nghe A Truật tâu những gì đạt được.
Hồng Nga tâu:
– Vợ chồng thần tới Thẩm dương, âm thầm xin yết kiến vương phi Hồng Liên, đem vàng ngọc bệ hạ ban cho phi, rồi nói rõ chỉ dụ của bệ hạ. Phi hứa sẽ khuyên Đại vương Tháp Sát Nhi làm tất cả những gì giúp bệ hạ thoát khỏi ưu tư. Hôm sau vương thiết triều. Vợ chồng thần xin yết kiến. Triều thần Bắc Liêu tranh luận cực kỳ sôi nổi. Hầu hết các văn quan đều muốn Bắc Liêu án binh bất động. Cuối cùng số đôngï ngả theo ý kiến của Đại vương Tháp Sát Nhi, vương phi Hồng Liên và Trung Thành vương là chịu xưng thần, nhận sắc phong.
Diêu Khu kinh ngạc:
– Trung Thành vương là cha Ngột A Đa. Mà Ngột A Đa đang cầm quân vùng Vân Nam, Tây tạng, Hồi cương chống lại triều đình. Sao ông ấy lại thuận cho Bắc liêu theo triều đình?
Hồng Nga đã dự trù trước có câu hỏi này. Nàng cười:
– Diêu quân sư quên rằng Trung Thành vương là người uyên thâm Nho học. Vì vậy ông hướng về triều đình là do tư tưởng chính thống của Nho gia. Hoàng thượng hiện là chính thống của Thái tổ Thành Cát Tư Hãn.
A Truật tiếp:
– Kết quả, Đại vương Tháp Sát Nhi lậy tạ, nhận sắc phong của triều đình. Vương ban chỉ sai sứ sang Cao ly, ngỏ ý ngừng chiến, hòa hoãn, rút Đạt Lỗ Hoa Xích về. Sau đó vương ban chỉ điều quân về phía Nam, phòng khi A Lý Bất Ca đem quân tập kích Đại đô, Khai bình, còn cứu ứng triều đình. Trong khi vợ chồng thần lên đường thì Bắc liêu đã rầm rộ chuyển quân.
A Lý Hải Nha tâu:
– Bệ hạ phúc trạch khôn lường. Vì vậy mà Đại vương Tháp Sát Nhi quy phục. Thay vì chống triều đình, Đại vương còn đem quân trợ triều đình.
Hồng Nga tâu:
– Mừng cho Nguyên phi! Nguyên phi có tin mừng.
Bạch Liên đã biết tin mừng đó là gì rồi. Phi giả bộ:
– Thì Đại vương Tháp Sát Nhi quy phục triều đình là tin mừng lớn nhất rồi còn gì nữa! Em với A Truật giỏi thực.
– Không phải tin mừng đó, mà là tin mừng riêng. Phi ơi, song thân phi ở quê nhà đã bỏ tiền ra mua được ba mỹ nữ, với cô cháu của phi, rồi dạy ca, múa, dạy nói tiếng Mông cổ, tiếng Hán vùng Đại đô. Hai vị còn mộ được hai kị mã, võ công cao. Các người gửi mỹ nữ, kị mã sang hầu hạ phi. Không may thuyền bị bão dạt vào Cao ly. Thuyền bị Cao ly giữ lại. Nay Đại vương Tháp Sát Nhi hòa với Cao ly. Hoàng hậu Cao ly là bạn với hoàng hậu Hồng Liên, nên đã đem mỹ nữ, kị mã trao cho Hồng Liên. Hồng Liên gửi theo vợ chồng thần trả cho phi.
Hốt Tất Liệt ban chỉ:
– Trẫm sẽ cho hai kị mã đó thi tuyển. Nếu có tài trẫm sẽ phong chức tước cho như Đại Hành trước đây. Còn 4 mỹ nữ, để hầu hạ cạnh phi. Tùy nghi phi gả cho ai thì gả. Thế nhan sắc, tuổi tác bốn mỹ nữ thế nào?
– Về tuổi thì cả bốn đều 16 đến 18. Còn nhan sắc thì không bằng phi, nhưng bỏ xa thần.
Hốt Tất Liệt khen ngợi rồi ban cho A Truật ba cái kim bài, lại ban cho Hồng Nga một chuỗi ngọc trai, đến 5 vòng.
Bãi triều.
Hồng Nga đến cung của Bạch Liên mật tấu tất cả những gì diễn ra khi đi sứ. Bạch Liên ban chỉ cho bốn nàng Ngọc:
– Các em nhớ nhé, triều đình Đại nguyên dùng Hán pháp cai trị, lễ nghi phiền phức như Tống. Chị sẽ sai một cung nữ dạy lễ cho các em. Riêng Ngọc Kỳ cùng họ Đặng với chị, thì khai là cháu của chị.
– Dạ chúng em hiểu.
Phi ban chỉ cho hai Kị mã Long biên:
– Hai em là Vũ Chính, Đào Minh phải không? Quân hàm Đại Việt của các em đến đâu rồi?
Đào Minh kính cẩn:
– Tâu phi Tá lĩnh ạ.
– Các em phải cẩn thận, trong Đại đô này không thiếu gì bọn Hán mặt dơi tai chuột theo triều đình. Bất cứ làm việc gì cũng cần kín miệng. Các em tuổi đã 23-24 rồi, nhiệm vụ ở đây còn đài. Chị sẽ xin triều đình tìm lấy hai thiếu nữ có nhan sắc, lại giầu lòng yêu nước, đem sang đây làm vợ cho các em.
– Dạ khi theo vương phi Ý Ninh. Phi đã dạy chúng em về tổ chức của Mông cổ. Phi đã tâu về Đại Việt, cưới vợ cho chúng em. Thường mỗi tháng Kiến Bình vương ở Cao ly đều cho một thuyền về nước. Vương phi Ý Ninh nói sẽ gửi vợ sang cho chúng em.
– Các em có bao nhiêu chim ưng?
– Ba cặp.
– Khi các em nói tiếng Việt thì cứ gọi chị với Hồng Nga là chị, xưng em. Nhưng khi nói tiếng Hán thì phải nói: tâu phi, kính phu nhân.
– Dạ, chúng em hiểu.
– Hai em Vũ Chính, Đào Minh theo Trung Thành vương đã lâu. Các em nói tiếng Mông cổ, Hán thông thạo. Lại biết hết tổ chức quân Mông cổ, thì không còn bỡ ngỡ nữa. Rồi đây chị sẽ cho các em dự thi. Với tài các em, ít ra cũng được cấp Thiên phu trưởng. Chị sẽ xin nhà vua cho các em coi Cấm quân, hộ vệ chị.
Phi nói với bốn nàng Ngọc:
– Các em tuổi đã 18, đang độ hoa nở. Hoa nở có thì. Chị giữ các em dăm ba tháng, một năm rồi sẽ gả cho bọn đại thần Nguyên. Bọn này là những tên dạn dầy truyện phòng the. Tuổi chúng cao, tại phủ của chúng không thiếu gì mỹ nữ Hán, Cao ly, Mông cổ, Tây vực, Tây hạ; các em tranh sủng ái sẽ gặp muôn vàn khó khăn. Tuy nhiên những mỹ nữ đó đẹp thì có đẹp, nhưng không được huấn luyện. Các em quá trẻ so với chúng. Các em đã được đào tạo một bản lĩnh phi thường về ca múa, thì các em dễ thành công. Nhưng các em phải luôn luôn nhớ rằng các em là Quận chúa, cha mẹ đang hưởng hồng ân tại quê nhà; các em sang đây là vì nước, chứ không phải để lấy chồng!
Hơn tháng sau Bạch Liên tổ chức bữa tiệc, mời một số văn võ quan triều Nguyên dự. Khi học nghệ thuật bắt nai ở Văn sơn, phi nhớ có câu: xem mặt vợ đừng bao giờ xem ban đêm dưới ánh đèn . Vì đàn bà dưới ánh đèn là lúc đẹp nhất trong ngày. Bây giờ phi áp dụng: cho khách xem mặt bốn con bé dưới ánh đèn. Hồng Nga dạy bốn nàng Ngọc cách trang điểm cực kỳ lộng lẫy, nhưng y phục là y phục Việt.
Bạch Liên dặn bốn nàng:
– Đầu tiệc, các em đóng vai tỳ nữ dâng món ăn. Y phục là y phục dân gian Việt: khăn quấn quanh đầu, áo cánh nâu, váy lụa đen. Giữa tiệc các em mới ca múa. Cứ mỗi một màn các em lại thay y phục một lần. Y phục bên trong áo cánh nhiễu, yếm lụa. Áo tứ thân bốn mầu.
Hồng Nga nhấn mạnh:
– Tiệc hôm nay, mục đích bắt hồn, phách của những tên A Hợp Mã, Lý Hằng, Ô Mã Nhi, và Thái tử Chân Kim. Ngày đầu dù chúng có bản lĩnh cũng choáng váng. Sau này chị sẽ dạy các em làm cho chúng ngây ngất thì các em sẽ thu hồn, đoạt phách chúng dễ dàng.
Bạch Liên tiếp:
– Trong 5 người thì Lý Hằng, Ô Mã Nhi đều là những võ tướng võ công thâm hậu, dùng binh như thần. Tuổi chúng còn trẻ, trên dưới hai mươi thôi. Chúng là võ tướng nên cử chỉ thô lỗ cộc cằn. Trong tiệc có thể chúng sẽ nắm tay, kéo áo các em. Các em đừng gỡ ra, cũng không phản đối mà ném cho chúng một trong 10 nụ cười nghiêng thành.
Ngọc Kỳ mỉm cười:
– Thưa cô nụ cười nào nên phát trong dịp này?
Bạch Liên cười:
– Câu hồn, đoạt phách. (Thu hồn, bắt phách) hay Khuynh hoa, xạ hương, (Hoa nghiêng, xông hương).
Ngọc Kỳ hỏi tiếp:
– Khi cháu học, Linh Từ Quốc Mẫu dạy: Văn quan là những người nhu nhã, nhưng khó bắt. Còn võ tướng là những người cứng, nhưng bắt dễ hơn. Vậy Thái tử thì coi như văn hay võ?
– Cháu nhớ được câu đó thì phải thực hành. Hai người cần bắt cho được là Thái tử với A Hợp Mã. Phải coi hai người này như văn quan.
Ngọc Quốc hỏi:
– Thái tử là người thế nào?
– Năm nay Thái tử 20 tuổi. Là con thứ hai của nhà vua. Vì con trưởng là Đóa Nhĩ Cát chết sớm nên được lập làm Thái tử. Văn võ toàn tài. Cần mẫn học tập, uyên thâm Nho học. Tuyệt đối tin tưởng vào Hán pháp. Khi nhà vua lên ngôi, ban chỉ lập làm Thái tử, cho mở phủ đệ riêng. Chân Kim tự chọn văn võ quan cho phủ Thái tử. Thái tử đã có chánh phi người Mông cổ và 6 thứ phi người Hán. Thái tử phi là người hiền thục, nhưng không có nhan sắc, ít học. Còn 6 thứ phi, là con các đại thần người Hán, chúng chỉ biết quỳ lậy, dâng hiến nên không làm cho Thái tử say mê.
Ngọc Trí hỏi:
– Giữa chị với Thái tử có hòa với nhau không?
Bạch Liên tát yêu Ngọc Trí:
– Con bé này hỏi thế là đần quá rồi. Em phải biết chúng ta sang dây không phải để tranh sủng với bọn con gái Mông cổ, Cao ly, Hán. Vì vậy chúng ta phải hòa hợp với mọi người, luôn tìm cách thu phục nhân tâm. Chị tuy được nhà vua sủng ái, nhưng hết sức lễ phép với hoàng hậu, chiều theo mọi ý muốn của hậu. Còn Thái tử, từ năm 15 tuổi, mỗi lần Thái tử thấy chị hay Hồng Nga, y đều tỏ ra khiêm cung, lễ phép. Khi nhà vua nghị lập Thái tử, chị tranh đấu quyết liệt lập Chân Kim. Vì vậy y không gọi chị là phi, mà dùng tiếng bình dân, gọi là A Di. Tức như tiếng Việt là dì. Chị biết Thái tử say chị với Hồng Nga, nhưng là người uyên thâm Nho học, Thái tử không dám lộ rõ ra cử chỉ mà thôi. Trong bốn em, thế nào cũng có một em được Thái tử say. Phải bắt hồn y cho được. Phải biến y thành con nai. Cô thấy Ngọc Trí, Ngọc Kỳ có thể làm được việc này. Nhưng phải nhớ Ngọc Kỳ là cháu cô đấy nhé!
Ngọc Kỳ hỏi:
– Thông thường một hoàng đế có nhiều con, thì dù đã lập Thái tử, các anh em cũng kèn cưạ hại nhau để tranh dành ngôi. Vậy Chân Kim có bị các em hại ngầm không?
– Có! Nhưng vì mẹ của Chân Kim khuê danh Sát Tất, con của nhà Quý tộc danh tiếng An Trần Na Nhan, nên địa vị vẫn vững.
– Kẻ tranh dành là ai?
← Hồi 35 | Hồi 37 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác