← Hồi 138 | Hồi 140 → |
Thi đấu hôm nay chính là thi đấu của tám người mạnh nhất.
Trong sân vang dội tiếng người huyên náo, đây đúng là những trận đấu hiếm có, vì những nhân vật lọt vào tám người mạnh nhất đều là cao thủ hiếm có.
Đặc biệt là hai trận đấu hôm nay lại càng như vậy.
Trận đấu giữa Lý Nghiệp Tự với Đại Độ Thiết, hay Đỗ Hà với Tư Tán Tất Nhược đều đáng giá để xem.
Lý Nghiệp Tự là một trong những đồ đệ xuất sắc nhất của đệ nhất thiên hạ hào hiệp Loạn Tông Khách, thi đấu mấy trận trước, ngay trong trận đầu tiên chỉ dùng một quyền đánh ngã tuyển thủ Kim Tạp Thác của Triều Tiên, trận thứ hai đánh bại tuyển thủ Tân La, trận thứ ba cũng đánh bại cao thủ Thổ Phiên, khiến toàn trường kinh ngạc. Hắn chỉ mới thi đấu ba trận nhưng đã khiến không ít người xem hắn là ứng viên vô địch nặng ký của lôi chiến trong tổ dũng giả trẻ tuổi, còn những hảo thủ đứng xem lại càng xem hắn là đối thủ mạnh nhất, danh vọng không thua kém Đỗ Hà.
Về phần đối thủ lần này của Lý Nghiệp Tự là Đại Độ Thiết cũng là nhân vật khiến người khác không dám xem thường, quyền cước của hắn cũng giống như Lý Nghiệp Tự, vô cùng mạnh mẽ, những đối thủ gặp phải đều khó khăn tiếp nhận công kích của hắn, công kích bá đạo mãnh liệt khiến người ta không kịp phản ứng.
Đây là lực lượng đối kháng với lực lượng, rút cuộc là Lý Nghiệp Tự chiến thắng hay là Đại Độ Thiết chiến thắng vẫn là ẩn số khó đoán.
Chính vì như vậy mới càng hấp dẫn người xem.
Lý Nghiệp Tự và Đại Độ Thiết mặt đối mặt, ánh mắt Đại Đình Thiết lộ ra khí tức giống như dã thú cuồng liệt, còn Lý Nghiệp Tự chỉ im lặng đứng đấy, dáng vẻ hoàn toàn không thèm để ý.
Đỗ Hà đứng bên cạnh sân, đợi trận đấu bắt đầu?
Đột nhiên có một người đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn.
Đỗ Hà định thần nhìn kỹ, người đến chính là Dao Trì công chúa, nàng vốn có dáng người vô cùng tuyệt đẹp, lúc này trang điểm lại càng lộ ra khí chất hơn người, khiến Đỗ Hà cũng phải ngây người.
Dao Trì công chúa hỏi như không có người bên cạnh:
- Trong hai người ai sẽ chiến thắng?
Đỗ Hà cười nói:
- Đương nhiên là Nghiệp Tự!
- Chắc chắn như vậy sao? Tại sao?
Dao Trì công chúa có vẻ không tin!
Đỗ Hà gật đầu nói:
- Bởi vì hắn là huynh đệ của ta!
Dao Trì công chúa nhìn qua hắn:
- Ngươi nói vậy là sao?
- Đây là giải thích đúng nhất!
Đỗ Hà cũng không nói nhiều nữa bởi vì quyết đấu giữa Lý Nghiệp Tự và Đại Độ Thiết đã bắt đầu!
Đại Độ Thiết nhìn thấy biểu lộ xem thường của Lý Nghiệp Tự, trong lòng tức giận, lập tức phát động công kích, giơ đầu gối đánh về phía Lý Nghiệp Tự?
Lý Nghiệp Tự thấy thế, nhấc tay phải, dùng khuỷu tay đỡ đầu gối.
Hai người vừa chạm vào nhau, một tiếng vang nặng nề vang lên, giống như hai khối thép chạm vào nhau, Đại Độ Thiết và Lý Nghiệp Tự cũng không khỏi tự chủ lùi về phía sau, có thể thấy hai bên đều ngang sức ngang tài.
Đại Độ Thiết không ngờ Lý Nghiệp Tự có thể dễ dàng phá giải công kích mạnh mẽ của mình, chân sau lại nhấc lên, giống như roi thép quét vào đầu Lý Nghiệp Tự, uy thế mạnh mẽ cuốn theo một hồi Liệt Phong, nếu trúng phải đòn này, cho dù không chết cũng mất nửa mạng.
Đối mặt với công kích này, Lý Nghiệp Tự trực tiếp giơ quyền đón đỡ!
Trong không khí truyền đến tiếng xé gió thê lương, đây là phá không quyền có thể phá vỡ không khí. Trong trận đấu trước đó, Đằng Nguyên Kiện Thái cũng từng sử xuất phá không quyền, nhưng so sánh với phá không quyền của Lý Nghiệp Tự, quyền thế của hắn rõ ràng không sánh bằng.
Tốc độ của quyền này rất nhanh, phát sau mà đến trước, trước khi chân của Đại Độ Thiết quét vào đầu Lý Nghiệp Tự, thì hắn đã đánh vào ngực đối thủ.
Đối mặt với quyền này, Đại Độ Thiết tiếng xé gió vừa rồi đủ để chứng minh một quyền này lợi hại như thế nào? Hắn lập tức ứng biến, hắn vội vàng phản ứng, kéo hai cánh tay lên trước ngực, ngăn đỡ quyền của Lý Nghiệp Tự.
Một quyền đáng sợ đáng thẳng vào hai cánh tay, Đại Độ Thiết không chống đỡ được, liên tiếp lùi về phía sau mấy bước.
Lực sát thương trên nắm đấm của Lý Nghiệp Tự tựa hồ có thể khai sơn liệt địa, nhưng Đại Độ Thiết lại chỉ dùng hai cánh tay chỗng đỡ, mặc dù bị đánh lùi về phía sau, nhưng hắn rất nhanh chóng trấn định lại thân hình, lại tiếp tục lao về phía trước, hiển nhiên quyền vừa rồi của Lý Nghiệp Tự cũng không tạo thành tổn thương quá lớn đối với hắn.
Lý Nghiệp Tự thấy Đại Độ Thiết có thể đỡ được nắm đấm của mình cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng hắn cũng không vì vậy mà đứng ngây người, không đợi đối phương lao đến trước mặt, đã liên tiếp tung ra quyền thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Từng quyền phá không liên tiếp bay ra, quyền sau nhanh hơn quyền trước, giống như cuồng phong đánh về phía yếu huyệt trên người Đại Độ Thiết.
Đại Độ Thiết cũng rất lợi hại, không lựa chọn lùi về phía hay hay trốn sang hai bên, mà vận dụng cả tay chân, trên dưới phối hợp, chống đỡ chính xác từng cước của Lý Nghiệp Tự, không những chống đỡ được tất cả, mà còn không lùi về phía sau một bước.
Nhưng Đại Độ Thiết làm sao cam tâm chỉ thủ chứ không tấn công, sau khi hắn giơ cao chân trái phong bế quyền thứ năm của Lý Nghiệp Tự, thân thể xoay tròn, xoay người đá vào huyệt Thái Dương của hắn.
Huyệt Thái Dương chính là yếu huyệt trên cơ thể, nếu bị đá trúng, cho dù là người có công phu cao cường cũng không chịu được, Lý Nghiệp Tự không thể không đề phòng, nhấc tay ngăn cản cú đá của Đại Độ Thiết.
Chỉ có điều, như vậy Lý Nghiệp Tự đã đánh mất ưu thế tấn công, Đại Độ Thiết đã lấy được cơ hội phản kích cường công, cú đá giống như thủy ngân không thể nào chống đỡ tấn công về phía Lý Nghiệp Tự. Lý Nghiệp Tự đã mất tiên cơ, chỉ có thể ra sức chống đỡ, dùng quyền đối chân, phong bế công kích giống như thủy ngân của Đại Đình Thiết.
Những người đứng xem nhìn thấy tràng diện mà hoa mắt, nhưng càng cao giọng hô lớn, khiến không khí vô cùng náo nhiệt.
Đại Đình Thiết không ngờ năng lực phòng thủ của Lý Nghiệp Tự cũng lợi hại như vậy, cường công cả buổi cũng không thể đột phá phòng tuyến của hắn, vô cùng kinh ngạc, lập tức thay đổi chủ định, từ bỏ đá chân, ép đến trước người, nắm lấy hai tay Lý Nghiệp Tự, sử xuất kỹ thuật cận chiến?
- Thảm rồi!
Dao Trì công chúa thấp giọng kêu lên, bức chiến trong cự ly gần như vậy, uy lực nắm đấm của Lý Nghiệp Tự không thể nào phát huy, nhất định là chịu thiệt.
Đỗ Hà nghe vậy lập tức mắng:
- Ngươi mới thảm, Nghiệp Tự đâu để đối phương được như ý.
Quả nhiên chỉ thấy trên lôi đài, mặc dù Lý Nghiệp Tự bị Đại Độ Thiết nắm chặt hai tay, nhưng thấy nguy không loạn, chân sau xuống tấn, chân trước nâng lên đá thẳng vào hạ bộ của đối phương, nếu trúng đòn, điểm chí mạng nối dõi tông đường của Đại Độ Thiết nhất định sẽ trở thành thịt nhão.
- Vô sỉ bỉ ổi!
Dao Trì công chúa nhìn thấy màn này, không khỏi đỏ mặt, khinh miệt nói.
- Có thể chiến thắng là được rồi, cần gì để ý đến chuyện khác.
Đỗ Hà liếc nhìn nàng, sau đó lại tiếp tục nhìn lên lôi đài.
Dao Trì công chúa cũng thấy hắn nói có lý, không biết làm thế nào bác bỏ, chỉ có thể buồn bực đứng bên cạnh tức giận.
Đối mặt với đòn tấn công này của Lý Nghiệp Tự, Đại Độ Thiết nào dám không lùi, vội vàng tránh xa.
Đại Độ Thiết cũng tức giận nói:
- Hèn hạ vô sỉ, Đường nhân các ngươi kẻ nào cũng giảo hoạt, vô sỉ.
Lý Nghiệp Tự nghe vậy vô cùng tức giận!
Hai mắt hắn trừng trừng, đột nhiên hiện lên sắc thái vô cùng khủng bố.
Đại Độ Thiết lại phát hiện, bản thân tựa hồ bị ánh mắt của đối phương thu hút, không thể nào dứt ra, ánh mắt của Lý Nghiệp Tự giống như một huyệt động không đáy, tràn đầy yêu dị, bản thân như bị cướp đoạt hồn phách, chẳng những không dời được ánh mắt đi chỗ khác, mà tay chân cũng bị trói buộc, không thể nào động đậy.
- Yêu pháp?
Đại Độ Thiết hoảng hốt, muốn kêu to nhưng kêu không ra tiếng, muốn giãy dụa nhưng không cách nào động đậy.
Ánh mắt Lý Nghiệp Tự đột nhiên thay đổi, khí thế sắc bén từ trên người hắn bạo phát ra. Đại Độ Thiết bị ánh mắt của hắn chiếu vào, chẳng những mất hết ý chí chiến đấu, hơn nữa toàn thân toát ra hàn khí, nỗi khiếp sợ lan tỏa khắp cơ thể.
Lý Nghiệp Tự nhanh chóng tiến lên phía trước, dùng một kích đơn giản nhất đánh lên ngực Đại Độ Thiết, khiến cho hắn mê man bất tỉnh.
Toàn trường xôn xao.
Người xem không biết chuyện gì đã xảy ra, bọn họ chỉ nhìn thấy Lý Nghiệp Tự và Đại Độ Thiết nhìn nhau, mới đầu còn tưởng rằng hai người đang chuẩn bị thế công kịch liệt, nhưng bỗng nhiên phát hiện Đại Độ Thiết lộ ra vẻ hoảng sợ, thân hình run rẩy, tiếp theo Lý Nghiệp Tự đánh ra một quyền rất bình thường, Đại Độ Thiết không né tránh, trực tiếp bị hắn đánh bại.
Đại Độ Thiết có thể tiến vào danh sách tám người mạnh nhất đương nhiên không phải nhờ may mắn, quyền thế của Lý Nghiệp Tự cũng không cao minh, người bình thường cũng có thể tránh được, nhưng Đại Độ Thiết tại sao lại không hề có phản ứng.
Cảm giác chuyện này rất kỳ dị.
Nhưng không hề nghi ngờ Lý Nghiệp Tự đã giành được thắng lợi.
Đỗ Hà khó tin nhìn Lý Nghiệp Tự đứng trên lôi đài, mơ hồ nhìn ra thủ pháp chiến thắng của hắn, không khỏi thầm giật mình, thấp giọng nói:
- Đây lẽ nào là công kích tinh thần, không ngờ Nghiệp Tự lại có thủ đoạn lợi hại này.
Diêu Trì công chúa đứng bên cạnh cũng kinh ngạc hỏi:
- Công kích tinh thần là cái gì, là yêu pháp của Đường triều các ngươi sao? Thật là lợi hại, Đại Độ Thiết căn bản không thể chống đỡ.
- Yêu pháp gì chứ? Đây là công phu chân chính.
Đỗ Hà nhìn nàng nói tiếp:
- Công kích tinh thần là một loại thuật chấn động tinh thần, nói thế nào nhỉ? Ví dụ như có một con mãnh hổ bị thương, một con ác lang hoàn toàn khỏe mạnh, có thể dễ dàng giết chết con hổ, nhưng chỉ cần con hổ biểu thị sức mạnh cuối cùng của mình, gầm rú đứng dậy, ác lang sẽ lập tức chạy trốn, đây chính vì trong tiềm thức của ác lang biết mình không đánh lại con hổ, cho nên không dám tiến lên trước, sinh lòng sợ hãi.
Ví dụ như quân vương phần lớn trói gà không chặt, nhưng hắn vừa quát, không nói là dân chúng, ngay cả văn võ triều thần, cho dù là Đại tướng kinh qua bách chiến, cũng sẽ không tự chủ được, chân mềm nhũn, theo bản năng quỳ xuống? Kỳ thật Đại tướng chỉ dùng một quyền có thể đánh ngã, thậm chí đánh chết quân vương, nhưng trước mặt quân vương hắn lại không dám vọng động, thậm chí quân vương dùng đao giết hắn, hắn cũng không dám hoàn thủ.
Cái này gọi là công kích tinh thần, nghe ra tựa hồ rất thần kỳ, khiến người tưởng rằng đó là công phu mới có trong truyền thuyết, nhưng thực tế không phải như vậy, tựa hồ tất cả mọi người đều biết cách công kích tinh thần này.
Trong hiện thực có thể thấy được chuyện này ở khắp nơi, có thể dùng ánh mắt, hoặc dùng thanh âm, hoặc dùng khí thế, hoặc dùng động tác đánh tan khí thế của đối phương, khiến đối phương mất đi ý chí chiến đấu, không đánh mà bại, thậm chí sụp đổ tinh thần.
← Hồi 138 | Hồi 140 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác