Vay nóng Tinvay

Truyện:Ác Hán - Hồi 002

Ác Hán
Trọn bộ 298 hồi
Hồi 002: Ấu Tử Đổng Trác
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-298)

Siêu sale Shopee

Cổ nhân có nói " Vô Phi Đức" Tổng thể mà nói, tên này không phải là một cái tên tốt.

Nhưng Đổng Phi cũng không cần biết, tại hắn chỉ cần xem " Phi " chính là Phi bỉ là đủ rồi, huống chi hắn cũng không rõ " Phi " này có ý nghĩa gì, chỉ biết " Phi " này thật sự là đen đủi thôi. Cho nên hắn tiếp Nhận cái tên Đổng Phi, đồng thời cũng tiếp nhận nhũ danh A Sửu.

Đời trước là một cô nhi, tuy rằng người trong thôn đối với hắn rất tốt, Nhưng Đổng Phi cảm thấy khuyết thiếu cái gì đó, hiện tại hắn hiểu được là hắn khuyết thiếu chính là cảm giác gia đình, sau khi sống lại tuy rằng phụ thân không thích hắn, mẫu thân tại thời điểm sinh hắn thì đã rời đi nhân thế, nhưng cuối cùng hắn vẫn có một cái gọi là gia đình.

Ở trong nhà này, đại đa số mọi người là đối với hắn rất cảnh giác cũng không có ai yêu thích, Nhưng mà Nãi Nãi(Bà nội)lại rất thương yêu hắn, tuy rằng ánh mắt bà bị mù, nhưng không ảnh hưởng đến tình thương mà bà đã dành cho Đổng Phi, ngoại trừ nãi nãi còn có vị tỷ tỷ rất ngịch ngợm tên là Đổng Viện, đã là mười hai mười ba tuổi tiểu cô nương, nhưng lại có lòng hiếu kỳ rất mãnh liệt, việc thích làm nhất là chờ lúc Đổng Phi ngủ liền sờ tiểu jj của hắn.

Mỗi lần Đổng Phi đều phẫn nộ kháng nghị, bất quá tại mọi người nghe chính là tiếng nỉ non của con nít khóc.

Thương xuyên bị sờ tiểu jj cho nên Đổng Phi cũng thành thói quen! Tiểu sắc nữ này có trời mới biết là ai lấy phải nàng.

********

Lâm Thao Đổng gia là một phương cường hào. Có một toà nhà phi thường lớn, có nuôi mấy trăm người hầu, Đổng trác là thân là Quảng Vũ Lệnh, lúc tuổi con trẻ cũng có danh hiệu du hiệp, có thể làm nhiều việc một lúc, thông hiểu võ nghệ, khí lực hơn người, mà ngay cả Khương nhân tiếp giáp cũng rất kính trọng hắn.

Chậm đã, Đổng trác?

Chẳng lẽ là Đổng thái sư trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, sau lại bị con nuôi Lữ Bố bởi vì nữ nhân mà bị giết chết Đổng Trác?

Đổng Phi đọc sách không nhiều lắm nhưng lại thích nghe Bình thư, đặc biệt là Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Trong tác phẩm Tam Quốc Diễn nghĩa, Đổng Phi thích nhất là đoạn Hổ Lao Quan, Tam anh chiến Lữ Bố, Mà đoạn chuyện xưa kia tựa hồ quan hệ rất chặt chẽ với lão tử của hắn, Nhớ rõ lúc Đổng Trác đại chiến ở Hổ lao quan sau đó dời đô Trường An Được phong làm Vi Mị Hầu, đóng quân tại Mị Trúc Ổ, được kêu là Mị Ổ.

Đông Trác ở Mị Ổ bị Lữ Bố công phá, Đổng thị nhất tộc bị diệt sạch.

Đổng phi rất sợ hãi, đây chẳng phải nói, tương lai hắn lại chết oan một lần nữa hay sao?Tuy rằng không nhớ rõ Đông Trác bị giết lúc nào, nhưng tin tưởng rằng tuổi của hắn lúc đó cũng không quá lớn.

Chết qua một lần, Đổng Phi cũng không quá sợ chết.

Nhưng nếu làm cho hắn chết mà còn mang tội danh, điều đó tuyệt đối hắn không muốn. Huống chi hắn còn có một cái gia, còn có một nãi nãi yêu thương hắn, hắn như thế nào trơ mắt làm cho cả nhà chết đi a. Nhớ rõ Bình thư thảo luận qua, nãi nãi bị giết ở Mị Ổ, ngay cả thi thể cũng không được chôn cất. Nghĩ đến đây, Đổng Phi nhịn không được nhìn về phía nãi nãi đang ngủ trưa bên cạnh hắn.

Mái tóc xám trắng, trên mặt có rất nhiều nếp nhăn, từ khi bà nhận nuôi Đổng Phi thì sủng ái hắn đến cực điểm. Hắn có thể nhìn ra người trong nhà rất sợ bà.

Nhưng Đổng Phi lại cảm thấy nãi nãi không có chút nào đáng sợ, mấy tháng ở chung, hắn cảm thấy nãi nãi rất hiền lành, tuy rằng mắt bị mù nhưng tâm không mù, Bà biết ngoại trừ bà và Đổng Viện ra thì tất cả mọi người đều nhìn Đổng phi như hắn chính là yêu quái, cho nên lão thái thái càng chiếu cố hắn càng cẩn thận, ngủ cũng phải ngủ bên cạnh hắn.

Đổng Phi bì bõm đứng dậy đi tới bên người nãi nãi, bàn tay nhỏ bé vuốt khuôn mặt của nãi nãi, Nãi nãi đang ngủ lộ ra nét tươi cười trên khuôn mặt thì thào tự nói:" A Sửu, cẩn thận cảm lạnh." Trong lòng Đổng Phi bỗng nhiên có một cỗ cảm động, Đổng Phi thiếu chút nữa thì khóc!

Tuyệt không thể để cho Nãi nãi bị thương tổn, đây là nhà của ta, ai cũng đừng nghĩ chọc nó. Đáng tiếc, Đổng phi là một đứa trẻ, một đứa trẻ chưa biết nói.

Hắn nằm ở bên người nãi nãi, cẩn thận suy nghĩ, đối với những chuyện phát sinh thời tam quốc, Đổng phi chỉ nghe qua người kể truyện, Về đọc truyện tam quốc hắn chưa có xem qua, mà các nhân vật trong tam quốc hắn chỉ nhớ rõ Lưu, Quan, Trương, Triệu Vân, Gia cát lượng, Tào tháo, còn có Chu Du, Tôn Quyền..... Những nhân vật nổi danh như thế, Đổng Phi quả thật có chút ấn tượng. Nhưng nói rõ ràng thì hắn cũng khó có thể nói được dù sao hắn là người chứ không phải máy tính.

Mà những việc như luyện thép, tạo ra giấy, hắn lại càng không biết.

Lý tiểu thư bán tạp hoá cũng lấy sách từ inte, trong đó có không ít truyện về tam quốc, thời điểm lúc ấy cũng chỉ cảm thấy thích, nhưng hôm nay hắn đã là người sống ở thời đại tam quốc, mới biết các diễn viên thật là quang vinh, đầu óc họ còn hơn cả máy tính, một đám người trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, uy phong bát diện, trách không được đều có thể hỗn đến mức trời đất quay cuồng.

Nhưng Đổng Phi hắn thì sao?Ngoại trừ nghe qua bình thư Tam Quốc Diễn nghĩa, biết một chút sự việc sẽ phát sinh trong tương lai, nhưng lại không biết thời gian phát sinh, (Dù sao tam quốc cũng chỉ là diễn nghĩa, nhiều sự việc không có thực)nếu biết sẽ đầu thai về thời Tam Quốc thì lập tức thủ một quyển thơ đường, thật sự là hổ thẹn, hổ thẹn tới cực điểm, nếu biết rằng sống lại thời tam quốc liền lập tức mua một cuốn Bách khoa toàn thư dự phòng mới là vương đạo.

Nhưng bây giờ chính mình làm sao bảo vệ nãi nãi, bảo hộ gia đình? Đối mặt với loạn thế sắp đến?Đổng Phi càng nghĩ càng thấy bất an. Bất quá nghĩ lại, hiện tại bất an không giải quyết được vấn đề gì?Hắn bây giờ là một đứa trẻ con chưa biết nói, hơn nữa cho dù hắn nói, thì sẽ có ai tin?Chắc chỉ có nãi nãi yêu thương hắn mới tin lời của hắn nói.

Thôi quyên đi, Xe đến ắt có đường, hiện tại hắn cũng chỉ biết chờ đợi, chờ đợi ngày nào đó lớn lên.

*********

Tại loại bất an này ám ảnh tâm tình, Đổng Phi càng ngày càng trưởng thành.

Câu dầu tiên nói chính là: " Nãi nãi khoẻ!" Làm cho lão thái thái mừng rỡ đến miệng không thể ngậm lại. muốn bao nhiêu vui vẻ thì có bấy nhiêu vui vẻ.

Bất quá hắn không kêu Đổng Trác là Phụ thân, điều này làm cho Đổng Trác rất không vui. Về phần nguyên nhân ai cũng không thể đoán được, dù sao cũng ở trong lòng Đổng Phị, Đổng Trác cũng không phải là người tốt, hơn nữa thời điểm mới sinh ra Đổng Trác lại muốn dìm chết hắn, điều này làm cho Đổng Phi cảm thấy vô cùng bất mãn, Lão thái thái muốn hắn gọi cũng không có thành công.

Điều này làm cho Đổng Trác nhiều lúc cao hứng mà đến, mất hứng mà về, Tuy rằng không có nghĩ Đổng Phi là yêu quái, nhưng trong lòng phi thường không vui, hơn nữa, bộ dáng Đổng Phi cũng không đáng yêu cho nên làm cho sự vui sướng của Đổng Trác giảm đi rất nhiều.

Nói thật, Đổng Phi cũng cảm giác mình cũng phi thường khó coi, tóc có chút khô vàng, làn da rất đen, hơn nữa trên mặt còn có nếp nhăn, nhìn rất giống vảy cả. Ánh mắt hơi có chút dài và nhỏ, khi nhăn mặt ngũ quan giống như kéo về một phía.

Cũng may hắn rất khoẻ mạnh, thân thể hiện tại so với trước kia còn tốt hơn nhiều, còn chưa đế bốn tuổi mà đã giống như 6, 7 tuổi hài tử, khoẻ mạnh như một đầu ngưu. Hơn nữa Đổng Phi còn phát hiện thân thể này còn có ưu điểm là trời sinh khí lực, cánh tay giống như ẩn chứa vô số lực lượng, lúc sinh nhật bốn tuổi thì Đổng Phi đã không tốn sức giơ lên một tấm thạch cung* (1 loại tạ) làm cho Đổng Viện chơi cùng hắn phi thương giật mình.

Bất quá Đổng Phi yêu cầu giấu diếm chuyện này, Đổng Viện cũng đáp ứng giấu giúp hắn.

Trên thực tế Đổng Phi đã ba mươi tuổi, cho nên rất hiểu một đạo lý, Lọan thế sắp đến càng không thể hấp dẫn sự chú ý, cơ hội sống sót càng lớn, đồng thời có thể bảo vệ tính mạng nhiều hơn.

Cái này gọi là giấu dốt!

Khi nãi nãi của Đổng phi tức gịân nói ra những lời này thì Đổng Viện lập tức ý thức được A Sửu tuyệt đối không đơn giản.

So sánh phía dưới, tại Đổng giá ngoài nãi nãi cũng chỉ có vị tỷ tỷ này thân với Đổng Phi, Đồng thời cũng hiểu rõ nhất Đổng Phi cũng không phải là nãi nãi mà chính là vị tỷ tỷ Đổng Viện này.

Đổng Viện tại Đổng gia đứng hàng thứ tư, phía trên còn có ba người tỷ tỷ, đều là chính thê của Đổng Trác sinh ra.

Đại tỷ tỷ là Đổng Ngọc, Đổng Phi chưa từng thấy qua, trước khi hắn sinh ra thì đại tỷ đã gả cho một người thủ lĩnh Khương nhân, bộ lạc Khương nhân ấy hiện sống ở Tây Vực xa xôi, có trời mới biết hiện giờ đang ở đâu, dù sao trong trí nhớ của Đổng Phi cũng chưa thấy Đại tỷ tỷ trở về thăm nhà.

Nhị Tỷ Đổng Chiếu còn ở nhà, bất quá đã lập gia đình, Tỷ phu tên là Ngưu Phụ, đang đảm nhiệm Tây Vực tuất ti giáo uý dưới trưóng của Đổng Trác, hiện giờ làm Bắc bộ đô uý, cũng có năng lực nên rất được Đổng Trác tín nhiệm.

Tam tỷ Đổng Thước lúc nhỏ rất được Đổng Trác yêu thích.. Nhưng đã chết sớm.

Tứ tỷ là Đổng Viện, hiện giờ cũng đã mười sáu, nghe nói chờ đến mùa đông thì lập gia đình, Đối phương là một người thư sinh, tên là Lý Nho, nghe nói trước giờ vẫn làm việc dưới trướng Đổng Trác, tâm tư kín đáo, hơn nữa lại phi thường trung tâm là mưu sĩ riêng của Đổng Trác.

Riêng về Lý Nho, Đổng Phi rất có ấn tượng.

Trong truyện Tam quốc, Lý Nho cũng chính là con rể của Đổng Trác, Nhưng chính là Đổng Phi không ngờ, Lý nho lại chính là trượng phu của Đổng Viện, hơn nữa thấy ngữ khí của Đổng Viện Tựa hồ đối với người này rất hài lòng.

Đổng Phi rất mát mác, bởi vì hắn biết, Lý Nho xuất hiện thì biểu thị Đổng Trác càng giống như trong lịch sử.

Còn một năm hay ba năm..... Khoảng cách phản loạn của giặc khăn vàng sẽ còn bao lâu? Đổng Phi không biết, nhưng cứ qua mỗi ngày thì tâm trạng của hắn càng nặng nề, nhưng hiện tại hắn chỉ có tứ tuổi thì làm được việc gì?Mặc dù tư tưởng là của người ba mươi tuổi, nhưng thân thể lại là tứ tuổi hài đồng. Đổng Phi rốt cục hiểu rõ, cái gì gọi là không đủ lực. Hắn vẫn như cũ chỉ có thể yên lặng chờ đợi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-298)


<