Vay nóng Tinvay

Truyện:Bắc Tống phong lưu - Hồi 1286

Bắc Tống phong lưu
Trọn bộ 1753 hồi
Hồi 1286: Đất đai giải phóng binh quyền
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1753)

Siêu sale Shopee

Từ xưa tới nay, đại xá thiên hạ có thể nói là kỹ xảo quen dùng để thu phục lòng dân của đế vương. Dù nói thế nào, Đại Tống vẫn luôn dựa vào võ lực để cướp lấy Thanh Long phủ. Điều này có thể nói là một thủ đoạn bình thường, cũng có thể nói là một thủ đoạn không bình thường. Chí ít người dân địa phương chắc chắn sẽ bất mãn với Đại Tống. Ta ở đây, ngươi bỗng nhiên chạy tới đánh ta, ngươi không thể muốn ta tươi cười chào đón.

Làm thế nào để trấn an lòng người địa phương? Đó cũng là việc mà từ sau khi Lý Kỳ vào ở Thanh Long phủ, vẫn luôn làm.

Còn đại xá thiên hạ chính là một thủ đoạn rất hay. Nếu cái ngày mà Lý Kỳ tới mà tuyên bố thông tin này, chắc chắn sẽ thu được không ít lòng người. Nhưng Lý Kỳ chần chờ không dùng chiêu này, đó chính là vì khi đó hắn đã nghĩ tới ngày hôm nay rồi.

Lý Kỳ bắt người chắc chắn là có lý do. Do vì đối phương là địa chủ, từ đầu tới giờ chuyện này đều rất dễ tìm. Quan trọng là làm thế nào để tha họ? Điều này cũng có chút khó khăn, có câu là mời Phật dễ tiễn Phật khó!

Nếu bên này ngươi tuyên truyền dùng pháp trị quốc, bên đó quay đầu lại tha cho những địa chủ phạm tội đó. Điều này sẽ khiến cho uy tín của triều đình bị tổn hại rất lớn. Đó cũng là điểm mà Triệu Tinh Yến sau khi nhận được không ít cáo trạng của người dân gửi tới nha phủ, vô cùng lo lắng.

Nhưng Triệu Tinh Yến tuyệt đối không thể ngờ Lý Kỳ chỉ dùng một đại xá đã giải quyết hoàn mỹ vấn đều khó này.

Đại xá vừa ra, những nợ cũ trước đây giống như một mồi lửa.

Người dân cũng không có lý do gây chuyện.

Nhưng địa chủ đó sau khi trở về, không dám làm chuyện gì tổn hại đầu óc. Bởi vì họ đều hiểu thủ đoạn của Xu Mật Sứ này. nếu Lý Kỳ có thể túm lại được họ, nhất định có thể túm được họ lần thứ hai. Hơn nữa Lý Kỳ cũng đã hứa với họ, để có đầy hy vọng về tương lai của họ khi mất đi đất đai.

Ngày hôm sau, dư luận dân gian đã chuyển biến 360 độ. Những người trước đây phản đối chính sách mới, hiện giờ đều đã thay đổi lớn, luôn miệng nói muốn ủng hộ chính sách mới của triều đình, hơn nữa còn tận lực giúp triều đình tuyên truyền.

Triều đình cũng liên tục phát ra cáo thị, phân tích chiều sâu chính sách đất đai mới, giải thích quốc hữu hóa đất đai sẽ có lợi cho người dân thế nào.

Lý Kỳ vừa mềm vừa cứng, khiến cho những quan viên đó trước đây của triều đình Nam Ngô đi đầu, giao nộp đất đai trước.

Nhưng quan lại đó đương nhiên là trong lòng không muốn, nhưng không còn cách nào khác. Lý Kỳ không phải là một nhân vật dễ động tới, bây giờ hắn còn có trăm nghìn đại quân đóng ở đây, bây giờ nếu khiến cho hắn không vui, vậy thì chắc chắn sẽ gặp xui xẻo rồi. Rất nhiều người đã chứng mình được điểm này rồi.

Dưới sự quản lý này, Lý Kỳ đã nhanh chóng chính thức ra thông báo, áp dụng quốc hữu hóa đất đai ở vùng đất Nam Ngô này. Đồng thời, Lý Kỳ còn ban hành khế ước mới, cũng chính là thừa nhận khế ước của Đại Tống có hiệu lực.

Mặc dù quốc hữu hóa đất đai Nam Ngô, theo lý mà nói, khế đất này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng nên nhớ, hiện giờ họ đều là con dân Đại Tống. Trên đất của nước Đại Tống còn có chế độ tư nhân, họ có thể tới Đại Tống mua đất. Cho nên nhất định phải để cho họ quen với khế đất được phát hành ở nước Đại Tống.

Đương nhiên, khế đất mới xuất hiện, chứng tỏ khế đất cũ đã mất đi hiệu lực về mặt pháp luật, không được triều đình thừa nhận.

Trong thời gian này, Trương Bá Ngọc, Lưu Khánh Thanh sớm đã tiến hành chỉnh hợp đất đai ở trong ngoài Thanh Long Phủ, bắt đầu chia khu vực, vẫn dùng tân pháp của Lý Kỳ chia ra thành công, nông, thương.

Cho dù là ở hậu thế, hay là đương thế, chỉnh phủ đã ra thông báo như vậy, thông báo này về cơ bản không thể thay đổi được. Chí ít thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể thay đổi được. Bởi vì điều này ảnh hưởng tới uy tín của triều đình. Hơn nữa trước khi triều đình đưa ra thông báo nào đều đã qua nghiên cứu nhiều lần, tuyệt đối không thể là tâm huyết dâng trào. Chuyện này trong đó chắc chắn là đã suy nghĩ tới những hậu quả.

Cho nên, sau khi triều đình ban bố chính sách mới này, người dân của Thanh Long Phủ đều biết đây đã là ván đã đóng thuyền rồi, tiếng phản đối cũng bắt đầu giảm xuống, bởi vì ngươi bây giờ có phản đối cũng vô dụng. Chí ít ngươi cũng phải nếm thư chính sách mới này, nếu không tốt, sẽ phản đối, cũng có lý do trụ lại.

Sau khi quốc hữu hóa đất đai cũng đã vô hình chung tiêu trừ chế độ nô lệ vốn đang tồn tại trong nước Nam Ngô. Bởi vì đất đều đã quy về quyền sở hữu của triều đình rồi, nên mọi người đều như nhau, không có sự phân biệt giữa nô lệ và địa chủ nữa.

Trong đại điện.

Trương Bá Ngọc báo cáo:

- Khởi bẩm Xu Mật Sứ, hiện tại người dân đã tiếp nhận sự thật quốc hữu hóa đất đai rồi. Họ bắt đầy hỏi thăm về chi tiết trong đó. Về việc thuê đất đó là vấn đề họ quan tâm nhất, vẫn chính là khi nào mới bắt đầu? Họ còn cần phải dựa vào cái gì để thuê đất?

Triệu Tinh Yến nói:

- Chỉ cần những địa chủ đó khuất phục, nhưng điều đó đều chỉ là chuyện nhỏ. Hiện tại chúng ta còn phải đối mặt với một vấn đề khó lớn khác, chính là làm thế nào để giải trừ quân đội của tiền triều, để họ trở về nhà làm nghề nông.

Lưu Khánh Thanh gật đầu nói:

- Quân sư nói rất đúng, địa chủ lại xảo quyệt, độc ác. Dù sao trong tay họ cũng không có binh khí, có gây cũng không gây được ra chuyện lớn lao gì. Nhưng quân đội, nếu xử lý không ổn rất có thể sẽ dẫn tới đại loạn.

Dương Anh Nhị nói:

- Từ sau khi Lý Văn Kiên mất, quân chính tiền triều vẫn luôn do nhà họ cai quản. Gia tộc nhà họ có thể gọi là thâm căn cố đế ở thế lực trong quân. Mà Lý Toàn Thánh vừa chết, chắc chắn trong quân cũng đã có ảnh hưởng không ít. Ta thấy phải lập tức giải trừ quân quyền của họ, đó là điều vô cùng khó khăn.

Lý Kỳ khẽ mỉm cười nói:

- Cho dù là quản lý một đất nước, một khu vực, hay là một nhà, có chuyện gì không khó khăn. Có câu nói là nhà nhà có một cuốn kinh khó niệm, trên thế giới này vốn không có việc gì là không làm mà được hưởng.

Trương Bá Ngọc thấy Lý Kỳ bình tĩnh như vậy, biết hắn chắc chắn sớm đã có kế hoạch rồi, liền hỏi:

- Không biết Xu Mật Sứ có kế hoạch gì không?

Lý Kỳ liền nói:

- Đối với những quân đội này mà nói, phải mềm rắn đều dùng cả. Nếu một mặt cứng rắn có thể tạo thành lực phản mạnh về phía họ. Nhưng nếu một mặt mềm lại có thể khiến cho họ cho rằng triều đình sợ họ, dẫn tới họ có một lại muốn có hai. Cho nên phải có kỹ xảo tốt, không thể mạnh mẽ cướp lấy, nhưng cũng không thể nhượng bộ được.

Những người khác nghe thấy thế lần lượt gật đầu. Nhưng sự việc nòi nói thì đơn giản, nhưng làm thì lại khó.

Triệu Tinh Yến rất hiếu kỳ nói:

- Huynh nói khéo léo là chỉ?

Lý Kỳ cười khanh khách nói:

- Muội còn không biết ta sao? Đi đi lại lại một chiêu như vậy.

Triệu Tinh Yến lườm một cái nói:

- Xu Mật Sứ huynh chớ khiêm tốn. Huynh đi đi lại lại không chỉ một chiêu, chí ít cũng mấy ngày huynh cũng đã cho chúng ta mấy bài học rồi.

*****

Đám người Trương Bá Ngọc cũng lén gật đầu.

Lý Kỳ cười nói:

- Nhưng vạn biết vẫn quanh một đốm.

Đám người Trương Bá Ngọc vẫn không hiểu.

Nhưng Triệu Tinh Yến thì cũng đã phản ứng kịp, nói:

- Huynh chỉ là lợi ích.

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Nhưng cũng không phải là nó, lúc trước Dương thái phó nói thực lực của gia tộc Lý Toàn Thánh trong quân là thâm căn cố đế. Nhưng thực lực mà muội nói là những đại tướng đó mà không phải những binh lính đó.

Dương Anh Nhị nói:

- Dù nói như thế, nhưng binh lính đều nghe theo tướng quân, điều này cũng chẳng có gì khác biệt.

- Khác biệt rất lớn.

Lý Kỳ cười giải thích:

- Sở dĩ những tướng quân đó muốn đi theo Lý Toàn Thánh. Đó là vì họ đều là Lý Toàn Thánh đề bạt lên, là Lý Toàn Thánh cho họ quyền lực và tiền bạc. Họ có thể không phải là thần phục dưới nhân phẩm của Lý Toàn Thánh. Nói đi cũng phải nói lại, vẫn là lợi ích tác quái. Nhưng binh lính thì được cái gì? Không phải là một miếng cơm ăn, ta không tin tướng quân nào có thể lấy tiền của nhà mình ra chia cho binh lính dưới trướng. Cho nên binh lính chính là điểm đột phá của chúng ta.

Triệu Tinh Yến khẽ nhíu mày, nói:

- Binh lính? Nhiều binh lính như vậy, huynh không thể đột phá từng người chứ?

- Ai nói ta muốn đột phá từng người?

Lý Kỳ khẽ hừ một tiếng, nói:

- Hiện tại cũng không thể so với trước đây được, cấp phát quân lương đều được sự phê chuẩn của triều đình. Ta không biết những binh lính đó có tình cảm thế nào với cấp trên của họ. Nhưng ta tin chắc một điểm, đó chính là tình cảm này không thể làm cơm ăn, chỉ cần chúng ta nghĩ cách nắm lấy điểm yếu của những binh lính đó, trước tiên thu phục lòng binh lính, sợ là sức ảnh hưởng của Lý Toàn Thánh trong quân có lớn hơn nữa, nhưng không có sự ủng hộ của binh lính, mấy tên tư lệnh không quân họ còn có thể làm được gì chứ?

Trương Bá Ngọc nói:

- Nhưng làm thế nào để thuyết phục binh lính tự nguyện làm nghề nông?

- Thuyết phục?

Lý Kỳ bật cười ha hả nói:

- Chuyện này còn cần du thuyết. Chuyện đó cũng không khỏi cũng quá là không hiệu suất, rất đơn giản, lấy bát cơm ra đặt trước mặt họ, họ sẽ tới.

Triệu Tinh Yến nói:

- Vậy bát cơm đó từ đâu tới?

Lý Kỳ cảm thấy vấn đề này có chút ngu ngốc nói:

- Đương nhiên là từ đất ra rồi, lẽ nào từ trên trời rơi xuống à!

Người này là hỏi một đàng trả lời một nẻo mà, Triệu Tinh Yến đỏ mặt lên, nói:

- Huynh biết ta hỏi không phải là cái này.

- Nhưng cơm trong miệng ta chính là một bát cơm trắng nóng hổi đó!

Lý Kỳ khẽ ho một tiếng, nói:

- Các ngươi cũng đừng quên, đến nay ta vẫn chưa nói nội dung hợp đồng thuê đất đó cho người dân biết.

Trương Bá Ngọc hiếu kỳ nói:

- Lẽ nào khế ước thuê đất có liên quan tới chuyện này?

- Không hề khoa trương chút nào, khế ước thuê đất này liên quan tới hàng triệu người dân sống trên mảnh đất này, không có ngoại lệ.

Lý Kỳ nói:

- Dân chúng không phải rất muốn biết họ rốt cuộc là dựa vào cái gì để thuê đất sao? Bây giờ ta nói cho các ngươi biết, chính là dựa vào nhân khẩu của mỗi hộ gia đình để quyết định ngươi có thể thuê được bao nhiêu đất. Một nhà bốn người chắc chắn sẽ được thuê nhiều hơn nhà có ba người rồi. Tuy nhiên, trong chuyện này còn có một sự hạn chế, chính là trong nhà các ngươi có bao nhiêu canh nông?

Lấy một ví dụ, nhà ngươi năm người, trong đó có hai người con trai làm nghề nông, còn có một người con trai làm lính, vậy thì người làm lính này không được tính vào trong đó, chỉ có thể tính là bốn người. Bởi vì binh lính có lương bổng rồi. Hơn nữa họ cũng không có thời gian làm nghề nông. Chúng ta cần phải bảo đảm mỗi mẫu đất đều được trồng cấy tốt. Mà trong một gia đình lại có một trẻ nhỏ và một người già, họ cũng không có khả năng trồng cấy, nhưng họ lại phải tiêu tốn lương thực, cho nên nằm trong trường hợp thuê đất. Chúng ta cũng phải tính tới điểm này, nên cho họ thuê bao nhiêu đất mới có thể nuôi sống được bốn người, lại có thể bảo đảm nằm trong khả năng làm việc của hai người khỏe mạnh.

Nếu xuất hiện đất hoang, vậy thì trên cơ sở chính sách quốc hữu hóa đất đai, người dân và triều đình đều bị tổn thất. Chúng ta phải suy nghĩ tới khả năng làm nông của mỗi hộ gia đình, mới quyết định cho họ thuê bao nhiêu đất. Nhưng trước đây, chúng ta còn phải tiết lộ thông tin, nói triều đình sau khi giải quyết vấn đề đất đai, sẽ bắt đầu chỉnh đốn quân chính. Nhưng quy mô giải trừ quân bị, ghi nhớ, có thể bởi vì đại diện truyền tin, mà nhất định đại diện sự thật, nhất định phải nói rõ trọng điểm.

Triệu Tinh Yến cười nói:

- Ta hiểu rồi, một khi sau khi nội dung khế ước thuê mướn được đưa ra, người dân chắc chắn sẽ hy vọng thuê được nhiều mẫu đất. Như vậy sẽ có đủ nhân lực để ủng hộ. Tuy nhiên cứ như vậy, nếu trong nhà có người làm lính chắc chắn sẽ bị thiệt thòi không ít. Đất là chuyện cả đời, còn làm lính đánh giặc, một khi qua độ tuổi nào đó, sẽ bị vứt bỏ.

Nhưng ai có thể bảo đảm tới khi đó vẫn còn đất để lại cho họ? Cho nên người nhà của các binh lính đều có thể hy vọng con trai mình có thể trở về làm nghề nông, nhưng đó không phải là điều ngươi muốn về là có thể về được, nhất định phải có sự đồng ý của triều đình. Hơn nữa làm lính dù có lương, điều này sẽ khiến cho người nhà binh lính cũng không phải là kiên quyết như vậy, nhưng khi đó nếu truyền kế hoạch binh lính của triều đình ra, vậy thì đừng nói người nhà của những binh lính đó, mà ngay cả bản thân binh lính cũng chắc chắn sẽ do dự.

Càng quan trọng là, triều đình dự định sau khi chấp hành xong chính sách đất đai, mới chỉnh đốn quân chính. Mặc dù đây chỉ là tin đồn, nhưng căn cứ vào tình hình hiện tại, đây có lẽ là rất có khả năng. Các binh lính và người nhà của họ chắc chắn không cần phải đánh cược, bởi vì hiện giờ chỉ cần ngươi trở về nhà làm nghề nông, đất đai chắc chắn là không ít rồi. Nhưng không ai có thể bảo đảm lương bổng của họ có thể duy trì được, ngộ nhỡ tin này là thật, đó không chỉ lương bổng không có, mà đất đai cũng không có.

Điều này có lẽ liên quan tới chuyện cả đời của họ. Cho nên tới khi đó nhất định không có binh lính nào dám đánh cược một phen. Những tướng quân đó không sao cả, họ có tiền, nhưng binh lính lại không có. Lúc này triều đình chỉ cần đưa ra chính sách binh lính có thể tự nguyện về nhà làm nghề nông, những binh lính đó chắc chắn sẽ thuận nước đẩy thuyền từ quân doanh đi ra, trở về nhà làm nghề nông, có cản cũng không cản được.

- Cao! Quả thực là quá cao minh, Xu Mật Sứ, chiêu này của ngươi thật là lợi hại.

Trương Bá Ngọc không kìm nổi trầm trồ khen ngợi.

Lưu Khánh Thanh cười nói:

- Nếu đã như vậy, triều đình không cần làm người ác nữa. Bởi vì bề ngoài thấy triều đình đã giao quyền lựa chọn cho binh lính, chẳng qua là họ căn bản không lựa chọn.

Dương Anh Nhị thở dài nói:

- Xu Mật Sứ đại tài, ta vạn phần khâm phục.

Lý Kỳ bật cười ha hả nói:

- Những chuyện này miễn đi, cái gì mà đại tài tiểu tài chứ? Những điều này đều là chó má, còn không bằng tiền tài có được thực sự. Các ngươi nên nhớ một điểm, trước tiên những người làm quan này chúng ta nhất định phải hiểu được nhu cầu của người dân. Mà tất cả những gì người dân làm là vì cuộc sống, dùng chính sách của chúng ta để làm cho cuộc sống của người dân giàu có hơn, dùng yêu cầu của người dân đểu ủng hộ chúng sách của chúng ta, điều này quả thực chính là quan hệ cung cầu.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-1753)


<