Vay nóng Tinvay

Truyện:Bắc Tống phong lưu - Hồi 1231

Bắc Tống phong lưu
Trọn bộ 1753 hồi
Hồi 1231: Tình nghĩa khó lưỡng toàn
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1753)

Siêu sale Shopee

Quái Cửu Lang có lẽ là do quá đói rồi, nhưng không vội mở miệng, sau khi nuốt một miếng sủi cảo mới chậm rãi nói:

- Chẳng lẽ đây chính là điều ngươi dự đoán hay sao?

- Chẳng lẽ không phải vậy sao?

- Haha!

Quái Cửu Lang đột nhiên bật cười ha hả.

Lý Kỳ phẫn nộ quát:

- Ngươi cười chuyện gì?Ta toàn nói những lời tốt đẹp, ngươi đừng có mà không biết phải quấy như vậy.

Quái Cửu Lang hừ nói:

- Đừng nói lão phu không nhắc trước, cho dù phải, thì ngươi làm gì được ta?Ngươi tưởng rằng lão phu sợ ngươi thật sao?Nếu ngươi có thống lĩnh hàng trăm hoặc hàng ngàn binh sĩ đến đây thì lão phu cũng chẳng làm gì được, nhưng nếu ngươi đưa một cao thủ tới đây, lão phu thực sự muốn ngươi chết thì ngươi vốn chẳng có đường phản kháng. Cùng lắm là lão phu rời khỏi nơi này, người như ngươi dù có nhiều cũng đừng hòng có thể bắt được lão phu, trò đó của ngươi chẳng dùng được cho ta đâu.

Lý Kì nói:

- Vậy ngươi hãy đánh cuộc một lần, hôm nay chỉ cần có gì không hay xảy ra với ta, ta dám cam đoan, trong vòng một năm, cả nhà ngươi nhất định đầu một nơi thân một nẻo.

Quái Cửu Lang hơi nheo mắt, nói:

- Ngươi thực sự tự tin đến vậy sao?

- Thật có lỗi, sự tự tin của ta là dựa trên thực lực mà có, chứ không phải dựa vào cái miệng.

Lý Kỳ cứng rắn nói.

Quái Cửu Lang nhìn thẳng Lý Kỳ một hồi, mới ha hả đáp:

- Ngươi đường đường là một đại quan nhất phẩm, dùng mạng ngươi để đổi mạng lão phu như vậy cái giá có phải quá đắt không?

Lý Kỳ nói:

- Nếu như trên đời này việc gì cũng phải đo đếm cho cân bằng thì thiên hạ sớm đã thái bình rồi.

- Ngươi nói không sai.

Quái Cửu Lang thoáng gật đầu, nói:

- Ngươi tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, bệnh của thê tử ngươi thực sự chẳng liên quan gì tới ta, nếu lão phu thực sự muốn ra tay sao lại có thể cứ như vậy làm qua loa cho xong. Không phải lão phu thổi phồng, nếu ta muốn hại thê tử ngươi, ngươi căn bản không thể nào phát hiện ra, hơn nữa còn có thể khiến cho các ngươi cửa nát nhà tan, tùy tiện dạy cho ngươi một chiêu, ta không những có thể giúp cho phu thê các ngươi thân thể khỏe mạnh, mà còn sống lâu trăm tuổi. Nhưng, từ nay về sau con cái ngươi sinh ra tất cả đều bị tàn tật, khiến ngươi không thể sinh dưỡng đời sau, khiến ngươi tận mắt chứng kiến bản thân đoạn tử tuyệt tôn, khiến ngươi mang theo trói buộc cả đời, khiến ngươi từng giờ từng khắc sống trong khổ não, hổ thẹn và hối hận. Như vậy lão phu chẳng phải càng thêm sảng khoái, một tháng mới đau một lần, lão phu thật là không làm ra được chuyện thiện lương như vậy.

Lý Kỳ nghe xong không khỏi rùng mình, sau lưng đã ướt đẫm, nếu trên đời này có người có thể làm ra được chuyện như vậy, hắn tin rằng nhất định chính là người nam nhân trước mặt. Xem ra ta còn là khinh thường lão nhân này, chủ ý ác độc như vậy, lão ta rốt cuộc làm thế nào nghĩ ra được.

- Thế nào? Biết sợ rồi.

Quái Cửu Lang nhẹ nhàng cười, nói:

- Ngươi nói rất đúng, lão phu đích xác sợ cùng đại quan triều đình các ngươi qua lại, nhưng nếu thật sự vì bất đắc dĩ, lão phu sẽ liều chết một phen, cũng sẽ không để cho các ngươi sống yên thân. Tình trạng thê tử ngươi chỉ có thể từ từ khỏi hẳn, lão phu đối với chuyện này cũng bất lực. Nếu ngươi còn chưa tin, có thể mời ngự y đến chẩn đoán bệnh cho cô ta.

Lý Kỳ nghe xong tâm can đều lạnh thấu rồi, hắn nguyện là Quái Cửu Lang ưa làm khó dễ, nói vậy ít ra còn có cách giải cứu, đoạn nói:

- Chẳng lẽ thê tử của ta mỗi tháng đều phải chịu đựng những đau khổ mà không phải kẻ thường nào cũng có thể chịu đựng hay sao?

Quái Cửu Lang nói:

- Làm người không thể quá tham lam. Thê tử ngươi đến nay có thể giữ được cái mạng đã là vô cùng may mắn rồi.

Lý Kỳ nghĩ đến hình ảnh Triệu Tinh Yến trên giường đau lăn lộn khó ngủ, hốc mắt đã có chút hơi ươn ướt, không cam lòng nói:

- Cho dù không thể lập tức làm cho nàng khỏi hẳn, cũng phải có biện pháp giúp nàng giảm bớt đau đớn chứ.

Quái Cửu Lang vuốt vuốt chòm râu, không lên tiếng.

Lý Kỳ không khỏi mừng rỡ, nói:

- Ngươi nhất định có cách.

Quái Cửu Lang thở dài:

- Biện pháp không phải là không có. Nhưng lão phu không thể nói cho ngươi biết.

Lý Kỳ nghi hoặc nói:

- Vì sao?

Quái Cửu Lang nói:

- Bởi vì nếu lão phu nói cho ngươi biết cách chữa trị vậy là lão phu đã hại Thập Nương rồi.

Lý Kỳ càng nghe càng nghi hoặc:

- Vậy... ngươi và Thập Nương có quan hệ gì?

Quái Cửu Lang thở dài, nói:

- Thực không dám dấu diếm. Lão phu đích xác có một phương pháp châm cứu có thể giúp thê tử ngươi giảm đau.

Biết chắc là ngươi nhất định che giấu tài nghệ. Lý Kỳ mừng rỡ, nói:

- Vậy ngươi mau nói đi!

- Ngươi chớ vội vui mừng.

Quái Cửu Lang khoát tay, nói:

- Bởi vì nam nữ khác biệt, vì vậy không thể chữa bệnh cho thê tử ngươi được.

- Ngươi có thể đem phương pháp đó nói cho Thập Nương biết mà.

Lý Kỳ vội vàng nói.

Quái Cửu Lang nói:

- Đây chính là vấn đề mấu chốt, kì thực đây là một bộ châm pháp căn cứ vào mười hai lạc châm hoa mai tạo thành, nhất định phải là người y thuật cao siêu mới được, bằng không một khi lỡ tay, có thể khiến cho bệnh tình càng nghiêm trọng hơn. Trong thiên hạ, ngoài lão phu ra chỉ có Thập Nương là thích hợp nhất, cũng có thể nói chỉ có duy nhất Thập Nương mới có thể giúp thê tử ngươi giảm bớt đau đớn.

- Đúng vậy, ta chính là nghĩ như vậy, đây cũng có gì là khó xử đâu chứ.

Lý Kỳ không hiểu nói.

- Việc này có gì khó xử đâu? Quái Cửu Lang hừ một tiếng, nói:

- Bọn quan lại các ngươi thật đúng là ích kỷ.

Lý Kỳ cau mày nói:

- Ngươi hà cớ gì nói ra lời như vậy?

Quái Cửu Lang nói:

- Vậy ngươi cũng phải nghĩ cho Thập Nương, nếu như ngươi mời được Thập Nương trị bệnh, nàng sẽ phải luôn túc trực bên cạnh phu thê các ngươi, đây cũng không phải là chuyện một hai năm, có thể phải mất mười năm trời! Một nữ nhân như Thập Nương có được mấy cái mười năm, nàng cũng phải có cuộc sống của riêng mình, nàng không thể ở bên cạnh các ngươi suốt mười năm trời. Nếu như đem chuyện này nói cho Thập Nương biết, ngươi nhất định sẽ dùng mọi cách ép nàng trị bệnh cho thê tử ngươi, lão phu làm vậy há chẳng phải đã hại cả đời nàng rồi hay sao?

Lý Kỳ nghe được kinh ngạc không nói, phải rồi, với tính cách của Thập Nương, nàng ấy không thể nào đồng ý làm thầy thuốc riêng cho ta, ta có thể giữ nàng ấy một năm nhưng không thể giữ được nàng ấy mười năm. Thập Nương sớm muộn gì cũng sẽ bỏ đi, đến lúc đó ta e là sẽ phải cố ép nàng ấy ở lại, nhưng làm như vậy quả thực là quá ích kỷ, đó cũng không phải điều ta mong muốn. Ta nên làm gì bây giờ, chẳng lẽ Yến Phúc phải chấp nhận chịu đựng đau đớn trong mười năm ấy sao?

Nghĩ tới đây, hắn thật sự là không cam lòng, nói:

- Chẳng lẽ thật sự không còn cách nào khác sao?Ta có thể cho người tìm khắp trong thiên hạ những nữ đại phu có y thuật cao minh đến.

Quái Cửu Lang nói:

- Đây là việc của ngươi, lão phu chỉ quan tâm đến Thập Nương, ngoại trừ nàng ra, lão phu không quan tâm việc sẽ đem bộ châm pháp này truyền cho bất cứ ai khác, nhưng có điều này lão phu nhất định phải nói trước, đây đều là quyết định của ngươi, nếu có xảy ra bất trắc thì đừng có đổ tội lên đầu lão phu.

Năm đó trong nhân gian số đại phu cũng ít đến đáng thương, càng huống chi là nữ đại phu, mặc dù có, y thuật cũng không thể sánh bằng Thập Nương, sao ta dám để họ đến thi y. Lý Kỳ càng nghĩ càng sầu não, đôi mày kiếm nhanh chóng nối vào nhau.

Trong mắt Quái Cửu Lang hiện lên một chút ý cười, lại cầm lấy một miếng sủi cảo bỏ vào trong miệng, mơ hồ nói:

- Sủi cảo này thật là ngon, ngươi có ăn hay không. Không ăn thì lão phu sẽ ăn hết.

- Ngươi ăn đi, ta đã ăn rồi.

Lý Kỳ thuận miệng nói.

Quái Cửu Lang cũng không khách khí, ăn liên tiếp hết cái này đến cái khác, chỉ trong chốc lát, sủi cảo trong mâm đều được lão ăn hết, lại uống một ngụm nước trà thơm được dùng nước từ suối để pha. Thật là không thể tả hết được cảm giác thoải mái, dễ chịu.

Nhưng Lý Kỳ ngồi trước mặt lão thì lại mặt ủ mày cau, tâm phiền ý loạn.

Lại qua một lúc lâu, Quái Cửu Lang nói:

- Việc đã đến nước này, việc lão phu có thể làm đều đã làm rồi, nếu không có chuyện gì khác, vậy lão phu xin đi trước.

- Chậm đã.

Lý Kỳ đột nhiên duỗi tay ra. Nói:

- Không phải là không có cách.

Quái Cửu Lang hiếu kỳ hỏi:

- Cách gì?

Lý Kỳ do dự một hồi lâu, nói:

- Nếu - - - nếu Thập Nương trở thành thê tử của ta, như vậy nàng có thể hợp lí ở bên cạnh ta rồi.

Quái Cửu Lang vuốt vuốt chòm râu trắng, trong mắt hiện lên một chút ý cười, gật đầu nói:

- Hay lắm, hay lắm, biện pháp này đích thật là khéo. Ha ha, tiểu tử ngươi thật đúng là thông minh, nhanh như vậy đã tìm được sách lược ứng đối mà ngay cả lão phu cũng không thể không bội phục ngươi. Được, nếu như ngươi có thể lấy Thập Nương, lão phu tự nhiên nguyện ý đem phương pháp giảm đau truyền thụ cho nàng.

Ngươi nói dễ dàng như vậy, có bản lĩnh ngươi cưới đi. Lý Kỳ buồn bực nói:

- Không nói đến Thập Nương có đồng ý hay không, ta nghĩ có lẽ nàng sẽ không đồng ý. Cho dù nàng đồng ý, chẳng lẽ ngươi không thấy ta làm như vậy rất ích kỷ sao?

Quái Cửu Lang ồ một tiếng, nói:

- Việc ích kỷ như vậy từ đâu mà ra?

Lý Kỳ nói:

- Điều này rất đơn giản mà, ta là vì một nữ nhân khác mà cưới Thập Nương, như vậy đối với Thập Nương khó tránh khỏi không công bằng.

Quái Cửu Lang gật gật đầu nói:

- Ngươi nói cũng có chút đạo lý, hay là thôi đi.

Thôi đi? Nếu như là có thể thì ta con mụ nó sớm đã thôi rồi. Lý Kỳ có cảm giác đầu mình như sắp nổ tung. Nói:

- Ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ không có biện pháp nào à?

Quái Cửu Lang tức giận nói:

- Tiểu tử ngươi đừng quên, phương pháp trị liệu cho thê tử ngươi đều là lão phu nghĩ ra, ngươi lại còn không biết đủ.

Điều này cũng đúng.

Lý Kỳ vò mạnh đầu nói:

- Trời ơi!Ông đây sắp điên lên rồi, chết tiệt, nếu để ta biết hung thủ thực sự là kẻ nào, ta nhất định khiến gã sống không bằng chết, phải làm bạn cả đời với heo nái.

- Khụ khụ khụ, có những lời để trong lòng là được rồi, lão phu vừa mới ăn no xong.

Cửu Lang lắc đầu, nghĩ thầm rằng, tiểu tử này thật đúng là ác độc, thủ đoạn tàn ác như vậy cũng có thể nghĩ ra được.

Nếu để cho Lý Kỳ biết những gì Quái Cửu Lang suy nghĩ trong lòng lúc này, thế nào cũng phải chửi ầm lên, hắn mà so sánh với Quái Cửu Lang, quả thực giống như một con cừu nhỏ lương thiện.

- Làm sao bây giờ? Ta nên làm gì bây giờ?

Lý Kỳ rất muốn ích kỷ một chút, nhưng cuối cùng cũng không vượt qua được bản thân, Lưu Vân Hi đối với hắn coi như là có ân, hắn không thể lấy oán trả ơn, càng thêm không thể đùa bỡn Lưu Vân Hi, việc này hắn thật sự là không làm được.

Quái Cửu Lang nhìn vẻ mặt dằn vặt của Lý Kỳ, đột nhiên hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi thật sự không thích Thập Nương một chút nào sao?

Lý Kỳ sững sờ, , lắc lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, nhưng mà ta hiện tại đã có bốn - - - không, gần năm thê tử rồi, lúc này bảo ta nói đến chuyện tình cảm, tự bản thân ta cũng cảm thấy cảm giác tội lỗi.

- Gần năm người? Gần năm nghĩa là sao?

- Chính là ý còn đang trong quá trình cưới hỏi.

- Thú vị, thú vị.

Quái Cửu Lang cười ha hả, nhưng miệng lại nói:

- Đều nói những kẻ làm quan như các ngươi kẻ nào cũng đều vô cùng giả dối, hôm nay được thấy, quả thực đúng như vậy.

Lý Kỳ nói:

- Ta đây không phủ nhận, mỗi loại nghề nghiệp đều có đặc tính của nó, trung thực chất phác cũng không làm được quan, nếu để Mã Kiều đi làm quan, không đến nửa năm y cũng sẽ bị sung quân ra biên cương, không phải ta khoác lác, thật ra ta cũng được xem là tốt rồi.

Quái Cửu Lang cười ha hả, nói:

- Điều này lão phu thật đúng là không nhìn ra, chính ngươi cũng nói hết rồi, ngươi đã có gần năm với có bảy thê tử thì có gì khác biệt, đừng nói là bảy người, cho dù là mười người thì cũng chẳng có gì khác nhau. May cho ngươi còn mặt mũi nói đến cảm giác tội lỗi, nếu như ngươi có cảm giác tội lỗi thì nên đem chính mình đi lăng trì xử tử, đủ thấy được da mặt ngươi dày cỡ nào.

Lý Kỳ nghe vậy trên mặt hơi có chút nóng lên, nhưng trong lòng lại tò mò, kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ ngươi cũng tán thành ta cưới Thập Nương?

Quái Cửu Lang phe phẩy tay, ha hả nói:

- Lão phu vốn không phản đối việc này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-1753)


<