Vay nóng Homecredit

Truyện:Bắc Tống phong lưu - Hồi 0792

Bắc Tống phong lưu
Trọn bộ 1753 hồi
Hồi 0792: Tình là gì
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-1753)

Siêu sale Lazada

Tần phủ

Trong hậu viện, một tổ hợp khiến cho nhân thần cộng phẫn gồm một nam ba nữ, nam dĩ nhiên là Lý Kỳ, ba đại mỹ nữ phong tình vạn chủng còn lại bao gồm Lý Sư Sư, Phong Nghi Nô, Tần phu nhân. Tuy nhiên, lúc này không khí trong phòng có chút quỷ dị.

Ánh mắt của Lý Kỳ có chút né tránh, nhìn trái nhìn phải nói:

- Các cô đừng nhìn ta như thế, nhìn như vậy thật sự làm cho người khác hoảng sợ

Ướt mồ hôi! Chẳng lẽ bị câm! Lý Kỳ lại cười ha hả nói:

- Hôm nay Sư Sư cô nương đến chắc là để thúc giục bản thảo phải không, như vậy chúng ta bắt đầu đi. Tiểu Đào, mau lấy văn phòng tứ bảo đến đây.

Phong Nghi Nô không nhịn được, vểnh khóe miệng bất mãn nói:

- Lúc này mà huynh còn có tâm tư nói cố sự sao.

Lý Kỳ ngạc nhiên hỏi lại:

- Vậy nên nói điều gì?

Phong Nghi nô vội vàng nói:

- Tất nhiên là nói về Lý tỷ tỷ rồi, Đăng Châu xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy, Lai Châu chắc chắn cũng không thể tránh được, hiện giờ Lý tỷ tỷ nhất định là vô cùng nguy hiểm.

Lý Kỳ cau mày hỏi:

- Điều này­­­­­đây là có ai nói với muội sao?

Hỏi xong câu này, hắn liền nghiêng mắt nhìn về phía Tần phu nhân.

Tần phu nhân khuôn mặt ửng đỏ, gật đầu nói:

- Điều này đúng là do ta nói, Phong muội muội cũng không phải người ngoài, nói cho nàng biết sẽ không có chuyện gì đi.

Lý Kỳ phất tay, nói:

- Phu nhân nhìn tình huống hiện giờ có thể gọi là không có chuyện gì sao? Rõ ràng là ba người đang thẩm vấn ta.

- Chúng ta chỉ là lo lắng cho Lý tỷ tỷ mà thôi, không có ý gì khác.

Phong Nghi Nô lo lắng hỏi:

- Huynh nhanh nói cho chúng muội biết tình huống ở đó như thế nào? Lý tỷ tỷ liệu có gặp phải nguy hiểm hay không?

Lý Kỳ tận tình khuyên bảo nói:

- Nghi Nô muội muội, ta nói ­­­­­

Phong Nghi Nô mặt đỏ lên nói:

- Ai là muội muội của huynh.

- Đúng rồi, hình như muội lớn hơn ta

- Huynh ­­­­.

Phong Nghi Nô "hung ác" nhìn Lý Kỳ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Trời ạ. Xem ra ở bất kể niên đại nào, tuổi tác mãi mãi là nữ nhân cấm kỵ a! Lý

Kỳ chuyển ánh mắt, gãi cằm nói:

- Chẳng lẽ không đúng sao, năm nay ta mười tám tuổi, muội thì hai mươi rồi.

Phong Nghi Nô cười khúc khích nói:

- Nếu huynh mười tám tuổi, thì ta chỉ có mười sáu.

- Thật sao? Xin lỗi, xin lỗi, là do ta ước tính quá tuổi của muội rồi. Lý Kỳ vội nói tiếp.

Xem ra đời này biểu muội khó mà thoát được khỏi bàn tay người này. Lý Sư Sư lắc đầu cười nói:

- Lý sư phó, ngươi trước hết nói cho chúng ta tình huống ở Đăng Châu đi.

- Sư Sư cô nương, không phải ta không muốn nói cho các cô biết, mà thật sự là ta biết đến cũng không nhiều.

Lý Kỳ thở dài, thấy ba người sắc mặt nặng nề. Lại cười nói:

- Tuy nhiên ­­­­­­.

Ba người nữ tử đồng thanh hỏi:

- Tuy nhiên cái gì?

Lý Kỳ nói:

- Tuy nhiên Thanh Chiếu tỷ tỷ không gặp phải nguy hiểm, các cô cứ yên tâm một trăm lần đi, thực lực của bọn phản tặc còn chưa đủ để công phá Lai Châu, trừ khi

-­ Trừ khi chuyện gì?

Ba người nữ tử lại đồng thanh hỏi.

Tần phu nhân khẽ cau mày nói:

- Sao ngươi cứ hay thừa nước đục thả câu vậy, không thể nói xong trong một lần sao?

Lý Kỳ nhấc tay nói:

- Có thể phu nhân không biết, những lời ta nói kế tiếp có liên quan đến danh dự của Triệu tri phủ, ta có chút do dự cũng là đương nhiên, ta không nhanh chóng nói ra cũng là để tránh các cô hiểu lầm rằng ta cố ý bôi đen Triệu tri phủ.

Lý Sư Sư hỏi:

- Chẳng lẽ điều ngươi muốn nói là, trừ phi Triệu tiểu tướng công bỏ thành chạy mất?

- Thông minh!

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Thế nhưng nếu Triệu tri phủ bỏ thành chạy đi, y nhất định sẽ mang theo Thanh Chiếu tỷ tỷ, như vậy Thanh Chiếu tỷ tỷ cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm, tóm lại, bất kể như thế nào, Thanh Chiếu tỷ tỷ cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm. Nếu không ta cũng nhàn rỗi ngồi đây cùng các cô nói một ít chuyện không có ý nghĩa rồi.

Ba người nữ tử sau khi nghe xong, mới thở phào một hơi.

Tần phu nhân nói:

- Triệu tiểu tướng công làm người khiêm tốn. Mà Lý tỷ tỷ lại là nữ trung hào kiệt, không thua kém đấng mày râu, tuyệt đối sẽ không bỏ thành mà chạy.

Lý Kỳ cười không nói, nghĩ thầm rằng, Triệu Minh Thành không phải là kẻ có thể làm việc lớn, nếu muốn chạy trốn, đó cũng là hợp tình lý thôi. Nhưng hắn cũng không nói rõ ra, chỉ nói:

- Phu nhân, việc này không nên nói cho Hồng Nô, nàng đang có mang, sợ rằng nàng ta sẽ suy nghĩ nhiều.

Tần phu nhân gật đầu đáp lại:

- Ta tất nhiên biết rõ điều này

Nói xong, Nàng lại nhỏ giọng than thở:

- Lý tỷ tỷ gặp thật nhiều, vất vả đi từ Thanh Châu đến Lai Châu, cứ tưởng rằng nàng sẽ được sống vui vẻ, ai ngờ lại gặp chuyện này.

Lý Kỳ ngẫm lại những gì Lý Thanh Chiếu đã phải trải qua, trong lòng cũng tràn đầy đồng cảm, kìm lòng không được nói:

- Xin phu nhân cứ yên tâm, chỉ cần ta còn ở trong triều, Thanh Chiếu tỷ tỷ chắc chắn sẽ không có việc gì.

Tần phu nhân không khỏi liếc nhìn Lý Kỳ, nhẹ nhàng gật đầu.

Lý Sư Sư thấy bầu không khí có chút trầm trọng, người giỏi về điều tiết không khí như nàng lập tức nói sang chuyện khác:

- Lý sư phó, Thần Điêu Đại Hiệp đã ra được đến hồi thứ ba, chuẩn bị đến lúc

Tiểu Long Nữ ­­­­­­ Tiểu Long Nữ và Dương Quá phải chia cách, ta xem chương đấy vẫn cảm thấy rất lo lắng, ngươi có thể hay không sửa lại một lần.

Lý Kỳ khoát tay, cười ha hả nói:

- Không cần, ta đã tìm được cách giải quyết, chỉ cần Sư Sư cô nương không mang miêu tả chi tiết quá lâm li khéo léo như vậy sẽ không có vấn đề gì.

Lý Sư Sư không giống như Tần phu nhân và Phong Nghi Nô, gặp mặt Lý Kỳ cũng dám nói ra những lời trêu chọc, mỉm cười nói:

- Không biết chi tiết như lời của Lý sư phó là chỉ phương diện nào, Sư Sư không hiểu, kính xin Lý sư phó giải thích rõ ràng.

Yêu tinh này, không ngờ lại trêu chọc ta, thực cho rằng Lý Kỳ ta là chính nhân quân tử, không đúng, ta vốn là chính nhân quân tử, lời nói như vậy không thể nói rõ ra, Cái mặt mo của Lý Kỳ khó được đỏ lên, ngượng ngùng cười, không trả lời.

Đây chính là nữ nhân của hoàng thượng, hơn nữa bây giờ còn có cả Tần phu nhân và Phong Nghi Nô, hắn làm sao dám nói thẳng ra.

Tần phu nhân không biết nguyên do, còn hiếu kỳ hỏi:

- Sư Sư và Lý Kỳ đang nói chuyện gì vậy?

Phong Nghi Nô hiểu rõ nguyên do, gắt một câu:

- Vương tỷ tỷ, từ miệng hắn liệu có thể nói ra câu nào tốt đẹp, tỷ tốt nhất vẫn không nên nghe.

Lý Kỳ tức giận nói:

- Nghi Nô, muội toàn thích nói xấu người trong nhà thôi

Phong Nghi Nô bữu môi nói:

- Muội chỉ nói sự thật thôi.

Kỳ thật bất cứ ai đọc chương này cũng sẽ có chút ít không thoải mái.

Lý Sư Sư kinh ngạc nhìn Lý Kỳ, thấy bầu không khí tốt hơn thì cũng không trêu đùa nữa, nói:

- Vừa vặn hiện tại chúng ta cũng không có sự tình gì, không bằng Lý sư phó giải thích thêm một chút đi.

Phong Nghi Nô vội vàng gật đầu nói:

- Tốt quá! Muội còn muốn xem Tiểu Long Nữ và Dương quá gặp nhau.

Lý Kỳ cũng không muốn nói nhiều về chuyện Lý Thanh Chiếu, vội mượn cớ xuống thang. Tiểu Đào lập tức mang văn phòng tứ bảo lên, Lý Kỳ uống một ngụm trà, điều tiết cảm xúc, mới mở miệng nói chuyện.

*****

Ngày hôm nay, hắn nhấn mạnh nói về một vấn đề lớn trong Thần Điêu, đó là đại hội anh hùng, một lần nữa Tiểu Long Nữ có được những gặt hái tuyệt vời, ba người nữ tử nghe rất say mê, Lý Sư Sư cũng dừng bút ba bốn lần, may mắn có Lý Kỳ nhắc nhở, mới tránh cho lặp lại tình huống xấu hổ.

Nhưng khi cố sự nói đến đoạn tiệc mừng, lúc Quách Tĩnh, Hoàng Dung nói ra danh phận thầy trò của hai người. Đây chính là chi tiết mà Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô lo lắng.

Phải biết rằng Kim gia gia chỉ đứng ở góc độ của người đời sau để viết về triều Tống, mà Lý Kỳ hiện giờ đang ở ngay triều Tống, cho nên áp lực hắn phải đối mặt lớn hơn Kim gia gia rất nhiều.

Nghe đến đây, nội tâm của ba nữ tử vô cùng mâu thuẫn, các nàng vừa hi vọng Dương Quá và Tiểu Long Nữ có thể bên nhau, vừa cảm thấy như vậy không phù hợp với luân lý. Nghĩ như vậy không khỏi oán giận phía sau màn độc thủ là Lý Kỳ.

Tần phu nhân nhăn mày, nói:

- Quách Tĩnh nói rất có lý, nếu Dương Quá đã bái Tiểu Long Nữ làm sư phụ, gọi là cô cô, bây giờ lại muốn lấy cô cô làm vợ thì thật không ổn. Ngươi tạo ra tình tiết này vô cùng không hợp lý.

Thế nhưng Phong Nhi Nô lại bị cảm động bởi lời thổ lộ đơn thuần của Tiểu Long Nữ. Hơn nữa nàng vẫn luôn tự cho rằng chính mình xuất thân phong trần, mà Lý Kỳ lại là quan to tam phẩm trong triều, thân tương đối chênh lệch. Làm thiếp thì không sao, muốn làm chính thê thì có chút miễn cưỡng, điều này khiến nàng gần như thay thế nhân vật trong truyện mà phản bác:

- Vì sao không ổn. Thân phận thầy trò của 2 người Dương, Long chỉ giới hạn ở phương diện võ công, vì lẽ gì lại áp đặt lên tình cảm cùng với luân thường, đây rõ ràng là hai chuyện khác nhau, không thể lẫn lộn, huống chi vẫn thường nói, thà rằng phá mất mười tòa miếu cũng không phá một cọc hôn nhân, từ đó có thể thấy tình yêu đứng ở phía trên đạo Phật, một khi đã như vậy, vì sao luân thường đạo lý không thể cho họ mộ con đường, không để cho đôi uyên ương số khổ này phải trải qua đau khổ. Nếu nói Lý Kỳ đưa ra tình tiết không phù hợp, đó cũng là hắn không nên khiến Dương Quá và Tiểu Long Nữ chịu nhiều khổ sở như vậy.

Nàng đang nói về cố sự, nhưng càng là nói cho bản thân nàng, vì vậy giọng điệu khá kích động.

Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô tình cảm thân như tỷ muội, tâm sáng như gương, nàng khẽ thở dài:

- Hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến người ta thề nguyện sống chết

Một câu vô cùng đơn giản, lại nói ra được toàn bộ lý do về những hành động của Dương Quá và Tiểu Long Nữ

Lý Kỳ cười nói:

- Nói rất hay, tình cảm và ông trời đều giống nhau, khiến cho người ta khó có thể kháng cự, yêu chính là yêu, không có lý do vì sao, nếu có thể cò kè mặc cả thì cùng mua bán có gì khác nhau? Phu nhân, trước kia không phải cũng vượt qua muôn vàn khó khăn, thậm chí không tiếc đoạn tuyệt với người thân, cuối cùng mới được gả vào Tần gia sao? Ta vẫn cho rằng phu nhân sẽ đứng về phía Dương Quá và Tiểu Long Nữ.

Tần phu nhân không khỏi ảm đạm, thương tâm, kỳ thực nàng làm sao không đem bản thân mình thay vào đó, nhớ tới năm đó mọi người phản đối nàng gả vào Tần gia, trong lúc nhất thời, nàng thân như ở vào cảnh xưa, từng màn ký ức gợi lại. Tuy cùng một cố sự, nhưng mỗi người nghe được lại bất đồng. Nàng đắm chìm trong kí ức khẽ thở dài:

- Chính vì ta tự mình trải qua, mới càng rõ ràng cảm nhận được đau xót ---.

Nói đến đây, giọng nàng có chút nghẹn ngào, một lúc sau, nàng mới nói:

- Mặc dù ta đã đạt được ước muốn, không thẹn với chính mình, nhưng lại bị bạn bè xa lánh, cha mẹ không muốn thấy mặt, bạn tốt trước kia trốn tránh ta, khinh bỉ ta, đến cuối cùng ----. Nếu ta đoán không sai, sau này Dương Quá, Tiểu Long Nữ sẽ phải nhận càng nhiều trừng phạt.

Lý Kỳ sửng sốt, không biết phải nói ra sao, đúng vậy, Dương Quá, Tiểu Long Nữ cũng bởi vì vậy mà phải nhận rất nhiều đau khổ, dù cuối cùng hữu tình cũng sẽ về bên nhau, nhưng điều này cũng chỉ là trong tiểu thuyết, nếu là sự thật có lẽ sẽ là một kết quả khác. Hắn chỉ nói:

- Liệu phu nhân có hối hận không?

Tần phu nhân có phút chốc lưỡng lự nói:

- Có một số thời điểm trong lòng ta cũng hối hận.

Lý Kỳ hỏi:

- Phu nhân hối hận trước hay sau khi phu quân của ngươi qua đời?

- Điều này có gì khác nhau?

Lý Kỳ cười đáp lời:

- Đương nhiên là khác nhau, nếu phu nhân hối hận trước khi phu quân của ngươi qua đời, có lẽ ngươi cũng không yêu phu quân của mình, hoặc là ngươi hối hận do ngươi quá yêu y, thấy y vì ngươi mà bị người khinh bỉ, thóa mạ. Nếu nói như vậy, cũng không thể gọi là hối hận, mà là trân trọng, là yêu. Nếu phu nhân hối hận sau khi phu quân của ngươi qua đời, đó là do ngươi đổ trách nhiệm cho mình về cái chết của y, điều này cũng không phải là hối hận, mà là áy náy, cũng có nghĩa là yêu. Như vậy, có thể thấy, dù là khi nào, trong suy nghĩ của phu nhân chưa bao giờ hối hận, vẫn luôn trung thành với ái tình, đó cũng là minh chứng cho câu nói, hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến cho người thề nguyện sống chết

Lý Sư Sư nghe được gật đầu liên tiếp, vỗ tay bảo hay nói:

- Hay! Hay! Lý sư phó, nhìn tuổi của ngươi không lớn, lại đối với tình cảm nhìn thấu triệt như vậy, không trách ngươi có thể viết ra được câu thơ ' Hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến cho người thề nguyện sống chết' khiến người ta vô cùng cảm động.

Ướt mồ hôi! Đây cũng không phải là ta viết ra. Lý Kỳ không nhịn được có chút xấu hổ.

Phong Nghi Nô khóe miệng mỉm cười, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Tỷ tỷ quá đề cao huynh ấy rồi, ta nhìn huynh ấy chính là quá đa tình, mới có thể có được nhiều lời tâm đắc như vậy.

Miệng nói vậy nhưng trong mắt lại là tình ý liên miên.

Oa, muội là đang muốn phá ta nha! Thế nhưng về điểm này, Lý Kỳ cũng có chút áy náy, cười hì hì nói:

- Phu nhân bao dung, tiểu nhân vô vùng cảm kích.

Kỳ thật trong lòng Phong Nghi Nô trong lòng không hề trách cứ Lý Kỳ đa tình, bởi nếu không như thế, nàng sẽ không được ở lại bên cạnh Lý Kỳ, trong mắt mang cười lườm hắn một cái, cũng không nói tiếp.

Lý Kỳ thấy Tần phu nhân vẫn còn trầm tư, thầm nghĩ, cái này chính là người trong cuộc thường mê muội rồi. Đột nhiên cười ha hả.

Tần phu nhân hơi ngẩn ra, hỏi:

- Ngươi cười chuyện gì?

Lý Kỳ nói:

- Ban đầu ta thấy tình cảm của phu nhân đã tâm tàn ý lạnh, nhưng xem ra ta nghĩ nhầm rồi. Phu nhân vẫn lẻ loi một mình đó là do như ý lang quân của phu nhân chưa xuất hiện, nếu như xuất hiện, ta tin tưởng phu nhân vẫn sẽ lựa chọn như thiêu thân lao đầu vào lửa, tục ngữ có câu, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Lý Sư Sư che miệng cười khanh khách nói:

- Ta cần phải chúc tỷ tỷ sớm ngày tìm được như ý lang quân.

Lý Kỳ ha hả nói:

- Lời chúc mừng này cực kỳ có giá trị kỷ niệm.

Tần phu nhân bị hai người họ nói cho mặt đỏ bừng, trong lòng xấu hổ không chịu nổi, nhìn nàng phong tình vạn chủng, đẹp không sao tả xiết, cực kỳ mê người, nếu bây giờ ngồi cạnh nàng không phải là hai đại mỹ nhân Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô, chỉ sợ Lý Kỳ đã không thể nào chống đỡ, chỉ có thể lấy thân báo đáp. Nàng trừng mắt nhìn Lý Kỳ, nghiêm mặt, gắt một câu:

- Nói hưu nói vượn, không phải đang kể cố sự sao, ba người các ngươi ức hiếp một người quả phụ là ta, thật sự là không có đạo lý.

Phong Nghi Nô nghiêng thân mình, khanh khách nói:

- Vương tỷ tỷ không cần tức giận, đều là người này ý nghĩ xấu, chúng ta không cần để ý đến hắn.

Tần phu nhân nơi nào sẽ tiếp nhận lời nói của nàng, liếc nhìn nàng nói:

- Muội còn nói, các người phu xướng phụ tùy, ta không cần muội không để ý đến hắn, chỉ cần muội nói ít một câu, Tam nương đã cảm kích hàng nghìn hàng vạn rồi.

Phong Nghi Nô hai má đỏ lên, gắt giọng:

- Vương tỷ tỷ nói cái gì vậy? Cái gì là phu xướng phụ tùy chứ.

Lý Sư Sư cười khanh khách nói:

- Ta thấy không sai nha.

- Tỷ tỷ, sao tỷ cũng tham gia vào vậy.

Ba nữ tử lập tức ồn ào thành một đoàn, hấp dẫn khó chắn, khiến Lý Kỳ mê muội, bộ dáng Trư ca lộ ra không sót gì.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Hồi (1-1753)


<