← Hồi 498 | Hồi 500 → |
Về phần Trương Tu Đà có nghe theo hay không thì Lý Ngôn Khánh cũng không biết, dù sao hắn cũng đã nhắc nhở, Trương Tu Đà nhất định sẽ biết phải làm thế nào.
Mà ở bên Huỳnh Dương mọi chuyện cũng đã xử lý xong xuôi.
Các thế trụ chen nhau quyên tài vật, Dương Khánh cũng đến Huỳnh Dương huyện bắt tay vào việc giúp ổn định nạn thiên tai.
Lý Ngôn Khánh cũng không cần ở lại Huỳnh Dương, cộng thêm hắn cũng cần phải quan tâm chuyện quân phủ cho nên cáo từ Từ Thế Tích, cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ rời khỏi Huỳnh Dương.
Tiết Thu tạm thời ở lại Huỳnh Dương huyện.
Hai ngày nữa hắn sẽ cùng với Từ Thế Tích cùng nhau tới Lạc Dương, mời Tô Điệp rời núi.
Đồng thời, Ngôn Khánh cũng viết một phong thư cho Tô Điệp, tán thưởng tài năng của hắn, trong thư vô cùng khách sáo, Lý Ngôn Khánh cho rằng Tô Điệp chỉ tạm thời thất ý, sớm muộn cũng sẽ khôi phục mà thôi.
Phong thư này có nhiều tác dụng không?
Lý Ngôn Khánh không biết nhưng nếu Tô Điệp là người thông minh thì chắc hẳn sẽ có hành động chứ không phải buồn bã tự kỷ ở Lạc Dương.
Trong lịch sử Tô Điệp sau khi bị giáng chức trở thành bình dân thì buồn bực sầu não mà chết, hai đứa con trai của hắn, trưởng nam là Tô Huân về sau trở thành một trong mười tám học sĩ trong phủ Tần vương của Lý Thế Dân, thứ tử Tô Hoàng sau đó làm quan trở thành thứ sử Bái Thai Châu, mà con gái của Tô Hoàng sau này lấy con trai trưởng của Lý Thế Dân là Lý Thừa Càn, trở thành thái tử phi, về phần con và cháu trai của Tô Hoàng thì trở thành thứa tướng.
Tuy nhiên Lý Thừa Càn tựa hồ không thể lấy con của Lý Thế Dân vì Trưởng Tôn Vô Cấu cùng với Ngôn Khánh đã xuất hiện sự tình đính hôn.
Đầu năm nay Lý Thế Dân đã cùng với con gái của ký sự tòng quân Ôn Đại Nhã trong phủ của Lý Thế Dân thành thân nghe nói hai người tương kính như tân, về phần Ôn Đại Nhã chính là con trai trưởng của danh sĩ Ôn Quân Du thời Bắc Tề.
Ngôn Khánh thật không nhớ rõ, con gái của Ôn Đại Nhã là ai.
À kiếp trước có một bộ kịch truyền hình tên là Trinh Quán trường ca, ở bên trong có bịa đặt ra một nữ nhân là bạn thanh mai trúc mã của Lý Thế Dân.
Nhưng hiện tại xem ra không phải là bịa đặt.
Chỉ không biết Ôn thị nữ tử này có phải là Ôn thị nữ tử kia không.
Đại Nghiệp cuối năm thứ mười hai, Từ Thế Tích sáu lần tiến về Lạc Dương cuối cùng cũng mời được Tô Điệp ra khỏi núi.
Bánh xe lịch sử lại cải biến một chút, tuy nhiên Lý Ngôn Khánh không rõ ràng lắm sự biến hóa này.
Trở lại Củng huyện hắn đã gặp một chuyện phiền phức.
Cao phu nhân cho mời.
Cao phu nhân mời hắn làm gì?
Lý Ngôn Khánh trong lòng biết rõ.
Chỉ sợ có quan hệ tới việc thân sự với Trưởng Tôn Vô Cấu, Cao phu nhân hiện tại xem ra đã không kiên nhẫn được.
Trưởng Tôn Vô Kỵ phụng mệnh tự mình đi tới, cười cười nói nói:
- Lý công tử, xin mời.
Ngôn Khánh cũng biết lúc này cũng không trốn tránh được.
Hắn từ từ thay đổi quần áo, chải tóc trau chuốt lại, đến giữa trưa hắn mới cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ đi tới nơi ở của hắn.
Cao phu nhân ở trong phòng khách ngồi nghiêm chỉnh.
Trưởng Tôn Vô Kỵ mang Lý Ngôn Khánh tới trước khẽ nói:
- Có lời gì nói rõ với mẫu thân của ta, mẫu thân của ta cũng không phải là người không nói đạo lý.
- Ta biết rồi.
Lý Ngôn Khánh hít sâu một hơi bước vào trong phòng.
Trưởng Tôn Vô Kỵ tiện tay khép cửa lại ngồi xuống ngoài hành lang.
- Ca ca, nghe nói Ngôn Khánh ca ca đã tới.
Trưởng Tôn Vô Cấu kích động chạy tới nghi hoặc hỏi:
- Ngôn Khánh ca ca đâu rồi?
Vô Kỵ cười ha hả, kéo Trưởng Tôn Vô Cấu ngồi xuống khẽ nói:
- Mẫu thân ở bên trong nói chuyện với hắn, muội đừng quấy rầy.
Vô Cấu ngây thơ nói:
- Mẹ có lời gì mà thần thần bí bí vậy?
- Chuyện này chút nữa muội hỏi Ngôn Khánh ca ca của muội là được rồi, hiện tại muội ở đây nói chuyện với ta hay về phòng.
Trưởng Tôn Vô Cấu gãi đầu sau đó ngồi ở bên cạnh Trưởng Tôn Vô Kỵ.
- Muội ở đây nói chuyện với ca ca.
Lúc này Ngôn Khánh đang quỳ gối cung kính trước mặt Cao phu nhân lộ vẻ kinh sợ.
Cao phu nhân nói:
- Ngôn Khánh, ngươi và Quan Âm tỳ đính hôn cũng đã ba năm, có một số chuyện lão thân không muốn bức bách nhưng hiện tại tuổi tác của Quan Âm tỳ càng ngày càng lớn, trong nháy mắt đã tới mười sáu tuổi, ta cũng biết ngươi công vụ bề bộn, ngoại trừ công vụ còn phải an cư cho bách tính, nhưng có một số việc đúng là không thể chờ đợi.
Lời nói rất uyển chuyển cũng vô cùng có lý.
Cao phu nhân cũng không vòng vèo mà vào thẳng đề.
Lý Ngôn Khánh đành cười khổ trong lòng thầm trách, lão tử nhà mình không biết làm chuyện gì mà tới bây giờ vẫn chưa xong.
- Ngôn Khánh, ngươi có lời khó nói sao?
- Không nói dối phu nhân đúng là có...
Cao phu nhân nói:
- Ta biết ngươi có nguyên nhân.
- Ngôn Khánh, ngươi chính là đệ tử duy nhất của đại tướng quân, đại tướng quân cũng xem ngươi như con mình, sau khi đại tướng quân mất ngươi một mình bảo bọc ba mẫu tử nhà ta, hao tâm tổn trí vô cùng, Quan Âm tỳ bị bệnh ngươi vì nó mà tới đất thục cầu y, cả nhà ta lúc nguy nan ngươi cũng tìm một nơi an thân giúp nó.
- Ngươi mặc dù không thành thân với Quan Âm tỳ nhưng mà trong lòng ta ngươi đã là ngươi một nhà.
- Có chuyện gì khó xử ngươi cứ nói ra, ta cũng không phải là người không giảng đạo lý, nếu như ngươi có khó khăn thì chờ một chút cũng không phải là không thể.
Lý Ngôn Khánh cũng biết trốn tránh không nổi nữa.
Hắn lập tức quyết định cắn răng một cái rồi ngẩng đầu lên:
- Nhạc mẫu, nhạc mẫu có biết là trước kia ai cầu thân giúp con không?
Ta gọi bà là nhạc mẫu, như vậy quan hệ đã định.
Cao phu nhân liền vui vẻ trong lòng, bà liền đáp lại:
- Kỳ thật thân thế của ngươi đại tướng quân lúc còn sống đã đoán ra một chút.
- Ngôn Khánh ngươi sau khi cùng với Trịnh gia đoạn tuyệt đã cải thành họ Lý, họ Lý này hẳn là có quan hệ với họ Lý của Đường quốc công?
- Nhạc mẫu đã biết?
Lý Ngôn Khánh hoảng sợ nhìn Cao phu nhân.
Cao phu nhân cười nói:
- Chuyện này thì có đáng gì, đại tướng quân lúc còn sống nói rằng ngươi có thể là con trai của Đường quốc công.
Ngôn Khánh giật mình nhìn Cao phu nhân sau đó đột nhiên nở ra một nụ cười.
- Nhạc mẫu nhạc mẫu hiểu lầm rồi, con không phải là con của Đường quốc công.
- Nhạc mẫu, sư phụ khi còn sống đúng là đoán đúng một chút, không sai con đúng là có quan hệ với Đường quốc công nhưng không phải là quan hệ phụ tử, phụ thân của con là một người khác, vì đủ loại lý do mà không thể xuất đầu lộ diện, nhạc mẫu nhạc mẫu có biết Lý Hiếu Cơ không?
- Lý Hiếu Cơ? Ngươi chính là con của Lý Hiếu Cơ sao?
← Hồi 498 | Hồi 500 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác