← Hồi 18 | Hồi 20 → |
Đám Phi Ma, không chỉ có Đại Phi Ma là người chú ý đến trận chiến của Triệu Vân và Điển Thanh, mà còn có một người trong đương trường cũng đang khiếp đảm trước thương pháp của Triệu Vân, đó chính là Ngũ Phi Ma.
Ngũ Phi Ma Thương Nguyên Lịch lập cập quay sang Đại Phi Ma, lúc này đang thất thần nhìn trận chiến của hai người, sẽ giọng hỏi:
- Đại ca có nhận ra lai lịch trong thương pháp của y không?
Đại Phi Ma bối rối:
- Ta không nhận được. Ngũ huynh đệ kiến thức quảng bác tất đã hiểu vài manh mối?
Ngũ Phi Ma lắc đầu cười gượng đáp:
- Tiểu đệ không gì hơn đại ca, có điều nhìn tên Triệu Vân này sử thương, đệ liên tưởng đến một vị tiền bối cao nhân, thương thuật đáng xưng là tuyệt đỉnh võ lâm.
Đại Phi Ma Lương Nguyên Phúc vội xen lời nói:
- Không hiểu Ngũ đệ muốn nói đến vị nào?
- Đó là Thương Vương với Ngũ Hoa Khai Thương Thuật. Nếu đúng là thương pháp này, khi xưa tiểu đệ cũng học mót được vài thế đương cự từ Chiến Thần Lã Bố. Chúng ta lên thôi, e rằng chủ tướng không còn chi trì được lâu nữa.
Đại Phi Ma vừa chực trả lời, thốt nhiên Ngũ Phi Ma đã cao giọng quát:
- Chủ tướng đừng sợ, có thuộc hạ trợ giúp đây.
Chiến hài Ngũ Phi Ma thúc mạnh hông ngựa, con ngựa chiến hí lên một tiếng vang lừng, bốn vó như sinh mây, lao thẳng vào vòng thương ảnh. Trường kiếm trong tay Ngũ Phi Ma đảo lên một vòng theo thức Hoàng Phong Thám Hoa, mũi kiếm nhằm giữa nhuỵ hoa do thương pháp Triệu Vân tạo ra công thẳng tới.
Triệu Vân đang bức cho Điển Thanh toát mồ hôi hột, thở phì phò không ra hơi, hai tay cầm kích nặng như đá, chợt thấy viện binh địch xông tới, kiếm pháp sử đúng chiêu khắc chế được thương pháp của mình thì ngạc nhiên, vội lạng người, thuận thế đảo tay, hoành thương đánh ngược lại một chiêu, ánh hàn quang nhoáng lên, mũi thương đang toẽ thành năm điểm tinh quang trong thương pháp Ngũ Hoa, giờ chập lại bỏ mục tiêu Điển Thanh mà quay ngoắt lại, đâm thẳng về phía trước ngực của Ngũ Phi Ma.
Chợt bên trái Triệu Vân, một thế đao cũng ầm ầm xô tới, đó là Đại Phi Ma thấy em vào trận, cũng vội vỗ ngựa xông tới tạo thế gọng kìm, thanh Huyền Hoàng Đao xuất ra một thế công thẳng tới Triệu Vân. Thế đao này trông rất tinh diệu, chỉ thấy ánh đao tỏa ra thành một chiếc cầu vồng nhoáng lên, nhằm vào hông Triệu Vân chiếu tới.
Triệu Vân thấy đối phương có hai trợ thủ võ nghệ cũng không phải tầm thường, cảm thấy rung động tâm can, vội vã gò cương cho Bạch Mã lùi nhanh lại, cùng lúc cây Phi Hổ Thương hơi trầm xuống, mũi thương từ dưới xốc lên, thi triển một chiêu Vạn Hoa Khai Môn, thương ảnh hoá thành một cánh đồng hoa, ngăn đón lấy thế công của Đại Phi Ma và phong toả đường tiến giáp công của Điển Thanh và Ngũ Phi Ma.
Lúc này, thủ hạ của Triệu Vân là Lê Trung, tay múa Lôi Hoả Đao đang tung hoành giữa vòng vây của ba Phi Ma, liếc mắt thấy chủ tướng bị quần công thì giận dữ, cất lời rủa lớn:
- Bọn rùa đen nhát chết, thế mà cũng xưng con trai Mãnh Long Điển Vi, giờ lại muốn cậy đông đánh một à?
Phần Triệu Vân lại không nói gì, viên dũng tướng danh lừng tứ hải thấy đối phương ba người đều là tay kiệt hiệt, trong đó lại có người hiểu phép phá thương thuật của mình thì trong lòng không khỏi tự dặn dò phải cẩn thận. Sư phụ Triệu Vân, Thương Vương, vốn lừng danh về tài đánh thương, trên chốn giang hồ không mấy ai có thể chống đỡ.
Thương Vương cả đời say mê thương thuật, đi khắp nhân gian để tìm người so tài đọ sức, một ngày kia gặp được sư phụ của Cuồng Sư Hứa Chử, môn chủ Huyền Đao Môn đời trước. Hai người, một thương vương, một đao đế, giao chiến hơn năm ngày đêm bất phân thắng bại, sau đó hai người cùng phục tài nhau, bắt tay uống rượu rồi chia tay.
Thương Vương về nhà, cố công suy nghĩ rồi đem phép đánh đao kết hợp với phép đánh thương để sáng tạo ra một lối thương pháp mới, gọi là Bát Quát Thương Thuật. Cùng với Ngũ Hoa Khai Thương Thuật, Bát Quái Thương Thuật là một trong Ngũ Hành tuyệt học của Thương Vương truyền lại cho Triệu Vân, trong đó có ba mươi sáu chiêu thương pháp và kết thúc bằng tám thế tuyệt độc, trên đời từ khi Thương Vương sáng tác ra pho thương pháp này, chưa có ai có thể chịu nổi.
Lúc này Triệu Vân, thân mang trọng trách bảo vệ ấu chúa, thời gian lại gấp rút, Ngũ Hoa Khai Thương Thuật lại có người sử được những chiêu khắc chế, Triệu Vân ngay lập tức sử đến Bát Quái Thương Thuật, bộ thương pháp thuộc cung Thuỷ của Ngũ Hành tuyệt học Thương Vương truyền thụ.
Triệu Vân giục ngựa vọt tới, Phi Hổ Thương vào thế, gác ngang đầu ngựa chuẩn bị vào trận. Ngũ Phi Ma tưởng Triệu Vân vẫn dùng thương pháp cũ, thúc ngựa xông tới, cây kiếm tung ra một chiêu Yến Xuyên Hoa, mũi kiếm nhằm đâm vào cổ và ngực của Triệu Vân. Phần Đại Phi Ma, cây đao to bản cũng cất lên, một chiêu Tảo Vân Kiến Nhật chém xả vào thân hình Triệu Vân. Điển Thanh đương nhiên cũng không chịu đứng quan chiến, cây Tiểu Thiên Kích chia ra hai nhánh âm dương, nhằm đâm vào hai bả vai Triệu Vân. Chỉ một thoáng, cả rừng kiếm ảnh, đao ảnh và kích ảnh đã bao phủ trọn thân hình Triệu Vân.
Triệu Vân không hề sợ hãi, quát lớn một tiếng, theo đà ngựa, cây Phi Hổ Thương ngóc đầu dựng đứng lên, xuất chiêu Nhất Trụ Kình Thiên, mũi thương trên đà đi lên chạm khẽ vào lưỡi kiếm của Ngũ Phi Ma, đẩy chếch nó sang một bên. Thừa đà, từ trên cao, mũi thương như thần long chuyển khúc, ngoắt xuống đâm thẳng tới sườn Đại Phi Ma sau khi chạm nhẹ vào sống đao.
Khi Đại Phi Ma uốn mình tránh mũi thương nhọn hoắt, cán thương trong tay Triệu Vân lại tài tình xoáy mạnh, cây thương lộn trở lại, xuất thế "Càn Khôn Quyển Địa", nhằm thẳng mặt Điển Thanh thúc tới cực kỳ dũng mãnh. Điển Thanh không ngờ trong lúc này mà Triệu Vân dám mạo hiểm, dùng cái trường dài của vũ khí chống lại ba người đang dùng đoản ngắn, lại có thể sử những chiêu thức tốc độ như gió giật nước reo mà chặn thế công của cả ba người như vậy.
- Các ngươi chạy đâu, xem thế tiếp theo đây.
Triệu Vân chợt quát một tiếng, bốn võ Bạch Mã Truy Phong tung lên, cây Phi Hổ Thương chuyển thế nằm dài theo cánh tay Triệu Vân, xiên xiên lao về phía Ngũ Phi Ma. Ngũ Phi Ma thấy Triệu Vân lao về phía mình, vội cử kiếm nghiêm cẩn chờ đợi, chợt thấy Triệu Vân giật mạnh khuỷu tay, cây thương đang nằm dọc bất thần mở tung ra, công một thế Mục Tử Hồi Thôn, mũi thương nhằm tâm thất Ngũ Phi Ma đâm tới, trong khi cán thương lại xoáy vòng uy hiếp Đại Phi Ma. Ngũ Phi Ma hoảng sợ, vội kéo cương lùi ngựa lại tránh, cây trường thương lập tức vươn dài ra như là tuột khỏi tay Triệu Vân, mũi thương đảo lộn từ dưới bỗng ngóc ngược lên nhằm vào cổ Ngũ Phi Ma.
Ngũ Phi Ma hồn vía lên mây, vội ngả người trên lưng ngựa, tránh đòn, nhưng tuyệt học của Thương Vương nào chỉ có thế, mũi thương đang đà đâm của thương pháp bỗng chuyển thành đà chém của đại đao, cả cây thương nặng hàng chục cân của Triệu Vân theo đà gạt tay đập thẳng vào mặt Ngũ Phi Ma. Ngũ Phi Ma mắt mũi tối sầm, ngã lăn xuống ngựa, vừa lúc vó ngựa Bạch Mã phi đến, hai vó trước của Bạch Mã dẫm mạnh, Ngũ Phi Ma thương thay đầu óc nát bấy, hồn lìa khỏi xác.
Lại nói, Đại Phi Ma thấy Ngũ Phi Ma nguy đến nơi, vội thúc ngựa đuổi theo đà công của Triệu Vân, miệng hét lớn:
- Chớ có hại huynh đệ ta!
Đại Phi Ma quát xong, đã thấy Triệu Vân dùng thương như côn, đập Ngũ Phi Ma ngã ngựa, lại bị con Bạch Mã dẫm bẹp đầu, trong lòng không tránh khỏi uất hận, cây Huyền Hoàng Đao trong tay lập tức khởi phát thế công, nhằm Triệu Vân xốc tới.
Đại Phi Ma tuy xưng danh lão đại trong đám Phi Ma, nhưng không phải là người võ nghệ cao cường nhất, chẳng qua nhờ là đệ tử của Điển Vi mà được vinh hiển vị trí đó. Ngược lại, Triệu Vân là hổ tướng đời nay, võ nghệ thông thần, lại mang trong mình sứ mạng quan trọng là bảo vệ ấu chúa, nên sức mạnh càng đánh càng mạnh thêm. Đại Phi Ma vừa vung đao, ngọn Phi Hổ Thương của Triệu Vân đã sầm sập lao tới trước mặt.
Đại Phi Ma lúc này mới nhận ra bóng dáng tử thần, thấy đường thương quá linh diệu, không còn đường chống đỡ, đành nhắm mắt thúc ngựa vọt sang bên trái, tìm cơ may sống trong muôn một. Kim Ưng Thiên Vương Điển Thanh thấy vậy cũng vội vung Tiểu Thiên Kích, tận lực vươn ra chặn đà tiến của Phi Hổ Thương, tránh cho Đại Phi Ma một cái chết thảm khốc.
"Chát", hai vũ khí chạm mạnh vào nhau, Điển Thanh rung chuyển cả cánh tay, Triệu Vân trong lòng cũng tấm tắc khen ngợi thần lực con chim ưng nước Nguỵ. Bạch Mã lúc này đã vọt lên chặn đầu ngựa của Đại Phi Ma, Phi Hổ Thương lập tức vung lên một thế Mãng Xà Xuất Động, đâm vào eo hông Đại Phi Ma. Đường thương như gió cuốn, Đại Phi Ma mồ hôi lạnh toát sống lưng, vội nghiêng người lộn xuống bụng ngựa mà tránh.
Cây thương đi qua phát ra tiếng "véo", Đại Phi Ma lại uốn người ngồi lên lưng ngựa. Nào ngờ, Thương Vương thương pháp thông thần, sáng tác ra pho Bát Quái Thương Thuật lại là sự kết hợp giữa thương và đao, có lối đánh liên miên bất tuyệt như nước chảy nên được liệt vào cung Thuỷ, đường thương như có ma lực sai khiến, khi quét vượt qua, Triệu Vân lại mượn lực eo và lực tay hất ngược vũ khí, cây Phi Hổ Thương mượn đà uống lượn một vòng quay trở lại, một thế Thái Sơn Áp Đỉnh giáng xuống, bốp một tiếng, thủ cấp Đại Phi Ma vỡ toang. Thân thể Đại Phi Ma theo đà ngựa chạy tung ra xa rồi ngã vật xuống, máu và óc trộn nhau bắn tung toé.
Kim Ưng Thiên Vương Điển Thanh không làm sao cứu kịp thủ hạ, thấy trong chớp mắt, Triệu Vân thi triển hai chiêu tuyệt thương hạ thủ hai người bên mình một cách nhanh chóng, đành chỉ nghệt người ra lẩm bẩm:
- Thương pháp lợi hại thật, thương pháp lợi hại thật
Điển Thanh hít một hơi không khí, định thần lại rồi quát lớn:
- Thằng giặc kia quả là giỏi, giờ hãy xem tuyệt kỹ của ta đây.
Nguyên lai, họ Điển còn có một bài kích pháp gia truyền, vốn là sở trường để khi xưa Điển Vi tung hoành khắp chốn giang hồ không đối thủ. Bài kích pháp này chỉ chuyền cho con cháu trong nhà, khi dạy bài này, Điển Vi đã nhiều lần nhắc nhở Điển Thanh rằng chỉ đem ra dùng khi gặp nguy hiểm, và đây là lúc Điển Thanh phải dùng đến bài võ gia truyền này.
Bài kích pháp này có tên Thiên Địa Thất Tuyệt Kích Pháp.
← Hồi 18 | Hồi 20 → |
< Xem thêm truyện hay, đặc sắc khác