Vay nóng Tima

Truyện:Huyết chỉ đoạt hồn - Hồi 03

Huyết chỉ đoạt hồn
Trọn bộ 74 hồi
Hồi 03: Tàn phá gia trang
3.00
(một lượt)


Hồi (1-74)

Siêu sale Lazada

Thân phận người con trai của Hỏa Long bang chủ bắt đầu được thử thách...

Lục Siêu Quang đã luyện được năm chiêu Nhu Công của pho bí kíp Hỏa Long nên nội lực thâm hậu, thân hình cứng rắn dẻo dai. Tuy Bội Ngọc đã đánh vào những yếu huyệt của chàng, nhưng Lục Siêu Quang chỉ mê đi trong một lúc rồi kinh mạch tự phục hồi khiến chàng tỉnh lại.

Bàng hoàng đảo mắt nhìn quanh, Lục Siêu Quang không thấy Bội Ngọc đâu, di thể của Chưởng môn Dương Tử Hùng và cả Dương phu nhân cũng đã biến mất.

Tinh thần trở lại sáng suốt chàng thầm nghĩ:

"Quái lạ thật, sao lại có chuyện cha ta hành thủ tàn độc với nhạc phụ? Ta phải về sơn trang tìm phụ thân để biết rõ ngọn ngành".

Chàng phi hành vun vút về Hỏa Long sơn trang.

Giây lát sau Lục Siêu Quang đã về đến bản môn. Nhưng chàng sửng người trước quang cảnh tiêu điều xơ xác. Toàn bộ vùng sơn trang mênh mông đã bị đốt phá tan hoang.

Chàng kinh ngạc đến không tin vào mắt mình, song trước mặt Lục Siêu Quang sự thật đã rõ ràng.

Phóng mình vào trong, chàng thấy khói lửa vẫn còn nghi ngút. Bang chúng nằm la liệt, thi thể chồng chất. Gương mặt những xác chết đều tím ngắt, chứng tỏ những người này đều bị trúng ma công cực độc.

Chàng kêu lớn:

- Phụ thân, phụ thân...

Âm thanh của chàng vang vọng trong khoảng không. Chẳng có lời đáp lại.

Chàng khom mình lật từng xác chết máu me bê bết bốc mùi tanh tưởi. Bang chúng và các Đường chủ rã rời thi thể, nhưng tuyệt nhiên Lục Siêu Quang không tìm thấy thân phụ.

Nỗi kinh hoảng càng tăng nhanh, chàng đi sâu vào hậu trại.

Rặng cây xanh phía sau bởi cách xa lửa khói nên vẫn còn tươi tốt. Lục Siêu Quang rảo bước đến bên rặng cây đột nhiên chàng đứng sững lại.

Chàng vận thính lực nghe ngóng:

"Có tiếng rên rỉ đâu đây... Ta cần phải tìm ra một người sống sót để biết kẻ thù là bọn nào..."

Định hướng được âm thanh và chàng băng nhanh vào một lùm bụi phía xa.

Tiếng rên ở đây rồi, thanh âm thật yếu ớt trong lùm bụi kín đáo. Chàng tiếp cận ngay và thảng thốt kêu lên:

- Trời ơi, Trần sư thúc...

Quả thật Đệ nhị Bang chủ Trần Gia Nam đang nằm hấp hối trong lùm bụi, thân thể đẫm máu vì đã bị kình lực đánh toác ngực.

Lục Siêu Quang quỳ xuống bên người chấp chưởng thứ hai của Hỏa Long bang.

Giọng chàng đau đớn:

- Sư thúc, sư thúc...

Đôi mắt Trần Gia Nam nhìn sững chàng trai:

- Siêu Quang đấy à?

Miệng ông mấp máy, phều phào, gương mặt nhăn nhúm thảm hại.

Chàng trai trầm giọng:

- Vâng cháu đây, cháu về quá muộn.

Bàn tay Trần Gia Nam run run nắm lấy vai Lục Siêu Quang:

- Vậy là may mắn cho cháu. Nếu về sớm cháu đã chịu chung số phận với chú và toàn thể Đường chủ... bang chúng...

Lục Siêu Quang vội hỏi:

- Sư thúc, bọn nào đã đến đây thảm sát?

Trần Gia Nam đáp với giọng đứt quãng:

- Cháu ơi, trong lúc vắng mặt cha cháu... Vạn Độc Bá Giả công tử và Tứ Quái Lão đã cùng bọn quần ma kéo đến tàn sát Hỏa Long bang... Chú và các Đường chủ đã tận lực, nhưng...

Chàng trai kinh ngạc:

- Thân phụ cháu đi đâu?

Tiếng Trần Gia Nam như gió thoảng âm u:

- Cha cháu đến Tử Vân sơn hội kiến bí mật với Linh Sơn chưởng môn Dương Tử Hùng... không thấy trở về...

Lục Siêu Quang nắm bàn tay giá lạnh của Trần Gia Nam:

- Sư thúc cố gắng, để cháu đưa đến Đông Đảo Thần Y chữa trị...

- Vô ích, chú không thể sống được đâu. Cháu hãy nghe lời chú dặn...

Chàng trai vội cúi sát xuống:

- Cháu lắng nghe sư thúc đây...

Trần Gia Nam phều phào:

- Bang chủ hội kiến với Linh Sơn chưởng môn không thấy trở về, chắc có điều bí ẩn đây... Cháu hãy đi tìm thân phụ... Nếu không gặp thì phải cố gắng tìm sư thúc Phiêu Bồng Khách để trả mối thù này và phục hưng môn phái Hỏa Long.

Lục Siêu Quang xúc động tột độ, chàng định nói ra sự kiện lạ lùng về cuộc giao đấu giữa cha chàng và Chưởng môn Dương Tử Hùng... Nhưng Trần Gia Nam đã ưỡn mình lên, đôi mắt lạc thần.

Chàng thảng thốt kêu lớn:

- Sư thúc, sư thúc...

Trần Gia Nam buông xuôi hai tay, đầu ngoẹo sang một bên. Ông trút hơi thở cuối cùng mà cặp mắt vẫn trợn trắng.

Vuốt mắt cho sư thúc, Lục Siêu Quang rơi lệ và cất tiếng căm hờn:

- Cháu xin thề sẽ tận diệt Vạn Độc Bá Giả công tử, Tứ Lão Quái và bè lũ Ma giáo để rửa thù cho sư thúc và bang chúng Hỏa Long. Cầu xin vong linh sư thúc phù hộ cháu đạt thành ý nguyện.

Chàng dùng kiếm đào huyệt chôn cất Trần Gia Nam rồi buồn rầu ra khỏi sơn trang.

Tâm hồn hoang mang, đi không chủ đích, một lát sau Lục Siêu Quang mới tập trung được tinh thần.

Chàng nói một mình:

- Ta phải đi tìm phụ thân trước đã.

Nhớ đến cuộc giao đấu giữa cha chàng với Chưởng môn Linh Sơn, chàng phi hành trở lại Tử Vân sơn, với hy vọng thân phụ còn quanh quẩn trong vùng này.

Đến đỉnh núi quanh năm bao phủ những đụn mây màu tím ảm đạm, Lục Siêu Quang nhận ra vách đá sạt lở, cây cối ngả nghiêng, dấu vết của một cuộc giao đấu dữ dội.

Chàng thở dài:

- Đúng là thân phụ ta với nhạc phụ đã so chưởng ở nơi này. Nhưng vì sao đôi bạn tâm giao lại tranh tài cao thấp với nhau, và phụ thân ta đã biến đâu mất?

Phi hành quanh đỉnh núi một lát, Lục Siêu Quang lại chao mình vút xuống bên bờ vực Ma Phong.

Chàng nhìn xuống lòng vực sâu thăm thẳm, những luồng khí trắng mờ ảo khiến chàng trai vận nhãn lực nhìn kỹ vẫn chẳng thấy được dưới đáy vực có những gì.


Cửu Mộng Tiên Vực

Hồi (1-74)


<