Vay nóng Tinvay

Truyện:Long Xà diễn nghĩa - Hồi 430

Long Xà diễn nghĩa
Trọn bộ 458 hồi
Hồi 430: Phong Thái, Y Hạ Nguyên
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-458)

Siêu sale Lazada

Y Hạ Nguyên là võ thuật gia đệ nhất thực Nhật Bản, tuy tiền bối võ thuật gia Nhật Bản rất nhiều, cao thủ giấu mặt cũng giống như cá trích qua sông, nhưng người này vẫn vững bước tiến vào, ngoài việc cực khổ luyện công phu ra, nghiên cứu quyền pháp, rốt cục cũng bước vào Đan đạo, trở thành cao thủ tuyệt đỉnh và vẫn ngồi vững ở vị trí đệ nhất cao thủ Nhật Bản.

Tuy Vương Siêu đi Nhật Bản, truy quét giới võ thuật thìY Hạ Nguyên lại không biết xấu hổ mà cáo ốm không ra mặt, nhưng người biết chuyện ai cũng âm thầm cảnh giác sự nhẫn nại của hắn?

Một người đã ngồi lâu trên vị trí đầu, nhưng lại không sợ ảnh hưởng đến thanh danh của mình mà chịu lùi một bước trước kẻ kém hơn mình, là một kẻ đáng sợ.

Tất cả những võ thuật gia có mặt ở đây hôm nay đều rất cảnh giác với Y Hạ Nguyên, chứ không bởi vì chuyện của Vương Siêu mà xem nhẹ hắn.

Có thể nói, ở đây, ngoại trừ Vương Siêu, god thủ lĩnh, Ba Lập Minh ba cao thủ cấp đại thần ra, bất luận kẻ nào đều e sợ Y Hạ Nguyên.

Huống chi, ai cũng biết, võ thuật Nhật Bản không thể thua, võ thuật gia Nhật Bản hiện nay đều đang trong tâm trạng tốt.

Thậm chí còn nghe đồn, Y Hạ Nguyên cùng nhóm võ thuật gia Nhật Bản trước khi lên đường đã thề trước đền Tĩnh Quốc, đại hội võ thuật lần này mà không thắng hắn sẽ chết ngay lập tức, cho dù không bị đối thủ giết chết, thì cũng sẽ mổ bụng tự sát. Đối với nhóm võ thuật gia này mà nói, cho dù là ai đụng phải, đều phải kiêng nể vài phần.

Cũng có thể nói, ngoại trừ thực lực áp đảo ra, ai cũng không muốn đụng phải võ thuật gia Nhật Bản. Khi Y Hạ nguyên đi vào giữa sân, tất cả mọi người cũng đều bắt đầu chú ý đến đối thủ của hắn.

Khi Phong Thái nhẹ nhàng nghiễm nhiên đi vào, mọi người cũng bắt đầu nghị luận.

Khác với Y Hạ Nguyên, Phong Thái mặc dù là cao thủ Lão Bài Đan Kính, nhưng lại không ai biết, mà ngay cả võ thuật gia Bắc Kinh cũng không ai biết có một người như thế.

Nếu như không có Khỏa Lưu Tinh Hoa Phá Thiên Không của Vương Siêu thì năng lực của Phong Thái có lẽ mãi mãi không được mọi người biết đến.

"Sư phụ, người xem Phong Thái và Y Hạ Nguyên ai sẽ thắng ra? Y Hạ Nguyên người này...... dường như làm khủng bố năm năm....... . Nếu như ta đụng phải hắn, khả năng không bị hắn đánh bại rất thấp."

Hoắc Linh Nhi ở trên đài nhìn thấyY Hạ Nguyên trong nội tâm cũng có chút kinh ngạc.

"Hãy chờ xem." Vương Siêu nói ba chữ.

Hoắc Linh Nhi cười ha ha.

Y Hạ Nguyên mặc một bộ quần áo luyện công màu trắng, dưới chân đeo một đôi guốc gỗ, trên đầu buộc một dải giây có in hình quốc kỳ, một bộ quần áo tiêu chuẩn của đội cảm tử Thần Phong thế chiến thứ hai.

Hơn nữa vị võ thuật gia đầu Nhật Bản này vô luận là sinh lý hay là tâm lý, đều điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, chỉ cần là cao thủ, đều có thể cảm giác được sự bi tráng của máu.

Lẳng lặng đứng ở đó, nhưng lại có cái bi tráng lay động núi sông.

Người đối diện hắn Phong Thái có thể cảm nhận được sâu sắc khí thế trên người Y Hạ Nguyên.

Nhưng Phong Thái không nói bất cứ điều gì. Đó là phẩm chất tôn quý của người phụ nữ, tuyệt đỉnh cao thủ, lúc này sắc mặt của nàng rất bình tĩnh, không biết là đang suy nghĩ điều gì.

"Phong Thái, ta biết thân phận và võ công của ngươi, ngươi từng là người của Hồng Môn, truyền nhân của Tam Hoàng pháo chủy Lý Nghiêu Thần. Sau khi lấy chồng, ngươi liền rời khỏi giới võ thuật, sống một cuộc sống yên bình, ở nhà chăm lo cho gia đình."

Phong Thái không nói gì, Y Hạ Nguyên lại lên tiếng trước, hắn vừa mới mở miệng là nói ra lí lịch của Phong Thái. Hắn nói chậm rãi, như nước chảy xuống bình.

"Ngươi nói nhiều như vậy? Là vì cái gì?"

Phong Thái nghe Y Hạ Nguyên nói ra lí lịch của mình xong cũng không có động tác gì, chỉ ôn hòa hỏi một câu.

"Ta cả đời, theo đuổi võ đạo, bảy tuổi bắt đầu luyện võ, về sau, chăm chỉ luyện tập, dốc toàn lực theo đuổi đỉnh cao võ thuật. Vì theo đuổi võ thuật, ta nguyện cả đời, không lấy vợ sinh con, cũng không thích rượu, thuốc lá, ta suốt đời đều cẩn thận, bảo vệ tinh thần của mình, không lãng phí dù chỉ một chút. Bởi vì sức lực của con người có hạn còn đỉnh cao võ đạo lại là vô hạn. Lấy sức lực có hạn để theo đuổi đỉnh cao vô hạn, đương nhiên phải thận trọng mới có cơ hội leo lên đến đỉnh cao của võ thuật."

Y Hạ Nguyên cũng không trả lời Phong Thái, mà là tự thuật lại tất cả những gì hắn làm để theo đuổi võ thuật. Không kết hôn, không sanh con, cũng không có bất kỳ người phụ nữ nào, cũng không uống rượu, hút thuốc. Ngoại trừ võ thuật và quyền pháp ra, hắn không có bất kỳ sở thích nào khác. Hành vi như vậy, đích thật võ thuật gia tiêu chuẩn, vì đỉnh cao võ thuật quyết hiến dâng toàn bộ sức lực.

"Vậy thì sao?" Phong Thái nói.

"Ngươi có lẽ là thiên tài, ngươi cũng đã thành cao thủ, đứng trên đỉnh cao của thế giới này, nhưng mà sức lực của ngươi đã lãng phí vô ích. Ngươi không thành kính với võ đạo. Trận này là sự thành kính của tất cả võ thuật gia đối với võ đạo, người không thành kính, tất nhiên phải bị đào thải." Y Hạ Nguyên nói đến đây bèn để lộ ra hàm răng sắc bén của mình.

"Cho nên, trận chiến đấu này, ngươi tất nhiên sẽ chết. Bởi vì trên con đường theo đuổi võ đạo, không có chỗ cho những kẻ không thành kính.

"Không thành kính......."

Phong Thái nghe Y Hạ Nguyên nói xong, nhìn xuống phía dưới, mí mắt bao trùm cả con mắt, dường như đang suy nghĩ điều gì. Hôm nay nàng mặc một bộ quần áo vàng nhạt bó sát người. trang phục, thắt đai lưng, có chút gì đó cổ đại, sau đó ngước nhìn, bình tĩnh vô cùng.

"Võ đạo, võ đạo. Đạo cái chữ này, bao hàm vạn vật và cũng bao hàm hàng trăm loại, ài, võ đạo mà ngươi vừa nói, thật ra, những gì ngươi làm, ngươi theo đuổi chẳng qua chỉ là chữ võ, nhưng không biết chữ đạo rơi ở nơi đâu rồi."

Phong Thái thở dài.

Y Hạ Nguyên nghe Phong Thái thở dài, ánh mắt lóe lên, đang định nói chuyện thì Phong Thái đột nhiên lại lên tiếng, thanh âm mạnh mẽ, cực kỳ có lực.

"Không biết, không biết, ngươi không biết........."

Sau liên tục ba tiếng không biết, tiếng chuông bắt đầu vang lên. Trong nháy mắt hai tay của Phong Thái khẽ nhún, chân trước phát lực, chân sau đạp, ôm quyền tiến về phía trước.

Sau lần phát lực này sân bãi lập tức nứt ra, lực mạnh từ chân đến eo, từ eo xuống hông, từ hông lên cánh tay, từ cánh tay lên bắp tay, từ bắp tay lại xuống khuỷu tay, rồi lại từ khuỷu tay đến tay, các khớp như pháo, như sấm. Thủ thức mở đầu Tam Hoàng Pháo Chủy, "Củng thủ chủy".

Ý cảnh chính là Tam Hoàng Nghiêu Thuấn chắp tay nhường ngôi thiên hạ, trong lúc chắp tay đó, tặng cả thiên hạ!

Chiêu này của Phong Thái vừa đánh ra, khí thế bàng bạc, quanh thân khẽ lay động, cả người căng ra, tựa hồ như cao lên rất nhiều, đương nhiên vẫn giữ khí chất ung dung. Nàng đã thể hiện đại thế và lễ nghi của Tam Hoàng chắp tay nhường ngôi thiên hạ, vô cùng tinh tế!

"Ba tiếng không biết, một chiêu Củng Thủ Chủy. Chỉ cần một tay, tiền bối Lý Nghiêu Thần cũng chỉ như thế mà thôi. Kết thúc cuộc sống bình yên của ngươi.........." Phong Thái vừa mới xuất"Củng Thủ Chủy", Vương Siêu bèn ngẫm nghĩ trong lòng.

Ba tiếng không biết, một Củng Thủ Chủy kết thúc cuộc sống yên bình của Phong Thái. Cô đáng lẽ cũng là tuyệt đỉnh Đan Đạo nổi danh thiên hạ, nhưng lại cam nguyện vào chốn hồng trần, việc làm này cũng không khác là bao so với việc nhường thiên hạ.

"Người phụ nữ này........." Rất nhiều tuyệt đỉnh cao thủ ở đây, trông thấy Phong Thái ra "Củng Thủy Chủy" đều nhận ra mình đã xem thường người phụ nữ này. Tất cả mọi người đều cảnh giác hơn. Y Hạ Nguyên khi đó cũng có cảm giác đó.

Tiếng chuông vừa vang lên, Phong Thái trong nháy mắt hai tay ôm quyền lao đến, Y Hạ Nguyên chỉ cảm thấy một quyền ý, quyền lực mạnh mẽ, áp đảo tiến tới, làm hắn trong nháy mắt có cảm giác không thở được.

Trong nháy mắt, Y Hạ Nguyên có một loại ảo giác, hắn cảm giác cái hắn đang đối mặt không phải "Củng Thủ Chủy" của Phong Thái mà là "Phiên Thiên Ấn" của thiên hạ đệ nhất cao thủ Vương Siêu.

Mặc dù chưa trực diện nếm trải "Phiên Thiên Ấn" của Vương Siêu nhưng mà Y Hạ Nguyên đã suy ngẫm về chiêu thức kinh điển của Vương Siêu, vô số lần hắn thử tưởng tượng trong đầu và cũng xem cả băng ghi hình, và còn cùng cả mấy đại tông sư Điền Thôn, Thượng Nghĩa nghiên cứu, cho nên đối với quyền lực và quyền ý của "Phiên Thiên Ấn" của Vương Siêu hắn hiểu rất rõ.

Đòn này của Phong Thái lại có uy thế của "Phiên Thiên Ấn", uy lực đến làm cho Y Hạ Nguyên không khỏi kinh ngạc.

Nhưng mà hắn dù sao cũng là tuyệt đỉnh thực chiến cao thủ, tâm thái đã được tôi luyện rắn như sắt thép.

Trong nháy mắt, hắn khống chế sợ kinh ngạc của mình, máu toàn thân tập trung đến trên cánh tay, cánh tay lập tức trở nên cứng rắn vô cùng, phồng lên, gân guốc to nổi lên, da căng ra. Cả cánh tay hắn như sắt thép, thủ pháp mà hắn sử dụng là "Đại Khai Sơn" của Thiếu Lâm.

Cánh tay như sắt thép mang theo thanh âm của gió sấm, mạnh mẽ đánh vào mặt bên quyền của Phong Thái, lập tức ngăn cản thế tiến công, nhưng sau đó Y Hạ Nguyên cũng lui lại một bước.

Sức mạnh của Phong Thái không kém gì hắn. Nhưng mà Y Hạ Nguyên cũng không chỉ như thế, hắn lùi về sau một bước, thân thể bay vọt về phía trước, cánh tay cứng rắn như sắt thép mang theo nhu kình biến thành cái khóa sắt lớn, đây là một chiêu trong Trường quyền "Thiết Tỏa Hoàng Giang".

Đây là điểm mấu chốt, thủ pháp Triền Nhiễu Cầm Nã khá giống với Tiên Thiên Thập Nhị Triền của god thủ lĩnh.

Phong Thái lẽ nào lại chờ Y Hạ Nguyên khóa mình, hai quyền bất ngờ phân ra, rầm rầm hai tiếng, chân dẫm lên mặt đất, phát ra thanh âm như muốn phá tan mặt đất, cùng tiếng tách ra của hai tay một trước một sau, làm thành Pháo Quyền Hình, hướng tới lỗ tai của Y Hạ Nguyên.

"Liên Châu Pháo" của Tam Hoàng pháo chủy.

"Biến chiêu thật nhanh."

Y Hạ Nguyên tai khẽ động, cũng cảm giác được công kích mạnh của Pháo Quyền, nhưng mà tâm của hắn như nước, phản ứng lại với hết thảy. vào cảnh giới " Kiếm và Thiện" trong Kiếm Thánh binh pháp.

Hai tay nhấc lên, thi triển Ánh Nguyệt Trảm của Song Đao Lưu Trung, đột nhiên phát lực, tiếp đón Liên Châu Pháo. Đồng thời, dưới chân khẽ động, chân như đao, lao về phía các ngón tay của Phong Thái. Đòn này, vô thanh vô tức, đột nhiên bộc phát, nhấc chân rất bí mật, cực kì thâm độc.

Nhưng Phong Thái lại nhìn rõ mọi việc, đồng thời chân cũng quay ngoắt, dùng Mã Hình Thiết Đề chặn lại. Hai chân va chạm, rồi lại rơi xuống mặt đất.

Phong Thái chặn được một chiêu, cũng không ngừng lại, dưới chân rầm rầm rầm liên tiếp đạp, thân thể chuẩn bị xông lên giống như một con tê giác hoang dã, tay khẽ nghiêng bổ xuống, theo đường vòng cung, cắt qua thân thể của Y Hạ Nguyên.

Chiêu thức ấy vừa đến đúng lúc, thân thể như tê giác, tay cắt hình vòng cung, chính là sát chiêu " Tê Ngưu Vọng Nguyệt" của Tam Hoàng Pháo Chủy.

Quyền pháp của Phong Thái, từ đầu đến cuối, đều là cương liệt sắc bén, hoàn toàn khác hẳn với hình tượng dịu dàng của nàng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Hồi (1-458)


<